- Details
-
Category: 3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa
(Suy niệm Tin mừng Luca (Lc 18, 9-14) trích đọc vào Chúa nhật 30 thường niên)
Người khiêm nhường thật diễm phúc vì vừa được Thiên Chúa yêu mến vừa được mọi người quý chuộng. Vì thế, Chúa Giê-su thường dạy chúng ta phải sống khiêm nhường. Ngài nói: “Ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được nâng lên.”
Để minh họa cho bài học của mình, Chúa Giê-su dùng dụ ngôn “Chọn chỗ cuối.” Ngài nói: Khi được mời dự tiệc cưới, khách mời đừng tự ý ngồi vào cỗ nhất, kẻo lỡ có nhân vật tầm cỡ đến sau, bấy giờ chủ nhà sẽ mời người ấy nhường chỗ cho vị khách đến sau thì thật là mất mặt. Tốt hơn, khách mời nên chọn chỗ cuối và khi được chủ nhà mời lên trên thì sẽ được vinh dự trước mặt những người đồng bàn (Lc 14, 7- 11).
Ngoài ra, qua dụ ngôn “Người biệt phái và người thu thuế”, Chúa Giê-su cũng dạy ta sống khiêm nhường. Ngài đề cập đến một người biệt phái tự phụ, vênh vang, phô trương công đức của mình, tự cho mình thánh thiện, đạo đức và khinh thường người khác. Ông nói: “Xin tạ ơn Chúa vì con không như bao kẻ khác, không tham lam, không bất chính, không ngoại tình, không như tên thu thuế kia!”
Rồi ông phô trương thành tích đạo đức của mình: “Con ăn chay mỗi tuần hai lần, con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của con.”
Quả là ông có nhiều thành tích tốt lành ít ai bì kịp. Thế nhưng ông không nhận được ơn lành của Thiên Chúa vì ông ta như chiếc bình đầy tràn, đầy kiêu căng tự phụ, nên chẳng còn chỗ cho Chúa rót ân sủng vào.
Trong khi đó, người thu thuế vốn biết thân phận tội lỗi của mình nên chỉ đứng ở đằng xa, thậm chí không dám ngước mặt lên, chỉ biết đấm ngực mà nguyện rằng: “Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi.”
Anh nầy đến với Chúa như một chiếc bình trống rỗng, nghĩa là với lòng khiêm nhường, thống hối và khao khát được Chúa tuôn đổ ơn tha thứ… nên đã được Thiên Chúa rót đầy tình yêu thương và sự thứ tha.
Với dụ ngôn nầy, Chúa Giê-su ghi sâu bài học đáng nhớ nầy vào tâm khảm chúng ta: “Phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên” (Lc 18,14).
Chúa hạ bệ người kiêu căng
Lời Mẹ Maria thốt lên khi viếng thăm bà Ê-li-da-bét cho ta biết rằng Thiên Chúa sẽ hạ bệ những người kiêu căng. Mẹ nói:
“Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.”
Ngoài ra, người tự cao cũng bị người đời ghét bỏ.
Trong giao tế hằng ngày, người có tính tự cao, tự phụ, tỏ ra trỗi vượt người khác trong lối sống lẫn trong ứng xử, nói năng… chắc chắn sẽ bị mọi người xa lánh, chê bai…
Chúa nâng cao những kẻ khiêm nhường
Trái lại, Chúa tỏ lòng yêu mến kẻ khiêm nhường. Điều nầy được Mẹ Maria khẳng định:
“Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Ngài nâng cao mọi kẻ khiêm nhường…”
Và qua dụ ngôn “Người biệt phái và người thu thuế”, Chúa Giê-su cũng cho chúng ta biết mặc dù người thu thuế mang đầy tội lỗi, đáng bị lên án, nhưng nhờ có thái độ khiêm tốn và hoán cải, nên được Chúa thương xót và tha thứ.
Ngoài ra, trong đời sống thường ngày, những người biết hạ mình, khiêm nhường trong lời ăn tiếng nói, trong cách ứng xử… thì luôn được mọi người tôn trọng, quý mến.
Như thế, quả đúng như lời Chúa Giê-su dạy: “Ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai tự hạ mình xuống sẽ được tôn lên.”
Lạy Chúa Giê-su
Qua sứ điệp Tin mừng hôm nay, Chúa trao cho chúng con bí quyết để được Thiên Chúa và mọi người yêu mến, đó là không tôn mình lên, không bao giờ tự cao tự đại nhưng biết sống khiêm tốn với mọi người.
Xin cho chúng con biết vận dụng bài học quý báu nầy vào cuộc sống để luôn được hạnh phúc an vui. Amen.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
Tin mừng Luca 18, 9-14
9 Đức Giê-su còn kể dụ ngôn sau đây với một số người tự hào cho mình là công chính mà khinh chê người khác:10 "Có hai người lên đền thờ cầu nguyện. Một người thuộc nhóm Pha-ri-sêu, còn người kia làm nghề thu thuế.11 Người Pha-ri-sêu đứng thẳng, nguyện thầm rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin tạ ơn Chúa, vì con không như bao kẻ khác: tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như tên thu thuế kia.12 Con ăn chay mỗi tuần hai lần, con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của con.13 Còn người thu thuế thì đứng đằng xa, thậm chí chẳng dám ngước mắt lên trời, nhưng vừa đấm ngực vừa thưa rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi.14 Tôi nói cho các ông biết: người này, khi trở xuống mà về nhà, thì đã được nên công chính rồi; còn người kia thì không. Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên."
- Details
-
Category: 3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa
Hội Thánh long trọng cử hành Khánh nhật Truyền giáo năm 2025 vào Chúa nhật XXIX thường niên. Ngày đặc biệt này mời gọi mọi Kitô hữu nhìn lại và sống sâu hơn ơn gọi truyền giáo của mình.
Với Giáo Hội Việt Nam, Khánh nhật Truyền giáo năm nay mang ý nghĩa rất riêng: Chỉ ít tuần trước, Hội đồng Giám mục Việt Nam đã gửi toàn Dân Chúa Thư Chung năm 2025, với chủ đề trọng tâm: "Loan báo Tin Mừng trong bối cảnh mới của thời đại" giữa lúc thế giới chuyển mình mạnh mẽ, còn con người lại khát khao tìm kiếm niềm tin và tình thương hơn bao giờ hết.
Các Đức Giám mục tha thiết mời gọi, từ giáo sĩ đến từng giáo dân, từ cộng đoàn dòng tu đến mỗi gia đình nhỏ bé, hãy làm mới lại lòng nhiệt thành truyền giáo. Không phải bằng chương trình lớn lao, mà bằng chứng tá của tình yêu, của cầu nguyện, của đời sống trung thực và phục vụ khiêm nhường mỗi ngày.
Chúng ta hiệp lòng cầu xin Chúa Thánh Thần khơi dậy trong từng người ngọn lửa hăng say loan báo Tin Mừng; để qua lời nói, ánh mắt, việc làm của chúng ta, nhiều người nhận ra khuôn mặt hiền từ của Chúa Kitô.
Lắng nghe Hội đồng Giám mục, một lần nữa chúng ta nhìn lại căn tính của mình: Chúng ta, những người được sai đi, những môn đệ thừa sai của Chúa Kitô giữa lòng thế giới.
1. Đón nhận giáo huấn của Hội Thánh với lòng hiếu thảo và tỉnh thức.
Thư Chung không cho thấy một mệnh lệnh, nhưng là tiếng nói mục tử, nhẹ mà sâu, quen mà mới: Truyền giáo không là "đi xa" hay của một nhóm người đặc biệt, mà là hơi thở thường ngày của đời Kitô hữu.
Như người mẹ dạy con sống đúng căn tính, Hội Thánh nhắc, mọi người đã chịu phép Rửa đều được sai đi. Dù nông dân chân lấm tay bùn, công nhân ở nhà máy, người trẻ nơi phố thị..., đều có thể làm chứng cho Tin Mừng bằng chính cách sống, cách yêu, cách làm việc trung thực và đầy bác ái.
2. Truyền giáo cần khôn ngoan và khéo léo trong bối cảnh mới.
Thế giới thay đổi quá nhanh. Xã hội Việt Nam mở ra với bao luồng tư tưởng, văn hóa, niềm tin... khác nhau. Truyền giáo trong bối cảnh ấy không thể chỉ là lời nói, mà phải là lối sống đối thoại, cởi mở, thấm đượm nhân bản.
Thư Chung mời gọi truyền giáo bằng chứng tá hơn bằng khẩu hiệu, bằng tình huynh đệ hơn tranh luận. Trong cộng đồng những người chưa có niềm tin hay anh chị em tôn giáo bạn, trong khu xóm hay nơi công sở, người tín hữu được mời gọi sống hiền hòa, kính trọng, và đồng hành. Chính sự khiêm tốn và chân thành ấy là con đường khôn ngoan mà Chúa Thánh Thần hướng dẫn, để hạt giống Tin Mừng âm thầm nảy mầm.
Ở nhiều nơi, truyền giáo không còn "ra đi đến vùng xa" mà ở lại thật sâu trong đời sống người khác. Nhằm lắng nghe, cảm thông, chia sẻ, và làm sáng lên dung mạo nhân hậu của Thiên Chúa qua từng việc nhỏ. Kitô hữu không chỉ "nói" về Chúa, mà làm cho người khác cảm thấy Chúa đang ở giữa họ.
3. Ơn gọi truyền giáo: Từ trái tim yêu mến đến đôi tay dấn thân.
Không ai có thể truyền giáo mà không có tình yêu. Thư Chung khơi lại ngọn lửa ấy, ngọn lửa yêu mến Hội Thánh, yêu mến con người, và yêu mến quê hương Việt Nam.
Truyền giáo không tách rời lòng yêu Tổ quốc. Khi góp phần xây dựng xã hội công bằng, nhân ái, tôn trọng phẩm giá con người, chúng ta đang sống Tin Mừng giữa đời. Vì thế, ơn gọi truyền giáo của người Việt Nam hôm nay cần được thể hiện trong văn hóa hiếu hòa, khiêm tốn, nhân nghĩa và trung tín, để đức tin trở nên men, nên muối, chứ không phải là rào cản.
Mỗi giáo xứ, mỗi gia đình, mỗi người trẻ hãy là "ngọn đèn nhỏ" Chúa đặt vào lòng đời. Không cần làm điều lớn, chỉ cần trung tín với điều nhỏ mà Chúa giao. Một lời tha thứ, một hành động sẻ chia, một lời cầu nguyện âm thầm..., là hạt mầm truyền giáo, mà Chúa Thánh Thần sẽ làm nở hoa.
4. Để Chúa Thánh Thần hướng dẫn.
Nếu Thư Chung là bản hướng dẫn, thì Chúa Thánh Thần là người thầy nội tâm, âm thầm soi sáng từng bước đi. Ngài dạy ta biết phân định giữa nhiệt thành và liều lĩnh, giữa can đảm và nóng vội, giữa quảng đại và phô trương.
Hội Thánh Việt Nam được mời gọi đi sâu vào đời sống cầu nguyện, đào sâu Lời Chúa, sống hiệp thông, vì chỉ trong Thánh Thần, chúng ta mới thật sự "được sai đi". Không phải để thắng ai, mà để làm cho tình yêu thắng. Không phải để mở rộng quyền lực, mà để mở rộng lòng người.
Khi ấy, dù miền quê hay đô thị, hải ngoại hay trong nước, Kitô hữu Việt Nam vẫn chỉ thở chung một hơi thở: "Này con đây, xin sai con đi!" (Is 6, 8).
Xin Chúa Thánh Thần thắp sáng trong chúng ta lửa yêu mến, giúp đón nhận Thư Chung như lời mời gọi nên thánh giữa lòng đời. Nhờ lòng khôn ngoan, hiền hòa, can đảm của chúng ta, Ngài làm cho nơi ồn của thế giới, vang lên lời dịu dàng của Tin Mừng: "Chúa đang ở đây, Chúa đang yêu thương".
Ước chi nhờ từ tiếng nói ấy, lòng người được chạm đến - để nảy sinh một tình cảm, rồi lớn lên thành lòng yêu mến Chúa, yêu mến Hội Thánh, yêu những người mang danh Kitô hữu. Chính từ tình mến đó, họ sẽ dễ mở lòng hơn để đón nhận ánh sáng đức tin.
Lm JB NGUYỄN MINH HÙNG