CẢM NGHIỆM TÌNH CHÚA YÊU TÔI - QUYẾT TRỞ VỀ
- Details
- Category: 14. Cảm Nghiệm Tình Chúa Yêu Tôi
-
Hong Nguyen - Nov 6 at 7:10 PM
THỨ 5 – TUẦN 31 THƯỜNG NIÊN CLc 15: 1-10
Bài đọcI: Rm 14, 7-12
Bản văn mà chúng ta sắp suy niệm hôm nay được viết ra trong bối cảnh Phaolô đang nói về "những bất công" cụ thể khiến các Kitô hữu phản kháng nhau.
Một vài Kitô hữu, dầu ôm ấp đức tin mớ mẻ vào Đức Kitô Cứu Thế, vẫn luôn là phải luôn nắm giữ các đòi buộc cũ theo luật Môsê như : Những ngày chay..kiêng cử thịt rượu…cấm vài loại thực phẩm.
Một số Kitô hữu khác ( những người mạnh) cho rằng Đức tin làm cho họ được tự do đối với các thực hành tôn giáo này. Người ta có thể đọc đoạn này ở đầu chương này ( Rm 14, 1-7). Và Thánh Phaolô tiếp tục :
Anh em thân mến, không ai trong anh em được sống cho chính mình và cũng không ai chết cho mình.
Đây là sự kết án rõ rệt nhất "tính ích kỷ".
Những "bất đồng" nếu có, những cá biệt hợp pháp ít ra cuối cùng phải được định hướng, nhằm sống "cho mình'. Các giá trị riêng, điều làm cho chúng ta là chính mình, sẽ ở lại trong "hộc", nó không được chia sẻ, đặt làm của chung, hướng về người khác, vì Chúa.
Nếu chúng ta sống là sống cho Chúa, nếu chúng ta chết là chết cho Chúa.
Đây là 'nguyên tác" đầu tiên cần nắm giữ hay phát triển sự hiệp nhất giữa các Kitô hữu có các "quan điểm" trái ngược nhau : chớ gì mỗi người hành động một cách chân thành "để phục vụ một Chúa".
Vậy dù chúng ta sống hay chết chúng ta đều thuộc về Chúa.
Chỉ có Chúa, sau cùng, là điểm qui chiếu tuyệt đối. Phaolô không mong những người "bảo thủ" và "cấp tiến" thời ngài chia sẻ cùng một ý kiến. Người đòi hỏi họ, từng người một, theo lương tâm mình. Không phải sự hiệp nhất phải được thể hiện trên mức độ cụ thể này, nhưng trong nỗ lực của mỗi người cố nên " tôi tớ của Thiên Chúa", thuộc về chính Thiên Chúa.
Xã hội tân tiến, và Hội Thánh, HÔM NAY, hơn cả xã hội thời Thánh Phaolô, được ghi dấu bằng chính đa phức, những đối kháng, những tranh chấp. Người ta thấy rõ các Kitô hữu ngày càng có những ý kiến khác biệt nhau về các vấn đề trần tục, luân lý, tôn giáo, phụng vụ. Lạy Chúa, xin giúp chúng con thuộc về Chúa…để chấp nhận, trên mọi điểm khác, sự căng thẳng đang phân rẽ chúng con.
Còn ngươi, việc gì mà đoán xét anh em ngươi ? tại sao ngươi khinh miệt anh em ngươi ?
Đây là "nguyên tắc" thứ hai để nắm giữ và phát triển sự hiệp nhất giữa các Kitô hữu có những "chọn lựa" trái ngược nhau. Chớ gì mỗi người giữ mình, đừng đoán xét thái độ của người khác. Mỗi người phải có thể quan tâm tới tình yêu và sự kính trọng người khác, để khỏi sợ "là mình" như người ta. lạy Chúa, xin giúp chúng con đừng xét đoán, đừng khinh thị.
Chúng ta đều sẽ phải ra trước toà án Chúa.
Phải, nếu chúng ta không có quyền xét đoán người khác, là vì "sự phán xét" là đặc quyền của một mình Chúa : chúng ta sẽ bị Người phán xét ! Không lên láu cá trước sự bất ngờ này.
Chính Chúa Giêsu đã mạnh mẽ đòi thái độ này khi Người đòi chúng ta đừng quá nhìn thấy "cái rác trong mắt người lân cận" trong khi chúng ta không thấy "cái xà trong mắt chúng ta".
Chúa phán rằng : "Mọi đầu gối sẽ phải quỳ lạy Ta"..Vì vậy, mỗi người chúng ta sẽ phải trả lễ về chính mình với Thiên Chúa.
Không gì hơn những tư tưởng thuộc loại này có thể giúp chúng ta tương đối hoá lập trường quá tuyệt đối của chúng ta.
Lạy Chúa, con không muốn phải sợ phán quyết của Chúa. Nhưng chớ gì điều đó giúp con ân cần hơn đối với người khác.
BÀI TIN MỪNG : Lc 15, 1-10
Các người thu thuế và tội lỗi thường đến gần Đức Giêsu mà nghe Người giảng. Thấy vậy, những người thuộc phái Pharisêu và các kinh sư xầm xì với nhau : " Ông này niềm nở đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng".
Một trong những định nghĩa về Đức Giêsu : Đó là "Người đón tiếp kẻ tội lỗi".
Đây là một mạc khải kỳ lạ của Thiên Chúa.
Người nào trong các ông có trăm con chiên mà bị mất một, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất…
Tính toán của Thiên Chúa không theo cách thức của ta. chúng ta luôn chú ý đến số lượng. Còn đối với Chúa , "một" cũng có thể ngang bằng"chín mươi chín".
Mỗi con người đều là giá trị cao quý.
Sự tôn trọng của Thiên Chúa đối với mỗi người chúng ta thật là kỳ diệu !
Lạy Chúa, Chúa có mang đến cho chúng con một tình yêu "cá vị" biết bao !
Nhờ tư tưởng, con nhắc gọi trong tâm hồn con. Những tên tuổi của biết bao người con mới gặp gỡ, như Ông T..bà X..cô Y…Em bé trai này…em bé gái kia.
Mỗi người trong họ đều được Chúa yêu thương.
Để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất.
Con chiên lạc đó ! tôi tìm coi ! rõ ràng, nó đã trốn đi, đã bị lạc mất. Nhưng trong tư tưởng của người mục tử, ông luôn nghĩ đến nó. Không có gì đáng kể hơn nó.
Chúng ta có một Thiên Chúa như thế đó ! một Thiên Chúa luôn tiếp tục nghĩ đến những kẻ lìa bỏ Người. Một Thiên Chúa thương yêu những kẻ không yêu mến Người. Một Thiên Chúa đi kiếm tìm "những đứa con tản mác".
Con chiên đã khiến Thiên Chúa phải băn khoăn lo lắng ! liệu tôi có mang thân phận con chiên đó không ?
Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai.
Ta gặp lại một "hình tượng' tuyệt đạp : hãy dừng lại lâu hơn để chiêm ngắm.
Một người, một người chăn chiên sung sướng tươi cười, hớn hở nhảy mừng, reo vui. Chính Thiên Chúa được trình bày cho ta như thế đó 1
Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói :
"Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm thấy con chiên của tôi, con chiên bị mất đó".
Thiên Chúa nói : Anh em cũng hãy chia vui với tôi.
"Niềm vui của Thiên Chúa', chính là gặp lại được con cái mình đã mất.
Tôi nói cho các ông hay : Trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là chín mươi chín người không cần sám hối ăn năn.
Trên trời, vui mừng biết bao !
Thiên Chúa nói : Ai muốn đến chia vui với tôi.
Chỉ một người tội lỗi hối cải ! Tôi có nghe rõ không ?
Chỉ một người tội lỗi hối cải ! một người thôi ! cũng giữ một tầm quan trọng quá mức đối với Thiên Chúa. Không gì có vẻ đáng kể hơn "người đó".
Và Chúa không hài lòng ngóng đợi con chiên lạc trở về sao ? Chúa đã ra đi kiếm tìm nó. Phần con thì sao ? con có luôn quan tâm thao thức quan tâm tới việc cứu rỗi con người như Chúa không ? con có một tâm hồn như Chúa, Vị thừa Sai, được sai giử đi khắp nơi, để cứu vớt những gì đã hư mất ?
Hoặc người phụ nữa nào có mười đồng quan, mà chẳng may đánh mất một đồng, lại không thắp đèn, rồi quét nhà, moi móc tìm cho kỳ được đó sao ?
Chỉ mình Luca tường thuật cho ta dụ ngôn liên hệ đến "phái nữ" trên đây, nhấn mạnh thêm cùng một ý nghĩa, với một hình ảnh khác.
" Thắp đèn"…"Quét nhà"…"Moi móc tìm kiếm"..
Tôi cũng là một tội nhân như mọi người tội lỗi khác,tôi đáng được hưởng nhờ tình yêu đó.Kính chuyển:Hồng