Sắc Hoa Tháng Năm – Ngày 14

1. XIN ƠN CHÚA THÁNH THẦN (hát hoặc đọc):

Hát: Cầu Xin Chúa Thánh Thần

1. Cầu xin Chúa Thánh Thần, Người thương thăm viếng hồn con. Ban xuống cho con hồng ân chan chứa, trau dồi cho đáng ngôi thánh đường.

ÐK: Nguyện xin Chúa Ngôi Ba, đoái nghe lời con thiết tha. Tình thương mến ấp ủ con ngày đêm, nhuần thấm xác hồn tràn lan ơn thiêng.

2. Cầu xin Chúa Thánh Thần, nguồn thiêng ân ái từ nhân, hun đốt tim con tình yêu lai láng, cho lòng thao thức bên Chúa luôn.

Đọc: Kinh Đức Chúa Thánh Thần

Chúng con lạy ơn Đức Chúa Thánh Thần thiêng liêng sáng láng vô cùng. Chúng con xin Đức Chúa Thánh Thần xuống, đầy lòng chúng con là kẻ tin cậy Đức Chúa Trời, và đốt lửa kính mến Đức Chúa Trời trong lòng chúng con; chúng con xin Đức Chúa Trời cho Đức Chúa Thánh Thần xuống.

– Sửa lại mọi sự trong ngoài chúng con.

Chúng con cầu cùng Đức Chúa Trời xưa đã cho Đức Chúa Thánh Thần xuống soi lòng dậy dỗ các Thánh Tông Đồ, thì rầy chúng con cũng xin Đức Chúa Trời cho Đức Chúa Thánh Thần lại xuống, yên ủi dạy dỗ chúng con làm những việc lành, vì công nghiệp vô cùng Đức Chúa Giêsu Kitô là Chúa chúng con. Amen.

2. TIN MỪNG (theo ngày trong tuần): Ga 15,9-17

9 Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy.10 Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người.11 Các điều ấy, Thầy đã nói với anh em để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui của anh em được nên trọn vẹn.

12 Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.13 Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình.14 Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy.15 Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.

16 Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em.17 Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau.

3. SUY NIỆM:

“Giờ” đã đến. Chính trong đau khổ, Chúa Con diễn tả tình yêu tuyệt đối với Chúa Cha và nhân loại. Đồng thời cũng là tình Cha yêu nhân loại đến nỗi trao ban người Con Một. Nên đó là “giờ tôn vinh” của cả Chúa Cha và Chúa Con. Chúa Con sẽ được tôn vinh khi bị treo trên cây thập giá. Chính trên cây thập giá, Chúa Con đã tôn vinh Chúa Cha.

4. QUYẾT TÂM:

Qua lời Chúa đây, con nhận ra ý nghĩa của đau khổ. Con sẽ bắt chước Chúa can đảm đón nhận đau khổ trong sự thanh thản và an bình.

5. LẦN HẠT (chọn 1 trong 3 cách dưới):

          1- Lần hạt 5 chục theo ngày trong tuần

          2- Lần hạt tuỳ ý

          3- Lần hạt theo mầu nhiệm gợi ý ở dưới đây:

Đức Chúa Trời thưởng Đức Mẹ trên Trời. Ta hãy xin Đức Mẹ phù hộ cho ta được thưởng cùng Đức Mẹ trên nước Thiên Đàng.

(Đọc 1 Kinh Lạy Cha, 10 Kinh Kính Mừng và 1 Kinh Sáng Danh).

6. BÀI ĐỌC:

Lòng Thương Cảm của Đức Maria

Tác giả: Thánh Pierre-Julien Eymard

I. Đức Maria không có tội nguyên tổ cũng không có tội riêng phải chuộc đền. Thiên Chúa không chất trên Mẹ gánh nặng tội lỗi bất chính của chúng ta như đã chất trên Chúa Giêsu. Vậy tại sao Mẹ, một người vô tội lại phải chịu quá nhiều đau khổ suốt cả đời, vì trong suốt cuộc đời, thị kiến về cái chết của Con Mẹ không ngừng ám ảnh Mẹ cho tới khi thành hiện thực trên đồi Can-vê?

Lý do thứ nhất là vì đau khổ là định luật của tình yêu; chính tình yêu của Đức Maria tạo nên cuộc tử đạo của Mẹ, và vì Mẹ yêu nhiều hơn bất cứ thụ tạo nào, nên Mẹ phải chịu một cuộc tử đạo khôn sánh. Lý do thứ hai là vì đau khổ là sự tôn vinh thực tế của Chúa Giêsu Kitô trong chúng ta. Nhờ đau khổ, chúng ta tiếp tục và hoàn tất hy lễ của Ngài. Sau cùng, bởi vì mẫu tính được mua bằng đau khổ. Trong khi sinh ra Người Con vô tì vết, Mẹ Maria đã thoát được luật này; nhưng khi Mẹ trở nên Mẹ chúng ta, sinh chúng ta ra trong ân sủng, Mẹ phải chịu tất cả những gay gắt của đau khổ. Chúa Giêsu đã không phải chịu đau khổ để tái tạo chúng ta trong Ngài đó sao? Đức Maria cũng thế, khi đứng dưới chân Thánh Giá, Mẹ đã trải qua tất cả những hình khổ của cuộc khổ nạn, để trở nên Mẹ chúng ta do việc chấp nhận.

Thế nên chúng ta hãy suy tư về việc Mẹ Maria tham phần vào cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, và hãy cố gắng hiểu phần mà Mẹ đã dự vào đó.

II. Nhờ ánh sáng siêu nhiên, Đức Maria đã nhìn thấy Chúa Giêsu trong vườn Cây Dầu; Mẹ đã tham dự vào lời cầu nguyện, nỗi sầu thương, cơn hấp hối của Ngài, vì giữa Hai Trái Tim này có một mối đồng cảm và tình yêu hoàn hảo.

Sau đó Mẹ đã nhìn thấy Chúa Giêsu bị Giuđa phản bội, bị mọi người bỏ rơi, bị Phêrô chối bỏ; một mình Ngài đứng trước toà, không người bào chữa, bị tạt vả cách nhục nhã, bị đối xử như một người điên. Than ôi người Mẹ đáng thương! Mẹ phải chịu cảnh cực kỳ bơ vơ tàn nhẫn chừng nào! Không một ai, kể cả trong số các bạn hữu, bênh đỡ cho Ngài! Thậm chí không ai dám nhìn nhận Ngài!

Và khi Thánh Gioan đến nói với Mẹ về quang cảnh phòng xử án của Philatô, về bản án tử hình bất công, thì Trái Tim Hiền Mẫu của Mẹ hẳn phải tan nát vì đau thương. Mẹ đi đến pháp trường: kìa, Mẹ nghe thấy tiếng roi vọt; Mẹ nhìn thấy Chúa Giêsu được đặt bên Baraba và được giới thiệu cho công chúng như kẻ ngang hàng với tên gian ác công khai; Mẹ nghe thấy tiếng Ecce Homo, và những tiếng kêu man rợ của đám quần chúng vô đạo đức: “Tolle, tolle, crucifige.” Đem đi, đem đi đóng đanh nó vào Thập giá.” A! người Mẹ đáng thương, Mẹ muốn có thể cướp lấy Con Mẹ khỏi những kẻ tố cáo tàn bạo này! Than ôi! Mẹ chỉ biết khóc!

III. Mẹ theo Chúa Giêsu lên đồi Can-vê. Mẹ gặp Ngài trên con đường đau thương đó, con đường mà Ngài đã tưới đẫm máu đào. Bốn con mắt giao nhau, hai Trái Tim khổ sầu kết hợp trong một hành vi sát tế, một hành vi nhẫn nại trọn hảo.

Hãy xem Chúa Giêsu trên đồi Can-vê! Mẹ Maria nhìn Ngài bị lột hết y phục một cách tàn nhẫn vô nhân đạo. Mẹ thấy Ngài giang tay trên Thánh Giá; Mẹ nghe thấy tiếng búa đang đóng chân tay Ngài vào giá gỗ. Còn cảnh nào ghê gớm hơn cho một người mẹ! Mẹ cũng bị đóng đinh – tiếng búa dội ngược lại gây cho Mẹ những dấu tích thương đau.

Mẹ nhìn ngắm Ngài khi người ta dựng Ngài lên khỏi mặt đất; Mẹ dõi mắt theo Ngài. Khi người ta đang hì hục dựng Thánh giá lên, thì người Mẹ can đảm đó đã gặt phăng mọi chướng ngại, tiến đến sát bên. Ơ đó, chìm ngập trong đại dương sầu đắng, Mẹ chiêm ngắm Ngài. Mẹ cảm nếm mỗi một trong các nỗi đau của Ngài; Trái Tim Mẹ như bị ngẹn vít bởi những tiếng kêu của Chúa Giêsu. Mẹ lắng nghe từng lời Con Mẹ phán ra; Mẹ ghi nhớ những lời ấy trong ký ức Mẹ để sau này kể lại cho chúng ta. Mẹ nhìn dòng Máu Thánh chảy xuống lai láng; Mẹ nhìn thấy Ngài đang dốc cạn hết sự sống Ngài ra. Mẹ nghe thấy tiếng Ngài kêu khát mà Mẹ không biết làm sao cho Ngài giãn khát! Và sau cùng Mẹ nghe thấy Ngài kêu Ngài bị Chúa Cha ruồng bỏ! – rồi người Con chí ái của đã trút hơi thở cuối cùng.

Bây giờ Đức Maria làm gì? Mẹ đang trong cơn hấp hối dằn vặt yêu thương, nhưng rồi Mẹ đã tiếp nhận trong vòng tay hiền mẫu Thân Xác Cực Thánh Ngài, Mẹ ôm ấp với tình mẫu ái dịu dàng, thờ lạy với Đức tin Kitô hữu, và chuẩn bị mai táng như một quả phụ sầu thảm mai táng đứa con độc nhất – và rồi Mẹ khóc.

Đời sống của Mẹ Maria bây giờ sẽ trôi qua trong nỗi gợi nhớ những niềm đau của cuộc Tử nạn, để làm mới lại cuộc tử đạo riêng của Mẹ và đem lại vinh quang về cho Thiên Chúa nhờ những đau khổ Mẹ chịu. Mẹ sẽ suy đi gẫm lại đoạn đường đau thương đó, và cũng là để trước hết dạy chúng ta biết sùng mộ Đường Thánh Giá, để được đẹp lòng Chúa Giêsu và sinh ích cho các linh hồn.

CAN-VÊ VĨNH CỬU

Mẹ Maria đã đau đớn khóc lóc dưới chân Thánh Giá. Mẹ sẽ cảm thấy đớn đau biết bao khi thấy Con Mẹ vẫn phải chịu nhục mạ, ngược đãi, khinh thường trên các bàn thờ của chúng ta còn hơn cả ở núi Can-vê xưa!

Chị Maria Thánh Giá ở Sicily, đã nghe thấy một tiếng kèn vang lên tựa tiếng sấm vào lúc có một vị linh mục phạm thánh dâng Thánh Lễ, và có một tiếng nói vang lên: “Ultio, poena, dolor!” Báo oán, trừng phạt, hành khổ!” và chị ta thấy một thiên thần cầm gươm trong tay sẵn sàng bổ vào vị linh mục quái gở. Khi vị đó đọc lời truyền phép, chị ta thấy dường như Chúa Giêsu hiền như con chiên, để Mình bị xâu xé ra từng mảnh bởi con sói dữ đó. Nhưng khi vị linh mục đó hiệp lễ thì Thiên đàng trở nên tối đen, các thiên thần chung quanh bàn thờ khóc lóc; và Đức Mẹ đứng gần Con mình cũng vừa khóc, vừa chìm trong nỗi đau khổ khôn lường phát sinh do cái chết của Chúa Giêsu rất trong trắng, cũng như do sự hư mất của đứa con bội bạc này đã dám sát tế Ngài một cách cực dữ. (Thánh. Alphosô Liguori, selva.)

Thực hành – Kết hợp với Đức Maria, chúng ta hãy dùng mọi phương thế đền tạ những sự phạm thánh người ta phạm đến Thánh Thể.

Hoa thiêng – Ôi Mẹ của tình yêu! Xin ban cho chúng con có thể cảm được nỗi khổ sầu mênh mông trước quang cảnh Chúa Giêsu bị vũ nhục trong phép Thánh Thể.

7. KẾT THÚC (hát hoặc đọc):

Hát: Linh hồn tôi ngợi khen Ðức Chúa

ĐK: Linh hồn tôi tung hô Chúa, tung hô Chúa (í, a) thần trí tôi mừng vui vời vợi trong Đấng Cứu Chuộc tôi. Chúa đã dủ thương đoái nhìn phận hèn tôi tớ. Vì vậy đến muôn đời, sẽ khen tôi đầy ơn, sẽ khen tôi đầy phúc, sẽ khen tôi muôn đời, đến muôn đời, đến muôn đời.

1. Đấng toàn năng đã làm cho tôi những việc cao trọng Danh Người là Thánh. Lượng từ ái trải qua từ đời nọ đến đời kia, hằng bao bọc những ai kính sợ Người.

2. Chúa biểu dương sức mạnh oai phong tiêu diệt tơi bời những phường tự đắc, bọn quyền quý tự kiêu, Ngài triệt hạ khỏi tòa cao và nâng dậy những ai ở khiêm nhường.

3. Lũ giàu sang đuổi về tay không, những người thanh bần ban đầy hồng phúc. Người đã nhớ lời hứa mà độ trì Ít-ra-en cùng tổ phụ Áp-ram với miêu duệ.

Đọc:  Thánh Ca (Lc 1,47-55)

Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa
Thần trí tôi hớn hở vui mừng
Vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới ;
Từ nay hết mọi đời
Sẽ khen tôi diễm phúc.
Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi
Biết bao điều cao cả.
Danh Người thật chí thánh chí tôn !
Đời nọ tới đời kia,
Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh
Dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.
Chúa hạ bệ những ai quyền thế,
Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
Người giàu có, lại đuổi về tay trắng.
Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
Như đã hứa cùng cha ông chúng ta.
Vì Người nhớ lại lòng thương xót
Dành cho tổ phụ Áp-ra-ham
Và cho con cháu đến muôn đời.
Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con,
cùng vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa,
tự muôn đời và chính hiện nay
luôn mãi đến thiên thu vạn đại. A-men.

 

****

Tài liệu trích dẫn:

1/ Kinh Thánh: Bản dịch của Nhóm Các Giờ Kinh Phụng Vụ

2/ Bài suy niệm và cầu nguyện: Nữ Đan Viện Đa Minh

3/ Thánh Pierre-Julien EymardNgười Say Yêu Thánh Thể, bản dịch Việt ngữ của  Đức Phương & Đức Nguyên, SSS; nguồn: danchuausa.net

4/ Bài hát: Thánh ca Cộng đồng

 

 

 

BAN CỔ VÕ KINH MÂN CÔI

DÒNG ĐA MINH VIỆT NAM

KINHMANCOI.NET

 

Đặc trách 

Lm. FX. Trần Kim Ngọc, OP.