2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - CHRISTOPHER

  •  
    Mo Nguyen
     

     

     

                                                                SIXTH SUNDAY IN ORDINARY TIME – YEAR C

                                                                                       13 FEBRUARY 2022

      

     

                                                                                                                                                    

     

                                                                                 BREAKING OPEN THE WORD

                                                                                                                                  

                                                                FAITH IN OUR RESURRECTION (Luke 6: 17, 20-26)

     

    All of us search for the path that leads to life and this search calls us to make decisions. Which path should we choose? Where are we to find the wellsprings that will give us living water? Jeremiah places the two paths before us by contrasting the shrub that dies in the desert with the tree that is planted by water. In a similar fashion, Jesus places two options before his listeners in the beatitudes and the woes. God’s ways are often not ours and the path that leads to the living God may be marked by difficulty and persecution. As far as Paul was concerned some of the Corinthian Christians had taken the wrong path because they did not understand that bodily resurrection is an essential element of Christian belief. Some of them had come to the mistaken belief that a consequence of their baptism was that they were already in their glorified bodies. Paul sets out to shock the Corinthians by showing them the consequences and inherent dangers of their point of view. He knew that our present body must be changed into a glorified one at the resurrection of the dead. How could he bring them to see the error of their point of view? He bases his argument upon the fact that just as Jesus’ body was glorified at his resurrection, so it will be those who follow him. Jesus is to be seen as the first fruits of a harvest that is to come at the fullness of time.

     

    CHRISTOPHER MONAGHAN CP

     

                                                    The Beatitudes:

                                                 https://www.youtube.com/watch?v=es02wV7Ej2Q

    https://www.bing.com/videos/search?q=the+beatitudes+imges+youtube&ru=%2fsearch%3fq%3dthe%2bbeatitudes%2bimges%2byoutube%26qs%3dn%26form%3dQBRE%26sp%3d-1%26pq%3dthe%2bbeatitudes%2bimges%2byoutube%26sc%3d1-28%26sk%3d%26cvid%3d0A971B9C31B04EAFAA124AF6D04CA8DB&view=detail&mid=8B9EACD8CF073B43AAC88B9EACD8CF073B43AAC8&&mmscn=vwrc&FORM=VDRVRV

     

     

     

      Phúc thật tám mối | SÁCH KINH NHỎ YOUTUBE / STT NGUYỆN:

     

    https://www.bing.com/videos/search?q=t%c3%a1m+m%e1%bb%91i+ph%c3%bac+th%e1%ba%adt+song+youtube&docid=608000935053369188&mid=B078361EB27997FE7779B078361EB27997FE7779&view=detail&FORM=VIRE

     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - TGP SAIGON

  •  
    TGM NGUYỄN NĂNG
     

    Thứ Sáu tuần 5 Thường niên năm II (Mc 7,31-37)

    Tin mừng: Mc 7, 31-37

    31 Đức Giêsu lại bỏ vùng Tia, đi qua ngả Xiđôn, đến biển hồ Galilê vào miền Thập Tỉnh. 32 Người ta đem một người vừa điếc vừa ngọng đến với Đức Giêsu, và xin Người đặt tay trên anh.

    33 Người kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh. 34 Rồi Người ngước mắt lên trời, rên một tiếng và nói: “Épphatha”, nghĩa là: hãy mở ra!

    35 Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng. 36 Đức Giêsu truyền bảo họ không được kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng truyền bảo họ, họ lại càng đồn ra.

    37 Họ hết sức kinh ngạc, và nói: “Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả: ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được”.

     

    1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Bị khuyết tật về thể lý đã là một đau khổ, nhưng bị khuyết tật về tâm linh lại càng đau khổ hơn. Chỉ có Đức Kitô là thầy thuốc tuyệt hảo sẽ chữa lành mọi khuyết tật thể xác và tâm linh.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, người bị bệnh câm điếc giao tiếp rất vất vả, khó khăn. Họ chỉ có thể nói và nghe bằng dấu hiệu bàn tay. Còn con, con cám ơn Chúa vì được diễm phúc vẫn là người lành lặn về thể xác. Nhưng lạy Chúa, rất nhiều lúc con lại câm điếc về cuộc sống thiêng liêng. Vâng, con câm điếc vì chẳng nghe Chúa nói và cũng chẳng biết nói Chúa nghe. Vì mải mê lạc thú trần gian và đi tìm vui chơi giải trí, con chẳng còn giờ đến với Chúa. Tiền bạc danh vọng chi phối con, nên con không còn thiết tha với việc cầu nguyện. Con hững hờ trước việc đọc kinh, các buổi phụng vụ, con dửng dưng với bàn tiệc Lời Chúa và bàn tiệc Thánh Thể.

    Còn đối với những người chung quanh, nhiều lúc con cũng trở thành một kẻ câm điếc. Bên cạnh con, biết bao người đang cần đến con: cần một nụ cười, một lời thăm hỏi, hay một sự giúp đỡ nào đó. Thế mà vì ích kỷ khép kín, con đã bịt tai ngậm miệng. Con chỉ nghĩ đến con, chỉ lo cho gia đình con.

    Lạy Chúa Giêsu, hôm nay con đến với Chúa, xin cứu chữa con khỏi căn bệnh trầm trọng đó. Xin Chúa mở tai con, để con lắng nghe tiếng Chúa, để con nghe được những nhu cầu của tha nhân. Xin cho con biết thương xót, biết lo lắng cho những ai ở gần con. Xin cho con biết sống yêu thương.

    Xin Chúa dạy con biết lặng thinh khi không nên nói, và xin dạy con biết nói khi không được im lặng. Amen.

    Ghi nhớ: “Người làm cho kẻ điếc nghe được và người câm nói được”.
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - LM

  •  
    Chi Tran CHUYỂN

     
     
     
     
    LM THÁI NGUYÊN
     
       

    NGHÈO KHÓ VÀ GIÀU CÓ (Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật 6 TNC)

     

     
     
     
    NGHÈO KHÓ VÀ GIẦU CÓ

    Chúa Nhật 6 thường Niên năm C : Lc 6, 20-26

     

     

     

    Suy niệm

    Cuộc đời mỗi người là một cuộc hành trình đi tìm hạnh phúc thật. Người đời thường coi hạnh phúc bắt nguồn từ giàu sang phú quý, được danh thơm tiếng tốt và quyền cao chức trọng… ai cũng rất sợ nghèo nàn, túng thiếu, thấp kém… Đức Giêsu đưa chúng ta đi vào một thế giới khác, với một não trạng khác:“Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó…”. Các môn đệ Đức Giêsu là những người có phúc, vì phải chịu nghèo, chịu đói, chịu oán ghét, và bị khai trừ vì Ngài. Nước Trời thuộc về họ từ hôm nay và hạnh phúc sẽ trọn vẹn trong ngày sau hết.

     

    Người nghèo phải chăng là người thiếu thốn của cải vật chất? Phải chăng Đức Giêsu chúc phúc cho một giai cấp xã hội? Thật ra chẳng có thực trạng xã hội nào được phong thánh hay được đặt quan hệ trực tiếp với Nước Trời. Chúa Giêsu đến cho mọi thành phần xã hội chứ không chỉ riêng cho người nghèo. Tuy nhiên, sứ mạng của Đức Giêsu liên hệ cấp bách đến những người bị đói khát, khóc lóc, bách hại, ngược đãi… Họ là những người bị bỏ rơi, bị loại ra bên lề xã hội vì bệnh tật, nghèo hèn hay vì thành kiến của xã hội và tôn giáo. Chúa Giêsu đến trước tiên là để giải thoát họ khỏi tình trạng quá éo le trong đời. Họ phải là những người được chúc phúc đầu tiên khi Nước Trời đến, và như vậy Ngài đem lại một trật tự mới, vượt qua sự phân chia giai cấp giàu nghèo. Nghèo không thể là ý nghĩa dự phóng của đời người, vì Chúa đến là để cho mọi người được sống và sống dồi dào (x. Ga 10, 10). 

     

    Thật ra, tự bản chất giàu – nghèo chưa là gì cả, không xấu cũng không tốt. Hạnh phúc hay đau khổ phát xuất từ trong tâm chứ không đến từ bên ngoài. Những gì bên ngoài chỉ làm tăng thêm cảm xúc chứ không tăng thêm hạnh phúc. Hạnh phúc hay không là tùy thuộc tâm thái của mỗi người trước mọi tình cảnh, dù nghèo vẫn sống vui. Hạnh phúc hay đau khổ là một tâm thái, nên nó cũng là một lựa chọn: sống yêu thương hay ích kỷ, tha thứ hay thù hằn, mở ra hay khép lại, đón nhận hay từ khước… Phúc hay họa đã nằm sẵn trong thái độ sống.

     

    Giàu có bị phủ nhận vì mãi lực của nó muốn biến thành tuyệt đối, đòi được tôn thờ, khiến toàn thể cuộc sống con người bị cuốn hút vào đó. Giàu có làm ta xao lãng và xa cách Thiên Chúa, vì nghĩ rằng hạnh phúc phát sinh từ những gì ta có. Thực chất, giàu chỉ đem lại một thứ an toàn giả tạo, vật hóa tinh thần, vô hiệu hóa khả năng hiệp thông. Những kẻ giàu phải bảo vệ những gì họ có, nên khó sống chân tình với mọi người. “Vi nhân bất phú, vi phú bất nhân”. Không yêu tiền bạc, không đặt nặng vật chất, không coi nhẹ tình nghĩa, sao có thể làm giàu?

     

    Lời Chúa hôm nay cũng cảnh cáo:khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có”. Chúa Giêsu đã từng nói nhiều về vấn đề này: Ngài gọi kẻ lo thu tích của cải là “đồ ngốc” (Lc 12, 20), coi sự ham muốn giàu có là “bất chính” (Lc 16, 9), ham mê tiền của là điều “ghê tởm” (Lc 16, 14), và khẳng định: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa” (Mt 19, 24). Ngài yêu cầu các môn đệ phải lựa chọn dứt khoát giữa Thiên Chúa và tiền của (x. Lc 16, 13).

     

    Tuy nhiên, nghèo không phải là không có nguy cơ. Nghèo cũng dễ đưa tới gian tham, trộm cắp và mọi thứ tội phạm, có khi đưa tới tuyệt vọng. Những lý do nghèo có thể là tiêu cực, nhưng căn nguyên của nó vẫn là sự bóc lột lẫn nhau, tạo nên một phân chia giai cấp, bất bình đẳng và phi nhân hóa. Chỉ khi từ bỏ não trạng chạy theo lợi nhuận, xa hoa và thu tích tài sản, con người mới tạo được một xã hội nhân bản, công bình và huynh đệ. Lúc đó giàu mới là điều tốt và được chúc phúc, vì giữ được tâm hồn sạch tội, không chạy theo của cải, tiền tài (x. Hc 31, 8).

     

    Hưởng ứng lời kêu gọi của Đức Kitô (x. Lc 6, 20) nhằm xây dựng Nước Trời tại trần gianngười Kitô hữu cần phải sống đơn sơ giản dị, giảm bớt nhu cầu, để có thể sống yêu thương và chia sẻ cho bao người đang lâm cảnh túng thiếu. Điều cần thiết là sống thân phận thụ tạo, thoát khỏi sự kiềm chế của bản năng tham lam, quyền hành và độc chiếm, để đón nhận và trao ban. Mọi của cải đều là ân huệ Chúa ban, nên cũng phải biến thành ân huệ cho người khác. Đã được cho không thì cũng phải cho không. Điều quan trọng là hoàn thiện bản thân, trong việc sống gắn bó và tùy thuộc vào Thiên Chúa. Đây là cốt lõi của tinh thần khó nghèo, cho ta có được hạnh phúc siêu nhiên thanh thoát ngay ở đời này.

     

    Cầu nguyện

    Lạy Chúa Giêsu!
    Mối phúc đầu tiên Chúa công bố,
    dành cho ai có tâm hồn nghèo khó,
    là điều làm cho con phải giằng co,
    giữa việc sở hữu và sống đời từ bỏ.

     

    Thật ra chẳng có gì là mâu thuẫn,
    giữa văn minh tiến bộ và hồng ân cứu độ,
    giữa đời này và hạnh phúc đời sau,
    vì ơn Chúa trao là cuộc sống dồi dào.

     

    Nhưng lời Chúa cho con biết rõ hơn,
    tâm hồn nghèo khó là yếu tố quyết định,
    để mọi phát triển trở thành điều chân chính,
    vì chúng con dễ ham mê tiền tài danh vọng,
    nên cũng dễ lật lọng và đối xử bất công,
    gây ra bao khốn cùng cho cuộc sống.

     

    Nghèo khó tinh thần cho con sự bình tâm,
    không để cho cảm xúc đẩy đưa hay chế ngự,
    không bị lôi cuốn theo những thứ bên ngoài,
    để tâm hồn luôn thoải mái an vui.

     

    Hạnh phúc không chỉ là tinh thần nghèo khó,
    mà còn dám có một cuộc sống khó nghèo,
    là cuộc sống rất thanh cao và giản dị,
    tự giải thoát mình khỏi tính tham sân si.

     

    Thật ra sự nghèo khó tự nó chẳng tốt gì,
    khi người ta đành phải chịu vì cam phận,
    chứ không vui lòng đón nhận vì tình yêu,
    hay không chờ đợi mọi điều từ nơi Chúa.

     

    Con nghèo khó khi không ham mê giàu có,
    coi mọi sự trong đời dù có cũng như không,
    để mở rộng lòng quảng đại biết cho đi,
    và dám dâng hiến ngay những gì còn lại.


    Cho con sống trọn vẹn giây phút hiện tại,
    luôn bên Chúa với tâm hồn thư thái. Amen.

    Lm. Thái Nguyên 

     
     
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - NGẮN GỌN - MƠ

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - TGP SAIGON

  •  
    TGM NGUYỄN NĂNG
     
     

    Thứ Năm tuần 5 Thường niên năm II (Mc 7,24-30)

    Tin Mừng: Mc 7, 24-30

    24 Một hôm, Đức Giê-su đến địa hạt Tia. Người vào một nhà nọ mà không muốn cho ai biết, nhưng không thể giấu được.

    25 Thật vậy, một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Người, liền vào sấp mình dưới chân Người. 26 Bà là người Hy-lạp, gốc Phê-ni-xi thuộc xứ Xy-ri. Bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà.

    27 Người nói với bà : “Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con”. 28 Bà ấy đáp : “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ nhỏ”.

    29 Người nói với bà : “Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi”. 30 Về đến nhà, bà thấy đứa trẻ nằm trên giường, và quỷ đã xuất khỏi.

    4. Suy niệm (Lm. Nguyễn Vinh Sơn, SCJ)

    Câu chuyện

    Một người vô thần rất mê leo núi. Ngày kia trượt chân té ngã lăn từ đỉnh núi xuống. Nhưng may thay ông bám được một cành cây nằm chơ vơ giữa đỉnh cao và vực thẳm. Giữa lúc chỉ còn biết chờ chết, một ý nghĩ chợt đến với ông: Tại sao không gọi Chúa đến cứu giúp. Thế là ông lấy hết sức lực, và la lớn: “Lạy Chúa”. Tuy nhiên bốn bề chỉ có thinh lặng và ông chỉ nghe được tiếng dội của lời kêu van. Một lần nữa, người vô thần lại kêu xin tha thiết hơn: “Lạy Chúa, nếu quả thật Chúa hiện hữu thì xin hãy cứu con. Con hứa sẽ tin Chúa và dạy cho những người khác cũng tin Chúa”. Sau một hồi thinh lặng, bỗng người vô thần nghe một tiếng vang dậy cả vực thẳm và núi cao: “Gặp hoạn nạn thì ai cũng cầu xin như thế”. “Không, lạy Chúa, nghìn lần không. Con không giống như những người khác. Chúa không thấy sao, con đã bắt đầu tin từ khi nghe tiếng Chúa phán. Nào bây giờ xin Chúa hãy cứu con đi, và con sẽ cao rao danh Chúa cho đến tận cùng trái đất”. Tiếng ấy trả lời: “Được lắm, Ta sẽ cứu ngươi. Vậy nếu ngươi tin thì hãy buông tay ra”. Người vô thần thất vọng thốt lên: “Buông tay ra ư, bộ Chúa tưởng tôi điên sao !” (Trích “Món quà giáng sinh”).

    Suy niệm

    Người phụ nữ đau khổ vì hằng ngày chứng kiến cảnh quỷ dữ hành hạ con gái bà. Bà đã tìm thầy chạy thuốc khắp nơi rồi nhưng con bà vẫn không khỏi...

     Chúa Giêsu đang ở vùng đất Tyrô và Siđon, rất xa quê hương bà. Thế nhưng bà đã tìm đến gặp Ngài. Tuy nhiên có sự ngăn cách giữa bà và Chúa Giêsu vì Người là người Do Thái mà người Do Thái lại không tiếp xúc với dân ngoại như bà, dòng giống Syrôphênixi. Tuy nhiên bà đến và phục lạy Ngài. Phục lạy là thái độ chỉ dành cho thần minh, như vậy có nghĩa là bà đã tôn vinh Ngài là vị thần.

    Chúa Giêsu hiền lành, luôn chạnh lòng trước nỗi khổ của người dân (x. Mc 6,30-34) và sẵn sàng đáp trả… Thế nhưng Ngài có vẻ dửng dưng, thoái thác trước nỗi khổ tâm của người đàn bà đau khổ này. Thái độ của Chúa Giêsu đáp lại làm cho chúng ta bị “sốc”: “Hãy để con cái ăn no trước đã, vì không nên lấy bánh của con cái mà ném cho chó” (Mc 7,27). Nhưng bà càng tỏ ra cương quyết và đặt trọn niềm phó thác vào tình thương cùng với quyền năng của Ðức Giêsu: “Thưa Thầy, đúng thế, nhưng các chó con cũng được ăn những mụn rơi dưới bàn ăn của con cái” (Mc 7,28).

    Với cách đối xử có vẻ phân biệt chủng tộc, giai cấp… và dường như dửng dưng khinh miệt, nhưng trước niềm tin mạnh của bà, Ngài vẫn ban cho bà điều mà bà kêu xin. Ngài muốn dạy cho bà và qua đó cũng dạy cho chúng ta sự kiên nhẫn và khiêm nhường trong một đức tin vững mạnh trải qua gian nan thử thách.

    Xin Chúa cho chúng ta một đức tin kiên trung, đức cậy trông vững vàng, để không khó khăn thử thách nào có thể tách chúng ta ra khỏi đức tin vào Ngài.

    Ý lực sống
     “Ai bền đỗ đến cùng sẽ được cứu độ” (Mt 24,13).
    Kính chuyển:
    Hồng