1. Hôn Nhân & Gia Đình

HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH - GIAO TIẾP TRONG VỢ CHỒNG

 

  •  
    nguyenthi leyen
    Thu, Mar 19 at 1:43 AM
     
     
     
     

    VAI TRÒ CỦA TRUYỀN THÔNG GIAO TIẾP TRONG ĐỜI SỐNG VỢ CHỒNG

     

    Chúng ta biết rằng, trong đời sống hôn nhân, giao tiếp hằng ngày đóng vai trò rất quan trọng. Nó không chỉ gắn kết đôi bạn lại, mà còn giúp cả hai hiểu nhau hơn, đồng cảm với nhau hơn. Một ngày các vợ chồng bạn phải ở xa nhau ít nhất cũng tám giờ do công việc làm ăn, có biết bao chuyện xảy ra xung quanh cả hai người. Do đó, rất cần kể cho nhau nghe mọi chuyện, chia sẻ với nhau những gì xảy ra trong ngày.
     
     

     

    Không thể coi một đôi vợ chồng là hạnh phúc nếu mỗi ngày họ không nói chuyện với nhau được 30 phút.

     

    Vậy, điều cốt yếu là đôi bạn phải tìm cơ hội để giao tiếp với nhau, không để giữa hai người có khoảng lặng quá lớn chẳng hạn như hai người làm việc riêng, mạnh ai người đó quan tâm đến công việc của mình thôi và không hề nói chuyện với nhau. Trong khi đó, giao tiếp hằng ngày với nhau là yếu tố tạo nên hạnh phúc gia đình.

     

    Cuộc sống hôn nhân sẽ trở thành cơn ác mộng nếu suốt ngày cả hai vợ chồng không nói chuyện với nhau hoặc cảm thấy không có gì để nói. Đó thực chất là dấu hiệu cho thấy hôn nhân của bạn đang có vấn đề nghiêm trọng và cần có giải pháp chấn chỉnh ngay… [1]

     

    Mới đây có tờ báo đưa tin ở Trung Quốc ly hôn tăng vì hai vợ chồng ở nhà với nhau quá nhiều do Covid-19. Theo bản tin này thì tỷ lệ ly hôn tăng đột biến trên khắp Trung Quốc sau khi các cặp vợ chồng dành quá nhiều thời gian bên nhau khi không thể ra đường do Covid-19. [2]

     

    Theo quan chức tại các cục dân chính trên toàn Trung Quốc, tỷ lệ ly hôn ở nước này đã tăng đáng kể trong vài tháng qua. Ông Lu Shijun, lãnh đạo của văn phòng dân chính tại thành phố Đạt Châu, tỉnh Tứ Xuyên, cho biết từ hôm 24-2 đến nay, hơn 300 cặp vợ chồng đã lên lịch hẹn đến giải quyết thủ tục ly hôn. Ông Lu giải thích là tỷ lệ ly hôn đã tăng vọt so với trước khi có Covid-19. Giới trẻ đang dành nhiều thời gian ở nhà. Họ có xu hướng cãi vã gay gắt vì những chuyện nhỏ nhặt rồi vội vã đi đến quyết định ly hôn.

     

    Chính quyền Trung Quốc cho rằng sự gia tăng của số lượng đơn xin ly hôn có thể bắt nguồn từ nguyên nhân các cặp vợ chồng thời gian gần đây ở bên nhau quá nhiều. Họ phải tự cách ly ở nhà giữa thời điểm dịch bệnh bùng phát do sống trong hoặc gần các vùng dịch.

     

    Câu chuyện trên chứng minh cho ta thấy một điều là không phải vợ chồng cứ “được” ở cạnh nhau suốt ngày mà hạnh phúc, sung sướng đâu. Trái lại thời gian ở bên nhau quá nhiều có thể lại là nguyên nhân gây nhàm chán, bực bội, bất đồng, cãi vã. Vợ chồng thay vì nói chuyện với nhau thì cãi cọ, xích mích nhau. Thay vì đối thoại với nhau thì họ đối chọi nhau bằng những lời lẽ thô lỗ, cọc cằn, thù ghét. Thay vì giúp nhau chia sẻ công việc nhà thì họ lại tìm một góc trời riêng cho mình, không hề quan tâm tới người khác trong gia đình.

     

    Nói một cách đơn giản, đó là không có đối thoại chân thực trong quan hệ vợ chồng. Một vị giáo sư nọ, vì thấy rõ tầm quan trọng của đối thoại trong hôn nhân nên đã nói rằng: “Nếu tôi có cơ hội khuyên những đôi vợ chồng sắp cưới chỉ một lời mà thôi, thì tôi sẽ khuyên điều sau đây, đó là để có một hôn nhân hạnh phúc bền lâu, bằng mọi giá, vợ chồng phải giữ cho đường dây đối thoại với nhau”. “Giữ” ở đây là nối kết, duy trì và làm mới, không để nó đứt đoạn, mất kết nối và rơi vào tình trạng bế tắc.

     

    Vậy để cho “Đường dây đối thoại” giữa đôi bạn luôn được thông thoáng, thân thương, liên tục, thiết nghĩ chúng ta nên quan tâm tới vấn đề giao tiếp ứng xử giữa hai bạn đời, làm sao để mỗi người đều cảm thấy hạnh phúc và ấm lòng khi hai người có cơ hội ở gần bên nhau. Khi nói đến giao tiếp thì không chỉ hiểu là những gì liên quan tới lời nói qua lại, cách nói chuyện mà còn là thái độ ứng xử, cung cách giao tiếp nữa giữa hai người nữa.

     

    Sau đây xin gợi ý mấy nguyên tắc cơ bản liên quan kỹ năng giao tiếp trong đời sống vợ chồng.

     

    Hãy tăng cường đối thoại

     

    Hãy tạo nhiều cơ hội để có thể gặp gỡ và trò chuyện với nhau. Chúng ta biết rằng, hôn nhân không phải là một “dịch vụ” sắp đặt hai bạn nam nữ cạnh nhau như hai bức tượng. Trái lại họ là những cá thể khác biệt, nhưng vì yêu nhau nên tình nguyện sống chung với nhau suốt đời. Do đó, trong suốt cuộc hôn nhân, họ chung sống trong cùng một mái nhà, sinh hoạt trong cùng một gia đình, ăn cùng mâm, ngủ cùng giường. Tất nhiên là họ sẽ có rất nhiều thời gian để tương tác với nhau.

     

    Tuy nhiên trên thực tế, chúng ta dễ dàng chứng kiến những cuộc ly hôn, tan vỡ của nhiều đôi vợ chồng, kể cả những đôi mới kết hôn. Lý do ly hôn đơn giản chỉ là họ không thể sống chung với nhau do bất đồng, mâu thuẫn chồng chất. Cứ cái kiểu, “Ông nói gà, bà nói vịt”, hay “Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược” thì sớm muộn gì cũng tan đàn xẻ nghé! Ca dao VN ta cũng có câu, “Lời nói chẳng mất tiền mua/ Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”. Khi lời nói không còn làm vừa nhau nữa thì chẳng khác gì những nhát dao đâm vào trái tim bạn đời.

     

    Các nhà tâm lý học hôn nhân gia đình đều quả quyết rằng nghệ thuật giao tiếp ứng xử quyết định phần lớn cuộc hôn nhân hạnh phúc. Vợ chồng dù bận rộn trăm công nghìn việc, nhưng cũng nên tìm mọi cơ hội để gặp nhau, nói chuyện với nhau, kể cho nhau nghe “chuyện đời chuyện người”, trao tâm sự cùng nhau, thậm chí có thể cùng nhau xem một chương trình giải trí trên truyền hình hay cùng nhau hát một bài hát vv. Đây có thể được coi như một “chìa khóa vàng” đảm bảo hôn nhân bền vững. 

     

    Ngày nay, người ta nói nhiều đến việc gia tăng đối thoại để loại stress trong hôn nhân. Có rất nhiều cặp vợ chồng chia tay nhau với lý do họ không tìm thấy tiếng nói chung, nếu không “cứ mở mồm ra là cãi nhau” thì cũng cứ như những diễn viên kịch câm đầy thâm niên trong sân khấu gia đình. Để tránh dẫn đến kết cục buồn thảm ấy, đôi bạn hãy gia tăng đối thoại trong gia đình, vừa để tránh tối đa những hiểu lầm “ý em thế này mà anh lại hiểu khác”, vừa để hâm nóng bầu không khí trong tổ ấm.

     

    Một tác giả khi bàn về đối thoại trong hôn nhân đã viết như sau:

     

    “Trong hôn nhân, sở dĩ có những lúc vợ chồng phiền giận nhau hay hiểu lầm nhau không những vì chúng ta không thể nói lên những điều cần nói, mà cũng có khi vì không có ai lắng nghe.

     

    “Những người mới yêu nhau trò chuyện với nhau rất nhiều. Họ mong gặp nhau mỗi ngày, và khi gặp thì trao đổi với nhau nhiều điều. Lắm khi chỉ nhìn nhau chứ không nói một lời nào nhưng vẫn hiểu nhau và cảm thấy gần nhau. Khi còn là người yêu của nhau, nếu có điều gì hiểu lầm hay phiền giận chúng ta cũng dễ dàng bỏ qua, vì đang sống trong tình yêu và đang cùng hướng đến một mục đích, đó là hướng đến ngày cưới.

     

    “Tuy nhiên, khi nên vợ chồng rồi, khi có điều buồn giận chúng ta không dễ làm hòa với nhau và vì đời sống bận rộn, chúng ta cũng ít có thì giờ trò chuyện với nhau. Tất cả những điều đó khiến vợ chồng cảm thấy ngăn cách với nhau, và nếu không cẩn thận, sự ngăn cách đó sẽ khiến tình yêu phai nhạt dần và chết”. [3]

     

    Hãy nói ít nghe nhiều

     

    Trong giao tiếp vợ chồng, việc lắng nghe nhau là một đòi hỏi tối quan trọng. Nghe quan trọng hơn nói. Nghe nhiều nói ít. Nhưng nghe không bằng lắng nghe. Lắng nghe là cách dễ dàng lôi kéo bạn đời vào câu chuyện hai người. Đó cũng là điều chứng tỏ ta tôn trọng người đối thoại. Nếu hai người cùng nói thì kết cục gia đình sẽ là một cái chợ. Còn nếu hai người chỉ biết ngồi nghe nhau thì bầu khí thật là ảm đạm, buồn chán.

     

    Lắng nghe là một kỹ năng trong giao tiếp, vì thế vợ chồng phải tìm hiểu, học hỏi và thực hành sao cho nó trở thành một thói quen tốt.

     

    Vai trò của nghe và lắng nghe trong giao tiếp là thế nào?

     

    Nghe là hoạt động thường ngày của con người nên chúng ta thường bỏ qua, ít quan tâm tới rèn luyện kỹ năng này mà cho rằng đã có sẵn. Có kết quả nghiên cứu cho thấy rằng con người dùng 45% thời gian giao tiếp hàng ngày cho việc nghe, tuy nhiên người ra lại không được luyện nghe mà chủ yếu là luyện viết. Mặt khác, nghe và lắng nghe khác nhau. Bởi vậy cần phải phân biệt nghe và lắng nghe. Nghe là thụ động, là trạng thái tự động mang tính chất vật lý. Lắng nghe là chủ tâm, chủ động. Lắng nghe đòi hỏi tập trung, tìm kiếm tích cực ý nghĩa của người nói. Trong giao tiếp chúng ta phải cố gắng tạo ra trạng thái lắng nghe để đón nhận và hiểu đúng, để giao tiếp cởi mở, để chọn lọc thông tin.

     

    Trong giao tiếp, lắng nghe sẽ tiếp nhận đầy đủ, trọn vẹn thông tin, giúp lợi thế trong giải quyết vấn đề và thương lượng với người đối thoại. Lắng nghe còn thể hiện sự tôn trọng người nói và thu phục sự hợp tác trong công việc.

     

    Lắng nghe kết hợp quan sát còn có thể nghe được những gì mà người ta không nói bằng lời. Lắng nghe sẽ làm thỏa mãn người nói, thể hiện mình tôn trọng người nói. Lắng nghe sẽ nhận nhiều thông tin dẫn tới việc ra quyết định chính xác hơn. Lắng nghe người khác sẽ làm cho người khác có cảm tình với mình, thân thiện với mình khi làm việc. lắng nghe làm cho mình nắm bắt chính xác tính cách, tính nết và quan điểm của người nói chuyện. Lắng nghe giữa hai bên tạo không khí trao đổi thẳng thắn, hiểu nhau dẫn tới giải quyết mâu thuẫn, tìm kiếm giải pháp nhanh hơn. [4]

     

    Khi có dịp ngồi trò chuyện với nhau, hai người phải chăm chú quan tâm lắng nghe bạn mình nói, vì nghe người khác nói mình mới hiểu được tâm tư, nguyện vọng hay ý nghĩ sâu kín của người kia. Lắng nghe sẽ giúp ta đạt được nhiều ích lợi, chẳng hạn: Giúp ta giải quyết được nhiều vấn đề khúc mắc; giúp ta hiểu được người khác vì họ sẽ bộc lộ con người thật của họ trong khi họ nói chuyện; giúp cải thiện mối quan hệ giữa hai người; giúp ta thu thập được nhiều thông tin hữu ích nhờ đó ta có quyết định chính xác kịp thời…

     

    Hãy tranh luận ôn hòa

     

    Tránh tối đa những xung đột trong giao tiếp. Chúng ta biết rằng, trong đời sống vợ chồng, không phải lúc nào mối tương quan giao tiếp cũng trơn tru, suôn sẻ cả đâu. Có những lúc vì một lý do bất đồng hay bất bình nào đó mà vợ hoặc chồng hay cả hai người đều nổi nóng. Sóng gió bắt đầu nổi lên. 

     

    Khi hai người bắt đầu đi vào cuộc tranh luận nảy lửa, tốt nhất cả hai đều nên bình tĩnh, nhường nhịn nhau. Ca dao VN có câu: “Chồng giận thì vợ bớt lời/ cơm sôi nhỏ lửa một đời chẳng khê”. Nếu vợ hay chồng cứ khăng khăng bảo vệ ý riêng chủ quan của mình mà không chịu hòa giải, nhượng bộ thì “chiến tranh” sẽ nổ to! Khi một bên nóng nảy, bên kia cần nín nhịn, đợi cho nguôi giận, bình tĩnh trở lại rồi mới trao đổi quan điểm với nhau.

     

    Người ta nói rằng, tranh cãi luôn là một phần của mọi cuộc hôn nhân. Tranh cãi, tranh luận là chuyện bình thường. Nhưng nếu các cặp đôi thất bại trong việc thỏa hiệp thì thường là do sự ích kỷ và hiếu thắng của bản thân. Bên nào cũng muốn phe kia thay đổi. Ai cũng cho mình là đúng, đối phương sai. Một khi ai cũng bảo vệ ý riêng mình mà không chấp nhận dung hòa thì từ tranh luận sẽ chuyển sang tranh cãi, và cuộc tranh cãi thường trở nên căng thẳng. 

     

    Trên thực tế, không cặp vợ chồng nào mà không có lúc cãi vã, xung khắc nhau. Đó là điều tất nhiên. Vì hai người là hai cá thể khác biệt. Cá tính khác nhau. Tính cách khác nhau. Học vấn khác nhau. Sở thích khác nhau. Cảm xúc khác nhau. Quan điểm nhân sinh khác nhau vv. Họ chấp nhận sống chung là vì họ yêu nhau và muốn đem lại hạnh phúc cho nhau. Lúc đó, họ phải thấu hiểu nhau và học cách nhượng bộ nhau.

     

    Nhượng bộ là hy sinh một phần cái gì đó của mình vì ích lợi chung và vì lợi ích của người khác. Trong một cuộc cãi vã bất phân thắng bại, sự nhượng bộ tốt nhất chính là im lặng. Một danh nhân đã nói, “Phân nửa những vấn đề trong hôn nhân được giải quyết bằng cách giữ im lặng”.

     

    Trong cuộc sống chung, hằng ngày có vô vàn những điều trái ý nhau, từ những chuyện nhỏ nhất như ăn uống, sinh hoạt, giải trí, giờ giấc...đến những vấn đề lớn như việc chi tiêu trong gia đình, việc dạy dỗ con cái, việc ứng xử với cha mẹ (chồng/ vợ), với họ hàng hai bên...nếu cả hai bạn chỉ biết bảo lưu ý kiến riêng của mình thì sớm muộn cũng sẽ xảy ra mâu thuẫn, xung đột. Thực ra, không nhất thiết hai người phải “đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu”, nhưng ít nhất họ cần bàn tính sao để cuối cùng có tiếng nói chung, vừa lòng cả đôi bên... 

     

    Vợ chồng khi cãi nhau đừng quên điều này là, dù yêu thương cách mấy cũng khó có đôi vợ chồng nào mãi mãi hòa thuận. Thế nhưng việc gì cũng nên có chừng mực, mỗi khi cãi vã xong, cả hai nên dành chút thời gian để hòa giải một cách ôn hòa. Nhiều cuộc hôn nhân sẽ tốt hơn nếu người chồng và người vợ hiểu rõ ràng rằng họ đang ở cùng một bên chứ không phải ở hai phe đối lập.

     

    Lời nói chẳng mất tiền mua…

     

    Lưu ý tới tới lời nói, cách nói và giọng nói. Chúng ta biết rằng, trong giao tiếp vợ chồng lời nói và cách nói có tác dụng rất lớn tới mối quan hệ phu thê. Nhiều khi chuyện chẳng có gì, nhưng vợ hay chồng đưa ra những câu nói có tính chê bai hay chỉ trích khiến bạn đời mình khó chịu và bị tổn thương.

     

    Chẳng hạn, khi ăn một món ăn ngon, thay vì khen ngợi tài khéo của vợ, thì chồng lại lạnh lẽo chê bai hay không thèm đụng đũa tới. Hay trường hợp người chồng đi làm về mệt nhọc và đói bụng, người vợ thay vì nói một câu hỏi thăm sức khỏe hay tình hình công việc thế nào thì lại tỏ vẻ khó chịu vì chồng về trễ ít phút, thậm chí có khi còn quay lưng làm việc khác, coi như không có sự hiện diện của chồng. Những người nhạy cảm luôn cảm thấy đằng sau một lời nói hay một thái độ luôn ẩn chứa một thông điệp nào đó, hoặc tốt đẹp hoặc tệ hại. Một lời cám ơn, một lời xin lỗi có ý nghĩa rất lớn đối với tình cảm và sự yêu thương của đôi bạn trong sinh hoạt đời thường.

     

    Không ai trong chúng ta lại không thích nghe những lời êm ái hòa nhã hơn là những lời đốp chát, thô lỗ. Nói năng dịu ngọt, chọn lựa từ ngữ không có nghĩa là nói lời gian dối, không đúng sự thật. Đó là hai việc hoàn toàn khác nhau. Trong giao tiếp, ta phải biết lựa lời để mà nói để người được hài lòng, có nghĩa là vẫn cùng một ý tưởng, một quan điểm nhưng được cố gắng diễn đạt, trình bày theo cách êm ái, hòa nhã nhất.

     

    Phong cách nói năng là một lợi thế không tốn kém, nhưng thường có thể mang lại cho ta những kết quả tốt đẹp không ngờ. Vì khi ta chú ý lựa chọn cách nói năng hòa nhã, trước hết ta giữ được sự thanh thản, sáng suốt của chính mình. Thói quen nói năng hòa nhã là một trong những phương thức hữu hiệu để tu dưỡng tính tình. Như vậy, chúng ta vừa tránh làm thương tổn người khác mà đồng thời cũng có lợi cho chính bản thân mình.

     

    Khi vấn đề được trình bày theo cách ôn hòa, người nghe sẽ dễ chấp nhận hơn vì điều đó tỏ ra là họ đang được tôn trọng. Ngay cả khi có sự bất đồng, chắc chắn chúng ta cũng sẽ nhận được một phản ứng êm dịu hơn.

     

    Nói năng hòa nhã cũng là cách rất tốt để ta luôn tỉnh thức trong giây phút hiện tại. Khi ta nói, ta biết mình đang muốn nói gì và nên nói ra như thế nào. Bằng cách đó, chúng ta ý thức đầy đủ về bối cảnh giao tiếp hiện tại mà không bị chi phối bởi bất cứ định kiến hay sự lơ đễnh nào.Nói năng theo cách nặng nề, thô lỗ thường là do thói quen tập nhiễm lâu ngày.

     

    Nói năng hòa nhã cũng là một thói quen ngược lại mà ta hoàn toàn có thể tạo ra được. Để có được hạnh phúc trong cuộc sống, chúng ta không thể không quan tâm đến việc “lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”.

     

    Trong gia đình, chồng không nên có thái độ gắt gỏng, nạt nộ vì tính cách đó chẳng bao giờ làm đẹp lòng ai. Có điều gì lầm lỡ, những lúc vắng vẻ bảo nhau còn có lợi hơn nhiều, dễ cảm hóa hơn. Phụ nữ bao giờ cũng thích nghe những lời dịu dàng, êm tai và thích có những sự vỗ về nho nhỏ. Thân mật, nhưng đừng suồng sã, không nên có hành động lỗ mãng đối với vợ, cả trong những lúc kín đáo nhất.

     

    Trong khi đó, vợ phải biết tôn trọng chồng. Sức mạnh của phụ nữ là khéo léo, mềm mỏng, uyển chuyển trong cư xử. Bất cứ lúc nào, người vợ cũng phải ghi tâm, khắc cốt rằng mình là người yêu, là người tình, là bạn đời chứ không phải kẻ giám sát, điều hành của chồng minh. Đừng coi chồng là đứa trẻ con cũng đừng khinh thường chồng. Người phụ nữ thông minh và khôn ngoan thì biết rằng một lời nói ngọt ngào dễ chịu, một lời tán dương chân thực, một câu khen ngợi đúng lúc sẽ có giá trị ngàn vàng… ./.

     

    Aug. Trần Cao Khải

     

     
     

 

HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH -NGƯỜI TRẺ HÔM NAY

  •  
    Chi Tran
     
     
     
     
     

    NGƯỜI TRẺ CÓ CÒN THÍCH LẬP GIA ĐÌNH

     

    Tôi đang nói đến một đề tài lớn lao và quan trọng cho bất kỳ ai: ơn gọi. Tạ ơn Chúa vì trong khi họp bàn với người trẻ, Giáo Hội nói nhiều với người trẻ về chủ đề này. 

     

    Bài viết dưới đây được khai triển trong ánh sáng của:

     Tông Huấn “Chúa Kitô sống” số 259-267

     

     

    Lâu lâu chúng ta đọc thấy thông tin ly dị của những cặp vợ chồng nổi tiếng. Thỉnh thoảng ta bắt gặp cảnh bạo lực gia đình. Không ít lần người trẻ bị “bồ đá”, bị thất tình. Trước tình cảnh đổ vỡ trong tình yêu và đời sống gia đình như thế, người trẻ bị chất vấn về niềm vui của đời sống lứa đôi, hạnh phúc của đời sống gia đình. Một thực tế là nhiều người trẻ không còn muốn kết hôn nữa. “Ở vậy sướng hơn!” – có người nói thế.

     

    Các bạn trẻ thân mến,

    Tôi đang nói đến một đề tài lớn lao và quan trọng cho bất kỳ ai: ơn gọi. Tạ ơn Chúa vì trong khi họp bàn với người trẻ, Giáo Hội nói nhiều với người trẻ về chủ đề này. Cụ thể trong bài viết ngắn gọn dưới đây, chúng ta tập trung vào tình yêu và gia đình nơi người trẻ thời hiện đại này.

     

    Tuổi trẻ là thời gian của yêu đương và đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Ai cũng cảm thấy rộn ràng tình yêu với người khác phái.[1] Họ thường xuyên “thả thính, thả tim” để mong tìm được một nửa kia của mình. Trên hành trình đó, “người trẻ cảm nhận cách mạnh mẽ về lời mời gọi yêu thương và mơ ước được gặp đúng người để lập gia đình và cùng nhau xây dựng một cuộc sống. Chắc chắn đó là một ơn gọi mà chính Thiên Chúa đề ra qua những cảm tình, ước mong và ước mơ.”[2] Đó là món quà lớn lao mà người trẻ nhận từ Thiên Chúa.

     

    Cũng như kinh nghiệm cô đơn, trống vắng của Adam khi thiếu Eva, người nam tự nhiên sẽ hướng về người nữ, và ngược lại. Ngôn ngữ bình dân gọi đó là hấp dẫn của phái tính. Ngôn ngữ Công giáo gọi đó là “tiếng gọi của Chúa, ơn gọi làm cho hai người nam nữ nên một xương thịt, một cuộc đời.” Từ đó, lịch sử loài người mới hình thành và nối tiếp cho đến hôm nay. Nếu không, tôi và các bạn làm sao có mặt trên cuộc trần này? Sẽ là nguy hiểm nếu người ta nghi ngờ sự thật này. Ngược lại, khi đôi bạn tin tưởng và nhận ra ơn gọi này, hy vọng họ “dắt dìu nhau trên đường tình, dìu nhau trên con đường mến yêu.”

     

    Khi học giáo lý hôn nhân, đôi bạn sẽ được hỏi mục đích của hôn nhân là gì? Chắc ai cũng thuộc lòng, đó là: để yêu thương và để sinh ra sự sống. Đã đến lúc người trẻ nhận thấy việc kết hôn là một món quà của Thiên Chúa dành cho họ. Thực vậy, phái tính, tình dục chẳng phải là điều cấm kị nữa, vì đó cũng là món quà của Thiên Chúa. Nhờ đó mà người nam người nữ có đam mê, có tình yêu nồng nàn để phát sinh sự sống.

     

    Một hồi chuông Đức Giáo Hoàng Phanxicô dành cho người trẻ về chủ đề này: một nền văn hóa tạm bợ. Thực vậy, đó là hiện tượng người trẻ “ăn ở với nhau” mà không cần bí tích hay hôn thú. Thích như thế, vì họ cho rằng định chế hôn nhân hôm nay đã lỗi thời. Đâu cần bí tích hôn nhân, đầu cần ràng buộc pháp lý, đâu cần đạo nghĩa gia phong. Tự do trong hôn nhân đang là trào lưu của người trẻ. Họ thích tận hưởng mọi thứ mà không cần đòi hỏi sự bền vững trong gia đình. Đó là nền văn hóa tạm bợ.

     

    Chuyên gia tâm lý Chế Dạ Thảo[3] đưa ra ba nguyên nhân chính khiến một số bạn trẻ không thích lập gia đình.

     

    – Xã hội càng phát triển, người trẻ càng nhiều áp lực, khiến các bạn trẻ trở nên mệt mỏi và lười yêu.

     

    – Người trẻ thấy tỷ lệ đổ vỡ hôn nhân của các cặp đôi có dấu hiệu gia tăng. Hệ quả là niềm tin vào hôn nhân giảm sút.

     

    – Người trẻ thời nay có nhiều cơ hội, nhiều quan tâm: sự nghiệp, ước mơ, hoài bảo, trải nghiệm, du lịch… Do đó, nhu cầu về kết hôn hay dành thời gian cho cuộc sống gia đình cũng giảm dần.

     

    Nói chung, thực tế là ơn gọi hôn nhân đối với họ quá xa sỉ, lỗi thời. “Single mom – mẹ đơn thân” là “mốt” của không ít người. Nhất là ở nước ngoài, hiện tượng này đang tác động mạnh mẽ đến giá trị của hôn nhân và tính thánh thiêng của nó.

     

    Trước hiện tượng đó, Đức Thánh Cha và Giáo Hội chia sẻ với người trẻ: “yêu cầu các con trở thành những nhà cách mạng. Cha yêu cầu các con lội ngược dòng. Đúng, về việc này, Cha yêu cầu các con nổi lên chống lại nền văn hóa tạm bợ này. Đó là nền văn hóa, thật ra, tin rằng các con không có khả năng nhận lãnh trách nhiệm, không có khả năng yêu thương thật”.  (Đức Kitô Sống, số 264). Vì tương lai và hạnh phúc của người trẻ, Đức Giáo Hoàng khuyến khích người trẻ suy nghĩ, nhận định nghiêm túc về ơn gọi đời mình: đi tu hoặc lập gia đình[4].

     

    Trong đời sống vợ chồng luôn còn đó nhiều thách đố, nhưng cũng chan chứa hạnh phúc bình an. Một khi đôi bạn được Thiên Chúa chúc phúc, hy vọng họ cùng nhau vượt qua những khó khăn trong đời sống gia đình. Bởi bạn có biết:

     

    “Đức Kitô biết rằng các vợ chồng không hoàn hảo và họ cần khắc phục những yếu đuối và tính hay thay đổi của mình để tình yêu của họ có thể lớn lên và kéo dài theo thời gian.” (Đức Kitô Sống, số 266).

     

    Còn đó biết bao gia đình hạnh phúc, còn đó biết bao vợ chồng sống tròn đầy trong cuộc sống lứa đôi, vui vầy bên con cháu. Đáng lẽ hôn nhân là ơn gọi tự nhiên, nghĩa là ai cũng cần “dựng vợ gả chồng”, trong thời nay, điều ấy lại gặp vài khủng hoảng. Họ không muốn đi tu, không muốn lập gia đình, hoặc chỉ muốn ở với nhau không hôn thú. Bạn nghĩ sao về những điều trên, nơi giới trẻ Việt Nam?

     

    Lúc này chúng ta lắng đọng để cầu nguyện với đôi vợ chồng thánh thiện. Họ là cha mẹ của Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu.

     

    Kính lạy thánh Martin và thánh Zélie, xin cầu bầu cùng Chúa giúp cho người trẻ chúng con can đảm lãnh lấy ơn gọi hôn nhân. Noi gương sáng ngời của các ngài, hy vọng mỗi người trẻ, mỗi gia đình trẻ biết chu toàn sứ mạng trong ơn gọi gia đình như lòng Chúa ước mong. Xin các Ngài chuyển cầu đến Chúa lời nguyện này của chúng con. Khi đó, “Thiên Chúa ban cho các cặp vợ chồng ân sủng của Người, đồng thời cũng là ánh sáng và sức mạnh cho phép họ thực hiện dự định của họ về đời sống hôn nhân cho phù hợp với kế hoạch của Thiên Chúa.” Amen

     

    Giuse Phạm Đình Ngọc SJ (dongten.net)

     

    [1] Dĩ nhiên ngày nay còn có hiện tượng tình yêu và hôn nhân đồng tính. Chúng ta sẽ bàn đến chủ đề này vào dịp khác.

    [2] Đức Kitô Sống, số 259

    [3] Đọc thêm: https://giaoducthoidai.vn/tre/vi-sao-nhieu-ban-tre-khong-muon-lap-gia-dinh-4020147-l.html

    [4] “Đối với những người không được mời gọi kết hôn hoặc đời sống thánh hiến, phải luôn nhớ rằng ơn gọi đầu tiên và quan trọng nhất là ơn gọi của bí tích Rửa Tội. Những người chưa lập gia đình, ngay cả khi không phải do sự lựa chọn của họ, có thể trở thành những nhân chứng đặc biệt của ơn gọi này trong hành trình phát triển cá nhân của họ.” (Tông Huấn Chúa Kitô sống, số 267)

    ----------------------------------------

     

TÂM SỰ VỚI CHÚA - SÁNG 19-12-2019

  •  
    Mo NguyenDec 18 at 1:18 PM
     
     
    anh.jpg

     

                          FIND US FAITHFUL

     

    MORNING PRAYER (Thursday 19 December 2019)

    Lord, I pray for gifts and talents

    that will help me and other people.

    As I pray for these gifts

    I know, too,

    that I will need to work hard

    at developing them

    - to become more patient,

    - to grow in wisdom,

    - and to be faithful in friendship.

    May I be as faithful to others

    as you are to me.

    Amen.

    Find us Faithful - Steve Green [With Lyrics]:

    https://www.youtube.com/watch?v=eERKnxzNzwg

     

    ANDREA BOCELLI (HQ) AVE MARIA (SCHUBERT):

    https://www.youtube.com/watch?v=pwp1CH5R-w4

     

     

    ave.jpg

    Mừng Vui Lên Sion:

    https://www.youtube.com/watch?v=boAAWIlotR4

     

     

     

     

     

     

     

HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- TIẾNG VỌNG NAGIARET

  •  
    Chi Tran

     
     
    TIẾNG VỌNG TỪ NA-GIA-RÉT

     

    Lễ Thánh Gia Thất là một dịp rất quý báu để cùng suy nghĩ về gia đình Ki-tô hữu. Na-gia-rét đã trở thành một địa danh quen thuộc không hẳn vì là nơi được Tân Ước nhắc đến, mà vì từ nơi đó mọi Ki-tô hữu có thể chiêm ngưỡng một gia đình gương mẫu nhất, đẹp nhất, hạnh phúc nhất, thánh thiện nhất.

     

     

    Đó là gia đình thánh, gồm ba thành viên Giu-se – Ma-ri-a và Giê-su. [*]

     

    Vài nét về gia đình Na-gia-rét

    Người trụ cột gia đình là Giu-se, một bác thợ mộc và là cha nuôi của Đức Giê-su. Giu-se vẫn được coi là một con người hiền lành và ít nói. Thánh kinh dường như không ghi lại lời nào của ngài. Thay vào đó, con người kín đáo ấy lại luôn là biểu tượng của lòng trung tín, tinh thần trách nhiệm và sự chuyên cần lao động.

     

    Giu-se trung tín vì ông vâng phục và thi hành trọn vẹn ý Thiên Chúa trong mọi hoàn cảnh, kể cả những lúc khó khăn và trong những tình huống khó hiểu nhất.

     

    Giu-se cũng chứng tỏ tinh thần trách nhiệm cao vì ông hoàn thành tốt đẹp bổn phận của một người chồng, người cha trong gia đình. Giu-se ít nói và hiền lành nhưng con người ấy sống dũng cảm và đầy nghị lực. Ông đã vượt qua chính mình để cho thánh ý Thiên Chúa thể hiện nơi bản thân và trong cuộc sống mình.

     

    Giuse cũng rất chuyên cần lao động để nuôi sống gia đình, để làm gương cho con trẻ Giê-su. Tấm ảnh đạo “Thánh Gia” trong đó Giu-se thợ mộc cầm cưa xẻ gỗ trong khi con trẻ Giê-su phụ việc lăng xăng bên cạnh, còn Ma-ri-a đang chuyên chú làm việc nội trợ…vẫn còn là một trong những ảnh đạo được trân trọng, ưa thích nhất bởi nét đáng yêu mộc mạc của cảnh sinh hoạt đầm ấm, thân thương nơi gia đình Na-gia-rét.

     

    Về phần Ma-ri-a, người đã đính hôn với Giu-se, là một thiếu nữ được chị Ê-li-sa-bét xưng tụng là “Trong nữ giới có người là diễm phúc!” (Lc 1,42). Ma-ri-a thật diễm phúc vì được chọn làm mẹ Đấng Cứu Thế. Nhưng Ma-ri-a lại là một phụ nữ rất kín đáo, thánh thiện, khiêm nhu và trong sáng.

     

    Ma-ri-a diễm phúc không phải do công đức của mình nhưng do tình thương của Thiên Chúa, nên cô hết mực khiêm nhu, hết mực kín đáo. “Này tôi là tôi tá Chúa, xin hãy thành sự cho tôi theo lời Ngài” (Lc 1,38). 

     

    Cũng như bạn mình, ông Giu-se, Ma-ri-a hiền hậu, ít nói, cô sống vâng phục và lo chu toàn mọi bổn phận của một người vợ hiền, của một người mẹ đầy tình yêu thương. Sự kín đáo, tế nhị và thánh thiện của Ma-ri-a đã biểu lộ trong bài ca Magnificat và nhất là trong suốt cuộc đời trần gian của ngài.

     

    Cuộc đời của Ma-ri-a có thể đóng khung trong tiếng “Xin vâng!”. Tại tiệc cưới ca-na (x. Ga 2, 1-12), Ma-ri-a chỉ lẳng lặng nói một câu, “Ngài có bảo gì, hãy làm theo!”. Và ý định của Thiên Chúa đã thành sự  bắt đầu từ hai tiếng “Xin vâng!” lúc diễn ra biến cố truyền tin, cho đến đồi Gôn-gô-tha nơi mà ngài chỉ biết đứng lặng yên để nghĩ suy mầu nhiệm của Con và đón nhận trong vâng phục ý định của Thiên Chúa (x. Ga 19, 25-27).

     

    Niềm kính thờ Thiên Chúa, tình yêu thương đầm ấm trong cộng đồng gia đình, sự chấp nhận hoàn cảnh sống và tình huống nào bất kỳ theo ý Thiên Chúa, sự lo toan chu toàn bổn phận của cha, của mẹ, của con…đã tạo nên nơi gia đình Na-gia-rét một nét đặc trưng và một khuôn mẫu sống đạo tuyệt vời cho các gia đình Ki-tô hữu mọi thời, mọi nơi.

     

    Bầu khí gia đình Giu-se - Ma-ri-a - Giê-su đã được thánh Lu-ca mô tả tóm lược như sau: “Và Ngài đã xuống với ông bà về Na-gia-rét. Và Ngài hằng tùng phục hai ông bà. Còn mẹ ngài thì giữ kỹ hết các điều trong lòng bà. Và Đức Giê-su cứ tấn tới thêm về khôn ngoan, vóc dạng, và ân sủng trước mặt Thiên Chúa và trước mặt người ta” (Lc 2,51-52).

    . . . . . . . . . . . . . . . 

    Còn gia đình của chúng ta thì sao?

     

    Xin nhắc lại là thư mục vụ của Hội Đồng Giám Mục VN năm 2002 chủ đề “Thánh hóa gia đình” đã nêu rõ như sau:

     

    Nhờ hôn nhân mà đôi bạn trở thành cha mẹ, lãnh nhận nơi Thiên Chúa quà tặng là những người con. Khi cha mẹ yêu thương con cái, họ trở thành dấu chỉ hữu hình của Tình Yêu Thiên Chúa đối với con người. Khi cha mẹ chăm sóc con cái, họ làm thành một cộng đồng hiệp thông những ngôi vị. Chính sự hiệp thông mật thiết trong gia đình Ki-tô giáo là hình ảnh sự hiệp thông giữa Ba Ngôi Thiên Chúa: Yêu nhau và nên một với nhau mà vẫn hoàn toàn tôn trọng sự khác biệt giữa các ngôi vị…” (số 6). 

     

    Qua giáo huấn trên, mỗi gia đình Ki-tô hữu chúng ta có nhiều gợi ý để suy nghĩ và quyết tâm thực hành Lời Chúa, noi gương gia đình thánh ở Na-gia-rét khi xưa, hướng tới mục đích:

     

    - Xây dựng một gia đình Ki-tô giáo thánh thiện, yêu thương, đầy lòng bao dung và tinh thần trách nhiệm;

     

    - Xây dựng một mái ấm hạnh phúc, trong đó mọi thành viên biết hy sinh cho nhau, biết sống và lao động vì người khác;

     

    - Xây dựng một cộng đồng nhỏ bé ngày càng bền vững, gắn bó, thủy chung, dõi theo sự hiệp thông mật thiết giữa Ba Ngôi Thiên Chúa, giữa Thiên Chúa và con người, giữa Chúa Ki-tô và Hội thánh của Ngài;

     

    - Xây dựng một môi trường thuận lợi, thích hợp nhất nhằm đào tạo những tín hữu ưu tú cho Hội thánh và những công dân hữu ích cho xã hội ./.

     

    Aug. Trần Cao Khải

    ________________ 

    [*] Các câu Thánh Kinh sử dụng trong bài dựa theo bản dịch Thánh Kinh của LM Nguyễn Thế Thuấn DCCT năm 1976

     

     
     

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH - MẮT CỦA TRÁI TIM

  •  
    Chi Tran - Nov 16 at 12:41 AM
     
     
     

    MẮT CỦA TRÁI TIM 

     

    “Người ta nhìn người bằng mắt, bố mẹ nhìn người bằng trái tim. Tim sáng hơn mắt, thật.”

     

     

    Gần nhà ngoại tôi có một đôi vợ chồng già bị mù. Họ đã có với nhau một đàn con cháu đông đúc. Nghe ngoại nói, năm nay hai cụ đã ngót nghét tám mươi tuổi.

    Ngoại kể, ngày xưa, khi lấy nhau, người chồng ngồi xe bò đi đón vợ. Tuy cô dâu và chú rể đều không nhìn thấy gì, nhưng chú rể vẫn nhờ người cuốn đầy lụa điều lên chiếc xe và đầu con bò, như vậy cho giống đám cưới. 

     

    Khi cô dâu vừa về nhà chồng, chú rể dắt tay vợ rà mò từ nhà trên xuống nhà bếp, khắp lượt các ngóc ngách trong  gia đình. Rồi cũng từ đó, suốt hơn nửa thế kỷ, trong cái thôn nghèo chẳng mấy ai biết đến ấy, dù trời mưa hay nắng, người ta luôn nhìn thấy họ tay trong tay, lẳng lặng cùng nhau làm mọi việc.

    Trong cái thôn nghèo ấy, dù trời mưa hay nắng, người ta luôn nhìn thấy họ tay trong tay, lẳng lặng cùng nhau làm mọi việc. 

    Có lẽ trong tất cả công việc thì khó nhất vẫn là múc nước từ giếng lên. Lần nào cũng thế, hai người họ đều dắt nhau đi. Người vợ sờ thấy cây gỗ ở cạnh giếng, một tay ôm chặt cây, còn tay kia níu chặt bàn tay chồng. Người chồng quỳ trên sàn giếng thả gầu xuống múc, kéo nước lên.

    Có người nhìn thấy họ múc nước khó khăn ngỏ ý muốn giúp nhưng hai vợ chồng đều cảm ơn rồi từ chối. Họ bảo: “Các ông bà giúp được chúng tôi một lần, nhưng không giúp được chúng tôi một đời”.

     

    Cứ như thế, hai vợ chồng luôn tay dắt tay nhau đi lấy nước cho đến khi đứa con đầu lòng có thể gánh được một gánh nước. Dân làng đều cảm thấy lạ lùng. Trong thôn cũng có nhiều trai gái trẻ từng vì đất trơn mà trượt chân ngã xuống giếng, nhưng đôi vợ chồng mù chưa lần nào té ngã. Càng lạ lùng hơn, dù không thể nhìn thấy nhưng vợ chồng họ vẫn có thể tìm ra nhau trong đám đông đang nói chuyện ồn ào.

    Người chồng là một người thổi kèn trong ban nhạc ở thôn quê. Ông thường đến các đám cưới thổi những bài: “trăm con chim phượng hoàng”, “niềm vui đầy nhà” … Dù đi thổi kèn ở đâu, ông cũng có một yêu cầu, để người vợ mù của ông đi cùng. Ông nói, để vợ ở nhà một mình, ông không an tâm.

     

    Mỗi khi tiếng kèn của người chồng cất lên, người vợ ngồi bên rất chăm chú nghe. Dường như những giai điệu ấy đều là ông thổi riêng cho bà.  Người ta bảo, những lúc ấy, khuôn mặt người vợ mù thường đỏ ửng lên, khiến ai nấy đều cảm thấy người phụ nữ đang ngồi lặng lẽ kia xinh đẹp biết nhường nào.

     

    Có lần, người chồng sơ ý bị ngã gãy chân. Những ngày chồng nằm bệnh viện, ba bốn hôm liền người vợ không ăn hột cơm nào vào bụng. Bà bảo, không có bàn tay quen thuộc kia, bà chẳng còn lòng dạ nào mà ăn.

    Sau này, khi hai vợ chồng đều đã già và không cần đi ra ngoài nữa, họ bắt đầu trồng hoa trong sân nhà. Dù chẳng thể nhìn thấy được những đoá hoa tươi rực rỡ mình trồng lên, nhưng ông bà đều rất hạnh phúc mỗi khi đến mùa hoa nở. 

     

    Những người con của ông bà từng hỏi bố mẹ : “Nếu ông trời dành cho bố mẹ một cơ hội, liệu bố mẹ có muốn nhìn nhau bằng mắt không?”

    Ông tự hào nói: “Dắt tay nhau một đời, có bao nhiêu đường vân trong lòng bàn tay mẹ con, đều đã in trong trái tim bố. Bố chưa từng trông thấy người đẹp nhất. Trong trái tim bố thì mẹ con là người đẹp hơn cả. Cần mắt để làm gì. Mắt là thứ tham lam nhất  trần đời, nhìn cái gì cũng đánh giá tốt hay xấu, xinh hay không xinh; nhìn cái gì hay là muốn có cái đó. Trên mặt người ta có một vết sẹo cũng có thể để trong tim suốt đời.”

    Tim sáng hơn mắt. Nó là sáng nhất, thật nhất!.

    Còn bà thì trả lời: “Người ta nhìn người bằng mắt, bố mẹ nhìn người bằng trái tim. Tim sáng hơn mắt, thật.”

    Bởi chúng ta có mắt. Nên khi chúng ta nhìn người, chỉ dựa vào mắt mà quên dùng trái tim.

    Có lẽ người vợ mù đã nói đúng: Tim sáng hơn mắt. Nó là sáng nhất, thật nhất!

     

    ------------------------------

     

    S