2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

CẢM NGHIỆM SỐNG LC -TGP SAIGON - THỨ SÁU

  •  TGM NGUYỄN NĂNG
     

    Thứ Sáu tuần 20 Thường niên năm II (Mt 22,34-40)

    Tin mừng: Mt 22, 34-40

    34 Khi ấy, những người biệt phái nghe tiếng Chúa Giêsu đã làm cho những người Sađốc câm miệng, thì họp nhau lại.

    35 Đoạn một người thông luật trong nhóm họ hỏi thử Người rằng: 36 “Thưa Thầy, trong lề luật, giới răn nào trọng nhất ?” 37 Chúa Giêsu phán cùng người ấy rằng: “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. 38 Đó là giới răn thứ nhất và trọng nhất.

    39 Nhưng giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy, là: Ngươi hãy yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi. 40 Toàn thể lề luật và sách các tiên tri đều tóm lại trong hai giới răn đó”.

    Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Cốt lõi của giới luật là yêu thương. Yêu mến Thiên Chúa không thể tách rời khỏi việc yêu thương tha nhân. Chúa mời gọi ta hãy tuân giữ lề luật vì tình yêu mến.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, người biệt phái thời xưa giữ lề luật thật cặn kẽ. Họ phân tích tỉ mỉ từng lề luật để tuân thủ. Nhưng Chúa chê trách họ giả hình. Chúa thấy rõ họ thích cầu nguyện ở nơi công cộng cốt để lãnh nhận tiếng khen, còn tâm hồn họ thiếu vắng lòng yêu mến Chúa. Họ mang Lời Chúa bên mình, nhưng cũng chỉ để phô trương. Họ tuân giữ ngày Sa-bát nhưng lại từ chối thực hiện việc bác ái yêu thương.

    Hôm nay, Lời Chúa dạy con thật rõ: cốt lõi của lề luật là lòng yêu mến, chứ không chỉ giữ luật vì lề luật. Và con không thể tách rời việc yêu mến Chúa với việc yêu người.

    Lạy Chúa, nhìn lại đời sống, con thấy mình vẫn còn những khuynh hướng sống đạo không phù hợp với Phúc Âm. Con đã lãnh nhận bí tích, đã đi dâng lễ chỉ vì luật buộc, hoặc vì sức ép của gia đình, vì sợ người khác chê bai, vì thói quen. Con tuân giữ lề luật vì nhiều lý do, nhưng lại thiếu điều cốt lõi cần thiết là lòng yêu mến.

    Con cũng nhận thấy rằng nhiều khi con đã cố gắng yêu mến Chúa, nhưng lại coi nhẹ việc yêu thương người khác. Rất nhiều lúc lòng con trở nên hẹp hòi, khép kín, lạnh lùng chai đá. Con đã xúc phạm đến tha nhân, đã kết án nhau, đã bỏ rơi những người cần giúp đỡ, đã gây đau khổ cho người khác. Lạy Chúa, xin tha thứ cho con. Xin ban cho con biết yêu người như yêu chính mình, yêu người như yêu Chúa, và yêu người như Chúa yêu. Amen.

    Ghi nhớ: “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi, và yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi”.
    Kính chuyển:
    Hồng
     
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - NGẮN GỌN - MƠ NGUYỄN

  •  
    Mo Nguyen
     
     

                     

                                                         TWENTY-FIRST SUNDAY IN ORDINARY TIME – YEAR C

                                                                                        21 AUGUST 2O22

     

    A REFLECTION (Luke 13: 22-30)

    ENTERING GOD’S KINGDOM. It is frustrating to arrive at a shop a few minutes after it has closed, or at an event only to discover that all tickets have been sold. There is nothing we can do about it. We have no automatic right of entry. The same applies to God’s kingdom. To join the many people from east and west at the heavenly banquet we must strive to follow Jesus along the narrow and sometimes difficult path of love.

     

                                       God's Kingdom (New Gospel Song):

                             God's Kingdom (New Gospel Song) - Bing video

                                         Seek Ye the Kingdom of God:

                                Seek Ye the Kingdom of God - Bing video

                     CON ĐƯỜNG CHÚA ĐÃ ĐI QUA - LM JB NGUYỄN SANG:

            (292) CON ĐƯỜNG CHÚA ĐÃ ĐI QUA - LM JB NGUYỄN SANG - YouTube

     

     

     

     

     

     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - TGP SAIGON - THỨ NĂM

  •  TGM NGUYỄN NĂNG
     

    Thứ Năm tuần 20 Thường niên năm II - Sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới? (Mt 22,1-14)

    Tin mừng: Mt 22, 1-14

    1 Đức Giê-su lại dùng dụ ngôn mà nói với họ rằng: 2 “Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình.3 Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc, nhưng họ không chịu đến.

    4 Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ: “Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng: Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới!”

    5 Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi: kẻ thì đi thăm trại, người thì đi buôn, 6 còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà sỉ nhục và giết chết.7 Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ thành phố của chúng.

    8 Rồi nhà vua bảo đầy tớ: “Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại không xứng đáng.9 Vậy các ngươi đi ra các ngã đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới.”

    10 Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.

    11 “Bấy giờ nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới, 12 mới hỏi người ấy: “Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới?” Người ấy câm miệng không nói được gì.

    13 Nhà vua liền bảo những người phục dịch: “Trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng! 14 Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít.”

    Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Nước Trời rộng mở để đón mời tất cả mọi người vào. Nhưng khi đã vào, cần phải sống theo lòng tin thì mới được ơn cứu độ, được ở lại trong Nước Trời.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, đa số người Do Thái từ chối tin vào Chúa. Họ không muốn lưu tâm tới, lại còn giết hại các tiên tri và giết luôn cả Chúa.

    Dưới con mắt người đời, chương trình của Thiên Chúa tưởng chừng bị phá hủy. Nhưng trái lại Tin Mừng ấy, bữa tiệc Nước Trời ấy lại được mở rộng và mời đón hết mọi người khắp nơi vào dự tiệc. Và chính con cũng đang được hưởng tình thương và ân sủng vô giới hạn của Chúa. Con được gia nhập vào Hội Thánh, được trở thành con cái Thiên Chúa nhờ bí tích Thánh Tẩy. Con được giữ tiệc Nước Chúa hằng ngày mỗi khi dự thánh lễ. Ngay cả khi trở về đời sống thường nhật cũng là lúc con đang sống bữa tiệc ấy. Chúa muốn niềm tin của con phải bao trùm trọn cả đời sống con. Chiếc áo cưới mà Chúa trao cho con khi rửa tội thật đẹp, thật tinh tuyền. Chúa muốn con sống đức tin và gìn giữ chiếc áo cưới để con mặc ra đón Chúa trong ngày Chúa đến.

    Nhưng lạy Chúa, chốn trần gian lắm phong ba. Bụi trần gian đã đóng một lớp dày vào áo cưới, làm cho chiếc áo bị hoen ố, bị sờn rách. Con ở trong Hội Thánh, nhưng lại không sống theo đức tin.

    Lạy Chúa, xin thương xót con, xin đừng đuổi con ra khỏi phòng tiệc trong ngày Chúa đến. Xin Chúa giúp con làm tròn trách nhiệm sống đức tin trong Giáo Hội để con được vào sự sống đời đời. Xin Máu Thánh Chúa gội rửa áo cưới của con cho tinh tuyền để con được dự tiệc Nước Trời. Amen.

    Ghi nhớ: “Các ngươi gặp bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới”.
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - LM MINH ANH - THỨ NĂM

  •  
     
    Thứ Năm, Tuần XX Thường Niên, Năm Chẵn  
    -  Ed 36, 23-28  -  Mt 22, 1-14
    DANH THÁNH THIỆN

    “Ta sẽ biểu dương danh thánh thiện của Ta!”.

    James R. Sizoo nói, “Hào nhoáng không phải là vĩ đại; tiếng vỗ tay không phải là tiếng tăm; nổi bật không phải là nổi trội; con người của hôm nay không phải là con người của thời đại; viên đá có thể lấp lánh, nhưng điều đó không làm nó trở thành kim cương! Chính những gì được làm bởi những con người không quan trọng mới thực sự có ý nghĩa quyết định tiến trình lịch sử! Thế giới sẽ sớm tàn, nhưng lòng trung thành và sự cống hiến tận tụy của những con người mà tên tuổi họ không được vinh danh lại làm hiển vinh ‘danh thánh thiện’ của Chúa hơn ai hết!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Ý tưởng của Sizoo được sáng tỏ qua Lời Chúa hôm nay! Rằng, sự thánh khiết của danh Thiên Chúa, ‘danh thánh thiện’ của Ngài, phải được nhận biết bởi các dân tộc trên thế giới; không bằng những náo động bên ngoài, nhưng bằng sự biến đổi âm thầm bên trong của những trái tim! Qua bài đọc Êzêkiel, nếu Israel là những nhân chứng kém cỏi cho sự thánh khiết của danh Chúa, thì những kẻ được mời dự tiệc không thèm đến, và người đến lại không chịu mặc y phục lễ cưới tại tiệc cưới hoàng tử trong bài Tin Mừng cũng làm hổ danh Ngài!

    Êzêkiel cho biết, danh Chúa bị sỉ nhục bởi các quốc gia không tin Ngài, nhưng Israel cũng đã làm ô nhục nó trước các dân ngoại; họ là những nhân chứng tồi cho ‘danh thánh thiện’ của Chúa. Nhưng Chúa phán, “Các quốc gia sẽ biết rằng, Ta là Chúa!”. Đây là mục đích cuối cùng trong các kế hoạch và ý muốn của Ngài; và qua Israel, cả thế giới sẽ nhận biết Chúa là Thiên Chúa thật. Thiên Chúa sẽ biểu dương ‘danh thánh thiện’ của Ngài trên chính dân đã làm ô danh Ngài. Ngài biểu dương bằng cách hồi hương con cái Israel, tẩy sạch nó “bằng nước, khỏi mọi hư hỏng và mọi tà thần” như Thánh Vịnh đáp ca tiết lộ. Xa hơn, Ngài đổi mới nó từ bên trong bằng cách ban tặng nó một trái tim mới, một tinh thần mới; tim bằng đá được thay bởi tim bằng thịt, hầu “Các ngươi sẽ là dân Ta chọn, và Ta sẽ là Thiên Chúa các ngươi thờ”.

    Với bài Tin Mừng, Nước Trời ví như tiệc cưới của hoàng tử. Thực khách chẳng những không hãnh diện vì được mời mà còn không thèm đến chỉ vì bi luỵ thế gian. Bị tẩy chay, thay vì từ bỏ, Vua mời tất cả những kẻ ‘được tìm thấy’ tại các ngả đường, không trừ ai. Lòng thương xót của Thiên Chúa không thua dạ hẹp hòi của con người; ‘danh thánh thiện’ của Ngài nay biểu dương cho cả nhân loại. Không ai bị loại khỏi ngôi nhà của Chúa! Tuy nhiên, Vua đi vào, gặp một người không mặc y phục lễ cưới; Vua thịnh nộ. Theo Đức Phanxicô, “Đây là loại áo choàng nhỏ mà mỗi vị khách được tặng ở lối vào. Người này từ chối nó, nghĩa là tự loại chính mình; Vua không thể làm gì khác ngoài việc ném anh ra ngoài. Dù đã nhận lời nhưng sau đó, việc anh đến đây xem ra không có ý nghĩa gì! Anh tự lập; không muốn thay đổi hoặc cho phép Chúa thay đổi. ‘Chiếc áo lòng thương xót’ của Thiên Chúa tự do ban tặng, cụ thể là, ân sủng; từ chối ân sủng là xúc phạm ‘danh thánh thiện’ của Ngài! Chỉ ân sủng, tự nó không đủ để cam kết dấn thân theo Chúa; người ta còn phải cởi mở với một hành trình hoán cải, hành trình biến đổi của trái tim!”.

    Anh Chị em,

    “Ta sẽ biểu dương danh thánh thiện của Ta!”. Mẹ Giáo Hội đã mặc cho chúng ta ‘Chiếc áo lòng thương xót’ Chúa ngày chúng ta lãnh nhận Bí Tích Thánh Tẩy; qua đó, Thiên Chúa ban cho chúng ta muôn vàn ân sủng hầu chúng ta làm hiển vinh ‘danh thánh thiện’ của Ngài. Để làm được điều đó, mỗi người chúng ta phải không ngừng cộng tác với ân sủng, bằng cách có một trái tim mới, và một tinh thần mới; nghĩa là một trái tim, một tinh thần được biến đổi trong Thánh Thần. Chỉ khi đó, chúng ta mới có khả năng trở thành những công cụ hữu hiệu để loan báo Tin Mừng cho tất cả những ai đang khao khát ý nghĩa và tầm nhìn trong cuộc sống của họ. Thực hiện được điều đó, chúng ta đang làm cho ‘danh thánh thiện’ của Chúa được nhận biết.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, mỗi ngày đọc Kinh Lạy Cha, “Nguyện Danh Cha cả sáng”, chớ gì ‘danh thánh thiện’ của Chúa không bị vẩn đục nhưng luôn ngời sáng trong và ngoài con người của con!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kinh chuyển:

    Hồng

     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - THỨ TƯ - LM MINH ANH

  • Thứ Tư, Tuần XX Thường Niên, Năm Chẵn  -   Ed 34, 1-11  -  Mt 20, 1-16a
     

    SỚM HAY MUỘN KHÔNG QUAN TRỌNG

    “Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho!”.

    Richard L. Evans nói, “Bi kịch của cuộc đời không phải là nó kết thúc quá sớm, mà là chúng ta chờ đợi quá lâu để bắt đầu nó! Và Thiên Chúa vẫn hằng đợi chờ cái bắt đầu đó nơi mỗi người. Với Ngài, không bao giờ là quá trễ, ‘sớm hay muộn không quan trọng!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Ý tưởng của Richard L. Evans được gặp lại trong câu chuyện “Thợ Làm Vườn Nho”, một dụ ngôn khác về Nước Trời, trong Tin Mừng hôm nay. Chúng ta có thể thiên về những người càu nhàu, vì xem ra không công bằng khi những người chỉ làm một giờ lại nhận lương giống hệt những người vào làm từ sáng sớm, chịu nắng nóng cả ngày. Như vậy, nếu Thiên Chúa là Chủ Vườn, thì dường như với Ngài, người vào trước, kẻ vào sau, ‘sớm hay muộn không quan trọng!’.

    Dẫu tất cả đã thoả thuận với quy ước, nhưng vẫn công bằng và lịch sự khi người đến sớm có thể được cho nhiều hơn, hoặc người đến muộn sẽ lãnh ít hơn. Tuy nhiên, nếu chúng ta đồng ý như thế, thì điều đó lại vô tình tiết lộ rằng, suy nghĩ của chúng ta là suy nghĩ của con người chứ không phải suy nghĩ của Thiên Chúa! Vì đúng ra, chúng ta phải biết cảm ơn Chúa, Chủ Vườn, bởi với Ngài, ‘sớm hay muộn không quan trọng!’. Bao nhiêu lần, chúng ta ‘đến muộn!’.

    Dụ ngôn phản ánh tình hình của Giáo Hội sơ khai. Các Kitô hữu đầu tiên là những người Do Thái, vốn thuộc về một dân tộc có lịch sử tôn giáo hàng nghìn năm, họ là dân riêng của Chúa. Sau đó, những người ngoại bắt đầu được nhận vào cộng đồng; một số trong họ có thể đến từ các môi trường hoàn toàn ngoại giáo; họ có thể đã sống một cuộc sống rất vô luân. Tuy nhiên, một khi được chấp nhận và chịu phép Rửa, họ được hưởng mọi đặc ân của cộng đồng. Cách nào đó, có vẻ không công bằng! Nhưng đây là sự công bằng của Chúa. Thiên Chúa dành tất cả tình yêu của Ngài cho tất cả mọi người mà không loại trừ những ai vừa biết nó, để mở lòng đón nhận nó. Điều đó xảy ra ‘sớm hay muộn không quan trọng’. Thực tế, những người đến sau chỉ làm một giờ không khiến cho nhu cầu của họ kém hơn những người đến sớm hơn. Công bằng của Chúa được đo bằng nhu cầu của chúng ta chứ không bằng phép phân chia toán học.

    Những gì mỗi thợ nhận được là một biểu tượng tình yêu của Chủ Vườn. Người đến sớm, kẻ đến muộn, nhận được như nhau tình yêu của Chủ. Tình yêu đó không có nhiều mức độ; nó luôn luôn là 100 phần trăm. Thiên Chúa là Tình yêu; Ngài không thể không yêu, cũng không thể không yêu toàn bộ. Đây là điều có thể xảy ra với chúng ta, và có lẽ nó đã xảy ra! Quên điều đó, chúng ta có thể xa rời Thiên Chúa. Tôi có thể di chuyển rất xa; nhưng tôi biết, bất cứ lúc nào tôi quay về, có thể là giờ thứ 11, Ngài vẫn dang rộng vòng tay ôm lấy tôi; ‘sớm hay muộn không quan trọng!’. Thánh Vịnh đáp ca và bài đọc Êzêkiel cũng cho thấy điều đó, “Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì!”. Tình yêu của Chúa thật lạ lùng, Ngài tìm kiếm và chờ đợi từng con chiên, giành lại từng con chiên, để không có con nào phải thiếu thốn một điều gì.

    Anh Chị em,

    “Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho!”. Thiên Chúa chờ đợi mỗi linh hồn đi vào vườn nho của Ngài với lòng kiên nhẫn vô hạn. Ngài mừng từng linh hồn khi nó bước vào. Hãy ước ao có một tấm lòng như tấm lòng của Chúa, vốn mong đợi với hy vọng các linh hồn khác sẽ vào vườn nho và vui mừng về những của cải Ngài muốn tuôn đổ cho tất cả mọi người; ‘sớm hay muộn không quan trọng!’. Khiêm tốn là điều kiện tiên quyết để vào Nước Trời. Bất kể chúng ta từ đâu đến, bất kể quá khứ làm sao, việc nhận ra vòng tay của Chúa và món quà Ngài tặng sẽ giành cho chúng ta một phần thưởng lớn. “Đừng chờ đợi quá lâu để bắt đầu nó!”. Hãy thừa nhận rằng, tôi đã được nhận vào vườn nho ân huệ của Ngài và rằng, mọi thứ là một món quà không đáng có!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, Chúa tìm kiếm và chờ đợi linh hồn con, linh hồn anh chị em con. Xin giúp con trở về ngay hôm nay; với Chúa, không bao giờ là quá trễ, ‘sớm hay muộn không quan trọng!’”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng