SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM TRẦN NGÀ - CN25TN-C

 
  • Sắm sẵn chỗ ở trên quê trời
    (Suy niệm Tin mừng Luca (Lc 16, 1-13) trích đọc vào Chúa nhật 25 thường niên)
    Bài Tin mừng hôm nay cho biết: Khi chủ nhà sắp sa thải người quản gia vì những
    hành vi mờ ám trong việc quản lý tiền bạc, anh vô cùng lo lắng vì mai đây, anh
    không còn nơi nương tựa, không còn cơm ăn áo mặc như lâu nay. Sau một đêm trằn
    trọc suy nghĩ, anh tìm được cách xử trí khôn ngoan.
    Anh khôn khéo gọi các con nợ của chủ đến, dùng quyền hạn chủ trao cho mình, tha
    bớt phần nợ cho họ. Khi làm như thế, anh hy vọng mai đây, khi bị đuổi việc, những
    con nợ nầy sẽ đền ơn và sẽ đón rước anh vào nhà họ.
    Mỗi người chúng ta cũng đang ở trong hoàn cảnh tương tự như người quản gia nầy.
    Hôm nay, Chúa trao cho ta quản lý tài sản của Ngài và mai đây, Ngài đòi ta tính sổ.
    Tài sản Chúa trao gồm nhiều thứ: Có những thứ vô hình, tiềm ẩn trong ta như thời
    giờ, sức khỏe, trí tuệ, tài năng… Có thứ hữu hình bên ngoài như nhà cửa, xe cộ, các
    loại đồ dùng, vân vân…
    Như ông chủ nói với người quản gia trong Tin mừng: “Anh hãy tính sổ đi, vì từ nay
    anh không được làm quản gia nữa!” thì mai đây, sớm muộn gì Chúa cũng nói với mỗi
    người chúng ta rằng: “Hãy tính sổ đi, vì hôm nay, con phải hoàn trả lại cho ta những
    gì Ta trao cho con quản lý và ra khỏi thế giới nầy để sang thế giới bên kia!”
    Đây thật là những lời hãi hùng, khủng khiếp!
    Khi nghe những lời nầy, nhiều người sẽ rất kinh hoàng, sợ hãi. Phải rời bỏ thế giới
    nầy ư? Phải trả lại tất cả những gì tôi đang có, không giữ lại được chút gì hay sao?
    Thưa đúng vậy, phải lìa bỏ hết, phải trả lại tất cả… Số phận mọi người trên đời đều
    như thế, không miễn trừ cho bất cứ ai.
    Vậy thì phải tính sao đây? Đâu là cách xử trí sáng suốt và khôn ngoan?
    Làm cách nào để mai đây khi phải tính sổ với Chúa và rủ bỏ mọi thứ trên đời nầy ra
    đi, chúng ta được đón nhận vào chốn vĩnh phúc?
    Người quản gia trên đây nghĩ được một diệu kế: đó là tranh thủ quyền hạn mình đang
    có, để xóa bớt nợ cho những con nợ của chủ, hy vọng rằng mai đây, khi bị sa thải,
    những người nầy sẽ đón anh vào nhà họ.
    Chúa Giê-su khen cách xử sự như thế là khôn và Ngài khuyên chúng ta hãy dùng tài
    sản của cải ta đang quản lý, để mua sẵn chỗ ở trên thiên đàng; Nếu ta chần chừ không
    dứt khoát, ngày tính sổ sẽ đến bất ngờ; bấy giờ ta sẽ trắng tay và chỗ ở trên thiên
    đàng cũng chẳng có! Bi thảm biết bao!
    Sắm sẵn chỗ ở trên thiên đàng
    Sắm sẵn chỗ ở trên thiên đàng là dùng mọi ân huệ Chúa ban như thời giờ, sức khỏe,
    tài năng, trí tuệ… cũng như tiền bạc, của cải để giúp đỡ người nghèo, chăm sóc người
    đau bệnh, phục vụ người gặp hoạn nạn, tai ương. Phải thực hiện điều nầy ngay hôm
    nay, đừng chờ đến ngày mai.
    Những món quà được trao cho những người khốn khó không bao giờ mất đi, nhưng
    sẽ tồn tại mãi bên ta và là chìa khóa mở cửa cho ta vào thiên đàng.
    Lạy Chúa Giê-su,
  • Xin cho chúng con nhớ rằng chúng con không phải là chủ nhân của những gì mình
    đang có mà chỉ là người quản lý thôi và chẳng biết lúc nào Chúa đòi chúng con tính
    sổ. Vì thế, xin dạy chúng con biết tranh thủ thời gian còn lại, sử dụng của cải Chúa
    ban để mua chỗ ở trên thiên đàng. Amen.
    Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
    Tin mừng Luca 16, 1-13
    1
    Đức Giê-su còn nói với các môn đệ rằng: "Một nhà phú hộ kia có một người quản
    gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông.
    2
    Ông mới gọi
    anh ta đến mà bảo: "Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Công việc quản lý của anh,
    anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!
    3
    Người quản gia liền nghĩ
    bụng: "Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất
    thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi.
    4
    Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức
    quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!
    5
    "Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: "Bác nợ chủ
    tôi bao nhiêu vậy?
    6
    Người ấy đáp: "Một trăm thùng dầu ô-liu. Anh ta bảo: "Bác cầm
    lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi.
    7
    Rồi anh ta hỏi người
    khác: "Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy? Người ấy đáp: "Một ngàn giạ lúa. Anh ta bảo:
    "Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi.
    8
    "Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con
    cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.
    9
    "Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: hãy dùng Tiền Của bất chính mà tạo lấy bạn
    bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu.
    10
    Ai trung
    tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai bất lương trong việc rất
    nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn.
    11
    Vậy nếu anh em không trung tín trong việc
    sử dụng Tiền Của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh
    em?
    12
    Và nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải của người khác, thì
    ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho anh em?
    13
    "Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ
    kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi
    Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được."