2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

CẢM NGHIỆM SỐNG LC- GP LONG XUYÊN -THỨ HAI

  •  
    Chi Tran

    Người mù thành Giêricô.

    15/11 – Thứ Hai tuần 33 thường niên.

    "Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi? - Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy".

     

     LỜI CHÚA: Lc 18, 35-43

    Khi Chúa đến gần thành Giêricô, thì có một người mù ngồi ăn xin bên vệ đường. Khi nghe tiếng đám đông đi qua, anh liền hỏi có chuyện gì đó. Người ta nói cho anh biết có Ðức Giêsu Nazareth đang đi qua.

    Bấy giờ anh liền kêu lên rằng: "Lạy ông Giêsu con vua Ðavít, xin thương xót tôi!" Những người đi trước mắng bảo anh nín đi, nhưng anh lại càng kêu lớn tiếng hơn: "Lạy con vua Ðavít, xin thương xót tôi!"

    Vậy Chúa Giêsu dừng lại, truyền dẫn anh đến cùng Người. Khi anh đến gần bên Người, Người hỏi anh: "Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi?" Anh thưa: "Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy". Chúa Giêsu bảo anh: "Hãy nhìn xem, lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi". Tức khắc anh thấy được và anh đi theo Người, và ca tụng Thiên Chúa. Thấy vậy toàn dân liền ca ngợi Thiên Chúa.

     * Các BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ

    Suy niệm 1: Xin cho tôi nhìn thấy

    (Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.)

    Trong những năm hành đạo, Đức Giêsu đã chữa một số người mù.

    Vào những ngày cuối đời, khi trên đường lên Giêrusalem lần cuối,

    Ngài đã chữa cho anh mù ở Giêricô.

    Giêricô được coi là thành phố cổ xưa nhất, không xa Giêrusalem,

    nằm ở hạ lưu sông Giođan, thấp hơn mực nước biển 300 mét.

    Anh mù ở Giêricô kiếm sống bằng cách ngồi bên vệ đường ăn xin.

    Anh vừa bị tách biệt với người khác, vừa bị lệ thuộc vào người khác.

    Mất khả năng nhìn, nhưng anh vẫn còn khả năng nghe và nói.

    Để gặp được Đức Giêsu, anh đã tận dụng mọi khả năng còn lại.

    Anh nghe tiếng đám đông đi qua, tiếng chân người rộn ràng (c. 36).

    Anh tò mò hỏi xem chuyện gì vậy.

    Khi biết là Đức Giêsu Nadarét đang đi ngang qua,

    anh thấy ngay điều mình chờ đợi từ lâu, nay đã đến.

    Vị ngôn sứ nổi tiếng này anh nghe đồn đã làm bao phép lạ lẫy lừng.

    Ngay cả người mù bẩm sinh cũng được Ngài làm cho sáng mắt.

    Cơ hội ngàn năm một thuở đã đến rồi.

    Anh tự nhủ mình không thể nào để vuột mất.

    Nhưng làm thế nào để Đức Giêsu lưu tâm đến anh?

    Làm thế nào để cho Ngài dừng lại?

    Vũ khí mạnh nhất và gần như duy nhất của anh, là tiếng kêu.

    Chỉ tiếng kêu của anh mới lôi kéo được sự chú ý của Ngài,

    và báo hiệu cho Ngài về sự hiện diện của anh.

    Anh kêu thật to tên Ngài dù không biết Ngài ở đâu.

    “Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi” (c. 38).

    Hãy nghe tiếng kêu của anh giữa tiếng đám đông ồn ào cười nói.

    Anh kêu tiếng kêu của trái tim, đầy tin tưởng, hy vọng, tha thiết.

    Nhưng tiếng kêu ấy lại bị bắt phải im đi, có thể vì sợ gây phiền hà.

    Anh mù chẳng những đã không vâng lời, lại còn kêu to hơn nữa.

    Rồi tiếng kêu của anh cũng đến tai Đức Giêsu, khiến Ngài dừng chân.

    Đức Giêsu muốn gặp người đã gọi tên mình để xin thương xót (c. 40).

    Cuộc hạnh ngộ bắt đầu bằng câu hỏi anh mong từ lâu:

    “Anh muốn tôi làm gì cho anh?” (c. 41).

    Câu trả lời quá hiển nhiên: “Lạy Ngài, xin cho tôi được thấy.”

    Khi được sáng mắt, anh không phải ngồi bên vệ đường như trước đây.

    Anh đã nhập vào đám đông những người theo Chúa và đi trên đường.

    Nếu hôm nay Chúa hỏi tôi: “Anh chị muốn tôi làm gì cho anh chị?”,

    tôi sẽ trả lời Ngài ra sao? tôi sẽ xin Ngài điều gì?

    Ơn biết mình mù và muốn thấy rõ chính mình, là một ơn lớn.

    Có người mù, không biết mình mù, nên vẫn thản nhiên ở lại trong cảnh mù.

    Người ấy có thể vô tội, nhưng có nguy cơ gây hại cho tha nhân (Mt 15, 14).

    Lại có người cố ý không muốn thấy, cố ý mù để khỏi phải thay đổi.

    Họ không thấy được cái xà trong mắt mình (Mt 7, 3).

    Xin Chúa giúp chúng ta xóa những nguyên nhân gây mù,

    đó là dục vọng của đôi mắt (1 Ga 2, 16), là thành kiến về người khác.

    Xin Chúa giúp chúng ta nhờ đối thoại mà ra khỏi tình trạng mù xem voi,

    và được Thánh Thần đưa vào sự thật trọn vẹn (Ga 16, 13).

    Ước gì chúng ta khiêm tốn đến với Chúa Giêsu

    mà “mua thuốc xức mắt để thấy được” (Kh 3, 18).

    Cầu nguyện:

    Như người mù ngồi bên vệ đường

    xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.

    Xin cho con được thấy bản thân

    với những yếu đuối và khuyết điểm,

    những giả hình và che đậy.

    Cho con được thấy Chúa hiện diện bên con

    cả những khi con không cảm nghiệm được.

    Xin cho con thực sự muốn thấy,

    thực sự muốn để cho ánh sáng Chúa

    chiếu giãi vào bóng tối của con.

    Như người mù ngồi bên vệ đường

    xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy. Amen

     Suy niệm 2: Xin cho con được thấy

    (TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

    Ai cũng băn khoăn về tương lai. Ai cũng muốn biết xem định mệnh của mình rồi sẽ ra sao. Nhưng tương lai chưa tới. Định mệnh con người là một bí mật. Ai nhìn biết sẽ trở thành người thông sáng. Vì sẽ có tương lai rạng rỡ. Ai không biết sẽ trở thành người mù tối. Và sẽ làm cho tương lai ngập tràn bóng tối. Người thông sáng hiểu biết phải nắm vững chân lý nền tảng này: Thiên Chúa làm chủ trời đất và vận mệnh con người. Tôn thờ Chúa là nguồn hạnh phúc. Thực hành thánh ý Chúa đem lại thành công cho cuộc đời.

    Vua An-ti-ô-khô không hiểu điều đó. Vua thật mù tối, Dám tự xưng mình là Chúa. Bắt thần dân phải thờ lạy mình. Dám chống lại Thiên Chúa. Vì thế hậu vận của vua sẽ vô cùng đen tối. Người Do thái cũng mù tối không kém. Họ đang thờ phượng Chúa lại bỏ theo vua. Tệ hơn nữa họ còn xé bỏ lề luật của Chúa. Họ thật mù tối. Đang ở chỗ sáng lại đi vào bóng tối. Đang thờ phượng Chúa là Chúa Tể lại quay sang thờ vua là loài thụ tạo. Họ đang đi vào hố diệt vong (năm lẻ).

    Chẳng ai được như anh mù từ thuở mới sinh. Tuy mù thể xác nhưng đức tin lại sáng ngời. Đức tin sáng suốt nên anh tin nhận Chúa Giê-su là Con Vua Đa-Vít. Là Đấng Cứu Thế. Biết đức tin là cần. Biết chỉ có Chúa Giê-su mới có thể cứu anh. Nên anh lớn tiếng vừa tuyên xưng Chúa là Đấng Cứu Độ, vừa tha thiết cầu xin “Xin cho con được thấy”. Thấy Chúa. Thấy ơn cứu độ. Thấy tương lai tươi sáng. Đức tin đã cứu anh. Chúa chữa anh vì thấy anh đã tin. Và khi được sáng mắt anh bỏ mọi sự mà đi theo Chúa. Chúa là Ánh Sáng thật. Dẫn đến Sự Sống thật. Hạnh phúc thật.

    Có những người đặc biệt như thánh Gio-an. Vì kết hợp mật thiết với Chúa. Nên được ơn thấy trước tương lai qua các thị kiến. Chính lòng yêu mến, kết hợp với Chúa khiến ngài trở nên thông sáng. Biết hết định mệnh con người trong tương lai. Chúng ta hãy rèn luyện cho mình có đức tin vững mạnh như anh mù. Có đức mến nồng nàn như thánh Gio-an. Để chúng ta vững tin vào Chúa. Để chúng ta sáng suốt chọn lựa Chúa. Để chúng ta trung thành đi theo Chúa cho đến cùng. Đừng như người Ê-phê-sô chán nản đánh mất tình yêu thuở ban đầu.

    Để được như thế chúng ta phải chiến đấu. Như những người Do thái trung tín với Chúa. Phải chiến đấu với những người phản bội. Phải chiến đấu với vua An-ti-ô-khô. Phải chiến đấu với chính mình để vượt qua đau thương thử thách. Và như anh mù. Chiến đấu mạnh mẽ. Chỉ để chiếm lấy Chúa Ki-tô. Phải luôn cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con được thấy.

    GP LONG XUYÊN

    ----------------------------------------------------

     

     
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - TGP SAIGON

  •  
    TGM NGUYỄN NĂNG
     

    Thứ Hai tuần 33 Thường niên năm I - Con mắt đức tin (Lc 18, 35-43)

    Tin mừng: Lc 18,35-43

    35 Khi Đức Giê-su gần đến Giê-ri-khô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường. 36 Nghe thấy đám đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì. 37 Họ báo cho anh biết là Đức Giê-su Na-da-rét đang đi qua đó. 38 Anh liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!”
    39 Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi; nhưng anh càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!”

    40 Đức Giê-su dừng lại, truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đến gần, Người hỏi: 41 “Anh muốn tôi làm gì cho anh ?” Anh ta đáp: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được.”

    42 Đức Giê-su nói: “Anh nhìn thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.” 43 Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.

     

    1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Nhờ lòng tin vào Chúa Giêsu, anh mù thành Giêricô được Chúa cho sáng mắt. Cậy nhờ Danh Chúa Giêsu mở rộng con mắt của linh hồn ta.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, con cảm thấy vui mừng và hạnh phúc biết bao khi có đôi mắt sáng, để thấy được điều kỳ diệu trong thiên nhiên, để nhận biết những gì đang xảy ra chung quanh, cũng như để nhận ra khuôn mặt người thân yêu. Đôi mắt sáng, đó là một kho báu, một hồng ân lớn lao mà Chúa đã tặng ban. Thế nên con luôn chăm sóc, bảo vệ và đề phòng khỏi rơi vào cảnh mù tối.

    Nhưng nghĩ kỹ lại, con thấy nhiều lúc con đang sống cảnh đui mù một cách nào đó. Nhiều lúc con mắt thân xác nhận ra vẻ đẹp thiên nhiên, nhưng mắt linh hồn lại không thấy được tình thương và sự quan phòng của Chúa qua những vẻ đẹp ấy. Lắm lúc con nhìn ra khuôn mặt của người thân, nhưng ít khi con thấy được người hành khất bên vệ đường hay kẻ con đang thù ghét, là chính Chúa và là anh em của con. Con thấy được khuôn mặt mình qua tấm gương, nhưng chẳng mấy khi thấy được tình trạng linh hồn mình. Những lúc ấy là lúc con đang mù lòa, khốn khổ và đáng thương hơn anh mù thành Giêricô.

    Lạy Chúa, xin thương mở mắt linh hồn con, để con thấy được tình thương Chúa đang hiện diện khắp nơi. Xin cho mắt linh hồn con sáng suốt, để con nhận ra đâu là điều đẹp ý Chúa, và nhận ra mọi người là anh em con. Xin Chúa cho con, ngay từ bây giờ được bước đi trong ánh sáng Chúa, để mai sau con được chiêm ngưỡng Thánh Nhan Chúa muôn đời. Amen.

    Ghi nhớ: “Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi ? - Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy”. (C. 41)
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - LM MINH ANH - ĐBĐM -

TẬN HIẾN CHÍNH MÌNH

“Thiên Chúa sẽ minh xử cho những kẻ Ngài ‘tuyển chọn’ hằng kêu cứu với Ngài!”.

Những năm gần đây, các cuộc thi hoa hậu đủ mọi danh hiệu mọc lên như nấm: Hoa Hậu Quốc Gia, Hoa Hậu Châu Á, Hoa Hậu Hoàn Vũ… Thế nhưng, để có thể được tuyển chọn vào các cuộc thi này, nào mấy ai biết đoạn trường của các cô gái trẻ; nhất là các cô gái Việt Nam! Các cô không những phải có sắc đẹp bên ngoài, tư chất bên trong; nhưng bên cạnh đó, còn có cả nước mắt lẫn tủi nhục. Vì đôi khi, các giai nhân phải ‘phó mình’ cho người này, người kia để được lọt vào danh sách thí sinh được chọn! Đó là một thực tế xám xịt, mà thi thoảng, báo chí phanh phui!

Kính thưa Anh Chị em,

Sẽ khá ngạc nhiên khi phụng vụ Lời Chúa hôm nay cũng nói đến những con người được tuyển chọn, những con người ‘phó mình’, nhưng không phải cho một ai đó, vì một cuộc thi thế tục nào đó, mà là những con người ‘tận hiến chính mình’ cho Thiên Chúa, Đấng tác thành nên nó; Đấng mà Chúa Giêsu muốn mỗi người chúng ta kiên trì khẩn nguyện với Ngài mỗi ngày!

Chúa Giêsu dùng hình ảnh một quan toà ngang ngược, không sợ Chúa, chẳng nể người; ông hẹn rày, hẹn mai với một bà goá. Thế nhưng, vì sự quấy rầy nhiều ngày của bà, ông đành xử cho bà. Và Ngài kết luận, “Vậy Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Ngài ‘tuyển chọn’ hằng kêu cứu với Ngài đêm ngày sao?”. Là những người được ‘tuyển chọn’, chúng ta không đơn thuần như bao người khác; hay tệ hơn, những con người vô danh; là những tội nhân của bóng tối tội lỗi và sự chết, chúng ta được Chúa Giêsu cứu chuộc để chung hưởng vinh quang Nước Trời; là những học giả thất vọng, những người tình tan vỡ, chúng ta được nâng lên để chia sẻ sự thật và tình yêu vô hạn của thần linh. Tắt một lời, chúng ta là những con trai, con gái ưu tuyển của Chúa Cha, được tạo dựng cho vinh quang Ngài và cho hạnh phúc đời đời của mỗi người. Biết được địa vị cao trọng của mình đến thế, vậy tại sao chúng ta lại cứ nghi ngờ và nản chí khi cầu nguyện?

Trên thực tế, không ít lần, chúng ta cảm thấy mệt mỏi khi cầu nguyện, vì Thiên Chúa xem ra xa vắng và có vẻ như Ngài không quan tâm đến lời chúng ta cầu. Giáo lý Hội Thánh cho biết, điều này xảy ra khi chúng ta có một ý tưởng sai lệch về việc cầu nguyện, hoặc vì đã áp dụng những quan điểm thế tục khiến cho sự đánh giá các giá trị đích thực của cầu nguyện bị giảm sút; hoặc đơn giản, chúng ta thích nhai lại những trải nghiệm thất bại trong cầu nguyện. Đang khi cầu nguyện là một quà tặng của Thánh Thần, một hành động của tình yêu, một hành vi của đức tin. Cầu nguyện không phải là một cỗ máy, cũng không phải là một công thức thần kỳ; nhưng là một hành vi đòi hỏi những nỗ lực kiên trì từ phía chúng ta. Đó là phó mình cho Thiên Chúa, và để Ngài tự do hành động. Bấy giờ, cầu nguyện sẽ có hiệu quả, dẫu tác dụng của nó nhiều khi không được thấy; chính lúc ấy, cầu nguyện thật sự là ‘tận hiến chính mình’ trong tay Thiên Chúa, nhảy xổ vào Ngài. Và nguyên việc liên lỉ tìm kiếm Ngài, đã là hoa trái tốt nhất của việc cầu nguyện!

Anh Chị em,

Xác tín mình được ưu tuyển, chúng ta ‘tận hiến chính mình’ và phụ thuộc nhiều hơn vào Thiên Chúa. Vấn đề là chúng ta hiểu biết Ngài như thế nào? Chúng ta chỉ phó mình cho ai chúng ta tin tưởng, và chỉ tin tưởng người đã chứng minh được tình yêu và khả năng của họ vốn có thể hỗ trợ mình. Chúng ta có thực sự tin rằng, Thiên Chúa luôn luôn tốt lành, yêu thương và toàn năng không? Ngài là Đấng có “Lời toàn năng tựa như một dũng sĩ rắn rỏi xông tới giữa miền đất bị tiêu diệt; tựa như gươm bén mang mệnh lệnh cố định của Chúa, đứng sừng sững, đầu chạm trời, chân đạp đất” như sách Khôn Ngoan hôm nay nói đến! Ngài là một quan toà, phải, nhưng còn nhiều hơn thế! Ngài là một người cha nhân ái, vị cứu tinh quyền phép và là một người tình tận tâm, vô điều kiện. Thiên Chúa biết điều chúng ta cần, Ngài muốn sự tin cậy mỗi người dành cho Ngài hơn là dành cho một ai khác. Bên cạnh đó, cầu nguyện còn là ‘hồi hương, về lại với ký ức’, “Hãy nhớ lại những việc kỳ diệu Chúa làm”, như Thánh Vịnh đáp ca hôm nay nhắn nhủ!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin ban cho con ân sủng Thánh Thần để Ngài dạy con kiên trì thưa lên “Abba, Cha ơi”. Cho con hiểu, cầu nguyện là ‘tận hiến chính mình’ cho Đấng đã hiến mình vì yêu con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Chia sẻ Bài này:
 

FacebookTwitterLinkedInPinterestViber

00:00
 
00:00
 
 
 

Bài Giảng Chúa Nhật 32 Thường Niên B

Video Player
 
00:00
 
39:22
 
 
 

 

 
 
 

Chuyên Mục

 
 
 
 

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - QUÝ VÂN

  •  
    Quyvan Vu
    Sat, Nov 13 at 12:20 PM
     
     

    Chúa Giê-su cầu nguyện ở vườn Ghiết-si-ma-ni rằng:

     “Cha ơi, nếu có thể được xin cất chén này khỏi con”.Mat-thêu 26:39 

    Chén mà Ngài sắp uống là một chất độc chết người, là tội phạm ghê gướm cùng sự trói buộc của tội lỗi mà đáng ra con người phải gánh chịu, thì Chúa Giê-su phải gánh thay, đến nỗi Đức Chúa Trời xây mặt khỏi Ngài mà Chúa Giê-su phải kêu lên: “Đức Chúa Trời tôi ôi! Sao Ngài lìa bỏ tôi”.Ma-thi-ơ 27:46 

    Ngài chết một cách đau khổ để giá tội lỗi được trả xong, sau đó Chúa Giê-su tuyên bố: 

    “Mọi sự đã được trọn; rồi Ngài gục đầu và trút linh hồn”.Gioan 19:30

    Có một câu chuyện về một cô gái đến xem phòng tranh triển lãm của một họa sĩ tài hoa, trong đó có một bức tranh vẽ hình Chúa Giê-su bị đóng đinh trên thập tự giá. Cô gái hỏi họa sĩ: “Bức tranh ấy là gì vậy?” Họa sĩ trả lời:

    “Đó là bức tranh Chúa Giê-su bị đóng đinh chết trên thập tự giá để đền tội cho nhân loại cô không biết sao?” Cô gái hỏi tiếp: “Thế, Ngài có chết đền tội cho ông không ạ?” Họa sĩ vô cùng sững sốt bởi câu hỏi này, vì đã từ lâu ông cứ nghĩ là Chúa Giê-su chết đền tội chung cho mọi người, chứ ông đâu có nghĩ là Ngài chết đền tội cho chính ông.

    Hai tuần sau, ông tìm đến một nhà thờ và xin mục sư cầu nguyện cho ông ăn năn tin nhận Ngài.

    Bạn và tôi quỳ xuống cám ơn Chúa Giê-su chưa ?


     
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - CHRISTOPHER - CN33TN -B