5. Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh

10/04/23 THỨ HAI TRONG TUẦN BÁT NHẬT PS

Mt 28,8-15 

niềm vui trong đấng phục sinh

Các bà vội vã rời khởi mộ, tuy sợ hãi những cũng rất đỗi vui mừng, chạy về báo tin cho môn đệ Đức Giê-su hay. (Mt 28,8)

Suy niệm: Các phụ nữ đã từng gặp gỡ và đi theo Chúa Giê-su, họ biết và yêu mến Ngài. Cái chết của Ngài khiến họ đau buồn dường như tuyệt vọng. Trong nước mắt, họ đã đến mộ Chúa mà than khóc (x. Ga 20,11). Họ chứng kiến “đất rung chuyển dữ dội”, họ thấy thiên thần Chúa báo tin “Ngài đã trỗi dậy và không còn ở đây nữa”. Thế nhưng bấy nhiêu đó không làm cho họ vơi đi nỗi buồn và lo sợ. Chỉ đến khi Đức Giê-su phục sinh thân hành hiện ra với họ và “chào các chị em”, lúc đó bao nhiêu cảm xúc thân thương ùa về, niềm vui gặp Đấng Phục Sinh xua tan mọi nỗi đau buồn, sợ hãi. Họ hớn hở vội vã về báo tin cho anh em, để chia sẻ niềm vui và lời nhắn của Đấng Phục Sinh hẹn gặp họ ở Ga-li-lê để tham gia vào sứ mạng mới: loan truyền tin vui phục sinh.

Mời Bạn: Nhà côn trùng học J. Fabre, người đã gặp Chúa trong việc nghiên cứu của mình, đã từng khẳng định rằng: “Sau hơn 30 năm quan sát và nghiền ngẫm, tôi không còn nói được là tôi tin vào Thiên Chúa, mà là đã gặp thấy Người.” Quả thật, chỉ nơi những người có kinh nghiệm cá vị gặp gỡ Thiên Chúa, niềm vui ấy mới lâu bền, vượt trên mọi thử thách. Bạn đã cảm nghiệm Đức Ki-tô phục sinh hiện diện trong cuộc sống của bạn và trao cho bạn sứ mạng nào?

Sống Lời Chúa: Bạn chia sẻ cảm nghiệm niềm vui Phục Sinh nơi bạn cho một người sống gần bên bạn bằng một cử chỉ thân ái, bằng tinh thần lạc quan vui tươi và một việc làm bác ái.

Cầu nguyện: Alleluia, Alleluia, Alleluia. Xin Chúa Ki-tô Phục Sinh, xin ban niềm vui của Chúa Phục Sinh cho nhân loại và cho từng người chúng con khi chúng con kết hợp với Chúa. Amen.

09/04/23 CHÚA NHẬT PHỤC SINH – A

Mừng Chúa Sống Lại
Ga 20,1-9
 

TÔI ĐÃ THẤY CHÚA PHỤC SINH

Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. (Ga 20,1)

Suy niệm: Nhiều người thắc mắc: Tại sao Chúa Ki-tô không thể hiện việc phục sinh một cách tỏ tường, rầm rộ để mọi người dù muốn dù không đều khẩu phục tâm phục, xoá tan mọi thuyết âm mưu? Trái lại, mọi sự diễn ra thật êm ả, hiện trường của sự kiện sống lại chỉ là một ngôi mộ trống: tảng đá lấp cửa mộ đã lăn ra một bên, bên trong mộ tấm khăn liệm với những băng vải được xếp lại gọn gàng. Thế nhưng sự hoang mang ban đầu đã sớm trở thành niềm xác tín. Bà Ma-ri-a Mác-đa-la mới đầu còn hoảng hốt báo tin xác Chúa đã biến mất, nhưng rồi bà đã trở lại, mừng rỡ khẳng định: “Tôi đã thấy Chúa” (Ga 20,18). Còn “người môn đệ được Chúa thương mến” chứng kiến ngôi mộ trống đã điềm đạm cho biết: “Ông đã thấy và đã tin” (Ga 20,8).

Mời Bạn: Niềm tin Đức Ki-tô phục sinh, ngay từ đầu đã dựa trên những chứng từ vững chắc. 1/ Bao lâu chưa chứng minh được ai đã “lấy trộm xác Chúa” và động cơ hành động là gì thì sự kiện “mộ trống” vẫn là chứng cứ đầu tiên rằng Chúa đã sống lại. 2/ Chứng từ quan trọng và mạnh mẽ nhất đến từ những người môn đệ vốn “nhát sợ, cứng lòng tin” (x. Mt 8,26), đã từng trốn chạy, chối Thầy, nay lại mạnh mẽ tuyên bố: “Chúng tôi đã thấy Chúa, chúng tôi làm chứng” (x. Cv 2,32). Bạn có suy gẫm về những chứng từ này để rồi chính bạn cũng sẽ làm chứng không?

Sống Lời Chúa: Bạn nghiền ngẫm về lời chứng của các tông đồ và quyết tâm làm chứng cho Chúa bằng cả đời sống mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su phục sinh, con xin thưa với Chúa như Tô-ma đã thưa: Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con. Amen.

07/04/23 THỨ SÁU TUẦN THÁNH

Ga 18,1-19,42 

TÂM TÌNH BÊN MỘ CHÚA

Chúa Giê-su nói: “Mọi sự đã hoàn tất.” Và Người gục đầu xuống trút hơi thở cuối cùng. (Ga 19,30)

Suy niệm: Giống như trong gia đình khi có người thân qua đời, chúng ta thường ngồi lại nhớ lại, kể lại với nhau những việc người ấy làm, những lời người ấy nói và cách cư xử, cách sống của người ấy. Bao nhiêu kỷ niệm trở về mang cả bầu ký ức tuổi thơ và thời gian sống bên nhau. Hôm nay cả Giáo Hội lặng mình bên mộ Chúa với biết bao nỗi niềm đau đớn thương tâm không chỉ vì tiếc thương một con người đã chết cách tức tưởi đau thương vì những lời dối trá, vu oan, vì những ý đồ ghen tỵ, ham hố quyền lực, mà nhất là càng xót xa não lòng hơn bởi vì chính tội lỗi của mình, của cả nhân loại mới đích thực là nguyên nhân khiến Ngài phải chết như thế để cứu sống chúng ta.

Mời Bạn quỳ xuống bên mộ Chúa, phủ phục trước cây thập giá của Ngài và nhớ lại những lời dạy yêu thương, lòng thương xót và những cử chỉ nhân từ của Ngài đối với những ai bé mọn, khổ đau, tội lỗi. Bạn hãy nhớ lại những lần bạn sống bất công và gây ra đau khổ cho người khác, những việc làm như thế chẳng khác nào những mũi đinh, những nhát búa chát chúa đóng vào thân thể Chúa Ki-tô. Điểm nào trong cuộc sống của Thầy Giê-su đánh động tâm hồn bạn nhất? Bạn quyết tâm bắt chước sống như Chúa ở điểm nào?

Sống Lời Chúa: Quyết tâm làm một hy sinh, một việc phục vụ tha nhân cách vô vị lợi để vác thập giá theo Chúa Ki-tô.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho con biết đừng chỉ khóc thương vì những cực hình bất công Chúa gánh chịu mà khóc thương vì chính tội lỗi con, và xin giúp con cùng vác thập giá với Chúa bằng cách sẵn sàng hiến thân mình để góp phần xoá bỏ những bất công, đau khổ anh chị em đang phải chịu. Amen.

08/04/23 THỨ BẢY TUẦN THÁNH

Ga 20,41-42 

CHÚA GIÊ-SU AN NGHỈ

Gần nơi Đức Giê-su bị đóng đinh có một thửa vườn, và trong vườn ấy có một ngôi mộ còn mới, chưa chôn cất ai. Vì hôm ấy là ngày áp lễ của người Do Thái, mà ngôi mộ lại gần bên, nên các ông mai táng Đức Giê-su ở đó. (Ga 20,41-42)

Suy niệm: Ngày thứ bảy sau khi hoàn tất công trình sáng tạo, Thiên Chúa nghỉ ngơi. Và cũng vào một ngày thứ bảy, sau khi hoàn tất công trình cứu chuộc trên thập giá – một cuộc sáng tạo mới – Chúa Giê-su cũng an nghỉ. Đó là sự an nghỉ trong vâng phục và phó thác: Đấng có thể làm được mọi sự lại cam chịu nhắm mắt xuôi tay, để vâng phục tuyệt đối thánh ý Chúa Cha; Ngài “vô vi”, không làm gì cả, để mọi chấm mọi phẩy trong chương trình cứu chuộc được hoàn tất. Chịu an táng trong mồ tối, Ngài trải qua trọn vẹn thân phận nhập thể chìm sâu tới đáy cùng của kiếp người: “Ngài đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự” (Pl 2,7-8).

Mời Bạn: Phải chăng lắm khi chúng ta khuấy động như những con rối? Lúc đó chúng ta hãy học với Ngài mẫu gương hoàn hảo của lòng vâng phục: án binh bất động những toan tính theo cái tôi ích kỷ để cho Thiên Chúa toàn quyền hành động trên cuộc sống của mình.

Sống Lời Chúa: Tập sống “vô vi” như Chúa: – không nói, không hành động khi đang nóng giận, nhất là không nói những lời thô tục, không hành động vũ phu, cộc cằn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con sống hiền lành và khiêm nhường như Chúa. Xin dạy con biết dừng lại những toan tính theo ý riêng, để thánh ý Chúa được thể hiện trong cuộc sống của con.

06/04/23 THỨ NĂM TUẦN THÁNH

Ga 13,1-15 

BÀI HỌC KHIÊM TỐN PHỤC VỤ

Đức Giê-su biết rằng … Người sắp trở về cùng Thiên Chúa, nên bấy giờ Người đứng dậy, rời bàn ăn, cởi áo ngoài ra, và lấy khăn mà thắt lưng. Rồi Đức Giê-su đổ nước vào chậu, bắt đầu rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau. (Ga 13,3-5)

Suy niệm: Thánh Gio-an mô tả từng nét việc Chúa Giê-su rửa chân cho các môn đệ trong bữa Tiệc Ly, giống hệt như một khúc phim quay cận cảnh. Nhưng lạ một điều, không một chi tiết nào nhắc đến việc thiết lập bí tích Thánh Thể như trong ba Phúc Âm nhất lãm. Không phải thánh Gio-an quên sót một sự kiện quan trọng như thế, nhưng hẳn là ngài có một chủ ý. Để cho bí tích Thánh Thể không trở thành một kỷ niệm chìm sâu trong quá khứ hay một nghi thức trống rỗng không có nội dung, nó cần được cụ thể hoá thành hành động phục vụ trong khiêm tốn như Chúa Giê-su nêu mẫu gương khi rửa chân cho các môn đệ: “Nếu Thầy là Chúa, là Thầy mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau.”

Mời Bạn: Thầy Giê-su đã ra lệnh truyền như thế thì chúng ta không thể vẫn rước lễ “mỗi năm ít là một lần” hoặc nhiều hơn, hằng tuần, thậm chí hằng ngày, mà không “rửa chân cho nhau”, đó là sẵn sàng làm những việc nhỏ bé hèn mọn nhất để phục vụ người thân của mình.

Chia sẻ: Bạn sẽ thực hiện thế nào để “Bí tích Thánh Thể và công việc bác ái luôn đi đôi với nhau”?

Sống Lời Chúa: Bạn hướng tới việc tham dự thánh lễ để có thể rước Chúa mỗi ngày; và mỗi khi rước Chúa, bạn đừng quên dâng tặng Ngài món quà là một hành vi bác ái cho người anh em.

Cầu nguyện: Đêm nay, bạn hãy dành ít là một giờ chầu Thánh Thể để chiêm ngắm Chúa và tâm sự với Ngài.