3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

ĐẤT LINH HỒN

Thứ Bảy Tuần 29 Thường Niên C

“Đã ba năm nay, tôi ra cây vả này tìm trái mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất!”.

Phillips Brooks, nhà thuyết giáo lừng danh, có một phong thái đĩnh đạc và trầm lắng đến lạ thường. Ngày kia, một người bạn bất ngờ thấy ông nôn nao đi đi lại lại ngoài hành lang như một con sư tử trong lồng, “Có chuyện gì rắc rối vậy, Brooks?”, người ấy hỏi. “Rắc rối là tôi đang vội, nhưng Chúa thì không!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay cho thấy Thiên Chúa không bao giờ vội! Hình ảnh cây vả của dụ ngôn hẳn đã phản ảnh ‘đất linh hồn’ chúng ta; nó sản sinh quá ít, không có trái tốt hoặc thậm chí vô sinh.

Hy vọng ở thời điểm hiện tại, không ai trong chúng ta rơi vào tình trạng này; nhưng cũng có thể như thế. Nếu quả vậy, thì thử xem, bạn và tôi chính là cây vả may mắn đó! Và nhất là, hãy biết, người làm vườn - Chúa Giêsu - cam kết “vun xới chung quanh và bón phân cho nó!”. Điều quan trọng cần lưu ý là Ngài không nhìn cây vả như một thứ đáng bỏ đi; Ngài là Thiên Chúa của những cơ hội thứ hai, cam kết chăm sóc ‘đất linh hồn’ chúng ta theo cách tốt nhất để nó cung cấp những gì cần thiết hầu cây vả có thể sản sinh hoa trái. Nơi nào còn sự sống, nơi đó còn hy vọng! “Lòng thương xót của Thiên Chúa luôn tươi mới mỗi sớm mai!” - Max Lucado.

Cây vả thật tốt phước. Một năm đã chậm, nói gì ba năm! Vậy mà nó có đến ‘năm thứ tư’. Ân sủng nảy nở tốt nhất trên mảnh đất tan vỡ! Thiên Chúa luôn cho con người cơ hội; không chỉ thời gian, Ngài còn dịu dàng ‘bón phân ân sủng’; Ngài làm tất cả những gì có thể để ‘đất linh hồn’ sinh trái, trái của Thánh Thần. “Người làm vườn không bao giờ bỏ cuộc với mảnh đất mình yêu!” - Philip Yancey. Ngài hằng ban Thánh Thần để dạy dỗ bảo ban, “Thần Khí của Đấng đã làm cho Đức Giêsu Kitô từ cõi chết sống lại cũng cho xác phàm hay chết của anh em được sống!” - bài đọc một. Họ sẽ sinh trái vì có Thánh Thần, Đấng luôn giục giã họ tìm kiếm Thiên Chúa, “Lạy Chúa, đây chính là dòng dõi những kẻ tìm kiếm thánh nhan Ngài!” - Thánh Vịnh đáp ca.

Anh Chị em,

“Chặt nó đi, để làm gì cho hại đất!”. Một lời buộc tội khủng khiếp! Thật kinh hãi khi nghĩ rằng, cuộc sống của tôi cũng có thể vô tích sự như vậy. Chặt nó đi! Bản án thật rõ ràng. Thế nhưng, nó sẽ sớm được dỡ bỏ. Tôi có biết ơn đủ về lòng thương xót của Chúa đối với ‘đất linh hồn’ tôi, gia đình tôi, cộng đoàn tôi? Ôi, chiếc rìu không chặt vào tôi, nhưng Giêsu, Người Làm Vườn tốt bụng sẽ lo liệu mọi việc! Ngài liệu thế nào? Ngài chịu rìu chặt thay cho chúng ta, chịu cả việc đóng chặt thân mình vào thập giá. “Không phải đinh đã giữ Ngài trên thập giá, mà là tình yêu!” - Billy Graham; “Cây một dược chỉ cho phép nhựa thơm của nó tươm ra khi nó bị thâm tím; nước hoa rỉ ra từng giọt qua các vết rách của vỏ bọc chúng!” - Luis Martínez.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để cuộc sống của con trở nên vô tích sự, chỉ để choán đất; tệ hơn, hại đất!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

Ơn gọi truyền giáo trong hơi thở của thời đại mới

Hội Thánh long trọng cử hành Khánh nhật Truyền giáo năm 2025 vào Chúa nhật XXIX thường niên. Ngày đặc biệt này mời gọi mọi Kitô hữu nhìn lại và sống sâu hơn ơn gọi truyền giáo của mình.

Với Giáo Hội Việt Nam, Khánh nhật Truyền giáo năm nay mang ý nghĩa rất riêng: Chỉ ít tuần trước, Hội đồng Giám mục Việt Nam đã gửi toàn Dân Chúa Thư Chung năm 2025, với chủ đề trọng tâm: "Loan báo Tin Mừng trong bối cảnh mới của thời đại" giữa lúc thế giới chuyển mình mạnh mẽ, còn con người lại khát khao tìm kiếm niềm tin và tình thương hơn bao giờ hết.

Các Đức Giám mục tha thiết mời gọi, từ giáo sĩ đến từng giáo dân, từ cộng đoàn dòng tu đến mỗi gia đình nhỏ bé, hãy làm mới lại lòng nhiệt thành truyền giáo. Không phải bằng chương trình lớn lao, mà bằng chứng tá của tình yêu, của cầu nguyện, của đời sống trung thực và phục vụ khiêm nhường mỗi ngày.

Chúng ta hiệp lòng cầu xin Chúa Thánh Thần khơi dậy trong từng người ngọn lửa hăng say loan báo Tin Mừng; để qua lời nói, ánh mắt, việc làm của chúng ta, nhiều người nhận ra khuôn mặt hiền từ của Chúa Kitô.

Lắng nghe Hội đồng Giám mục, một lần nữa chúng ta nhìn lại căn tính của mình: Chúng ta, những người được sai đi, những môn đệ thừa sai của Chúa Kitô giữa lòng thế giới.

1. Đón nhận giáo huấn của Hội Thánh với lòng hiếu thảo và tỉnh thức.

Thư Chung không cho thấy một mệnh lệnh, nhưng là tiếng nói mục tử, nhẹ mà sâu, quen mà mới: Truyền giáo không là "đi xa" hay của một nhóm người đặc biệt, mà là hơi thở thường ngày của đời Kitô hữu.

Như người mẹ dạy con sống đúng căn tính, Hội Thánh nhắc, mọi người đã chịu phép Rửa đều được sai đi. Dù nông dân chân lấm tay bùn, công nhân ở nhà máy, người trẻ nơi phố thị..., đều có thể làm chứng cho Tin Mừng bằng chính cách sống, cách yêu, cách làm việc trung thực và đầy bác ái.

2. Truyền giáo cần khôn ngoan và khéo léo trong bối cảnh mới.

Thế giới thay đổi quá nhanh. Xã hội Việt Nam mở ra với bao luồng tư tưởng, văn hóa, niềm tin... khác nhau. Truyền giáo trong bối cảnh ấy không thể chỉ là lời nói, mà phải là lối sống đối thoại, cởi mở, thấm đượm nhân bản.

Thư Chung mời gọi truyền giáo bằng chứng tá hơn bằng khẩu hiệu, bằng tình huynh đệ hơn tranh luận. Trong cộng đồng những người chưa có niềm tin hay anh chị em tôn giáo bạn, trong khu xóm hay nơi công sở, người tín hữu được mời gọi sống hiền hòa, kính trọng, và đồng hành. Chính sự khiêm tốn và chân thành ấy là con đường khôn ngoan mà Chúa Thánh Thần hướng dẫn, để hạt giống Tin Mừng âm thầm nảy mầm.

Ở nhiều nơi, truyền giáo không còn "ra đi đến vùng xa" mà ở lại thật sâu trong đời sống người khác. Nhằm lắng nghe, cảm thông, chia sẻ, và làm sáng lên dung mạo nhân hậu của Thiên Chúa qua từng việc nhỏ. Kitô hữu không chỉ "nói" về Chúa, mà làm cho người khác cảm thấy Chúa đang ở giữa họ.

3. Ơn gọi truyền giáo: Từ trái tim yêu mến đến đôi tay dấn thân.

Không ai có thể truyền giáo mà không có tình yêu. Thư Chung khơi lại ngọn lửa ấy, ngọn lửa yêu mến Hội Thánh, yêu mến con người, và yêu mến quê hương Việt Nam.

Truyền giáo không tách rời lòng yêu Tổ quốc. Khi góp phần xây dựng xã hội công bằng, nhân ái, tôn trọng phẩm giá con người, chúng ta đang sống Tin Mừng giữa đời. Vì thế, ơn gọi truyền giáo của người Việt Nam hôm nay cần được thể hiện trong văn hóa hiếu hòa, khiêm tốn, nhân nghĩa và trung tín, để đức tin trở nên men, nên muối, chứ không phải là rào cản.

Mỗi giáo xứ, mỗi gia đình, mỗi người trẻ hãy là "ngọn đèn nhỏ" Chúa đặt vào lòng đời. Không cần làm điều lớn, chỉ cần trung tín với điều nhỏ mà Chúa giao. Một lời tha thứ, một hành động sẻ chia, một lời cầu nguyện âm thầm..., là hạt mầm truyền giáo, mà Chúa Thánh Thần sẽ làm nở hoa.

4. Để Chúa Thánh Thần hướng dẫn.

Nếu Thư Chung là bản hướng dẫn, thì Chúa Thánh Thần là người thầy nội tâm, âm thầm soi sáng từng bước đi. Ngài dạy ta biết phân định giữa nhiệt thành và liều lĩnh, giữa can đảm và nóng vội, giữa quảng đại và phô trương.

Hội Thánh Việt Nam được mời gọi đi sâu vào đời sống cầu nguyện, đào sâu Lời Chúa, sống hiệp thông, vì chỉ trong Thánh Thần, chúng ta mới thật sự "được sai đi". Không phải để thắng ai, mà để làm cho tình yêu thắng. Không phải để mở rộng quyền lực, mà để mở rộng lòng người.

Khi ấy, dù miền quê hay đô thị, hải ngoại hay trong nước, Kitô hữu Việt Nam vẫn chỉ thở chung một hơi thở: "Này con đây, xin sai con đi!" (Is 6, 8).

Xin Chúa Thánh Thần thắp sáng trong chúng ta lửa yêu mến, giúp đón nhận Thư Chung như lời mời gọi nên thánh giữa lòng đời. Nhờ lòng khôn ngoan, hiền hòa, can đảm của chúng ta, Ngài làm cho nơi ồn của thế giới, vang lên lời dịu dàng của Tin Mừng: "Chúa đang ở đây, Chúa đang yêu thương".

Ước chi nhờ từ tiếng nói ấy, lòng người được chạm đến - để nảy sinh một tình cảm, rồi lớn lên thành lòng yêu mến Chúa, yêu mến Hội Thánh, yêu những người mang danh Kitô hữu. Chính từ tình mến đó, họ sẽ dễ mở lòng hơn để đón nhận ánh sáng đức tin.

Lm JB NGUYỄN MINH HÙNG

LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT TRUYỀN GIÁO 2025

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mác Cô (16, 15-20): “…khi ấy Ðức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Hãy đi khắp cả thiên hạ rao giảng tin mừng cho mọi loài thụ tạo. Ai tin cùng chịu thanh tẩy thì sẽ được cứu, còn ai không tin thì sẽ bị luận tội. Những dấu lạ này sẽ tháp tùng kẻ tin: nhân danh Ta, chúng sẽ trừ quỉ, nói các thứ tiếng, Chúng sẽ cầm rắn trong tay, và dẫu có uống nhằm thuốc độc, thuốc độc cũng chẳng hại được chúng; chúng sẽ đặt tay cho kẻ liệt lào và họ sẽ được an lành mạnh khỏe”. Vậy sau khi đã nói với họ rồi, Chúa Giêsu được nhắc về trời và ngự bên hữu Thiên Chúa. Còn họ thì ra đi rao giảng khắp nơi, có Chúa cùng họ hoạt động, và củng cố lời bởi phép lạ kèm theo…” Ðó là Lời Chúa

+/ Suy Niệm Lời Chúa: Tin Mừng theo Thánh Mác Cô, chương 16, câu 15-20 (đọc ngày lễ Chúa Thăng Thiên) xoay quanh Sứ Mệnh Truyền Giáo, nhấn mạnh lệnh truyền của Chúa Giêsu, trách nhiệm của người tin và sự hiện diện của Chúa cùng hoạt động với các tông đồ.

  1. Sứ mệnh Truyền giáo:

-Nhiệm vụ: Chúa Giêsu ủy thác cho các môn đệ (và qua đó là toàn thể Giáo Hội) nhiệm vụ "đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo".

-Trách nhiệm cá nhân: Mỗi người tín hữu, dù yếu hèn, đều được Chúa tin tưởng giao phó trách nhiệm này, nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc dấn thân và không ngại ngùng.

  1. Dấu chỉ của người tin:

-Phép rửa và đức tin: "Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ; còn ai không tin, thì sẽ bị kết án" cho thấy đức tin và việc lãnh nhận Bí tích là nền tảng cho sự cứu rỗi.

-Những dấu lạ đi kèm: Lời Chúa hứa ban những dấu lạ đi theo những ai có lòng tin, như trừ quỷ, nói tiếng mới lạ, cầm rắn, uống phải thuốc độc không hại, và chữa bệnh cho người khác. Những dấu lạ này là bằng chứng cho thấy quyền năng của Thiên Chúa hành động qua những người tin.

  1. Sự hiện diện của Chúa cùng Giáo Hội:

-Chúa cùng hoạt động: Sau khi lên trời, Chúa Giêsu vẫn "cùng hoạt động với các ông" thông qua quyền năng của Chúa Thánh Thần.

-Củng cố lời rao giảng: Chúa củng cố lời rao giảng của các tông đồ bằng những dấu lạ kèm theo, chứng minh sức mạnh và chân lý của Tin Mừng.

  1. Lời kêu gọi thực hành:

-Tạ ơn và cầu nguyện: Chúng ta xin tạ ơn Chúa đã tin tưởng và ủy thác sứ mệnh, đồng thời cầu nguyện cho sự can đảm và ý thức về sứ mệnh của mình.

-Sống và làm chứng: Chúng ta quyết tâm sống Tin Mừng mỗi ngày và làm chứng cho Chúa bằng cả cuộc đời, không sợ hãi hay viện cớ.

-Tin cậy vào Chúa: Dù yếu đuối, chúng ta tin tưởng rằng Chúa luôn ở bên nâng đỡ khi làm công việc của Ngài.

+/ Suy Niệm Thêm:

Câu 16: "Ai tin và chịu phép rửa sẽ được cứu độ; còn ai không tin thì sẽ bị luận phạt." Câu này đặt ra hai con đường rõ ràng:

-"Ai tin và chịu phép rửa sẽ được cứu độ": Đức tin là điều kiện tiên quyết để đón nhận ơn cứu độ. Phép rửa là dấu chỉ bên ngoài của đức tin, biểu trưng cho sự chết đi con người cũ và sống lại với Đức Kitô để bước vào một đời sống mới.

-"Ai không tin thì sẽ bị luận phạt": Đây không phải là lời đe dọa, mà là hệ quả tất yếu của việc khước từ ơn cứu độ mà Thiên Chúa ban tặng cách nhưng không. Lòng tin là lời đáp trả yêu thương của con người trước tình yêu của Thiên Chúa.

+/ Bài học cho chúng ta hôm nay. Đoạn Tin Mừng này không chỉ là lời tường thuật lịch sử mà còn là lời mời gọi và thách thức cho mỗi Kitô hữu hôm nay.

-Sứ mạng của mỗi người: Chúng ta cũng được mời gọi để trở thành chứng nhân và loan báo Tin Mừng trong môi trường sống của mình, bằng lời nói và gương sáng.

-Chúa luôn đồng hành: Chúng ta không đơn độc trong sứ mạng này. Chúa Giêsu luôn ở cùng chúng ta qua Chúa Thánh Thần, ban cho chúng ta sức mạnh và ơn khôn ngoan để hoàn thành công việc Người đã giao.

-Sức mạnh của đức tin: Các dấu lạ trong đoạn Tin Mừng này có thể hiểu theo nghĩa biểu tượng hơn là nghĩa đen. Quyền năng đích thực của đức tin là khả năng chiến thắng sự dữ, sống công chính và mang lại hy vọng cho những người đang đau khổ, bệnh tật. Đoạn Tin Mừng này khích lệ chúng ta hãy sống một đời sống đức tin mạnh mẽ, can đảm rao truyền Tin Mừng và tin tưởng vào sự đồng hành của Chúa Giêsu trong mọi hoàn cảnh.

+/ SỨ ĐIỆP CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ, CHO NGÀY THẾ GIỚI TRUYỀN GIÁO 2025, 19 tháng 10 năm 2025, Những Người Truyền Giáo của Niềm Hy Vọng giữa muôn dân nói rằng: đã chọn khẩu hiệu: "Những Nhà Truyền Giáo của Niềm Hy Vọng giữa Muôn Dân." Khẩu hiệu này nhắc nhở mỗi Kitô hữu và toàn thể Hội Thánh – cộng đoàn những người đã lãnh nhận Bí tích Rửa tội – về ơn gọi nền tảng của chúng ta, là những người bước theo Chúa Kitô, trở thành sứ giả và người kiến tạo hy vọng.

+/ THƯ CHUNG 2025 CỦA HHĐGMVN GỞI CỘNG ĐOÀN DÂN CHÚA TẠI VIỆT NAM đề nghị chương trình mục vụ ba năm, mỗi năm một chủ đề, tất cả đều quy về sứ mạng loan báo Tin Mừng:

Năm 2025-2026: Mỗi Kitô hữu là một môn đệ thừa sai: “Anh em là ánh sáng thế gian".

Năm 2026-2027: Mỗi cộng đoàn Kitô hữu là một cộng đoàn thừa sai: “Chúa cho cộng đoàn mỗi ngày có thêm những người được cứu độ" .

Năm 2027-2028: Hội Thánh Chúa Kitô tại Việt Nam lên đường theo lệnh truyền: “Anh em hãy đi và làm cho muôn dân thành môn đệ".

+/ Như vậy, Giáo Hội đề nghị với chúng ta những việc làm cụ thể trong năm 2025-2026:

-Hãy cầu nguyện hằng ngày cho công cuộc truyền giáo vì chúng ta chỉ có thể chu toàn sứ mạng cao cả này nhờ ơn

Chúa, đồng thời cầu nguyện cũng là phương thế đào tạo tinh thần truyền giáo cho các tín hữu.

-Hãy học hỏi về Bí tích Rửa Tội, Thêm Sức và Tông huấn “Loan báo Tin Mừng” của thánh Giáo hoàng Phaolô VI, để xác tín rằng sứ mạng loan báo Tin Mừng gắn liền với chúng ta, những người đã chịu Phép Rửa và được ghi ấn tín của Chúa Thánh Thần.

-Hãy tập thói quen đọc Kinh Thánh và suy niệm Lời Chúa hằng ngày, để Lời Chúa thấm vào tâm trí và trở thành ánh sáng soi dẫn tư tưởng, lời nói, việc làm của chúng ta.

-Hãy nhiệt thành làm chứng cho Tin Mừng bằng cách sống Lời Chúa trong gia đình, nơi làm việc, cũng như trong mọi môi trường xã hội.

-Hãy mạnh dạn nói về Chúa cho người muốn tìm hiểu, và sẵn sàng trả lời cách hiền hòa cho bất cứ ai chất vấn về niềm tin và hi vọng của chúng ta.

-Hãy sử dụng các phương tiện truyền thông với tư cách môn đệ thừa sai. Mỗi nút like, lời bình, hình ảnh, bài viết chúng ta đưa lên internet và mạng xã hội đều góp phần làm cho đời sống sạch đẹp hơn hoặc ngược lại.

-Hãy có mặt trong môi trường kỹ thuật số này với ý thức chúng ta là các môn đệ được Chúa trao cho sứ mạng “đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hòa vào nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm".

- Sau hết, để tam dừng, ngày 17 tháng 10, lễ nhớ Thánh I-nha-xi-ô An-ti-ô-khi-a, giám mục, tử đạo, bị án quăng làm mồi cho thú dữ, tại Rô-ma, quãng năm 110. Tại các chặng dừng chân trên con đường tiến đến nơi hành hình, người đã gửi bảy thư cho nhiều giáo đoàn. Trong các thư đó, người có một trong những bài tình ca thốt lên từ một trái tim thấm nhuần tinh thần Ki-tô giáo: - “Hãy để tôi lãnh nhận ánh sáng tinh tuyền. Nơi tôi chỉ còn một dòng nước sống động đang thầm thì: Hãy đến với Chúa Cha.” Amen

Linh Mục G.B Nguyễn Ngọc Nga

Truyền giáo là phục vụ con người

Anh chị em thân mến,

Hôm nay, toàn thể Giáo Hội cùng hòa chung niềm vui cử hành Khánh Nhật Truyền Giáo — ngày đặc biệt để chúng ta dừng lại và nhìn lại căn tính sâu xa nhất của người Kitô hữu: được sai đi để loan báo Tin Mừng.
Nhưng loan báo Tin Mừng không chỉ bằng lời nói, mà còn bằng chính đời sống phục vụ, bằng những việc làm cụ thể cho con người — đặc biệt là những ai nghèo khổ, bị tổn thương, bị quên lãng.

Trong tông huấn Dilexi te, Đức Thánh Cha Lêô đã viết bằng cả trái tim yêu mến Giáo Hội, nhưng cũng tràn đầy nỗi đau khi nhìn thấy thế giới đang bị xâu xé bởi bất công, nghèo đói và chia rẽ. Ngài nhắc nhở rằng:

“Giáo Hội không thể làm ngơ trước những nỗi thống khổ của nhân loại.”

Tình yêu với Giáo Hội không thể chỉ là những lời cầu nguyện sốt sắng hay lòng đạo đức cá nhân, mà phải là dấn thân giữa đời, là sự hiến mình để thăng tiến phẩm giá con người — nhất là người lao động, người nghèo và những nạn nhân của bất công.
Bởi chính khi yêu con người, Hội Thánh mới thật sự truyền giáo.
Và chính khi truyền giáo, Hội Thánh phải dấn thân phục vụ con người cách cụ thể và thiết thực.

Đây là điều mà Đức Lêô đã từng khẳng định rằng:

“Loan báo Tin Mừng không thể tách rời khỏi công lý và bác ái.”

Ngày nay, giữa một thế giới toàn cầu hóa nhưng vẫn đầy bất công, Khánh Nhật Truyền Giáo nhắc chúng ta rằng:

·            Truyền giáo là mang Tin Mừng đến những nơi con người đang đau khổ trong câm lặng.

·            Truyền giáo là bảo vệ phẩm giá con người, từ thai nhi mong manh cho đến người già yếu cuối đời.

·            Truyền giáo là nói thay tiếng nói của người nghèo, khi họ không còn ai bênh vực.

Người truyền giáo không thể thờ ơ trước những vấn đề của xã hội, vì đó chính là nơi con người đang sống và đang cần được cứu độ.
Nếu chúng ta chỉ loan báo một Tin Mừng “tách khỏi cuộc đời”, thì Tin Mừng ấy sẽ không thể chạm tới trái tim người nghe.

Chính Chúa Giêsu cũng đã khởi đầu sứ vụ của Ngài bằng chính lời này:

“Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Người đã xức dầu cho tôi loan báo Tin Mừng cho người nghèo.” (Lc 4,18)

Loan báo Tin Mừng cho người nghèo — đó là trọng tâm, là trái tim của mọi công cuộc truyền giáo.

Anh chị em thân mến,
Truyền giáo không chỉ là một công việc, nhưng là một cách sống:
là sẵn sàng trở nên hạt lúa rơi xuống đất, mục nát đi để sinh hoa kết trái;
là dám hy sinh, dám yêu thương, dám phục vụ âm thầm.

Khánh Nhật Truyền Giáo hôm nay không chỉ là một lễ kỷ niệm, mà là một lời mời gọi:
Hãy để trái tim chúng ta được đánh động bởi tình yêu Thiên Chúa,
để đôi tay chúng ta biết phục vụ,
và đôi chân chúng ta biết ra đi.

Xin Chúa Thánh Thần đốt lên trong lòng mỗi người ngọn lửa truyền giáo,
để chúng ta không chỉ nói về Chúa,
mà để thế giới có thể thấy Chúa nơi cách ta sống, ta yêu thương và ta phục vụ.

Amen.
Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền

Tâm tình biết ơn

Người cùi xứ Samaria trở lại  và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa  (Lc 17,15)

Sợi chỉ đỏ :

- Bài đọc I : Lòng biết ơn của tướng Naaman người xứ Aram sau khi được khỏi bệnh cùi.

- Đáp ca : Ca tụng những ơn lành Thiên Chúa đã ban.

- Tin Mừng : Lòng biết ơn của một người cùi đối với Chúa Giêsu.

 

  1. Dẫn vào Thánh lễ

Anh chị em thân mến

"Thánh lễ" còn được gọi bằng một tên khác đúng với ý nghĩa hơn, đó là "Lễ Tạ Ơn". Mỗi khi tham dự Thánh lễ, chúng ta tạ ơn Chúa vì những ơn lành Ngài đã ban cho chúng ta, đặc biệt các ơn Ngài ban qua Con Một của Ngài là Chúa Giêsu Kitô.

Vậy giờ đây chúng ta hãy nhớ lại những ơn lành của Chúa để cảm tạ Ngài.

Nhưng trước hết, chúng ta cũng ý thức rằng rất nhiều lần mình đã vô ơn với Chúa, và thành tâm xin Ngài tha thứ cho chúng ta.

 

  1. Gợi ý sám hối

- Rất nhiều khi chúng ta nhận lãnh ơn Chúa ban, nhưng không biết tạ ơn Ngài.

- Nhiều lần chúng ta tham dự Lễ Tạ Ơn, nhưng trong lòng không chút tâm tình tạ ơn nào cả.

- Những thánh giá trong cuộc đời cũng là những ơn lành Chúa ban. Nhưng chẳng những chúng ta không vui lòng đón nhận, mà còn tìm cách trốn tránh.

 

III. Lời Chúa

  1. Bài đọc I (2 V 5,14-17)

Chuyện ngôn sứ Êlisê chữa bệnh cùi cho tướng Naaman người xứ Aram :

- Được biết bên xứ Israel có ngôn sứ Êlisa đã từng chữa trị nhiều người khỏi bệnh, vua xứ Aram viết thư giới thiệu và đưa cho tướng Naaman đang mắc bệnh cùi đến cho Êlisê cứu chữa.

- Êlisê bảo Naaman xuống tắm 7 lần trong sông Giođan. Ban đầu Naaman không chịu. Nhưng do một người hầu gái thuyết phục nên sau đó Naaman làm theo. Và ông đã được khỏi bệnh cùi.

- Naaman trở lại tạ ơn ngôn sứ Êlisê và tuyên dương quyền phép của Thiên Chúa.

  1. Đáp ca (Tv 97)

Ca tụng những kỳ công của Thiên Chúa : "Hát lên mừng Chúa một bài ca mới vì Người đã thực hiện bao kỳ công"

  1. Tin Mừng (Lc 17,11-19)
  2. Thái độ của 10 người cùi trong đoạn Tin Mừng này : biết phận mình nên khi thấy Chúa Giêsu thì "dừng lại đàng xa" và kêu xin.
  3. Khi Chúa Giêsu bảo họ "Hãy đi trình diện với các tư tế", Chúa Giêsu vừa thử đức tin của họ vừa mời họ tin tuyệt đối vào Ngài :

- Thử thách đức tin : vì Ngài không chữa bệnh ngay

- Mời gọi đức tin : nếu họ đi là chứng tỏ họ tin Ngài chữa họ.

  1. 9 người cùi do thái không trở lại tạ ơn vì họ đã quen được ơn Chúa nên coi đó là việc bình thường. Một người cùi xứ Samari trở lại tạ ơn vì nghĩ rằng mình không xứng đáng được ơn, thế mà lại được.
  2. Bài đọc II (2 Tm 2,8-13)

Mặc dù đang chịu cảnh khổ sở vì bị giam trong tù, nhưng Phaolô vẫn ca tụng Thiên Chúa và quyết cùng chết với Chúa Giêsu để được cùng sống với Ngài.

 

  1. Gợi ý giảng

* 1. Suy nghĩ về lòng biết ơn

  1. Chi tiết đánh động nhất trong bài Tin Mừng này là trong số 10 người cùi đã được Chúa Giêsu chữa khỏi, chỉ có một người biết quay lại tạ ơn Ngài, mà người này lại là một người Samaria ngoại đạo. Tại sao thế ?

Thưa vì tâm lý thông thường của những kẻ "ở trong nhà" là nghĩ rằng mọi điều tốt mà người nhà làm cho mình là đương nhiên. Còn những "kẻ ở ngoài" thì nghĩ rằng mình chẳng có lý do nào để được những điều ấy, cho nên khi nhận được thì rất biết ơn. Câu chuyện của bài đọc I minh chứng điều đó : Tướng Naaman không phải là người do thái mà là một người Aram. Bởi đó khi ông được Thiên Chúa của Israel và ngôn sứ Êlisê chữa cho khỏi cùi thì ông vô cùng biết ơn. Ông mang nhiều lễ vật đến tạ ơn Êlisê, và ông lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa.

  1. Chúng ta muốn người chịu ơn ta phải tỏ lòng biết ơn ta, thế nhưng khi chịu ơn người khác chúng ta lại ít tỏ lòng biết ơn. Điều này bộc lộ khuynh hướng ích kỷ của chúng ta : chúng ta làm ơn là để được biết ơn. Nói cách khác, chúng ta làm vì mình chứ không vì người khác.

Chúa Giêsu thì ngược lại : Ngài muốn chúng ta tỏ lòng biết ơn Ngài không phải vì Ngài mà vì ích lợi của chính chúng ta. "Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa ?" Khi nói thế, Chúa Giêsu không nghĩ cho bản thân Ngài mà nghĩ cho những người cùi : Ngài muốn họ có tâm tình tốt đối với Thiên Chúa, từ đó sẽ có một liên hệ tốt với Thiên Chúa, và liên hệ tốt này lại phát sinh nhiều ơn lành khác nữa.

  1. Biết ơn Thiên Chúa là một điều rất tốt, không phải tốt cho Thiên Chúa, mà tốt cho chính chúng ta : do bày tỏ lòng biết ơn, chúng ta sẽ ý thức hơn về tình thương của Thiên Chúa ; do bày tỏ lòng biết ơn, chúng ta sẽ nhận thức rõ hơn về thân phận nghèo nàn của mình ; hai ý thức ấy sẽ giúp chúng ta gắn bó với Chúa và nương tựa vào Ngài nhiều hơn.
  2. Kẻ nào không biết cám ơn trong những việc nhỏ thì cũng không biết cám ơn trong những việc lớn. Vì thế ta cần phải tập cám ơn trong từng việc nhỏ.
  3. Cám ơn Chúa vì những điều vừa ý mình thì rất dễ, nhưng cám ơn Chúa vì những điều trái ý mình mới khó. Vì thế ta cần phải tập cám ơn Chúa về mọi điều xảy đến cho mình : chuyện vui cũng như chuyện buồn, thành công cũng như thất bại, sức khoẻ cũng như bệnh tật. Sự biết ơn về tất cả mọi điều xảy đến cho mình như thế còn phát sinh một ích lợi nữa là khiến ta biết nhìn đời mình một cách toàn diện, thấy cả hiện tại và quá khứ, từ đó ta sẽ nhận ra rằng đời mình được dẫn dắt bởi bàn tay yêu thương kỳ diệu của Chúa như thế nào. Thực vậy, khi nhìn lại quá khứ, ta sẽ thấy rằng những điều làm ta thích và những điều làm ta khổ không tách rời nhau, nhưng liên kết với nhau, đan xen nhau và đều góp phần dẫn ta đến cái hiện tại tốt đẹp ngày nay, từ đó ta có thể nói như Thánh nữ Têrêxa Hài Đồng "Tất cả đều là hồng ân".

* 2. Suy nghĩ về 9 người cùi vô ơn

Chín người cùi do thái không cảm thấy tâm tình biết ơn có lẽ vì trước đó họ chỉ thấy tình trạng khốn khổ của họ chỉ là ngoài da, và sau đó họ cũng coi tình trạng được khỏi của họ chỉ là ngoài da. Nói cách khác họ chẳng thấy gì khác ngoài một chứng bệnh da liễu : Họ bị da liễu, Chúa Giêsu chữa họ khỏi da liễu, thế là xong. Họ trở về với nếp sống cũ, với những thói quen cũ, những tật xấu cũ, những suy nghĩ cũ… Chẳng có gì thay đổi trừ ra một làn da hết bệnh.

Còn người cùi xứ Samaria, cũng như Naaman xứ Aram đã ý thức thân phận mình khốn khổ sâu xa như thế nào : đau đớn phần xác, mặc cảm tâm lý, tủi nhục tinh thần, cuộc đời như đã bị bỏ đi. Bởi vậy sau đó, cùng với sự khỏi bệnh ngoài da, họ còn được cứu chữa về tâm lý, tinh thần và đạo đức nữa. Họ trở thành những con người mới hẳn.

* 3. Suy nghĩ từ chuyện ông Naaman

  1. Chuyện tướng Naaman mắc bệnh cùi rồi được chữa khỏi cho ta thấy từ đau khổ người ta có thể rút ra nhiều sự lành như thế nào.

- Naaman là một con người có nhiều quyền hành và thế lực vì ông là tướng chỉ huy quân đội nước Aram. Ông rất tự tin vào chính mình, chẳng cần gì đến Thiên Chúa.

- Thế rồi chứng bệnh cùi khủng khiếp đã làm ông mất tất cả, đầy ông từ chóp đỉnh xuống vực sâu của xã hội. Ông biết mình khốn khổ, ông cần ai đó cứu ông → Ông trở thành khiêm tốn hơn.

- Nhờ có người mách bảo, Naaman tìm đến với ngôn sứ Êlisê với hy vọng vị này chỉ nói một lời hay làm một việc gì đó thôi thì ông sẽ khỏi bệnh ngay. Nhưng Êlisê bảo ông đi tắm trong dòng sông Giođan nhỏ bé và phải tắm đến 7 lần. Ban đầu ông không chịu, nhưng sau đó ông chấp nhận → Ông đã biết chịu đựng và kiên nhẫn.

- Khi khỏi bệnh, Naaman ngoại đạo ấy còn khám phá một điều quan trọng hơn tất cả, đó là có một Thiên Chúa thực sự và quyền năng. → Ông có đức tin.

  1. Cũng như Naaman trước khi bị bệnh, chúng ta ít nghĩ tới Chúa khi đời mình đang thuận buồm xuôi gió. Chúng ta cho rằng đời mình hoàn toàn tùy thuộc vào khối óc và đôi tay của mình.

- Khi gian truân khốn khổ ập đến, ta chợt ý thức rằng mình quá nghèo nàn và yếu đuối. Mắt ta được nhìn thấy mặt trái của cuộc đời, đầu ta biết cúi xuống, chân ta biết quỳ xuống, và lòng ta biết hướng lên cao.

- Như thế, đau khổ có rất nhiều lợi ích : nó đem ta đến gần Chúa hơn, nó khiến ta bớt duy vật hơn, nó còn cho ta thấy những khía cạnh tốt lành ẩn giấu trong những điều trái ý.

* 4. Dòng suối ân tình

Trong một chuyến bay từ Rôma về Nữu ước, Đức Tổng Giám Mục Fulton Sheen chăm chú nhìn cô tiếp viên hàng không đang đi lại phục vụ quí khách. Thấy cử chỉ lạ của Đức Tổng, cô tiếp viên mạnh dạn đến gần và hỏi :

- Thưa Đức cha, có chuyện gì mà Đức Cha lại nhìn con như thế ?

Vị Tổng Giám Mục nhoẻn miệng cười đáp :

- Vì đôi mắt của con rất đẹp !

- Vậy con phải làm gì để cám ơn Chúa đây ?

- Con ạ ! Chúa đã lấy tất cả sắc đẹp của từng người phong trong trại cùi Di Linh mà đem tặng cho con. Vậy con hãy đến đó chăm sóc cho họ mà đền đáp ơn Chúa.

Quả thật, chỉ ít lâu sau người ta đã thấy người phụ nữ xinh đẹp này ngày đêm tận tuỵ băng bó những vết thương lở loét cho các bệnh nhân phong, tại trại cùi Di Linh dưới lớp áo dòng nữ tu.

*

Phong cùi là một bệnh nan y khó trị, ai cũng ghê tởm và run sợ nếu mắc phải bệnh này. Vào thời Chúa Giêsu nó còn khoác vào người bệnh nỗi nhục nhã trong tâm hồn, vì người ta cho rằng họ là những người bị Thiên Chúa phạt. Những người mắc bệnh cùi bị ruồng bỏ, bị coi là nhơ nhớp, phải sống cách ly trong một làng cùi xa mọi người, xa cả người thân. Phải mặc áo rách, để đầu trần, lấy áo che miệng và phải hô lên rằng mình có bệnh truyền nhiễm và nhơ nhớp để cho người lành biết mà tránh xa (x. Lv 13,1-44).

Thế mà, trong bài Tin Mừng hôm nay kể lại chỉ một lời Chúa Giêsu phán ra thì vết thương của thể xác và nỗi đau trong tâm hồn bao năm đè nặng bỗng tan biến hết. Căn bệnh quái ác mà họ cứ tưởng phải gánh chịu suốt cả cuộc đời, nỗi ô nhục mà họ cứ tưởng sẽ vĩnh viễn theo họ sang bên kia thế giới, thì nay đã được hoàn toàn tẩy xoá. Chỉ nhờ quyền năng và lòng thương xót của Thiên Chúa mà họ như đã chết nay được hồi sinh, niềm vui rộn rã như vỡ oà trong tim.

Trớ trêu thay trong mười người được hưởng ơn chữa lành vô cùng lớn lao ấy, chỉ có một người biết dâng lời tạ ơn, mà người ấy lại là người Samari ngoại đạo. Còn những người vẫn tự hào là dân Thiên Chúa, dân riêng Chúa chọn lại sống vô ơn.

Chúa Giêsu phải thốt lên lời quở trách : "Không phải cả mười người được sạch cả sao ? Thế thì chín người kia đâu ? Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này ?" (Lc 17,17-18). "Sở dĩ Chúa Giêsu xem trọng lòng biết ơn cũng là vì ích lợi của kẻ được ơn mà thôi. Người Samari trở lại tạ ơn Thiên Chúa đã ban cho anh ơn phần xác, thì Người lại ban thêm cho anh ơn phần hồn là củng cố niềm tin và xác định tư cách tôn giáo của anh. Người nói : "Đứng dậy về đi ! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh" (Lc 17,19). Như thế, cám ơn lại là cơ hội để nhận được thêm ơn.

Cuộc sống là một chuỗi những ân huệ nối tiếp theo nhau. Những ân huệ này đan xen với những ân huệ khác. Có những ơn do nơi Thiên Chúa, và cũng có những ơn đến từ con người. Vậy nếu cuộc sống là lãnh nhận thì người ta sẽ như thế nào nếu không hề biết nói hai tiếng cám ơn, hoặc chẳng bao giờ bày tỏ tấm lòng tri ân ! Thú vật còn biết vẫy đuôi cám ơn khi ném cho nó cục xương, còn người vô ơn khi nhận được ân huệ chỉ biết trố mắt nhìn và câm lặng.

Một đứa trẻ mới bập bẹ tập nói trong một gia đình có giáo dục, thì tiếng "cám ơn" luôn nằm sẵn trên bờ môi. Một người có nhân cách thực sự là một người có lòng biết ơn. Một người luôn thể hiện lòng biết ơn mới đích thực là con người. Lòng biết ơn là nét cao đẹp nhất của con người. Biết ơn là nhận ra thân phận bất toàn của mình. Biết ơn là ý thức về tình liên đới với người khác. Biết ơn là thể hiện niềm tin vào Thiên Chúa yêu thương và quan phòng. Vì thế, lòng biết ơn chính là bông hoa rực rỡ, điểm tô cho cuộc sống con người. Một tiếng nói "cám ơn" với tất cả chân thành, một cử chỉ biết ơn sâu xa sẽ làm cho chúng ta nên người hơn, và thể hiện niềm tin sâu sắc hơn.

Cả cuộc sống của Chúa Giêsu là một "bài ca tạ ơn". Người tạ ơn Cha trước khi cho Ladarô sống lại, trước khi làm phép lạ hoá bánh và cá ra nhiều, trước khi lập phép Thánh thể. Người không chỉ là mẫu mực về lòng biết ơn mà còn dạy chúng ta thể hiện lòng biết ơn ấy : "Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy". Kể từ đó, mỗi thánh lễ mà Giáo Hội cử hành được gọi là Thánh lễ Tạ ơn.

Thánh Phaolô luôn dâng lời tạ ơn lên Chúa : "Tôi hằng cảm tạ Thiên Chúa của tôi vì anh em, về ân huệ Người đã ban cho anh em nơi Đức Kitô" (1 Cr 1,4). Ngài cám ơn tất cả những ai giúp ngài trong công việc mục vụ : "Quà anh em tặng cho tôi đó, chúng khác nào hương thơm, lễ vật đẹp lòng Thiên Chúa và được Người chấp nhận" (Pl 4,10). Như vậy, câu ngạn ngữ Anh nói rất chí lý :"Cho người có lòng biết ơn chính là cho vay".

*

Lạy Chúa, suốt cuộc đời chúng con ngụp lặn trong đại dương ân huệ của Chúa, suốt đời chúng con được tắm mát trong dòng suối ân tình của anh em.

Xin cho chúng con luôn biết sống có tình nghĩa. luôn thế kiện lòng biết ơn, luôn quí trọng những hồng ân mà Chúa đã thương ban, và những gì mà anh em đã làm cho đời chúng con thêm tươi đẹp và hạnh phúc hơn. Amen. (TP)

  1. Chuyện minh họa

David đang đi đường thì gặp một người ăn xin. Anh cho người ấy một số tiền rồi tiếp tục đi, lòng rất sung sướng. Nhưng chỉ một sau, anh cảm thấy bực bội khi chợt nhớ hồi nảy người ăn xin kia không cám ơn anh. Anh đem chuyện ấy kể cho một Rabbi nghe.

Vị Rabbi chăm chú lắng nghe, rồi hỏi :

- Khi anh cho tiền người ăn mày, anh cảm thấy sao ?

- Con thấy rất vui.

- Thế đó không phải là phần thưởng cho con rồi đó sao ?

- Nhưng con nghĩ rằng dù sao thì người ấy phải cám ơn con mới phải.

- Thế sao con đã không cám ơn Chúa ?

- Tại sao phải cám ơn Chúa ?

- Vì Chúa đã ban cho con cơ hội làm dụng cụ cho Chúa thực hiện tình thương của Ngài cho một con người khốn khổ. (FM)

  1. Lời nguyện cho mọi người

Chủ tế : Anh chị em thân mến, luôn tạ ơn Chúa vì những hồng ân Người ban tặng cho ta là một trong những bổn phận quan trọng của người Kitô hữu. Với tâm tình con thảo, chúng ta cùng cảm tạ Chúa và dâng lời cầu xin :

  1. Hội thánh không ngừng quan tâm giúp đỡ những người nghèo khổ bất hạnh trong xã hội / Chúng ta hiệp lời cầu xin Chúa chúc lành cho Hội thánh / trong công việc cao quý này.
  2. Ước mơ tha thiết của con người là được sống khỏe mạnh và hạnh phúc / nhưng trong thực tế / bệnh tật vẫn đem đến cho con người đau khổ và bất hạnh / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho những anh chị em đang đau khổ vì bệnh tật hành hạ / được Chúa thương nâng đỡ ủi an.
  3. Bệnh phong cùi đem lại mặc cảm lớn lao / và nỗi bất hạnh tột cùng cho các bệnh nhân / vì họ cảm thấy bị loại trừ ra khỏi xã hội / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho có nhiều nhà hảo tâm / nâng đỡ những anh chị em kém may mắn này.
  4. Có một thứ bệnh phong cùi đáng sợ hơn là tội lỗi / vì nó làm hoen ố tâm hồn con người / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta / biết tẩy sạch bệnh phong cùi thiêng liêng này bằng bí tích Giải tội.

Chủ tế : Lạy Chúa, biết bao giờ chúng con mới tạ ơn Chúa cho cân xứng với tình thương hải hà của Chúa. Xin cho chúng con biết cố gắng đền đáp phần nào tình thương ấy bằng chính đời sống bác ái yêu thương và tận tụy phục vụ tha nhân. Chúng con cầu xin

  1. Trong Thánh Lễ

- Trước kinh Lạy Cha : Thiên Chúa là Cha hằng ban xuống cho chúng ta là con cái Ngài biết bao ơn lành. Vậy bây giờ chúng ta hãy sốt sắng dâng lên Ngài lời kinh Lạy Cha để bày tỏ lòng biết ơn chân thành của chúng ta.

- Trước khi rước lễ : Ơn cao trọng nhất mà Thiên Chúa ban cho chúng ta, đó là ban chính Con Một của Ngài cứu chuộc chúng ta và còn trở thành lương thực nuôi dưỡng linh hồn chúng ta. Đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xóa tội trần gian…"

VII. Giải tán

"Tất cả đều là hồng ân". Anh chị em hãy trở về với cuộc sống thường ngày, và đừng quên cám ơn Chúa về tất cả những gì xảy đến trong cuộc đời.

Sợi Chỉ Đỏ

Subcategories