3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

LỖI TẠI TÔI

Chúa Nhật II Mùa Vọng C

(Bar 5, 1-9; Phil 1, 4-6.8-11; Lc 3, 1-6.)

Ông Baruc là vị thơ ký của tiên tri Giêrêmia cũng đang bị lưu đầy tại Babylon. Vào thời quân Canđê đánh chiếm và phóng hỏa thành Giêrusalem, ông đã đứng ra qui tụ mọi người cùng đến để nghe đọc sách thánh, ăn chay cầu nguyện và đóng góp tiền bạc gởi về Giêrusalem. Ông đã cầu khẩn và gióng lên niềm hy vọng vào quyền năng can thiệp của Thiên Chúa. Ông dùng những cảnh thiên nhiên sống động để diễn tả hình ảnh nội tâm. Dân tin tưởng vào lượng từ bi của Thiên Chúa sẽ dẫn dắt họ trở về trong vinh quang.

Từ bảy trăm năm trước khi Đấng Cứu Thế xuất hiện, ngôn sứ Isaia đã tiên báo. Gioan đã dùng lại lời của tiên tri Isaia: Mọi thung lũng, phải lấp cho đầy, mọi núi đồi, phải bạt cho thấp, khúc quanh co, phải uốn cho ngay, đường lồi lõm, phải san cho phẳng (Lc 3, 5). Sám hối là một cách chữa lành bệnh tật cả tâm bệnh lẫn thân bệnh. Ai trong chúng ta cũng vương vấn với sai lầm, tội lỗi và bệnh tật thể xác. Lời mời gọi sám hối là phương cách chữa lành.

Con người gồm có xác và hồn. Xác hồn kết hợp và hòa lẫn trong nhau. Chúng ta hãy tìm cội nguồn của bệnh tật cả hồn lẫn xác để chữa lành. Trước hết là thân bệnh có trăm ngàn thứ. Chúng ta không biết có bao nhiêu phương thuốc để chữa lành. Kinh nghiệm cho chúng ta thấy người trẻ kẻ già, người giầu kẻ nghèo, người sang kẻ hèn, ai ai cũng có thể mắc bệnh. Có các loại bệnh nặng, bệnh nhẹ, bệnh mãn tĩnh hay cấp tính, nan y hay sơ cấp, bệnh ngoại tạng hay nội tạng và thân bệnh hay tâm bệnh. Đã có bệnh thì phải chữa. Chúng ta có thể uống thuốc, tập tành, kiêng cữ và chay tịnh. Trong các tiệm bán thuốc có muôn vàn thứ thuốc chữa muôn ngàn loại bệnh. Chúng ta có thuốc Bắc, thuốc Nam, thuốc Tây và thuốc gia truyền đủ loại. Bệnh nào thuốc đó. Biết rằng không có thuốc nào trị bá bệnh. Thuốc nào chữa lành bệnh, đó là thuốc tốt. Đây là những môn thuốc chữa về thân bệnh.

Xét mình, ai trong chúng ta cũng bị con bệnh quấy rầy. Chỉ khi mắc bệnh, chúng ta mới nhận ra sự yếu đuối, khổ đau và lệ thuộc của thân phận con người. Thân bệnh thì dễ chữa hơn là tâm bệnh. Tuy nhiên có những bệnh chết người như ung thư, tai biến và đột qụy. Thân bệnh có thể đưa đến cái chết tự nhiên vì hết sinh lực. Tâm bệnh thì nguy hiểm hơn nhiều. Tâm bệnh cũng có thể xuất hiện nơi mọi tâm hồn. Không phải những người nghèo đói, tàn tật và già cả mới có tâm bệnh. Chúng ta được biết có nhiều người quyền cao chức trọng và giầu sang phú quí cũng ngã đủ thứ bệnh. Những cặp trai trẻ khỏe mạnh đầy sức sống cũng tự quyên sinh vì tâm bệnh. Bệnh về tâm linh là những đột phá thất vọng, rồi tuyệt vọng, đưa đến khổ tâm. Tâm bệnh rất cần các phương thuốc hữu hiệu là sự thức tỉnh tìm giải thoát.

Bệnh tâm linh là các thứ tật bệnh nội tâm, thói hư tật xấu, tội lỗi, mê lầm cả trong tư tưởng, lời nói và việc làm sai trái. Làm sao chúng ta có thể biết được các tật bệnh trong tâm hồn? Bệnh nào cũng nguy hiểm xói mòn cuộc sống. Chúng ta cần tìm thầy chạy chữa cho kịp thời. Có nhiều toa thuốc giúp chữa lành tâm linh. Chữa cho dứt các mầm bệnh trong ngoài. Đôi khi chúng ta bị đánh lừa vì những xuất hiện da non bên ngoài, nhưng bên trong còn âm ỷ mưng mủ đau nhức.

Bệnh tật cũng là phương pháp để giúp tu tập. Một người suốt đời khỏe mạnh không đau bệnh thì tâm tư dễ ngang tàng kiêu ngạo. Khi mắc bệnh, chúng ta mới thấy đời sống mỏng manh, thời gian ngắn ngủi và mọi sự đều thay đổi mau qua chóng hết. Người bệnh cần thức tỉnh nhận biết ý nghĩa cuộc đời để sống vui. Nhờ có bệnh, chúng ta mới biết dừng lại. Chúng ta biết rằng nếu sống không hạnh phúc thì chết không được an vui. Cuộc sống lê thê thì cái chết sẽ đau khổ. 

Lời mời gọi thung lũng lấp cho đầy. Nơi cao phải bạt xuống. Quanh co uốn cho ngay. Đây là những đòi hỏi cấp bách trong qúa trình sám hối. Sám hối được khởi đi từ tâm. Vượt qua mọi thách đố để giữ tâm an lạc. Để tiến bước trên con đường nhân đức, chúng ta nên bớt bỏ nhưng vấn vương cuộc đời. Đừng quá chấp nhất, đừng gieo hận thù, đừng gây chia rẽ, đừng gian dối hại người và đừng nuôi lòng oán giận. Khi đó tâm hồn chúng ta sẽ tìm được niềm an vui trên con đường thẳng tắp ngút ngàn. Chúng ta không thể lừa dối lương tâm sống đạo bằng những hình thức phô trương bên ngoài làm cho đầy đủ lệ bộ. Đời sống tâm linh của chúng ta cần đâm rễ sâu. Các nhân đức cần có nền móng vững chắc. Đời sống đức tin mới có thể tăng triển vững mạnh.

Lạy Chúa, tâm hồn con tội lỗi. Thân xác con bệnh hoạn. Ý chí của con yếu đuối. Trí khôn con chậm chạp. Đức tin con yếu kém. Lỗi tại con. Xin Chúa soi lòng mở trí để chúng con biết cách dọn đường Chúa cho ngay thẳng. Xin giúp chúng con dọn tâm hồn thanh sạch để hân hoan mừng đón Con Chúa đến viếng thăm.

Lm Giuse Trần Việt Hùng

 

ĐỜI ĐÁ, ĐỜI CÁT

Thứ Năm Tuần 1 Mùa Vọng C

“Chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy, Đấng ngự trên trời, mới được vào Nước Trời!”.

“Julius Caesar chinh phục 800 thành phố, nhuộm cẩm bào bằng máu của một triệu kẻ thù; thế mà ngay sau chiến thắng vĩ đại nhất, Caesar bị đâm chết bởi những người bạn chí thiết! Thành công tạm thời thường đội vương miện cho những kẻ vô thần. Khi những thành tựu rực rỡ nhất không được nhìn thấy dưới ánh sáng vĩnh cửu, đặt nền móng trên Thiên Chúa ngàn năm bền vững, chúng chỉ kéo dài và có giá trị như bọt nước!” - Anon.

Kính thưa Anh Chị em,

Cũng thế, niềm tin vào Thiên Chúa nếu không đặt nền móng trên Chúa Kitô, nó chỉ kéo dài và có giá trị như bọt nước. Nó phải thâm nhập trong trí, ấp ủ trong tim và thể hiện trong hành động. Lời Chúa hôm nay tiết lộ, ai xây dựng đời mình - ‘đời đá’ - trên Chúa Kitô, và thi hành ý muốn của Chúa Cha, “Người ấy mới được vào Nước Trời!”.

Để có thể đặt một nền móng kiên cố cho toà nhà đức tin, phải khổ công; đòi hỏi kiên định trong cầu nguyện, bền bỉ trong bác ái và miệt mài trong tự hiến; nó cũng đòi hỏi một sự khiêm tốn và một ý ngay lành. Bởi lẽ, chuẩn bị nền móng không bao giờ là một công việc hào nhoáng. Chẳng có gì đẹp đẽ với một hố sâu, hoang hoác, bì bõm bùn lầy tại công trường! Cũng thế, việc đào móng cho đời sống đức tin, rao giảng đức tin, buộc bạn và tôi phải xuống sâu, đối mặt với các tính hư nết xấu, loại bỏ những tội lỗi tồi tệ nhất. Quá trình này thường không mấy lý thú! Không có bước quyết định này, chúng ta có nguy cơ xây dựng và rao giảng đức tin đời mình, một ‘đời cát’ không hơn không kém!

Toà nhà có vẻ vững khi mọi sự xem ra bình lặng. Thời tiết tốt không nói hết độ chắc của nó; thách thức thực sự chỉ đến khi thiên nhiên trở nên hung hãn. Tương tự như thế, khi an bình bảo bọc, cuộc sống dễ dàng nở hoa; chính khi khủng hoảng ập xuống mới là lúc bạn nhận thức ‘độ cứng’ của đức tin mình. Vậy làm sao để có thể đối mặt với những cám dỗ, thất bại hay một khủng hoảng nghiêm trọng?

Câu trả lời ở đây: “Chúng ta có thành trì vững chắc: Chúa đã đặt tường trong luỹ ngoài để chở che” - bài đọc một. Tường luỹ đó chính là Chúa Kitô. “Chính nhờ Người, với Người và trong Người”, toà nhà đức tin của bạn và tôi, ‘lời của bạn và tôi’ mới đứng vững.

Anh Chị em,

“Chúng ta có thành trì vững chắc!”. “Thành trì vững chắc, đá tảng là Chúa Kitô. Lời của chúng ta có sức mạnh, ban sự sống, kiên cường, có thể chịu đựng bất kỳ cuộc tấn công nào nếu nó bắt nguồn từ Chúa Kitô!”. Tuy nhiên, “Một lời Kitô giáo mà gốc rễ mang lại sự sống không bắt nguồn từ Chúa Kitô là một lời Kitô giáo lừa dối, chúng chỉ gây hại!” - GK. Chesterton. “Khi những lời Kitô giáo thiếu Chúa Kitô, chúng bắt đầu đi vào con đường điên rồ, dẫn đến phù phiếm, tự tôn, kiêu hãnh và quyền lực. Chúa sẽ hạ bệ những người này!” - Phanxicô. Mùa Vọng, mùa “khởi sự lại với Chúa Kitô”, đặt móng trên Ngài. Theo cách này, bạn để cho Lời và Thánh Thần hướng dẫn trong mọi hành vi bác ái yêu thương; và như thế, xây đời mình, một ‘đời đá’ trên Đá Tảng Kitô, đời chúng ta không còn là ‘đời cát!’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con đội vương miện của kẻ vô thần vốn chỉ kéo dài như bọt nước - ‘đời cát’. Giúp con dựng xây đời con - một ‘đời đá’ - trên chính Chúa và nó sẽ ngàn năm bền vững!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

NHỮNG LẦN ĐẾN XEN KẼ

“Hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn!”.

“Ở châu Phi, mỗi buổi sáng, một con linh dương thức dậy; nó biết, nó phải chạy nhanh hơn một con sư tử nhanh nhất - bằng không, nó sẽ bị giết. Cũng thế, một con sư tử biết, nó phải chạy nhanh hơn con linh dương chậm nhất - bằng không, nó sẽ chết đói. Không quan trọng bạn là sư tử hay linh dương; khi mặt trời mọc, các bạn cần ‘thức nhau dậy’ để chạy!” - Herb Caen.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa Chúa Nhật I Mùa Vọng mời gọi chúng ta tỉnh thức và ‘thức nhau dậy’ khi khởi đầu một năm phụng vụ mới! “Vọng”, “Adventus”, có nghĩa là ‘đến’. Chúa Giêsu đến lần thứ nhất vào lễ Giáng Sinh mà chúng ta đang hướng về! Ngài đến lần thứ hai vào Ngày Quang Lâm. Nhưng đó không phải là toàn bộ! Ngài còn đến vào ‘những lần đến thứ ba’, ‘những lần đến xen kẽ!’.

Giêrêmia nói về một Đấng sẽ đến; Ngài là Vua, Đấng Cứu Độ, “Đã đến ngày Ta sẽ cho mọc lên một mầm non, một Đấng Công Chính để nối nghiệp Đavít” - bài đọc một - ám chỉ sự ra đời của Hài Nhi Giêsu ở Bêlem. Tin Mừng nói đến ngày cánh chung của thế giới, của mỗi người “như một chiếc lưới bất thần chụp xuống”; “Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến”.

Giữa hai lần đến đó, tuy nhiên, Chúa Giêsu còn đến vào ‘những lần đến xen kẽ’, tạo thành một liên kết - không thể thiếu - giữa hai lần đến kia. Chúng mời gọi mỗi chúng ta chào đón Ngài vào cuộc sống của mình ‘ở đây và lúc này’; những cuộc gặp gỡ, chào đón Ngài đang diễn ra mỗi ngày khi chúng ta đón nhận nhau trong tình bác ái, “Xin Chúa gia tăng và ban cho anh em tràn đầy lòng thương yêu nhau, và thương yêu mọi người!” - bài đọc hai. Bằng việc thân ái đón nhận nhau, chúng ta thừa nhận sự ra đời của Chúa Giêsu tại Bêlem và chuẩn bị cho Ngày Tái Lâm của Ngài.

Bạn và tôi sẽ làm gì suốt Mùa Vọng này? Chạy thật nhanh như những con linh dương hay sư tử châu Phi? Chạy đi đâu? Hay quan trọng hơn, tỉnh thức và ‘thức nhau dậy?’. Phải, chúng ta không để lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa. “Say sưa” ở đây không chỉ nhắm đến đồ ăn thức uống, nhưng còn là những gì làm cho lòng người chếnh choáng, những đam mê tội lỗi và tính hư nết xấu khiến chúng ta ‘xa Chúa, xa người!’.

Anh Chị em,

“Hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn!”. Không chỉ tỉnh thức, chúng ta còn giúp nhau cầu nguyện, hiệp thông với Chúa Giêsu và với nhau trong yêu mến; siêng năng lãnh nhận các Bí tích, đặc biệt là Bí tích Hoà Giải và Thánh Thể; cùng nhau lắng nghe Lời Chúa, phân định những soi rọi của Thánh Thần. Không chỉ lắng nghe Chúa Thánh Thần, chúng ta còn lắng nghe nhau, cùng nhau tìm điều đẹp lòng Chúa để sống và làm theo ý Ngài. “Trong bốn tuần lễ, chúng ta được mời gọi ra khỏi lối sống cam chịu, ra khỏi những nuông chiều theo những tập quán thường ngày bằng cách nuôi dưỡng hy vọng, nuôi dưỡng mơ ước một tương lai mới mẻ. Đừng để lối sống ích kỷ hoặc nhịp sống căng thẳng ồ ạt đè nén! Những lời quyết liệt của Chúa Giêsu đang vang dội: “Các con phải đề phòng, chớ để lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa”; “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn!”” - Phanxicô.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để mùa hồng ân này trôi qua vô ích; dạy con cách thức đón Chúa trong ‘những lần đến xen kẽ’, và như thế, con sẽ có một lễ Giáng Sinh ý nghĩa nhất!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

ĐẾN TỪNG CHI TIẾT

Thứ Tư Tuần 1 Mùa Vọng C

“Chúa Giêsu lên núi và ngồi ở đó. Dân chúng lũ lượt kéo đến cùng Người, đem theo những kẻ què quặt, đui mù, tàn tật, câm điếc và nhiều bệnh nhân khác nữa”.

“Hãy trút mọi lo âu cho Chúa, bạn thuộc về Ngài! Đừng bao giờ nghĩ Ngài bỏ mặc bạn, vì điều đó có nghĩa là, bạn đang ‘đổ tiếng xấu’ cho Ngài. Dù đang ở trong bóng tối, hãy tin yêu hy vọng; vì ngay trong sự mờ mịt, Ngài vẫn chở che linh hồn bạn đến từng chi tiết!” - Gioan Thánh Giá.

Kính thưa Anh Chị em,

“Ngay trong sự mờ mịt, Ngài vẫn chở che linh hồn bạn ‘đến từng chi tiết!’”. Những lời trên có thật không? Cả hai bài đọc hôm nay bảo rằng, “Thật!”; đặc biệt, bài Tin Mừng. Hãy nhìn đoàn người tìm đến Chúa Giêsu! Họ đại diện cho một nhân loại tất tưởi, phiêu bạt, đói khát, đủ mọi hạng người; một nhân loại cùng khốn kiếm tìm Thiên Chúa.

Chúa Giêsu lên núi, ngồi xuống, và dân chúng lũ lượt kéo đến, đem theo những kẻ câm, mù, què, liệt và các bệnh tật khác. Ngài không thẩm vấn họ về quá khứ, hoặc nghi ngại về những tội lỗi họ đã gây ra; Ngài đơn giản cung cấp cho mỗi người những gì họ cần: thị giác, thính giác; người câm được nói, người què nhảy nhót như nai… Và sau đó, Ngài cho họ ăn. Tuyệt! Điều Isaia tuyên sấm những 800 năm trước về bữa tiệc trên núi Thiên Chúa sẽ thết “muôn dân” - bài đọc một - nay ứng nghiệm ‘gần như hoàn hảo’ với Chúa Giêsu khi Ngài nhân lên bánh và cá để đãi ‘hàng ngàn người’ no thoả.

Thế nhưng, phép lạ trên núi ngày ấy mới chỉ là khúc dạo đầu cho một phép lạ thậm chí còn vĩ đại hơn mà Thiên Chúa đã dự liệu. Ngài biết cơn đói trong lòng nhân loại là vô cùng, cơn khát trong trái tim nó là vô biên; Ngài cũng biết giới hạn của lương thực vật chất, cả khi nó dồi dào. Vì thế, Ngài sẽ cung cấp cho nó những gì thực sự cần hơn! Ngài sẽ đãi tiệc “Chiên Thiên Chúa”, tiệc “Đấng xoá tội trần gian” khi Con Một Ngài hạ mình trở nên của ăn của uống. Và nhân loại đó sẽ không còn đói, không còn khát! Ngay hôm nay, mỗi ngày, trên các bàn thờ hoàn vũ, Thiên Chúa tiếp tục với những ‘hào soạn’ Thánh Thể liên lỉ với chính Máu Thịt Con mình. Rõ ràng, Ngài không chỉ quan tâm phần xác khi cho con người cái ăn cái mặc, Ngài quan tâm ‘đến từng chi tiết’ linh hồn nó!

Anh Chị em,

“Dân chúng lũ lượt đến cùng Ngài!”. Cuộc đời con người vẫn mãi là một cuộc tìm kiếm Giêsu - tâm điểm mọi khát vọng - và chỉ một mình Ngài mới thoả mãn chúng. Những ngày đầu Mùa Vọng, bạn và tôi hãy hình dung giây lát về ‘khối nhân loại’ vây quanh Ngài ngày ấy! Và sẽ ý nghĩa hơn, cần kíp hơn, khi chúng ta đặt mình trong chính ‘nhân loại’ tất tưởi đó! Rồi như thể đám đông biến mất để bạn ở lại một mình với Chúa Giêsu, Ngài đang nhìn vào mắt bạn với tất cả trìu mến yêu thương; Ngài đang hỏi mỗi người chúng ta, “Con tìm gì?”, “Con mắc bệnh gì?” mặc dù Ngài biết tỏng chúng ta ‘đến từng chi tiết’. Hãy nói với Ngài ‘tử huyệt’ của bạn, hãy thì thầm với Ngài ‘gót Achilles’ của bạn; phần xác, phần hồn! Đó có thể là một tội lỗi đang chia cắt chúng ta với Chúa, với anh chị em mà ai trong chúng ta cũng muốn vượt thắng trong mùa hồng phúc này!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, Đấng con tìm kiếm, cũng là Đấng kiếm tìm con. Đừng để con ‘đổ tiếng xấu’ cho Chúa; vì con tin, dù con tệ hại đến đâu, Chúa vẫn đang chăm bẵm ‘đến từng chi tiết’ xác hồn con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

SẴN SÀNG

(Giêr 33, 14-16; 1Thess 3, 12-4,2; Lc 21, 25-28, 34-36). 

Hôm nay, Giáo Hội Công Giáo bước vào một năm phụng vụ mới, cử hành Chúa Nhật thứ nhất Mùa Vọng, năm C. Kết thúc năm cũ và bắt đầu năm mới theo thời gian của năm tháng trong lịch phụng vụ. Năm Phụng Vụ tính theo chu kỳ năm A, B và C. Cũng thế, cuộc đời con người là một hành trình tiến tới, được kết nối bởi các biến cố. Có lúc khởi đầu thì sẽ có khi kết thúc. Kết thúc sự cố này, lại bắt đầu một sự cố khác. Điều quan trọng nhất, vẫn là giây phút bắt đầu trong hiện tại. Không khi nào trễ, nếu chúng ta biết bắt đầu lại. Giáo Hội quan tâm đến cuộc sống tâm linh của con cái mình. Hết mùa lễ này, sang mùa lễ khác, Giáo Hội dùng các cơ hội để nhắc nhở và hướng dẫn con cái trở về. Trở về nguồn cội của tâm hồn, như khi chúng ta mới lãnh nhận bí tích Rửa Tội. Soi mình qua nghi thức rửa tội để thấy được chiếc áo trắng mà chúng ta đã lãnh nhận có còn tinh trắng và ngọn nến đức tin được trao ban có còn chiếu sáng cuộc đời hay không?

Chúa Giêsu mời mọi chúng ta hãy tỉnh thức đề phòng. Cầu nguyện trong tỉnh thức là ý thức mình đang thực hiện việc thờ phượng Thiên Chúa. Chúng ta không chỉ cầu nguyện, ca hát và xướng kinh bằng môi miệng, nhưng bằng chính tấm lòng. Trong các giờ cầu nguyện, chúng ta thường dành nhiều giờ đọc kinh riêng hoặc chung ngoài môi miệng, mà ít có giờ lắng nghe. Nhiều khi chúng ta chỉ đọc cho đủ số kinh đã được ấn định nhưng thiếu sự gẫm suy trong lòng và biếng nhác đem ra thực hành. Đọc kinh chiếu lệ qua lần hay đọc cho xong lời kinh mà chúng ta không để tâm suy nghĩ thì lời kinh sẽ trở nên trống rỗng. Để tỉnh thức, chúng ta cần biết việc mình đang làm. Chúa Giêsu nhắc lại lời ngôn sứ Isaia để cảnh tỉnh chúng ta: “Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta” (Mt 15, 8). 

Mỗi ngày là một ngày hoàn toàn mới. Sống giây phút hiện tại là quan trọng nhất. Bao nhiêu công đức của một đời người trải dài trong qúa khứ chỉ được đánh giá ở giây phút của hiện tại. Kinh nghiệm cho chúng ta thấy, đã có rất nhiều người miệt mài cả đời lo dựng xây nhưng chỉ một sai lỗi và lầm lỡ đã hủy phá danh dự cả một đời. Đúng là công dã tràng. Người ta có thể mỉa mai rằng: Khôn ba năm dại một giờ. Trái lại, một tội nhân đi trong mê lầm cả cuộc đời nhưng trong giây phút hiện tại này biết ăn năn sám hối trở về, đó là một hồng ân. Cho dù qúa khứ có chất chồng tội lụy, họ sẽ được xóa sạch như một làn sóng kéo phẳng lịm mặt cát bề bộn nơi bãi biển. 

Mùa Vọng là mùa mong chờ chuẩn bị đón Đấng Cứu Thế. Tiên tri Giêrêmia đã loan báo: Trong những ngày ấy, vào thời đó, Ta sẽ cho mọc lên một mầm non, một Đấng Công Chính để nối nghiệp Đa-vít; Người sẽ trị nước theo lẽ công bình chính trực (Giêr 33, 15). Chuẩn bị trong tư thế tỉnh thức đợi chờ. Sự chờ đợi có hướng đi và có đích đến. Cho nên mỗi người chúng ta cần tích cực sống trong niềm hy vọng của ơn cứu độ. Chúng ta không nên có thái độ sống dửng dưng, thờ ơ và lẩn tránh. Hôm nay hãy bắt đầu ngay sự sám hối trở về. Quay đầu là bờ. Bờ có thể ở xa hay ở gần. Quay đầu là khởi sự của sám hối. Sám hối là trở về với cái thực của tâm hồn. Chuẩn bị cho tâm hồn được sống an hòa, thanh thản và ấm áp để đón Chúa giáng sinh trong lòng.

Chúng ta trở về với lục căn là tai, mắt, miệng, lưỡi, ý và thân để nhìn thấu tâm hồn. Chúng ta phải đi từng bước trở về để xét mình qua những điều đã nhìn sai, đã nghe lời tà, đã nói xấu, đã hưởng sắc, đã tưởng lầm và đã làm sai trái. Con mắt là cửa để tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Giống như các bóng đèn điện tự nó sẽ không có ánh sáng, cần có dòng điện để làm sáng các bóng đèn. Đèn bị cháy thì thay bóng đèn khác. Tâm hồn là cốt lõi cùng với lý trí, ý chí và tự do điều khiển lục căn. Với đôi tai, đôi khi chúng ta nghe lời tà bậy và sai quấy. Đuổi theo tiếng vang bên ngoài mà quên đi những gì cần phải nghe. Tai chúng ta có khả năng để nghe dù có âm thanh hay không. Mũi ngửi các hương thơm, đừng chạy theo hương trần. Có mùi thơm thương lôi cuốn, mùi hôi khói nghiện ngập và mùi ngon ngọt hấp dẫn kéo lôi. Miệng lưỡi cần phát biểu những lời chân thật và trân quí. Chúng ta phải ý thức chọn lựa những điều hay, lẽ phải và cái tốt cho tâm mình.

Lạy Chúa, không có ơn Chúa, chúng con không thể làm được gì. Xin Chúa ban thêm đức tin, đức cậy và đức mến để chúng con tiếp tục phấn đấu với sự yếu đuối của bản năng. Chúng con sẽ dọn đường Chúa cho ngay thẳng qua sự chỉnh đốn các cửa ngõ của giác quan để chúng con được chiêm ngưỡng những kỳ công tạo dựng của Thiên Chúa.

 

Lm. Giuse Trần Việt Hùng

Subcategories