Tiêu điểm
Có một nghịch lý: mới bước vào đời sống thiêng liêng, thì, ta càng nhận biết mình rõ hơn; càng đi lâu, thì, ta lại càng mù mờ về chính mình, bởi vì, càng đi lâu, ta càng phủ lên mình nhiều lớp mặt nạ khác nhau: trưởng thành, thiêng liêng, chiêm niệm, thị kiến, thần bí…
Cám dỗ thứ nhất - ham muốn: Ta háo hức muốn tiến bộ, nôn nóng muốn nên thánh, hâm hở muốn đạt một trạng thái cao hơn trong cầu nguyện; thế gian thèm tiền bạc, ta thèm nhân đức; thế gian thích nổi tiếng, ta thích danh hiệu người thuần thiêng; thế gian chuộng những gì bên ngoài, ta chuộng những trạng thái bình an, chiêm niệm. Không có gì sai, khi ta mong muốn bước đi xa hơn trên đường thiêng . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
08/06/25
Chúa nhật Chúa Thánh Thần hiện xuống
Ga 20,19-23
tự huỷ để đầy Thánh Thần
Đức Giê-su nói với các ông: “Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em.” Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần.”(Ga 20,19-23)
Suy niệm: Thi hào Tagore ước vọng cuộc đời mình là cây sáo nằm trong tay của Thiên Chúa, không phải là cây sáo “kiểng”, nhưng được làn hơi thần diệu Ngài thổi vào để tấu lên khúc nhạc du dương. Muốn được thế, sự “rỗng không” của cây sáo là điều kiện phải có; bằng không, nó chỉ là khúc tre tầm thường. Giáo . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
Bạn thân yêu, hai người yêu nhau tự nhiên muốn nên giống nhau, giống nhau từ lời ăn tiếng nói, đến cách cử chỉ ăn mặc.
Viết đến đây, tôi nhớ đến truyện mấy người học trò bắt chước thầy họ, trong hết mọi cái họ bắt chước được: lời ăn tiếng nói, cách viết văn, cho đến lối viết chữ. Hễ cái gì của thầy họ, là họ muốn biết và làm theo. Có những bức thư thật dài, họ cũng không ngại chép lại hết và học thuộc lòng.
Ấy là một tính cách của tình yêu.
Vậy nếu Bạn mến Chúa thật, thì thế nào Bạn cũng phải muốn nên giống Chúa. Không nên giống người yêu, không yêu cái người yêu yêu, thì tình yêu ấy không lấy gì làm vững chắc mặn mà.
Tôi chắc Bạn muốn nên giống Chúa, vì . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
I. TÍN THÁC GIẢ, DỰA VÀO BẢN THÂN MÌNH. TÍN THÁC ĐÍCH THỰC VÀ TINH RÒNG, HOÀN TOÀN DỰA VÀO NHỮNG SỰ TỐT LÀNH CỦA CHÚA.
– NHỮNG THỬ THÁCH LÀ LÒ LUYỆN VÀ THANH TẨY NIỀM TÍN THÁC.
– ÁP DỤNG VÀO NHỮNG KHÓ KHĂN VẬT CHẤT.
– VÀO NHỮNG KHÓ KHĂN THIÊNG LIÊNG.
Tín thác giả, dựa vào bản thân mình.
Tín thác đích thực và tinh ròng, hoàn toàn dựa vào những sự tốt lành của Thiên Chúa.
– Chính Chúa Giêsu đã nói : trong cánh đồng của chủ nhà, kẻ thù đã gieo cỏ lùng vào giữa những hạt giống tốt. Đáng buồn thay ! Chúng ta có quá nhiều kinh nghiệm về chuyện này. Giữa những bó lúa của lòng mến tinh ròng và tín thác đích thực, ma qủi và bản tính xấu xa của ta đã chỉ gặt hái . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
01/06/25 Chúa nhật tuần 7 ps – c
Chúa Thăng Thiên Lc 24,46-53
một khởi đầu mới
Đang khi chúc lành, Đức Giê-su rời khỏi các ông và được đem lên trời. Bấy giờ các ông bái lạy Người, rồi trở lại Giê-ru-sa-lem, lòng đầy hoan hỷ, và hằng ở trong Đền Thờ mà chúc tụng Thiên Chúa. (Lc 24,51-53)
Suy niệm: Sau cuộc khổ nạn và cái chết đầy kịch tính, Chúa Giê-su sống lại rồi lên trời trong vinh quang; còn các môn đệ trở về Giê-ru-sa-lem như người chiến thắng khải hoàn. Nhưng đó không phải là khép lại ‘câu chuyện Giê-su’ dù đó là một cái kết có hậu. Quả thật, Đức Giê-su thôi hiện diện bằng . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
Chúa đã tạo dựng chúng ta từ hư không… và thật là tuyệt nếu thỉnh thoảng chúng ta nhớ lại sự kiện ấy. Vì được Chúa tạo ra nên chúng ta thật quí báu nhưng bởi vì chúng ta đến từ cõi hoàn toàn hư không nên không bao giờ chúng ta có thể khoe khoang về sự tự đủ của mình. Và bởi vì đến từ Chúa nên chúng ta luôn mang khát vọng khôn nguôi được trở về kết hiệp với sự sống, chân lý và tình yêu nơi Ngài. Tuy nhiên vì chúng ta cũng là con cái của hư không, nên chúng ta cũng lệ thuộc vào Chúa như những tia nắng lệ thuộc vào mặt trời.
Khi nhìn thấy Chúa lần đầu tiên, ý thức về sự hư không này đã khiến Gioan Tẩy Giả thốt lên: “Tôi phải nhỏ xuống còn Ngài phải lớn . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
Có nhiều người nghĩ thế giới chỉ bó gọn trong trái đất và con người chỉ thuộc về mặt đất. Nhưng không phải thế. Hôm nay, Chúa Giêsu lên trời là một bằng chứng cho niềm hy vọng của ta.
Việc Chúa Giêsu lên trời bảo cho ta biết rằng ngoài trái đất còn có trời. Ngoài cõi nhân sinh nhỏ hẹp còn có cõi thần linh bao la. Ngoài cuộc sống trần gian mau qua còn có cuộc sống thiên đàng vĩnh cửu.
Chúa Giêsu về trời là niềm hy vọng cho ta. Mai sau ta cũng sẽ được về trời với Người. Vì chính Người đã hứa: “Thầy đi để dọn chỗ cho anh em, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó với Thầy”.
Chúa Giêsu đã liên kết ta thành một thân thể với Người. Người là đầu. Chúng ta là chi thể. . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
Quê Hương Chúng Ta Là Quê Trời
Lễ Chúa Giêsu lên Trời
(Lc 24, 46 - 53)
Hôm nay mừng Chúa lên Trời, vâng, toàn bộ ý nghĩa Chúa về Trời được các bài đọc Thánh Kinh diễn tả và nội dung gồm tóm trong những lời sau : "Chúa Giêsu đã bắt đầu làm và giảng dạy, Người căn dặn các Tông đồ xong... ". Và sau đó " Người lên Trời " (x. Cvtđ 1, 1- 11).
"Đã đến giờ Chúa Giêsu rời bỏ thế gian mà về cùng Đức Chúa Cha". Lời này được lặp đi lặp lại mỗi đoạn Tin Mừng trước lễ Chúa về Trời. Theo sự quan phòng trong kế hoạch đời đời của Thiên Chúa, Chúa Giêsu từ giã Đức Maria, Mẹ Người, các môn đệ và nhất là tâm sự với các nhiều điều trước khi về Trời.
Chúa về Trời, làm cho các . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
Khi nhìn về cuộc đời của Đức Giêsu, biến cố Thăng Thiên dường như đánh dấu điểm kết thúc – kết thúc thời gian Ngài sống giữa loài người. Nhưng Tin Mừng Luca và sách Công vụ Tông đồ lại hé mở một chân trời mới: “Ngài rời khỏi các ông và được đem lên trời” (Lc 24,51), nhưng không phải để lìa xa mãi mãi. Ngược lại, Ngài hứa ban Thánh Thần và trao cho các môn đệ một sứ mạng: làm chứng cho Ngài “Anh em sẽ nhận được sức mạnh của Thánh Thần khi Ngài ngự xuống trên anh em. Bấy giờ anh em sẽ là chứng nhân của Thầy tại Giêrusalem, trong khắp các miền Giuđê, Samari và cho đến tận cùng trái đất” (Cv 1,8).
Thánh Lêô Cả từng khẳng định: “Sự Thăng Thiên của Chúa không . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp
Mỗi khi gặp đoạn Tin Mừng về “cái rác, cái xà” (Mt 7,1-5), thì ngay lập tức, ta nghĩ ngay đến việc “xét đoán”: nhìn vậy, mà không phải vậy, như câu chuyện của Khổng Tử về “nồi cơm Nhan Hồi”, rồi, ta rút ra những bài học về nhân bản, về luân lý của việc xét đoán.
Lời Chúa là lời mặc khải, là ánh sáng soi đường, để giúp ta sống đức tin, đức cậy, đức mến cách triển nở, để rồi, giữa bao sóng gió cuộc đời, ta vẫn cứ kiên trì giữ vững lòng tin vào Chúa, hầu, đạt được ơn cứu độ Chúa đã hứa ban, vì thế, Lời Chúa phải vượt lên trên những giá trị nhân bản thông thường, và những đòi hỏi luân lý tự nhiên, để vươn tới những giá trị siêu nhiên, hầu, giúp ta nên đồng . . . >> Bấm vào tên bài để đọc tiếp