Tiêu điểm
Mối tương quan của con người với của cải vật chất tạo ra nhiều thử thách. Giàu có mang lại tiện nghi nhưng có thể làm tâm hồn chai lì, mù quáng trước khổ đau của người khác. Niềm tin Kitô giáo mời gọi chiến đấu vì đức tin, và tình yêu trắc ẩn, vượt qua những sự phù hoa trần gian.
- Vực Thẳm Vô Cảm
Tin Mừng theo Thánh Luca đã mở ra một bức tranh đầy tương phản giữa hai con người: một “Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta” (Lc16: 19) và “một người nghèo khó tên là Ladarô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
(Am 6,1a.4-7; 1 Tm 6,11-16; Lc 16,19-31)
Truyện kể: Nhà vua kia không có con nối dòng, đã niêm yết mời những bạn trẻ điền đơn dự xét để được nhận làm con nuôi trong hoàng tộc. Hai phẩm chất cần có là mến Chúa và yêu tha nhân. Có một cậu bé nhà nghèo muốn điền đơn, nhưng cậu không có thể, vì cậu ăn mặc rách rưới nghèo nàn. Được tin, cậu đã cố gắng làm việc chăm chỉ kiếm tiền mua bộ đồ mới và vội vã lên đường tìm dịp may để được nhận nuôi trong gia đình của vua. Tuy nhiên, đi dọc đường, khi gặp một người nghèo bên vệ đường đang chết lạnh. Anh bạn trẻ tỏ lòng cảm thương và tráo đổi bộ quần áo cho lão ăn xin. Thật khó khăn cho anh bạn trẻ này để được diện kiến . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
Trong dụ ngôn Phú hộ và Lazarô, Chúa Giêsu kể: Người nghèo Lazarô kết thúc cuộc đời được tổ phụ Abraham bồng ẵm về thiên đàng, còn ông phú hộ lại bị hành hình trong hỏa ngục.
Chắc chắn Chúa không có ý dạy rằng: Tất cả người giàu đều có tội, còn tất cả những người nghèo đều được cứu. Cũng không phải sự giàu làm cho người ta phải sa hỏa ngục, còn người nghèo đương nhiên vào thiên đàng. Đúng hơn, tất cả mọi người đều được mời gọi sống ơn gọi nên thánh theo mẫu gương thánh thiện của Chúa Kitô.
Người phú hộ sở dĩ phải chịu cực hình trong hỏa ngục, phải trầm luân muôn kiếp, không do ông giàu, không vì ông ăn uống thoải mái. Nhưng ông bị mất sự sống, mất ơn . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
Trong cuộc sống hiện đại, chúng ta thường nghe về sự cần thiết khẳng định “cái tôi” mạnh mẽ để thành công. Tuy nhiên, cái tôi lại chính là rào cản lớn nhất ngăn chúng ta đạt được sự cao cả mà chúng ta có thể có theo đúng mục đích tạo dựng ban đầu của Thiên Chúa. Sự lớn lao ở đây không phải là danh vọng hay quyền lực, mà là khả năng sống yêu thương và phụng sự cách trọn vẹn.
- Bản chất của cái tôi - ego
Cái tôi vị kỷ không phải là bản chất cốt lõi của chúng ta, mà là nơi trú ngụ của sự ích kỷ, kiêu hãnh và cả những nỗi sợ hãi. Nó là phần trong con người chúng ta luôn muốn bám víu vào những thứ vật chất, danh vọng, hoặc thậm chí là một chút quyền lực kiểm . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
Thứ Bảy Tuần 25 TN C
“Con Người sắp bị nộp vào tay người đời!”.
“Bạn không thể trải qua một ngày ‘cách thành kính’ trừ khi bạn coi đó là ngày cuối đời. Thật đáng ngưỡng mộ với một người luôn nghĩ về cái chết. Ai cống hiến hết mình cho nó hàng giờ chắc chắn sẽ là một vị thánh! Một người từng nghe bản án tử hình của mình sẽ không lo lắng về cách vận hành của các rạp hát!” - John Climacus.
Kính thưa Anh Chị em,
Tin Mừng hôm nay chỉ ra ‘vị thánh’ Climacus phác hoạ - Chúa Giêsu! Bởi lẽ, đang khi mọi người ‘ngưỡng mộ’ Ngài, thì Ngài - như không quan tâm về cách vận hành của các rạp hát - tuyên bố cuộc khổ nạn của mình, “Con Người sắp bị nộp vào tay người . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
Gia đình hạnh phúc đơn sơ
Tình yêu chan chứa giấc mơ an bình
Tạ ơn Chúa đoái thương tình
Chữa lành đột quỵ, gia đình có nhau.
Gia đình nhỏ bé của tôi tuy nghèo, nhưng bù lại…, tôi có được người chồng rất tốt tính và luôn hết lòng yêu thương vợ con, do đó tôi cảm nhận được hạnh phúc trong mái ấm hôn nhân gia đình Công Giáo của mình, thế rồi giữa năm 2022 vừa qua, Chúa đã gửi đến gia đình tôi một biến cố rất lớn, tôi thiết tưởng Ngài thử thách lòng tin của tôi…, như một cơn ác mộng và cho tới giờ tôi mới hoàn hồn …ghi lại trang nhật ký thật kỳ diệu sau đây:
* Vào ngày 12/05/2022, sau khi chồng tôi đi làm về, tầm . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
Mọi tình yêu đều dựa trên ba chân, nghĩa là mọi tình yêu đều dựa trên ba nền tảng là sự thiện, sự hiểu biết và sự tương đồng.
Trước hết hãy xét đến sự thiện: một người có thể bị lầm lẫn trong việc lựa chọn điều mà xem ra là tốt đối với anh ta, tuy nhiên anh ta sẽ chẳng bao giờ có thể ước ao bất cứ điều gì trừ phi anh ta tin vào tính cách tốt lành nội tại của điều ấy. Gã con hoang cũng đang gắng tìm sự thiện đối với hắn đấy chứ, nghĩa là hắn đang tìm một điều gì đó để thoả mãn cơn đói của hắn – khi hắn cố gắng tọng vỏ trấu vô họng, có điều hắn chỉ sai lầm trong phán đoán của mình khi nghĩ rằng vỏ trấu là thức ăn thích hợp đối với một con người. Tất cả . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
28/09/25 Chúa nhật tuần 26 tn – c
Lc 16,19-31
… và những điều thiếu sót…
“Lại có một người nghèo khó tên là La-da-rô… nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm được những thứ trên bàn ăn của ông rớt xuống mà ăn cho no.” (Lc 16,20)
Suy niệm: Từ bàn ăn của ông nhà giàu đến chiếc cổng nơi anh La-da-rô nằm, mình đầy mụn nhọt, khoảng cách chỉ vài bước chân, nhưng ông với anh La-da-rô dường như cách nhau đến cả hàng tỷ năm ánh sáng! Ông thấy La-da-rô mà như không thấy, anh có đó mà như chẳng hiện hữu trong mắt ông, vì ông nào quan tâm đến anh: con người anh, sự . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
Thứ Sáu Tuần 25 TN C
“Hôm ấy, Đức Giêsu cầu nguyện một mình. Các môn đệ cũng ở đó với Người”.
“Khi thế giới quên Thiên Chúa và các ngả đường vang dội tiếng người bất an, lời cầu nguyện thầm kín của bạn trở thành trụ cột giữ cho bầu trời khỏi sụp đổ!” - Fulton Sheen.
Kính thưa Anh Chị em,
Tin Mừng hôm nay thật lạ, Chúa Giêsu cầu nguyện một mình - dù các môn đệ ở bên. Dẫu quanh mình náo động, Ngài vẫn toả hương cầu nguyện, gắn bó sâu xa cùng Cha. Bài học cho chúng ta: giữa công việc, “giữa các ngả đường vang dội tiếng người bất an”, người môn đệ được mời toả ‘hương thinh lặng’ bằng lửa cầu nguyện luôn cháy!
Dường như Chúa Giêsu không cần phải tách biệt . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
Nói ít
Bạn hãy hết sức lánh xa những đám đông người. Vì dù Bạn không có ý xấu, nhưng lời bàn soạn việc đời bao giờ cũng tai hại lắm.
Nó làm cho linh hồn ta chóng nhọ gỉ và nô lệ tính phô trương.
Thà nín lặng những khi phải gặp người đời và đừng xen vào giữa đám đông là hơn cả.
Đã biết rằng chả mấy khi nói truyện ra về mà khỏi lương tâm cắn rứt, thế sao còn cứ ngứa ngáy muốn nói, muốn bàn?
Thường ta thích nói là vì nhờ trao đổi cảm tình, ta có thể yên ủi lẫn nhau và rút cho lòng trí khỏi những tư tưởng bực rọc.
Những lúc đó ta thường hay nói về mình, về những cái ta ưa thích và ước ao hoặc những cái làm ta khó chịu.
Nói cho khôn
Nhưng khốn! Thường ta chả . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp