- Details
-
Category: 3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa
Lời Chúa, Bài đọc Tin Mừng theo thánh Gioan ( Ga 3, 13-17 ): “…Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng Nicôđêmô rằng: “Không ai lên trời được, ngoài người đã từ trời xuống, tức là Con Người vốn ở trên trời. Cũng như Môsê treo con rắn nơi hoang địa thế nào, thì Con Người cũng phải bị treo lên như vậy, để những ai tin vào Người, thì không bị tiêu diệt muôn đời. “Quả thật, Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Người, để tất cả những ai tin vào Con của Người, thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không sai Con của Người giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ…” Đó là Lời Chúa
Suy Niệm Lời Chúa:
+/ Nguyễn Khánh Đăng phóng tác 1 trong 2 câu chuyện: Chết Giữa Hai Người Cộng Sản như sau. Một linh mục nhà thờ lớn Hà Nội bị giam trên trại giam Cổng Trời hơn 10 năm, lúc gần chết, anh trung tá công an trại trưởng hỏi vờ vịt nhân đạo: – Sắp chết rồi, anh có yêu cầu gì không? Và linh mục thều thào rằng: – Tôi chỉ mong được chết mà có bác Hồ với bác Tôn đứng hai bên giường, và cơn hấp hối kéo dài nhiều tháng. Ông khẩn khoản nói đi nói lại niềm mong ước: Tôi chỉ mong được chết mà có bác Hồ với bác Tôn đứng hai bên giường. Chuyện ấy đến tai bác Hồ, nên bác Hồ bảo bác Tôn: – Hay là nó đã được cải tạo. Mình tới thăm xem sao, rồi cho báo chí thấy rằng người cộng sản đã cảm hoá được linh mục. Và cả hai bèn tới đứng hai bên giường ông linh mục. Quả thật ông ta vui sướng vô cùng. Bác Hồ hỏi, này chú, tại sao chú lại muốn chết giữa hai chúng tôi? Vị linh mục trả lời: – Tôi muốn được chết giống Chúa Giêsu, Chúa chết giữa hai tên trộm cướp…
+/ Câu truyện 2/2 có tựa đề: Ngọc Biện Hoà. Đời chiến quốc bên nước Tàu, có người nước Sở tên là Biện Hoà tìm được ở núi Kim Sơn một viên ngọc qúi đem dâng vua Lệ Vương, vua trao cho thợ xem thử, thợ bảo là đá. Biện Hoà bị khép tội Khi Quân và bị chặt một chân. Đời vua sau là Bảo Vương, Hoà cũng đem dâng như trước và lại bị chặt thêm chân nữa. Tới đời Sở Văn Vương, Hòa định đem dâng, nhưng ngặt vì cụt hai chân không đi được. Hòa ngồi khóc ba ngày, có người hỏi, Hòa đáp: – Không phải tôi muốn dâng công mà chỉ vì không có kẻ nhìn ra ngọc qúi. Sở Văn Vương nghe được liền sai người đập đá ra, và quả thật thấy ngọc quý ở trong. Từ đó đặt là ngọc Biện Hòa.
– Lời Bàn: Biện Hòa là người có con mắt tinh anh, biết nhìn ra giá trị của viên đá, bề ngoài xem ra chỉ là hòn đá, nhưng bên trong thực sự đã có sẵn viên ngọc. Biện Hòa bị chặt hai chân chỉ vì không có ai nhìn ra được viên ngọc quý ở trong thôi.
+/ Trong đời sống đạo Công Giáo ta cũng thấy tương tự. Nếu người ta chỉ nhìn thấy cây thập giá Chúa với con mắt vật chất, thì cây thập giá ấy chẳng có nghĩa lý gì, mà có khi còn làm trò cười cho thiên hạ. Với con mắt đức tin, người ta mới tìm ra sự khôn ngoan vô cùng đã chứa sẵn trong cây thập giá, giống như Biện Hòa đã tìm ra ngọc qúi bên trong viên đá tầm thường.
+/ Ca nhập lễ của lễ kính suy tôn thánh giá hôm nay đã mượn lời của thánh Phaolô trong thư Galát để hân hoan hát lên: Niềm vinh dự của chúng ta chính là thập giá đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Nhờ người, chúng ta được cứu độ, được sống và được phục sinh, chính người cứu độ và giải thoát chúng ta. Lời kinh tiền tụng thì chú giải: Thật vậy, xưa vì cây trái cấm, loài người chúng con phải tử vong, nay nhờ cây thập giá lại được sống muôn đời, và ma quỷ xưa chiến thắng nhờ cây trái cấm, nay thảm bại nhờ cây thập giá của đức Kitô, Chúa chúng con.
– Để được cứu mạng, dân Israel đã phải nhìn lên con rắn đồng, một cách tương tự, để được cứu độ, người Kitô Hữu phải ngắm nhìn thập giá của đức Giêsu. Có nghĩa là tin vào người, đồng thời cũng phải từ bỏ nhiều thứ, phải hy sinh nhiều chuyện, khi ta đang sống trong thế giới đương đại.
– Thánh Bonaventura viết: Thánh giá là cây toàn hảo, được thánh hóa bởi máu Chúa Kitô, mang đầy trái thơm ngon. Cây
thánh giá còn được phong phú hóa như là một loài cây quý hiếm và tươi thắm diễm lệ…Cây thánh giá tốt lành rất mực dịu dàng êm mát, bóng che thiên hạ khỏi chốn hỏa hình. Cội rễ, nhành lá, búp bông, hoa quả. Từ xưa đến nay, cây nào dám ví bằng cây thánh giá, từ cây thánh giá chở mình Chúa cả đóng đinh trên cây thánh giá.
– Theo nhiều nhà nghiên cứu Thánh Kinh, cây thánh giá này bằng gỗ Tùng rất nặng. Cây dọc 4 thước rưỡi, cây ngang 2 thước rưỡi, nặng 100 ký. Nếu vác kéo lê thì giảm sức nặng đi 30 ký. Như vậy, Chúa còn bị sức nặng 70 ký đè trên thân xác yếu ớt vì đòn vọt, và vác tất tưởi trên con đường dài chừng 700 thước.
+/ Cũng nên suy thêm rằng, trong khoa tâm lý học, người ta phân biệt 2 loại đau khổ: Đau khổ về thể lý và đau khổ về tinh thần hay tâm linh. – Đau khổ về mặt thể lý: Bị lý hình đánh đập hành hạ bằng những đòn roi tàn bạo. Bị những vòng gai nhọn đâm sâu vào đầu. Bị cái đói cái khát dày vò. Bởi vì máu càng ra nhiều bao nhiêu, thì càng khát nước bấy nhiêu. Nhất là bị đóng đinh căng thây trên cây thập giá, tay chân đinh nhọn xuyên qua.
– Đau khổ về mặt tinh thần: Bị dân chúng trở mặt lên án, đòi đóng đinh vào thập giá. Trong số đó, có cả những kẻ mà Chúa đã thi ân giáng phúc. Bị quân lính xỉ nhục lăng mạ. Bị các môn đệ bỏ rơi, đặc biệt là bị chính những người thân tín nhất chối từ, bội phản. Giuđa, kẻ được tín nhiệm trao cho việc quản lý tài chánh, không ngại ngùng dùng chính cái hôn để phản nộp sư phụ của mình. Một Phêrô, người được trọng dụng cất nhắc lên địa vị trưởng tông đồ đoàn, cũng chẳng thẹn thùng chối thầy mình, không những một lần mà đến ba lần.
– Các sử gia La Mã thời đó cho biết những kẻ bị đóng đinh trên thập giá thường la hét và chửi rủa. Do đó có khi phải cắt lưỡi kẻ bị đóng đinh, để y khỏi thốt ra những lời xúc phạm, lăng mạ kinh tởm. Và dưới chân khổ giá Chúa, nhóm luật sĩ và biệt phái chắc cũng chờ đợi: Từ thập giá đức Giêsu sẽ thốt ra những tiếng kêu la và nguyền rủa. Nhưng không phải thế ở nơi đức Giêsu, vì lời của ngài: Lạy Cha, xin tha cho chúng, vì chúng chẳng hiểu biết việc chúng làm. Ngài còn hướng về kẻ trộm lành, đại diện cho những người có ăn năn tội cách lọn mà rằng: Hôm nay, ngươi sẽ được ở trên Thiên Đàng với ta.
+/ Vậy, chúng ta đặt câu hỏi: Chúa Giêsu đã đón nhận đau khổ với thái độ nào để chúng ta bắt chước? Thưa rằng, Chúa Giêsu đã đón nhận tất cả những đau khổ với thái độ tự hạ, tự hiến,
nhằm dâng lên Thiên Chúa Cha của lễ hy sinh cứu chuộc nhân loại. Ngài như con chiên hiền lành bị đem đi giết mà không một lời kêu ca. Bị hành hạ, ngài không một lời kêu than. Bị xỉ nhục, ngài không mắng chửi. Bị vác thập giá, ngài không vừa vác vừa càm ràm than trách. Bị ngã lên ngã xuống, ngài không thở dài tuyệt vọng. Bị treo trần trụi trên thập giá, ngài không nguyền rủa.
– Nếu chúng ta biết vui lòng đón nhận và liên kết với đau khổ của Chúa Giêsu thì những khổ giá biến thành thánh giá, những đau khổ mà chúng ta chịu sẽ đem ta lên Thiên Đàng. Thế nhưng, trên thực tế của đạo Công Giáo, nhất là giới trẻ, khi gặp thử thách gian truân, thường hay tiêu cực như: Kêu ca, phản kháng, than vắn thở dài. Gặp thất bại, ta thường nãn lòng oán trách. Gặp những gì trái ý, ta thường bực bội cau có. Chính vì thế, thập giá khổ đau càng thêm nặng, và mất hết nhiều công phúc trước mặt Chúa.
– Suy tôn thánh giá là tôn thờ đấng bị treo trên thập giá. Đức Giêsu đã lấy chuyện con rắn đồng thời Cựu Ước để áp dụng vào cái chết cứu độ trên thập giá của người. Với Đức Tin người Công Giáo, người ta mới tìm ra sự khôn ngoan vô cùng đã chứa sẵn trong cây thập giá Chúa Giê-su.
– Thánh An-rê, giám mục Cơ-rê-ta đã giảng rằng: Ai có thánh giá là có một kho tàng…Nếu không có thánh giá thì sự chết đã không bị quật ngã, hoả ngục cũng đã không bị tước đoạt vũ khí. Vậy thánh giá vừa cao cả, vừa quý báu. Cao cả, vì thánh giá đã sinh ra nhiều ơn ích, bởi lẽ Chúa Ki-tô càng làm nhiều phép lạ và chịu đau khổ bao nhiêu thì Người lại càng chiến thắng lẫy lừng hơn bấy nhiêu. Quý báu, vì thánh giá vừa là sự đau khổ, vừa là chiến tích của Thiên Chúa… A-men
Linh Mục G.B Nguyễn Ngọc Nga
- Details
-
Category: 3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa
Trước mắt người đời thì những người tội lỗi là thành phần xấu trong xã hội nên thường bị chê bài, khinh bỉ và xa lánh.
Tuy nhiên, đối với Thiên Chúa thì bất cứ người nào, dù nhỏ bé, hèn hạ và tội lỗi đến đâu đi nữa cũng được nhìn nhận là những người con đáng yêu, đáng quý của Ngài.
Hai dụ ngôn Tin mừng hôm nay chứng tỏ điều đó.
Qua dụ ngôn chiên lạc, Chúa Giê-su ví người tội lỗi như con chiên lạc mà người chăn chiên trân trọng và quý mến. Thế nên anh sẵn sàng rời xa 99 con chiên trong đàn để đi tìm cho được con chiên lạc đó. Và một khi đã tìm được rồi, anh không quật cho nó một trận cho hả giận vì nó đã gây ra bao điều cực nhọc cho mình, trái lại, anh vui mừng ôm lấy nó, vác nó lên vai, hăm hở trở về, mời bà con làng xóm đến chia vui.
Qua dụ ngôn tiếp theo, người tội lỗi được ví như một đồng quan bị đánh mất, khiến người phụ nữ mất tiền cảm thấy tiếc nuối, nên dù trong đêm tối, bà cũng vội thắp đèn lên, quét nhà cho kỹ, moi móc mọi ngóc ngách, cố tìm cho bằng được đồng tiền bị mất ngay tức khắc, không đợi đến ngày mai. Và khi đã tìm thấy, bà reo lên vui sướng và chia sẻ niềm hoan lạc này với bạn bè lối xóm.
Từ hai dụ ngôn này, Chúa Giê-su kết luận: “Cũng thế, tôi nói cho các ông hay: Giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.”
Qua hai dụ ngôn này, Chúa Giê-su tỏ cho biết ngay cả người tội lỗi lầm lạc cũng là những người con đáng trân trọng và quý mến đối với Thiên Chúa.
Thiên Chúa trân trọng và quý mến con người nên Chúa Cha đã sai chính Con Một mình từ trời xuống thế để cứu độ loài người.
Vì yêu quý và trân trọng người tội lỗi nên khi vừa gặp Gia-kêu, một nhân viên thu thuế cho đế quốc Rô-ma bị người Do-thái kỳ thị, Chúa Giê-su thân mật đón chào và đề nghị ở lại nhà ông: “Gia-kêu, xuống mau đi! Vì hôm nay tôi sẽ lưu lại nhà ông.”
Vì yêu quý và trân trọng người tội lỗi nên Chúa Giê-su không ngần ngại chọn Lê-vi, một người thu thuế bị liệt vào hạng tội lỗi, làm tông đồ của Ngài và làm tác giả sách Tin mừng thứ nhất.
Vì yêu quý và trân trọng người tội lỗi nên khi những người biệt phái đưa người phụ nữ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình đến với Chúa Giê-su, thì Ngài cũng không lên án hay luận tội người này. Trái lại, Ngài dùng lời hay lẽ phải giải tán đám đông đang hung hăng với nhiều ác ý, rồi nhẹ nhàng khuyên lơn người phụ nữ: “Tôi không lên án chị đâu. Chị hãy về và từ nay đừng phạm tội nữa” (Ga 8, 2-11).
Vì yêu quý và trân trọng người tội lỗi nên khi vừa nghe tên tử tội cùng bị treo lên thập tự giá với Chúa Giê-su van xin Ngài: “Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi”, thì Chúa Giê-su liền hứa ban thiên đàng cho anh ta: “Hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên đàng” (Lc 23,42).
Lòng quý mến và trân trọng của Thiên Chúa đối với người tội lỗi lên đến cao điểm khi Chúa Giê-su hiến thân chịu khổ hình. Ngài chịu đòn vọt và đau khổ thay cho muôn người tội lỗi; Ngài chịu chết thay cho muôn người để họ được sống đời đời.
Lạy Chúa Giê-su,
Chúa là Chúa tể trời đất, còn chúng con chỉ như những hạt bụi li ti trong vũ trụ, chẳng đáng là gì, thế mà Chúa lại trân quý từng người trong chúng con, ngay cả những người tội lỗi hư hèn nhất. Vậy thì chúng con là ai mà dám coi thường, khinh dể anh chị em chung quanh mình.
Xin cho chúng con biết học với Chúa để đem lòng yêu quý và trân trọng mọi người như Chúa đã nêu gương.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
TIN MỪNG LUCA (Lc 15, 1-10)
1 Các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng.2 Những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.”3 Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này:
4 “Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất?5 Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai.6 Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: “Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó.7 Vậy, tôi nói cho các ông hay: trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.
8 “Hoặc người phụ nữ nào có mười đồng quan, mà chẳng may đánh mất một đồng, lại không thắp đèn, rồi quét nhà, moi móc tìm cho kỳ được?9 Tìm được rồi, bà ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: “Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được đồng quan tôi đã đánh mất.10 Cũng thế, tôi nói cho các ông hay: giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.”