2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - TGP SAIGONSỐNG

  •  TGM NGUYỄN NĂNG

    Thứ Ba tuần 19 Thường niên năm II (Mt 18,1-5.10.12-14)

    Tin mừng: Mt 18, 1-5. 10. 12-14

    Khi ấy các môn đệ đến bên Chúa Giêsu mà hỏi: “Chớ thì ai là kẻ lớn nhất trong Nước Trời ?” Chúa Giêsu gọi một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các ông mà phán rằng: “Thật, Thầy bảo thật các con: nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. Vậy ai hạ mình xuống như trẻ nhỏ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước Trời.

    “Và kẻ nào đón nhận một trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy. Các con hãy coi chừng, đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này, vì Thầy bảo các con, thiên thần của chúng trên trời hằng chiêm ngưỡng thánh nhan Cha Ta, Đấng ngự trên trời.

    “Các con nghĩ sao? Nếu ai có một trăm con chiên mà lạc mất một con, thì người đó lại không bỏ chín mươi chín con trên núi, để đi tìm con chiên lạc sao? Nếu người đó tìm được, Thầy bảo thật các con, người đó sẽ vui mừng vì con chiên đó, hơn chín mươi chín con chiên không thất lạc. Cũng vậy, Cha các con trên trời không muốn để một trong những kẻ bé mọn này phải hư mất”.

     

    Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Thiên Chúa muốn ta mang lấy những tâm tình của trẻ thơ: luôn đơn sơ, chân thành, tin tưởng, phó thác trọn vẹn vào Thiên Chúa.

    Cầu nguyện: Có lẽ hình ảnh tươi đẹp nhất của cuộc sống mà ai cũng đều trân trọng, đó là quãng đời tuổi thơ. Tuổi thơ là niềm vui của cha mẹ, là mầm sống tương lai cho Giáo Hội, cho quê hương. Cái đẹp của tuổi thơ là sự vô tư hồn nhiên trước cuộc sống, luôn bình thản với hiện tại, không bon chen, không hận thù tranh chấp, lại chẳng lo lắng đến tương lai, luôn chấp nhận cuộc sống với một thái độ lạc quan. Chúa là Cha, Chúa muốn con luôn sống như một trẻ thơ trong tay cha. Càng trở nên trẻ thơ, con lại càng được Chúa yêu quý.

    Lạy Chúa, trong cuộc sống đức tin, con lại muốn làm người lớn, để con được tự do làm những gì mình muốn, thay vì sống theo lề luật của Chúa. Con cũng thường hiểu Lời Chúa theo ý riêng con, thay vì nghe theo đường lối Giáo Hội chỉ dạy. Và hậu quả là con đã lầm đường lạc lối.

    Cũng có nhiều lúc con tự cao tự đại, coi thường những cơn cám dỗ, con cậy dựa vào sức mình mà không chịu cậy trông vào Chúa. Và cũng có nhiều lúc tâm hồn con nuôi dưỡng những tư tưởng hận thù, âm mưu đen tối, phiền sầu lo lắng.

    Lạy Chúa, như trẻ thơ nép mình trong tay người mẹ, xin cho con biết trở nên như trẻ nhỏ với một tâm hồn đơn sơ, hiền lành, tin tưởng và phó thác đời sống và bản thân con trong tay Chúa, để chính Chúa nâng đỡ, hướng dẫn con trên hành trình cuộc sống trần gian này.

    Lạy Chúa Giêsu, xin thương đón nhận và chúc lành cho con. Amen.

    Ghi nhớ: “Các con hãy coi chừng, đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này”.
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - TGP SAIGON - THỨ HAI

  •  TGM NGUYỄN NĂNG

    Thứ Hai tuần 19 Thường niên năm II - Để khỏi làm cớ sa ngã (Mt 17,22-27)

    Tin mừng: Mt 17, 22-27

    22 Khi thầy trò tụ họp ở miền Ga-li-lê, Đức Giê-su nói với các ông: “Con Người sắp bị nộp vào tay người đời, 23 họ sẽ giết chết Người, và ngày thứ ba Người sẽ trỗi dậy.” Các môn đệ buồn phiền lắm.

    24 Khi thầy trò tới Ca-phác-na-um, thì những người thu thuế cho đền thờ đến hỏi ông Phê-rô: “Thầy các ông không nộp thuế sao?” 25 Ông đáp: “Có chứ!” Ông về tới nhà, Đức Giê-su hỏi đón ông: “Anh Si-môn, anh nghĩ sao? Vua chúa trần gian bắt ai đóng sưu nộp thuế? Con cái mình hay người ngoài?” 26 Ông Phê-rô đáp: “Thưa, người ngoài.”

    Đức Giê-su liền bảo: “Vậy thì con cái được miễn.27 Nhưng để khỏi làm gai mắt họ, anh ra biển thả câu; con cá nào câu được trước hết, thì bắt lấy, mở miệng nó ra: anh sẽ thấy một đồng tiền bốn quan; anh lấy đồng tiền ấy, nộp thuế cho họ, phần của Thầy và phần của anh.”

     

    1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, đáng lẽ không phải nộp thuế cho đền thờ, nhưng Chúa vẫn nộp để khỏi làm cớ cho người ta gai mắt. Chúa khước từ quyền lợi đáng được hưởng để sống vì người khác.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã để lại mẫu gương quên mình để hoàn toàn sống vì người khác. Chúa có quyền không nộp thuế cho đền thờ bởi vì Chúa là Con Thiên Chúa, Chúa mới là Đấng mà người ta phải nộp thuế để lo việc tế lễ tôn thờ. Nhưng dù vậy Chúa vẫn nộp thuế để khỏi trở nên cớ cho người ta công kích và chống lại sứ điệp của Chúa.

    Suốt cả cuộc đời, Chúa đã không sống cho mình, nhưng chỉ biết sống cho chúng con. Dù là Con Thiên Chúa đáng được địa vị và vinh quang như Chúa Cha, nhưng Chúa đã khước từ và hủy mình ra không. Chúa không sống theo sở thích của mình, nhưng hy sinh tất cả vì chúng con. Đối với chân lý mà Chúa phải mạc khải, thì Chúa cương quyết không bao giờ nhượng bộ. Còn đối với quyền lợi Chúa đáng hưởng, thì Chúa lại khước từ tất cả.

    Lạy Chúa, trong khi đó, con lại thích sống ích kỷ, quyền lợi thì đòi hưởng thật nhiều, còn bổn phận thì lại trốn tránh. Xin Chúa giúp con canh tân cuộc sống, biết hy sinh quyền lợi và đặc ân, biết từ khước những điều con đáng được hưởng để chỉ biết sống cho tha nhân. Những điều có thể trở nên gương xấu, thì dù có thể làm, con cũng sẽ không làm. Còn những điều có thể giúp ích cho người khác, thì dù không muốn làm, con sẽ cố làm. Con bắt chước Chúa sống như thế không phải là giả hình, vì lời khen tiếng chê, nhưng vì con muốn sống cho tha nhân, vì con yêu mến họ, vì con muốn nâng đỡ đức tin của họ. Xin Chúa dẫn dắt con. Amen.

    Ghi nhớ: “Họ sẽ giết Người, nhưng Người sẽ sống lại. Con cái thì được miễn thuế
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - CHRISTOPHER - CN19TN-C

  •  
    Mo Nguyen
     
     

     

     

                                                     NINETEENTH SUNDAY IN ORDINARY TIME – YEAR C

                                                                                  7 AUGUST 2022

                                                                   BREAKING OPEN THE WORLD

                                                          A TWO-EDGED SWORD (Luke 12: 32-48)

    The word of the Lord is said to be a two-edged sword (Hebrews 4:12) and so it is with the readings for today – encouragement and warning stand side by side. Both the passage from the book of Wisdom and that from Hebrews, invite us to see our journey of faith in a positive light. The examples of Abraham and Sarah, as well as the people of Exodus, show us that others too have had to trust in God’s promises when the way forward has not been clear. The most vivid instance of this is when Abraham was called to sacrifice his only son Isaac. One can only try to imagine his distress when called to sacrifice the very one by whom God’s promises were to be accomplished. Despite revulsion and fear he still took the leap of faith, and his faith was rewarded.

    The two-edged sword of God’s word continues as Jesus reminds his disciples that while there is no need to fear we must live in a manner appropriate for people of faith. The leap of faith may not call us to sacrifice our children but it will challenge us to show that our hearts are in the right place by being prepared for the Lord’s return. The example of the faithful servants who are ready for their master’s return, even after a long delay, is powerfully contrasted with those who lost sight of the trust that they had been given.

    CHRISTOPHER MONAGHAN CP

     

                             Faith Of Abraham (Gospel Song):

                   Faith Of Abraham (Gospel Song) - Bing video

     

                          Cho Con Thêm Lòng Tin (Sáng tác: Lm. Gió Xuân) - Diệu Hiền | Nhạc Thánh Ca Cầu Nguyện:

        Cho Con Thêm Lòng Tin (Sáng tác: Lm. Gió Xuân) - Diệu Hiền | Nhạc Thánh Ca Cầu Nguyện - Bing video

     
     
     
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - LM MINH ANH - CN19TN-C

  •  
    CHÚA NHẬT XIX THƯỜNG NIÊN, NĂM C,  
    -  Kn 18, 6-9  -  Dt 11, 1-2, 8-12  -  Luca. Lc 12, 32-48
     

    GIỮ CHO ĐÈN TÂM HỒN LUÔN SÁNG

    Các con hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn!”.

    Vài thế kỷ trước, tại một ngôi làng miền núi châu Âu, một nhà quý tộc quyết định bí mật xây một nhà thờ, làm di sản cho dân làng. Ngày khánh thành, mọi người ngạc nhiên trước vẻ đẹp của nó. Nhưng một người hỏi, “Thế đèn ở đâu? Nhà thờ được thắp sáng thế nào?”. Nhà quý tộc chỉ vào một số móc trên tường; sau đó, đưa cho mỗi gia đình một chiếc đèn. “Mỗi khi đến đây, bạn treo nó lên!”; ông giải thích, “Mỗi khi bạn đến, khu vực bạn ngồi sẽ sáng; bạn không đến, khu vực đó sẽ tối. Bất cứ khi nào bạn không đến, một số nơi trong nhà Chúa sẽ tối tăm. Và quan trọng hơn, bạn ‘giữ cho đèn tâm hồn luôn sáng’ không chỉ trong nhà thờ mà cả ngoài nhà thờ!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    ‘Giữ cho đèn tâm hồn luôn sáng!”, thông điệp của nhà quý tộc được gặp lại trong Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay. Không chỉ nói đến tỉnh thức và sẵn sàng, Lời Chúa còn nói đến việc ‘dưỡng nuôi hy vọng!’. Lý do? Bởi Thiên Chúa là Đấng trung tín giữ lời đã hứa; thứ đến, chúng ta đang đứng trong một hàng lang dài của các nhân chứng về niềm tin vào một Thiên Chúa tín trung. Nói rằng, hãy ‘dưỡng nuôi hy vọng’, khác nào nói, hãy ‘giữ cho đèn tâm hồn luôn sáng!’.

    Là miêu duệ của các kẻ tin, chúng ta được dưỡng nuôi bằng một ‘ký ức thần học!’. Bài đọc Khôn Ngoan gợi nhớ cuộc Xuất Hành, nuôi dưỡng niềm hy vọng vào lời hứa của Đấng đã rỉ tai dân những gì Ngài làm, “Lạy Chúa, đêm Vượt Qua đã được báo trước cho cha ông chúng con, để khi biết chắc lời hứa mình tin là lời hứa nào, các ngài thêm can đảm”. Việc tưởng nhớ kế hoạch cứu rỗi của Thiên Chúa củng cố và tái khẳng định ý thức về một ‘Dân Được Chọn’. Chúng ta, Israel mới, được mời gọi tham gia vào lịch sử cứu độ, ý thức mình là những con trai con gái rất yêu dấu, được Thiên Chúa cứu độ. Thư Do Thái cũng nhắc lại đức tin không lay chuyển của Abraham; và như thế, chúng ta, đang đứng trong một hàng lang dài của các nhân chứng đức tin. Hãy để lẽ thật đó củng cố niềm hy vọng của mình; nói cách khác, hãy ‘giữ cho đèn tâm hồn luôn sáng’ trong niềm tin vào sự tín trung của Thiên Chúa trong mọi hoàn cảnh cuộc đời!

    Ý thức về một Thiên Chúa luôn thuỷ chung truyền cảm hứng cho niềm tin của chúng ta trong mọi tình huống. Để mỗi khi nỗi sợ hãi ập đến, chúng ta nhớ đến những ký ức thần học về lời hứa và tình yêu bền bỉ của Ngài; điều này thật an ủi! Hãy ghi khắc lời dịu dàng của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay, “Hỡi đoàn chiên bé nhỏ, đừng sợ, vì Cha các con đã vui lòng ban Nước Trời cho các con!”. Hy vọng và tin tưởng tựa hồ những tia sáng xua tan bóng tối nghi ngờ và sợ hãi đang rình rập. Hãy ‘giữ cho đèn tâm hồn luôn sáng’ nhờ những ký ức cần thiết này!

    Anh Chị em,

    “Các con hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn!”. ‘Giữ cho đèn tâm hồn luôn sáng’ là trở nên một đầy tớ tỉnh thức đợi ‘Chủ’ đi ăn cưới về. Sẵn sàng để đón Chúa đến trong từng biến cố lớn nhỏ của ngày sống, nhất là giữa những phong ba khiến chúng ta sợ hãi. Hãy biết, bạn đang được mời gọi khám phá, đọc ra, nhận diện Thiên Chúa, Đấng không đổi thay, xót thương, qua từng biến cố; Ngài không bao giờ bỏ chúng ta! Qua mọi phút giây, mọi nghịch cảnh, Ngài vẫn luôn xuất hiện bất ngờ trước ‘cửa nhà tâm hồn’ chúng ta và gõ; ai mở cho Ngài, Ngài sẽ vào nhà, dùng bữa với người ấy. Vì thế, hãy thắt lưng chờ đón Chúa cả trong tác phong lẫn trong hành động; cả trong ưu tư lẫn trong ước mơ của mình. Sống trọn vẹn phút giây hiện tại thật đẹp, thật thánh và đón lấy mọi cơ hội Chúa trao, chúng ta không chỉ “thắp sáng khu vực của mình” mà còn thắp sáng cho ai cần soi sáng, chúng ta “đang đứng trong hành lang” các kẻ tin!

    ‘Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, Đấng trung thành, Chúa đến với con trong mọi hoàn cảnh, gõ cửa linh hồn con. Cho con tỉnh thức, ‘giữ cho đèn tâm hồn luôn sáng’, hầu chóng vánh mở cửa đón Chúa vào!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - LM ĐỖ VĂN THỤY - CN19TN-C

  • Suyniệm Chúa Nhật 19 Thường Niên

     Lời Chúa: Kn. 18, 6-9; Dt. 11,1-2.8-19; Lc. 12, 32-48

    – CHãy tỉnh thức và sẵn sàng

    (Suy niệm của Lm. Giuse Đỗ Văn Thụy)

    Tin mừng Lc 12: 35-40 Tỉnh thức không phải là không ngủ mà là ngủ trong thức tỉnh. Tỉnh thức không phải là ngồi không mà chờ đợi, nhưng vẫn làm việc như thường trong tư thế chờ đợi.

    Một cụ già và một thanh niên ngồi đang ngồi đàm đạo với nhau bên tách cà phê dưới bầu trời Manhattan. Rồi bỗng dưng cụ già lấy ra một cuộn băng và đặt nó vào máy cassette. Ông mỉm cười, nói: trong cuộn băng này có ba đoạn ghi âm ngắn về ba người khác nhau đến xin tôi giúp đỡ. Tôi muốn cậu lắng nghe những đoạn ghi âm này. Với tôi, điểm tương đồng của ba người trong ba mẩu ghi âm này có lẽ là sự bất hạnh.

    – Người đầu tiên rõ ràng đã phải trải qua một thời kỳ khủng hoảng do việc kinh doanh thua lỗ. Anh ta nhiếc móc mình đã không làm việc chăm chỉ và không vững tin vào con đường phía trước.

    – Người phụ nữ cất tiếng sau đó chưa kết hôn vì cô cảm thấy mình phải có trách nhiệm với người mẹ già yếu. Cô ấy nhớ lại trong tiếc nuối và đau khổ về những cơ hội xây dựng một cuộc sống gia đình hạnh phúc mà cô đã từ bỏ.

    – Giọng nói thứ ba là của một người mẹ có thằng con trai vừa gặp rắc rối với cảnh sát, bà trách mình đã không biết dạy dỗ con cái.

    Người bạn già của tôi tắt máy rồi trở lại ghế ngồi.

    Trong những đoạn ghi âm này có một cụm từ được lặp lại đến những sáu lần, nó ẩn chứa ý nghĩa không mấy tích cực. Hai từ đáng buồn nhất trong mọi ngôn ngữ, đó là hai chữ: GIÁ MÀ.

    Có lẽ cậu sẽ ngạc nhiên nếu biết rằng tôi đã ngồi trên chiếc ghế này và lắng nghe hàng ngàn lần những câu nói buồn đau khắc khoải bắt đầu bằng hai chữ “giá mà”. Họ đã nói với tôi rằng:

    – Giá mà tôi hành động khác đi;

    – Giá mà mọi chuyện không xảy ra như thế;

    – Giá mà tôi không mất bình tĩnh để rồi thốt ra những lời lẽ chua chát đó, có những hành động thiếu thành thật đó, nói những lời dối trá đó;

    – Giá mà tôi khôn ngoan hơn, hoặc bớt ích kỷ đi hoặc biết tự kiềm chế hơn…

    Họ cứ nói và nói cho đến khi tôi buộc phải ngắt lời hoặc yêu cầu họ dừng lại. Đôi khi, tôi cũng buộc họ phải nghe những đoạn ghi âm mà cậu vừa nghe và rồi tôi nói với họ: giá mà anh (chị) ngừng nói “giá mà” thì chúng ta đã làm được một điều gì đó ý nghĩa hơn trong cuộc sống.

    Để diễn tả sự gắn bó với Nước Trời, Đức Giêsu đã lần lượt dùng những dụ ngôn diễn tả bằng sự tỉnh thức. Về hai dụ ngôn này, Mathhêu chỉ kể lại dụ ngôn “ông chủ tỉnh thức” (Mt 24,43-44), Marcô chỉ lấy dụ ngôn “đầy tớ tỉnh thức (Mc 13,33-35), còn ở đây Luca kể cả hai.

    Kiểu nói “hãy thắt lưng, hãy cầm đèn trong tay” được dùng để diễn tả tư thế đang làm việc, đang tỉnh thức. Ở đây diễn tả hành vi sẵn sàng, trong tư thế dọn mình để chờ đợi Chúa đến trong giờ chết.

    Vậy tỉnh thức là gì?

    Tỉnh thức ở đây cũng có nghĩa là sẵn sàng. Chúa dạy chúng ta phải tỉnh thức và sẵn sàng, chúng ta phải quan tâm và chấp hành nghiêm chỉnh. Tỉnh thức không phải là không ngủ mà là ngủ trong thức tỉnh. Tỉnh thức không phải là ngồi không mà chờ đợi, nhưng vẫn làm việc như thường trong tư thế chờ đợi.

    Như vậy, thái độ tỉnh thức của chúng ta không phải là một thái độ tiêu cực, chạy trốn, tránh né bổn phận, không dấn thân trong hiện tại, nhưng ngược lại, vẫn sống tích cực, vẫn chu toàn bổn phận hàng ngày, vẫn liên đới với mọi người… sống và làm việc cách tốt đẹp.

    Tóm lại, sự tỉnh thức của chúng ta là ý thức rằng sống là để yêu thương và phục vụ. Đây chính là ý nghĩa đích thực của sự tỉnh thức mà Chúa Giêsu nói đến trong bài Tin Mừng.

    Chúng ta còn trẻ hay đã già, khỏe mạnh hay đau yếu, điều đó không quan trọng, nhưng quan trọng là chúng ta đang sống thế nào? Đang tỉnh thức hay ngủ mê? Nếu chúng ta đang sống tốt đẹp, chúng ta cứ vui sống.

    Có câu chuyện kể rằng: một hôm, bọn trẻ đang vui chơi, một ông thầy đi tới hỏi các em: “nếu bây giờ Chúa gọi các con chết, các con sẽ làm gì?”.

    Nghe hỏi thế, em thì nói: “con vào nhà thờ cầu nguyện”.

    Em khác thưa: “con đi xưng tội”.

    Có một em hồn hiên trả lời: “phần con vẫn vui chơi như thường”.

    Và ông thầy hỏi: “tại sao con lại vui chơi như thường?”.

    Em trả lời: “vì con luôn sống tốt đẹp, nên con chẳng có gì phải lo sợ”.

    Em bé đó chính là thánh trẻ Becman.

    Khi đời chúng ta luôn sẵn sàng, khi lương tâm chúng ta không trách cứ chúng ta điều gì, khi mọi nợ nần của chúng ta với Chúa và anh em đều sòng phẳng, chúng ta không có gì phải lo sợ, chúng ta cứ vui sống. Hay nói cách khác, tỉnh thức của chúng ta là ý thức rằng sống là để yêu thương và phục vụ. Đây chính là ý nghĩa đích thực mà Đức Giêsu nói đến trong bài Tin mừng hôm nay: hãy tỉnh thức, hãy sẵn sàng, nghĩa là hãy làm tốt mọi công việc ngay trong lúc này, chớ không phải cứ ngồi đó mà tụng đi tụng lại điệp khúc GIÁ MÀ.

    Điệp khúc GiÁ MÀ sẽ chẳng giúp gì cho chúng ta trong cuộc sống tự nhiên cũng như siêu nhiên. Amen.
    Kính chuyển:
    Hồng