NGƯỜI TÍN HỮU TRƯỞNG THÀNH - SỐNG BAC ÁI LÀ....

CẦN LẮM ĐỂ SỐNG BÁC ÁI YÊU THƯƠNG

(1 Cr 13, 4-13)
 
Bác ái thì kiên tâm, nhân hậu. Bác ái không đố kỵ, không khoác lác, không kiêu hãnh, không ích kỷ, không nổi giận, không suy tưởng điều xấu, không vui mừng trước bất công, nhưng chia vui cùng chân lý, tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, trông cậy tất cả, chịu đựng tất cả.
 
**
Tuy chúng ta là người Công Giáo nhưng chẳng bao giờ được ở trong tình trạng gọi là tuyệt hảo không vướng mắc tội lỗi thì những điều trên dạy cho chúng ta học để trở nên hoàn thiện, hoàn hảo và xứng đáng hơn trước tôn nhan Thiên Chúa. Có nghĩa chúng ta cần cố gắng sống tốt lành ở mọi nơi, mọi lúc và nhắc nhở cái tâm ta rằng Thiên Chúa Người hiện hữu, không điều gì mà Người không thấy biết.
 
**
Khi chúng ta nói đến Bác Ái thì cần hiểu rằng chẳng phải lâu lâu rủ nhau đi xa cho đông, cho vui để làm những công tác từ thiện là đã đủ đâu nhưng là chúng ta cố gắng sống hằng ngày cho được như lời của mẹ thánh Têrêsa, Calcutta khuyên là: “Trước tiên phải sống tốt trong gia đình cái đã, rồi đến đến hàng xóm xung quanh và sau cùng nếu có khả năng thì chúng ta mới đi xa hơn”. Kẻo chúng ta là thành phần sống đạo đức giả.
 
**
Thực thi đức Bác Ái thật không phải là chuyện dễ làm một sớm một chiều mà là cả một sự cố gắng vô cùng trong suốt cuộc đời của chúng ta. Có nghĩa Bác Ái cần phải có sự hy sinh và độ lượng cùng tha thứ thật nhiều. Bỏ qua cho anh chị em mọi điều trái ý muốn, nhẫn nhịn và chịu đựng để không làm tổn thương người qua lời ăn tiếng nói làm xé lòng người.
 
**
Ấy Bác Ái thật khó để thực thi ngay từ bước đầu nếu chúng ta không có tình yêu thương và không có tinh thần phục vụ để cùng với nhau góp bàn tay đem chia sẻ đến với người nghèo khổ. Người có tấm lòng bác ái thì thốt ra những lời yêu thương, xây dựng và được Chúa ban cho có sức mạnh, dẻo dai phi thường. Là người luôn giúp người khác có thêm tinh thần để làm được nhiều điều mà trước đây vì tự ti, bị người chê bai, coi thường và khinh rẻ. Nhất là bị chính người trong gia đình không tin tưởng.
 
**
Khi chúng ta muốn thực thi đức bác ái cách đúng đắn thì đầu tiên là cần từ bỏ tánh ích kỷ và kiêu ngạo. Vì người làm công việc bác ái mà lòng đầy tự kiêu, tự đại, chủ đích là muốn phô trương để được người đời khen thì người ấy hẳn chẳng cần đến Chúa khen thưởng đâu. Cũng dễ hiểu vì đời thường con người ta rất thích nghe những lời khen dù biết rằng nó là giả dối, không thật nhưng đủ để làm thỏa lòng rồi.
 
**
Quả cuộc đời nơi trần gian này sẽ hạnh phúc lắm thay cho con cái Chúa sớm nhận biết đâu là hạnh phúc đích thực và đâu là hạnh phúc giả tạo và rất ảo. Nhất là ở những cuộc chơi trác táng thâu đêm suốt sáng; nơi có những tiếng bass, đàn ca hát xướng làm inh ỏi tai của người sống gần. Kế đến là những mua sắm theo trào lưu, theo mode chất đầy nhà, v.v… Càng làm cho người ta cảm thấy vô nghĩa, lạnh cảm, chán chường và cô đơn khi họ trở về căn nhà không có một ai quan tâm tới họ.
 
**
Quả cuộc sống trần gian này ra vô nghĩa lắm thay nếu chúng ta sống thiếu vắng Chúa, nhất là chỉ biết sống ích kỷ cho riêng mình. Nó vô vị chẳng khác gì những món cao lương mỹ vị được bày biện trên bàn mà chúng ta bị chứng đau bao tử. Hay người giàu nứt vách có tiền cất giấu ở nhiều nơi nhưng lại có cuộc sống thực vật thì còn có nghĩa lý gì?.
 
**
Do đó ai đang sống trong cô đơn, trong phiền muộn vì cảm thấy chán đời thì cố gắng xin Chúa giúp để sớm sửa đổi cuộc sống của mình. Nhưng điều cần thiết là chúng ta phải mở cửa lòng; là cánh cửa của căn Nhà Tâm Hồn của chúng ta. Để Chúa Thánh Thần sẽ đến, sẽ đem lửa yêu thương đến sưởi ấm và làm sáng lên căn nhà mà trước đây nó luôn u tối; nhện giăng đầy và chuột bọ chúng gặm nhấm gần tới mức độ sụp đổ, không thể sửa chữa được. Amen.
 
**
Y tá con của Chúa,
Tuyết Mai
28 tháng 1, 2021
Chia sẻ Bài này:
 

FacebookTwitterLinkedInPinterestViber

Related posts

 
00:00
 
04:47
 
 
 

Bài Giảng Chúa Nhật 3 Thường Niên B

Video Player
 
00:00
 
18:39
 
 
 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 
 
 

Chuyên Mục