3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

Tôi Là Người Thứ Ba


Chủ đề: "Trong cuộc đời, chúng ta phải đặt Thiên Chúa lên trên hết và hằng ngày phải sống điều quyết định đó"

Gale Sayers, là một tuyển thủ của đội banh Chicago Bears hồi thập niên 1960, ông được coi là một cầu thủ nổi tiếng trong lịch sử banh bầu dục. Trên cổ ông đeo một huy chương vàng, trên đó có khắc hàng chữ: Tôi Là Người Thứ Ba.

Hàng chữ này trở thành đầu đề cho cuốn tự truyện bán chạy nhất của ông. Qua cuốn này chúng ta biết tại sao những chữ ấy lại rất có ý nghĩa đối với ông. Đó là khẩu hiệu của huấn luyện viên Bill Easton, người dạy môn chạy đua khi ông Gale còn là sinh viên của Đại Học Kansas.

Huấn luyện viên Easton khắc những chữ ấy trên một tấm thẻ và để trên bàn làm việc. Một ngày kia ông Gale hỏi người huấn luyện về ý nghĩa của những chữ ấy. Ông Easton trả lời, "Trước hết là Thiên Chúa, kế đến là bạn hữu, và tôi là người thứ ba." Từ ngày đó trở đi, ông Gale coi những chữ này như một triết lý sống của cuộc đời.

Trong năm thứ hai là tuyển thủ của đội Bears, ông Gale muốn đeo trên cổ một điều gì đó có ý nghĩa, như ảnh tượng tôn giáo. Bởi thế ông mua một huy chương vàng và khắc trên đó hàng chữ Tôi Là Người Thứ Ba.

Trong tự truyện, ông Gale cho biết, "Tôi cố sống theo những gì viết trên huy chương ấy. Tôi không luôn luôn thành công, nhưng nhờ những chữ ấy đeo trên cổ mà tôi không lầm lạc quá xa."

Câu chuyện của ông Gale Sayers cho thấy điều Chúa Giêsu muốn nói đến trong phần đầu của bài phúc âm hôm nay, khi Người nói:

"Ai đến với tôi đều không thể là môn đệ của tôi trừ phi họ yêu mến tôi hơn yêu mến cha mẹ..."

Nói cách khác, chúng ta phải dâng hiến các ưu tiên hàng đầu của chúng ta cho Chúa Giêsu và Cha trên trời.

Và điều đó đưa chúng ta đến điểm thứ hai mà Chúa Giêsu đã nói trong phần hai của bài phúc âm hôm nay:

"Nếu một trong các người dự định xây cái tháp, trước tiên hắn phải ngồi xuống và suy tính xem tốn phí thế nào và có đủ tiền để hoàn tất công việc hay không."

Nói cách khác, dâng hiến các ưu tiên hàng đầu của chúng ta cho Chúa Giêsu thì chưa đủ. Chúng ta còn phải sống các ưu tiên đó một khi đã quyết định.

Dĩ nhiên, đó là phần khó khăn.

Như ông Gale Sayers đã nói thật rõ ràng: "Đặt Chúa lên hàng đầu là một chuyện. Sống điều đó là một chuyện khác nữa."

Đó là lý do tại sao ông Gale đeo huy chương đó trên cổ: để nhắc nhở ông phải sống điều tiên quyết ấy. Hãy lập lại lời của ông:

"Tôi cố sống theo những gì viết trên huy chương ấy. Tôi không luôn luôn thành công, nhưng nhờ đeo trên cổ những chữ ấy tôi không sai lạc quá xa."

Một thời gian trước đây, trong tờ Los Angeles Times phóng viên Dave Smith có kể một câu chuyện cảm động. Đó là về người Kitô Hữu thời đại, giống như ông Sayers, đã đặt Thiên Chúa lên trên hết, kế đến là tha nhân, và thứ ba mới đến chính mình. Tên ông là Charlie DeLeo.

Ông từng là "một đứa trẻ ngỗ nghịch ở vùng Nữu Ước." Sau khi từ cuộc chiến Việt Nam trở về, ông kiếm được công việc làm là lau chùi bức tượng Nữ Thần Tự Do.

Ông Charlie cho người phóng viên biết một phần của công việc là coi sóc ngọn đuốc trong tay bức tượng và vương miện trên đầu bức tượng.

Ông phải đảm bảo các đèn luôn luôn sáng và 200 cửa kính trên ngọn đuốc và vương miện luôn luôn sạch.

Chỉ tay về ngọn đuốc, ông Charlie hãnh diện nói, "Đó là nguyện đường của tôi và tôi dâng cho Chúa. Khi nghỉ giải lao tôi thường lên đó cầu nguyện."

Nhưng ông Charlie còn thi hành nhiều điều khác nữa cho Chúa.

Ông nhận được lời khen ngợi của cơ quan Hồng Thập Tự khi ông hiến máu lần thứ 65.

Và sau khi nghe biết về công việc của Mẹ Têrêsa ở Ấn, ông đã tặng $12,000 cho Mẹ và những người tương tự.

Ông Charlie nói khi Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II nói chuyện ở công viên Battery, cách nơi bức tượng một dặm rưỡi, ông đứng ở vòng đai quanh ngọn đuốc và nghe Đức Thánh Cha nói. Từ vòng đai đó ông đã cầu nguyện cho chuyến tông du Hoa Kỳ của đức giáo hoàng được thành công.

Ông nói với phóng viên tờ Los Angeles Times:

"Tôi không giao du nhiều, không có quần áo đẹp, nhưng tôi vui. Tôi không đủ tiền để lấy vợ. Tôi không để dành đồng nào. Sau khi kiếm được công việc này, tôi bảo trợ sáu em cô nhi qua một tổ chức bác ái."

Ông chấm dứt câu chuyện với người phóng viên rằng, ông tự coi mình là "Người Giữ Ngọn Lửa" của tượng Nữ Thần Tự Do. Sau này một người làm việc trong công viên cho phóng viên biết:

"Ai ai cũng biết ông Charlie thì đặc biệt. Khi ông tự cho mình danh hiệu ấy, họ mỉm cười. Nhưng bây giờ tất cả chúng tôi không coi thường điều ấy. Đối với chúng tôi, ông thật đúng với điều ông nói: 'Người Giữ Ngọn Lửa.'"

Ông Charlie DeLeo khởi sự cuộc đời là một đứa trẻ ngỗ nghịch ở vùng Nữu Ước. Nhưng sau này, giống như ông Gale Sayers, ông quyết định đặt Thiên Chúa lên trên hết, kế đến là tha nhân, và thứ ba mới đến ông.

Quyết định đó đã thay đổi đời ông.

Ông Charlie là một thí dụ sống động về hai điểm mà Chúa Giêsu đã nói trong bài phúc âm hôm nay: quyết định đặt Chúa lên trên hết trong đời, và quyết định sống điều đã lựa chọn.

Ông Charlie còn là một cảm hứng sống động để chúng ta thi hành điều mà ông đã làm: dâng hiến các ưu tiên hàng đầu cho Thiên Chúa và với sự giúp đỡ của Người, chúng ta sống các ưu tiên đó một cách can đảm.

Đây là ý nghĩa của các bài đọc hôm nay. Đây là lời mời gọi của Thiên Chúa cho mỗi người chúng ta ở bàn tiệc Thánh Thể này.

Hãy kết thúc với lời cầu nguyện mà ông Charlie DeLeo đã viết. Nó tóm lược điều thách đố của các bài đọc hôm nay:

Ôi lạy Chúa, con không dám kỳ vọng một đức tin như của Abraham,
Ôi lạy Chúa, con cũng không dám kỳ vọng tài lãnh đạo của Môsê,

Hoặc sức mạnh của Samson,
hoặc sự gan dạ của Đavít...
hoặc sự khôn ngoan của Sôlômôn...

Nhưng điều con mong đợi, ôi lạy Chúa,
là một ngày nào đó Ngài sẽ gọi con.

Ý Chúa là gì, con sẽ thi hành,
mệnh lệnh của Chúa là gì
đó là niềm vui của con...

Và con sẽ không làm Chúa thất vọng,
vì Ngài là tất cả những gì
con tìm kiếm để phục vụ,"

Cha Mark Link, S.J.

Vác Thập giá vì Chúa

“Ai không vác thập giá mình mà theo Tôi, thì không thể làm môn đệ Tôi được” (Lc 14,27)

Đôi khi để được việc nào đó chúng ta cũng phải hy sinh, phải từ bỏ rất nhiều để đạt được điều chúng ta mong muốn. Cách sống này người ta gọi là ”Khổ nhục kế”. Khổ nhục kế cũng là cách người ta dùng hy sinh, dùng nhục hình để nói lên lòng thành của mình.

Chuyện kể rằng tại lối vào một trung tâm mua sắm sầm uất ở tỉnh Sơn Đông (Trung Quốc) đã thực sự bị ùn tắc trước “sự cố nghiêm trọng”: một thanh niên quỳ gối nhất quyết không chịu đứng lên, khiến cho mọi người xúm lại coi! Ngay cả khi cảnh sát đến can thiệp, anh chàng cũng không chịu rời vị trí để trả lại sự yên tĩnh cho đường phố!

Anh chàng cho biết bản thân đang cực kỳ đau khổ và giày vò vì đã không giữ lời hứa với người yêu mà uống rượu, khiến cô nàng tuyên bố đường ai nấy đi! Khổ thân anh chàng lếch thếch chạy theo năn nỉ và mất dấu cô bồ ở trung tâm mua sắm này. Vì thế, anh ta quyết định quỳ gối cho đến khi nào cô ấy xuất hiện mới thôi. May mà sau vài tiếng “thi gan”, anh chàng đã khiến cho trái tim cô gái “chảy nước” nên cô đã đến và đưa anh ta đi.

Hóa ra để được việc đôi khi phải từ bỏ, từ bỏ danh dự, từ bỏ chính mình để được điều mình mong ước. Tựa như một cậu học sinh cần từ bỏ những niềm vui vô bổ để tập trung học hành mới mong công thành danh toại. Cuộc sống không có vinh quang nào mà không qua gian khó. Gian khổ càng nhiều vinh quang càng lớn. Quy luật cuộc đời trường tồn vẫn là thế.

Cuộc sống của người môn đệ cũng phải trải qua gian khổ, hy sinh, tập luyện và từ bỏ. Đôi khi phải hy sinh hay từ bỏ cả những cái mình quyến luyến, thích thú hay đam mê. Từ bỏ những cái mình yêu, mình thích thật là khó. Từ bỏ những cái mình gắn bó lâu dài càng khó hơn. Thế nhưng, vì Chúa chúng ta sẵn lòng. Vì Chúa chúng ta hy sinh. Vì Chúa chúng ta sống vâng theo thánh ý Chúa. Từ bỏ như thế gọi là thập giá. Thập giá vì lòng yêu mến Chúa sẽ trở thành thánh giá vinh quang.

Chúa Giê-su cũng từng đón nhận thập giá vì Chúa Cha. Thập giá của Chúa Giê-su đã biến thành thánh giá. Thánh giá vinh quang. Thánh giá đem lại nguồn ơn cứu rỗi cho nhân trần. Theo lẽ thường chẳng ai thích đau khổ. Ai cũng tìm an nhàn sung sướng. Thế nhưng, Chúa Giê-su đã chọn gian khổ, chọn hy sinh để vui lòng Chúa Cha, vì Ngài biết Chúa Cha sẽ ân thưởng vương quyền thiên quốc cho những hy sinh mà Ngài đã làm cho Chúa Cha.

Là người ai cũng ham sướng sợ khổ. Nhưng chúng ta vẫn có thể đón nhận vì một hạnh phúc lớn hơn. Tựa như người mẹ mang thai nặng nhọc và còn sinh con trong đớn đau nhưng niềm vui thật to lớn khi con được sinh ra chào đời. Là người ky-tô hữu chúng ta cũng đón nhận thập giá không phải vỉ chúng ta thích đau khổ mà vì một phần thưởng thật lớn lao trên trời mà Chúa dành cho chúng ta. Thánh Phao-lô đã từng nói rằng: những đau khổ đời này chẳng là gi so với hạnh phúc viên mãn đời sau. Thế nên, vì lòng yêu mến Chúa chúng ta biết đi vào cửa hẹp là từ bỏ những tham sân si, những niềm vui bất chính để được sống thanh thoát đời này và vinh hiển đời sau. Vì lòng yêu mến Chúa, chúng ta cũng sẵn lòng vác thập giá của bổn phận để phục vụ gia đình và tổ quốc hầu mai sau chúng ta cũng được ân thường hạnh phúc thiên đàng.

Xin cho chúng ta luôn biết đón nhận thập giá như là hồng ân Chúa gửi đến để ta lập công trước mặt Thiên Chúa. Amen.

Lm. Jos Tạ Duy Tuyền

BẠN ĐÃ TỪ BỎ ĐIỀU GÌ ĐỂ THEO CHÚA KITÔ?

Đôi khi cuộc sống đặt chúng ta vào những tình huống khiến chúng ta tự hỏi liệu có đáng để trở thành Kitô hữu không, trở thành người theo Chúa Giêsu Kitô không. Chúng ta nhìn chung quanh và những gì chúng ta thấy là mọi người dành cả cuộc đời mình cho những thú vui vốn được cho là tuyệt vời của thế gian này. Họ có cảm tưởng đang thực sự sống cuộc sống của mình. Họ có rất nhiều tiền và dành những ngày cuối tuần rảnh rỗi để đi nghỉ mát, lái xe mới và sở hữu những món đồ chơi đắt tiền bất cứ khi nào họ muốn. Và điều đó khiến chúng ta tự hỏi liệu những thứ này có thể là của chúng ta nếu chúng ta không phải là Kitô hữu không. Câu hỏi vẫn là liệu có đáng khi từ bỏ tất cả để theo Chúa Kitô và liệu đó có phải là một sai lầm không.

Nhưng tại sao chúng ta lại phải chiến đấu với nghĩ suy này khi Chúa Giêsu đã giải thích cho đám đông ý nghĩa của việc theo Ngài? Ngài nói rằng không ai có thể trở thành môn đệ của Ngài nếu họ không từ bỏ mọi tài sản của mình: “Ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được” (Luca 14:33). Ngài giải thích rằng khi chúng ta quá coi trọng những gì mình có trên trần gian, chúng ta sẽ không dành thời gian để suy xét đến những hy sinh trần thế mà sự sống trong Nước Chúa đòi hỏi: “Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được” (Luca 14: 26–27). Thánh Gioan dạy rằng chúng ta không thể yêu của cải thế gian và yêu Chúa cùng một lúc, vì tình yêu của Chúa Cha không thể ở trong chúng ta khi chúng ta yêu thế gian: “Anh em đừng yêu thế gian và những gì ở trong thế gian. Kẻ nào yêu thế gian thì nơi kẻ ấy không có lòng mến Chúa Cha” (1 Gioan 2:15).

Những người theo Chúa cần phải sẵn lòng sống mà không cần tiền bạc: “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu… Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó” (Luca 12:13–21); không cần lo lắng về thức ăn và quần áo cần thiết để sống: “Vì vậy, Thầy bảo cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc” (Luca 12: 22–30), và cần phải sắm những túi tiền không bao giờ cũ nát: “Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá” (Luca 12: 33). Cõi lòng của những người theo Chúa phải có khả năng buông bỏ sự gắn bó với của cải và nhận ra rằng những gì họ sở hữu luôn thuộc về Thiên Chúa. Những người theo Chúa phải công nhận rằng họ là những người quản lý được giao nhiệm vụ sử dụng mọi nguồn lực và khả năng của mình theo ý muốn của Thiên Chúa. Nhưng chúng ta, những người theo Chúa, có biết mình phải từ bỏ điều gì để theo Chúa Kitô không? Ngay cả khi chúng ta cam kết hoàn toàn theo Chúa Kitô, liệu chúng ta vẫn còn thắc mắc và cần được trấn an về điều này sao? Ngay cả Phêrô cũng tìm kiếm sự trấn an tương tự (Mátthêu 19:16-22).

Có lần, một thanh niên giàu có đến với Chúa Giêsu để tìm kiếm sự sống đời đời. Như thường lệ, Chúa Giêsu bảo anh ta phải giữ các điều răn. Người thanh niên vẫn tiếp tục hỏi và được bảo hãy đi bán tài sản của mình và đem tiền cho người nghèo để rồi có kho báu trên thiên đàng; nhưng anh ta không thể. Than ôi, anh ta đã ra đi trong đau buồn. Lời nhận xét của Chúa Giêsu về việc người giàu có khó vào Nước Thiên Đàng như thế nào khiến các môn đồ vô cùng kinh ngạc, và thúc đẩy Phêrô đặt ra câu hỏi mà nhiều người có trong lòng nhưng không bao giờ dám hỏi thành tiếng: “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì?” (Mátthêu19:27).

Giống như hầu hết chúng ta, Phêrô tự hỏi liệu sự hy sinh mà chúng ta đã thực hiện khi theo Chúa có đáng làm hay không hoặc liệu việc từ bỏ mọi thứ để theo Chúa có phải là điều ngu ngốc không. Chúa Kitô toàn tri đã không khiển trách Phêrô, bây giờ Ngài cũng không khiển trách chúng ta. Ngài biết rằng giống như Phêrô, tất cả những người theo Ngài, cần được đảm bảo thường xuyên. Ma quỷ đã quá táo bạo khi cám dỗ Chúa Giêsu bằng các vương quốc và kho báu thế gian này, và cả chúng ta vốn là những người dường như đang tận hưởng những thú vui của thế gian này. Ma quỷ dụ dỗ chúng ta theo hắn để chiếm hữu những của cải trần gian.

Chúng ta phải nhắc nhở bản thân rằng để theo Chúa Kitô, chúng ta phải từ bỏ tất cả vì Chúa Kitô, vì biết rằng chúng ta nhận được phúc lành ở đời này và trong cõi vĩnh cửu, cùng với những thử thách trong cuộc sống này. Nhưng những điều này luôn phải trả giá… chúng ta phải từ bỏ tất cả vì Ngài! Điều này có nghĩa là Chúa Giêsu thực sự yêu cầu mọi người điều này: “Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi” (Máthêu 19: 21) hay Ngài chỉ muốn chúng ta từ bỏ tất cả vì Ngài trong lòng thôi sao? Chỉ cần từ bỏ trong lòng thôi hay cần có một số thay đổi rõ ràng và quyết liệt trong cách chúng ta sống khi theo Chúa Giêsu?

Từ bỏ mọi sự để theo Chúa Kitô nghĩa là gì ?

  1. Hãy từ bỏ bất cứ tội lỗi nào gây cản trở bạn với Chúa

Nhiều thứ chúng ta có đã trở thành ngẫu tượng trong cuộc đời mình. Đối với người thanh niên giàu có, của cải dư dật là vị thần của anh ta (Mátthêu 19: 22). Nếu anh ta không buông bỏ chúng, anh ta không thể tin cậy vào Chúa Kitô để có được sự sống đời đời mà anh ta đang tìm kiếm. Nhiều người xưng nhận mình biết Chúa Kitô nhưng lại gắn bó với những của cải thế gian như vị thần của họ. Chúng ta dành cả cuộc đời để gom góp mọi thứ. Chúng ta đã tích lũy quá nhiều đến nỗi chúng ta cần phải xây dựng những cái kho lớn hơn để cất giữ chúng. Chúng ta không nhận ra rằng đối với sự sống vĩnh cửu, không có của cải trần gian nào là quan trọng. Một số người trong chúng ta bám víu vào những tội lỗi khác nữa mà chúng ta đã biết và bỏ qua danh sách của Thánh Phaolô và lời cảnh báo về những việc làm của xác thịt: “Những việc do tính xác thịt gây ra thì ai cũng rõ, đó là: dâm bôn, ô uế, phóng đãng, thờ quấy, phù phép, hận thù, bất hoà, ghen tuông, nóng giận, tranh chấp, chia rẽ, bè phái, ganh tỵ, say sưa, chè chén, và những điều khác giống như vậy. Tôi bảo trước cho mà biết, như tôi đã từng bảo: những kẻ làm các điều đó sẽ không được thừa hưởng Nước Thiên Chúa” (Galát 5:19-21), nhưng đồng thời lại tuyên bố rằng mình đang theo Chúa Kitô. Khi chúng ta theo Chúa Kitô, chúng ta cần một sự cam kết độc quyền dành cho Ngài. 

  1. Hãy cam kết làm bất cứ điều gì Chúa muốn bạn làm trong cuộc sống.

Điều này đòi hỏi bạn phải trao cho Chúa một tấm ngân phiếu khống bằng cuộc đời mình và để Ngài điền vào số tiền mà Ngài mong muốn. Điều này bao gồm việc tôn Chúa Giêsu lên làm chúa tể của tất cả con người bạn và tất cả những gì bạn có. Điều này đòi hỏi bạn phải đổi mới cam kết nhiều lần trên chặng đường. Bạn được mong chờ hoàn toàn quy phục Ngài và ý muốn của Ngài. Nếu Ngài muốn bạn đi truyền giáo trong vùng hoang mạc hoặc bụi rậm, xa thị trấn hoặc thành phố, mà bạn cố ở lại sống trong thành phố thì đó sẽ là một nỗi khốn khổ đối với bạn. Nếu Ngài muốn bạn chăn chiên, Ngài sẽ xây dựng cho bạn hội thánh: “Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phêrô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi” (Mátthêu 16:18). Bạn chỉ cần sẵn lòng và quy phục ý muốn của Ngài, thì Ngài có thể ban cho bạn điều mong muốn trong lòng: “Hãy lấy Chúa làm niềm vui của bạn, Ngài sẽ cho được phỉ chí toại lòng” (Thánh vịnh 37: 4). Đôi khi Ngài sẽ ban cho bạn những mong muốn và những lần khác Ngài sẽ thay đổi những mong muốn của bạn để phù hợp với những mong muốn của Ngài. Trước tiên, bạn phải tìm kiếm Nước Ngài bằng cách cam kết bất cứ điều gì Chúa muốn bạn làm trong cuộc sống của mình: “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Ngài, còn tất cả những thứ kia, Ngài sẽ thêm cho” (Mátthêu 6: 33), và dâng mình hoàn toàn cho mục đích của Ngài.

Bạn cần phải kiên quyết thực hiện lời kêu gọi của Ngài, có nghĩa là từ bỏ các mối liên hệ gia đình: “Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được” (Luca 14: 26). Nếu bạn không thể sắp xếp công chuyện gia đình của mình, thì liệu bạn có đủ điều kiện để lãnh đạo một hội thánh không? (1 Timôthê 3:4). Bạn phải tìm ra sự cân bằng dựa theo Kinh thánh. Không được nhân danh phục vụ Chúa Kitô để bỏ bê trách nhiệm gia đình. Nếu các mối liên hệ gia đình trở thành ngẫu tượng của bạn thì sao? Bạn có chấp nhận xa cách con cháu mình vì Chúa Kitô không? Bạn có khuyến khích con cháu mình bằng cách nêu gương từ bỏ mọi thứ và cam kết làm những gì Chúa muốn trong cuộc sống của bạn không? Hay bạn sống ích kỷ bám víu vào mọi thứ để cuối cùng mất mát nhiều hơn so với khi bạn buông bỏ chúng để phục vụ của Chúa Kitô? Bạn từ bỏ điều gì để theo Chúa Kitô? 

  1. Bước Theo Chúa Kitô Và Mục đích Của Ngài

Đi theo Chúa Kitô có nghĩa là bước đi hằng ngày trong sự hiệp thông với Đấng Cứu Thế nhân từ, Đấng đã yêu thương chúng ta đến nỗi đã phó chính mình Ngài cho chúng ta. Điều đó giúp chúng ta biết đến Thiên Chúa hằng sống và có được niềm vui khi sống cuộc đời mình vì mục đích Nước Trời. Điều đó có nghĩa là chúng ta tập trung vào niềm vui khi biết đến và phục vụ Chúa Kitô, chứ không tập trung vào những hy sinh từ bỏ mà chúng ta muốn tuyên bố. Tuy nhiên, khi chúng ta hưởng mối liên hệ mà chúng ta có với Chúa Kitô thì đây không hẳn là những hy sinh. Mối liên hệ này cao hơn nhiều so với bất cứ cái giá nào mà những hy sinh đó đòi hỏi. Bạn sẽ không nghĩ về những gì mình đã từ bỏ nếu bạn hiệp thông với Ngài hằng ngày. Những thú vui của thế gian này không đáng kể gì so với niềm vui khi biết đến Chúa Kitô. Những gì gọi là hy sinh về thời gian, tiền bạc và khó khăn mà bạn phải chiến đấu để phục vụ Chúa Kitô chẳng là gì so với niềm vui khi biết Ngài. 

  1. Bạn Sẽ Nhận Được Gì Khi Theo Chúa Kitô?

Giả sử bạn thực sự từ bỏ mọi sự và theo Chúa Kitô, bạn sẽ nhận được gì? Trước tiên, chúng ta phải hiểu rằng chúng ta không thể cho đi nhiều hơn Chúa. Mỗi đồng xu nhỏ nhoi mà chúng ta từ bỏ trong cuộc sống trần gian này sẽ được đền đáp xứng đáng đến nỗi chúng ta chắc chắn sẽ phải sửng sốt. Thật vậy, như Thánh Phaolô tuyên bố, không có mắt nào thấy, tai nào nghe, và lòng người nào nghĩ đến những gì Chúa đã chuẩn bị cho những ai yêu mến Ngài (1 Côrintô 2:9).

Kế hoạch của Chúa coi việc đầu tư nguồn lực, thời gian và tài năng của chúng ta vào cõi vĩnh cửu là cao hơn nhiều so với việc chúng ta chỉ loay hoay với những thứ trong cõi tạm này. Dù thế nào đi nữa, thế gian với tất cả sự quyến rũ của nó vẫn là một thỏa thuận tồi tệ khi so sánh với Nước Chúa. Trong khi thế gian cũ được định sẵn là sẽ biến mất một ngày nào đó, thì thế gian mới sẽ thừa hưởng sự giàu có vĩnh cửu. Tuy nhiên, động lực để chúng ta theo Chúa Kitô không phải chỉ vì những lợi ích. Chúng ta theo Ngài vì Ngài là Đấng Mêsia và là Đấng Cứu Độ của chúng ta, Đấng đã ân cần trả lời những câu hỏi thầm lặng của chúng ta bằng cách đảm bảo những ơn ích mà Ngài đã hứa: “Thầy bảo thật anh em: anh em là những người đã theo Thầy, thì đến thời tái sinh, khi Con Người ngự toà vinh hiển, anh em cũng sẽ được ngự trên mười hai toà mà xét xử mười hai chi tộc Israel. Và phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống vĩnh cửu làm gia nghiệp” (Mátthêu 19: 28-29).

 

Tác giả: Pamela Mandela

Lược dịch: Phêrô Phạm Văn Trung

Từ: https://catholicstand.com

Điều kiện để theo Chúa Kitô

Những năm gần đây có nhiều cá nhân hay nhóm người sống nhờ làm tiếp thị. Họ rong ruổi khắp nơi để chỉ làm mỗi một việc là quảng cáo một sản phẩm nào đó. Nơi tôi đang ở, hầu như thường xuyên có người đi tiếp thị. Họ quảng cáo đủ mọi vật dụng, không trừ một sản phẩm nào, từ đôi đũa, chai dầu gội đầu, cái cốc uống nước đến cái bàn ủi, đầu máy may, máy giặt…

Tất cả họ đều có chung một cung cách: Những gì họ tiếp thị đều tốt, rất tốt. Họ ca tụng hết lời, dường như trên đời không còn cái gì bằng những gì họ đang quảng cáo.

Họ chỉ biết ca ngợi, không hề chê bai. Ca ngợi từ sản phẩm mà họ tiếp thị đến người được họ tiếp thị. Ví dụ, bạn muốn mua một đôi dép, dù kiểu nào, màu nào đi nữa, nếu thấy bạn xăm xoi, ngắm nghía, họ đều cho rằng chúng phù hợp với bạn…

Dẫu sao tôi vẫn nghi ngờ lắm. Càng nghi ngờ hơn, khi những anh chị em ấy rày đây mai đó, chẳng biết đâu mà tìm. Nhưng ngôn ngữ của quảng cáo là như thế: chỉ ca tụng, không bao giờ bài bác.

Bạn và tôi là những người theo Chúa. Ta cảm nhận rằng, bước theo Chúa sao mà khó quá, bởi ta sẽ phải từ bỏ, không chỉ là của cải vật  chất, mà còn từ bỏ cả những cái là căn cội của cuộc đời mình như cha mẹ, mạng sống.

Không chỉ có thế, sự từ bỏ còn đi tới mức độ mạnh hơn: Chúa đòi ta từ bỏ để nhận thập giá: “Nếu ai đến với Ta mà không bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em và cả mạng sống mình, thì không thể làm môn đệ Ta. Còn ai không vác thập giá mình mà theo Ta, thì không thể làm môn đệ Ta”. Đúng là một đòi hỏi quá dứt khoát và triệt để.

Vì thế, nếu Chúa Giêsu làm quảng cáo, chắc chắn Chúa thất bại. Vì không ai như Chúa, quảng cáo ơn gọi để mời gọi người ta theo mình, lại không đưa ra một tương lai sáng lạn nào, không tìm thấy bất cứ một vinh dự nào, hoặc ngay cả một sự hấp dẫn nào dù nhỏ nhoi nhất, cũng không có. Ngược lại chỉ là từ bỏ và nhận thập giá. Nghĩa là chỉ có nghèo đến trần trụi như Chúa đã không còn gì cho mình từ khi bắt đầu làm người, đến lúc bước lên thập giá.

Hơn nữa, theo Chúa, làm môn đệ Chúa để được gì mà phải thiệt thòi đến vậy? Theo mà đều kiện nặng nề như thế, thì theo để làm gì? Nhất là đối với thế giới hôm nay, con người chỉ muốn tìm cho mình một cuộc sống tự do dễ dãi, ích kỷ, coi trọng vật chất, tôn thờ quyền lợi cá nhân…, thì với một điều kiện khắtc nghiệt như thế, thật là điều không tưởng. Lời Chúa xem ra quá lạc lỏng, xa lạ?

Không đúng! Tất cả những suy nghĩ bên trên đều ngược hẳn thực tế mà lịch sử Hội Thánh ghi nhận hàng ngàn năm qua, đến hôm nay và sẽ còn mãi về sau.

Bởi đã hơn 2000 năm, nhưng Lời Chúa Giêsu vẫn cứ mới nguyên, vẫn là Lời Sống cho biết bao nhiêu anh chị em chọn làm lẽ sống của mình. Những anh chị em ấy quả cảm bước theo Chúa Giêsu, từ bỏ mọi sự, nhận thập giá làm niềm vui của đời mình.

Chính họ đã làm cho tinh thần và lời dạy của Chúa Giêsu chẳng những không mai một, không lạc lỏng mà còn sống, sống mạnh và lan rộng cả thế giới, qua mọi thế hệ.

Họ là ai? Hơn hai tỷ người theo Chúa Giêsu trên khắp thế giới là một bằng chứng hùng hồn. Đặc biệt, trong số ấy, có vô số anh chị em hiến dâng đời mình sống ơn gọi tu trì. Những anh chị em ấy đã đáp lại lời mời gọi bỏ mình, vác thập giá, theo Chúa Giêsu.

Hoặc biết bao nhiêu vị thánh, họ là những người có thể đã được Hội Thánh tôn phong, hay chưa tôn phong, cũng có thể sẽ không bao giờ tôn phong trên bàn thờ Hội Thánh. Tất cả những vị thánh ấy có chung một tấm lòng: Đã vì lời mời gọi từ bỏ mà suốt đời sống nghèo khó, chỉ có tình yêu là giàu có mà thôi.

Trong số những người ấy, biết bao nhiêu người đã nhìn lên Thánh giá Chúa mà không tiếc mạng sống mình, hiến dâng cho Thiên Chúa toàn thân đến giọt máu cuối cùng như của lễ toàn thiêu. Các thánh Tử đạo là những người đã sống và chết như thế.

Hóa ra, lời mời gọi từ bỏ và vác thập giá của Chúa Giêsu, với cái nhìn nhân loại, tưởng chừng khắc nghiệt, sẽ trở nên vô vọng, lại có một sức mạnh thu hút lạ thường.

Lời mời gọi ấy là lẽ sống vô song để những ai tin nhận và sống theo, sẽ đặt trọn niềm hy vọng của mình.

Đó cũng là lời mời gọi làm nên căng tính của tất cả những ai theo Chúa Kitô. Nhờ đó, người ta nhận ra họ là môn đệ của Người. Vì theo Chúa Kitô chỉ có mỗi một con đường duy nhất là từ bỏ và chấp nhận thập giá đời mình như Chúa Kitô.

Vì hơn ai hết, những anh chị em dám dấn thân làm môn đệ của Chúa hiểu rằng, chính khi từ bỏ là lúc nhận lại chính mình. Chính lúc quên mình, là lúc gặp lại bản thân. Chính lúc chết cho thân phận tội lỗi, chết cho sự tha hóa có thể lôi kéo ta hướng chiều về sự dữ, là lúc ta vui sống muôn đời (ý nghĩa của thánh Phanxicô – kinh Hòa Bình).

Bởi vậy, chính lúc chấp nhận thập giá, là chính lúc ta tiến vào vinh hiển của Đấng Phục Sinh.

Bạn thân mến, muốn dấn thân cho một điều gì, ta phải yêu điều ấy. Cũng vậy, để được tự do và tự nguyện chấp nhận sự từ bỏ và vác thập giá, đòi ta phải có lòng yêu mến. Với tình yêu, thập giá sẽ nhẹ hơn, dễ hơn.

Một người mẹ thức trắng đêm để may xong chiếc áo cho con sớm mai đến trường, người mẹ ấy là mẹ hơn qua những hy sinh vất vả. Bởi đó bạn và tôi hãy yêu thánh giá Chúa Giêsu và yêu lối sống từ bỏ để nên giống Người.

Bản tính tự nhiên, con người thích chọn lối sống dễ dãi. Nhất là cuộc sống văn minh hôm nay, lại càng đặt ta trước nhiều chọn lựa. Nếu không biết yêu thánh giá mà lại cứ chiều theo thói quen bản thân, ta dễ chọn cái tầm thường hơn những điều cao cả; chọn khoái lạc phù du hơn hạnh phúc vững bền; chọn lợi ích cá nhân hơn lợi ích tập thể.

Bởi vậy, biết mình dễ chọn cái xấu, đồng thời cảm nhận sâu xa Lời mời gọi của Chúa Giêsu, yêu thánh giá Chúa, yêu lối sống từ bỏ, bạn và tôi hãy làm lại chọn lựa của mình để dễ dàng dấn thân cho sự từ bỏ và vác thập giá, qua từng việc nhỏ nhặt trong đời thường như: bỏ nghiện thuốc lá, ma túy, rượu chè, trụy lạc…

Hoặc ta dành ngày Chúa nhật để tôn thờ Chúa, học hỏi giáo lý, lo các việc bổn phận đạo đức. Cương quyết rời chiếc giường êm để đi dự lễ sáng; tắt tivi để đọc kinh tối gia đình; bỏ bớt những giờ táng gẫu trong quán cà phê để cầu nguyện nhiều hơn… Tất cả những điều đó, đòi sự tập luyện lâu dài trong từng ngày sống của mình.

Hãy khắc ghi Lời Chúa dạy: “Ai không vác thập giá mình mà theo Ta, thì không thể làm môn đệ Ta”.

Lm JB NGUYỄN MINH HÙNG

CÁNH ĐỒNG MƠ

Thứ Bảy Tuần 22 Thường Niên C

“Đức Giêsu đi băng qua một cánh đồng lúa; các môn đệ bứt lúa, vò trong tay mà ăn”.

“Bước đi với Chúa Kitô biến những cánh đồng bình thường thành thánh địa!” – Henri Nouwen.

Kính thưa Anh Chị em,

Sẽ khá bất ngờ khi chúng ta chỉ dừng lại ở câu đầu tiên của Tin Mừng hôm nay. Các môn đệ hồn nhiên cùng Chúa Giêsu lang thang qua một cánh đồng. Với chúng ta, đó là một ‘cánh đồng mơ!’.

Chẳng phải thật tuyệt vời nếu được làm môn đệ của Chúa Giêsu vào những ngày ấy, cùng Ngài lang thang rảo qua đồng lúa của ai đó, hái những bông lúa trên những cọng lúa, và hồn nhiên thưởng thức vị ngọt của những hạt vàng thơm lừng được nghiền nát giữa những ngón tay? Đó là một ngày giản dị, tinh khôi, cùng Ngài rảo bước, được phúc nghe Ngài kể lại câu chuyện đời xưa – vua Đavít. Đó là một cuộc dạo chơi bình thường nhưng thấm đẫm hạnh phúc, vì có Chúa ở cùng – giữa ‘cánh đồng mơ’. “Được ở với Chúa Giêsu – dù chỉ trên cánh đồng – cũng phong phú hơn mọi cung điện không có Ngài!” – Charles Spurgeon.

Thế nhưng, sao lại luyến tiếc một quá khứ mà bạn không thể quay trở lại? Chúa Giêsu từng nói, “Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế!”. Ngài hiện diện trong Thánh Thể, lặng lẽ bên ngọn đèn cháy sáng cạnh Nhà Tạm trong những lần chúng ta trầm lắng nguyện cầu. “Đức Kitô không phải là ký ức của quá khứ nhưng là Sự Hiện Diện của hiện tại!” – J. Ratzinger. Không cánh cửa khép kín nào có thể ngăn Ngài đến với chúng ta; không bức tường nào có thể chặn đứng sự thân mật mà chính các môn đệ xưa cũng chẳng có được. Ngài vẫn ở đó, đợi mỗi người để cùng chúng ta bước đi trên ‘cánh đồng mơ’ đời mình, lắng nghe, chia sẻ, và đổi mới chúng ta mỗi ngày. “Trong mỗi Nhà Tạm, ngọn đèn thắp sáng nhắc nhở ta: Ngài ở đây, chờ đợi bạn!” – Fulton Sheen.

Các môn đệ ngày ấy đã thấy những bông lúa tươi mới thật hấp dẫn. Còn chúng ta, mỗi khi đến bàn tiệc Thánh Thể, liệu bạn và tôi có nhận ra sự tươi mới khôn tả? Nơi đây, Đấng bất biến trở nên của ăn cho một nhân loại luôn đổi thay; Ngài biến đổi ‘cái tạm bợ’ của chúng ta bằng sự vĩnh hằng của Ngài. “Thánh Thể là nhịp đập của một con tim được đổi mới!” – Carlo Acutis. Vì thế, mỗi lần rước Chúa, là mỗi lần được tham dự vào “chén phúc lộc”, là để cho Ngài đổi mới, hầu chúng ta có thể mang Vương Quốc vào lòng thế giới. “Trong Thánh Thể, Đức Kitô làm mới mọi sự!” – J. Ratzinger.

Anh Chị em,

Cánh đồng ngày ấy chỉ là một ‘lát cắt’ của thời gian. Nhưng nhờ Thánh Thể, nó trở nên biểu tượng cho cánh đồng của những ước mơ – ước mơ vĩnh cửu: được ở lại trong sự thân mật với Chúa – Đấng vẫn thì thầm, “Này đây Ta đổi mới mọi sự!”. Vì thế, ước mơ của chúng ta không chỉ là được đi trên cánh đồng với Con Thiên Chúa hai ngàn năm trước, nhưng là để Ngài bước vào cánh đồng đời mình, gia đình mình hôm nay, biến nó thành cánh đồng hồng ân, cánh đồng của những biến đổi. “Với Đức Kitô, cả những cánh đồng thời gian cũng trở thành cánh đồng của những ước mơ!” – Henri Nouwen.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con biết mơ trên cánh đồng của Ngài, nơi mọi giấc mơ đều nảy mầm trong Thánh Thể!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Subcategories