4. Bánh Sự Sống

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ NĂM CN15TN-A

  •  
    Tinh Cao
     
     
     
    Thứ Năm CN15TN-A

                           BẠN VÀ TÔI CÙNG THAM DỰ BỮA TIỆC Lời Chúa

    Bài Ðọc I: (Năm II) Is 26, 7-9. 12. 16-19

    "Hỡi những kẻ nằm trong tro bụi, hãy thức dậy và hãy nhảy mừng".

    Trích sách Tiên tri Isaia.

    Ðường lối người công chính thì ngay thẳng, Chúa ban cho bằng phẳng đường nẻo của người công chính. Lạy Chúa, chúng con cậy trông Chúa trong đường xét xử của Chúa. Thánh danh và sự kính nhớ Chúa là sự ước mong của tâm hồn. Ban đêm hồn con khát khao Chúa, và sớm mai khi thức dậy, lòng trí con hướng về Chúa. Từ khi Chúa thực hiện việc xét xử ở trần gian, thì người dương thế học biết sự công chính.

    Lạy Chúa, Chúa ban cho chúng con ơn bình an, vì mọi việc chúng con làm, đều do Chúa làm cho chúng con.

    Lạy Chúa, trong cơn hoạn nạn, chúng con đã tìm kiếm Chúa, và trong khi Chúa sửa dạy, chúng con kêu van đến Chúa. Lạy Chúa, trước tôn nhan Chúa, chúng con khác nào như đàn bà mang thai sắp sinh, kêu la đau đớn. Chúng con cưu mang, chúng con đau đớn như phải sinh con.

    Chúng con không mang lại sự cứu độ cho trần gian, và không còn người sinh ra trên trần gian. Người chết của Chúa sẽ được sống, các xác chết của con sẽ sống lại. Hỡi những kẻ nằm trong tro bụi, hãy thức dậy và nhảy mừng, vì sương Chúa là sương ánh sáng, và trái đất sẽ làm tái sinh u tối.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 101, 13-14ab và 15. 16-18. 19-21

    Ðáp: Từ trời cao xanh Chúa đã quan sát địa cầu (c. 20b).

    Xướng: 1) Phần Chúa, lạy Chúa, đời đời còn mãi và danh Ngài tồn tại đời nọ tới đời kia. Xin Ngài đứng lên, thương xót Sion, nay là thời để Ngài quan tâm phù trợ. Các bầy tôi ưa thích tường hoa móng đá, và ngậm ngùi thương đống gạch tro hoang tàn. - Ðáp.

    2) Lạy Chúa, muôn dân sẽ kính tôn danh thánh Chúa, và mọi vua trên địa cầu sẽ quý trọng vinh quang Ngài; khi Chúa sẽ tái lập Sion, Ngài xuất hiện trong vinh quang xán lạn; Ngài sẽ đoái nghe lời nguyện kẻ túng nghèo, và không chê lời họ kêu van. - Ðáp.

    3) Những điều này được ghi lại cho thế hệ mai sau, và dân tộc được tác tạo sẽ ca tụng Thiên Chúa. Từ thánh điện cao sang Chúa đã đoái nhìn, từ trời cao Chúa đã ngó xuống trần thế, để nghe tiếng than khóc của tù nhân, để giải thoát kẻ bị lên án tử. - Ðáp.

     

    Alleluia: Tv 118, 27

    Alleluia, alleluia! - Xin Chúa cho con hiểu đường lối những huấn lệnh của Chúa, và con suy gẫm các điều lạ lùng của Chúa. - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Mt 11, 28-30

    "Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: "Hãy đến với Ta tất cả, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi. Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an. Vì ách của Ta thì êm ái và gánh của Ta thì nhẹ nhàng".

    Ðó là lời Chúa.

     




    HIỀN LÀNH VÀ KHIÊM NHƯỜNG TRONG LÒNG


    Cứ làm rồi sẽ th
    ấy


    B
    ài Phúc Âm cho Thứ Năm Tuần XV Thường Niên hôm nay l
    à bài phúc âm tiếp ngay sau bài phúc âm hôm qua, như thể Người kín đáo kêu gọi những ai "những người hiền triết và khôn ngoan" là thành phần không được mạc khải thần linh tỏ ra cho như "những kẻ bé mọn" trong bài Phúc Âm hôm qua cho biết, hãy làm sao sống "hiền lành và khiêm nhượng" như Người thì tự nhiên "mạc khải thần linh" sẽ được tỏ hiện cho họ như cho "những kẻ bé mọn".
     
    "Hãy đến với Ta tất cả, hỡi những ai mệt mỏi và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi. Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an. Vì ách của Ta thì êm ái và gánh của Ta thì nhẹ nhàng".
     
    Trong lời kêu gọi này của Chúa Giêsu, theo thứ tự, chúng ta thấy mấy điều rất chí lý cho dù ngược đời sau đây:
     
    1- "Hãy đến với Ta tất cả, hỡi những ai mỏi mệt và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi": 
     
    Ở đây Chúa Giêsu kêu gọi "tất cả những ai mệt mỏi và gánh nặng" thì "hãy đến với" Chúa để Người "bổ sức cho". Thật vậy, theo tâm lý, sở dĩ con người cảm thấy cuộc đời đã trở thành "gánh nặng" nơi các trách nhiệm hay nghĩa vụ, kể cả những gì vốn được họ mơ ước theo đuổi, như địa vị danh giá chức quyền hay tình yêu hôn nhân v.v., là vì trong lòng họ đã cảm thấy "mệt mỏi", chán chường. 
     
    Nhưng tại sao lại hay xẩy ra hiện tượng bất nhất này, đến độ có thể đi đến chỗ bỏ cuộc hay đứt gánh giữa đường thảm thương này? Phải chăng đó là lý do Chúa Giêsu sau khi kêu gọi họ thì Người đã khuyên họ như sau:
     
    2- "Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an"
     
    Phải chăng vì họ hung hăng dữ tợn và kiêu căng tự ái, không "hiền lành và khiêm nhượng" như Người mà họ mới dễ bị "mệt mỏi và gánh nặng", gây ra bởi những đụng chạm và thất vọng, không được như những gì họ chủ quan mong muốn hay tham vọng? 
     
    Nếu quả thật như vậy thì Chúa chỉ cho họ cách chữa trị vô cùng công hiệu, đó là chịu trước học sau, ở chỗ: "Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta" - mang ách trước rồi mới học sau, chứ không phải học trước cho thông rồi mới biết cách để mà mang ách, hoàn toàn ngược đời. 
     
    Tại sao? Tại vì, theo kinh nghiệm tu đức, một khi chúng ta sẵn sàng chấp nhận cái "ách" của Chúa là tất cả những thử thách và trái ý Chúa gửi đến cho chúng ta hay để xẩy ra cho chúng ta, như muốn nhắc nhở chúng ta hay thanh tẩy chúng ta một cách nào đó, thì tự nhiên chúng ta được nên giống Chúa, "hiền lành và khiêm nhượng trong lòng". 
     
    3- "Ách của Ta thì êm ái và gánh của Ta thì nhẹ nhàng": "Ách" của Chúa đây là gì và "gánh" của Chúa đây là chi, nếu không phải điều kiện để theo Người, đó là "bỏ mình đi ('ách') và vác thập giá ('gánh') mà theo Thày" (Mathêu 16:24). Đúng thế, cho đến khi nào con người biết "bỏ mình đi" và "vác thập giá", họ mới cảm thấy tất cả mọi sự xẩy ra trong cuộc đời của họ, những gì mà trước kia đã từng làm cho họ cảm thấy "mệt mỏi và gánh nặng" thì bấy giờ, nhờ "hiền lành và khiêm nhượng trong lòng", nhờ "tâm hồn được bình an", lại trở thành "êm ái và nhẹ nhàng". 
     
    SỐNG VÀ CHIA SẺ LỜI CHÚA


    Một thí dụ rất điển hình và thực tế đó là chúng ta thường xin Chúa ban ơn cho con được có lòng khiêm nhượng, thế nhưng khi Chúa ban cho chúng ta ơn khiêm nhượng thì chúng ta không nhận một cách rất trắng trợn và phũ phàng. 
    Ở chỗ, ơn khiêm nhượng Chúa ban cho chúng ta đó là khi chúng ta bị anh chị em chúng ta xỉ nhục chúng ta hay tát chúng ta ngay trước mặt mọi người, nếu chúng ta sẵn sàng chịu đựng không trả đũa và tha cho họ thì không phải là chúng ta đã "hiền lành và khiêm nhượng" như Chúa ngay lúc bấy giờ rồi hay sao, nhờ đó, đúng như Chúa cam đoan: "tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an" hay sao!?!

    "Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta" - mang ách trước rồi mới học sau quả là như thế. Tức là hãy bỏ mình và vác thập giá mình mà theo Chúa, một cách "hiền lành và khiêm nhượng trong lòng", thì thực sự "tâm hồn được bình an", không còn cảm thấy "mỏi mệt và gánh nặng" nữa. Đó là lý do, lời Tiên Tri Isaia ở Bài Đọc Thứ 1 hôm nay dâng lên Chúa thật chí lý, đúng như đường lối cứu độ và thánh hóa của Chúa, như sau:

    "Ban đêm hồn con khát khao Chúa, và sớm mai khi thức dậy, lòng trí con hướng về Chúa. Từ khi Chúa thực hiện việc xét xử ở trần gian, thì người dương thế học biết sự công chính. Lạy Chúa, Chúa ban cho chúng con ơn bình an, vì mọi việc chúng con làm, đều do Chúa làm cho chúng con. Lạy Chúa, trong cơn hoạn nạn, chúng con đã tìm kiếm Chúa, và trong khi Chúa sửa dạy, chúng con kêu van đến Chúa. Lạy Chúa, trước tôn nhan Chúa, chúng con khác nào như đàn bà mang thai sắp sinh, kêu la đau đớn. Chúng con cưu mang, chúng con đau đớn như phải sinh con".

    Cảm nhận tu đức này được thốt lên từ miệng lưỡi Tiên Tri Isaia thật là hay ho thấm thía như sau: 1- "Ban đêm (chứ không phải ban ngày, tức vào lúc đức tin của tâm hồn bị thử thách như sống trong đêm tối mà vẫn xẩy ra tâm trạng) hồn con khát khao Chúa, và sớm mai khi thức dậy, lòng trí con hướng về Chúa"; 2- "Từ khi Chúa thực hiện việc xét xử ở trần gian, (bằng những "giáng phạt" theo đức công bằng do tội lỗi của con người gây ra, nhờ đó mà) người dương thế (mới có thể biết mình và từ đó mới) học biết sự công chính", ở chỗ: 3- "Lạy Chúa, trong cơn hoạn nạn, chúng con đã tìm kiếm Chúa, và trong khi Chúa sửa dạy, chúng con kêu van đến Chúa"; và chính nhờ đã "học biết sự công chính" họ mới tiến đến chỗ sinh hoa kết trái phong phú bằng chính những đau khổ thử thách của họ, những đau khổ thử thách không còn làm cho họ "mệt mỏi và nặng gánh" nữa, trái lại, nỗi đớn đau của họ lại trở thành niềm hoan lạc vui thú (xem Gioan 16:20-22) ngay trong tiếng rên rỉ xót xa theo bản tính tự nhiên của họ: 4- "Lạy Chúa, trước tôn nhan Chúa, chúng con khác nào như đàn bà mang thai sắp sinh, kêu la đau đớn. Chúng con cưu mang, chúng con đau đớn như phải sinh con".

    Bài Đáp Ca hôm nay bày tỏ niềm tin tưởng vào Thiên Chúa là Đấng "quan tâm phù trợ" (câu 1)... và "sẽ tái lập Sion" của Ngài (câu 2), nhờ đó "dân tộc được tác tạo sẽ ca tụng Thiên Chúa". Vì "Từ thánh điện cao sang Chúa đã đoái nhìn, từ trời cao Chúa đã ngó xuống trần thế, để nghe tiếng than khóc của tù nhân, để giải thoát kẻ bị lên án tử", theo bản tính là Tình Yêu Thương Xót của Ngài.
     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

     
     

     

    --
    You received this message because you are subscribed to the Google Groups "LTXC-TD5" group.
    To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    To view this discussion on the web visit https://groups.google.com/d/msgid/ltxc-td5/CAKivYHqoiQ-K9NRcMeFBW7v8ykUqYDJu0Y%2B76vWaG3YTz-FrwA%40mail.gmail
     
     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ TỨ CN15TN-A

  •  
    Tinh Cao
     
    Tue, Jul 14 at 3:03 PM
     
     
    Thứ Tư  CN15TN-A


    THAM DỰ BỮA TIỆC Lời Chúa

    Bài Ðọc I: (Năm II) Is 10, 5-7. 13-16

    "Cái cưa có thể tự cao tự đại đối với thợ cưa sao?"

    Trích sách Tiên tri Isaia.

    Ðây Chúa phán: "Khốn cho Assur, là cây roi cơn giận của Ta. Cây gậy trong tay nó là cơn thịnh nộ của Ta. Ta sẽ sai nó chống lại dân ngoại dối trá, và truyền lệnh cho nó đi chống lại dân chọc giận Ta, để nó cướp bóc, mang chiến lợi phẩm về chà đạp dưới chân như bùn ngoài đường phố. Nhưng chính nó không đồng quan điểm như vậy, và lòng nó không tưởng nghĩ như thế. Trái lại, lòng nó ưa thích phá hoại, và huỷ diệt nhiều dân tộc. Vì chưng, nó nói rằng: 'Tôi đã dùng sức mạnh cánh tay tôi, và dùng sự khôn ngoan của tôi mà làm việc ấy, vì tôi thông minh. Tôi đã dời đổi biên giới các dân, đã cướp lấy kho tàng các vua quan, và như người hùng, tôi lật đổ truất phế các thủ lãnh. Tay tôi lấy của cải các dân như bắt tổ chim. Tôi vơ vét cả hoàn cầu như lượm các trứng rơi, không một ai đập cánh hoặc mở miệng kêu la'.

    "Lẽ nào cái rìu lại khoe mình với kẻ cầm rìu sao? Lẽ nào cái cưa lại tự cao tự đại với thợ cưa sao? Lẽ nào cây roi có thể chống lại người cầm roi, và cây gậy có thể nâng tay người cầm gậy sao, vì nó chỉ là gỗ cây? Bởi đó Chúa tể là Thiên Chúa các đạo binh sẽ gửi sự điêu tàn đến giữa cảnh mầu mỡ của nó; và từ dưới cảnh vinh quang của nó, một ngọn lửa sẽ bốc cháy lên như ngọn lửa của một đám cháy".

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 93, 5-6. 7-8. 9-10. 14-15

    Ðáp: Chúa sẽ không loại trừ dân tộc của Chúa (c. 14a).

    Xướng: 1) Lạy Chúa, chúng chà đạp dân riêng Chúa, và làm khổ gia nghiệp của Ngài. Chúng bóp cổ khách kiều cư, người quả phụ, và chúng sát hại những kẻ mồ côi. - Ðáp.

    2) Chúng nói rằng: "Chúa không nhìn thấy, và Thiên Chúa nhà Giacóp cũng chẳng hay". Ðồ ngu xuẩn trong dân, các ngươi nên hiểu biết; lũ dại khờ, bao giờ các ngươi mới nhận ra? - Ðáp.

    3) Ðấng làm ra tai, há chẳng biết nghe? Ðấng nặn ra mắt, há không nhìn thấy? Ðấng giáo dục chư dân, há không sửa lỗi? Ðấng dạy bảo thiên hạ, há chẳng thông minh? - Ðáp.

    4) Vì Chúa sẽ không loại trừ dân tộc, và không bỏ rơi gia nghiệp của Người. Nhưng sự xét xử sẽ trở lại đường công chính, và mọi người lòng ngay sẽ thuận tình theo. - Ðáp.

     

    Alleluia: Tv 94, 8ab

    Alleluia, alleluia! - Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa và đừng cứng lòng. - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Mt 11, 25-27

    "Chúa đã giấu không cho những người khôn ngoan biết những điều ấy, mà lại mạc khải cho những kẻ bé mọn".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

    Khi ấy, Chúa Giêsu thưa rằng: "Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã giấu không cho những người hiền triết và khôn ngoan biết những điều ấy, mà lại mạc khải cho những kẻ bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì ý Cha muốn như vậy. Mọi sự đã được Cha Ta trao phó cho Ta. Và không ai biết Con trừ ra Cha; và cũng không ai biết Cha trừ ra Con và kẻ Con muốn mạc khải cho".

    Ðó là lời Chúa.








    BÁNH SỰ SỐNG LỜI CHÚA
     
     
    Mầu Nhiệm... Sự Dữ

    Suy Niệm


    B
    ài Phúc Âm hôm nay, Th
    ứ Tư tuần XV Thường Niên, thuật lại lời Chúa Giêsu nguyện cầu chúc tụng dâng lên Cha của Người liên quan đến mạc khải thần linh, bao gồm thành phần xứng hợp với mạc khải thần linh này và tác nhân thực hiện mạc khải thần linh này: 
     
    "Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã giấu không cho những người hiền triết và khôn ngoan biết những điều ấy, mà lại mạc khải cho những kẻ bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì ý Cha muốn như vậy. Mọi sự đã được Cha Ta trao phó cho Ta. Và không ai biết Con trừ ra Cha; và cũng không ai biết Cha trừ ra Con và kẻ Con muốn mạc khải cho".
     
    Thành phần xứng hợp với mạc khải thần linh: Trong lời nguyện cầu chúc tụng này, Chúa Giêsu đã xác định rõ thành phần xứng hợp với mạc khải thần linh này không phải là "những người hiền triết và khôn ngoan", mà là "những kẻ bé mọn". Tại sao thế?
     
    Tại vì mạc khải thần linh là những gì siêu việt, những gì liên quan đến đức tin siêu nhiên, vượt lên trên (hơn là phản nghịch với) kiến thức tự nhiên của con người, đến độ cho dù con người có khôn ngoan thông thái đến thế nào đi nữa thì tự mình họ cũng chẳng có thể nào nắm bắt và thấu hiểu được những gì Thiên Chúa muốn mạc khải cho biết. Nhất là đối với những kẻ tự cao tự đại cho mình là thày đời như thành phần luật sĩ và biệt phái trong dân Do Thái. 
     
    Tác nhân thực hiện mạc khải thần linh: Đó là chính Con, Đấng đã đến "để tỏ Cha ra" (Gioan 1:18). Thật vậy, "Thiên Chúa là Thần Linh" (Gioan 4:24), trong khi con người là thụ tạo vừa hữu hình lại hữu hạn, không thể nào biết được Thiên Chúa là ai và như thế nào, nếu không được Con tỏ ra cho: "không ai biết Cha trừ ra Con và kẻ Con muốn mạc khải cho". Đó là lý do, "không ai có thể thấy vương quốc của Thiên Chúa nếu không được tái sinh từ trên cao" (Gioan 3:3), vì "cái gì sinh bởi xác thịt là xác thịt, cái gì sinh bởi Thần Linh là thần linh" (Gioan 3:6). 
     
    Đúng thế, chính vì con người không thể lên trời để biết được một cách chính xác Thiên Chúa là ai và như thế nào mà đích thân Thiên Chúa tự giáng làm người nơi "Lời đã hóa thành nhục thể" (Gioan 1:14), nơi Đấng "tuy danh phận là Thiên Chúa nhưng.... đã tự hủy ra như không, mặc lấy thân phận tôi mọn..." (Philiphê 2:6-7). Bởi thế, chỉ có "những kẻ bé mọn" như Người và với Người mới có thể nhận ra Người, Đấng cũng chính là mạc khải thần linh của Thiên Chúa, như nhiều trường hợp xẩy ra trong thành phần bình dân đại chúng đã được các Phúc Âm thuật lại.
     

    TÔI ĂN - NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA

     

    Kitô hữu nói chung nhất là những ai sống đạo tốt lành nói riêng, thường cảm thấy mình gặp gian nan hoạn nạn hơn người sống theo tinh thần trần tục, nhất là những con người gian ác. Lắm khi chính thành phần gian ác này lại còn được Thiên Chúa sử dụng để làm việc của Ngài nữa, chẳng khác gì cái roi Thiên Chúa sử dụng để sửa phạt con cái Chúa, như ngày xưa trong giòng lịch sử cứu độ của dân Do Thái, mỗi khi dân của Ngài bỏ Ngài đi ngoại tình với tà thần ngẫu tượng, hay ngày nay Ngài sử dụng cộng sản trong hầu hết thế kỷ 20 để trừng phạt thế giới tư bản duy lợi, và một số Hồi giáo cực đoan, nhất là nhóm Al Queda hay Nhà Nước Hồi Giáo (IS - Islamic State) xuất hiện ở Iraq từ 6/2014, để trừng trị thế giới văn minh Tây phương đang quay cuồng với nền văn hóa chết chóc theo chủ nghĩa tương đối duy nhân bản, nhất là từ đầu thế kỷ 21 tới nay.

    Kinh nghiệm cho thấy cả thành phần gian ác cũng được Thiên Chúa, Đấng Quan Phòng Thần Linh làm chủ lịch sử loài người, tỏ mình ra nữa, bởi họ, khi bất ngờ được Ngài sử dụng, lại bị lầm tưởng, cứ cho rằng mình ngon lành lắm, cho rằng chính do quyền lực tự nhiên của họ mà họ có thể thống trị thành phần được Chúa đang muốn cứu độ bằng cách giáng phạt qua họ. Bài Đọc 1 hôm nay, qua miệng Tiên Tri Isaia, chính Thiên Chúa đã cho thấy cái mâu thuẫn giữa ý định của Thiên Chúa muốn sử dụng họ với ý nghĩ tự cao tự đại tự kiêu của họ như sau:

    "Khốn cho Assur, là cây roi cơn giận của Ta. Cây gậy trong tay nó là cơn thịnh nộ của Ta. Ta sẽ sai nó chống lại dân ngoại dối trá, và truyền lệnh cho nó đi chống lại dân chọc giận Ta, để nó cướp bóc, mang chiến lợi phẩm về chà đạp dưới chân như bùn ngoài đường phố. Nhưng chính nó không đồng quan điểm như vậy, và lòng nó không tưởng nghĩ như thế. Trái lại, lòng nó ưa thích phá hoại, và huỷ diệt nhiều dân tộc. Vì chưng, nó nói rằng: 'Tôi đã dùng sức mạnh cánh tay tôi, và dùng sự khôn ngoan của tôi mà làm việc ấy, vì tôi thông minh. Tôi đã dời đổi biên giới các dân, đã cướp lấy kho tàng các vua quan, và như người hùng, tôi lật đổ truất phế các thủ lãnh. Tay tôi lấy của cải các dân như bắt tổ chim. Tôi vơ vét cả hoàn cầu như lượm các trứng rơi, không một ai đập cánh hoặc mở miệng kêu la'".

     

    Tuy nhiên, vì Thiên Chúa làm chủ lịch sử loài người chỉ sử dụng họ cho mục đích tốt lành thiện hảo của Ngài, nhờ họ để đánh động dân Ngài ngày xưa hay Giáo Hội hoặc thế giới Kitô giáo băng hoại ngày nay, cho đến khi Ngài không cần đến họ nữa, thì Ngài quẳng cái roi trong tay Ngài đi, như Ngài đã loại trừ cái roi cộng sản đi vào cuối thế kỷ 20 ở cuối thập niên 1980 và đầu thập niên 1990, với Biến Cố Đông Âu tự động giải thể và cuối cùng là Liên Bang Sô Viết tự động từ bỏ chủ nghĩa và chế độ cộng sản vào ngày 25/12/1991. Bởi vì, chính Ngài cũng muốn tỏ mình ra cho cái roi được Ngài sử dụng để trừng phạt nữa, như chính Ngài đã phán qua Tiên Tri Isaia trong bài Đọc 1 hôm nay:

     

    "Lẽ nào cái rìu lại khoe mình với kẻ cầm rìu sao? Lẽ nào cái cưa lại tự cao tự đại với thợ cưa sao? Lẽ nào cây roi có thể chống lại người cầm roi, và cây gậy có thể nâng tay người cầm gậy sao, vì nó chỉ là gỗ cây? Bởi đó Chúa tể là Thiên Chúa các đạo binh sẽ gửi sự điêu tàn đến giữa cảnh mầu mỡ của nó; và từ dưới cảnh vinh quang của nó, một ngọn lửa sẽ bốc cháy lên như ngọn lửa của một đám cháy".

     

    Bài Đáp Ca hôm nay bao gồm 4 câu, hai câu đầu cũng phản ảnh tâm thức vô thần của thành phần gian ác, đầy tự kiêu khi ra tay hành khổ thành phần dân Chúa, và hai câu sau cho thấy dự án thần linh của Thiên Chúa trong công cuộc cứu độ dân Ngài, không bao giờ bỏ rơi họ, miễn là họ nhờ chịu khổ mà nhận biết Ngài là Vị Thiên Chúa chân thật duy nhất của họ. Chúng ta đọc lại toàn Bài Đáp Ca hôm nay sẽ thấy rõ 2 phần và ý định thống lĩnh vô địch tối hậu vô cùng tốt lành nhân hậu của Thiên Chúa:

     

    1) Lạy Chúa, chúng chà đạp dân riêng Chúa, và làm khổ gia nghiệp của Ngài. Chúng bóp cổ khách kiều cư, người quả phụ, và chúng sát hại những kẻ mồ côi.

    2) Chúng nói rằng: "Chúa không nhìn thấy, và Thiên Chúa nhà Giacóp cũng chẳng hay". Ðồ ngu xuẩn trong dân, các ngươi nên hiểu biết; lũ dại khờ, bao giờ các ngươi mới nhận ra?

    3) Ðấng làm ra tai, há chẳng biết nghe? Ðấng nặn ra mắt, há không nhìn thấy? Ðấng giáo dục chư dân, há không sửa lỗi? Ðấng dạy bảo thiên hạ, há chẳng thông minh?

    4) Vì Chúa sẽ không loại trừ dân tộc, và không bỏ rơi gia nghiệp của Người. Nhưng sự xét xử sẽ trở lại đường công chính, và mọi người lòng ngay sẽ thuận tình theo.

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

     

    TN.XVL-4.mp3  

     

    --
    You received this message because you are subscribed to the Google Groups "LTXC-TD5" group.
    To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    To view this discussion on the web visit https://groups.google.com/d/msgid/ltxc-td5/CAKivYHqNmWUWuRP8_o24uLZGKLgW5LKHDK_MRtHMqFSQzVDkRA%40mail.gmail.com.
     
     

BÁNH SỰ SỐNG -TINHCAO- CN15TN-A

  •  
    Tinh Cao
     
    Sat, Jul 11 at 7:37 AM
     
     
    Chúa Nhật 15TN-A
     
    CÙNG THAM DỰ BỮA TIỆC Lời Chúa
     

    Bài Ðọc I: Is 55, 10-11

    "Chúng làm cho đất phì nhiêu".

    Trích sách Tiên tri Isaia.

    Ðây Chúa phán: "Như mưa tuyết từ trời rơi xuống và không trở lên trời nữa, nhưng chúng thấm xuống đất, làm cho đất phì nhiêu, cây cối sinh mầm, cho người gieo có hạt giống, cho người ta có cơm bánh ăn, cũng thế, lời từ miệng Ta phán ra sẽ không trở lại với Ta mà không sinh kết quả, nhưng nó thực hiện ý muốn của Ta, và làm tròn sứ mạng Ta uỷ thác".

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 64, 10abcd. 10e-11. 12-13. 14

    Ðáp: Hạt giống rơi vào đất tốt, và sinh hoa kết quả (Lc 8, 8).

    Xướng: 1) Chúa đã viếng thăm ruộng đất và tưới giội: Ngài làm cho đất trở nên phong phú bội phần. Sông ngòi của Thiên Chúa tràn trề nước, Ngài đã chuẩn bị cho thiên hạ có lúa mì. - Ðáp.

    2) Vì Ngài đã chuẩn bị như thế này cho ruộng đất: Ngài đã tưới giội nước vào những luống cày, và Ngài san bằng mô cao của ruộng đất. Ngài làm cho đất mềm bởi thấm nước mưa; Ngài chúc phúc cho mầm cây trong đất. - Ðáp.

    3) Chúa đã ban cho một năm hồng ân, và lốt xe ngự giá của Ngài khơi nguồn phong phú. Ðống đất hoang vu có nước chảy đầm đìa, và các đồi núi vận xiêm-y hoan hỉ. - Ðáp.

    4) Ðồng ruộng đông chật những đàn chiên dê, và các thung lũng được che lợp bằng ngũ cốc; muôn loài đều hát xướng và hoan ca. - Ðáp.

     

    Bài Ðọc II: Rm 8, 18-23

    "Các tạo vật ngóng trông sự mạc khải của con cái Thiên Chúa".

    Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.

    Anh em thân mến, tôi nghĩ rằng những đau khổ ở đời này không thể sánh với vinh quang sắp tới sẽ được mạc khải cho chúng ta. Vì chưng các tạo vật ngóng trông sự mạc khải của con cái Thiên Chúa. Các tạo vật đã phải tùng phục cảnh hư ảo, không phải vì chúng muốn như vậy, nhưng vì Ðấng đã bắt nó phải tùng phục với hy vọng là các tạo vật sẽ được giải thoát khỏi vòng nô lệ sự hư nát, để được thông phần vào sự tự do vinh hiển của con cái Thiên Chúa. Vì chúng ta biết rằng cho đến bây giờ, mọi tạo vật đều rên siết và đau đớn như người đàn bà trong lúc sinh con. Nhưng không phải chỉ có các tạo vật, mà cả chúng ta là những kẻ hưởng ơn đầu mùa của Thánh Thần, chúng ta cũng rên siết trong khi ngóng chờ phúc làm nghĩa tử và ơn cứu độ thân xác chúng ta.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Alleluia: Ga 17, 17b và a

    Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Lời Cha là chân lý; xin hãy thánh hoá chúng trong sự thật". - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Mt 13, 1-9 {hoặc 1-23}

    "Kìa, có người gieo giống đi gieo lúa".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

    Ngày ấy, Chúa Giêsu ra khỏi nhà và đi đến ngồi ở ven bờ biển. Dân chúng tụ tập quanh Người đông đảo đến nỗi Người phải xuống thuyền mà ngồi, còn tất cả dân chúng thì đứng trên bờ. Và Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều. Người nói:

    "Này đây, có người gieo giống đi gieo lúa. Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim trời bay đến ăn mất. Có hạt rơi xuống trên đá sỏi, chỗ có ít đất, nó liền mọc lên, vì không có nhiều đất. Khi mặt trời mọc lên, bị nắng gắt, và vì không đâm rễ sâu, nên liền khô héo. Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc um tùm, nên nó chết nghẹt. Có hạt rơi xuống đất tốt và sinh hoa kết quả, có hạt được một trăm, có hạt sáu mươi, có hạt ba mươi. Ai có tai thì hãy nghe".

    [Các môn đệ đến gần thưa Người rằng: "Tại sao Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ?" Người đáp lại: "Về phần các con, đã cho biết những mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không cho biết. Vì ai đã có, thì ban thêm cho họ được dư dật; còn kẻ không có, thì cái họ có cũng bị lấy đi. Bởi thế, Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ: vì họ nhìn mà không thấy, lắng tai mà không nghe và không hiểu chi hết. Thế mới ứng nghiệm lời tiên tri Isaia nói về họ rằng: "Các ngươi lắng tai nghe mà chẳng hiểu, trố mắt nhìn mà chẳng thấy gì. Vì lòng dân này đã ra chai đá, họ đã bịt tai nhắm mắt lại, kẻo mắt thấy được, tai nghe được, và lòng chúng hiểu được mà hối cải, và Ta lại chữa chúng cho lành". Phần các con, phúc cho mắt các con vì được thấy; và phúc cho tai các con vì được nghe. Quả thật, Thầy bảo các con: Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các con thấy, mà không được thấy; mong ước nghe điều các con nghe, mà không được nghe.

    "Vậy, các con hãy nghe dụ ngôn về người gieo giống: Kẻ nào nghe lời giảng về Nước Trời mà không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp lấy điều đã gieo trong lòng nó: đó là kẻ thuộc hạng gieo dọc đường. Hạt rơi trên đá sỏi là kẻ khi nghe lời giảng, thì tức khắc vui lòng chấp nhận, nhưng không đâm rễ sâu trong lòng nó, đó là kẻ nông nổi nhất thời, nên khi cuộc bách hại, gian nan xảy đến vì lời Chúa, thì lập tức nó vấp ngã. Hạt rơi vào bụi gai, là kẻ nghe lời giảng, nhưng lòng lo lắng việc đời, ham mê của cải, khiến lời giảng bị chết nghẹt mà không sinh hoa kết quả được. Hạt gieo trên đất tốt, là kẻ nghe lời giảng mà hiểu được, nên sinh hoa kết quả đến nỗi có hạt được một trăm, có hạt sáu mươi, có hạt ba mươi".]

    Ðó là lời Chúa.

     

    image.png

     

     

    Cảm Nghiệm NGƯỜI GIEO GIỐNG Lời Chúa

    BẠN VÀ TÔI CÙNG ĂN-NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA

    VÀ TIỆC THÁNH THỂ ĐỂ LÀ TẤM BÁNH BẺ RA CHO ANH EM

     

     

    Căn cứ vào diễn tiến của BÁNH Lời Chúa, chúng ta thấy tính cách liên tục về nội dung và ý nghĩa của Phụng Vụ Lời Chúa được Mẹ Giáo Hội cố ý tuần tự dọn ra cho con cái của mình mỗi Chúa Nhật hằng tuần.

    Thật vậy, nếu Chúa Nhật XIV tuần trước, Chúa Giêsu đã đề cập tới "những điều ấy", như đã chia sẻ, là chính những điều về chính bản thân Người, một Mầu Nhiệm Thần Linh được Cha trên trời mạc khải cho thành phần bé mọn hơn là thành phần khôn ngoan thông thái, thì Chúa Nhật XV tuần này và 2 Chúa Nhật XVI và XVII tiếp theo, Giáo Hội đã hoàn toàn bỏ tất cả đoạn 12, và nhẩy sang đoạn 13 của Thánh ký Mathêu, đoạn về Mầu Nhiệm Nước Trời là chính Chúa Kitô được Người diễn tả bằng các dụ ngôn khác nhau. Và dụ ngôn đầu tiên đó là dụ ngôn về "người gieo giống" như thế này:


    "Này đây, có người gieo giống đi gieo lúa. Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim trời bay đến ăn mất. Có hạt rơi xuống trên đá sỏi, chỗ có ít đất, nó liền mọc lên, vì không có nhiều đất. Khi mặt trời mọc lên, bị nắng gắt, và vì không đâm rễ sâu, nên liền khô héo. Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc um tùm, nên nó chết nghẹt. Có hạt rơi xuống đất tốt và sinh hoa kết quả, có hạt được một trăm, có hạt sáu mươi, có hạt ba mươi. Ai có tai thì hãy nghe".

    Dụ ngôn chính yếu về "người gieo giống" nhưng nội dung lại chỉ liên quan đặc biệt đến hạt giống cùng với 4 môi trường đón nhận khác nhau của nó: vệ đường hững hờ, đá sỏi cứng cỏi, bụi gai phân tâm và đất tốt đáp ứng. Tuy nhiên, chính yếu vẫn là "người gieo giống" liên quan đến đường lối hay cách thức gieo giống của người này: một là "người gieo giống" trong dụ ngôn này không chuyên nghiệp trong việc gieo giống, chẳng biết gieo giống là gì, chẳng biết gieo làm sao cho đúng nơi đúng chỗ; hai là "người gieo giống" ấy có quá nhiều hạt giống trong kho lẫm của mình nên bất cần những hạt giống gieo xuống có văng đi đâu cũng chẳng thiệt hại gì!

    Đúng thế, giả thuyết thứ hai có vẻ đúng hơn. Ở chỗ, "Thiên Chúa là Đấng giầu lòng xót thương" (Epheso 2:4)
     không phải chỉ ban ơn phúc của Ngài cho những ai tốt lành tài năng (có một tấm lòng như đất tốt), còn người xấu xa kém cỏi (có một tấm lòng như vệ đường, sỏi đá hay bụi gai) thì không.

    Là Đấng dựng nên tất cả mọi người và từng người, Thiên Chúa biết ai cũng cần đến ân sủng của Ngài, cần đến mạc khải thần linh của Ngài là Đức Giêsu Kitô để có thể được cứu độ, thì Ngài không thể nào không tỏ ra cho họ một cách nào đó, hợp với khả năng nhận thức và cuộc đời của họ. Bằng không, Ngài là một Thiên Chúa thiên vị, bất công, thưởng phát bất phân minh.

    Còn trách nhiệm của thành phần lãnh nhận ơn của Ngài và mạc khải của Ngài thì thuộc về kẻ lãnh nhận. Đó là lý do, trong phần dẫn giải dụ ngôn (không buộc đọc), Chúa Giêsu đã ghép hạt giống gieo xuống đồng hóa với chính lãnh nhận nhân:

    "
    Hạt rơi trên đá sỏi là kẻ khi nghe lời giảng, thì tức khắc vui lòng chấp nhận, nhưng không đâm rễ sâu trong lòng nó, đó là kẻ nông nổi nhất thời, nên khi cuộc bách hại, gian nan xảy đến vì lời Chúa, thì lập tức nó vấp ngã. Hạt rơi vào bụi gai là kẻ nghe lời giảng, nhưng lòng lo lắng việc đời, ham mê của cải, khiến lời giảng bị chết nghẹt mà không sinh hoa kết quả được. Hạt gieo trên đất tốt là kẻ nghe lời giảng mà hiểu được, nên sinh hoa kết quả đến nỗi có hạt được một trăm, có hạt sáu mươi, có hạt ba mươi".

    Trước khi gieo xuống một trong 4 môi trường đón nhận nào đó, thì "hạt giống", như Chúa Giêsu dẫn giảichính là 
    "lời giảng về Nước Trời", thế nhưng khi đã rơi xuống và chạm đến một nơi nào đó thì "lời giảng về Nước Trời" này lại hoàn toàn lệ thuộc vào môi trường của nó, để có thể đâm mộng nẩy mầm và phát triển cùng sinh hoa kết trái theo bản chất hạt giống của nó cho tới khi đạt được trọn vẹn tầm vóc hạt giống ấn định của nó, đúng như Lời Chúa phán trong Sách Tiên Tri Isaia trong Bài Đọc 1 hôm nay:

    "Như mưa tuyết từ trời rơi xuống và không trở lên trời nữa, nhưng chúng thấm xuống đất, làm cho đất phì nhiêu, cây cối sinh mầm, cho người gieo có hạt giống, cho người ta có cơm bánh ăn, cũng thế, lời từ miệng Ta phán ra sẽ không trở lại với Ta mà không sinh kết quả, nhưng nó thực hiện ý muốn của Ta, và làm tròn sứ mạng Ta uỷ thác".

    Vấn đề được đặt ra ở đây là nếu theo nguyên tắc và về phía "người gieo giống"lời từ miệng Ta phán ra sẽ không trở lại với Ta mà không sinh kết quả, nhưng nó thực hiện ý muốn của Ta, và làm tròn sứ mạng Ta uỷ thác", mà thực tế và về phía nhân loại lại hoàn toàn khác hẳn, ở chỗ đất tốt là môi trường đáp ứng duy nhất trong 4 môi trường đáp ứng Lời Chúa, thì làm sao lại xẩy ra chuyện "sẽ không trở lại với Ta mà không sinh kết quả"!

    Vậy "kết quả" ở đây là gì? Nếu không phải là những gì Thiên Chúa muốn, những gì "người gieo giống" muốn, đều được nên trọn đúng như ý muốn của Ngài, như chính Ngài đã khẳng định: "nó thực hiện ý muốn của Ta, và làm tròn sứ mạng Ta uỷ thác", nghĩa là nó chứng thực "Thiên Chúa là Đấng giầu lòng xót thương" tất cả mọi người và từng người, bất kể họ là thành phần tốt xấu hay lành dữ: "Ngài làm cho mặt trời mọc lên trên kẻ lành người dữ và làm mưa xuống trên người công chính và kẻ bất chính" (Mathêu 5:45).

    Nếu nơi mầu nhiệm Nhập Thể, mầu nhiệm gieo giống, Con Thiên Chúa là Lời hằng ở cùng Cha (xem Gioan 1:1) "đã hóa thành nhục thể" (Gioan 1:14), "là ánh sáng chiếu trong tăm tối, một tối tăm không át được ánh sáng" (Gioan 1:5), thì nơi Mầu Nhiệm Vượt Qua Lời của Con mình, Ngài còn có thể biến dữ thành lành, chết thành sống, như Ngài đã thực hiện nơi Con của Ngài là Đức Giêsu Kitô, Đấng đã Vượt Qua sự chết mà vào sự sống, Đấng sống lại từ cõi chết, tức là Người đã đi vào tận thâm cung bí ẩn nhất của chết chóc, của sự dữ, để biến căn tính tối tăm khổ nạn thành ánh sáng phục sinh, biến nọc độc chết chóc tử giá thành sự sống vinh quang, chẳng những cho riêng con người mà còn cho chung toàn thể tạo vật nữa. Và đó là tất cả ý nghĩa của lời Thánh Phaolô trong Thư Roma ở Bài Đọc 2 hôm nay:

    "Anh em thân mến, tôi nghĩ rằng những đau khổ ở đời này không thể sánh với vinh quang sắp tới sẽ được mạc khải cho chúng ta. Vì chưng các tạo vật ngóng trông sự mạc khải của con cái Thiên Chúa. Các tạo vật đã phải tùng phục cảnh hư ảo, không phải vì chúng muốn như vậy, nhưng vì Ðấng đã bắt nó phải tùng phục với hy vọng là các tạo vật sẽ được giải thoát khỏi vòng nô lệ sự hư nát, để được thông phần vào sự tự do vinh hiển của con cái Thiên Chúa. Vì chúng ta biết rằng cho đến bây giờ, mọi tạo vật đều rên siết và đau đớn như người đàn bà trong lúc sinh con. Nhưng không phải chỉ có các tạo vật, mà cả chúng ta là những kẻ hưởng ơn đầu mùa của Thánh Thần, chúng ta cũng rên siết trong khi ngóng chờ phúc làm nghĩa tử và ơn cứu độ thân xác chúng ta".


    Như thế thì quả thực "lời từ miệng Ta phán ra sẽ không trở lại với Ta mà không sinh kết quả, nhưng nó thực hiện ý muốn của Ta, và làm tròn sứ mạng Ta uỷ thác". Bài Đáp Ca hôm nay đã chất chứa tâm tình đầy lạc quan và hy vọng của "các tạo vật sẽ được giải thoát khỏi vòng nô lệ sự hư nát, để được thông phần vào sự tự do vinh hiển của con cái Thiên Chúa":

    1) Chúa đã viếng thăm ruộng đất và tưới giội: Ngài làm cho đất trở nên phong phú bội phần. Sông ngòi của Thiên Chúa tràn trề nước, Ngài đã chuẩn bị cho thiên hạ có lúa mì.

    2) Vì Ngài đã chuẩn bị như thế này cho ruộng đất: Ngài đã tưới giội nước vào những luống cày, và Ngài san bằng mô cao của ruộng đất. Ngài làm cho đất mềm bởi thấm nước mưa; Ngài chúc phúc cho mầm cây trong đất.

    3) Chúa đã ban cho một năm hồng ân, và lốt xe ngự giá của Ngài khơi nguồn phong phú. Ðống đất hoang vu có nước chảy đầm đìa, và các đồi núi vận xiêm-y hoan hỉ.

    4) Ðồng ruộng đông chật những đàn chiên dê, và các thung lũng được che lợp bằng ngũ cốc; muôn loài đều hát xướng và hoan ca.


    Vậy chúng ta hãy sử dụng chính câu Alleluia hôm nay để nguyện rằng: "
    Lạy Cha, 'Lời Cha là chân lý; xin hãy thánh hoá chúng trong sự thật'. - Alleluia".
     
     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

     

    CNXV-A.mp3  

     
     
     

     

    --
    You received this message because you are subscribed to the Google Groups "LTXC-TD5" group.
    To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    To view this discussion on the web visit https://groups.google.com/d/msgid/ltxc-td5/CAKivYHo-3myp_fQHqmNm2oMv%3DoxPqW9EuC3_yZp1w0yBAcZnPA%40mail.gmail.com.
     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ HAI CN15TN-A

  •  
    Tinh Cao
    Sun, Jul 12 at 3:11 PM
     
     
    Thứ Hai CN15TN-A


    BÁNH SỰ SÔNG Lời Chúa
    THEO CHÚA CẦN DẸP BỎ MỌI TẬT XẤU

    Bài Ðọc I: (Năm II) Is 1, 10-17

    "Các ngươi hãy tắm rửa, hãy dẹp khỏi mắt Ta các tư tưởng xấu xa".

    Trích sách Tiên tri Isaia.

    Hỡi các hoàng tử Sôđôma, hãy nghe lời Chúa; hỡi dân Gômôra, hãy lắng tai nghe luật Thiên Chúa chúng ta. Chúa phán: "Muôn vàn hy lễ có ích lợi gì cho Ta? Ta đã chán chê và không còn ưa thích những của lễ toàn thiêu bằng chiên đực, mỡ các súc vật béo, máu bò đực, chiên con và dê đực.

    "Khi các ngươi đến trước mặt Ta, ai kiểm soát các vật ấy nơi tay các ngươi, để các ngươi đi vào hành lang của Ta? Các ngươi đừng tiếp tục hiến dâng cho Ta những lễ tế vô ích nữa. Ta ghê tởm mùi hương. Ta không chịu được các ngày đầu tháng, các ngày Sabbat và các ngày lễ trọng khác. Những cuộc hội họp của các ngươi đều là gian ác.

    "Tâm hồn Ta chán ghét những ngày trăng mới và các lễ trọng của các ngươi. Tất cả những thứ đó đã làm khổ Ta, Ta đã nhàm chán chịu đựng rồi. Và khi các ngươi giơ tay các ngươi lên, thì Ta quay mặt đi. Khi các ngươi càng cầu nguyện, thì Ta càng không nhậm lời, vì tay các ngươi vấy đầy máu.

    "Các ngươi hãy tắm rửa, hãy thanh tẩy, hãy dẹp khỏi mắt Ta các tư tưởng xấu xa; đừng làm điều xấu nữa, hãy làm điều lành; hãy tìm kiếm công lý, hãy cứu giúp kẻ bị áp bức, hãy xét xử công bằng cho những trẻ mồ côi và bênh vực người goá bụa".

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 49, 8-9. 16bc-17. 21 và 23

    Ðáp: Ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ (c. 23b).

    Xướng: 1) Ta không khiển trách ngươi về chuyện dâng lễ vật, vì lễ toàn thiêu của ngươi đặt ở trước mặt Ta luôn. Ta không nhận từ nhà ngươi một con bò non, cũng không nhận từ đàn chiên ngươi những con dê đực. - Ðáp.

    2) Tại sao ngươi ưa kể ra những điều huấn lệnh, và miệng ngươi thường nói về minh ước của Ta? Ngươi là kẻ không ưa lời giáo huấn và ném bỏ lời Ta lại sau lưng? - Ðáp.

    3) Ngươi làm thế, mà Ta đành yên lặng? Ngươi đã tưởng rằng Ta cũng giống như ngươi? Ta sẽ bắt lỗi, sẽ phơi bày trước mặt ngươi tất cả. Ai hiến dâng lời khen ngợi, người đó trọng kính Ta; ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ. - Ðáp.

     

    Alleluia: 1 Sm 3, 9

    Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin hãy phán, vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe: Chúa có lời ban sự sống đời đời. - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Mt 10, 34 - 11, 1

    "Thầy không đến để đem hòa bình, nhưng đem gươm giáo".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng: "Các con chớ tưởng rằng Thầy đến để mang hoà bình cho thế gian: Thầy không đến để đem hoà bình, nhưng đem gươm giáo. Vì chưng, Thầy đến để gây chia rẽ con trai với cha mình, con gái với mẹ mình, nàng dâu với mẹ chồng mình: và thù địch của người ta lại là chính người nhà mình. Kẻ nào yêu mến cha mẹ hơn Thầy, thì chẳng xứng đáng với Thầy. Kẻ nào yêu con trai con gái hơn Thầy, thì chẳng xứng đáng với Thầy. Kẻ nào không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng đáng với Thầy. Kẻ nào cố tìm mạng sống mình thì sẽ mất, và kẻ nào đành mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm lại được nó.

    Kẻ nào đón tiếp các con là đón tiếp Thầy, và kẻ nào đón tiếp Thầy, là đón tiếp Ðấng đã sai Thầy. Kẻ nào đón tiếp một tiên tri với danh nghĩa là tiên tri, thì sẽ lãnh phần thưởng của tiên tri; và kẻ nào đón tiếp người công chính với danh nghĩa người công chính, thì sẽ lãnh phần thưởng của người công chính. Kẻ nào cho một trong những người bé mọn này uống chỉ một bát nước lã mà thôi với danh nghĩa là môn đệ, thì quả thật, Thầy nói với các con: người ấy không mất phần thưởng đâu".

    Sau khi Chúa Giêsu truyền dạy xong các điều ấy cho mười hai tông đồ, Người rời khỏi đó để đi dạy dỗ và rao giảng trong các thành phố của các ông.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Evangelho de hoje (Mt 10,34 –11,1) - Egídio Serpa | Egídio Serpa ... 

     


    Suy Niệm / Cảm NghiệmTHEO CHÚA CÓ NHIỀU THÁNH GIÁ



    Bài Phúc Âm cho Thứ Hai Tuần XV Thường Niên là bài phúc âm tiếp theo loạt bài phúc âm của Thánh ký Mathêu về huấn từ sai đi của Chúa Giêsu với 12 tông đồ. Bài phúc âm hôm nay là phần cuối cùng của bài huấn từ sai đí ấy, một phần huấn từ bao gồm 2 điểm chính yếu liên quan đến 
    "gươm giáo" và "bát nước".
     
    "Gươm giáo": "Các con chớ tưởng rằng Thầy đến để mang hoà bình cho thế gian: Thầy không đến để đem hoà bình, nhưng đem gươm giáo. Vì chưng, Thầy đến để gây chia rẽ con trai với cha mình, con gái với mẹ mình, nàng dâu với mẹ chồng mình: và thù địch của người ta lại là chính người nhà mình. Kẻ nào yêu mến cha mẹ hơn Thầy, thì chẳng xứng đáng với Thầy. Kẻ nào yêu con trai con gái hơn Thầy, thì chẳng xứng đáng với Thầy. Kẻ nào không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng đáng với Thầy. Kẻ nào cố tìm mạng sống mình thì sẽ mất, và kẻ nào đành mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm lại được nó".
     
    "Bát nước": "Kẻ nào đón tiếp các con là đón tiếp Thầy, và kẻ nào đón tiếp Thầy, là đón tiếp Đấng đã sai Thầy. Kẻ nào đón tiếp một tiên tri với danh nghĩa là tiên tri, thì sẽ lãnh phần thưởng của tiên tri; và kẻ nào đón tiếp người công chính với danh nghĩa người công chính, thì sẽ lãnh phần thưởng của người công chính. Kẻ nào cho một trong những người bé mọn này uống chỉ một bát nước lã mà thôi với danh nghĩa là môn đệ, thì quả thật, Thầy nói với các con: người ấy không mất phần thưởng đâu".
     
    Trước hết về "gươm giáo". Nếu chúng ta chỉ lấy nguyên câu Chúa Giêsu nói ở ngay đầu bài phúc âm hôm nay: "Thầy không đến để đem hòa bình, nhưng đem gươm giáo", thì chắc chắn Người là tên phản kitô, vì giáo huấn của Người chất chứa những gì là phản nhân bản, chia rẻ, vô luân thường đạo lý. Thế nhưng, căn cứ vào ý tưởng của toàn đoạn văn, Người quả là chí lý khi khẳng định một câu nói lạ lùng hầu như lạc giáo như thế. Và nhất là căn cứ vào ý nghĩa Thánh Kinh của "gươm giáo" là chính Lời Chúa "sắc hơn gươm hai lưỡi(xem Do Thái 4:12).
     
    Ở chỗ, Chúa Giêsu quả thực hoàn toàn không chủ ý gây ra chia rẽ giữa con người với nhau, nhưng giáo huấn của Người và tinh thần của Người tự bản chất vượt lên trên tất cả những gì là tự nhiên, nếu không muốn nói, theo cảm nhận chủ quan nơi nhiều người, là những gì phản tự nhiên: "Kẻ nào yêu mến cha mẹ hơn Thầy, thì chẳng xứng đáng với Thầy. Kẻ nào yêu con trai con gái hơn Thầy, thì chẳng xứng đáng với Thầy", đến độ thái độ và hành động của họ trở thành bất khả chấp đối với cả thành phần thân nhân ruột thịt của họ: "thù địch của người ta lại là chính người nhà mình", khi h cứ kiên gan và hiên ngang "mù quáng như cuồng tín" sống theo giáo huấn và tinh thần ngược đời của Người: "Kẻ nào không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng đáng với Thầy. Kẻ nào cố tìm mạng sống mình thì sẽ mất, và kẻ nào đành mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm lại được nó".
     
    Sau nữa về "bát nước". Bởi thế, trước những con người sống theo giáo huấn và tinh thần của Chúa Kitô có vẻ lập dị điên khùng như vậy mà những ai vẫn tiếp nhận họ thì phải kể là những con người ấy phải có một đức tin mãnh liệt, bởi những người tiếp nhận này đã nhận ra Người nơi thành phần thừa sai của Người: "Kẻ nào đón tiếp các con là đón tiếp Thầy", và chính vì thế những con người ấy đáng được tưởng thưởng xứng đáng, cho dù so với công sức của thành phần thừa sai được những con người ấy tiếp nhận thì việc tiếp nhận của những con người này chẳng đáng là bao, chẳng khác gì như một "bát nước lã" vậy thôi: "Kẻ nào cho một trong những người bé mọn này uống chỉ một bát nước lã với danh nghĩa là môn đệ, thì quả thật, Thầy nói với các con: người ấy không mất phần thưởng đâu". Tại sao? Bởi vì: "Kẻ nào đón tiếp một tiên tri với danh nghĩa là tiên tri, thì sẽ lãnh phần thưởng của tiên tri; và kẻ nào đón tiếp người công chính với danh nghĩa người công chính, thì sẽ lãnh phần thưởng của người công chính". 

    Cảm Nghiệm

     
    Kinh nghiệm sống đạo cho thấy, cho dù người lành không hề có vũ khí trong tay, hay chẳng bao giờ nghĩ đến tranh giành hay cạnh tranh hoặc tranh đấu, như chính đời sống của họ lại tạo nên chiến tranh, tạo nên ghen ghét và thù hận nơi thành phần gian ác trên thế gian này. Bởi đời sống của họ như ánh sáng chiếu soi vào các việc tối tăm của thành phần gian ác, như một cách tố cáo những việc gian ác của thành phần gian ác này và lên án con người tồi bại của thành phần gian ác ấy. Thế nên thành phần gian ác cần phải tìm hết cách ra tay triệt hạ cho bằng được ánh sáng làm chói mắt mình bằng chính bóng tối là các việc gian ác bạo lực hung tàn của mình.

    Như thế, nếu chỉ vì sống đức tin, sống lời Chúa mà kẻ lành đã, đang và mãi mãi không thể nào không bị thế gian bách hại. Và như thế, không phải là Chúa Kitô đã mang gươm giáo lời Chúa xuống thế gian để gây chia rẽ hay sao, hoặc đúng hơn, để phân loại giữa kẻ lành và người dữ hay sao?

    Tuy nhiên, người dữ đây không phải chỉ có những ai không nhận biết Thiên Chúa, vốn được gọi là dân ngoại hay lương dân, mà bao gồm cả thành phần sống đạo nhưng sống theo hình thức, bôi bác bề ngoài, gây gương mù gương xấu, hay sống phản lại tinh thần của đức tin là đức ái trọn hảo. Bởi đó nên mới xẩy ra tình trạng chính nội bộ "kẻ lành" là thành phần Kitô hữu với nhau cũng đã không thể nào thoát được tình trạng đụng chạm nẩy lửa đầy gươm giáo.

    Trong Bài Đọc 1 hôm nay, qua miệng Tiên Tri Isaia, Thiên Chúa đã khẳng định ý định của Ngài về các hành động đạo đức tốt lành như lễ vật dâng lên Ngài của thành phần cứ làm điều gian ác, như sau:

    "Muôn vàn hy lễ có ích lợi gì cho Ta? Ta đã chán chê và không còn ưa thích những của lễ toàn thiêu bằng chiên đực, mỡ các súc vật béo, máu bò đực, chiên con và dê đực.... Các ngươi đừng tiếp tục hiến dâng cho Ta những lễ tế vô ích nữa. Ta ghê tởm mùi hương. Ta không chịu được các ngày đầu tháng, các ngày Sabbat và các ngày lễ trọng khác. Những cuộc hội họp của các ngươi đều là gian ác... Tâm hồn Ta chán ghét những ngày trăng mới và các lễ trọng của các ngươi. Tất cả những thứ đó đã làm khổ Ta, Ta đã nhàm chán chịu đựng rồi. Và khi các ngươi giơ tay các ngươi lên, thì Ta quay mặt đi. Khi các ngươi càng cầu nguyện, thì Ta càng không nhậm lời, vì tay các ngươi vấy đầy máu".

    Bởi vậy, nếu trong Bài Đọc 1, Thiên Chúa vẫn kêu gọi thành phần gian ác hãy quay về với đường ngay nẻo chính: "Các ngươi hãy tắm rửa, hãy thanh tẩy, hãy dẹp khỏi mắt Ta các tư tưởng xấu xa; đừng làm điều xấu nữa, hãy làm điều lành; hãy tìm kiếm công lý, hãy cứu giúp kẻ bị áp bức, hãy xét xử công bằng cho những trẻ mồ côi và bênh vực người goá bụa".

    Ngài vẫn không hoàn toàn khinh chê lễ vật của họ hiến dâng lên Ngài, như câu đầu của Bài Đáp Ca hôm nay cho thấy: "Ta không khiển trách ngươi về chuyện dâng lễ vật, vì lễ toàn thiêu của ngươi đặt ở trước mặt Ta luôn". Vì dầu sao những của lễ bề ngoài đó cũng cho thấy thiện chí của họ, dù họ bất xứng, nên chính Thiên Chúa "sẽ bắt lỗi, sẽ phơi bày trước mặt ngươi tất cả", để nhờ đó, như Bài Đáp Ca hôm nay cho thấy, họ nhận biết Thiên Chúa và được hưởng ơn độ: "ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ".

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

     

    TN.XVL-2.mp3  

     

    --
    CMC-THDC (Thân Hữu Đồng Công)
    ---
    Bạn nhận được thư này vì bạn đã đăng ký vào nhóm Google Groups "CMC-THDC".
    Để hủy đăng ký khỏi nhóm này và ngừng nhận email từ nhóm, hãy gửi email đến This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    Để xem cuộc thảo luận này trên web, hãy truy cập https://groups.google.com/d/msgid/cmc-thdc/CAKivYHoTxLEm%2BCvmrq18ZThn9kOh8kh99-iemVSv6bve8bmODg%40mail.gmail.com
     
     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ BẢY CN14TN-A

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Fri, Jul 10 at 11:57 PM
     
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


    Đừng sợ…, nhưng hãy sợ ….

    11/07 – Thứ Bảy tuần 14 thường niên. – Thánh Bênêđictô, viện phụ. Lễ nhớ.

    "Các con đừng sợ những kẻ giết được thân xác".

     

    * Chào đời quãng năm 480 tại Noóc-xi-a (Um-ri-a). Sau một thời gian theo học ở Rôma, Bênêđictô rút lui vào một hang ở Xu-bi-a-cô và bắt đầu sống đời ẩn sĩ, chiêu mộ các đồ đệ rồi chuyển đến Montê Cátxinô. Tại đây, người lập một đan viện thời danh, chính người soạn tu luật cho đan viện. Sau này tu luật mang tên người được phổ biến khắp châu Âu, nên người được mệnh danh là “Tổ phụ của nếp sống đan tu ở phương Tây”. Người qua đời ngày 21 tháng 3 năm 547.

    Từ cuối thế kỷ 8, người đã được kính nhớ vào ngày 11 tháng 7.

    Ngày 24 tháng 10 năm 1964, Đức Giáo Hoàng Phaolô 6 ra tông thư “sứ giả hòa bình” (Pacis nuntius), đặt người làm bổn mạng toàn châu Âu.

     

    Lời Chúa: Mt 10, 24-33

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Môn đệ không hơn thầy, và tôi tớ không hơn chủ mình. Môn đệ được bằng thầy, tôi tớ được bằng chủ mình thì đã là khá rồi. Nếu họ đã gọi chủ nhà là Bêelgiêbul thì huống hồ là người nhà của Ngài. Vậy các con đừng sợ những người đó, vì không có gì che giấu mà không bị thố lộ; và không có gì kín nhiệm mà không hề hay biết. Điều Thầy nói với các con trong bóng tối, hãy nói nơi ánh sáng; và điều các con nghe rỉ tai, hãy rao giảng trên mái nhà.

    "Các con đừng sợ kẻ giết được thân xác, nhưng không thể giết được linh hồn. Các con hãy sợ Đấng có thể ném cả xác lẫn hồn xuống địa ngục. Nào người ta không bán hai chim sẻ với một đồng tiền đó sao? Thế mà không con nào rơi xuống đất mà Cha các con không biết đến. Phần các con, tóc trên đầu các con đã được đếm cả rồi. Vậy các con đừng sợ: các con còn đáng giá hơn chim sẻ bội phần.

    "Vậy ai tuyên xưng Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ tuyên xưng nó trước mặt Cha Thầy là Đấng ngự trên trời. Còn ai chối Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ chối nó trước mặt Cha Thầy là Đấng ngự trên trời".

     

     

    BẠN VÀ TÔI CÙNG THAM DỰ TIỆC LỜI CHÚA
     

    TÔI ĂN - NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA: 1: Anh em đừng sợ


    Trong bài Tin Mừng hôm qua, Đức Giêsu nhắc chúng ta đừng lo (c.19).

    Hôm nay ba lần Ngài nhắc chúng ta đừng sợ kẻ bách hại (cc. 26. 28.31).

    Cuộc sống con người bị trói buộc bởi những nỗi sợ,

    có lý và vô lý, đến từ bên ngoài hay từ bên trong trái tim.

    Càng văn minh con người càng có nhiều nỗi sợ mới.

    Nỗi sợ làm người ta mất tự do, mất bình an, mất vui…

    “Đừng sợ” là điệp khúc trấn an được Đức Giêsu nhắc lại nhiều lần.

    Đừng sợ, Simon, khi Thầy gọi anh đi theo (Lc 5, 10).

    Đừng sợ khi Thầy đi trên mặt nước mà đến (Mt 14, 27).

    Đừng sợ sau khi thấy Thầy được biến hình (Mt 17, 7).

    Đừng sợ, Giairô, dù con gái ông đã chết (Mc 5, 36).

    Đừng sợ, hỡi các phụ nữ, khi gặp Thầy phục sinh (Mt 28, 10).

    Nỗi sợ có vẻ gắn liền với phận người mong manh.

    Nhưng Đức Giêsu muốn giải phóng chúng ta khỏi mọi nỗi sợ.

    Có người môn đệ sợ bị mất mạng, đến nỗi không dám rao giảng,

    không dám tuyên nhận Thầy trước mặt người đời.

    Đức Giêsu mời các môn đệ nói công khai giữa ban ngày, trên mái nhà,

    điều mình nghe Thầy thì thầm trong đêm khuya (c. 27).

    Họ không được giữ riêng cho mình điều đã lãnh nhận.

    Đừng sợ cái giá phải trả cho việc rao giảng, làm chứng cho Thầy,

    vì có điều gì còn quý hơn cả sự sống thân xác nữa (c. 28).

    Trong Vườn Dầu, Đức Giêsu cũng sợ chết, vì Ngài còn quá trẻ.

    Nhưng Ngài đã không để cho nỗi sợ thắng mình,

    khi dám nói tiếng xin vâng, buông đời mình trong tay Cha.

    Cha lo cho cả những sinh vật bé nhỏ, tưởng như vô giá trị.

    Chim sẻ là thức ăn rẻ tiền nhất vào thời Đức Giêsu.

    Tiền lương một ngày mua được ba chục con chim sẻ.

    “Thế mà không một con nào rơi xuống đất ngoài ý Cha” (c. 29).

    Cả đến sợi tóc của trên đầu chúng ta cũng được Thiên Chúa đếm (c. 30).

    Dù một sợi cũng được Thiên Chúa giữ gìn (Lc 21, 18).

    Chính vì thế người Kitô hữu được giải phóng khỏi những nỗi sợ đeo đẳng.

    Họ chẳng còn sợ ai, ngoài Thiên Chúa.

    Vấn đề không phải là trở nên vô cảm, không biết sợ là gì.

    Nhưng là biết sợ ai.

    “Mày cùng chịu một án phạt mà không biết sợ Thiên Chúa ư?”

    Anh trộm lành đã nói với người kia như vậy (Lc 23, 40).

    Xin Chúa giải thoát chúng ta khỏi những nỗi sợ vu vơ,

    để chúng ta được tự do, biết lo điều phải lo, biết sợ điều phải sợ.

     

    Cầu nguyện VÀ SỐNG CẦU NGUYỆN :

    Lạy Chúa Giêsu,

    xin cho con dám hành động

    theo những đòi hỏi khắt khe nhất của Chúa.

    NHỜ ƠN CHÚA, con biết theo Chúa vô điều kiện,

    vì xác tín rằng

    Chúa ngàn lần khôn ngoan hơn con,

    Chúa ngàn lần quảng đại hơn con,

    và Chúa yêu con hơn cả chính con yêu con.

    Lạy Chúa Giêsu trên thập giá,

    - con dám liều theo Chúa

    mà không tính toán thiệt hơn,

    anh hùng vượt trên mọi nỗi sợ,

    can đảm lướt thắng sự yếu đuối của quả tim,

    và ném mình trọn vẹn cho sự quan phòng của Chúa.

    Ước gì khi dâng lên Chúa

    những hy sinh làm cho tim con rướm máu,

    con cảm nghiệm được niềm vui bất diệt

    của người một lòng theo Chúa.

    Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.

     

     2: SỢ VÀ KHÔNG SỢ

    Trong vũ trụ con người rất bé nhỏ. Chỉ như một hạt bụi. Và luôn có những thế lực khiến con người sợ hãi.Vì có thể nghiền nát con người. Nhưng Chúa Giê-su dạy ta khôn ngoan phân định. Nên biết sợ và không biết sợ.

    Đừng sợ những thế lực đời này. Vì họ chỉ có thể huỷ hoại được thân xác. Nhưng không huỷ hoại được linh hồn. Họ chỉ chiếm đoạt đời này của ta. Nhưng không thể chiếm đoạt đời sau. Quyền lực của họ mau qua. Chính họ cũng tàn lụi theo quy luật tự nhiên. Thế lực trần gian chính là một phép thử con người. Thử óc phân định. Thử thái độ chọn lựa. Thử sự trung tín. Thử mức độ siêu thoát. Để xem ta chọn lựa trần gian hay Thiên Chúa.

    Chúa dạy ta hãy biết sợ Thiên Chúa. Vì Thiên Chúa làm chủ cả đời này lẫn đời sau. Vì Thiên Chúa có thể huỷ hoại cả thân xác lẫn linh hồn. Vì Thiên Chúa là vị thẩm phán tối cao. Sẽ xét xử cả vũ trụ lẫn con người.

    I-sa-i-a đã được chứng kiến vinh quang Thiên Chúa. Vinh quang bao trùm cả vũ trụ. Cả trời đất tràn ngập vinh quang Thiên Chúa. Thiên Chúa thống trị cả trời đất muôn loài. Nếu có phải sợ ta phải sợ Thiên Chúa (năm chẵn).

    Tổ phụ Giu-se đã hiểu được điều đó. Trong khi anh em ngài chưa hiểu. Nên cư xử theo thói đời. Khi có quyền thế thì ức hiếp người khác. Khi đối diện với quyền lực thì sợ hãi khiếp nhược. Nhưng tổ phụ Giu-se đã cư xử khác hẳn. Có lẽ trước kia ngài cũng từng sợ người đời. Nhưng từ khi cảm nghiệm được quyền năng Thiên Chúa trong đời mình ngài thay đổi thái độ. Ngài kính sợ Thiên Chúa. Vì biết Thiên Chúa làm chủ vận mệnh. Ngài cảm nghiệm được quyền năng và tình thương của Thiên Chúa. Không những cứu ngài khỏi bàn tay người phàm. Mà còn hạ nhục những kẻ có sức mạnh. Nâng cao ngài là một người yếu ớt bé nhỏ. Chính vì thế mà ngài khoan dung với anh em. Không xét xử anh em. Để Thiên Chúa xét xử. Không dám dùng quyền của mình trên anh em. Vì biết trên mình còn có quyền năng tuyệt đối là Thiên Chúa. Và chính quyền năng của mình cũng là do Thiên Chúa ban tặng (năm lẻ).

    Xin cho con hiểu được chân lý này như I-sa-i-a. Như tổ phụ Giu-se. Để con không sợ những thế lực đời này. Không sợ mất mát đời này. Nhưng luôn kính sợ Thiên Chúa. Và biết kính trọng anh em.

    Tgm Giuse Ngô Quang Kiệt

     

    3: Ðừng sợ người đời

    Mahatma Gandhi, nhà tranh đấu bất bạo động cho quyền con người và nền độc lập của Ấn Ðộ, đã có lần nhắn nhủ các môn sinh như sau: "Sự thật và tình thương sẽ chiến thắng. Hãy suy nghĩ điều đó và hành động theo sự thật và tình thương. Ðừng bao giờ dùng bạo lực đáp trả bạo lực, vì làm như thế là bắt chước lối sống man rợ của những người dùng bạo lực. Khi dùng bạo lực, những người đó cho thấy nỗi thất vọng và trạng thái thú hóa của họ. Chúng ta hãy sống như con người. Những người dùng bạo lực có thể đánh đập và giết chết thân xác chúng ta, nhưng không thể giết được tinh thần và quyền lợi của chúng ta, họ không thể giết được sự thật. Sự thật và tình thương sẽ chiến thắng. Hãy suy nghĩ kỹ và hãy sống theo sự thật và tình thương, bởi vì nếu sống theo bạo lực và hận thù, thì thế giới sẽ trở thành mù lòa".

    Ðã từng vào tù ra khám, đã từng bị đánh đập hành hung, con người đã nói những lời trên đây chưa một lần tỏ ra sợ sệt. Ngày 30/01/1948, ông ngã gục vì nhát gươm của một người quá khích. Cái chết của ông là một cụ thể hóa của chính chủ trương bất bạo động mà ông đã đề ra.

    Sẵn sàng chết để làm chứng cho sự thật và tình thương với niềm tin vào sự bất tử của linh hồn con người, Mahatma Gandhi dù chưa phải là Kitô hữu, nhưng đã sống theo lời Chúa dạy trong Tin Mừng hôm nay, đó là sống hiên ngang, không sợ hãi trước các cường lực sự dữ, không sợ hãi những người chỉ giết được thân xác, nhưng không làm gì được linh hồn; sống trung thực với phẩm giá của con cái Chúa, không để mình rơi vào tình trạng hóa thú và nô lệ cho bạo lực: "Các con đừng sợ những kẻ giết được thân xác, mà không giết được linh hồn".

    Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta nhìn vào thực tế cuộc sống và tỏ ra thái độ phù hợp với người có lòng tin. Từ chuyện phải vất vả kiếm sống đến chuyện tương lai của con cái và những khó khăn trong việc sống đạo, chúng ta được mời gọi để múc lấy ánh sáng của Tin Mừng và chiếu dọi vào những thực tế ấy. Là người Kitô hữu, tôi phải sống những thực tại ấy thế nào? Lý tưởng của tôi là tìm mọi cách để có nhiều của cải vật chất hay là tìm kiếm Nước Chúa và sự công chính trước?

    "Môn đệ không hơn Thầy, tôi tớ không hơn chủ". Chúa Giêsu đã đi con đường của nghèo khó, thua thiệt, bách hại, thập giá, tha thứ và tha thứ cho đến cùng. Nhưng Chúa Giêsu không chỉ đề ra cho chúng ta một lý tưởng, một con đường để đi theo, Ngài chính là con đường, là sự thật và là sự sống. Chúng ta tin rằng nếu chúng ta kết hiệp với Ngài, chúng ta sẽ được sức mạnh của Ngài để thắng vượt mọi gian nan thử thách. Chúng ta cũng tin rằng bên kia những hao mòn và chết chóc trong thân xác, tâm hồn chúng ta sẽ được mãi mãi kết hiệp với Ngài.

    (Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

     

    -----------------------------