3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

LỜI CHÚA (Mt 2,13-15.19-23) VÀ SUY NIỆM LỄ THÁNH GIA NĂM A

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu: (Mt 2,13-15.19-23):13 Khi các nhà chiêm tinh đã ra về, thì sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giu-se rằng : “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết Hài Nhi đấy !” 14 Ông Giu-se liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập. 15 Ông ở đó cho đến khi vua Hê-rô-đê băng hà, để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ : Ta đã gọi con Ta ra khỏi Ai-cập. 19 Sau khi vua Hê-rô-đê băng hà, sứ thần Chúa lại hiện ra với ông Giu-se bên Ai-cập, 20 báo mộng cho ông rằng : “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người về đất Ít-ra-en, vì những kẻ tìm giết Hài Nhi đã chết rồi.” 21 Ông liền trỗi dậy đưa Hài Nhi và mẹ Người về đất Ít-ra-en. 22 Nhưng vì nghe biết Ác-khê-lao đã kế vị vua cha là Hê-rô-đê, cai trị miền Giu-đê, nên ông sợ không dám về đó. Rồi sau khi được báo mộng, ông lui về miền Ga-li-lê, 23 và đến ở tại một thành kia gọi là Na-da-rét, để ứng nghiệm lời đã phán qua miệng các ngôn sứ rằng : Người sẽ được gọi là người Na-da-rét. Đó là Lời Chúa

Suy Niệm Lời Chúa:

+/ Thầy Mạnh Tử, thuở nhỏ, nhà ở gần nghĩa địa, thấy người đào, chôn, lăn, khóc, về nhà cũng bắt chước đào, chôn, lăn ra khóc. Bà mẹ thấy thế, nói: –  Chỗ này không phải chỗ con ta ở. Rồi dọn nhà ra gần chợ. Thầy Mạnh Tử ở gần chợ, thấy người buôn bán điên đảo, về nhà cũng bắt chước cách buôn bán đảo điên. Bà mẹ thấy thế lại nói:- Chỗ này cũng không phải chỗ con ta ở. Bèn dọn nhà đến ở cạnh trường học. Thầy Mạnh Tử ở gần trường học, thấy trẻ đua nhau học tập lễ phép, về nhà cũng bắt chước học tập lễ phép. Bấy giờ bà mẹ mới vui lòng nói:- Chỗ này là chỗ con ta ở. Một hôm, thầy Mạnh Tử thấy nhà hàng xóm giết heo, về nhà hỏi mẹ:- Người ta giết heo làm gì thế? Bà mẹ nói đùa:- Để cho con ăn đó. Nói xong, bà nghĩ lại, hối hận nên nói:- Ta nói lỡ rồi. Con ta thơ ấu, tri thức mới mở mang mà ta nói dối nó, thì chẳng ra ta dạy nó nói dối hay sao?. Rồi bà đi mua thịt heo, đem về cho con ăn thật. Lại một hôm thầy Mạnh Tử đang đi học, bỏ học về nhà chơi. Bà mẹ đang ngồi dệt cửi, trông thấy, liền cầm dao cắt đứt tấm vải đang dệt trên khung, mà nói rằng:- Con đang đi học, mà bỏ học, thì cũng như mẹ đang dệt tấm vải này mà cắt đứt như vậy. Từ ngày đó, thầy Mạnh Tử học tập rất chuyên cần. Về sau thành một bậc đại hiền nhân.

-Được như thế là nhờ công giáo dục quý báu của bà mẹ.

+/ Sách Gương Phúc có kể chuyện như sau: Một Cha sở ở miền núi trước khi lên giường ngủ quỳ xuống quay mặt về hướng nghĩa địa và cầu nguyện. Đêm yên lặng, những nấm mộ chập chờn trong bóng tối, những cây thánh giá lô nhô trong nghĩa địa. Tất cả những cái đó làm cho ngài cầu nguyện sốt sắng. Một đêm kia ngài nghe có tiếng chân người và tiếng đá rơi. Trong bóng tối ngài thấy một hình người đang trèo lên thành nghĩa địa và đi giữa những nấm mồ. Ngài tự hỏi:-Một kẻ trộm chăng? Hay một người điên? Qua đêm thứ tư, ngài núp sau một cây, ngài thấy rõ người lạ mặt đến quỳ trước ngôi mộ và khóc than thảm thiết rằng:-Cha ơi, cha có tha cho con không? Cha nói đi, cha nói đi. Cha sở nhìn kỹ và biết đó là một người bổn đạo trong xứ đạo. Người này đã ngỗ nghịch làm cho người cha phiền muộn quá đến chết đi. Ngài nói:-Ồ con, con còn bị cắn rứt không thể nào ngủ được sao? Người bổn đạo khiếp sợ quá nhưng khi nhận ra tiếng cha sở thì định thần lại nói:- Thưa cha, con không được bằng an chút nào cả. Hình ảnh cha con đang tức giận luôn theo dõi con.

Con biết con đã xử tệ với cha con, con cái của con cũng sẽ xử tệ với con như vậy. Ngày mai con đem con cái đến đây và xin chúng đừng bắt chước gương xấu của con đã làm. 10 năm sau, người bổn đạo đó chết và được chôn cất trong nghĩa địa ấy. Trong khi cha sở đang làm phép mộ, con cái ông ta lên tiếng nhạo báng và chửi rủa.

-Thánh Gia là mẫu gương giáo dục tuyệt vời cho các gia đình Công Giáo của ta. Thánh Gia là trường huấn luyện cho Chúa Giê-su, chuẩn bị ngày lãnh nhận sứ mạng Chúa Cha trao phó. Thánh Gia là chuẩn mực chính xác nhất cho các người cha, người mẹ và con cái trong gia đình.

+/ Ta hãy suy niệm một số điều sau đây:

1) Thánh Giuse: Gương mẫu của người trưởng gia đình.

a) Tinh thần trách nhiệm lo cho gia đình và luôn cậy trông Thiên Chúa. Được sứ thần mộng báo, Giuse đã lập tức trỗi dậy ngay lúc đêm tối, đem vợ con chạy trốn sang Ai-cập. Sau khi Hê-rô-đê băng hà, Giuse lại một lần nữa vâng lệnh sứ thần mộng báo, đem Thánh Gia trở về làng Na-da-rét, để tránh bị ông vua mới là Ác-khê-lao tàn ác không kém vua cha giết hại. -Qua sự kiện này, ta thấy ngày hôm nay dù có Chúa ở cùng, nhưng chắc chắn chúng ta cũng không tránh khỏi những cơn phong ba bão tố vùi dập cuộc đời. Có điều là thánh Giuse đã không bao giờ ngã lòng trông cậy, để nêu gương cậy trông cho chúng ta.

b) Vợ chồng cùng nhau cộng tác vượt qua nghịch cảnh. Thánh Giuse và Đức Ma-ri-a trong một gia đình cũng không tránh khỏi có những lúc sóng gió, tưởng như con thuyền gia đình sắp tan vỡ.Chẳng hạn: Giuse đã từng suy nghĩ ngày đêm và quyết định bỏ Ma-ri-a; Cũng có lúc hai ông bà rơi vào hoàn cảnh khốn cùng, như khi hai người về quê khai nhân danh, vừa tới thành Bê-lem thì Ma-ri-a cũng tới lúc sinh con, mà Giuse không sao tìm được một chỗ trọ cho hai người; Có những lúc Giuse Ma-ri-a phải lo lắng, chạy đôn chạy đáo đi tìm Hài nhi bị lạc mà phải mất tới ba ngày mới tìm thấy con trong Đền Thờ. Nhất là có lúc Đức Ma-ri-a phải chịu dao sắc thâu qua trái tim, khi đứng dưới chân bên cây thập giá, chứng kiến người con yêu bị hấp hối và sau khi chết còn bị lưỡi đòng đâm thâu cạnh sườn.

-Như vậy, Thánh Gia cũng chẳng được ưu đãi hơn so với các gia đình khác, cũng phải trải qua nhiều nghịch cảnh, để nêu gương cho các gia đình tín hữu chúng ta hôm nay. Trong bất cứ hoàn cảnh nào dù khó khăn đến mấy, chúng ta cũng không được ngã lòng thất vọng, nhưng luôn phải vững tin vào tình thương và quyền năng của Chúa quan phòng. Người sẽ mau biến sự dữ ra sự lành.

2) Những nguyên nhân gây ra đổ vỡ hạnh phúc gia đình. Các gia đình hôm nay cũng có nhiều nguy cơ đổ vỡ hạnh phúc:

a) Có thể do ham bài bạc, như đánh đề cá độ gây nợ nần, dẫn đến lục đục, hay nhà tan cửa nát, vợ chồng ly tán, con cái nheo nhóc bỏ học để đi bụi đời.

b) Có thể do thái độ ích kỷ và vô trách nhiệm không quan tâm lo cho gia đình dẫn đến sự bất bình khinh thường nhau và tranh cãi giận hờn nhau.

c) Có thể do thói hư như rượu chè, cờ bạc, trai gái hút chích, hoặc do cách ứng xử thiếu lịch sự tế nhị với nhau và với cha mẹ họ hàng đôi bên, do lối ứng xử độc đoán không tôn trọng nhau, không bàn hỏi khi quyết định những vấn đề quan trọng, không thống nhất về việc nuôi nấng dạy dỗ con cái.

d) Có thể do thiếu lòng mến Chúa yêu người.

-Trong một cuộc phỏng vấn, mẹ thánh Tê-rê-sa Can-quýt-ta đã nói về vấn đề này như sau: “Tôi nghĩ rằng không phải ai cũng ý thức về tầm quan trọng của gia đình. Nếu chúng ta yêu thương nhau thì chắc chắn thế giới này sẽ đổi khác”.

-Thế giới băng hoại dần dần là vì có quá nhiều gia đình thiếu vắng tình thương. Giới trẻ hiện nay rơi vào nhiều thói xấu nghiện ngập, phần lớn là do cha mẹ đã thiếu quan tâm dạy dỗ chúng.

3) Làm thế nào để gia đình luôn sống hòa hợp hạnh phúc?

a) Học và tập sống nhân bản và giáo lý: Phải làm thế nào để con em chúng ta được giáo dục về các đức tính tự nhiên, đi đôi với việc giáo dục đức tin. Các bạn trẻ sắp bước vào đời sống hôn nhân gia đình cần được học tập về bổn phận trách nhiệm của mỗi thành viên gia đình, biết đúc rút kinh nghiệm từ các đôi vợ chồng hạnh phúc hay bất hạnh, để phòng tránh và chuẩn bị cho cuộc sống chung sau này.

b) Mỗi người phải có tinh thần trách nhiệm, sống đúng vai trò của mình trong gia đình là chồng, vợ, hay con cái.

c) Vợ chồng cần nuôi dưỡng tình yêu: Tình yêu có đặc điểm là hy sinh cho nhau. Cây tình yêu của hai vợ chồng rất cần được quan tâm khử trừ những con sâu ích kỷ khi chỉ nghĩ đến mình. Con sâu độc đoán hẹp hòi, gàn dở khi cố chấp không chịu nhận lỗi và sửa sai, con sâu lười biếng bổn phận của mình và vô trách nhiệm không chịu lo kiếm tiền lo cho gia đình, con sâu tình cảm ngang trái vụng trộm, hoặc hay ghen bóng ghen gió. Tình yêu vợ chồng cũng cần được tưới bón bằng Lời Chúa, lời cầu nguyện, bằng những lời khen tặng thành thật, bằng những lời yêu thương và những sự quan tâm và cử chỉ âm yếm dành riêng cho nhau.

d) Vợ chồng phải tôn trọng nhau, thể hiện qua việc biết trao đổi bàn bạc với nhau trong mọi việc:Phải một lòng một ý về việc cư xử với tha nhân, về việc nuôi dạy con cái, về việc mua sắm đồ dùng trong nhà, và việc làm ăn sinh sống. Vì “Thuận vợ thuận chồng, tát bể Đông cũng cạn”, và: “Phu phụ hòa, gia đạo thịnh”.

e) Sau hết, Gia đình phải có Chúa hiện diện: Nếu gia đình thực sự có đức tin, có lòng đạo đức, thì sẽ thương yêu và nhường nhịn nhau.

-Cần dọn bàn thờ Chúa ở nơi trang trọng nhất và cao nhất (…) năng đọc kinh chung gia đình sáng tối khi có thể.

-Nếu gia đình có Chúa là Tình Yêu ngự trị thì chắc sẽ vượt qua mọi thử thách gặp phải trong cuộc sống hôn nhân gia đình. Amen

 

Linh Mục G.B Nguyễn Ngọc Nga

Từ gia đình Thánh Gia đến gia đình chúng ta

Thiên Chúa không hứa ban cuộc sống dễ dãi. Bởi đó, ai nghĩ rằng, cuộc sống này đã quá lao đao, khổ nhọc, bây giờ đi tìm Thiên Chúa để được Người giải thoát khỏi những bất hạnh đời thường, người đó thất bại. 

Cuộc sống thực tiễn, và hạnh phúc của nó không là mục đích tôn giáo nhắm tới. Đúng hơn, bước theo Chúa, con người hãy cộng tác với ơn Chúa, để sống trọn cuộc đời mình.

Niềm vui ngày Thiên Chúa giáng sinh còn chưa dứt, khúc hát an bình của thiên thần còn chưa kịp lắng đọng, nỗi hân hoan vì là những người đầu tiên trên thế giới qua mọi thế hệ đón nhận tin mừng Giáng sinh của các mục đồng còn chưa kịp phôi phai, hay niềm hoan lạc vì nhận ra và được tôn thờ Đấng Cứu Tinh trần gian của ba đạo sĩ chắc còn đang dâng tràn, thì nỗi vui mừng tưởng chừng lớn lao ấy, lại là nỗi vui không trọn vẹn. Tai họa bắt đầu ập đến trên chính gia đình mà Chúa Giêsu chọn để sinh ra: bạo vương Hêrôđê đang tìm giết hại Hài nhi Giêsu.

Lần trước, thiên thần cho thánh Giuse biết bào thai Giêsu trong lòng dạ Đức Maria là do Chúa Thánh Thần. Lần này thiên thần lại mộng báo cho thánh Giuse: “Hãy thức dậy, đem Hài nhi và Mẹ Người trốn sang Ai-cập, và ở đó cho tới khi tôi báo lại ông: vì Hêrôđê sắp sữa tìm kiếm Hài nhi để sát hại Người”

Thiên Chúa luôn luôn thể hiện những điều ngược đời. Hài nhi Giêsu ấy là Thiên Chúa làm người lại chạy trốn những con người mà chính mình tạo ra, làm cho Đức Maria và thánh Giuse cùng liên lụy…

Không chỉ có thế, Hêrôđê dù không thể giết Thiên Chúa làm người, thì cũng đã giết hàng loạt trẻ em Do-thái. Bởi đó sự liên lụy này bỗng dưng mở rộng toàn cõi Giuđêa. 

Sóng gió ập đến. Gia đình thánh Gia long đong. Các gia đình trên cùng quê hương đất nước có con trẻ từ hai tuổi trở xuống, trở nên ảm đạm, thê lương. 

Có Chúa đấy. Chúa đang ngự trên quê hương ấy. Chúa đang hiện diện tỏ tường trên chính gia đình thánh gia. Nhưng đâu phải có Chúa là sóng gió đi qua, bất hạnh chấm dứt! 

Điều quan trọng không nằm ở chỗ Chúa có ra tay dẹp yên sóng gió hay không. Nhưng quan trọng là niềm tín thác của ta có vững vàng hay không? 

Ngày lễ thánh Gia thất, Hội Thánh lại muốn ta suy niệm cuộc di tản của gia đình thánh Gia: một câu chuyện Kinh Thánh mang nỗi buồn.

Thực ra, gia đình bé nhỏ này, trong cuộc sống gặp phải rất nhiều đau khổ, bất bình an, bắt đầu từ ngày đầu tiên khi Maria và Giuse gặp nhau, cho đến khi trẻ Giêsu lớn lên rồi trưởng thành. Cuộc di tản chỉ là một trong chuỗi nỗi đau của cuộc đời thánh Gia.

Bạn và tôi, ai cũng có một mái ấm, ai cũng bắt đầu sinh ra, lớn lên, được đùm bọc, chở che trong một mái ấm. Rồi mỗi người lớn lên, lại tạo ra cho mình những mái ấm. Mái ấm ấy chúng ta cùng chung một tiếng gọi thân thương: gia đình.

Nói như thế, không có nghĩa là mái ấm gia đình cứ mãi suôn sẻ, cứ mãi phẳng lặng như mặt nước hồ thu. 

Nếu gia đình thánh Gia đã chịu nhiều đau khổ, thì gia đình chúng ta cũng không thiếu những khổ đau. 

Những đe dọa của gia đình chúng ta hôm nay là: sự nghèo túng, nợ nần làm cho những thành viên trong gia đình chán nản: người cha thì nghiện rượu, người mẹ thua buồn bỏ bê nhà cửa, con cái dốt nát… 

Tình cảm giữa vợ chồng, cha mẹ, con cái, anh chị em trở nên nguội lạnh. Tình yêu thiếu, thì xung đột gia đình cũng bắt đầu diễn ra, làm cho hạnh phúc càng lúc càng xa vắng.

Nghèo đã vậy, sự giàu có cũng gây không ít đau buuồn. Tranh giành của cải, tranh giàng đất đai, nhà cửa làm cho gia đình xâu xé, con cái phản nghịch cha mẹ, vợ chồng, anh chị em oán hận nhau… 

Thêm vào đó, nạn ngừa thai, phá thai, ngoại tình, ly dị… càng làm cho gia đình thêm nhiều mối đe dọa.

Đứng trước những cảnh huống của xã hội như thế, là Kitô hữu, bạn và tôi sẽ giải quyết vấn đề ra sao? 

Tôi nghĩ, giải pháp hay nhất là giải pháp của lòng tin. Chúa vẫn đang ngự trong gia đình ta. Có thể Chúa sẽ không dẹp tan bão tố. Nhưng trong bão tố, ta có còn đức tin như thánh Giuse, như Đức Maria? 

Chính lòng tin sưởi ấm tình yêu gia đình. 

Khổ đau sẽ không thiếu. Nhưng nếu có đức tin, đức tin sẽ an ủi ta nhiều hơn, giúp ta chấp nhận nghịch cảnh dễ hơn. 

Điều quan trọng: chính khi ta tin vào Thiên Chúa, đức tin sẽ giúp tình yêu của ta bền vững, các thành viên trong gia đình biết yêu mến nhau hơn. 

Lm. JB NGUYỄN MINH HÙNG

Gia đình trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa

Tiếp liền sau Lễ Giáng Sinh, Giáo hội cử hành lễ kính Thánh Gia. Vì mừng Chúa Cứu Thế giáng sinh là mừng Gia Đình Thánh, nơi Người sinh sống. Trước mặt Thiên Chúa gia đình thật quan trọng, Thiên Chúa đã tạo lập gia đình ngay từ thủa ban đầu, Con Thiên Chúa cũng chọn gia đình để sinh ra và cư ngụ.

Các bài đọc hôm nay từ Cựu Ước đến Tân Ước thật là đẹp, đẹp về cách hành văn, đẹp về nội dung, nhất là đẹp tuyệt vời về cách sống trong gia đình. Nếu bài đọc I trích sách Đức Huấn Ca dạy con cái phải thảo cha kính mẹ: “Hỡi kẻ làm con, hãy gánh lấy tuổi già cha ngươi, chớ làm phiền lòng người khi người còn sống“, cùng với những phần phúc cho những người con biết tôn kính mẹ cha là: “Ai yêu mến cha mình, thì đền bù tội lỗi; ai thảo kính mẹ mình, thì như người thu được một kho tàng“, nhất là được trường thọ: “Ai thảo kính cha mình, sẽ được sống lâu dài. ” Thì bài đọc II, Thánh Phaolô khuyên những người làm vợ làm chồng: “Hỡi các bà vợ, hãy phục tùng chồng trong Chúa cho phải phép. Hỡi những người chồng, hãy yêu thương vợ mình, đừng đay nghiến nó“. Ngài cũng khuyên cha mẹ phải tôn trọng, yêu mến con cái: “Hỡi những người cha, đừng nổi cơn phẫn nộ với con cái, kẻo chúng nên nhát đảm sợ sệt” (Cl 3, 21). Bài Tin Mừng nêu bật vai trò quan trọng của Thánh Giuse, mẫu gương cho bậc làm cha, làm chủ, làm chồng trong các gia đình.

Thảo kính cha mẹ

Để giữ cho gia đình hạnh phúc, Thiên Chúa đã ban cho Giới răn thứ Bốn trong Mười Điều răn: “Thứ Bốn thảo kính cha mẹ”,

Có nhiều kẻ làm con đã hỏi: Vậy, tước phẩm làm cha làm mẹ là thế nào để con cái phải tôn kính. Quyền bính cha mẹ tự đâu mà có?

Để có một cuộc sống đích thực, nhân loại phải có quyền bính, nếu không xã hội không thể có được, và phải đi tới nguyên tắc căn bản: không có Thiên Chúa, không có quyền bính. Vì thế, kẻ làm con, người làm bề dưới phải vâng lời cha mẹ, tùng phục người trên là vì thấy trong trật tự ổn định là quyền lực, là thế giá của Thiên Chúa. Đứa trẻ thấy quyền lực Thiên Chúa nơi cha mẹ, học trò ở nơi thầy cô, người dân thấy ở nhà cầm quyền. Phải, quyện lực của cha mẹ là do Thiên Chúa mà ra.

Chúa dạy: “Hãy tôn kính cha ngươi và mẹ ngươi “. Và Thánh Phaolô khuyên: “Hỡi những người con, hãy vâng lời cha mẹ trong mọi sự ” (Cl 3, 20). Giới răn không nói yêu mến nhưng là tôn kính. Người ta yêu anh chị em, yêu tha nhân, song đối với cha mẹ, phải tôn kính. Đó là điều mà phận làm con, kẻ bề dưới ngày nay không muốn biết nữa. Tôn kính có nghĩa là khi cha mẹ nói, dạy điều gì, con cái phải im lặng, lập tức thi hành, dù là ước muốn nhỏ nhất: “Vì đó là đẹp lòng Chúa” (Cl 3, 20). “Hãy tôn kính cha con và mẹ con” ; “Đứa con nào mà đánh đập cha mẹ mình thì phải chết” ( Xh 20;21)

Phu phụ tương kính như tân

Thiên Chúa dựng nên con người có nam có nữ giống hình ảnh Chúa, và cho hai người kết hợp với nhau nên một bằng mối giây loài người không thể tháo cới, để mỗi người phát triển nảy nở trong hạnh phúc, và sinh con cái nối giòng dõi loài người và Hội Thánh.

Khi nói thế, người chồng có thể đòi người vợ phụng tùng chồng một cách mù quáng không? Không, người này phải phục tùng người kia cho phải đạo, cả hai đều phải phục tùng Đức Kitô như toàn thể Giáo hội.

Người nam có biết khi được làm đầu thì phải làm gì không? Thánh Phaolô kêu gọi: ” Hỡi những người chồng, hãy yêu thương vợ mình, đừng đay nghiến nó” (Cl 3, 20).

Người ta thường nói: chồng là đầu gia đình, vợ là trái tim gia đình. Nói đúng hơn: chồng là cả hai, vừa là đầu, vừa là trái tim. Người ta cũng ví người chồng giữ vai trò như người lái thuyền, phải đưa thuyền đi đúng hướng, là bảo vệ sự an toàn cho mọi người trong thuyền, phục vụ mọi người với tình yêu thương, như yêu thương chính mình, để cùng nhau hướng tới hạnh phúc.

Cha mẹ tôn trọng và yêu mến con cái

Giới răn thứ Bốn này có hai chiều: con cái và cha mẹ, cha mẹ và con cái. Nếu con cái phải tôn kính cha mẹ, thì cha mẹ cũng phải tôn trọng, yêu mến con cái: “Hỡi những người cha, đừng nổi cơn phẫn nộ với con cái“. Cha mẹ quí mến con cái, vì con cái trước hết không thuộc về các cha mẹ mà thuộc về Thiên Chúa. Con cái là kho tàng Thiên Chúa trao cho, một ngày kia Chúa sẽ đòi cha mẹ phải trả lẽ. Vậy, cha mẹ phải yêu quí, tôn trọng sự sống con cái, ngày từ khi còn trong lòng mẹ, chớ làm phương hại đến chúng. Tôn trọng con cái từ lúc còn thơ đến tuổi trưởng thành…

Chăm lo cho con cái về mặt tinh thần cũng như thể xác, nhất là linh hồn, vì trước hết chúng thuộc về Thiên Chúa. Cha mẹ không thể lên thiên đàng một mình, phải có con cái đi theo. Con cái không lên thiên đàng được, cha mẹ cũng không lên được. Chúng ta thấy Mẹ Maria, Thánh Giuse, và Chúa Giêsu, cả Ba Đấng đều lên Đền thờ dự lễ theo luật.

Khi có chuyện chẳng lành trong gia đình, lời thánh Phaolô sau đây như là khuôn vàng thước ngọc về lẽ sống và cách đối nhân xử thế của các thành viên trong gia đình: “Anh em thân mến, như những người được chọn của Thiên Chúa, những người thánh thiện và được yêu thương, anh em hãy mặc lấy những tâm tình từ bi, nhân hậu, khiêm cung, ôn hoà, nhẫn nại, chịu đựng lẫn nhau, và hãy tha thứ cho nhau nếu người này có chuyện phải oán trách người kia. Như Chúa đã tha thứ cho anh em, anh em cũng hãy tha thứ cho nhau. Và trên hết mọi sự, anh em hãy có đức yêu thương, đó là dây ràng buộc điều toàn thiện“.

Noi gương Mẹ Maria và Cha thánh Giuse, mỗi gia đình kitô giáo hãy đón rước Chúa Giêsu, lắng nghe Người, nói chuyện với Người, gìn giữ Người, che chở Người, lớn lên với Người, và dành cho Chúa một chỗ trong trái tim và ngày sống của chúng ta.

Lạy Thánh Gia Chúa Giêsu, Đức Maria và thánh Giuse, xin chở che gìn giữ gia đình nhân loại chúng con. Amen.

Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ

THÁNH GIA GIỮA THẾ TRẦN, TỪ LÝ TƯỞNG ĐẾN THỰC TẾ TỘI LỖI

Lễ Thánh Gia Thất là một dịp đặc biệt trong năm Phụng vụ, một điểm dừng chân thiêng liêng, để mỗi người chúng ta nhìn lại “tế bào” quan trọng nhất của Giáo hội và xã hội: Gia đình. Tuy nhiên, khi nhắc đến hai chữ “gia đình”, mỗi người lại trào dâng những cảm xúc rất khác nhau trong lòng. Với một số người, đó là bến đỗ bình yên, là hình ảnh của sự ấm áp và thánh thiện. Nhưng với không ít người khác, gia đình lại là nỗi đau, là sự dang dở, hoặc là một “bí mật” mà họ muốn che giấu dưới lớp vỏ bọc “mọi sự đều ổn”.

  1. Lý tưởng và thực tế

Bằng những lời đẹp đẽ đến mức dường như thuộc về một thế giới khác, Thánh Phaolô nói với các tín hữu Côlôxê: “Hãy mặc lấy lòng thương xót chân thành, sự tử tế, khiêm nhường, dịu dàng và kiên nhẫn… Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau”. Đây chính là chuẩn mực của một gia đình Kitô giáo.

Nhưng khi đặt những lời này bên cạnh những bữa ăn của nhiều gia đình hôm nay, người ta dễ thấy một khoảng cách mênh mông. Có những ngôi nhà mà sự im lặng kéo dài hàng tuần sau một cuộc cãi vã. Có những người con cảm thấy xấu hổ vì cha mẹ mình ly hôn, hay vì cha mình nghiện rượu, mẹ mình thiếu trách nhiệm. Lại có những bậc cha mẹ thức trắng đêm, không phải để cầu nguyện trong sự bình an, mà để khóc cho đứa con đang vướng vào những tệ nạn xã hội hoặc vòng lao lý.

Chính lúc này, chúng ta tự hỏi: “Gia đình tôi có được gọi là thánh thiện không?”. Nếu định nghĩa “thánh thiện’ là “không tì vết”, thì có lẽ không một gia đình nào trên mặt đất này xứng đáng với danh hiệu đó. Nhiều người trẻ hôm nay chọn cách xa lánh gia đình gốc của mình vì họ không chịu nổi những “tì vết” mà cha mẹ để lại. Họ cảm thấy mình bị vấy bẩn bởi những lỗi lầm không phải do chính họ gây ra. Đó là một gánh nặng tâm linh và tâm lý đè nặng lên vai những thế hệ kế tiếp.

  1. “Bí mật giấu kín”

Người Mỹ có thuật ngữ “skeleton in the closet – bộ xương trong tủ quần áo” để nói về những bí mật đen tối của mỗi gia đình. Thực tế, không có gia đình nào là hoàn hảo tuyệt đối. Những gia đình có vẻ “đạo hạnh nhất” trong giáo xứ đôi khi lại có nhiều rạn nứt bên trong nhất, chỉ là ít ai biết rõ.

Việc cố gắng duy trì vẻ ngoài hoàn hảo thường dẫn đến sự giả hình và cô lập. Khi chúng ta quá chú trọng vào việc gia đình mình trông như thế nào trong mắt người khác, chúng ta quên mất việc phải sống thật với Thiên Chúa và với nhau. Tội lỗi, khi bị che đậy, sẽ trở thành những khối u nhọt gặm nhấm tình yêu thương. Nhưng Thiên Chúa không mời gọi chúng ta đến với Ngài như những “mẫu gia đình kiểu mẫu” được cắt ra từ tạp chí; Ngài mời gọi chúng ta đến với tất cả những đổ vỡ và lộn xộn của mình.

  1. Dòng dõi Chúa Giêsu, một gia phả đầy “tì vết”

Để an ủi những tâm hồn đang cảm thấy xấu hổ về gia đình mình, chúng ta hãy nhìn vào gia phả của chính Chúa Giêsu Kitô. Mặc dù Thánh Gia: Chúa Giêsu, Mẹ Maria và Thánh Giuse, là mẫu mực của sự vâng phục, nhưng dòng máu chảy trong huyết quản nhân tính của Chúa Giêsu lại mang theo lịch sử của những con người rất đỗi lỗi lầm:

Vua Đavít

Là vị vua vĩ đại nhất của Israel, nhưng Đavít cũng là người phạm sai lầm khủng khiếp nhất. Ông đã ngoại tình với bà Bátsêba, vợ của tướng Urigia. Để che giấu tội lỗi, ông đã dàn dựng một kế hoạch thâm độc để giết chết Urigia nơi chiến trận. Chúa Giêsu thường được gọi là “Con vua Đavít”, nghĩa là Ngài mang dòng máu của một người phạm sai lầm khủng khiếp (1 Sm 11: 1-27), nhưng cũng đã từng sám hối sâu sắc sau những tội ác tày trời (Tv 51).

Bà Rakháp

Trong gia phả của Chúa Giêsu có tên bà Rakháp. Bà không chỉ là người dân ngoại, người Canaan, mà còn làm nghề kỹ nữ tại thành Giêrikhô. Tuy nhiên, nhờ đức tin và việc giúp đỡ các thám tử Israel (Giôsuê 2: 1-24), bà đã được tháp nhập vào dân Chúa và trở thành tổ mẫu của Đấng Cứu Thế. Điều này cho thấy Chúa Giêsu đón nhận cả những người có quá khứ bị xã hội coi thường.

Bà Tama

Câu chuyện về bà Tama, con dâu của Giuđa, là một trong những trang tối tăm trong sách Sáng Thế. Sau khi chồng chết và bị cha chồng bỏ rơi quyền lợi, bà đã cải trang thành kỹ nữ để lừa cha chồng là Giuđa ăn nằm với mình nhằm duy trì dòng dõi. Từ mối quan hệ ngang trái này, Phêrét được sinh ra (Stk 38: 1-30), một mắt xích trực tiếp dẫn đến Chúa Giêsu.

Vua Manasê

Trong danh sách các vua thuộc dòng dõi Chúa Giêsu, Manasê là một cái tên gây ám ảnh. Ông được coi là vị vua gian ác nhất trong lịch sử Giuđa, người đã thiết lập các bàn thờ ngẫu tượng ngay trong Đền Thờ và thậm chí đã tế sống con cái mình cho tà thần (2 Các Vua 21, 1-18; 2 Sử Biên Niên 33, 1-20). Dòng máu của một kẻ bạo chúa như vậy vẫn hiện diện trong gia phả của Đấng Thánh.

Bà Rút

Dân Moab là kẻ thù truyền kiếp của người Israel và bị luật Môsê cấm không được vào cộng đồng dân Chúa cho đến thế hệ thứ mười. Tuy nhiên, bà Rút, một phụ nữ Moab góa chồng, đã chọn tin vào Thiên Chúa của mẹ chồng mình. Bà trở thành bà cố của vua Đavít (Bà Rút: cả 4 chương). Sự hiện diện của bà trong huyết quản Chúa Giêsu xóa bỏ mọi ranh giới về sắc tộc và định kiến tôn giáo.

Giacóp

Tổ phụ Giacóp đã dùng mưu kế để lừa cha mình là Isaac khi ông đã già yếu, mắt lòa, nhằm cướp lấy lời chúc phúc dành cho anh trai Esau. Ông cũng là người có cuộc sống gia đình đầy phức tạp với sự ghen tuông giữa các bà vợ và các con (Stk chương 27).

Tại sao Thiên Chúa lại để Con Một mình sinh ra trong một dòng dõi đầy “tì vết” như vậy? Câu trả lời rất rõ ràng: Thiên Chúa không sợ sự bất toàn của chúng ta. Ngài bước vào lịch sử nhân loại không phải để đứng từ xa chiêm ngưỡng những người đạo đức, mà để lội xuống dòng sông bùn lầy của tội lỗi và thánh hóa nó từ bên trong. Nếu gia đình bạn có những góc tối, hãy nhớ rằng Chúa Giêsu cũng có những tổ tiên với quá khứ không hề sáng sủa.

  1. Cuộc đời là một cuốn sách đang viết dở

Một trong những sai lầm lớn nhất của chúng ta là phán xét một gia đình dựa trên “chương hiện tại” của họ. Chúng ta thấy một người trẻ bỏ đạo, một cặp vợ chồng ly thân, và chúng ta vội vàng dán nhãn họ là “vô đạo đức và thất bại”.

Tin Mừng nói rằng ông Simêôn và bà Anna đã nhìn thấy ở hài nhi Giêsu những điều mà ngay cả cha mẹ Ngài cũng chưa hiểu hết. Họ nhìn thấy hài nhi Giêsu là “ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Israel” (Lc 2: 32). Vào thời điểm đó, Chúa Giêsu chỉ là một đứa trẻ nghèo trong tay cha mẹ nghèo đi dâng lễ vật. Không ai biết trước được những đau khổ của đồi Canvê hay vinh quang của sự Phục sinh của ngài.

Cuộc đời và gia đình chúng ta cũng vậy. “Cuộc sống chưa phải là kết thúc cho đến khi nó thực sự kết thúc”. Kế hoạch của Thiên Chúa dành cho con cái bạn, cho người bạn đời của bạn, đang được hé lộ từng chút một. Đứa con đang lầm lạc hôm nay có thể là một thánh Augustinô của ngày mai. Cuộc hôn nhân đang đứng trên bờ vực thẳm có thể là nơi Thiên Chúa biểu lộ quyền năng chữa lành của Ngài. Đừng vội đóng lại cuốn sách khi Thiên Chúa vẫn đang cầm bút viết tiếp những chương mới.

  1. Tình yêu là định nghĩa của sự thánh thiện

Chúng ta thường lầm tưởng “thánh thiện” là sự vắng bóng của tội lỗi. Thực tế, trong bối cảnh gia đình, thánh thiện chính là tình yêu thương bền bỉ giữa những thực tế bất toàn.

Thánh Gia Thất được gọi là “Thánh” không phải vì các ngài sống một cuộc đời nhung lụa, không gặp khó khăn. Các ngài đã phải trốn chạy sang Ai Cập như những người tị nạn, đã lạc mất con trong đền thờ, đã sống đời thợ mộc nghèo khó. Các ngài thánh thiện vì trong mọi thử thách, các ngài luôn đặt Thiên Chúa ở trung tâm và dành cho nhau một tình yêu tự hiến.

Gia đình bạn sẽ trở nên thánh thiện khi:

  • Người chồng chịu đựng cơn nóng nảy của người vợ vì biết cô ấy đã quá mệt mỏi.
  • Người vợ tha thứ cho sự vô tâm của người chồng và kiên trì cầu nguyện cho anh ấy.
  • Cha mẹ không từ bỏ đứa con lầm lạc, nhưng vẫn luôn mở rộng vòng tay chờ đón nó trở về.
  • Con cái nhìn vào những nếp nhăn và cả những lỗi lầm của cha mẹ với lòng thấu cảm thay vì phán xét.

Chúa Giêsu chính là “chất keo” kết nối. Khi chúng ta thừa nhận mình không hoàn hảo và cần đến Chúa, Ngài sẽ đổ tràn ân sủng để kết dính những mảnh vỡ lại với nhau.

  1. Lời mời gọi cho ngày Lễ Thánh Gia

Nếu hôm nay bạn cảm thấy mình được phúc có một gia đình ấm êm, hãy dâng lời tạ ơn chân thành. Nhưng đừng quên rằng sự bình an đó là một hồng ân cần được bảo vệ bằng sự khiêm nhường. Hãy tiếp tục “mặc lấy lòng thương xót” để gìn giữ ngọn lửa ấy.

Nếu hôm nay bạn cảm thấy đau lòng, hổ thẹn hoặc cô đơn ngay trong chính ngôi nhà của mình, hãy nhớ lời này: Chúa không xấu hổ về bạn. Ngài yêu thương gia đình bạn không phải vì nó hoàn hảo, mà vì nó là của bạn và là của Ngài. Hãy dâng những “bí mật giấu kín”, những nỗi đau chưa thể nói thành lời lên bàn thờ Thiên Chúa.

Đừng phán xét gia đình mình quá khắt khe. Chúng ta là những thụ tạo không hoàn thiện đang trên hành trình được hoàn thiện nhờ tình yêu của Thiên Chúa. Hãy để sự bình an của Chúa Kitô ngự trị trong lòng, không phải sự bình an của một thế giới không có xung đột, mà là sự bình an của một người biết rằng mình được yêu ngay cả khi mình còn nhiều khuyết điểm.

Gia đình thánh thiện không phải là gia đình không có nước mắt, mà là gia đình biết cùng nhau lau khô nước mắt bằng đôi bàn tay của đức tin và lòng mến. Ước mong mỗi chúng ta, dù đang ở trong hoàn cảnh nào, cũng tìm thấy niềm hy vọng nơi Thánh Gia Thất, nơi mà tình yêu đã chiến thắng mọi nghịch cảnh.

Phêrô Phạm Văn Trung

phỏng theo Laura Kazlas, https://www.acatholic.org

MÔN ĐỆ VÔ DANH

Lễ Kính Thánh Gioan Tông Đồ

“Ông đã thấy và đã tin!”.

“Niềm tin nhỏ đưa linh hồn lên thiên đàng, niềm tin lớn đưa thiên đàng xuống linh hồn!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Thiên đàng không ở đâu xa, nhưng chính là Đấng Phục Sinh đang sống trong linh hồn. Vì thế, sau đại lễ Giáng Sinh, hôm nay, Mẹ Hội Thánh cho chúng ta nghe Tin Mừng Phục Sinh và kính nhớ thánh Gioan Tông Đồ – ‘môn đệ vô danh’ – chứng nhân của niềm tin ấy.

Trong Phúc Âm thứ tư, Gioan thường được gọi là “môn đệ kia”, người không bao giờ được nêu tên nhưng luôn ẩn mình dưới danh hiệu “người Chúa Giêsu yêu”. Sự vô danh này không phải là thiếu sót, nhưng là một chọn lựa khiêm hạ. Thực tế, chính ‘môn đệ vô danh’ ấy đã đáp lại tình yêu của Thầy cách trọn vẹn. Dưới chân thập giá, khi nhóm Mười Hai tứ tán, Gioan ngoan cường đứng đó, thay mặt Hội Thánh, nhận lời trối của Thầy. Từ nơi ấy, Gioan trở nên kiểu mẫu cho người môn đệ Giêsu mọi thời. “Hãy dám yêu! Tình yêu con ‘trao đi và nhận về’ sẽ dẫn con gần Thiên Chúa hơn và gần hơn nữa!” – Henri Nouwen.

Chính tình yêu nồng nàn đã ban cho Gioan một trực giác đức tin sâu sắc. Phêrô và Gioan cùng chạy, cùng thấy những dải vải trong ngôi mộ trống; nhưng chỉ với Gioan, “Ông đã thấy và đã tin!”, “Một số điều phải được tin trước khi được thấy!” – Ralph Hodgson. Gioan nhận ra ‘một Ai đó’ đằng sau những gì có thể thấy. Với đôi mắt của một tình yêu sắt son, Gioan kịp nhận ra Đấng Phục Sinh, mặc cho những hỗn mang và vô vọng của chiều thứ Sáu còn đè nặng trên họ.

Gioan thấy gì? Chính Gioan trả lời, “Điều chúng tôi đã nghe, điều chúng tôi đã thấy tận mắt, điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng, và tay chúng tôi đã chạm đến, đó là Lời sự sống” – bài đọc một. Đằng sau những gì có thể thấy từ máng cỏ, Gioan như phượng hoàng – Khải Huyền cho biết – chấp cánh bay vút lên tận mút cùng thời gian và mút cùng không gian, để chiêm ngưỡng Ngôi Lời hằng sống. Đó là Ngôi Lời đã mặc lấy xác phàm mà đại lễ Giáng Sinh vừa mừng kính, cũng là Đấng Phục Sinh đang sống, đang hoạt động trong Hội Thánh nhờ quyền năng Thánh Thần. “Con đã xin Chúa ban cho con sự hiểu biết. Ngài muốn con nhìn vượt lên trên những điều tự nhiên!” – Pat Holland.

Anh Chị em,

“Ông đã thấy và đã tin!”. Gioan tin, vì đã để những gì mình thấy và nghe đi vào tâm trí và con tim; từ đó, dần khám phá Thầy Giêsu là ai. Và chính niềm tin ấy giữ Gioan bình tâm trong khủng hoảng, trầm lắng trong thử thách. “Đức tin không bao giờ biết mình được dẫn đi đâu, nhưng nó yêu và biết Đấng dẫn dắt mình!” – Oswald Chambers. Đọc lại Tin Mừng Phục Sinh trong những ngày này, Mẹ Hội Thánh hỏi mỗi người chúng ta, “Con thấy gì?”. Thấy “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một”; thấy nhân loại nhẫn tâm đẩy Người Con ấy ra tận đồng vắng; thấy nhân loại ác tâm treo Đấng Cứu Độ lên giá tội nhân! Đổi lại sự vô tâm, Hội Thánh mời chúng ta chiêm ngắm và tin như Gioan; hầu thiên đàng – Giêsu – rồi sẽ xuống tận linh hồn.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, khác với ‘môn đệ vô danh’, con – ‘môn đệ vô duyên!’. Dạy con tin yêu, để giữa hỗn mang, con vẫn ngoan cường, bởi thiên đàng Giêsu đã ngự trong con!”, Amen.

Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)

 

Subcategories