21. Các Bài Độc Giả Gửi Tới

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI = MARYKNOLL MISSION

  •  
    Kris East
    Maryknoll Mission Education
    MDFP Advent 2022 (1)

    Hi Deacon Dinh,

     

    We are once again bringing you something very special for Advent and we hope you will be able to join us as well as invite others that you know in your ministry circle. You’ll find the details below.

     

    Celebrate Advent Joy and Become Prophets of Hope 

    Make this Advent different and prepare yourself and others to be prophetic witnesses of joy in a world fraught with uncertainty. 

     

    Join us for an interactive formation opportunity that will equip you with the tools and techniques you need to integrate justice and global solidarity into your ministries, build connections with and learn from other ministry leaders and grow in your faith journey.  Participate in our Missionary Discipleship Formation Program near you.

    Saturday, Dec 3

    11am-4pm ET

     

     

    121 E. 39th St.

    New York, NY 10016

    Saturday, Dec 3 and Sunday, Dec 4

    10AM  - 4PM CT

    (Commuters only)

     

    5128 S. Hyde Park Blvd Chicago, IL 60615

    Friday, Dec 2 @ 5PM - Sunday, Dec 4 @ 1PM PT

    (Overnight event)

     

    2300 Cristo Rey Drive  Los Altos CA 94024

    God's love was made human in Jesus to bring joy to the world; and especially to those who were poor and powerless. The Spirit now invites us to continue that mission by going forth boldly with excitement and joy to share the Good News.

     

    We  look forward to walking with you this Advent Season!

    Maryknoll  Mission Education Team

    Contact Kris East at This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it. for questions

    Maryknoll Vocations | Follow us on Facebook   |  Visit us at www.maryknoll.us 

     

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - TS DUYỆT - BẦU CỬ GIỮA KỲ

 

  •  
    DM Tran
     

    BẦU CỬ GIỮA KỲ VÀ TRẬN CHIẾN PHÁ THAI

     

    Trần Mỹ Duyệt

     

    Ngày 8 tháng 11 năm 2022 tới là ngày bầu cử toàn quốc giữa nhiệm kỳ. Cuộc vận động đang chạy đua gấp rút, và được các đối thủ chính trị sử dụng bằng mọi phương cách và thủ đoạn, kể cả những hình thức mua phiếu một cách rất tinh vi hầu hạ gục đối phương để dành chiến thắng. Mặc dù đây không phải là cuộc bầu cử tổng thống, nhưng những chiếc ghế thống đốc, thượng viện, và hạ viện lần này chính là dọn đường cho sự thành công của hai năm kế tiếp trong kỳ bầu tổng thống. Đảng Cộng Hòa và đảng Dân Chủ cả hai đều cho rằng chỉ có đảng, và những ứng viên của đảng mình mới có khả năng giải quyết những vấn nạn hệ trọng của đất nước. Kết quả thăm dò cử tri cho thấy lạm phát, tội ác và phá thai là những gì mà người dân đang quan tâm nhiều nhất. Chuyện kinh tế, tội phạm là những gì thuộc lãnh vực chuyên môn của các nhà kinh tế, xã hội và đạo đức học. Trọng tâm bài viết này, xin chỉ đề cập đến vấn nạn phá thai.

     

    Quan niệm chung vẫn cho rằng phá thai là một tội ác, một hình thức giết người nhân danh khoa học, nhân danh quyền tự do cá nhân. Vấn đề do đó, được các nhà khoa học, chính trị, xã hội, y tế, và tâm lý cực tả của hai đảng khai thác triệt để.

     

    Ngày 8 tháng 7 năm 2022, Tổng Thống Biden đã ký sắc lệnh hành pháp để hủy bỏ phán quyết của Tối Cao Pháp Viện về luật phá thai. Mặc dù Tối Cao Pháp Viện đã để quyền cho các tiểu bang được quyết định về vấn đề này, nhưng ông Biden, bà Nancy Pelosi, và những chính trị gia đảng Dân Chủ vẫn không vừa ý. Họ đã quyết tâm bằng mọi giá để hợp thức hóa và phổ biến phá thai trên toàn nước Mỹ.

     

    Những gì Tổng Thống Biden làm đã được tiểu bang California và một số các tiểu bang khác hưởng ứng một cách mau chóng, đầy phấn khởi. Kết quả trong kỳ bầu cử này, người dân California sẽ chọn “yes” (chấp thuận) hay “no” (không chấp thuận) Dự Luật 1 (Prop 1), một Dự Luật với chủ đích Phá Thai rõ ràng. Và nếu số đông cử tri chọn chấp thuận, Dự Luật này sẽ thành luật, đồng nghĩa với việc phá thai hợp pháp tại California. Những Dự Luật tương tự cũng được cử tri tại các tiểu bang Kansas, Kentucky, Montana, và Vermont quyết định. 

     

    Phá thai hiện nay không còn là một đề tài mới mẻ. Nhưng phá thai một cách rùng rợn, ghê sợ và dã man mà Dự Luật 1 của California cho phép mới là điều cần phải biết để phủ nhận. Đó là nếu dự luật này được trở thành luật, thì thai phụ có quyền phá thai bất cứ lúc nào từ khi vừa thụ thai cho đến trước lúc đứa bé chào đời mà không ai có quyền ngăn cản. Thí dụ, một thai phụ đang trên bàn sanh, nhưng chợt nghĩ ra mình không muốn đứa con này, thì lập tức ca phá thai được thực hiện. Đứa bé sẽ bị cắt ra từng miếng, từng phần, và đầu em bị bóp dẹp để kéo ra ngoài! Mọi chi phí cho ca phá thai này là tiền thuế của dân. Ngoài ra, những phụ nữ ngoài tiểu bang muốn thực hiện những ca phá thai tương tự cũng được chào đó. 

     

    Thứ Tư, ngày 29 tháng 9 vừa qua, trong cuộc họp báo sau khi ký đạo luật hỗ trợ phá thai, Thống Đốc Newson đã đầu tư với một số tiền khổng lồ lên đến 200 triệu nhằm mở rộng những dịch vụ phá thai tại California để ‘chắc chắn rằng tất cả phụ nữ trong tiểu bang của chúng ta đề được trả tiền cho việc phá thai và chữa trị một cách công bằng trong mọi khía cạnh của cuộc sống.’ Luật mới này còn bao gồm “nhu cầu phá thai mới, cho phép các y tá (nurse practitioners) được phá thai mà không cần sự giám sát của bác sỹ, đòi hỏi các xí nghiệp phải trả phí tổn phá thai phụ trội ngoài phần của bảo hiểm, và mau chóng cấp giấy phép phá thai cho các nhân viên. Thêm vào đó là học bổng và tiền học của các bác sỹ học về phá thai, và chi phí di chuyển, đi lại, xăng nhớt, và nâng đỡ những phụ nữ bên ngoài tiểu bang đang tìm kiếm dịch vụ phá thai.” [1] Tóm lại, Dự Luật 1 đi rất xa đến nỗi không cần những lý do, không phải lo lắng gì về chi phí và được tạo mọi điều kiện dễ dàng để phá thai. Nó đòi hỏi tiểu bang phải chi trả trên mức cần thiết cho những dịch vụ phá thai, và thực sự vượt quá những nhu cầu mà thai phụ hoặc thai nhi cần được giúp đỡ.

     

    Phá thai không chỉ là vấn đề của lương tâm, của đạo đức, và mang giá trị cá nhân, nhưng giờ đây nó đã trở nên nguyên nhân gây chia rẽ đất nước. Đảng Dân Chủ luôn luôn khai thác đề tài phá thai trong các các cuộc tranh luận bầu cử, và đặc biệt kỳ bầu cử giữa nhiệm kỳ này. Dùng phá thai như chiêu bài để thúc đẩy phụ nữ tham gia bầu cử. Họ như tỏ ra quan tâm đến sức khỏe, quyền lựa chọn và quyết định của nữ giới, nhưng thật ra, đây chỉ là những mỹ từ, ngôn ngữ chính trị. Vì tự bản chất, phá thai là một hành động xúc phạm rất lớn đến vai trò và thiên chức làm mẹ của nữ giới. Phá thai ở giai đoạn chót của thai kỳ không hẳn đã đem lại sức khỏe và bảo toàn được tính mệnh của người mẹ.    

     

    Ngày 21 tháng 9 năm 2022, NBC News và nhiều cơ quan truyền thông đã phổ biến công bố của tạp chí Psychological Science về kết quả một cuộc nghiên cứu của Đại Học Durham, Anh Quốc. Theo đó: “Thai nhi trong bụng mẹ biết cười khi mẹ ăn cà rốt và nhăn mặt khi mẹ ăn rau cải xanh.”  Beyza Ustun, trưởng nhóm nghiên cứu nói với CNN: “Chúng tôi quyết định thực hiện cuộc nghiên cứu này để tìm hiểu thêm về khả năng nếm và ngửi của thai nhi.” Kết quả cho biết thêm, thai nhi trong 3 tháng cuối đã đủ trưởng thành để phân biệt các vị khác nhau từ việc hấp thụ thức ăn của người mẹ.”

     

    Ngoài ra, theo David G. Bonagura Jr., giáo sư Đại Chủng Viện St. Joseph ở New York, [2] thời gian đầu của thai kỳ là những huyền nhiệm lớn lao của thiên nhiên mà khoa học không thể giải thích được. Vào khoảng 6 tuần đã có nhịp tim đập từ 90 tới 110 nhịp mỗi phút, đây là dấu hiệu của sự sống. Như vậy, cho phép phá thai và còn cho phép phá thai ngay cả trong thời gian gần tới ngày sanh theo Dự Luật 1 của California là một hành động dã man, vô cảm, và vô nhân tính ngược lại với lương tâm con người.   

     

    Đối với những người ủng hộ phá thai, thì đó là một giải pháp nhẹ nhàng, nhanh chóng giúp các người mẹ khỏi phải mang những đứa con mà họ không muốn. Đặc biệt, những bào thai có dấu hiệu khuyết tật, dị dạng, bệnh hoạn, và vô giá trị. Với suy nghĩ duy vật và cá nhân chủ nghĩa, họ thường đưa ra những câu hỏi mà thực tế rất ít xảy ra, và cũng chưa ai biết chắc hậu quả của chúng để biện minh cho việc phá thai. Thí dụ, “ Điều gì làm nên giá trị của cuộc sống: Tuổi thọ? Sức khỏe? Quyền bính? Thành công về tài chính và sự nghiệp? Theo họ, nếu một người sống không đạt tuổi thọ, cũng không hy vọng cho một tương lai với hình hài dị dạng, khuyết tật tâm thần hay thể lý thì giá trị cuộc sống ấy nằm ở đâu?  

     

    Nhưng đối với những tiếng nói “phò sự sống”, thì những chứng bệnh hiểm nghèo hay khuyết tật của thai nhi chỉ xảy ra một cách ít ỏi ở một số trường hợp, nhưng với sự tiến bộ của khoa học và y khoa hiện đại cũng có thể ngăn cản và chữa trị. Theo bản năng và thiên chức làm mẹ của phụ nữ, xảy thai ở bất cứ giai đoạn nào cũng là một điều hết sức hãi hùng và để lại những kỷ niệm buồn. Do đó, làm sao có thể vui vì hành động phá thai?  Ngoài ra, trong quan phòng của Thượng Đế không có thai nhi nào là vô lý, vô dụng, hoặc vô giá trị. Phá thai là chối bỏ quyền sáng tạo và sự sống mà Ngài là chủ tể. Bởi vì không có cha mẹ nào có quyền và có khả năng tạo ra sự sống, nhưng chỉ là khí cụ thông truyền sự sống từ Thượng Đế.

     

    Vậy bổn phận của chúng ta là chọn “no”, tức “phủ nhận” Dự Luật 1 của California cũng như các dự luật tương tự cho phép phá thai tại Kansas, Kentucky, Montana, và Vermont.

     

    __________

     

    Tham khảo:

     

    [1] California bishops' conference: Gov. Newsom prioritizes ...

     

    [2] David G Bonagura, Jr. - The Catholic Thing

     

     

     

 

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - QUÝ VÂN

  •  
    Quyvan Vu
    Sun, Oct 9 at 3:38 PM
     
     
    Sáng Chúa Nhật Phục Sinh, Mục Sư George Thomas ở thành phố nhỏ bé New England, mang đến nhà thờ một cái lồng chim rỉ sét, cong quẹo và để bên cạnh bục giảng. Một số người cau mày lại. Mục Sư Thomas bắt đầu nói:
    Hôm qua, tôi đang đi qua phố, tôi thấy một cậu bé đi về hướng tôi và đang lắc lư cái lồng chim nầy. Trong lồng có ba con chim nhỏ, run rẩy vì lạnh và sợ. Tôi chặn cậu bé lại và hỏi, "Con có gì trong đó ?"
    Cậu bé đáp lại, "Chỉ vài con chim già". Tôi hỏi, "Con sẽ làm gì với những con chim đó ?". Cậu bé trả lời, "Đem chúng về nhà và làm trò với chúng. Tôi sẽ chọc ghẹo chúng, nhổ lông chúng để chúng đánh nhau. Tôi sẽ thật sự hưởng một thời gian vui thích".
    "Nhưng sớm hay muộn, con sẽ chán những con chim nầy. Con sẽ làm gì ?"
    Cậu bé nói, "Tôi có những con mèo, chúng nó thích chim, tôi sẽ đem những con chim nầy cho chúng".
    Vị Mục Sư im lặng một chốc. "Hỡi con, con muốn bao nhiêu cho những con chim nầy ?"
    "Tại sao ? Ông không thích chúng đâu. Chúng chỉ là những con chim già ngoài đồng. Chúng không hót và cũng không đẹp đẽ gì".
    Mục Sư hỏi lần nữa, "Bao nhiêu ?"
    Cậu bé đánh giá vị Mục Sư chừng như là điên dại và nói, "$10 ?"
    Mục Sư móc túi lấy ra tờ giấy bạc $10. Ông đặt nó vào tay cậu bé. Trong giây lát, cậu bé biến mất.
    Mục Sư cầm lấy cái lồng và nhẹ nhàng mang đến cuối lối đi là nơi có cây và những mảnh cỏ. Để cái lồng chim xuống, ông mở cửa lồng, và vỗ nhẹ vào những thanh sắt để thuyết phục chim bay ra để được tự do.
    Đấy, cái lồng chim trống không bên cạnh bục giảng là thế đấy. Và Mục Sư bắt đầu kể  một câu chuyện khác.
    -
    Một ngày nọ, Sa-tan và Chúa Jesus có cuộc nói chuyện. Sa-tan vừa từ Vườn Ê-đen đến, và đang hả hê khoác lác.
    "Thưa Ngài, tôi vừa được cả thế gian đầy những người ở đó. Tôi dùng mồi đặt bẫy, tôi biết họ không thể cưỡng lại được. Tôi được tất cả".
    Chúa Jesus hỏi, "Ngươi sẽ làm gì với họ ?"
    Sa-tan trả lời, "Ồ, tôi sẽ có những trò vui, tôi sẽ dạy họ làm thế nào để kết hôn và ly dị, làm thế nào để thù ghét nhau, lợi dụng nhau, say sưa nghiện ngập và rủa sả. Tôi sẽ dạy họ sáng chế ra súng, bom và giết lẫn nhau. Tôi thật sự sẽ có nhiều trò vui".
    Chúa Jesus hỏi, "Ngươi sẽ làm gì với họ khi ngươi đã làm những việc đó với họ ?"
    "Tôi sẽ giết họ". Sa-tan nhìn trừng trừng kiêu ngạo.
    Chúa Jesus hỏi, "Ngươi muốn bao nhiêu cho họ ?"
    "Ồ, Ngài không thích những người nầy đâu. Họ không tốt lành gì. Tại sao, Ngài sẽ nhận họ, nhưng họ sẽ ghét Ngài. Họ sẽ nhổ trên Ngài, rủa sả Ngài và giết Ngài. Ngài không thích những người nầy đâu !!"
    Ngài hỏi lần nữa, "Bao nhiêu ?"
    Sa-tan nhìn Chúa Jesus và chế nhạo, "Tất cả nước mắt và huyết của Ngài".
    Chúa Jesus nói, "Được rồi !" Và Ngài trả xong giá chuộc.
    Vị Mục Sư cầm lấy cái lồng, mở cửa và rời bục giảng.
     
    :) Bạn nghĩ sao về câu chuyện này?
     
    -
    nguồn: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.
     
    -----------------------------------------

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - HUỲNH BÌNH - THIÊN ĐÀNG &ĐỊA NGỤC

  •  
    Binh Huynh


    Thiên Đàng và Địa Ngục Không Thể Là Bạn

    Huỳnh Quốc Bình

    …Những kẻ phạm tội tà dâm không chịu ăn năn sám hối, bọn tham quyền cố vị, đám gian lận tiền bạc, hiểm độc, dối trá, lưu manh, có những hành động hãm hại người, và cư xử với anh em cùng niềm tin như bọn côn đồ ngoài đường phố, không đủ tư cách lãnh đạo thuộc linh, hay tinh thần cho người khác…

    Trong bài viết “Không Phải Sự Chia Rẽ Lúc Nào Cũng Xấu” (Divisions Are Not Always Bad) của nhà truyền giáo trứ danh của Hoa Kỳ, Mục Sư A.W. Tozer https://www.apologeticsindex.org/sva-08.html. Người viết xin phép được tóm tắt ý chính của tác giả thành một câu ngắn gọn: “Thiên Đàng và địa ngục không thể là bạn” và xin mượn ý đó cho tựa đề bài viết này.

    Đứng trước những biến động trên thế giới, người tử tế phải bận tâm, và kẻ gian ác cũng phải giật mình. Người ta thấy gì? Chiến tranh không giảm, tội ác gia tăng, thiên tai thường xuyên xảy ra, bệnh lạ xuất hiện liên tục, và những dối trá lọc lừa xảy ra đầy dẫy trong phạm vi của các tôn giáo. Điều này cũng đã nhắc những ai từng đọc Kinh Thánh nên nhớ rằng ngày Chúa trở lại không còn xa nữa. Nói một cách khác, ngày tận thế đã gần kề.

    Đọc Thánh Kinh về sự việc Chúa Cứu Thế Jesus giáng trần, người ta thấy khi khởi đầu giảng dạy về Nước Trời, Ngài phán với mọi người, “Các ngươi hãy ăn năn, vì nước thiên đàng đã đến gần” (Ma-thi-ơ 4:17b). (Repent, for the kingdom of heaven has come near- Matthew 4:17b).

    Nếu ai tin rằng mình có thể tự cứu linh hồn mình bằng những việc làm lành, lánh dữ, hoặc công đức của đời này, người viết không dám có ý kiến. Nếu có ai cho rằng tự mình có thể diệt được tham, sân, si, hỉ, nộ, ái, ố, để có thể vào được Niết Bàn, người viết cũng không dám lạm bàn.

    Theo lời Kinh Thánh, con người không còn một kiếp nào khác. Tất cả con người được sanh ra một lần và chết một lần rồi chịu sự phán xét của Thiên Chúa. Dĩ nhiên, ai cũng có quyền không tin về điều này. Tuy nhiên, đối với những ai tin rằng mình không có khả năng tự cứu linh hồn mình sau khi lìa trần, người viết tha thiết kêu gọi quý vị nên tiếp nhận Chúa Cứu Thế Jesus làm Cứu Chúa của mình.

    Làm thế nào để tiếp nhận Chúa? Xin thưa, rất đơn giản nhưng phải nghiêm túc. Quý vị không cần phải dâng hoa quả hay lễ vật gì cả. Quý vị chỉ cần mở miệng mình ra và thưa trình với Chúa vài lời ngắn gọn giống như thể đứa con thưa chuyện với cha đẻ của mình. Thưa với Chúa như thế nào hoặc nói làm sao, tôi sẽ đề cập trong phần kết luận.  

    Tiếp nhận Chúa không phải chỉ thuần túy theo đạo Tin Lành hay Công Giáo mà để nhận được sự cứu rổi từ Thiên thượng. Việc đến nhà thờ hay thánh đường để cùng mọi người thờ lạy Chúa là từ tấm lòng khao khát và vui mừng vì muốn được chiêm nghiệm về quyền năng kỳ diệu của Đức Chúa Trời.

    Người viết cũng xin nói rõ: Hệ thống tôn giáo của Thiên Chúa Giáo chỉ là phương tiện để con người làm sáng danh Chúa chứ không phải cứu cánh dẫn con người đến sự cứu rỗi của Chúa. Xin đừng để bất cứ ai biến chúng ta thành những con cừu non hay những con chiên thứ thiệt ở ngoài đồng. Dứt khoát, con dân Chúa không thể là những kẻ u mê hay mê tín, hoặc xem một cá nhân nào đó như thể thần thánh. Con dân Chúa phải là những người có tâm linh hay trí tuệ khôn ngoan hay sáng láng từ Chúa. Hãy ngắm nhìn Chúa mà bước theo Ngài mỗi ngày như Kinh Thánh đã khuyến cáo, “Nhìn xem Đức Chúa Jêsus, là cội rễ và cuối cùng của đức tin” (Hê-bơ-rơ 12:2a).

    Xin đừng ai để linh hồn mình sa vào hỏa ngục hay địa ngục khi từ chối sự cứu rỗi của Chúa chỉ vì những tội lỗi của người khác. Những khuất tất của mấy ông bà tu sĩ trong Tin Lành hay Công Giáo hoặc các nhánh khác của Thiên Chúa Giáo hãy để Chúa “tính sổ” với họ. Dứt khoát, người khôn ngoan không thể để tội lỗi của những kẻ bất xứng hay bọn đạo đức giả cản người đó vào nước Thiên Đàng.

    Con người có thể dễ dàng vỗ ngực nói, “Tôi là người Tin Lành”, hay “Tôi là người Công Giáo”, hoặc “Tôi là người có đạo”, nhưng khi xảy ra những bất trắc hay sự bất thường, người ta lại quên lời Chúa dạy. Ở vị trí giảng dạy, có khi người ta giảng một đường nhưng hành động một nẻo khiến cho người chung quanh lánh xa họ.

    Con người đừng bao giờ sợ mình nghèo về tiền bạc và danh vọng trong xã hội mà hãy coi chừng thiếu hụt về phần tâm linh. Tâm linh của con người là quan trọng bởi nó không chỉ là phần trí tuệ mà còn là sự thiêng liêng cần có và là tiêu chuẩn mà Thiên Chúa đã định. Nếu con người bất chấp lẽ phải để đạt cho được bạc tiền và danh vọng ngoài xã hội, hoặc giành giựt chức quyền trong giáo hội, con người không còn giữ được sự thiêng liêng đó. Thà người ta ở những vị trí khiêm nhường trong xã hội nhưng có đời sống đạo đức và tử tế với mọi người, hơn là một kẻ tuy giàu có hay địa vị cao trọng trong xã hội mà luôn có những lời nói hay hành động như những tên vô đạo. Điều này tôi đã nhiều lần đề cập trước đây trong các bài viết và bài giảng của tôi.  https://huynhquocbinh.net/category/doi-song-an-binh/

    Kinh Thánh cho biết ma quỷ từng thách thức Chúa Cứu Thế Jesus và Ngài đã khuyến cáo bọn chúng rằng, “Ngươi đừng thử Chúa là Đức Chúa Trời ngươi” (Ma-thi-o 4:7). Ngày nay người giảng về chân lý của Chúa không thể xúi người khác thử quyền năng của Chúa. Không phải tin Chúa để được giàu sang, tin Chúa được chữa hết bệnh, hoặc tin Chúa để toại nguyện mọi thứ mình cầu xin bởi vì đó không phải là lẽ đạo của Chúa hay chân lý được chép trong Kinh Thánh. Tin Chúa là để nhận được sự cứu rỗi từ Thiên Thượng, để có sự bình an thật khi còn sống, để sau khi lìa trần tội của mình được tha và linh hồn của mình được cứu như đã nói. Con người không có quyền mặc cả hay thách đố Thiên Chúa khi nói rằng, Chúa phải làm cái này hay Chúa phải làm thế kia, tôi mới tin.

    Nếu ai có bằng chứng về những kẻ dạy đạo nhưng có đời sống như những tên vô đạo, đừng nản lòng. Những kẻ chọn chạy theo bạc tiền và danh vọng bất chính, nhất là tranh dành chức vụ trong các nơi gọi là Hội Thánh hay Giáo Hội chính là những kẻ làm lợi cho ma quỷ. Đừng vì những hành vi bất chính hay bất xứng của bọn đạo đức giả mà con người lại trúng kế ma quỷ khi từ chối sự cứu rỗi từ Thiên Chúa nhân từ.

    Trong những nơi gọi là Hội Thánh Chúa, những kẻ có tâm địa giống Lucifer, satan hoặc ma quỷ và đám tay sai của chúng không đủ tư cách dạy “thần học” hay lời Chúa cho con dân Ngài. Những kẻ phạm tội tà dâm không chịu ăn năn sám hối, bọn tham quyền cố vị, đám gian lận tiền bạc, hiểm độc, dối trá, lưu manh, có những hành động hãm hại người, và cư xử với anh em cùng niềm tin như bọn côn đồ ngoài đường phố, không đủ tư cách lãnh đạo thuộc linh, hay tinh thần cho người khác. Nói chung, ma quỷ và bọn tay sai của chúng không đủ tư cách nói chuyện yêu thương.

    Chỗ nào có Chúa Thánh Linh hay Chúa Thánh Thần ngự trị, chỗ đó sẽ có yêu thương, bình an, và vui vẻ. Chỗ nào có sự ganh ghét, đố kỵ, tham lam, và ích kỷ, chỗ đó không thể là Hội Thánh. Cái chỗ bị Kinh Thánh, sách 2 Ti-mô-thê 3:1-5 “lật tẩy” và mô tả về thời kỳ sau rốt, đó là thời kỳ mà đám lưu manh và bọn côn đồ trà trộn trong hàng ngũ người công chính để phá hoại công việc Chúa thay vì hầu việc Ngài. Kinh Thánh dạy rõ ràng rằng, ” Những kẻ thể ấy, con hãy lánh xa đi.”

    Ngày nay không ít người hùng hồn giảng những điều “thiêng liêng”, nhưng họ không làm theo những gì họ giảng; cho nên, người khác đã bịt tai không muốn nghe, chứ không phải ai cũng luôn cứng lòng. Người ta không thể tin lời quảng cáo về một loại thuốc mọc tóc “thần kỳ” khi mà người ta có bằng chứng những kẻ làm công việc quảng cáo đang bị “hói đầu”.

    Đã có lời kêu gọi trong thời Cựu Ước rằng, “Chúng ta hãy xét và thử đường mình, trở về cùng Ðức Giê-hô-va”(Ca thương 3:40). Cho nên, chúng ta cần giảng và sống đúng với Kinh Thánh. Nếu chúng ta có lỡ phạm tội, hãy lập tức rời xa những tội lỗi đó và phải ăn năn, sám hối. Đừng mang lời Chúa hay lời Kinh Thánh ra để giảng theo kiểu dằn mặt người khác, hoặc để biện minh cho những sai quấy hay tội lỗi của mình.

    Ai đã từng đọc Kinh Thánh ắt phải biết lời dạy, “Chớ dập tắt Thánh Linh; chớ khinh dể các lời tiên tri; hãy xem xét mọi việc, điều chi lành thì giữ lấy. Bất cứ việc gì tựa như điều ác, thì phải tránh đi” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5: 19-22). Rất tiếc, không ít người biết lời dạy này nhưng lại không áp dụng cho chính mình. Điều này cho phép người khác nhận ra rằng, lương tâm của những người đó không còn cắn rứt nữa. Đây là điều mà Thánh Kinh gọi là, “Lương tâm chai lì” (I Ti-mô thê 4:2).

    Nếu người nào không xứng đáng trong chức vụ nhưng lại cố bám trụ, hoặc chỉ lo chạy chọt và “cong lưng” để được giữ chức lớn, lương nhiều, người đó chắc chắn Thiên Đàng còn xa lắm đối với họ. Thánh Kinh Cựu Ước đã chép về lời khuyến cáo của Thiên Chúa rằng, “Ta ghét; ta khinh dể những kỳ lễ của các ngươi; ta không đẹp lòng về những hội trọng thể của các ngươi đâu” (A-mốt 5:21).

    Liên quan đến vấn đề đạo đức giả, tôi có bài giảng với tiêu đề, “Làm Dáng Đạo Đức” được lưu trữ tại đây: https://huynhquocbinh.net/2021/09/27/audio-lam-dang-dao-duc/

    Kính mời quý vị theo dõi.

    Kinh Thánh sách Khải Huyền 21:8 đã khuyến cáo, “Những kẻ hèn nhát, kẻ chẳng tin, kẻ đáng gớm ghét, kẻ giết người, kẻ dâm loạn, kẻ phù phép, kẻ thờ thần tượng, và phàm kẻ nào nói dối, phần của chúng nó ở trong hồ có lửa và diêm cháy bừng bừng: đó là sự chết thứ hai.”

    Kết luận:

    Người chưa tiếp nhận Chúa làm Cứu Chúa của mình hãy làm điều đó ngay, đừng chần chờ bởi vì có khi ngày mai không còn đến với mình nữa sau một đêm dài. Riêng những ai là con dân Chúa, phải thờ phượng Chúa hết lòng và có tình yêu thương thật sự. Đừng tình nguyện làm nô lệ vật chất. Đừng lo o bế hoặc nịnh bợ những kẻ vô thần để được an thân, để được tồn tại trong các chức vụ ở những nơi mà mình gọi là Hội Thánh. Đừng nhẫn tâm bưng tai bịt mắt trước tiếng rên siết của những người cô thế đang bị ức hiếp hay bị bách hại.

    Nói tóm lại, Thiên Đàng và địa ngục không thể là bạn. Con người cần ăn năn vì nước Thiên Đàng đã đến gần theo lời Chúa đã phán. Một khi Nước Thiên Đàng đến gần, địa ngục cũng chực hờ để “đón rước” những kẻ chẳng tin, và những kẻ chỉ có cái nhãn hiệu “con dân Chúa” nhưng thực chất chỉ là công cụ của ma quỷ hoặc là kẻ thù của thập tự giá.

    Sau cùng, ai muốn tiếp nhận Chúa, xin vui lòng nói theo những lời gợi ý sau đây. Quý vị không cần phải đọc từng chữ hay thuộc lòng. Căn cứ vào lời hứa của Chúa trong Kinh Thánh, lập tức tội của quý vị được tha, và linh hồn quý vị được cứu sau khi lìa trần.

    Xin nói: Lạy Chúa, con ý thức rằng con là kẻ có tội. Con tin rằng Chúa Jesus là Con Trời, Chúa Ngôi Hai trong Chúa Ba Ngôi. Con tin rằng Chúa đã giáng trần, đã bị đóng đinh trên thập tự giá, chịu chết vì tội của nhân loại, trong đó có con. Con tin Chúa Cứu Thế Jesus đã sống lại và thăng thiên. Con xin Chúa tha tội cho con và nhận con làm con dân Ngài. Con xin được nhận Chúa là Cứu Chúa của con. Xin Chúa cứu linh hồn con… A men!

    Huỳnh Quốc Bình

    Ngày 7 Tháng Mười, năm 2022

    (503) 568-8905

    Email: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.

     
     
     
     
     
    •  
      221007-Thien Dang va Dia Nguc Khong The La Ban.pdf
      307.2kB

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - CƯ SĨ ANH DŨNG - TỰ TÁNH

  •  CƯ SĨ ANH DŨNG
    Sat, Oct 8 at 8:27 AM
     
     



     

                                                               TỰ TÁNH

                           Hầu hết chúng sanh đều có căn lành tánh thiện. Nhưng do vô minh huân tập che khuất tự tánh lành, lại theo tà vọng lôi cuốn, hiệp với Ác Nghiệp: Tham lam, Sân nộ, Mê si mà che khuất đi Bổn Lai Diện Mục của mình.

                                                   Sách Thánh Đạo ghi trong Tam Tự,

                                                   Người mới sanh tánh thiện Trời dành.

                                                    Bởi lớn lên tập nhiễm lợi danh,

                                                      Nên tật xấu che mờ thiện tánh.

                                                      Thiếu giáo dục thiếu thêm đức hạnh,

                                                      Ta quyết lòng nhắc lại tánh xưa.

                                                                      (Giác Mê Tâm Kệ, Quyển tư)

                  TỰ TÁNH: Bổn tánh, Thể tánh, bản chất của người, của vật, hoặc của mình. Muôn sự, muôn vật, tức là các pháp, đều là như huyển, như hoá, do sự giả hiệp, do nhơn duyên mà thành, cho nên người ta nói các pháp đều không có tự tánh.

                    Các pháp vốn có cái tánh chẳng biến đổi, chẳng sanh chẳng diệt, chẳng có chẳng không, cái tánh chơn thật ấy chính là cái tự tánh, cái chơn như vậy.

                     Về tự tánh, ta có thể phân làm ba món:

                       1. Y tha khởi tự tánh: Nương với cái khác mà phát hiện ra. Như hữu hình nương với vô hình, sống nương với chết, hoặc nương với nhơn duyên hòa hiệp mà thành. Vốn không thiệt có, chẳng qua là phát hiện ra như huyễn, như hóa vậy thôi.

                        2. Thiên kế chấp tự tánh: Không rõ các pháp vì nương nhau, vì nhơn duyên hòa hiệp mà thành, người ta thấy bày ra, liền chấp cho là có thật.

                         3. Viên thành thật tự tánh: Thật ra thì các pháp có cái tự tánh tròn đầy, không thay đổi, không hạn lượng, không giả dối, thoát ra ngoài hai cái tự tánh trên, ấy là cái chơn tánh vậy.

                         Ví như người đau mắt, Trông ra hư không, thấy những hoa đốm. Vì đau mắt nên có hiện tượng như thế. Ấy là Y tha khởi tự tánh. Nhưng người đau mắt chẳng dè là mình đau mắt, nên nhận ra cái hiện tượng ấy là thật, bèn phân biệt ra nào là hoa đốm đỏ, hoa đốm xanh, hoa đốm vàng v.v. Ấy là thiên kế chấp tự tánh. Tới chừng có ai chỉ ra cho mình biết rằng sự thấy ấy chẳng thật, chỉ là nương theo bịnh mà có thôi, chớ nào có những tướng hoa đốm đỏ, xanh,vàng. Ấy là viên thành thật tự tánh.

                                  Người ta thường nói : Tự tánh Di Đà bổn cụ,

                                                                 Duy tâm Tịnh độ hiện thành.

                                                         Nghĩa là: Di Đà tự tánh mình vốn đủ.

                                                                Tịnh độ duy tâm mình hiện thành.

                    Tức là, bực chơn tu dưỡng cho cái tánh mình được chơn thật như tánh Phật Di Đà, thì tâm mình hiện thành cảnh Tịnh độ vậy.

                    Pháp Bảo Đàn Kinh : Thế nhơn chung nhựt khẩu niệm Bát nhã, bất thức tự tánh Bát nhã, du như thuyết thực , bất bão. (Người đời cả ngày miệng niệm câu Bát nhã (như Ma ha Bát nhã Ba la mật), mà chẳng biết Bát nhã là cái bổn tánh của mình, cũng như nói “ăn” mà không no, vì nói ăn mà không ăn thì làm sao mà no ?).

             

                                                            Tự tánh mê tức thị chúnh sanh,

                                                             Tự tánh giác tức thị Phật.

                                                         (Tánh mình mê thì mình là chúng sanh,

                                                            Tánh mình tỉnh thì mình là Phật) .

                                                                                 (Trích trong Phật Học Từ Điển)

     

                                                                    Thấy Đạo lý chớ nào thấy tánh,

                                                                      Cón ẩn nơi tim óc xác phàm.

                                                                                            (Giác Mê Tam Kệ)

                                                                           Khó tìm cho gặp chủ nhơn ông,

                                                                            Còn ẩn ánh nơi vòng sanh chúng.

                                                                           Ai mê tâm nghe qua không phủng,

                                                                           Rán suy tầm đặng mở tánh linh.

                                                                             Lòng ngộ rồi chẳng đợi nhiều Kinh,

                                                                            Thì cũng thấy Bổn lai Diện mục.

                                                                                                                      (Sa Đéc)

     

              TÁNH (Tính) 1. Chủng tử, cái nhơn cội rễ, như : Tánh căn (căn tánh) , tánh đức (đức tánh.

              2. Thể,  như: Tánh mạng, tự tánh, tánh thể.

              3. Cái nguyên lý chẳng dời đổi, chẳng tiêu mất, như : Thiện tánh, tánh hạnh, Phật tánh.

              4. Tánh chất riêng của từng loại. Như : Kiên tánh: Tánh dày dặn, tánh của đất. Thấp tánh : tánh của nước. Nhiệt tánh : Tánh nóng, tánh của lửa. Động tánh : tánh chuyển động , tánh của gió.

              TÁNH GIÁC. Cái tánh tỉnh giác, cái tự tánh giác  ngộ. Cái chơn như, cái Phật tánh của mình chẳng do cái thể khác giác ngộ. Mà tự tánh mình giác ngộ lấy mình.

                                                     Tánh ngay thẳng ta không dời đổi,

                                                     Dầu tan xương nát thịt chẳng màng.

                                                                         (Giác Mê Tâm Kệ)

                     Vua Thái Tông hai lần nói đến việc “mượn đến phương pháp niệm Phật” cho ta thấy vua xem niệm Phật cũng là một phương tiện thiền định, bởi niệm Phật là gạn lọc tâm ý, diệt trừ ác nghiệp, phá trừ những chướng ngại tâm lý để làm hiển lộ bản tính mà cũng là Phật tính.

                     Bài Thơ của Tuệ Trung về Tịnh Độ cũng cho biết ông xem đức Phật A Di Đà là tự tâm của mỗi người, là pháp thân có mặt khắp nơi như ánh trăng có mặt trên mọi sóng của Đại dương vào một đêm thu lạnh:

                                                                Di Đà vốn thực pháp thân ta,

                                                                Nam, Bắc, Đông,Tây khắp chói lòa.

                                                                 Trăng Thu ngự giữa trời cao rộng,

                                                                Đêm lặng trùng dương rạng chiếu xa.

                                                                       (Tâm nội Di Đà tử mạ khu,

                                                                  Đông, Tây, Nam, Bắc pháp thân chu.

                                                                  Trường không chỉ kiến cô luân nguyệt,

                                                                      Sát hải trừng trừng dạ mạn thu ).

                                                           Trích (Việt Nam Phật Giáo Sử Luận)

     

                                                                      Đường đạo lý chớ nên chán nản,

                                                                      Hãy bền lòng tầm Phật trong tâm.

                                                                      Phật Tây Phương thiệt quá xa xăm,

                                                                     Phải tìm kiếm ở trong não trí.

                                                                                                        (Kệ Dân quyển 2)

                Xưa Huệ Năng vì cầu Đạo phải giã gạo. Nhưng vì thân ốm không đạp nổi cho chày cất lên, Ngài phải cột thêm đá cho nặng mới giã được gạo. Chính việc làm vì Đạo quên mình của Ngài, Khiến cho người sau mổi khi đọc đến đều cảm động và chính Ngũ Tổ thầm khen “Vì Pháp mà quên mình đến thế ư ?”. Tổ hỏi :Gạo trắng chưa ? Huệ Năng thưa : Gạo trắng đã lâu, còn thiếu giần sàng. Tổ mới lấy gậy gõ vào cối 3 cái rồi đi. Ngài hội được ý Tổ, đến khi trống canh ba liền lén vào Thất. Tổ lấy áo Cà Sa giăng chung quanh không cho người thấy. Rồi nói Kinh KIM CANG, đến câu “Ưng vô sở tru nhi sanh kỳ tâm”, ngay nơi lời nói đó Ngài liền đại ngộ thấy tất cả muôn Pháp chẳng lìa tự tánh, mới thưa Tổ rằng;

                                                       “Đâu ngờ tự tánh vốn tự thanh tịnh,

                                                         Đâu ngờ tự tánh vốn không sanh diệt,

                                                         Đâu ngờ tự tánh vốn tự đầy đủ,

                                                         Đâu ngờ tự tánh vốn không dao động,

                                                         Đâu ngờ tự tánh hay sanh muôn Pháp”.

              

                                                                              Bồ đề bổn tự tánh,

                                                                              Khởi tâm tức thị vọng,

                                                                              Tịnh tâm tại vọng trung,

                                                                              Đản chánh vô Tam chướng.

                    Bồ đề là tự giác, cái giác đó ở đâu ? Vốn là tự tánh của mình. Cái giác vốn không phải cái gì xa, mà ngay nơi tự tánh của chúng ta, cho nên kiến tánh là thấy Bồ đề, là giác. Khởi tâm tức là vọng. Như vậy tự tánh hằng tri hằng giác là Bồ đề, vừa dấy niệm lên đó là vọng. Tâm tịnh ở trong vọng. Nếu vọng thì bị ba Chướng.

              Ba chướng là gì ? Ba chướng là Nghiệp chướng, Phiền não chướng, Báo chướng. Nghiệp chướng là những thói quen, việc làm của mình. Thí dụ như chúng ta hút thuốc, ngày nào không có thuốc thì ngáp tới ngáp lui đó là Nghiệp chướng, uống rượu cũng vậy, ngày nào thiếu nó thì sanh Chướng, nó làm phiền mình. Đó là  Nghiệp nhỏ, Nghiệp lớn cũng vậy. Phiền não Chướng tức Tham, Sân , Si . Báo Chướng tức là thân bịnh hoạn, muốn tu,  muốn làm lành, làm công đức, nhưng cứ bịnh mãi nên không tu được. Đa số người tu hiện nay bị ba Chướng đó làm khổ sở làm trở ngại, có người bị Nghiệp Chướng thói quen dẫn chạy hoài, dừng không nổi; có người bị Phiền não Chướng, mỗi lần nghe người nói thế nầy, thế kia…Là nổi Sân lên; có người không có hai Chướng trên nhưng thân cứ đau mãi. Nay muốn hết ba Chướng đó thì phải làm sao ? Phải ngay trong vọng đó mà Tâm mình thanh tịnh thì ba Chướng hết, tâm thanh tịnh hiện thì ba Chướng dứt. Vì sống với tâm thanh tịnh thì không có Báo chướng, cũng không có Nghiệp chướng, cũng không có Phiền não chướng.

              “Tăng Trí Thông, quê ở An Phong thuộc Thọ Châu, ban đầu xem Kinh Lăng Già đến hơn ngàn lần mà không hiểu được Ba thân, Tứ trí. Đến lễ Tổ cầu giải nghĩa nầy. Tổ bảo ba thân là Thanh tịnh pháp thân là tánh của ông, Viên mãn báo thân là trí của ông, Thiên bá ức hóa thân là hạnh của ông vậy ”. Tổ dạy; “ Thanh tịnh pháp thân tức là tự tánh thanh tịnh của mình , Viên mãn báo thân tức là trí tuệ bất sanh bất diệt của mình, Thiên bá ức hóa thân tức là những hạnh lành của mình . Nếu lìa bốn tánh riêng nói ba thân tức gọi có thân mà không có trí, nếu ngộ được ba thân không có tự tánh tức là rõ ba trí Bồ đề”. Hãy lắng nghe tôi nói Kệ :

                                           “Tự tánh cụ Tam thân,

                                             Phát minh thành Tứ trí,

                                             Bất ly kiến văn duyên,

                                             Siêu nhiên đăng Phật địa.

                                             Ngô kim vị nhữ thuyết,

                                             Đế tín vĩnh vô mê,

                                             Mạc học trì cầu giả,

                                             Chung nhật thuyết Bồ đề.”

     

                       Tự tánh đầy đủ Ba thân, phát minh ra thành Tứ trí. Chẳng lìa duyên thấy nghe hiện tại nầy, siêu nhiên bước lên quả vị Phật. Nay tôi vì ông mà nói, tin chắc chắn hằng không mê lầm, chớ học người tìm cầu bên ngoài, trọn ngày nói Ba thân Tứ trí, mà không biết Ba thân Tứ trí là gì. Đến đây Tổ chỉ thẳng Ba thân Tứ trí có đủ nợi  mình.

                                                                        Trích (Pháp Bảo Đàn Kinh)

     

                                               Tâm sáng suốt như đài Nguyệt kiến,

                                               Tánh trong như nước bích mùa xuân.

                                                Nếu không tu chừng khổ cũng ưng,

                                                Đừng có trách sao không chỉ bảo.

                                                                                     (Giác Mê Tâm Kệ)

                  Sự lễ bái không đủ cho ta tỏ ra là một tín đồ chân thành của Đạo Phật được. Tại sao vậy ?

    Vì Đức Phật chẳng bao giờ ngỏ ý rằng : “các người hãy lạy thờ ta cho nhiều rồi ta sẽ độ giúp các người “ mà trái lại, Ngài dạy rằng : “các người nên hiểu biết phận sự con người phải làm gì trong kiếp sống và tìm kiếm chân tánh cùa mình”. Thiệt hành theo Giáo lý của Ngài thì Ngài sẽ hướng dẫn và ủng hộ vậy.

                                                                      Trích (Trong Việc Tu Thân Xử Kỷ)

     

                                                                          NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

                                                                   Trương Văn Thạo  (Tìm hiểu)

     

    --
    Xin quý vị gởi bài muốn post lên Diễn Đàn tới email: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.
    Thành thật cảm ơn.
    ---