8. Đời Sống Tâm Linh

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - VÀO QUA CỬA HẸP-THU TU CN30TN-B

 

  • ĐỜI SỐNG TÂM LINH
     

    Cửa Hẹp.

    31/10 – Thứ Tư tuần 30 thường niên.

    "Người ta sẽ từ đông sang tây đến dự tiệc trong nước Chúa".

     

    Lời Chúa: Lc 13, 22-30

    Khi ấy, Chúa Giêsu rảo qua các đô thị và làng mạc, vừa giảng dạy vừa đi về Giêrusalem. Có kẻ hỏi Người rằng: "Lạy Thầy, phải chăng chỉ có một số ít sẽ được cứu độ?" Nhưng Người phán cùng họ rằng: "Các ngươi hãy cố gắng vào qua cửa hẹp, vì Ta bảo các ngươi biết: nhiều người sẽ tìm vào mà không vào được.

    Khi chủ nhà đã vào đóng cửa lại, thì lúc đó các ngươi đứng ngoài mới gõ cửa mà rằng: "Thưa ngài, xin mở cửa cho chúng tôi". Chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: "Ta không biết các ngươi từ đâu tới". Bấy giờ các ngươi mới nói rằng: "Chúng tôi đã ăn uống trước mặt Ngài và Ngài đã giảng dạy giữa các công trường của chúng tôi". Nhưng chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: "Ta không biết các ngươi từ đâu mà tới, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hãy lui ra khỏi mặt ta".

    Khi các ngươi sẽ thấy Abraham, Isaac, Giacóp và tất cả các tiên tri ở trong nước Thiên Chúa, còn các ngươi bị loại ra ngoài, nơi đó các ngươi sẽ khóc lóc nghiến răng. Và người ta sẽ từ đông chí tây, từ bắc chí nam đến dự tiệc trong nước Thiên Chúa. Phải, có những người sau hết sẽ trở nên trước hết, và những người trước hết sẽ nên sau hết".

     

    Suy Niệm : Hãy Vào Qua Cửa Hẹp

    Câu hỏi mà một người vô danh đặt ra cho Chúa Giêsu đang khi Ngài trên đường lên Giêrusalem, đó cũng là câu hỏi thông thường nơi các trường phái của các vị thông luật thời Chúa Giêsu, và là câu hỏi như muốn giới hạn số lượng những người vào Nước Chúa: "Thưa Thầy, phải chăng ít người được cứu thoát?"

     

    Trong câu trả lời, Chúa Giêsu không nhằm đến số lượng nhưng là hướng tới một bình diện khác, tức là phẩm chất của những kẻ muốn vào Nước Chúa: họ phải qua cửa hẹp và cố gắng vào đúng lúc, khi còn thời giờ thuận tiện, đừng cậy dựa vào những liên hệ hời hợt bên ngoài với Chúa. Ơn cứu rỗi được Thiên Chúa trao ban cho mọi người: những kẻ trong dân Chúa chọn và cả những kẻ ở ngoài, bởi vì Chúa Giêsu đã đến để dẹp bỏ mọi hàng rào ngăn cách, thiên hạ sẽ từ đông, tây, nam, bắc đến dự tiệc trong Nước Chúa.

    Ðặc tính phổ quát của ơn cứu rỗi không được hiểu theo phạm trù số lượng, nghĩa là không phải mọi người tự động đều được cứu rỗi. Sự cộng tác từ phía con người là điều cần thiết. "Hãy vào qua cửa hẹp", hẹp, vì nó đòi con người phải từ bỏ nhiều. Hình ảnh cậu bé Charlie trong phim hoạt hình, đứng trước cửa, ôm trên người rất nhiều thứ; cậu muốn bước ra ngoài chơi với bạn bè, nhưng lại không muốn bỏ những thứ đang chồng chất trên người mình; cậu bé bực tức nói lớn: "Làm sao tôi có thể bước qua cửa này được?".

    Nhiều người Kitô hữu cũng có thể hành xử như vậy: vừa muốn vào Nước Chúa, vừa muốn giữ lấy mọi thứ không phù hợp với Nước Chúa; muốn vào Nước Chúa, nhưng lại không thực hành giáo huấn của Ngài, không canh tân đời sống của mình.

    BẠN VÀ TÔI hãy cảm tạ Chúa vì đã ban ơn cứu rỗi cho mọi người. NHỜ THÁNH THẦN THÚC ĐẨY CHÚNG CON biết từ bỏ những gì không cần thiết, nhất là những gì mất lòng Chúa, để chúng CON có thể bước qua cửa hẹp trở về Nhà Chúa.

    (Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

    ----------------------------------

     

     
     

 

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - DANH GIESU VỚI CAC THÁNH

 

  • nguyenthi leyen
    Oct 28 at 10:23 AM
     
          Truyện Nhà Đạo 
    Danh GIÊSU với các Thánh 

    Thánh Gioan tông đồ: nhắc đến Danh Chúa Giêsu 24 lần trong các thư của ngài.
    Thánh Phaolô: nhắc đến Danh Chúa Giêsu 154 lần trong các thu của ngài.
    Thánh Bênađô: trước khi làm gì như mở sách, uống nước, ...đều kêu Danh Chúa Giêsu: "Lạy Chúa Giêsu!
    Thánh Phanxicô Khó Khăn năng kêu tên Giêsu. Và mỗi lần kêu như vậy, ngài nghe ngọt như có mật ong trong miệng lưỡi.
    Thánh Ephrem mỗi lần thấy có tên Giêsu thì hôn một cách cung kính.
    Thánh Bernađinô khi giảng thì viết tên Giêsu trên một cái bảng nhỏ và đưa cho giáo dân thờ lạy.
    Thánh Léonard de Port Maurice dạy bổn đạo viết tên Giêsu nơi cửa nhà để được ơn thiêng che chở.
    Thánh Inhaxiô Loyola đặt tên Giêsu cho dòng mình lập.
    Thánh Phanxicô Xaviê ao ước thấy tên Giêsu được vinh hiển, nên gặp ai cũng chào câu: "Chớ gì Chúa Giêsu Kitô được ngợi khen!"
    Thánh Phanxicô Salêsiô mỗi lần đọc tên Giêsu là mỗi lần nghe sốt sắng lạ lùng.
    Bà thánh Phanxica Chantal, lập Dòng Đi Viếng, lấy thanh sắt đỏ, khắc tên Giêsu trên ngực
     
    gpVlong
     

       
     

 

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - THỨ SÁU CN29TN-B

  • Dấu Chỉ Của Thời Ðại.

    26/10 – Thứ Sáu tuần 29 thường niên.

    "Các ngươi biết tìm hiểu diện mạo trời đất? Còn về thời đại này, sao các ngươi không tìm hiểu?"

     

     

    Lời Chúa: Lc 12, 54-59

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán bảo dân chúng rằng: "Khi các ngươi xem thấy đám mây nổi lên ở phía tây, lập tức các ngươi nói rằng: Trời sắp mưa; và sự thật xảy ra như thế. Và khi gió nam thổi đến, thì các ngươi nói: Trời sắp nóng nực. Và việc đã xảy ra như thế. Hỡi những kẻ giả hình, các ngươi biết tìm hiểu diện mạo của trời đất, còn về thời đại này, sao các ngươi không tìm hiểu? Tại sao các ngươi không tự mình phê phán điều gì phải lẽ? Thế nên, khi ngươi cùng với kẻ đối phương ra trước mặt quan quyền, thì đang lúc đi dọc đường, ngươi hãy cố lo liệu cho ổn thoả với nó đi, kẻo nó lôi ngươi đến trước quan toà, và quan toà trao ngươi cho lý hình và lý hình tống ngươi vào ngục. Ta bảo cho ngươi hay, ngươi sẽ không thể ra khỏi đó cho đến khi nào trả xong đồng xu cuối cùng".

     

    Suy Niệm : Lạc Quan, Tin Tưởng

    "Sinh ngày mùng 4 tháng 7", và "Bàn chân trái của tôi", đó là tựa đề của hai cuốn phim Mỹ hay nhất năm 1990. "Sinh ngày mùng 4 tháng 7" kể truyện một thanh niên Mỹ bị động viên sang VN và trở thành kẻ tàn tật suốt đời. Bất mãn, hận đời, người thanh niên gia nhập phong trào phản chiến ở Mỹ. Còn cuốn phim "Bàn chân trái của tôi" cho thấy hình ảnh một con người phấn đấu với những bất hạnh của mình để đạt thành công. "Bàn chân trái của tôi" nêu bật bài học về lạc quan tin tưởng trong cuộc sống.

    Thiên Chúa không bao giờ bỏ mặc con người. Ngay cả khi con người tưởng chừng như mất tất cả, thì đó chính là lúc Thiên Chúa ban ơn dồi dào hơn; từ những mất mát, Thiên Chúa biến thành khởi điểm của những điều kỳ diệu.

    Chúa Giêsu luôn mời gọi chúng ta mặc lấy cái nhìn lạc quan và tin tưởng. Chúng ta dễ cảm tạ Thiên Chúa khi gặp may mắn, thịnh đạt, thành công; nhưng chúng ta lại dễ bị cám dỗ để không nhận ra sự hiện diện và tác động của Ngài trong những mất mát, thua thiệt. Nhìn vào điềm báo thời tiết, chúng ta biết được trời sắp mưa hay sắp nóng nực; cũng thế, nhìn vào những may mắn và cả những thất bại, chúng ta hãy nhận ra lời mời gọi tin tưởng và dâng lời cảm tạ Chúa. Mỗi gặp gỡ, mỗi biến cố đều là dấu chỉ thời gian, vừa bày tỏ sự hiện diện và tác động yêu thương của Chúa, vừa mời gọi chúng ta tín thác vào bàn tay quan phòng của Thiên Chúa.

    Chỉ với một bàn chân trái, một người tàn tật có thể vươn lên. Chúng ta hãy tự nhủ: những mất mát, khổ đau, thử thách là cơ may Thiên Chúa ban để giúp chúng ta vươn cao trong niềm tin. Chúng ta hãy nói lên niềm tin vào Ðấng luôn có mặt trong cuộc sống chúng ta và tiếp tục yêu thương chúng ta, ngay cả khi chúng ta yếu hèn tội lỗi.

    (Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

    --------------------------------

     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - MÙ VÀ SÁNG

SUY NIỆM PHÚC ÂM CHÚA NHẬT

----oooOooo----

CHÚA NHẬT  XXX THƯỜNG NIÊN NĂM B (28/10/2018)

        MÙ MÀ SÁNG, SÁNG MÀ MÙ

 

"Anh muốn Ta làm gì cho anh?"

"Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy".

"Ðược, đức tin của anh đã chữa anh".

Tức thì anh ta thấy được và đi theo Người.

 

  1. DẨN VÀO PHỤNG VỤ

Câu chuyện anh chàng mù Bác-ti-mê thành Giê-ri-cô được Đức Giê-su thành Na-da-rét, chữa lành là một câu chuyện đơn sơ, mộc mạc, dễ hiểu nhưng nhiều ý nghĩa. Nếu chúng ta chỉ đọc lướt qua và không tham khảo những chú giải mới, chúng ta sẽ chỉ thầy một khía cạnh của câu chuyện. Đó là câu chuyện chũa lành (sáng mắt thể lý) và khai sáng tâm hồn (sáng mắt tâm hồn). Nhưng câu chuyện này lại gắn liền với một câu chuyện khác, sâu sắc và ý nghĩa hơn nhiều: đó là câu chuyện của ơn gọi: lời mời gọi (của Đức Giê-su thành Na-da-rét) và sự đáp trả (của anh mù Bác-ti-mê thành Giê-ri-cô). Chúng ta hãy chăm chú đọc đoạn Phúc Âm rồi suy gẩm.

  1. LẮNG NGHE LỜI CHÚA TRONG TIN MỪNG MÁC-CÔ 10,46-52:

Khi ấy, Chúa Giêsu ra khỏi thành Giêricô cùng với các môn đệ và một đám đông, thì con ông Timê tên là Bartimê, một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường, khi anh ta nghe biết đó là Chúa Giêsu Nadarét, liền kêu lên rằng: "Hỡi ông Giêsu con vua Ðavít, xin thương xót tôi". Và nhiều người mắng anh bảo im đi, nhưng anh càng kêu to hơn: "Hỡi con vua Ðavít, xin thương xót tôi". Chúa Giêsu dừng lại và truyền gọi anh đến. Người ta gọi người mù và bảo anh: "Hãy vững tâm đứng dậy, Người gọi anh". Anh ta liệng áo choàng, đứng dậy, đến cùng Chúa Giêsu. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo rằng: "Anh muốn Ta làm gì cho anh?" Người mù thưa: "Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy". Chúa Giêsu đáp: "Ðược, đức tin của anh đã chữa anh". Tức thì anh ta thấy được và đi theo Người.

III. TÌM HIỂU VÀ SUY NIỆM LỜI CHÚA TRONG TIN MỪNG MÁC-CÔ 10,46-52:

2.1 Chúng ta có thể tóm kết diễn tiến câu chuyện chữa lành bằng những lời đối đáp giữa anh chàng mù Bác-ti-mê, con ông Ti-mê, thành Giê-ri-cô và Đức Giê-su, con vua Đa-vít, thành Na-da-rét:

- "Hỡi ông Giê-su con vua Đa-vít, xin thương xót tôi”

- "Anh muốn Ta làm gì cho anh?"

- "Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy".

- "Ðược, đức tin của anh đã chữa anh".

Và câu chuyện đã kết thúc một cách không thể tuyệt vời hơn: Tức thì anh ta thấy được và đi theo Người.

2.2 Hơn nữa câu chuyện chữa lành đã biến thành câu chuyện ơn gọi:

Chúa Giê-su dừng lại và truyền gọi anh đến. Người ta gọi người mù và bảo anh: "Hãy vững tâm đứng dậy, Người gọi anh".

Và đã kết thúc một cách không thể có hậu hơn:  “Anh ta liệng áo choàng, đứng dậy, đến cùng Chúa Giê-su. Tức thì anh ta thấy được và đi theo Người.

  1. THỰC THI LỜI CHÚA TRONG TIN MỪNG MÁC-CÔ 10,46-52:

3.1 Anh chàng mù Bác-ti-mê chỉ có thể bước đi một khi con mắt (thể lý) anh được sáng.  Anh chàng mù Bác-ti-mê chỉ có thể bước đi theo Đức Giê-su một khi con mắt (tâm linh) anh được  khai mở. Mắt thể lý cho anh thấy vạn vật chung quanh và con đường trước mắt. Mắt tâm linh cho anh thấy Đức Giê-su là ai và cho anh hiểu Người đang đi con đường nào hay đang đi đâu: Người đang trên đường lên Giê-ru-sa-lem để chịu chết vì loài ngưới tội lỗi chúng ta.

3.2 Nếu chúng ta nối kết câu chuyện anh chàng mù Bac-ti-mê với câu chuyện các tông đồ thì chúng ta khám phá ra một chiều kích khác. Anh chàng Bác-ti-mê tuy bị mù nhưng lại sáng. Còn những người đi cùng Đức Giê-su là các tông đồ (được mệnh danh là ”những người theo Chúa chuyên nghiệp”) lầm tưởng mình sáng, nhưng thực ra họ là những người mù. Đức Giê-su đã hỏi anh mù Bac-ti-mê cũng một câu hỏi mà Người đã hỏi Gia-cô-bê và Gio-an trước đó: ”Các anh muốn tôi làm gì cho các anh?” Gia-cô-bê và Gio-an đã thưa lại: ”Xin cho hai anh em chúng tôi một người ngồi bên hữu, một người ngồi bên tả Thầy....”  Còn anh mù Bac-ti-mê chỉ xin: ”Lạy Thầy xin cho con được thấy” Hai lời cầu xin khác nhau đến độ cho chúng ta thấy ai sáng và ai không sáng! 

  1. LỜI NGUYỆN GIÁO DÂN [VỚI LỜI CHÚA TRONG Mc 10,46-52:

KHAI MỞ:  Lạy Thiên Chúa là Cha của Đức Giê-su Ki-tô và là Cha của chúng con, chúng con biết rằng Cha muốn cứu rỗi mọi người sinh ra trong thế gian này. Hôm nay chúng con đuợc đọc lại câu chuyện chữa lành và cũng là câu chuyện ơn gọi nhiểu ý nghĩa. Chúng con xin dâng lên Cha lời cầu xin chân thành của chúng con. 

Ý VÀ LỜI CẦU NGUYỆN:

1.- «Hỡi ông Giê-su con vua Ða-vít, xin thương xót tôi» Cùng với Đức Mẹ Mân Côi, chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho mọi người trên thế giới biết chạy đến với Chúa Giê-su để được Người thương xót.

Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa!  Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

2.- «Anh muốn Ta làm gì cho anh?» Cùng với Đức Mẹ Mân Côi, chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho Đức Giáo Hoàng Phan-xi-cô, cho các Hồng Y, Giám Mục, Linh Mục và Phó Tế và cho hết mọi Ki-tô hữu để mọi thành phần Dân Chúa biết tỏ bày nguyện vọng và nhu cầu của mình với Chúa Giê-su Ki-tô.

Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa! Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

3.- «Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy»  Cùng với Đức Mẹ Mân Côi, chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho các Ki-tô hữu trong cộng đoàn giáo xứ chúng ta, để mọi giáo dân già trẻ lớn bé biết xin Chúa Ki-tô mở mắt tâm linh cho chúng ta nhận biết Chúa là Đấng nào.

Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa! Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

 

4.- «Tức thì anh ta thấy được và đi theo Người.» Cùng với Đức Mẹ Mân Côi, chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho những người được Chúa mời gọi làm tông đồ để những người ấy biết đi theo Chúa Ki-tô trên con đường thập giá.

Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa! Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

 

LỜI KẾT:/CẦU NGUYỆN VÀ SỐNG CẦU NGUYỆN

Lạy Thiên Chúa là Cha của Đức Giê-su và là Cha của chúng con, chúng con xin chúc tụng ngợi khen và cảm tạ Cha, vì chúng con vừa được Đức Giê-su Ki-tô, Con Cha, chữa lành vừa được Người mời gọi làm môn đệ đi theo Người.

Chúng con xin Cha ban cho chúng con ơn sáng mắt (cả mắt thể lý lẫn mắt tâm linh) để chúng con mạnh dạn tiền bước trên con đường thập giá cứu độ của Người. Chúng con cầu xin, nhờ công nghiệp Chúa Giê-su Ki-tô Con Cha, Chúa chúng con. Amen

 

Sài-gòn ngày 24 tháng 10 năm 2018

Giêrônimô Nguyễn Văn Nội  

DOI SONG TAM LINH- CHUYEN NHA DAO

  •  
    nguyenthi leyen
    Oct 24 at 8:34 AM
     
     
            Truyện Nhà Đạo 
     
    "Đây là vấn đề lương tâm của tôi." 

    Nhà thi sĩ và trí thức người Pháp, François Coppée, cọng tác cho tờ báo Journal de Paris. Mỗi bài của ông đăng, được trả rất bội hậu lúc đó (cuối thế kỷ thứ 18 và đầu thế kỷ thứ 19).
    Khi thấy tờ báo nầy cho đăng những bài nghịch đạo và chống đạo Công giáo, ông xin ông giám đóc tờ báo cho ông ngưng cộng tác. Ông giám đốc tưởng là vấn đề tiền bạc, liền nói:
    - "Tôi sẽ trả cho ông 25 ngàn quan tiền Pháp mỗi năm."
    François mĩm cười và trả lời:
    - "Thưa ông, đây không phải là vấn đề tiền bạc đâu. Tôi biết ông luôn luôn tốt lành, tế nhị và hào phóng đối với tôi. Nhưng đây là vấn đề lương tâm của tôi.
     
    gpVlong