CẢM NGHIỆM SỐNG LC - THỨ BẢY TUẦN THÁNH

  •  
    Hong Nguyen
     
    Fri, Apr 10 at 10:34 AM
     
     

    Suy niệm thứ Bảy Tuần Thánh A - Ngôi Mộ Trống

     
    Đức Giêsu đã đi vào cõi chết của con người. Người ta đã chôn Ngài trong mộ đá, nhưng rồi sáng ngày thứ nhất trong tuần, người ta không thấy xác Ngài nữa.
    SUY NIỆM TIN MỪNG

    THỨ BẢY TUẦN THÁNH - NĂM A

    LỄ VỌNG PHỤC SINH


    NGÔI MỘ TRỐNG




     
    1. Sự kiện ngôi mộ trống

    Đức Giêsu đã đi vào cõi chết của con người. Người ta đã chôn Ngài trong mộ đá, nhưng rồi sáng ngày thứ nhất trong tuần, người ta không thấy xác Ngài nữa.

    - Bà Maria Mađalêna ra thăm mộ hỏang hốt kêu lên: người ta đã lấy xác Thầy rồi.

    - Hai môn đệ Phêrô và Gioan chạy ra mộ, nhưng thấy ngôi mộ đã mở toang. Nhìn vào trong, thấy khăm liệm còn đó, Phêrô chẳng hiểu gì, còn Gioan đã thấy và tin.

    Tại sao cả ba, đứng trước cùng một sự kiện, mà kẻ tin, người lại không tin? Đó chính là tâm trạng của mỗi người đối với Chúa Giêsu.

    2.Tâm trạng của Maria Mađalêna và Gioan

    Khi người thân của chúng ta chết, chúng ta thường không muốn chấp nhận sự ra đi của họ. Chúng ta biết rằng họ đã chết, và chúng ta luôn cố gắng tạo ra một mối tương quan nào đó với họ. Một trong những cách thông thường nhất là ra viếng mộ. Ra viếng mộ với hy vọng làm vơi đi nỗi nhớ, nhưng chính việc ra viếng mộ lại càng làm cho chúng ta thương nhớ người chết hơn, bởi vì, chính lúc đứng trước ngôi mộ, lại là lúc, một lần nữa, 
    chúng ta xác nhận rằng: người thân yêu của chúng ta đã chết thật. Nghĩa là giữa chúng ta và họ, không còn mối liên hệ bình thường như những người đang sống. Cũng vậy, ra viếng mộ, Maria cũng muốn cho vơi đi nỗi nhớ, nhớ một người đã chết và Maria chỉ nghĩ đến thi thể của thầy mình, nghĩa là bà đến đó để gặp một xác chết. Với tâm trạng đó, làm sao bà có thể nghĩ đến chuyện Chúa sống lại được.

    Quả thật, đối với Maria Mađalêna, chết là nằm sâu trong lòng đất, chết là khép lại tất cả, 

    chết là chấm dứt tất cả và đàng sau cái chết là một bóng đêm dày đặc. Nhưng đối với Gioan, ngôi mộ đâu có mùi chết chóc, ngôi mộ đâu có hoang vu, ngôi mộ đâu có trống rỗng, nhưng ngôi mộ đã được mở ra và Đức Giêsu đã phục sinh và bước ra khỏi mồ.

    3. Tâm trạng của Phêrô và Gioan

    Còn Phêrô, ông đang sợ hãi. Ông đã chối Thầy mình trong giờ phút Thầy bị hành hạ nhục nhã vì ông sợ bị liên lụy. Giờ đây Thầy đã chết và nằm yên trong mồ. Điều ông mong muốn lúc này là xin đừng có gì rắc rối xảy ra nữa, xin được hai chữ "bình yên". 

    Nhưng tại sao lại có sự kiện mất xác. Ông chạy đến mồ với tất cả mọi lo âu trong đầu. Ông lo nhóm nào đó sau khi giết Thầy lại tìm cách phá rối các tông đồ để kết án họ và xử tử họ nữa chăng. Ông là trưởng nhóm, vậy ông chạy đến mồ để quan sát những gì đã xảy ra. Vậy ông chạy đến mồ mà trong lòng chỉ lo nghĩ đến việc tại sao thế này, tại sao thế nọ để tìm cách đối phó. Với tâm trạng đó, làm sao ông có thể nghĩ đến việc Chúa sống lại được.

    Chính vì vậy, Phêrô và Gioan, cả hai vào trong mộ, cả hai đều thấy khăn liệm, nhưng Phêrô chẳng hiểu gì, còn Gioan "ông đã thấy và tin". 

    Gioan là người thứ nhất hiểu và tin. Tình yêu đã cho ông đôi mắt để nhìn và hiểu được những dấu chỉ. Quả thực thánh Gioan đã yêu mến Chúa Giêsu. Tình yêu đó đã thể hiện ra bên ngòai, nhất là trong những giây phút cuối cùng của Chúa Giêsu. Thánh Gioan đã theo chân Chúa trên con đường khổ giá và là tông đồ duy nhất đứng dưới chân Thánh Giá đến giây phút cuối cùng. Kinh nghiệm cho thấy, khi yêu ai thì ta luôn nghĩ đến người ấy, luôn cảm thấy sự hiện diện của người ấy trong cuộc đời mình, cho dù hòan cảnh có bắt buộc phải xa nhau. Thánh Gioan luôn nhớ tới Chúa Giêsu, luôn nhớ đến những lời giảng dạy của Thầy và hy vọng Thầy sẽ sống lại vì Thầy đã báo trước. Với tâm tình này Gioan đã nhận ra Chúa sống lại. Ông đã thấy và tin. 

    Chính tâm tình của Gioan nhắc nhở mỗi người chúng ta: nếu muốn thấy Chúa trong cuộc đời, chúng ta phải có một tâm tình yêu mến Chúa thực sự, khi đã yêu mến Chúa thực sự, chúng ta sẽ thấy muôn vàn những dấu chỉ để nhận ra Chúa đã sống lại và đang hiện diện trong cuộc đời chúng ta. Amen

    Lm. Giuse Đỗ Văn Thụy
    Kính chuyển:
    Hồng