3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - CN5TN-A

  •  
    Chi Tran

     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng

     
    5 phút Lời Chúa 

    09/02/20 CHÚA NHẬT TUẦN 5 TN – A
    Mt 5,13-16

    HÃY LÀ MÌNH

    Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Chính anh em là muối cho đời… Chính anh em là ánh sáng cho trần gian.” (Mt 5, 13.14)

       CÙNG THAM DỰ BỮA TIỆC LỜI CHÚA

    TÔI ĂN -NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA: Muối và ánh sáng là những thành phần quan trọng của cuộc sống. Chúng không chỉ có vai trò bảo vệ – muối diệt khuẩn, ánh sáng đẩy lùi bóng tối – mà còn góp phần làm cho cuộc sống thay đổi theo hướng tích cực: muối thêm hương vị cho thực phẩm, ánh sáng giúp nhìn rõ sự vật hầu có thể thao tác chính xác hơn.

    Là môn đệ Chúa Ki-tô, Ki-tô hữu trở nên ‘con người mới’, “ở giữa thế gian mà không thuộc về thế gian,” để được sai đến thế gian và thánh hoá thế gian.

    Điều quan trọng là không để mình bị biến chất: muối mà nhạt đi thì chỉ đáng cho người ta chà đạp, còn ánh sáng sẽ vô dụng khi nó bị che khuất, như đèn bị cái thùng úp chụp lên.

    Mời Bạn CHIA SẺ: Muối và ánh sáng có giá trị khi nó còn là chính nó, nghĩa là giữ được bản chất của mình.

    Vì thế, thách đố đối với mọi Ki-tô hữu là đừng vì “ở giữa thế gian” mà bị tinh thần thế tục khiến cho bản chất là muối-ánh sáng của mình bị lu mờ, nhạt nhoà đi.

    Người ki-tô hữu chỉ có thể giữ được bản sắc của mình để luôn là mình, khi giữ được chất Ki-tô luôn đậm đà, và toả sáng đến mức có thể nói như thánh Phao-lô: Tôi sống nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Ki-tô sống trong tôi” (Gl 2,20).

    Sống Lời Chúa: Nguyên tắc lựa chọn của Ki-tô hữu chúng ta là: “Được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn nào ích gì” (Lc 9,25).

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Ki-tô, Chúa đã nhập thể làm người và sẵn sàng hiến thân để làm cho chúng con trở thành con Thiên Chúa. Dù là con người nhưng Chúa vẫn là Chúa. NHỜ ƠN CHÚA ĐỔI MỚI thánh hiến chúng con. Amen.

    gpcantho
    Download all attachments as a zip file
    • 1581223169162blob.jpg
      138.7kB
    • 1581223169162blob.jpg
      138.7kB

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - THỨ BẢY CN4TN-A

  •  
    Chi Tran
    Feb 8 at 1:39 AM
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng

     
    5 PHÚT LỚI CHÚA

    08/02/20 THỨ BẢY TUẦN 4 TN
    Th. Giê-rô-ni-mô Ê-mi-li-a-nô
    Mc 6,30-34

     NGHỈ NGƠI NƠI THANH VẮNG

    “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” (Mc 6,31)

    BẠN VÀ TÔI THAM DỰ BỮA TIỆC LỜI CHÚA

    ĂN - NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚASau chuyến truyền giáo, các Tông đồ vui mừng trở về vì đã hoàn thành sứ mạng: trừ được nhiều quỷ, chữa lành bệnh cho người đau ốm. Ta tưởng tượng các ông vây quanh Thầy mình, tranh nhau kể lại những gì mình đã làm, đã dạy.

    Thế nhưng, Người lại bảo các ông lánh riêng ra nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút. Có thể lúc đầu các ông hơi ngạc nhiên, nhưng rồi sau đó, hiểu được sự quan tâm sâu sắc của một người thầy. Đức Giê-su biết các học trò mình đang cần gì lúc này.

    Đây không phải lúc kể lể, lưu luyến mãi trong thành công, nhưng là lúc cần nghỉ ngơi đôi chút. Tìm nơi thanh vắng, nghỉ ngơi tĩnh tâm là điều cần thiết cho ai thi hành sứ vụ tông đồ. Chính trong sự tĩnh lặng, người môn đệ mới có cơ hội “nội tâm hóa” sứ vụ, ơn gọi của mình.

    Trở về với lòng mình, họ có thể gặp Chúa, được Ngài nâng đỡ tận sâu lòng mình. Nhờ vậy, họ có thêm sức mạnh, động lực, chiều sâu, để tiếp tục sứ vụ.

    Mời Bạn CHIA SẺ: Cám dỗ của bạn hôm nay  là chỉ quan tâm đến công việc. Cung cách sống ấy có thể biến bạn thành người “duy công việc,” đánh mất chiều kích nội tâm, hay tệ hơn, tương quan với Chúa.

    Xác tín điều này, bạn sẽ làm gì cho phù hợp với sứ vụ mình?

    Sống Lời Chúa: Bạn dành thời gian lắng đọng tâm hồn trước LỜI Chúa VÀ  Thánh Thể trước khi bắt đầu công việc của ngày mới.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa dạy con làm việc và nghỉ ngơi. Xin cho con biết khao khát, tập trung vào Chúa mỗi khi tĩnh lặng. Nhờ đó, con có đủ sức mạnh thi hành sứ vụ loan báo Chúa cho người khác. Amen.

    GPCANTHO
    Download all attachments as a zip file
    • 1581139210270blob.jpg
      138.7kB
    • 1581139210270blob.jpg
      138.7kB

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - THỨ NĂM CN4TN-A

  •  
    Tinh Cao

    Feb 5 at 4:55 PM
     
     

    Thứ Năm CN4TN-A

     

    BỮA TIỆC Lời Chúa

     

    Bài Ðọc I: (Năm II): 1 V 2, 1-4. 10-12

    "Cha sắp bước vào con đường chung của thiên hạ; Salomon, con hãy can đảm và ăn ở xứng danh nam nhi".

    Trích sách Các Vua quyển thứ nhất.

    Gần ngày băng hà, Ðavít truyền cho Salomon, con trai của ông rằng: "Cha sắp bước vào con đường chung của thiên hạ. Con hãy can đảm, và ăn ở xứng danh nam nhi. Con hãy tuân giữ các huấn lệnh của Chúa là Thiên Chúa con, hãy đi trong đường lối của Người, hãy tuân giữ các lễ nghi, giới răn, thánh chỉ và giáo huấn của Người như đã ghi chép trong Luật Môsê, ngõ hầu con đi đâu, con cũng hiểu biết mọi việc con làm, để Chúa hoàn thành lời Người đã nói về cha rằng: "Nếu con cái ngươi tuân giữ đường lối của chúng và hết lòng hết trí đi trước mặt Ta trong chân lý, thì ngươi sẽ không bao giờ mất người kế vị trên ngôi báu Israel".

    Vậy vua Ðavít yên giấc với các tổ phụ và được mai táng trong thành Ðavít. Ðavít làm vua Israel được bốn mươi năm: tại Hebron, ngài cai trị bảy năm; tại Giêrusalem, ngài cai trị ba mươi ba năm. Còn Salomon lên ngôi Ðavít cha ngài, và triều đại ngài rất vững bền.

    Ðó là lời Chúa. 

    Ðáp Ca: 1 Sb 29, 10. 11ab. 11d-12a. 12bcd

    Ðáp: Chúa thống trị trên tất cả mọi loài (c. 12b).

    Hoặc đọc: Giàu sang là của Chúa, và vinh quang là của Chúa (c. 12a).

    Xướng: 1) Ðavít đã chúc tụng Chúa trước mặt toàn thể cộng đồng, người thưa: "Lạy Chúa là Thiên Chúa Israel cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng, từ đời đời tới muôn muôn thuở". - Ðáp.

    2) Lạy Chúa, cao sang, quyền bính và vinh quang, chiến thắng, lời ca khen đều thuộc về Chúa, vì tất cả những gì trên trời dưới đất là của Chúa. - Ðáp.

    3) Chúa ngự trên tất cả những đế vương. Giàu sang là của Chúa, và vinh quang là của Chúa. - Ðáp.

    4) Chúa thống trị trên tất cả mọi loài, sức mạnh quyền bính đều ở trong tay Chúa; ở trong tay Chúa, mọi uy phong và vững bền.- Ðáp. 

    Alleluia: Ga 6, 64b và 69b

    Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, lời của Chúa là thần trí và là sự sống: Chúa có những lời ban sự sống đời đời. - Alleluia. 

    Phúc Âm: Mc 6, 7-13

    "Người bắt đầu sai các ông đi".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

    Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai tông đồ và sai từng hai người đi, Người ban cho các ông có quyền trên các thần ô uế. Và Người truyền các ông đi đường đừng mang gì, ngoài cây gậy, không mang bị mang bánh, không mang tiền trong túi, nhưng chân đi dép, và đừng mặc hai áo. Người lại bảo: "Ðến đâu, các con vào nhà nào, thì ở lại đó cho đến khi ra đi. Ai không đón tiếp các con, cũng không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi đó, phủi bụi chân để làm chứng tố cáo họ". Các ông ra đi rao giảng sự thống hối. Các ông trừ nhiều quỷ, xức dầu chữa lành nhiều bệnh nhân.

     

    Ðó là lời Chúa. 

    Image result for MARK 6, 7-13

     

    CÙNG THAM DỰ TIỆC Lời Chúa

     

     

      

    Đức Kitô sai đi    

     

    Hôm nay, Thứ Năm trong Tuần 4 Thường Niên hậu Giáng Sinh chủ đề "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lý" của chung thời điểm phụng vụ kéo dài cho tới Mùa Chay này vẫn tiếp tục được tỏ hiện trong Bài Phúc Âm hôm nay, bài đọc chính yếu cho phần phụng vụ Lời Chúa mỗi ngày.

    Ở chỗ, "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lý", trong sự kiện Người "gọi mười hai tông đồ và sai từng hai người đi", "Người (đã) ban cho các ông có quyền trên các thần ô uế", và quả thực cái "quyền trên các thần ô uếnày nơi các tông đồ được Người sai đi như thế đã thực sự có tác dụng: "Các ông trừ nhiều quỷ, xức dầu chữa lành nhiều bệnh nhân".

    Thế nhưng, "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lý" này không phải chỉ được tỏ hiện ở thành quả gặt hái được bởi các tông đồ, mà nhất là ở những gì các tông đồ thực hiện theo lời Người căn dặn các vị nữa, bằng không, cho dù các vị có quyền năng trừ quỉ đấy, quyền năng ấy cũng không có tác dụng gì hay chẳng tác dụng là bao nhiêu từ các vị, như sau này đã có lần các vị đã không trừ được quỉ (xem Marco 9:18,28-29), nếu các vị không sống theo tinh thần được Người chỉ bảo cặn kẽ kỹ càng trong Bài Phúc Âm hôm nay trước khi các vị lên đường thi hành sứ vụ truyền giáo của các vị:

    "Người truyền các ông đi đường đừng mang gì, ngoài cây gậy, không mang bị mang bánh, không mang tiền trong túi, nhưng chân đi dép, và đừng mặc hai áoNgười lại bảo: 'Ðến đâu, các con vào nhà nào, thì ở lại đó cho đến khi ra đi. Ai không đón tiếp các con, cũng không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi đó, phủi bụi chân để làm chứng tố cáo họ'".  

    Trong lời hướng dẫn sai đi này, các tông đồ thừa sai truyền giáo của Người cần phải tối thiểu có một tinh thần tin tưởng vào Đấng đã sai các vị, ở chỗ siêu thoát hơn là trần tục và phó mặc hơn là cân đo.

    Trước hết là tinh thần tin tưởng ở chỗ siêu thoát hơn là trần tục: "đi đường đừng mang gì, ngoài cây gậy, không mang bị mang bánh, không mang tiền trong túi, nhưng chân đi dép, và đừng mặc hai áo".

    Truyền giáo là một công cuộc thần linh, ở chỗ truyền đạt thần linh để có thể hiệp thông thần linh, bởi thế nó không thể nào lệ thuộc vào phương tiện, cho dù là cần thiết, thậm chí cả những gì cần thiết mà có thiếu cũng vẫn có thể truyền giáo, vẫn càng đạt hiệu năng hơn, bởi tác nhân chính yếu của công cuộc và sứ vụ truyền giáo là Thánh Thần, Đấng hoàn thành mọi sự theo ý muốn của Chúa Cha, và theo mẫu gương của Chúa Kitô là Đấng "cáo có hang, chim có tổ Con Người không có chỗ dựa đầu" (Mathêu 8:20; Luca 9:58).

    Truyền giáo thực sự là việc rao giảng và loan truyền tin mừng cứu độ cho nhân loại, cụ thể nhất ở nơi các vị thừa sai dấn thân truyền giáo ở khắp nơi trên thế giới, từ thời các tông đồ trở đi, dọc suốt giòng lịch sử của Giáo Hội, theo lệnh truyền khẩn trương bất khả châm chước của Chúa Kitô Phục Sinh (xem Mathêu 28:19-20; Marco 16:16); và cũng chính vì sứ mệnh truyền giáo gắn liền với bản chất của Giáo Hội này (xem Sắc Lệnh Truyền Giáo, 2), Giáo Hội mới đã được lãnh nhận "Thánh Thần là Đấng ban sự sống" từ Cha do Chúa Kitô sai xuống với Giáo Hội từ Ngày Lễ Ngũ Tuần (xem Tông Vụ 1:8).

    Bởi thế, kinh nghiệm hoạt động tông đồ cho thấy có thời chúng ta làm được những gì chúng ta yêu thích, những gì mong muốn, những gì chúng ta có thừa khả năng, những gì chúng ta đã mang lại dồi dào thành quả thiêng liêng cho nhiều người, và chính bản thân chúng ta cũng đã từng được nhiều người biết đến cùng cảm phục, khi chúng ta dấn thân phục vụ hăng say, với tư cách tham gia hay đóng vai trò thực hiện những việc tông đồ giáo dân của mình, trong các giáo xứ, cộng đoàn, hội đoàn, phong trào v.v. 

    Thế nhưng, kinh nghiệm sống đạo cũng cho thấy không phải là không có trường hợp người tông đồ ấy lại bị người phối ngẫu của mình ngăn cản, hay bị lòng ganh tị cạnh tranh của những ai đồng hành tông đồ với mình và của mình tẩy chay loại trừ, hoặc bị liệt giường không thể làm gì được nữa v.v., chúng ta hãy yên tâm vui lòng tuân theo Thánh ý Chúa, vì chính lúc chúng ta không làm được những gì chỉ là phương tiện hơn là cùng đích truyền giáo ấy nữa lại chính là lúc chúng ta trở thành đắc lực nhất, bởi bấy giờ Thiên Chúa làm trong chúng ta qua niềm tin và sức chịu đựng của chúng ta.

    Chúa Kitô cũng chỉ hoàn tất mọi sự của Người như Đấng đã sai Người mong muốn trên trần gian này một cách trọn vẹn và tối hậu không phải trong thời gian Người còn có thể đi đây đi đó rao giảng tin mừng, làm phép lạ, chữa lành và trừ quỉ, mà vào chính lúc Người kể như không còn nhúc nhích gì được nữa, trên thập tự giá ở Sọ Trường Canvê.

    Sau nữa là tinh thần tin tưởng ở chỗ phó mặc hơn là cân đo: "Ai không đón tiếp các con, cũng không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi đó, phủi bụi chân để làm chứng tố cáo họ". Bởi vì, theo tự nhiên, con người, bao gồm cả thành phần thừa sai truyền giáo, thường lưu ý đến thành quả gặt hái được từ những gì mình làm và căn cứ vào đó để định lượng mức độ thành công hay thất bại của mình, của công việc mình làm, chứ không hay ít khi hoàn toàn chú trọng đến yếu tố chính yếu là ý muốn tối hậu của Thiên Chúa. 

    Điển hình nhất là chính Chúa Giêsu Kitô, Người chỉ làm sao chu toàn ý của Đấng đã sai Người mà thôi, nghĩa là việc thành công hay thất bại của Người là ở chỗ Người có hoàn thành đúng như ý muốn của Đấng đã sai Người hay chăng, chứ không phải ở chỗ cứu được tất cả mọi linh hồn hay chăng, hay có bao nhiêu kẻ đã tin vào Người, bằng không thì Ngườđã hoàn toàn thảm bại trong công cuộc cứu chuộc loài người khi Người bị chết trên thập tự giá ở Đồi Canvê.

    Thành phần không tin Người, "không chấp nhận Người" (Gioan 1:11) thì Người không cần phải bận tâm phán xét họ, cho bằng chính họ đã tự luận tội họ rồi: "Ai không tin đã bị phán xử rồi, vì họ không tin vào danh Người Con duy nhất của Thiên Chúa" (Gioan 3:18). Bởi vậy, hãy cứ để Thiên Chúa xét xử những ai chúng ta thấy gian ác, tội lỗi, cứng lòng, băng hoại v.v., kể cả những ai phạm đến chúng ta, đừng xét đoán họ, đừng nguyền rủa họ, đừng khinh thường họ, nhất là đừng trả đũa những ai phạm đến chúng ta, chúng ta mới thật sự là giống Chúa Kitô và mới có thể làm chứng nhân truyền đạt Người cho tha nhân một cách hiệu năng.

    Trong Bài Đọc 1 hôm nay, chúng ta thấy một vua cha "truyền giáo" cho vua con, người sẽ lên kế vị mình, và nội dung của sứ điệp "truyền giáo" từ vua cha cho vua con không phải là những gì của vua cha mà là những gì chính Thiên Chúa đã truyền dạy vua cha và đồng thời cũng là những kinh nghiệm sống đạo của vua cha với tư cách làm vua, hơn là kinh nghiệm làm vua về chính trị và quản trị chỉ là những kinh nghiệm về phương tiện bề ngoài:

    "Cha sắp bước vào con đường chung của thiên hạ. Con hãy can đảm, và ăn ở xứng danh nam nhi. Con hãy tuân giữ các huấn lệnh của Chúa là Thiên Chúa con, hãy đi trong đường lối của Người, hãy tuân giữ các lễ nghi, giới răn, thánh chỉ và giáo huấn của Người như đã ghi chép trong Luật Môsê, ngõ hầu con đi đâu, con cũng hiểu biết mọi việc con làm, để Chúa hoàn thành lời Người đã nói về cha rằng: 'Nếu con cái ngươi tuân giữ đường lối của chúng và hết lòng hết trí đi trước mặt Ta trong chân lý, thì ngươi sẽ không bao giờ mất người kế vị trên ngôi báu Israel'".

    Phải, để cai trị dân của Chúa thì, trước hết và trên hết mọi sự, các vị vua cần phải gắn bó với Thiên Chúa, bằng cách tuân hành ý muốn của Ngài hơn là của mình, nghĩa là các vị không được trở thành cùng đích của mình, trái lại các vị cần phải trở thành dụng cụ trong tay Ngài, thành phương tiện thuận lợi cho Ngài sử dụng tùy nghi, nhờ đó Thiên Chúa có thể hiện thực những gì Ngài muốn nơi họ, những gì sẽ được hoàn toàn ứng nghiệm trong lịch sử cho chung cộng đồng của họ.   

    Đúng vậycâu cuối cùng của Bài Đọc 1 hôm nay cho biết rằng: "Salomon lên ngôi Ðavít cha ngài, và triều đại ngài rất vững bền", đúng như lời Chúa đã hứa với vua cha Đavít là những gì cũng đã được chính vua cha truyền lại cho vua con Solomon trước khi chết: "Nếu con cái ngươi tuân giữ đường lối của chúng và hết lòng hết trí đi trước mặt Ta trong chân lý, thì ngươi sẽ không bao giờ mất người kế vị trên ngôi báu Israel'".

    Bài Đáp Ca hôm nay nói về Vua Đavít liên quan đến niềm tin tưởng và lòng gắn bó của vua đối với Thiên Chúa, Đấng đã tuyển chọn vua và ở cùng vua, chẳng những ở cùng vua trong triều đại của vua vào thời ấy của dân Do Thái, mà còn bền vững đến muôn đời qua giòng dõi của vua là Đức Giêsu Kitô, Đấng Thiên Sai Cứu Thế, Đấng mà vua "đã chúc tụng trước mặt toàn thể cộng đồng" như sau:

    1) Ðavít đã chúc tụng Chúa trước mặt toàn thể cộng đồng, người thưa: "Lạy Chúa là Thiên Chúa Israel cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng, từ đời đời tới muôn muôn thuở". 

    2) Lạy Chúa, cao sang, quyền bính và vinh quang, chiến thắng, lời ca khen đều thuộc về Chúa, vì tất cả những gì trên trời dưới đất là của Chúa. 

    3) Chúa ngự trên tất cả những đế vương. Giàu sang là của Chúa, và vinh quang là của Chúa. 

    4) Chúa thống trị trên tất cả mọi loài, sức mạnh quyền bính đều ở trong tay Chúa; ở trong tay Chúa, mọi uy phong và vững bền.

     

     

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

     

     

     TN.IV-5.mp3

    Ngày 06: Thánh Phaolô Miki và các bạn tử đạo (+1597)

     

     

    Phaolô Miki là một tu sĩ Nhật Bản rất hăng say với công việc truyền giáo. Ngài sinh vào thế kỷ XVI, giữa cơn bách hại khá gắt gao.

    Ngày 05/02/1597, trên một chuyến tàu, Miki và 25 bạn đồng đội bị bắt và bị treo lên những cây thập tự đối diện với bờ biển. Tuy bị treo nhưng Miki và các bạn vẫn luôn vui tươi và không ngừng giảng đạo và khuyên răn những người đến xem. Ngài kêu gọi họ ăn năn trở lại. Ngài tha thứ cho những kẻ sỉ vả và kết án ngài. Quá tức giận, họ đã đâm ngài cùng các bạn.

    Phaolô Miki và các bạn được diễm phúc tử đạo. Các ngài đã bị đóng đinh, vì thế các ngài cũng được tôn vinh cùng với Ðức Kitô.

     

    --
    You received this message because you are subscribed to the Google Groups "LTXC-TD5" group.
    To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    To view this discussion on the web visit https://groups.google.com/d/msgid/ltxc-td5/CAKivYHoOWm6L7A6C9hWRAOW2%2B%3DYRQJLN4Yf8%2BK8Jowyx_e_wTg%40mail.gmail.com.
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC -CHA BRIAN 5TH SUNDAY-A

  •  
    Mo Nguyen
    Feb 7 at 8:12 PM
     
     
                      FIFTH SUNDAY IN ORDINARY TIME - YEAR A
                                          (9 February 2020)   
                             
    photo.jpg
     
                           BEING SALT AND LIGHT: 5th SUNDAY A                                                          
                                              (Matthew 5: 13-16)
     

    A man called Mike tells this story: -

     

                Several years ago, I was doing a TAFE course. One of the subjects we covered was motivation. We were asked to make a short class presentation, about five minutes long, on a famous person who had motivated others and us. Subjects chosen ranged from Attila the Hun to John F. Kennedy to Martin Luther King, Jr. I was one of the last to speak. I gave my presentation on Jesus Christ. When I had finished, I felt embarrassed. I'm not sure why. Had I chosen a poor subject? Had I imposed my opinions on others? I cannot fully explain my feelings at the time, but they were not good. So, I just hung my head and said, 'I'm sorry!'

     

                Mike goes on. 'I was immediately howled down with cries of 'What for?', 'Don't apologise' and the like. I then realised I had said something worth saying, even if I did not do it well. That was the last time I apologised for being a Christian. My class mates had taught me a valuable lesson.

     

    In this roundabout way Mike had discovered just how real, practical, and effective is the teaching of Jesus about being the salt of the earth and the light of the world.

     

    In the time of Jesus salt was connected, in the first place, with purity. So then, if a Christian is to be the salt of the earth, he/she must be an example of purity, single-mindedness and integrity, in thought and speech and behaviour.

     

    By itself salt, however, is useless. You cannot do anything with salt on its own. When you are hungry you cannot eat it. When you are thirsty you cannot drink it. Salt is only useful when it is mixed up with other things, e.g. when it is sprinkled over fish and chips. So, Jesus does not say 'You are salt', and leave it at that. He says: 'You are the salt of the earth.' As his followers, we are to be mixed up with the earth and the people of the earth. He doesn't expect us to run off and lock ourselves away in an enclosed monastery or convent and have nothing to do with the people outside. That message comes through loudly and clearly in the very popular movie Sister Act I. On the contrary, the message of Jesus to his followers is to identify with the people around us, to get involved in their lives. This is echoed in the powerful opening words of Vatican II about The Church in the Modern World: 'The joy and hope, the grief and anguish of the men and women of our time, are the joy and hope, the grief and anguish of the followers of Christ as well' (#3).

     

    In the time of Jesus, and before refrigeration, salt was a preservative. It kept meat and fish, e.g. from going bad. So, when Jesus says to us. 'Be the salt of the earth', he's asking us to save the world around us, the society to which we belong, from going bad or getting worse than it is already. Recent public news concerning corruption and cover-ups in Australia, Britain, and the USA, suggest that It is more urgent than ever for politicians and all others in public service to act constantly and consistently with honesty, integrity, justice and compassion.

     

    In the third place, salt adds flavour. Food without salt or a salt substitute is bland, insipid, unattractive, even depressing. In using this image Jesus is suggesting too that our task, our mission in the world, is not be negative kill-joys, but people like himself, who love life and live it the full, people who care so much, people who love so much, that we bring joy not sadness, hope not gloom, to those we meet daily. Just like Pope Francis does!

     

    Both images Jesus uses - being salt to the earth and light to the world suggest that faith and good deeds, belief and action, cannot be separated. Walking the walk is, in fact, more important than talking the talk. So, he says to you and me: ‘Don't hide or water down your love for Christ. Shine it, show it, prove it, do it! Your faith is a gift to be shared with others – with family, friends, colleagues, clients, parishioners, strangers, indeed with all human beings.’

     

    The Prayer of St Francis, 'Lord, make me an instrument of your peace ... etc.', sums up the teaching of Jesus: 'You are the salt of the earth ... you are the light of the world.’ Let us make it our special communion prayer at Holy Communion today:

     

    Lord, make me an instrument of your peace:  Where there is hatred let me sow love, where there is injury, pardon, where there is doubt, faith, where there is despair, hope, where there is darkness, light, and where there is sadness, joy. O Divine Master, grant that I may not seek so much to be consoled as to console, to be understood as to understand, to be loved as to love. For it is in giving that we receive, it is in pardoning that we are pardoned, and it is in dying that we are born to eternal life. AMEN.

     

    Fr Brian Gleeson

     

    salt and light with lyrics:

     

    https://www.youtube.com/watch?v=hRbWy8Rwha8

     

     

    Như Muối Và Ánh Sáng (Sr.Clara.OP) - vuphongvu | Nhạc Thánh Ca vpv:

     

    https://www.youtube.com/watch?v=_6TgcXdjIvU

     

    light.jpg
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - 05-2-2020

  •  
    Chi Tran
    Feb 4 at 11:57 PM
     
     
     
     
    ---------- Forwarded message ---------
    From: nguyenthi leyen <This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.>
    Date: Tue, Feb 4, 2020, 11:39 PM
    Subject: Fw: 5 phút Lời Chúa 05/02/20 THỨ TƯ ĐẦU THÁNG TUẦN 4 TN Th. A-ga-ta, trinh nữ, tử đạo
    To:


     
     
     
    Ảnh cùng dòng

     
    5 phút Lời Chúa

    05/02/20 THỨ TƯ ĐẦU THÁNG TUẦN 4 TN
    Th. 
    A-ga-ta, trinh nữ, tử đạo
    Mc 6,1-6

     MỘT CHUYẾN VỀ QUÊ

       BỮA TIỆC LỜI CHÚA

    “Ông ta không phải là bác thợ, con bà Ma-ri-a, và là anh em của các ông Gia-cô-bê, Giô-xết, Giu-đa và Si-môn sao? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?” Và họ vấp ngã vì Người. (Mc 6,3)

    TÔI ĂN-NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA“Quê hương,” hai tiếng thật thân thương và gần gũi, đặc biệt là đối với những ai lâu ngày mới có dịp trở về, nhưng hai tiếng ấy lại không hề ngọt ngào đối với Chúa Giê-su trong lần duy nhất duy nhất Ngài “về quê” sau một thời gian thi hành sứ vụ.

    *Những tưởng những người đồng hương sẽ đón tiếp Ngài một cách long trọng, họ sẽ ùn ùn kéo tới để nghe giảng hay để xin chữa bệnh… Tuy nhiên, thực tế lại trái ngược cách phũ phàng. Họ bất bình về một con người Giê-su đã từng sinh sống và lớn lên một cách bình thường ở ngôi làng Na-da-rét nhỏ bé với họ mấy chục năm trời, cùng với những người thân nhân chẳng có gì đặc biệt, còn tầm thường nữa là khác.

    *Thế mà giờ đây con người tầm thường ấy bỗng nhiên được ca tụng được nổi tiếng vì những lời giảng dạy và những phép lạ phi thường.

    Mời Bạn CHIA SẺ: Những người dân làng Na-da-rét bất bình vì ghen ghét, đố kỵ, do đó họ cứng lòng tin, và không thể nhận ra “người con của dân làng” là chính Đấng Mê-si-a.

    -Thái độ ghen ăn tức ở khiến người ta không thể nhận ra điều tích cực nơi người khác, và do đó cũng không thể nhìn thấy Chúa nơi tha nhân.

    -Chúng ta phải loại bỏ thái độ tiêu cực đó để nhận ra Chúa hiện diện, nơi những người bé mọn và cả nơi những người may mắn, nổi trội hơn ta.

    Sống Lời Chúa: Tập nghĩ tốt và khám phá những ưu điểm nơi tha nhân.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con biết thật lòng yêu mến Chúa và chân thành yêu thương mọi người. Amen.

    gpcantho
     
     
     

Subcategories