21. Các Bài Độc Giả Gửi Tới

CÁC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI -TÌNH YÊU LÀ LẼ SỐNG

 

  •  
    phung phung

     

     

     

    ======================================

     
     
    Nếu Chỉ Còn Một Ngày Để Sống, Sẽ Ước Mong Chi? Kịp Làm Gì?-Cha Micae Phạm Quang Hồng
     
    TÌNH YÊU LÀ LẼ SỐNG 

     

    Đã có lần Đức Cố Hồng Y FX Nguyễn Văn Thuận từng nói với Bill Gate rằng: “Sự văn minh đích thực là không để ai ở lại phía sau.”  Và Đức Cố Giáo hoàng Gioan Phaolo II cũng nói: “Sự văn minh đích thực là phục vụ sự sống.”  Thế nhưng, “những điều trông thấy mà đau đớn lòng.”  Một thế giới quá chênh lệch giầu nghèo.  Một thế giới quá đề cao đồng tiền mà quên cả lương tri con người.  Một thế giới lấy kinh tế làm đầu nên đã làm đảo lộn biết bao thuần phong mỹ tục, và những giá trị đạo đức truyền thống của các tiền nhân.  Khoa học tiến bộ, nhưng đạo đức và phong hoá xuống cấp trầm trọng.  Sự tiến bộ của khoa học dường như đang giúp sức cho sự dữ gia tăng.  Khoa học tiến bộ đang phục vụ cho văn hoá sự chết hơn là phục vụ cho văn hoá sự sống.  Người ta tìm muôn nghìn cách thức để lừa đảo, gian manh và truỵ lạc.  Đứng trước viễn cảnh đen tối của xã hội hôm nay, Sĩ Phu Bắc Hà đã đúc kết thành bốn câu thơ:

     

    Nhân phẩm từ đây giảm giá rồi

    Chỉ còn lương thực tăng giá thôi

    Lương tâm bán rẻ hơn lương thực

    Chân lý chân giò một giá thôi!

     

    Một thế giới thượng vàng hạ cám đã làm lệch đi rất nhiều những giá trị của cuộc sống.  Một thế giới xem ra những nghĩa cử yêu thương thật hiếm hoi.  Đó chính là một thách đố cho người Kitô hữu chúng ta.  Liệu rằng chúng ta có dám sống triệt để giới răn mến Chúa yêu người giữa một xã hội loại trừ Thiên Chúa và thiếu thốn tình người hay không?  Liệu rằng chúng ta có dám chịu thiệt thòi để người khác hưởng thụ trên lòng quảng đại của chúng ta hay không?  Liệu rằng chúng ta có dám yêu người khi mà người ta đang chơi xấu, đang lợi dụng, đang làm hại chúng ta?  Đây là một thách đố và cũng là đòi hỏi triệt để, vì căn tính của người môn đệ Chúa là “yêu mến tha nhân như chính mình.”  Vì tình yêu là lẽ sống, là hơi thở của người Kitô hữu.  Không có tình yêu thì sức sống của người tín hữu đã không còn.  Không có lòng quảng đại thì không còn là nhân chứng cho Tin mừng Nước Trời của Chúa.  Chúng ta không thể nói yêu Chúa mà trong lòng vẫn còn thù ghét anh em của mình.  Chúng ta phải vượt lên trên lòng ích kỷ, sự hẹp hòi của nhân thế để làm chứng cho một tình yêu nhân ái, bao dung và vị tha.

     

    Đây chính là sứ điệp mà Tin Mừng hôm nay muốn loan báo.  Chúa mời gọi chúng ta hãy yêu mến Chúa trên hết mọi sự.  Đồng thời Ngài cũng đòi buộc chúng ta phải yêu mến tha nhân như chính mình.  Chính Thầy Chí Thánh Giêsu đã làm gương cho chúng ta.  Chính Ngài khi bị treo trên thập tự giá đã giới thiệu cho nhân thế một tinh yêu tinh ròng đến nỗi “dám chết cho người mình yêu.”  Ngài đã chọn thập tự giá làm biểu tượng cho tình yêu tự hiến của mình.  Với thanh dọc, Chúa chấp nhận cực hình để tôn vinh Chúa Cha.  Với thanh ngang, Ngài muốn ôm trọn nhân loại trong tình thương của Chúa.  Người Kitô cũng được mời gọi trở nên đồng hình đồng dạng với Thầy Giêsu khi chúng ta sống tôn vinh Chúa Cha, và yêu mến anh em như chính mình.

     

    Chính tình yêu đó sẽ giúp chúng ta vượt thắng những tham lam bất chính, những thói hại người hại đời để tìm tư lợi riêng cho bản thân mà người đời vẫn đang sống.  Có thể là người, chúng ta cần địa vị, cần danh vọng nhưng vì lòng yêu mến Chúa chúng ta không thể bán rẻ lương tậm, không làm hại đồng loại.  Có thể chúng ta cũng cần của cải để sinh sống, nhưng vì Chúa, chúng ta biết sống quảng đại để mua lấy hạnh phúc Nước Trời.  Có thể đồng loại, vẫn mưu toan làm hại chúng ta, nhưng vì Chúa chúng ta nhịn nhục và nhẫn nại với nhau trong yêu thương và tha thứ.

     

    Như vậy, chỉ có ở trong tình yêu Chúa, chúng ta mới dám sống yêu thương đồng loại như chính mình.  Chính nhờ tình yêu Chúa, sẽ giúp chúng ta trao ban sự sống sung mãn cho nhân thế qua những nghĩa cử yêu thương, bác ái và vị tha.  Chính tình yêu đối với Chúa, sẽ giúp chúng ta sống nhân ái và bao dung với tha nhân là hình ảnh của Ngài.

     

    Ước gì giữa một thế giới đang băng hoại về tình người, chúng ta hãy thắp lên ngọn lửa của yêu thương, để sưởi ấm cho những ai đang cô đơn, thất vọng vì thiếu vắng tình thương, sự cảm thông và nâng đỡ của anh em.  Ước gì giữa một thế giới đang bán rẻ lương tri, người Kitô hữu hãy biết sống tôn trọng lẫn nhau, biết sống cho tình người cao quý, hơn là những của cải vật chất tầm thường.  Ước gì người Kitô hữu chúng ta, đừng vì danh lợi thú mà đánh mất nhân phẩm con người là hình ảnh Thiên Chúa.  Ước gì giữa một xã hội mà chân lý bị vùi giập, chúng ta dám sống cho sự thật, cho dẫu rằng, có bị nghi kỵ, hiểu lầm, kết án và tẩy chay.  Giữa một thế giới mà người ta có thể nhân danh quyền lợi của mình để giết hại người khác một cách phi nhân, ác đức, đặc biệt là các thai nhi vô tội, chúng ta hãy sống theo gương Thầy Giêsu dám chết cho người minh yêu, dám sống mình vì mọi người, và dám trở nên mọi sự cho mọi người như Thầy Giêsu.

     

    Nguyện xin Chúa là tình yêu, xin uốn lòng chúng con nên giống trái tim yêu thương của Chúa.  Amen!

     

    Lm Giuse Tạ Duy Tuyền (Trích trong ‘Cùng Nhau Suy Niệm’)

    yeu-thuong.jpg

     

    --

    TÌNH YÊU LÀ LẼ SỐNG.docx
    15.1kB
     



 

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - PHẦN THƯỞNG CHO LỎNG RỘNG RÃI

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Thu, Oct 22 at 2:19 AM
     
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng



    PHẦN THƯỞNG CHO LÒNG RỘNG RÃI

    Bà Corne Ten Boom, người Do thái bị Đức quốc xã dưới thời Hitler bắt giam vào trại tập trung, bởi ơn gìn giữ của Chúa bà được sống sót. Bà qua đời năm 1983. Khi ra khỏi trại tập trung, bà đi khắp mọi nơi nói về tình yêu của Chúa và huấn luyện truyền giáo.

    Một lần kia, trong lớp huấn luyện cho những nhà truyền giáo trẻ tuổi, bà để hai cái chai trước mặt họ, chai nào cũng đổ đầy cát. Một chai có miệng hẹp và chai kia miệng rộng. Bà cầm cái chai miệng rộng lên và đổ cát trong chai ra, cát nhanh chóng đổ hết ra bàn, còn lại cái chai không.

    Sau đó bà bắt đầu dốc cát ra từ cái chai miệng hẹp, cát từ từ rỉ ra phải mất một hồi lâu mới trống chai. Trong lúc đợi giòng cát mỏng manh chảy xuống, bà giảng:

    -Các em thấy không, chiếc chai này giống như một số Cơ đốc nhân. Họ dâng hiến cho Chúa, song không mau mắn và không rộng rãi lắm. Nhưng bây giờ các em hãy xem điều gì xảy ra?

    Bà đã làm xong và đã bắt đầu đảo ngược tiến trình, cho cát vào trở lại mỗi chai. Cái chai miệng rộng rất mau đầy và tràn đến miệng. Song cái chai miệng hẹp, bà phải mất một hồi lâu và khó nhọc để làm đầy lại. Bà giảng:

    -Nó ban cho một cách khó khăn và rồi nó cũng nhận lại sự khó khăn như vậy. 
    (DSTBV)
    tamlongbacaihaohiep
     
     

 

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - BỆNH THÂN XAC VÀ TỘI LỖI

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Sun, Oct 18 at 1:43 AM
     
     
     

     

    Ảnh cùng dòng

    SỰ KHÁC BIỆT GIỮA TRIỆU CHỨNG BỆNH THÂN XÁC VÀ TỘI LỖI

     Bác sĩ Meyer Schwartz, trong tạp chí của Hiệp hội y khoa Hoa kỳ (Journal of American Medical Association) nói rắng: "Các bác sĩ có thói quen căn cứ trên triệu chứng để chẩn bệnh mà quên rằng có khi triệu chứng họ thấy thật ra không phải là triệu chứng gì cả".

    Để chứng minh lời này, bác sĩ Schwartz kể lại chính kinh nghiệm của mình như sau: Ngay sau lễ Giáng sinh, bác sĩ đang trực tại một bệnh viện thì có một bệnh nhân đến xin khám bệnh và khai rằng, mặt ông ta tự nhiên xanh dờn, nhưng lại không có triệu chứng thông thường khác của chứng đau tim như mệt rũ rượi, hơi thở dồn dập ...Ngoài ra, trong người ông cũng không ngứa ngáy gì cả. Theo bệnh nhân kể lại thì sáng hôm đó, ông thức dậy tắm rửa, cạo râu, rồi mặc quần áo để sẵn sàng đi làm, nhưng khi nhìn vào gương soi thì thấy mặt mình từ dưới cằm lên đến hai gò má đã trở thành xanh dờn. Bác sĩ Schwartz biết rằng mặt đổi thành màu xanh thường là vì cơ thể thiếu dưỡng khí hay vì phản ứng của thuốc.
    Nhưng sau khi khám bệnh kỹ càng mà không tìm ra chứng bệnh gì cả, bác sĩ cho bệnh nhân về. Đến chiều hôm ấy, bệnh nhân gọi điện thoại báo cho bác sĩ biết ông ta vừa rửa mặt, và màu xanh trên mặt đã biến mất hết. Lý đo là có người tặng chỗ ông ta một cái khăn lau mặt màu xanh vào dịp lễ Giáng sinh, và sáng hôm đó, ông đem khăn ra dùng lần đầu, không biết rằng màu xanh của khăn đã dính vào da mặt, làm cho chính ông ta và cả bác sĩ Schwartz tưởng lầm ông bị bệnh tim.
     
    Khi đề cập đến bệnh của linh hồn, tức là bệnh tội lỗi, Thánh kinh cho biết bệnh này cũng có nhiều triệu chứng như: tham lam, kiêu căng, ganh ghét, vị kỷ ...Các triệu chứng này quá rõ ràng nên ai cũng có thể trông thấy.
    Nhưng có người cho rằng triệu chứng chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng. Nếu nghĩ mình có tội thì mình có tội, còn nếu nghĩ mình không có tội thì mình không có tội. Họ coi các triệu chứng của chứng bệnh tội lỗi như vệt màu xanh trên mặt của người đã đến với bác sĩ Schwartz, chỉ cần lấy nước rửa là sạch hết.
    Căn bệnh của linh hồn không thể chữa bằng tâm lý hay tôn giáo, nhưng bằng cái chết đền tội của Thượng Đế Ngôi Hai, bằng huyết vô tội Ngài đã đổ ra để rửa sạch tội lỗi chúng ta. Kinh thánh chép:
    "'Máu của Đức Chúa Giê Su, Con Ngài, làm sạch mọi tội chúng ta " (I Gioan 1:7). 
    (ĐTPAâ).
    KHIEMNHUONGTHONGHOI
     
     
     

 

 

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - GIUP ĐỒNG BÀO BÃO LỤT

  •  
    Thanh nguyen
     
     
    Tue, Oct 20 at 6:19 PM
     
     
     
    Thông báo giúp bão lụt miền Trung.
    Đài phát thanh LCTX đang chuẩn bị gởi tiền để giúp cho miền Trung . Anh chị em muốn đóng góp xin gởi check cho Cha Quang theo địa chỉ: Rev Peter Quang Le 1301 FRANK St. BARLING AR 72923
    Nguyện xin Chúa Giêsu là nguồn bình an ở với tất cả mọi người.
     

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - BẠN TÔI LÀ VỊ THÁNH

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Fri, Oct 16 at 1:32 AM
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


     

    CARLO ACUTIS, BẠN CỦA TÔI LÀ MỘT VỊ THÁNH

     

    Bạn đã đánh gục tôi trong cái suy nghĩ làm thánh phải thật đặc biệt. Carlo Acutis, Bạn đâu có làm gì đặc biệt để trở thành thánh. Dường như, Bạn đã chẳng làm gì, nhưng lại làm tất cả, Đó là con đường nên thánh...

    Đã từ rất lâu, trong suy nghĩ, tôi thường hình dung cho mình ‘‘khuôn mặt’’ một vị thánh là điều gì đó xa vời, khó hiểu và thật đặc biệt : một người lớn tuổi, một người tu sĩ, một giáo hoàng, một người tài giỏi hoặc có tầm ảnh hưởng khắp thế giới… Tất cả những suy nghĩ ấy chẳng sai, nhưng giờ đây, nó đã chẳng còn hợp thời, bởi lẽ, bạn của tôi, Carlo Acutis nằm ngoài những trường hợp đó, một vị thánh tuổi ‘‘teen’’.

     

    Tôi  đã phải phá vỡ bức tường rào ngăn cách với thế giới, thứ mà đã giam hãm ước muốn trở thành thánh trong tôi. Tôi vội vàng bước vào bức tranh huyền bí tuyệt đẹp mà bạn của tôi, Carlo Acutis đã đi qua, một người trẻ cùng thời.

     

    Có phải tôi biết mọi sự khi đã quá trễ ? Chỉ vài ngày trước khi Bạn được phong lên bậc Chân phước, tôi mới có một chút thông tin về Bạn.

     

    Tôi vội vàng truy cập internet, gõ ngay tên Bạn : Carlo Acutis, thật bất ngờ khi tôi nhận được hàng trăm triệu kết quả nói về Bạn. Tôi như ngập chìm trong một đại dương mênh mông, mà bạn như lượng nước của toàn thể đại dương mệnh mông đang nhấn chìm tôi. Mải mê, tôi đọc ngấu nghiến dường như không bỏ sót một chi tiết nào về Bạn : từ tiểu sử, những câu nói của Bạn cho tới những trang viết về Bạn, mọi thứ thật phong phú. Tôi chợt nhận ra những tin tức về Bạn thật hấp dẫn và ngon như những món khoái khẩu tôi vẫn ăn thường ngày, vậy mà lâu nay tôi không hề biết. Mọi điều về Bạn vẫn còn đó những hấp dẫn.

     

    Bạn đã đánh gục tôi trong cái suy nghĩ làm thánh phải thật đặc biệt. Carlo Acutis, Bạn đâu có làm gì đặc biệt để trở thành thánh. Dường như, Bạn đã chẳng làm gì, nhưng lại làm tất cả, Đó là con đường nên thánh, Bạn đã nói và làm rất đúng : "Thánh Thể chính là đường cao tốc tiến về trời." Bạn đã đi con đường nhanh nhất, xe của Bạn "công suất" cũng thật lớn để có thể lướt nhanh trên con đường cao tốc ấy, và Bạn đã về đến đích trước tôi. Còn tôi, tôi vẫn lê thê trên chiếc xe cũ kỹ, còn mải mê đi trên những con đường gập ghềnh của những "chướng ngại vật" khổng lồ là tội lỗi. Con đường Bạn đã đi qua, và rồi Bạn đã giới thiệu cho nhiều người, trong đó có tôi. Hơn thế nữa, Bạn đã chứng minh cho tôi thấy Chúa đã thực hiện lời hứa với những kẻ cậy tin : "Thầy sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế."

     

    Tôi chưa gặp Bạn cách trực diện, nhưng Bạn quả là người biết tạo động lực. Bởi lẽ, khi chỉ nhìn Bạn qua những bức ảnh cũng đủ làm tôi kinh ngạc. Một vị thánh đây ư? Từ trang phục cho tới nét mặt, đã có lúc tôi chẳng tin Bạn là một vị thánh, chẳng có gì đặc biệt. Trang phục Bạn mặc cũng giống như những thứ trang phục thường ngày tôi và đám bạn vẫn mặc, nét mặt Bạn còn chút gì đó là ngây thơ, hồn nhiên của một đứa trẻ con, mọi thứ vẫn rất là bình thường. Xem ra, đây cũng là một sự khích lệ cho tôi, làm thánh đâu có gì là khó, vì trước đó, tôi chưa từng nghĩ và cũng chưa từng có ước muốn để trở thành thánh, hay nói đúng hơn tôi chẳng thể tin một ngày nào đó mình sẽ trở nên một vị thánh. Nhưng giờ đây, mọi sự đã rõ, Bạn cho tôi một hy vọng mới, khơi lên trong tôi một ước muốn mà từ lâu đã lịm tắt như chiếc đèn dầu bị bỏ quên trong xó bến, Bạn đã trở thành thánh.

     

    Cũng trong triền suy nghĩ ấy, tôi lại tự hỏi mình, Thiên Chúa có thương Bạn hay không. Thật khó để tin là có, nhưng rồi Bạn đã có đủ lý lẽ để chứng minh cho tôi thấy Chúa đã rất thuơng Bạn. Đó không phải sự kém may mắn, nhưng lại là một sự may mắn rất lớn. Bạn đâu phải rong dài để tìm kiếm Thiên Chúa, Bạn cũng chẳng phải phí nhiều thời gian để hoàn thành cõi tạm này, Bạn cũng chẳng phải vất vả để đẹp lòng Chúa, bởi lẽ, mọi thứ Bạn có đều dành để tìm vinh danh Chúa.

    Bạn vui vì khi chết đi, Bạn đã không phải hối hận vì giây phút nào sống mất lòng Chúa. Cuộc đời Bạn tuy ngắn ngủi nhưng lại đầy đủ ý nghĩa, chắc hẳn nó nhiều đến độ tôi phải dành cả đời để khám phá mới mong hiểu hết được. Bạn như một bông hoa nhỏ góp thêm cho đời vẻ đẹp : là bản nhạc du dương cho đời một giai khúc êm dịu, là một bức tranh tuyệt mỹ mà ai cũng phải trầm trồ chiêm ngưỡng, là một tấm gương sáng chói soi rọi bóng hình Đức Kitô Thánh Thể tình yêu… Điều quan trọng là Bạn đã cho tôi thấy mọi thời gian Bạn có, tuy ngắn ngủi nhưng lại sống hoàn toàn cho Chúa.

     

    Bạn, một nhà truyền giáo đặc biệt, dù đó là một "thế giới ảo" của những trang mạng, nhưng Bạn đã biến nó thành một "thế giới thực" để đem Chúa đến với mọi người, Bạn đã biến nơi không có mảnh đất trở thành một địa điểm truyền giáo hữu hiệu, trước nhất là cho những người cùng thời với Bạn, có tôi trong đó. Bạn đã bến những cái trừu tượng thành cái cụ thể, đem Chúa vào tận nơi những đam mê của tuổi trẻ, và biến việc làm ấy thành một mối lợi lớn là cứu vớt các linh hồn cho Chúa. Bạn đã biết cách làm chủ thời gian, làm chủ đam mê và làm chủ cả con người của Bạn, từ đó tôi mới hiểu tại sao bạn lại có thể vững tay lái khi điều khiển chiếc xe phân khối lớn và lao nhanh trên đường cao tốc mà về đến đích.

     

    Có một ý tưởng mà Bạn đã đánh thức lương tâm tôi, một lương tâm dường như dễ bị quên lãng trong bối cảnh xã hội hiện tại : "Chúng ta sinh ra là bản gốc, nhưng nhiều người đang sống như bản sao." Đây như một câu hỏi. Tôi đang sống như một bản sao ? Có lẽ đúng. Bản sao thường mờ hơn bản gốc, giá trị thấp hơn bản gốc, và vô vàn cái khác thua kém bản gốc. Thế mà, tôi thường sống trong cái thua kém ấy. Bản sao của tôi là những đam mê thiếu lành mạnh, là những sự ươn lười trong thân xác yếu đuối,  là những u mê trong sự ghen ghét, đố kỵ.

    Chính Bạn, Bạn đã cho tôi thấy sức mạnh kỳ diệu nơi Bí tích Thánh Thể, nơi mà từng ngày làm tôi thêm đậm nét hơn, trở về đúng với bản gốc Chúa đã bạn tặng cho tôi từ trước, mà bấy lâu nay tôi đánh mất. Bạn cũng làm tôi thấy ghê sợ những việc làm không tốt đang từng ngày xoá mờ bản gốc trong tôi; nhờ có Bạn, tôi tìm lại tôi trong chính những gì đã đánh mất, đó là mọi thứ tốt đẹp Chúa đã đặt để trong con người tôi.

     

    Việc nên thánh đâu còn xa lạ, khi người cùng thời với tôi, là bạn của tôi cũng trở nên thánh. Tôi chưa từng có con đường nên thánh cho riêng mình, bởi trước đó tôi đâu dám mơ ước đến điều này.

    Nhưng hôm nay, tôi hoàn toàn đủ tự tin để mơ ước những điều tuyệt đẹp mà Chúa sẽ thực hiện nơi cuộc đời tôi. Tôi chưa có ước mơ, chẳng sao cả, vì giờ đây tôi đã có. Chưa có động lực, cũng không sao hết, bởi giờ đây Carlo Acutis đã cho tôi.

     

    Vậy còn các bạn, chúng ta sẽ làm gì đây?

     

    Lưu Hành