LÀM SAO GIỮ MÌNH SẠCH TỘI.
I. Đừng chơi với lửa.
Xác thịt ta, kẻ thù nguy-hiểm hơn cả, chúng ta chống trả bằng cách nào?
Trước tiên, bằng lời cầu-nguyện mà chúng ta đã nói ở các đoạn trên. Thứ đến, bằng cách tránh các dịp tội, mà chúng ta thử bàn đến hôm nay. Thánh Bernadinô Sienna nói: “Những lời khuyên dạy quan trọng nhất của Chúa và cũng là nền móng đạo thánh Chúa, đó là những lời khuyên dạy bỏ các dịp tội.”
Lần kia, một tên quỷ bị trục-xuất ra khỏi một người bị quỷ ám, đã thú nhận rằng, tất cả các bài giảng mà nó gớm ghét nhất là những bài nói về việc từ bỏ các dịp tội. Ma quỷ reo cười thích thú đối với những tội-nhân chỉ thề-hứa, chỉ quyết-tâm mà không bỏ các dịp hiểm nghèo phạm tội.
Các dịp tội, cách riêng các dịp tội về xác thịt, như tấm bảng che phủ lên mặt, làm cho ta không còn nhìn thấy chẳng những các quyết-tâm, mà cả ánh sáng đã thâu nhận được, cũng như các chân-lý đời đời. Tóm lại, chúng làm cho ta quên hết tất cả tối-tăm bao phủ.
Nguyên-cớ sa ngã xưa kia của tổ-tông chúng ta cũng vì không tránh dịp tội. Bà Evà biết rõ khi nói với con rắn: “Thiên-Chúa cấm chúng tôi không được ăn những quả ấy, và cũng đừng sờ đến chúng.” (Khởi-nguyên 3 : 3)
Nhưng nói xong, đáng lẽ bỏ đi ngay (đào vi thượng sách), bà nấn ná ở lại đối-thoại với con rắn, nhìn quả cấm, rồi văn vê trong tay và sau cùng nghe theo lời rắn độc ăn quả cấm và đưa cho ông Adong cùng ăn: “Ai liều mình vào dịp hiểm-nghèo sẽ chết trong hiểm-nghèo.” (Ecclus 3 :27)
Thánh Phê-rô ghi nhận rằng ma quỷ “gầm thét kiếm mồi để ăn thịt”.
Thánh Xy-pri-a-nô tự hỏi ma quỷ làm gì để vào lại một linh hồn mà nó vừa ra khỏi? Nó vừa đi vừa tìm kiếm cơ-hội: “Nó nhìn ngắm cẩn thận xem chỗ nào sơ hở nhất để vào theo lối đó.”
Nếu người nào khinh thường lui tới những nơi có các dịp hiểm nghèo, địch-thù sẽ nắm lấy cơ-hội thuận lợi nhất để giết chết họ.
Hơn nữa, Ap-bô Ghe-Ric (Abbot Guerric) quan sát nhận thấy rằng Lazarô sống lại tay chân còn buộc dây. Nếu không cởi dây, ông ta sẽ chết, và ông không thể sống trói buộc như thế. Ngài có ý nói những ai ra khỏi đống bùn dơ tội-lỗi, nhưng vẫn buộc chặt vào dịp tội, sẽ chết theo dịp tội đó. Những ai muốn được cứu-rỗi, chẳng những phải bỏ tội, mà phải bỏ luôn cả các dịp tội, như bạn xấu, nơi đàng-điếm tội-lỗi v.v…
Có thể bạn nói, tôi đã thay đổi cuộc sống; Tôi không còn ý-tưởng xấu nào với người đó, và tôi đâu còn bị cám dỗ nữa.
Xin trả lời bạn: Ở Phi-châu có một loại gấu hay đuổi bắt loại khỉ để ăn thịt. Một khi thấy gấu tới, loại khỉ đó thoát thân bằng cách trèo lên những cây cao chót vót. Hỏng mất mồi, gấu làm sao đây? Nó nằm xoài dưới gốc cây, giả vờ chết. Tưởng gấu chết thật, loài khỉ nghĩ rằng còn gì nguy-hiểm nữa đâu, nên lò-mò tuột xuống. Liếc nhìn thấy loài khỉ đang từ từ tuột xuống ngang tầm tay, gấu ta đột nhiên nhảy dậy, vồ lấy khỉ và cấu xé ăn thịt.
Bạn ạ, ma quỷ cũng vậy, nó giả vờ để yên không cám-dỗ, cứ để bạn lui tới như không có chuyện gì nguy-hiểm cả. Nhưng nó chờ một cơ-hội nào thuận tiện nhất, cám-dỗ bạn và bạn lại sa vào cạm-bẫy của nó. Biết bao linh hồn đã đọc kinh, cầu-nguyện, rước Thánh-Thể và người đời kể như các vị Thánh, thế nhưng những linh hồn này đã xem thường các dịp hiểm-nghèo tội-lỗi, nên đã thành con mồi cho ma quỷ!
Sách kể chuyện một bà thánh thiện đã lớn tuổi, tình nguyện làm một công-tác đạo đức, là chôn xác các vị tử-đạo. Một lần kia, bà tình cờ tìm thấy một vị chưa chết, nên đem về nhà bà săn sóc, vị này bình phục. Sau đó việc gì đã xẩy đến? Trong một cơ-hội thuận tiện nhất, hai người có thể kể như hai vị thánh, đã mất ơn Chúa, sau đó mất luôn cả đức tin.
Tiên tri Isaia đã kêu lên: “Hãy hô to, mọi xác phàm đều là cỏ.” (I-sai-a 40 : 6)
Suy tư câu đó,Thánh Cờ-ry-sô-tôm nêu lên: Để lửa giữa rơm, rơm không cháy sao ? “Để một ngọn nến thắp sáng giữa đống cỏ khô, ai dám đoan chắc đống cỏ không cháy!”
Thánh Xi-pơ-ri-a-nô cũng không nói khác hơn: “Để lửa bao bọc tứ bề mà không cháy được ư?”.
Cùng một ý-tưởng đó, vua Salômon nói: “Người ta có thể bước trên than hồng mà chân không bị phỏng ư?” (Cách-ngôn 6 : 28)
Cũng vậy, ai liều mình sống trong dịp tội, lại không vấp ngã sao?
Chúng ta hãy: “Chạy trốn tội-lỗi như trốn rắn độc.” (Ecclus 21 :2)
Theo Gu-an-phờ-rit: “Không phải đừng đụng đến rắn, mà đừng đến gần.”
IV. Dứt khoát bỏ ngay dịp tội.
Nhưng bạn lại nói rằng nhà đó, bạn hữu đó có lợi cho tôi. Nếu “nhà người bạn gái đó là đường đi âm- phủ.” (Cách-ngôn 7 : 27)
Bạn không kịp lánh xa để được cứu-rỗi ư? Chúa phán: “Nếu mắt phải con nên dịp tội cho con, thì hãy khoét và ném nó đi.” (Mat-thêu 5 : 29)
Chúa có ý bảo không gì khác hơn là phải lánh xa dịp tội.
Thánh Phan-xi-cô At-xi-di nói rằng ma quỷ cám-dỗ những người lành khác hơn các kẻ dữ. Trước tiên nó dùng sợi tóc, rồi dùng sợi chỉ, sau nữa dùng dây nhỏ, sau cùng dây thừng trói buộc các người lành. Thánh nhân có ý nói rằng nó xúi dục các kẻ lành trước tiên phạm những lỗi lầm nhỏ. Một khi đã chiều theo ý nó, nó sẽ cám-dỗ ngày càng vi phạm những điều lỗi lớn hơn và sau cùng là tội trọng. Cách riêng là những thói xấu về xác-thịt, chúng ta phải dứt khoát tránh ngay những dịp gần và những dịp xa.
V. Các phương -dược thần -diệu.
Để giữ mình khỏi phạm tội, chẳng những phải quyết tâm, phải tránh xa các dịp tội, mà còn phải năng xưng-tội và lãnh các phép Bí-Tích. Nhà năng quét dọn không bị dơ. Năng xưng-tội chẳng những sạch tội, mà còn được thêm sức mạnh chống trả chước cám-dỗ.
Phép Mình-Thánh tăng cường sự sống thiêng-liêng: “Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì được sống đời đời, và Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày tận thế.” (Gio-an 6,54).
Ai năng rước Mình và Máu Chúa sẽ được hứa ban sự sống đời đời. Công-đồng Tờ-ri-đen-ti-nô (Trent) gọi phép Mình-Thánh là “Thuốc chữa khỏi những lỗi phạm hằng ngày, và giữ mình khỏi tội trọng.”
Phương-thế thần-diệu khác để giữ mình sạch tội là đọc và suy-gẫm sách thiêng-liêng: “Hãy năng nhớ đến các sự sau, thì bạn sẽ không bao giờ phạm tội.” (Ecclus 7 : 40)
Những ai ghi nhớ luôn trong trí những chân-lý đời đời về sự chết, sự phán-xét và cảnh đời đời sẽ không sa ngã phạm tội. Nhờ các giờ suy-gẫm, Chúa soi sáng chúng ta: “Họ đến với Người và được chiếu soi.” (Thánh Vịnh 33 : 6)
Ngài nói với chúng ta và làm cho chúng ta hiểu được những gì nên làm mà những gì nên tránh. Hơn nữa, sự suy-gẫm là lò đốt nóng tình yêu Chúa: “Trong giờ suy-gẫm, lửa đốt cháy trong tôi.” (Thánh Vịnh 39 - 4)
Để giữ gìn ơn Thánh, điều cần thiết là phải năng cầu-nguyện, vì ai không cầu-nguyện sẽ hư mất đời đời.
Điều cần thiết để giữ gìn ơn Thánh là sắp đặt đời sống theo một chương-trình thánh-thiện. Sáng sớm, vừa thức dậy, người Kitô-hữu cảm-tạ Chúa, yêu mến Chúa, dâng lên Chúa những quyết-tâm, xin Chúa giúp để giữ mình sạch tội trong ngày. Sau đó, dâng Thánh-Lễ. Trong ngày nên có những giờ thiêng-liêng, viếng Mình-Thánh v.v..
Tối đến, nên lần chuỗi, tĩnh tâm. Quan trọng hơn cả là xin Chúa đức Nhẫn-nại, nên nhớ kêu Danh Thánh Chúa và Đức Mẹ những lúc bị cám-dỗ.
Nếu thi hành các điều ghi trên, bạn hy vọng chắc chắn sẽ được rỗi, bằng không bạn phải hư mất đời đời.
Lạy Đấng Cứu-Chuộc con, con cám ơn Chúa cho ánh sáng chiếu dõi trên con, để con hiểu biết và cứu linh-hồn con khỏi chết đời đời. Con thề hứa sẽ kiên-nhẫn dùng ánh sáng Chúa cho. Con biết rằng Chúa muốn cứu con, và con lại rất ước ao được cứu-rỗi.
Lạy Chúa, con không dại dột chống lại lòng thương yêu của Chúa nữa. Nhờ tình yêu vô biên của Chúa, nên Chúa đã chịu đựng con cho đến ngày nay. Chúa mời gọi con gởi gấm tình yêu của con vào Chúa và con không còn ước mong gì hơn.
Lạy Đấng tốt lành vô biên, con yêu Chúa. Vì công-nghiệp của Chúa Cứu-Thế, con không bao giờ dám quay lưng lại với Chúa nữa. Con thà chết chẳng thà phạm tội.
Lạy Mẹ Maria, Mẹ là kho tàng ơn Thánh Chúa, xin Mẹ cứu giúp con Vì công-nghiệp của Chúa Cứu-Thế, nhờ lời Mẹ bầu-cử, con hy-vọng sẽ được phần rỗi đời đời.
Tác giả: Thánh An-Phong-Xô Li-go-ri
(Phêrô Bùi-Đắc-Hữu, dịch)