HỌC HỎI ĐỂ SỐNG ĐẠO - THỨ BA CN2TN-C

Thứ Ba CN2TN-C

 

HỌC HỎI - CẢM NGHIỆM SỐNG VÀ CHIA  SẺ LỜI CHÚA

 

Bài Ðọc I: (năm I) Dt 6, 10-20

"Chúng ta có một niềm tin đặt trước mặt như chiếc neo chắc chắn và bền vững".

Trích thư gửi tín hữu Do-thái.

Anh em thân mến, Thiên Chúa không bất công đến nỗi quên công trình của anh em và lòng bác ái anh em đã tỏ ra vì danh Người, anh em là những người đã phục vụ và hiện đang phục vụ các thánh. Chúng tôi mong ước mỗi người anh em thi thố cũng một lòng hăng hái đó để giữ vững niềm hy vọng đến cùng, ngõ hầu anh em không trễ nải, nhưng sẽ noi gương những kẻ nhờ tin tưởng và kiên nhẫn mà hưởng thụ các điều đã hứa.

Quả thật, khi Thiên Chúa hứa cùng Abraham, Người không dựa vào ai lớn hơn mà thề, nhưng dựa vào chính Mình mà thề rằng: "Ta sẽ chúc phúc cho ngươi và sẽ cho ngươi sinh sản ra nhiều". Do đó, Abraham kiên nhẫn chờ đợi, nên được hưởng lời hứa. Vì chưng, loài người dựa vào kẻ lớn hơn mình mà thề, và lời thề được coi như bảo chứng chấm dứt mọi tranh tụng. Cũng vậy, vì Thiên Chúa muốn minh chứng cho những kẻ hưởng thụ lời hứa ý định bất di bất dịch của Người, nên đã làm lời thề, để nhờ hai điều bất di bất dịch mà Thiên Chúa không thể sai lời, thì chúng ta là những người tìm ẩn náu nơi niềm hy vọng đã ban cho chúng ta, chúng ta có một nguồn yên ủi chắc chắn. Trong niềm hy vọng đó, linh hồn chúng ta có một chiếc neo chắc chắn và bền vững, cắm vào tận bên trong bức màn, nơi Ðức Giêsu đã vào như vị tiền phong của chúng ta, Người được phong làm Thượng tế đến muôn đời theo phẩm hàm Menkixêđê.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 110, 1-2. 4-5. 9 và 10c

Ðáp: Cho tới muôn đời Chúa vẫn nhớ lời minh ước (c. 5b).

Hoặc đọc: Alleluia.

Xướng: 1) Tôi sẽ ca tụng Chúa hết lòng, trong nhóm hiền nhân và trong Công hội. Vĩ đại thay công cuộc của Chúa tôi, thực đáng cho những người mến yêu quan tâm học hỏi. - Ðáp.

2) Chúa đã làm những điều lạ lùng đáng nhớ, Người thật là Ðấng nhân hậu từ bi. Chúa đã ban lương thực cho những ai tôn sợ Người, cho tới muôn đời Người vẫn nhớ lời minh ước. - Ðáp.

3) Chúa đã gởi tặng ơn giải phóng cho dân Người, đã thiết lập lời minh ước tới muôn đời, danh Người thực là thánh thiện và khả uý. Lời khen ngợi Chúa còn tồn tại đến muôn đời. - Ðáp.

 

Alleluia: Ga 8, 12

Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Ta là sự sáng thế gian, ai theo Ta sẽ được ánh sáng ban sự sống". - Alleluia.

 

Phúc Âm: Mc 2, 23-28

"Ngày Sabbat làm ra vì loài người, chứ không phải loài người vì ngày Sabbat".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Vào một ngày Sabbat, Chúa Giêsu đi qua đồng lúa, môn đệ Người vừa đi vừa bứt lúa. Tức thì những người biệt phái thưa Người rằng: "Kìa Thầy xem. Tại sao ngày Sabbat người ta làm điều không được phép như vậy?" Người trả lời rằng: "Các ông chưa bao giờ đọc thấy điều mà Ðavít đã làm khi ngài và các cận vệ phải túng cực và bị đói ư? Người đã vào nhà Chúa thời thượng tế Abiata thế nào, và đã ăn bánh dâng trên bàn thờ mà chỉ mình thượng tế được ăn, và đã cho cả các cận vệ cùng ăn thế nào?" Và Người bảo họ rằng: "Ngày Sabbat làm ra vì loài người, chứ không phải loài người vì ngày Sabbat; cho nên Con Người cũng làm chủ cả ngày Sabbat".

 

Ðó là lời Chúa.


Suy niệm

Ngày Thứ Ba hôm nay, trong Tuần 2 Thường Niên hậu Giáng Sinh, chủ đề "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân " của chung Mùa Thường Niên hậu Giáng Sinh được tỏ hiện ngay lời tuyên bố của Chúa Kitô về chính bản thân Người rằng: "Con Người cũng làm chủ cả ngày Sabbat".

Thật
 thế, câu tuyên bố này của Người xẩy ra trong trường hợp đưọc bài Phúc Âm hôm nay thuật lại là "vào một ngày Sabbat, Chúa Giêsu đi qua đồng lúa, môn đệ Người vừa đi vừa bứt lúa. Tức thì những người biệt phái thưa Người rằng: 'Kìa Thầy xem. Tại sao ngày Sabbat người ta làm điều không được phép như vậy?'". 

T
rong câu giải đáp của mình cho lời trách móc hơn là vấn nạn của những người biệt phái bấy giờ, Chúa Giêsu bề ngoài có vẻ như biện minh cho hành động các môn đệ của Người làm khiến cho các người biệt phái ấy ngứa cặp mắt duy luật của họ, thế nhưng thật ra Người có ý bênh vực tinh thần của lề luật để giúp cho chính những người biệt phái y thấy được tất cả sự thật về luật lệ mà họ thông thạo và hằng tuân thủ một cách chặt chẽ và nghiêm chỉnh, nhờ đó họ có thể sống đẹp lòng Thiên Chúa hơn.

T
rước hết, như trong bài Phúc Âm hôm nay cho thấy, Người đã dẫn chứng một trường hợp không được phép làm mà vẫn được làm trong trường hợp khẩn cấp ở trong Cựu Ước liên quan đến "điều mà Vua Đavít làm khi ngài và các cận vệ phải túng cực và bị đói ư? Người đã vào nhà Chúa thời thượng tế Abiata thế nào, và đã ăn bánh dâng trên bàn thờ mà chỉ mình thượng tế được ăn, và đã cho cả các cận vệ cùng ăn thế nào?"

S
au nữa, từ trường hợp không được phép làm mà vẫn được làm trong trường hợp khẩn cấp ở trong Cựu Ước liên quan đến Vua Đavít ấy, Chúa Giêsu đã đi đến kết luật liên quan đến tinh thần của lề luật là những gì trực tiếp liên hệ tới mục đích của lề luật như sau: "Ngày Sabbat làm ra vì loài người, chứ không phải loài người vì ngày Sabbatcho nên Con Người cũng làm chủ cả ngày Sabbat". 

C
ó nghĩa là luật lệ được lập ra và ban bố là vì loài người, để phục vụ loài người như chủ nhân ông của nó, như là mục tiêu của nó, hầu mang lại lợi ích thiêng liêng cho họ, giúp họ thăng tiến, vươn lên, được cứu độ, chứ không phải để hủy diệt họ, khiến họ bị mất tự do, biến họ trở thành nô lệ lề luật, khi lề luật không còn thuần túy là một phương tiện cho họ mà là cùng đích của con người, nhất là đối với thành phần duy luật, thành phần cần phải được giải cứu cho khỏi cảnh làm nô lệ cho lề luật, nhờ bởi "Con Người cũng làm chủ cả ngày Sabbat", như Người làm cho họ trong bài Phúc Âm hôm nay. 

N
hững gì "" kỹ được Chúa đề cập đến trong bài Phúc Âm hôm qua có liên quan mật thiết đến những gì Người nói về lề luật trong bài Phúc Âm hôm nay: "áo cũđây phải chăng là chữ nghĩa của lệ luật, hoàn toàn không hợp với tấm "vải mới" được Người cung cấp là ý nghĩa đích thực liên quan đến mục đích chính yếu của lề luật theo những lời dẫn giải của Ngườivà "bầu da cũ" đây phải chăng là chủ trương và thái độ duy luật, hoàn toàn không hợp với và không thể nào chấp nhận thứ "rượu mớihay chứa đựng nổi thứ "rượu mới" là tinh thần yêu thương bác ái làm nên chính lệ luật và làm trọn lề luật (xem Roma 13:10).

Nếu để ý lịch trình của các bài Phúc Âm theo Thánh Marco, nhất là các bài Phúc Âm được Giáo Hội chọn đọc cho các ngày trong tuần, chúng ta đã thấy, đang thấy và sẽ thấy chiều hướng Chúa Giêsu Thiên Sai Cứu Thế tỏ mình ra cho dân Do Thái như một "Người Con duy nhất đến từ Cha, đầy ân sủng và chân lý" (Gioan 1:14). Nếu trong Tuần I Thường Niên, các bài Phúc Âm cho thấy một Chúa Giêsu Thiên Sai Cứu Thế "đầy ân sủng", thì các bài Phúc Âm tuần II Thường Niên này cho chúng ta thấy Người "đầy chân lý".

Thật vậy, các bài Phúc Âm tuần I Thường Niên, Chúa Giêsu Thiên Sai Cứu Thế đã tỏ mình ra "đầy ân sủng": 1- ở chỗ trừ quỉ ám chỉ cứu con người khỏi tội lỗi do ma quỉ gây ra cho con người ngay từ ban đầu (bài Phúc Âm Thứ Ba); 2- ở chỗ chữa lành người cùi ám chỉ cứu con người khỏi chết về phần xác là cái chết tách ly họ khỏi với xã hội loài người (bài Phúc Âm Thứ Năm); 3- ở chỗ chữa lành một nạn nhân bại liệt, cũng ám chỉ sự chết về phần xác khiến con người trở nên bất lực (bài Phúc Âm Thứ Sáu); 4- ở chỗ Người đồng bàn với thành phần thu thuế và tội lỗi trong nhà của chàng Lêvi thu thuế đáp ứng ngay theo lời Người kêu gọi theo Người (bài Phúc Âm Thứ Bảy). Cả bài Phúc Âm Thứ Sáu lẫn Thứ Bảy đều liên quan đến việc tha tội và LTXC của Người.

Nếu trong tuần I Thường Niên, Chúa Giêsu Thiên Sai Cứu Thế tỏ mình ra "đầy ân sủng" ở việc chữa lành cả hồn tội lỗi lẫn xác tật nguyền gây ra bởi tội lỗi của con người, thì trong tuần II Thường Niên, Người tỏ mình ra "đầy chân lý", khi Người lợi dụng tình trạng mù tối (dấu hiệu của sự chết nơi tâm linh) về đạo lý của thành phần trí thức thông luật, giữ luật và dạy luật là luật sĩ và biệt phái, hay thành phần công chính như các môn đệ của Tiền Hô Gioan Tẩy Giả và biệt phái, để soi sáng cho họ thấy tất cả sự thật về cả việc đạo đức như về vấn đề chay tịnh (bài Phúc Âm Thứ Hai), lẫn việc giữ luật nói chung, nhất là những gì liên quan đến Hgày Hưu Lễ (bài Phúc Âm Thứ Ba và Thứ Tư). 

Chúng ta thường hay phân biệt việc xấu và người xấu, ở chỗ, chúng ta phải thương yêu người xấu nhưng phải chống lại việc xấu của họ. Ở bài Phúc Âm hôm nay, việc xấu ở đây đối với thành phần biệt phái là việc các môn đệ của Chúa Giêsu bứt bông lúa mà ăn vào Ngày Hưu Lễ, một việc bất hợp pháp trong Ngày Hưu Lễ, có tội theo luật. Phản ứng của Chúa Giêsu ra như thể Người bênh vực việc làm của các môn đệ, một việc làm xấu đối với thành phần biệt phái, nhưng lại được phép đối với Chúa Giêsu là Thày của các vị. 

Thật ra, Người không bênh vực những ai thuộc về Người theo cảm tình tự nhiên của con người, hay bênh vực danh dự cùng uy tín của Người bởi có những người môn đệ sống vô kỷ luật như thế theo nhận định của thành phần biệt phái, mà là bênh vực chính sự thật về lề luật.

Bởi đó, cuối cùng Người đã khẳng định nguyên tắc ưu tiên con người trên lề luật và lề luật phải qui về lợi ích thăng tiến của con người, cùng với chủ quyền tối hậu của lề luật như sau: "Ngày Sabbat làm ra vì loài người, chứ không phải loài người vì ngày Sabbat; cho nên Con Người cũng làm chủ cả ngày Sabbat".

 

 Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

Thu.3.II-TN.mp3

--------------------