14. Cảm Nghiệm Tình Chúa Yêu Tôi

CẢM NGHIỆM TÌNH CHÚA - CAC CON HÃY THƯƠNG XÓT

 

  •  
    LM MINH ANH
     


     


     
     

    MỘT SO SÁNH KHÔNG TƯỞNG

    “Các con hãy thương xót, như Cha các con là Ðấng thương xót!”.

    Ngày kia, Paderewski đến London công diễn. Joseph Parker, một nhạc sĩ tài năng, đến nghe. Vì quá cảm kích thiên tài Paderewski, khi về nhà, Parker đứng bên cây đàn piano, gọi người hầu, “Mang cây rìu cho tôi! Tôi chưa bao giờ được nghe một bản nhạc tuyệt vời đến thế; nếu phải so sánh, dẫu là ‘một so sánh không tưởng’, những gì tôi có thể làm chẳng là gì cả! Phải bổ cây đàn của tôi toác thành từng mảnh”. Dẫu không làm thế, nhưng Parker nhận ra rằng, không bao giờ ông có thể trở thành một Paderewski, may lắm là nên giống người nhạc sĩ trẻ! Để được như vậy, ông cần Paderewski. Vâng, ông cần một trái tim như trái tim của người nhạc sĩ vĩ đại! 

    Kính thưa Anh Chị em,

    Joseph Parker “Cần một trái tim như trái tim của người nhạc sĩ vĩ đại!”. Lời Chúa hôm nay cho thấy một điều hết sức thú vị, rằng, Thiên Chúa cũng có một trái tim vĩ đại! Và sẽ thú vị hơn, nếu phải so sánh về mức độ thương xót nơi trái tim của chúng ta, dẫu là ‘một so sánh không tưởng’, Chúa Giêsu đòi hỏi chúng ta lấy trái tim của mình đem so với trái tim của Thiên Chúa! Ngài nói, “Các con hãy thương xót, như Cha các con là Ðấng thương xót!”.

    Nó không phải là một câu chót lưỡi đầu môi, mà là một cam kết sống! Nhìn vào lịch sử cứu độ, toàn bộ mặc khải của Thiên Chúa là một tình yêu không ngưng nghỉ, không mệt mỏi, dành cho nhân loại. Còn hơn một người cha, người mẹ, Thiên Chúa yêu thương với một tình yêu không thể hiểu thấu, tràn đầy trên mọi tạo vật. Cái chết trên thập giá của Chúa Con là đỉnh cao của câu chuyện tình yêu giữa Thiên Chúa và con người, một tình yêu lớn đến nỗi chỉ mình Ngài mới có thể hiểu được! Rõ ràng, so với tình yêu vô bờ bến này, tình yêu của con người sẽ luôn què quặt, dẫu đó là một ‘một so sánh không tưởng’. Dù vậy, khi kêu gọi chúng ta thương xót như Chúa Cha, Chúa Giêsu không có ý chỉ về số lượng, Ngài muốn chúng ta trở nên những dấu chỉ, những dòng chảy, những nhân chứng thương xót của Ngài. Và đó là tất cả trong trái tim Ngài!

    Trái tim con người thì sao? Chúa Giêsu không ngại cảnh báo những gì chúng ta thường va vấp, “Đừng xét đoán!”, “Đừng kết án!”; Ngài biết, trái tim chúng ta là một chiến trường thực sự! Hãy xem, mặc dù rất khó, nhưng chúng ta thường có thể tự đưa mình đi ‘khắp thế giới’ để bào chữa cho sự bất công đã chịu đựng; và mặc dù đã quên những gì đã xảy ra, chúng ta vẫn tìm cách ‘cung phụng’ vết thương lòng. Tuy nhiên, sẽ dễ dàng hơn để tha thứ nếu chúng ta biết nhìn vào trái tim người xúc phạm mình và không làm ngơ trước những điều tốt đang có ở đó. Đó là đặt cược vào phía điều thiện và tin rằng, điều thiện, cuối cùng, hấp dẫn trái tim con người hơn là cái ác được thần tượng hoá. Chúa Giêsu luôn nhìn vào trái tim, Ngài đặt cược vào mặt tốt!

    Vậy đâu là thái độ đúng đắn của chúng ta? Đaniel trong bài đọc hôm nay là một mẫu gương tuyệt vời! Lời cầu nguyện sám hối của ông ‘mang tính quốc gia’, mô tả sự trọn hảo của Thiên Chúa và sự bất toàn của con người; một lời cầu nguyện chứa đựng sự khiêm nhường, thờ phượng, xưng thú và cầu xin sự xót thương của Thiên Chúa, “Chúng con đã phạm tội, chúng con đã làm điều gian ác”. Thật ý nghĩa với Thánh Vịnh đáp ca, “Lạy Chúa, Chúa không cứ tội chúng con mà xét xử!”.

    Anh Chị em,

    Chúng ta “Cần một trái tim như trái tim của Thiên Chúa!”, và Chúa Giêsu đã làm người, với một trái tim, cho con người noi theo! Ngài đã từ bỏ áo trong áo ngoài, từ bỏ danh lợi, từ bỏ tất cả. Trên thập giá, Ngài phơi bày một trái tim thoi thóp và rồi, bị đâm thủng, những giọt máu, giọt nước cuối cùng nhỏ xuống cho đến khi trái tim khô đét; bởi lẽ, trong đó, chỉ có xót thương. Thông thường, chúng ta cảm thấy hài lòng khi tự so mình với người khác; thế mà, không phải với họ, chính Chúa Giêsu mới là tiêu chí để chúng ta đem so với chính mình, mặc dù đây là ‘một so sánh không tưởng’. Trong sự tha thứ và thương xót, sự rộng lượng của Chúa Giêsu là không thể đo lường được. Tắt một lời, Ngài đã chuộc lấy nhân loại, trong đó có mỗi người chúng ta, bằng chính bửu huyết của Ngài; vì thế, trái tim Ngài đáng cho chúng ta ao ước để bắt chước!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, thế giới cần nhiều hơn những người không phán xét và không lên án; xin giúp con trở nên một trong những người đó, khi trái tim con nên giống trái tim Chúa mỗi ngày!”, Amen.

     

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     



     

 

CẢM NGHIỆM TÌNH CHÚA YÊU TÔI

(786 – NK LTX)
Ngày 30 tháng 11 năm 1936
Trong giờ kinh Chiều hôm nay, một nỗi đau đớn khác thường xuyên thấu linh hồn tôi. Tôi thấy công cuộc này vượt quá sức lực của tôi trong mọi phương diện.
Tôi chỉ là một đứa trẻ nhỏ dại trước tầm mức lớn lao của công cuộc, và chỉ vì lệnh truyền minh nhiên của Chúa mà tôi phải bắt tay thi hành.
Đàng khác, thậm chí những ân sủng trọng đại cũng là một gánh nặng đối với tôi, và hầu như không thể kham nổi. Tôi nhìn thấy sự ngờ vực và hoài nghi đủ loại của các bề trên và thái độ kinh sợ của các ngài đối với tôi nữa.
Con hiểu sâu xa rằng nếu chính Chúa không củng cố linh hồn con không thể làm chủ được hoàn cảnh. Như vậy, Chúa chính là khiên thuẫn của con.
Trong khi tiếp tục giờ kinh Chiều, tôi suy gẫm về sự hòa lẫn giữa đau khổ và ân sủng, tôi được nghe lời Đức Mẹ: Con gái của Mẹ, con hãy biết rằng mặc dù Mẹ đã được nâng lên phẩm tước là Mẹ Thiên Chúa, nhưng bảy lưỡi gươm đau khổ đã xuyên thấu Trái Tim Mẹ. Con đừng làm gì để tự vệ; con hãy chịu đựng mọi sự với lòng khiêm nhượng; chính Thiên Chúa sẽ bảo vệ con.
Trích NHẬT KÝ LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA
NƠI LINH HỒN TÔI
( Thánh nữ Faustina )
 
 -----------------------------------------------

CẢM NGHIỆM TÌNH CHÚA YÊU TÔI - XOT THƯƠNG

  •  
    LM MINH ANH
     


    CHÚC DIỄM HỒNG CÙNG CÁC BẠN MỘT MÙA CHAY THÁNH RẤT THÁNH.
     
     

     

    “XÓT THƯƠNG”, TẤT CẢ CHỈ CÓ THẾ!

    “Lạy Chúa, nguyện thương con theo lòng Chúa xót thương!”.

    Giáo sư Charles H. Spurgeon đã nhấn mạnh với lớp dạy của mình về tầm quan trọng của việc làm cho nét mặt hài hoà với bài giảng. “Khi nói về thiên đàng”, ông nói, “hãy để khuôn mặt bạn sáng lên, hãy để nó rạng rỡ bởi ánh sáng mặt trời, hãy để đôi mắt bạn ngời sáng bởi ánh quang phản chiếu! Nhưng khi nói về địa ngục, cứ để tự nhiên, khuôn mặt bình thường của bạn đã làm được điều đó! Còn khi nói về Thiên Chúa, chỉ cần bạn cúi đầu, nhìn xuống đất, để biết phận mình, những con người vốn bị đuổi khỏi địa đàng; Ngài, Đấng ‘“Xót thương”, tất cả chỉ có thế!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    ‘“Xót thương”, tất cả chỉ có thế!’, H. Spurgeon thật chí lý. Mùa Chay, mùa tuyệt vời để chúng ta hiểu rõ hơn về lòng thương xót! Phụng vụ Lời Chúa thứ Tư Lễ Tro hôm nay cũng chỉ nói đến ngần ấy. Xót thương là thấu hiểu, là chia sẻ và liên luỵ với; vì thế, khi chúng ta kêu lên, “Lạy Chúa, nguyện thương con theo lòng Chúa xót thương!” như Thánh Vịnh đáp ca, là chúng ta đang kéo ghì Thiên Chúa xuống, và Ngài phải nhập cuộc với bao truân chuyên của mỗi người.

    Nói đến Mùa Chay, chúng ta thường sợ hãi, “Tôi phải từ bỏ một cái gì đó”; nhưng nếu đó là suy nghĩ thật, thì chúng ta đang mất điểm! Tôi “phải” từ bỏ một thứ gì đó? Vâng, có và không! Đúng là Chúa muốn điều này, và Ngài đã nói đến thực hành khổ chế cũng như kỷ luật bản thân cho chúng ta thông qua Giáo Hội; chẳng hạn, Tin Mừng hôm nay nói đến cầu nguyện, ăn chay và bố thí. Điều đó đúng, nhưng đó là một lời mời gọi đến với ân sủng hơn là áp đặt một gánh nặng.

    Từ bỏ một điều gì đó thực sự mang ý nghĩa là tất cả sẽ chìm hẳn vào lòng xót thương thăm thẳm của Thiên Chúa ở một mức độ sâu hơn! Đó là được cởi bỏ khỏi tất cả những gì đang trói buộc, giúp chúng ta trải nghiệm một cuộc sống mới mà chúng ta đang hết lòng kiếm tìm. Từ bỏ một cái gì đó đơn giản như nhịn ăn, nhịn uống; hoặc, có thể bất kỳ hành động cố ý nào đó vốn đòi hỏi một sự bỏ mình nhất định. Điều này là tốt! Tại sao? Bởi việc từ bỏ đó tiếp sức cho chúng ta về tinh thần và ý chí; nó tăng lực để chúng ta quyết tâm hơn hầu có thể nói “Có” với Chúa ở mức độ Chúa muốn. Thế nhưng, từ bỏ một cái gì đó, một điều gì đó để được ‘Một Ai đó’ thì rất đáng cho chúng ta từ bỏ! Bởi lẽ, khi từ bỏ, chúng ta rời địa ngục để phản ánh thiên đàng, “Hãy để khuôn mặt của bạn sáng lên, hãy để nó rạng rỡ bởi ánh sáng mặt trời, hãy để đôi mắt của bạn ngời sáng bởi ánh quang phản chiếu!”.

    Vậy mà, trong cuộc sống, chúng ta thường bị thao túng bởi những cảm xúc và ham muốn; chúng điều khiển chúng ta một cách dễ dàng! Ấy thế, việc thực hành khổ chế, từ chối bản thân sẽ giúp chúng ta củng cố và làm chủ các khuynh hướng rối loạn hơn là bị chúng kiểm soát. Và điều này áp dụng cho nhiều thứ, không chỉ đồ ăn thức uống, nhưng còn cho nhiều điều tích cực hơn; nó bao gồm các nhân đức, đặc biệt là lòng bác ái đối với tha nhân của mỗi người.

    ‘“Xót thương”, tất cả chỉ có thế!’; trải nghiệm lòng thương xót của Thiên Chúa, chúng ta cũng trải nghiệm Ngài chờ đợi chúng ta xót thương nhau. Đó là yêu theo cách Ngài yêu; đó là được tự do để tình yêu chiếm lấy chúng ta, chấp cánh cho chúng ta. Một khi được tình yêu chiếm lấy, chúng ta sẽ mẫn cảm hơn với Thiên Chúa; sợ mất lòng Ngài, muốn trở về làm hoà với Ngài như Gioel và Phaolô hôm nay mời gọi. Được tình yêu chiếm lấy, việc cầu nguyện, giữ chay và thực hành thương xót của chúng ta như Tin Mừng hôm nay đề nghị sẽ dễ dàng hơn biết bao!

    Anh Chị em,

    ‘“Xót thương”, tất cả chỉ có thế!’. Đó là quà tặng miễn phí được trao hoàn toàn từ động lực của tình yêu; đó là tình yêu Thiên Chúa ban cho chúng ta, phận người tro trấu, cách đặc biệt trong Mùa Chay. Chớ gì lời khẩn xin “Lạy Chúa, nguyện thương con theo lòng Chúa xót thương!” không ngừng vang lên trong tâm hồn chúng ta suốt Mùa Chay này, hầu khi cảm nghiệm được lòng Chúa xót thương, chúng ta dễ dàng thương xót nhau. Hãy biến Mùa Chay này thành mùa ân sủng tuyệt vời, đừng mắc kẹt với ý nghĩ, những hy sinh là nặng nề; chúng là một phần thiết yếu trên con đường dẫn đến một cuộc sống mới mà Thiên Chúa muốn ban tặng cho mỗi người!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, xin cho con hiểu, ‘“Xót thương”, tất cả chỉ có thế!’, đó là một quà tặng ân sủng Chúa ban cho con trong Mùa Chay này; để từ đó, con có thể ‘sống nó’ với anh chị em con!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

     

CẢM NGHIỆM TÌNH CHÚA YÊU TÔI - NGƯỜI GIẾT CHA THANH

  •  
    phung phung
     
     

    Make Christianity Great As Always

    Cuộc gặp gỡ của yêu thương và tha thứ

    Hơn một tháng sau cái chết bi thảm của cha Giuse Trần Ngọc Thanh, gia đình của cha đã có cuộc gặp mặt với gia đình của người đã sát hại cha hiện đang bị bắt giữ.

    Cuộc gặp gỡ giữa một gia đình khá giả, đầy đủ của ăn của để nơi thành phố SG hoa lệ có đứa con trai tình nguyện rời chốn phồn hoa ấy để lên vùng rừng núi heo hút và chết một cách tức tưởi với một gia đình nghèo, ít học và khắc khổ có đứa con trai cờ bạc, rượu chè, hung hãn đã giết chết người con trai hiền lành của gia đình kia.

    Nhìn vào bức ảnh dường như không thấy sự hận thù hay những lời chì chiết... từ gia đình người bị hại, nhưng là sự cảm thông, cảm thông tuyệt đối và tha thứ tuyệt đối. Một điều khá khó hiểu và gần như không tưởng trong xã hội ngày nay. Nhưng sẽ dễ hình dung hơn, nếu bạn là người Công giáo.

    Mọi người vẫn chưa lãng quên cái chết của cha Thanh. Kẻ thủ ác cũng như mục đích thật sự của anh ta vẫn đang được làm rõ, nấm mộ cha nơi nhà Dòng vẫn phủ đầy hoa tươi từ bà con giáo dân lẫn anh em ngoại đạo gửi tới, những chương trình từ thiện mang tên cha vẫn được xúc tiến và nhận được sự quan tâm của các Mạnh Thường Quân khắp nơi thậm chí ở nước ngoài gửi tiền về hỗ trợ... Thì Cuộc Gặp Gỡ Này, cuộc gặp gỡ của yêu thương và tha thứ, cũng dường như thắp lên một niềm hy vọng mới nơi vùng đất cằn cỗi mà cha đã sống và đã chết. Từ niềm hy vọng ấy, những điều tốt đẹp sẽ nảy sinh...

    (Ảnh từ Fb cha Gioan Nguyễn Ngọc Nam Phong, DCCT)
     
     
     

CẢM NGHIỆM TÌNH CHÚA YÊU TÔI - LÀM VIỆC THIỆN

  •  
    Chi Tran

     
     
    HÃY LÀM ĐIỀU THIỆN VÀ TÌM KIẾM LẼ CÔNG BẰNG! ... 
     
    Tôi sinh ra trong một gia đình có Cha Mẹ không tâm đầu ý hợp. Do đó tôi cảm thấy mình không được yêu thương thông cảm. 
    Không có tình thương trong gia đình, tôi lang thang tìm kiếm tình thương trên vỉa hè đường phố, trong ma túy, dâm ô và bạo lực. Đúng là một tên ”tiểucôn-đồ” mất dạy! Thêm vào đó, năm lên 14 tuổi, tôi bị mổ tim. Từ đó tôi cứ đau ốm liên miên. Tất cả tình trạng này khiến tôi cảm thấy mình là một người bệnh hoạn, không bình thường và đáng ghét! 
    Tôi bỏ nhà ra đi không biết bao nhiêu lần. Lần đầu vào năm lên 13, lần thứ hai năm lên 14, rồi lần thứ ba năm lên 15. Đến năm 16 tuổi thì tôi dứt khoát bỏ nhà ra đi vĩnh viễn! Tôi lao mình vào ma túy. Trước đó, đã có mấy lần tôi toan tính tự tử, kết thúc cuộc đời ”ô trọc” buồn thảm nơi trần gian này! Nhưng dự tính đã không thành. Tôi lê lết đầu đường xó chợ, lang thang từ thành phố này sang thành phố khác. Tôi bất cần mọi sự và mọi người. 
     
    Tuy nhiên, suốt trong thời gian đen tối ấy, có một sợi dây vô hình vẫn ràng buộc tôi với Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Đó là những lời kinh của mẹ tôi. Hình ảnh mẹ tôi đứng vững trong kinh nguyện luôn đậm nét trong tâm hồn tôi. Chính nhờ mẹ tôi mà Đức Chúa GIÊSU hằng hiện diện trong cuộc đời tôi. 
    Một ngày, tôi như chạm đến tận đáy nỗi khao khát của lòng mình. Không có độ ma túy nào có thể làm thỏa mãn được tôi. Cơn khát của tôi thật thăm thẳm không đáy. Đó là cơn khát Ánh Sáng, Tinh Khiết và Tình Yêu. Lạ lùng thay trong cơn khao khát tuyệt vọng, tôi bỗng tìm kiếm Đức Chúa GIÊSU KITÔ. 
     
    Bị lạc loài mất hút trong sương mù, tôi cất tiếng khẩn thiết gọi danh thánh Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Vào năm 17 tuổi, khi đi dự một buổi tĩnh tâm cuối tuần, tôi đã gặp một Linh Mục thánh thiện. Vị Linh Mục lắng nghe tôi tỏ bày tâm sự. Sau đó ngài nói với tôi về Tình Yêu của Đức Chúa GIÊSU, về cách thức Người yêu thương tôi như thế nào. Lắng nghe vị Linh Mục nói, tôi cảm nhận được tình thương vị Linh Mục dành cho tôi. Và qua tình thương của vị Linh Mục, tôi khám phá ra một tình thương khác: Tình Yêu của Đức Chúa GIÊSU KITÔ. 
    Ngay lúc đó, tôi tận hiến toàn thân tôi cho Chúa và nhất là tôi trao trọn cho Chúa tất cả khốn cùng của cuộc đời tôi: ma túy, phái tính và mọi tội lỗi. Trong phút chốc, tôi thấy gánh nặng của mình trở nên nhẹ nhàng. Và tôi cảm nghiệm Đức Chúa GIÊSU thật hiền dịu êm ái biết là chừng nào! 
    Từ đó Đức Chúa GIÊSU KITÔ trở thành Bạn của lòng tôi, Người Bạn tôi chưa từng có và một Tình Bạn không thể thiếu vắng. Chưa hết, từ Tình Bạn chuyển sang Tình Yêu. Tôi thật sự si tình, say mê Tình Yêu Chúa. 
     
    Một điều đáng nói là sau khi hồi tâm trở về với Tình Yêu của Chúa, tôi cảm thấy một nỗi khao khát sự trong sạch tinh khiết. Linh hồn tôi ao ước trở nên trong sạch, trắng tinh. Khi nhìn thấy màu trắng tinh tuyền của tuyết, tôi liền nghĩ đến sự trong trắng tinh khiết vô biên của Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Và tôi khẩn thiết kêu van Đức Chúa GIÊSU KITÔ giúp tôi đạt đến sự trong sạch của linh hồn, của con tim và của thân xác. Làm thế nào để linh hồn, con tim và thân xác tôi trở lại trắng tinh như ngày chịu phép rửa tội. Dĩ nhiên, chỉ duy nhất Đức Chúa GIÊSU KITÔ mới có thể giúp tôi đạt đến mức độ trắng tinh này. 
     
    Từ ngày trở về với Đức Chúa GIÊSU KITÔ và khám phá ra Tình Yêu vô biên của THIÊN CHÚA, tôi cũng nhận ra sứ mệnh Đức Chúa GIÊSU trao phó cho tôi. Đó là lớn tiếng rao giảng cho mọi người nghe Đức Chúa GIÊSU cao đẹp biết là chừng nào! Ngoài ra tôi có bổn phận làm cho Tình Yêu Chúa được biết đến, được yêu mến và được lan rộng mãi mãi. Tôi có bổn phận nói với từng bạn trẻ: - Bạn có biết Đức Chúa GIÊSU thật đẹp ở trong lòng bạn không? Tôi có bổn phận nói với các bậc làm cha làm mẹ: - Quý ông bà có biết Đức Chúa GIÊSU thật đẹp nơi lòng ông bà và nơi con cái ông bà không? Tôi còn phải nói với những người khốn khổ, không được yêu thương: - Anh chị em được THIÊN CHÚA là CHA chúng ta ở trên trời yêu thương bằng một tình yêu điên rồ, vô biên và vĩnh cửu. 
    ... Chứng từ của anh André, thanh niên Công Giáo Canada. ... 
    ”Hãy rửa cho sạch, tẩy cho hết, và vứt bỏ tội ác của các ngươi cho khỏi chướng mắt Ta. Đừng làm điều ác nữa. Hãy tập làm điều thiện, tìm kiếm lẽ công bình 
    .. Hãy đến đây, ta cùng nhau tranh luận! Tội các ngươi, dầu có đỏ như son, cũng ra trắng như tuyết; có thẫm tựa vải điều, cũng hóa trắng như bông” 
     
    Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt