12. Ngày Trở Về Nhà Cha

NGÀY TRỞ VỀ NHÀ CHA -CẦU CHO CAC LINH HỒN

Năng tưởng nhớ cầu nguyện cho các Linh Hồn

HIỆP SỐNG TIN MỪNG

LỄ CÁC ĐẲNG LINH HỒN

Ga 6,32-40

  1. LỜI CHÚA: “Thật vậy, ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.” (Ga 6,40).
  2. CÂU CHUYỆN:

1) NGUỒN GỐC LỄ CẦU HỒN (02/11):

Thánh Odilo (962- 1048) là viện phụ đan viện Cluny. Đan viện này nằm trong phần đất của đế quốc Germany. Ngài là một người nhân đức, hằng ngày cầu nguyện hi sinh và dâng lễ cầu nguyện cho các linh hồn đã qua đời.

Một hôm, một đan sĩ trong đan viện Cluny đi viếng Đất thánh. Trên đường trở về Đan viện, tàu chở vị đan sĩ bị bão đánh giạt vào một hòn đảo. Tại đó, đan sĩ gặp một ẩn sĩ và được ẩn sĩ chia sẻ: “”Trên đảo này có nhiều hang lửa, trong hang có nhiều người bị hành hạ, đánh đập. Tôi thường nghe các tên quỉ phàn nàn với nhau về Viện phụ Odilo và các đan sĩ trong đan viện của ngài rằng: ngày nào họ cũng giải thoát một số linh hồn ra khỏi hang lửa đó. Vì thế, xin thầy về nói với cha Odilo và các anh em trong Dòng cứ tiếp tục cứu giúp các linh hồn đau khổ. Đó cũng là niềm vui cho các thánh trên thiên đàng và làm cho quỉ dữ thêm đau khổ dưới Hỏa ngục”. 

Sau khi nghe biết sự việc, cha Odilo đã lập lễ Cầu Hồn vào ngày 2 tháng 11 và cử hành trong đan viện Cluny của ngài vào năm 998. Về sau lễ cầu hồn đã được truyền sang nuớc Pháp, và tới giữa thế kỉ 10, Đức Giáo hoàng Gioan 14 đã lập lễ Cầu hồn trong Giáo hội Rôma. Từ thời đó, nhiều nơi đã có thói quen cầu nguyện tuần chín ngày cho các linh hồn. Trong những ngày đó họ đến đất thánh thăm viếng, sửa sang mồ mả của cha ông. Vào buổi chiều lễ Các Thánh, có những người đi từng nhà xin quà cho các linh hồn. Họ hát những bài ca cổ truyền để xin cầu cho các linh hồn mau ra khỏi Luyện ngục. Tại nước Hungary, người ta gọi ngày 2/11 là “Ngày người chết”. Ngày đó, người ta tụ họp các trẻ mồ côi tới gia đình mình để cho chúng ăn, cho quần áo, quà bánh và đồ chơi… Tại miền quê nước Balan: nửa đêm lễ các linh hồn, người ta thắp sáng nhà thờ giáo xứ, để các linh hồn trong xứ đã qua đời về quanh bàn thờ cầu xin được sớm thoát khỏi luyện ngục. Sau đó các linh hồn sẽ về thăm nhà mình, thăm nơi làm việc khi họ còn sống, nên các gia đình có người qua đời đều mở cửa sổ suốt đêm ngày 2/11 để đón các linh hồn.

2) CHỨNG TÍCH VỀ LUYỆN NGỤC: Có rất nhiều chứng tích về các linh hồn từ luyện ngục về xin cầu nguyện. Ở đây xin kể ra hai chuyện được lưu trữ tại bảo tàng Rôma:

– Chứng tích 1: Mẹ hiện về với con trai:

Bà Leleux, trong đêm 21-6-1789, đã hiện về với người con trai của bà là Joseph Leleux ở Wodecq (Bỉ). Bà hiện về 11 đêm liên tiếp để nhắc nhở con bà phải xin lễ cho bà, đồng thời bảo con bà phải sửa mình lại vì anh ta đang sống bừa bãi, khô khan nguội lạnh. Bà cầm tay con và in dấu cháy cả bàn tay bà vào ống tay áo của con. Kết qủa là anh đã trở lại sống thánh thiện, đã lập một hội đạo đưc dành cho giáo dân, các hội viên trong hội này đã thi đua nên thánh. Anh đã qua đời cách thánh thiện ngày 19-4-1825.

– Chứng tích 2: Mẹ chồng hiện về với con dâu:

Nhạc mẫu của bà Magarita Demmerlé thuộc giáo xứ Ellinghen, giáo phận Metz, qua đời năm 1785, và 30 năm sau, năm 1815 đã hiện về với con dâu. Bà buồn bã nhìn con dâu như có ý xin điều gì. Bà Magarita Demmerlé lên tiếng hỏi thì được bà mẹ chồng cho biết là mình về để xin con (dâu) cầu nguyện cho mình bằng cách đi hành hương lên Đền Đức Mẹ ở Mariental. Người con dâu đã làm y như lời mẹ chồng xin. Sau cuộc hành hương ấy bà mẹ chồng hiện về với con dâu một lần nữa và báo cho biết là mình đã được ra khỏi Luyện ngục mà lên Thiên đàng. Bà Magarita xin một bằng chứng thì bà mẹ chồng liền in cả bàn tay mình lên trang sách Gương Phước đang để mở trên bàn…và từ đó bà không còn hiện về nữa.

3.SUY NIỆM: TƯỞNG NHỚ TIỀN NHÂN:

1) Đức Kitô thiết lập Nước Trời: Nước Trời trần gian là Hội Thánh ở trần gian hôm nay và Nước trời trên Thiên đàng mai sau. Điều kiện để được gia nhập vào Nước Trời Hội Thánh ở trân gian là phải có lòng sám hối tội lỗi và  tin vào Chúa Giêsu, phải được tái sinh bởi nước và Thánh Thần như lời Đức Giêsu đã kêu gọi khi ra giảng đạo: “Hãy ăn năn sám hối và tin vào Tin Mừng” (Mc 1,15). Người cũng dạy: “Không ai có thể vào nước Thiên Chúa nếu không sinh ra bởi nước và Thần Khí” (Ga 3,5). Phải thực hành giới răn bác ái bằng cách thực thi Tám mối phúc (x. Mt 5,3-12). Ngoài ra, để có được sự sống vĩnh cửu trên Thiên đàng, đòi người ta phải “chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào” (Lc 13,24), phải “bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo chân Chúa” (x. Mc 8,34), và “cùng chết với Chúa để cùng được sống lại với Người” (Rm 6,8).

2) Mầu nhiệm các thánh thông công: Chúa Giêsu chỉ thiết lập một Hội Thánh duy nhất trên nền đá tảng đức tin của tông đồ Phêrô đã tuyên xưng Đức Giêsu là “Đấng Kitô Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16,16). Hội thánh do Đức Giêsu thiết lập gồm ba tình trạng: Một là Hội Thánh Lữ Hành trần gian gồm các tín hữu đang sống, đang phải chiến đấu chống lại ba thù là ma quỷ, thế gian và xác thịt của mình. Hai là Hội Thánh Vinh Quang trên Thiên đàng gồm các thánh nam nữ đang được hưởng hạnh phúc với Chúa. Ba là Hội Thánh Đau Khổ gồm các linh hồn đang được thanh luyện trong chốn luyện hình, để họ ngày thêm thanh sạch thánh thiện và hy vọng một ngày nào đó sẽ được về Thiên đàng. Còn những ai chối bỏ Thiên Chúa, nghe theo ma quỷ phạm các tội ác mà không chịu hồi tâm sám hối, là đã tự loại mình ra khỏi Hội Thánh và sẽ bị phạt trong hỏa ngục muôn đời, “chung số phận với tên Ác quỷ và các sứ thần của nó” (Mt 25,41).

3) Bổn phận đối với các linh hồn trong luyện ngục: Đức Giêsu đã mặc khải về sự thanh luyện ở đời sau khi nói: “Thầy bảo thật cho anh biết: anh sẽ không ra khỏi nơi đó, trước khi trả hết đồng xu cuối cùng” (Mt 5,26). Luyện ngục chính là phương cách Chúa dùng để thanh luyện các linh hồn khi chết vẫn còn mang vết nhơ tội lỗi hay chưa đền bù những thiệt hại đã gây ra cho tha nhân khi còn sống ở trần gian. Cầu xin Chúa giúp họ ngày một nên thanh sạch thánh thiện để sớm được Chúa rước về Thiên đàng hưởng hạnh phúc đời đời. Do đó, trong tháng các linh hồn này, mỗi tín hữu chúng ta cần dọn mình lãnh các ơn đại xá tiểu xá (với các điều kiện thường lệ), để chuyển các ơn ấy cầu cho các linh hồn trong chốn luyện hình; Ngoài ra, cần siêng năng lần hạt Mân Côi, xin lễ và làm những việc bác ái để đền tội thay cho các linh hồn là thân nhân, hay các linh hồn mồ côi … để họ sớm được về trời. Khi lên trời chắc họ sẽ không quên cầu bầu cùng Chúa cho chúng ta. Còn các linh hồn bị sa hỏa ngục do đã trở thành quỷ dữ, thì không còn thuộc về Hội Thánh nữa, nên chúng ta không cần cầu nguyện cho họ.

4) Về việc cầu nguyện cho các linh hồn mồ côi: Thực ra, Hội thánh từ xưa đến nay không đặt vấn đề “linh hồn mồ côi” trong niềm tin và trong thực hành. Hội thánh không hề phân biệt linh hồn nào là mồ côi, linh hồn nào có thân nhân cầu nguyện, nên trong mọi thánh lễ dù có người xin lễ cầu riêng cho linh hồn thân nhân, thì vẫn có lời cầu chung cho tất cả “các tín hữu đã ly trần trong tình thương của Chúa”, gồm mọi tín hữu và cả các linh hồn chưa nhận biết Chúa. Như vậy: Nói linh hồn mồ côi chỉ là nói theo cách suy nghĩ của loài người chúng ta, nhưng cũng không sai với giáo lý và sự thực hành của Hội Thánh.

Thật vậy, trong phụng vụ thánh lễ hay kinh nhật tụng, Hội thánh vẫn khuyến khích việc cầu nguyện chung cho các linh hồn cũng như riêng từng linh hồn theo ý người xin lễ để cầu cho linh hồn mới qua đời cũng như cầu chung cho các linh hồn. Việc cầu nguyện ấy chắc sẽ mang lại lợi ích thiêng liêng cho các linh hồn. Từ đó, có thể suy ra: những linh hồn không có thân nhân xin lễ cầu nguyện sẽ bị thua thiệt, nên đức ái buộc các tín hữu còn sống cũng phải cầu nguyện cho các linh hồn mồ côi này. Linh hồn mồ côi chính là những linh hồn bị quên lãng, vẫnđang được thanh luyện trong chốn luyện hình, nên rất cần được các tín hữu chúng ta vì đức bác ái hãy tưởng nhớ, xin lễ và làm các việc lành để cầu cho họ nữa.

4.LỜI CẦU:

Lạy Chúa, xin cho các linh hồn đã qua đời được nghỉ yên muôn đời, và cho ánh sáng ngàn thu chiếu soi trên các  linh hồn ấy.

LM ĐAN VINH – HHTM

Chia sẻ Bài này:
 

Related posts

 

 

 

 

 

 

 

NGÀY TRỞ VỀ NHÀ CHA - BÀI SUY GẪM 28

  •  
    Chi Tran
    Nov 1 at 4:51 AM
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


     

    Ý NGHĨA
    VIỆC DỌN MÌNH CHẾT LÀNH

     

    “Hãy nhớ đến ngày tận cùng đời mình và chúng ta sẽ không bao giờ phạm tội.”

     

     Bài gẫm 28: ĐỪNG TRÌ HOÃN NGÀY MAI.

     

    Nguy hiểm biết bao khi chỉ chuẩn -bị cho số phận đời đời trong chốc lát.

     

    Nên nhớ kỹ rằng mọi người đều phải chết, và chỉ chết một lần mà thôi. Vì thế, không có gì quan-trọng bằng sự chết, vì là lúc định đoạt số phận đời đời của mình: Hoặc đời đời vui sướng, hoặc đời đời khổ-cực. Hơn nữa, chúng ta biết rằng: Sống lành chết thánh, sống dữ chết khốn-nạn. Thế mà không thiếu gì tín-hữu hành-động như không bao giờ chết, hoặc chết lành chết dữ cũng chả sao?

     

    Sở dĩ họ có cuộc sống xấu xa, vì họ không nghĩ đến sự chết: “Hãy nhớ đến ngày tận cùng của đời mình và chúng ta sẽ không bao giờ dám phạm tội.”

     

    Nên nhớ rằng đừng để đến giờ chết mới chuẩn bị tính sổ sách, mà phải chuẩn bị một thời gian thật lâu, để đảm-bảo cho việc trọng đại là số phận đời đời. Những công việc tạm thời ở trần thế mà ta còn phải chuẩn-bị thật chu đáo, trong thời gian khá dài như việc cưới hỏi, nghề nghiệp .v.v.. Sức khoẻ con người cũng đòi hỏi thời gian mới bình-phục, không thể trong chốc lát lành mạnh ngay.

     

    Một người có thể chỉ chuẩn-bị trong chốc lát cho một cuộc thi thật quan trọng được sao?

     

    - Có thể để quân thù vây kín tứ bề, sẵn-sàng trong chốc lát tấn công, nhà chức trách mới ra lệnh động-viên quân đội và sửa soạn súng ống, đạn dược trong khoảng khắc để chống với quân thù được chăng?

     

    -Có thể để đến lúc giông-tố ào-ạt nổi lên, rồi thuỷ-thủ mới chuẩn-bị giây và neo tàu sao? Cũng vậy, người tín-hữu cứ trì hoãn ngày mai, đợi đến giờ hấp-hối với bao đau khổ thể xác và tinh thần, mới sửa-soạn lương-tâm để hối-hả quyết-định số phận đời đời thật nguy-hiểm dường nào?

     

    II. Hãy chuẩn -bị sẵn sàng trước.

     

    Không phải chỉ vội vả lảnh các phép Bí-tích là được, cần hối-cải ăn-năn và yêu Chúa trên hết mọi sự. Mấy người trinh-nữ, mà Chúa chê là dại khờ, vì không lo chuẩn-bị trước, không biết mang theo dầu, khi chàng rể đến mới hớt-hả đi tìm dầu, làm sao tìm kịp? Chàng rể đến, cửa phòng đóng lại rồi, mới gõ cửa van nài thì đã quá muộn!

     

    Các Thánh thật khôn ngoan, vì biết tính-toán lo-liệu từ bao năm qua, khi giờ chết đến thì mọi sự đã sẵn sàng. Phần chúng ta, chúng ta phải làm gì đây? Chúng ta có nên mạo-hiểm để đến giờ chết cận kề mới sửa-soạn, rủi không kịp thì sao?

     

    Điều khôn ngoan hơn cả là chúng ta hãy sửa soạn sẵn sàng ngay từ bây giờ, để yên-trí, khỏi lo giờ chết đến bất kỳ lúc nào. Ôi! Chúng con sẽ buồn rầu biết bao khi nghĩ đến số thì giờ đã lãng phí, khi nghe câu: “Từ nay, anh không còn được làm quản-lý nữa!”.

     

    Từ nay không còn thì giờ để thống-hối, để lãnh các phép Bí-tích, để nghe giảng, để viếng Mình-Thánh, để cầu nguyện nữa. Những gì qua đi là qua luôn. Chúng ta cần có thêm thì giờ yên-tĩnh để xưng tội, để giải-quyết một ít vấn đề rắc-rối, cho lương-tâm được yên ổn, nhưng “đâu còn thờì giờ nữa!”

     

    LỜI NGUYỆN CẬY TRÔNG.

     

    Lạy Chúa, Chúa biết rõ:nếu con chết trong một ít đêm nay, số phận đời đời con sẽ ra sao? Con cám ơn Chúa đã chờ đợi con đến nay. Xin Chúa soi sáng giúp sức cho con, để con nhận biết những lỗi-lầm của con, khi con phí-phạm ơn Chúa.

     

    Chúa đã chết trên thánh-giá để chuộc tội cho con. Xin Chúa thứ tha cho con, để đừng bao giờ con lạc xa Chúa nữa. Vì công-nghiệp và máu cực châu báu Chúa đã đổ ra, xin cho con được ơn bền-đỗ và tình yêu Chúa mãi mãi.

     

     

    Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ thương giúp con. Mẹ yêu Chúa hết lòng, nên Chúa không nở từ-bỏ những lời Mẹ nguyện cầu cho con.
     
     Tác giả: Thánh An-Phong-Xô Li-go-ri  
    (Phêrô Bùi-Đắc-Hữu, dịch) 

     

    Download all attachments as a zip file
    • 1572585343083blob.jpg
      67.8kB
    •  
      1572585343083blob.jpg
      67.8kB

NGÀY TRỞ VỀ NHÀ CHA - BÀI GẪM SỐ 26

  •  
    Chi Tran
    Oct 29 at 5:01 AM
     
     

    Ảnh cùng dòng

    Bài gẫm 26: YÊU MẾN SỰ CHẾT.

     I. Chết an vui.

     

    “Linh hồn những người công-chính ở trong tay Thiên-Chúa và các khổ hình không đụng đến họ. Trước mặt những phường gian-ác, dường như họ đã chết… Nhưng kỳ thực họ ở trong sự an-bình.” (Khôn ngoan 3:1-3).

     

    Trước mặt kẻ gian-ác, người lành thánh hình như chết tức-tưởi. Nhưng không, Thiên-Chúa biết rõ sẽ nâng-đỡ các con cái Người ra sao trong giờ chết. Dầu phải chịu những đau khổ lúc chết, nhưng Người cũng làm cho họ thấy một ít sự ngọt ngào không thể so sánh được, như được nếm trước hạnh-phúc Thiên-đàng, mà họ sẽ được đời đời vui hưởng.

     

    Khi mà những người dữ chết trong tội-lỗi, đang nếm thử trên giường chết một số hình khổ hoả-ngục như sự khiếp-sợ, nỗi lương-tâm bị cắn rứt, thì người lành thánh được an-ủi, được yên vui nếm cảnh thiên-đàng. Đối với người lành, chết không phải là một hình phạt, mà là một phần thưởng. Cái chết của người lành không gọi là chết, mà là yên nghỉ.

     

    II. Gương các Thánh.

     

    Cha Su-a-rê từ trần an lành đến nỗi, ngay chính giờ chết, Ngài thốt lên:“Không bao giờ tôi có thể tưởng tượng giờ chết đến với tôi quá ngọt ngào!”

     

    Đức Hồng y Ba-rô-ni-ô được bác-sĩ căn-dặn đừng nghĩ quá nhiều về sự chết, đã kêu lên: “Sao lại không? Tôi không sợ chết. Trái lại, tôi yêu mến sự chết.”

     

    Ông Sôndơ kể lại: “Đức Hồng y Phit-Sơ (Fisher) đã mặc bộ đồ đẹp nhất trong giờ chết, như khi Ngài đi dự tiệc. Trên đường đi đến nơi hành quyết, khi thấy đoạn đầu đài, Ngài liệng ngay chiếc gậy và nói: “Nhanh lên, nhanh lên, chúng ta không còn xa thiên-đàng bao nhiêu nữa.”

     

    Trước lúc chết Ngài ca lên bài Tạ Ơn Chúa (Te Deum) đã cho Ngài được chết tử vì đạo làm chứng đức tin.

     

    Thánh Phanxicô thành At-xi-di đã ca hát và mời mọi người cùng hát. Sư-huynh Ê-li-a thưa với Thánh nhân: “Thưa cha, chúng ta phải sầu-khổ lúc từ trần, sao lại hát?”

     

    Thánh-nhân trả lời: “Cha không thể không reo mầng ca hát lên, khi cha biết rằng, trong chốc lát nữa, cha sẽ được vui mầng với Chúa.”

     

    Nữ tu Têrêsian chết lúc còn thanh xuân, đã nói với các nữ-tu bạn đang sầu-khổ khóc than quanh chị: “Lạy Chúa tôi! Sao các chị lại khóc? Em đi tìm Chúa Giêsu, bạn trăm năm của em. Các chị hãy vui mừng với em, nếu các chị cũng yêu mến Người.”

     

    Cha Gờ-ra-na- đa kể rằng, một người đi săn gặp một vị ẩn tu phung cùi, sống cô-độc đang ca hát khi sắp sinh thì, bèn hỏi: “Này bạn, bạn có thể ca hát khi bạn đang ở trong tình trạng quá tồi-tệ đó sao?”

     

    Vị ẩn-tu trả lời: “Bạn ạ, giữa tôi và Thiên-Chúa chỉ cách nhau vỏn vẹn có một bức tường, đó là thân xác tôi. Bây giờ tôi nhìn thấy bức tường đó đổ nát ra từng mảnh. Cái nhà tù tôi đang bị giam-hãm sắp bị tiêu-tan và tôi sẽ thấy tận mắt Thiên-Chúa. Tôi không vui mầng và ca hát lên hay sao?”

     

    Lửa ước muốn được hưởng nhan thánh Chúa bừng chay đến nỗi thánh tử đạo I-nha-ti-ô đã kêu lên rằng: “Nếu các dã thú không giết chết thánh nhân, thì thánh nhân cũng khiêu-khích chúng, để chúng xé nát thánh nhân ra từng mảnh.”

     

    Thánh nữ Ca-tha-ri-na thành Gờ-noa không thể chịu được, nếu ai cho rằng chết là một bất hạnh. Thánh nhân nói: “Cái chết đáng yêu quý dường nào! Sao bạn có cái nhìn sai lạc thế? Tôi mời gọi đêm ngày, sao sự chết lại không đến với tôi?”

     

    Thánh nữ Têrêxa ước ao chết đến nỗi bà không gọi sự chết là chết nữa. Trong ý tưởng phấn-khởi đó, bà đã sáng tác bài ca nổi danh: “Tôi chết, nhưng tôi không chết.”

    Các quan niệm về sự chết của các thánh như thế đó.

     

    LỜI NGUYỆN YÊU THƯƠNG.

     

    Lạy Chúa toàn năng hằng hữu, đã có lúc con không yêu Chúa, nay con xin yêu Chúa hết lòng. Con đã xem xét các tạo vật, và con xin chọn Chúa và chỉ yêu mến Chúa mà thôi, vì Chúa là đấng rất đáng mến yêu.

     

    Lạy Chúa, xin Chúa cho con biết Chúa muốn con làm gì, con sẽ làm tất cả theo ý Chúa.

     

    Con đã xúc-phạm đến Chúa quá nhiều. Để đền bù lại, con xin dành cuộc đời còn lại của con để làm đẹp lòng Chúa. Đã bao năm qua, con đáng chịu cực hình trong biển lửa hỏa-ngục, nhưng vì lòng thương, Chúa đã cứu thoát con. Nay xin Chúa cho con được bừng cháy lửa tình yêu.

     

    Lạy Chúa, con mến Chúa vì Chúa tốt lành vô biên. Con sẽ làm tất cả những gì Chúa muốn con làm. Được yêu Chúa và được Chúa yêu là thoả mãn cho con lắm rồi.

     

     

    Lạy Mẹ Maria, Mẹ của con, xin Mẹ giúp con và bầu-cử với Chúa Giêsu cho con.
    Tác giả: Thánh An-Phong-Xô Li-go-ri  
    (Phêrô Bùi-Đắc-Hữu, dịch)  


     

     

    Download all attachments as a zip file
    • 1572324464847blob.jpg
      263.3kB
    •  
      1572324464847blob.jpg
      263.3kB

NGÀY TRỞ VỀ NHÀ CHA - THÔNG BÁO TIN VUI # 200

THÔNG BÁO TIN VUI # 200 - Website ChiaseLoiChua.com

 HẠNH PHÚC CHO NHỮNG AI CHẾT TRONG ƠN NGHĨA CHÚA.

1/. Hưởng dùng công quả làm nên.

Thánh Xi-pờ-ri-ăng nói: "Chúng ta đừng sợ chết, lúc biết chắc chắn rằng, sau khi chết, chúng ta sẽ được triều-thiên vinh hiển."

Sao lại sợ chết khi chúng ta biết rằng, chết trong ơn nghĩa Chúa, chúng ta sẽ được sống trường cửu. "Thân xác hư nát này sẽ mặc lấy sự không hư nát, và thân xác hay chết này sẽ trở nên bất tử." (Cô-rin-tô 15 : 53)

2/ Thánh Au-gus-ti-nô đã nói: "Ai sống nhẫn-nại sẽ chết trong hân-hoan."

Như thế cuộc sống ở trần gian này phải kể là cuộc sống tạm bợ, còn sự chết lại là nỗi vui mừng, Thánh Tôma thành Villanôva nói rằng: "Nếu thần chết thấy một người đang ngủ, nó như kẻ cướp đến chụp lấy, giết chết và bỏ xuống hố sâu hỏa ngục. Nếu nó thấy người đó đang tỉnh thức lành thánh như một đặc-sứ của Thiên-Chúa, nó kính chào và dẫn đưa đến tiệc cưới linh đình và nói: 'Thiên-Chúa cho gọi ông (bà) đến tiệc cưới.' Hãy đến và tôi sẽ dẫn ông (bà) đến nơi mong ước."

3/ Những ai sống trong ơn thánh vui vẻ chờ mong giờ chết đến, để sớm được hưởng nhan thánh Chúa và được nghe những lời dịu dàng của Chúa: "Hỡi đầy tớ trung-tín, vì con đã trung-tín trong các việc nhỏ, Cha sẽ đặt con vào các việc lớn. (Mat-thêu 25:21) . Ôi, cao quí thay giá trị các việc đền-tội, lời cầu nguyện, lòng từ bỏ những sự giả-trá thế gian! Hãy nói với những người công-chính:"Phần thường đang dành cho họ, vì họ sẽ được hưởng dùng hoa quả công việc họ làm." (I-sai-a. 3:10).

Ai yêu Chúa được hưởng dùng các việc lành mình làm. Chẳng những không buồn rầu, cha Hip-pô-li-tô Duradô đã hớn hở vui mừng khi thấy một tu-sĩ chết với những dấu-hiệu được cứu-rỗi. Thật là một niềm khích-lệ lớn lao đối với Đức Mẹ, khi chúng ta lần chuỗi Mân-côi, ăn chay các ngày thứ bảy, thăm viếng các hội kính Đức Mẹ! Mẹ Maria sẽ an-ủi thật nhiều những con cái Mẹ trong giờ lâm-chung.

Đầy tớ Định Nguyễn - Mời thăm Website ChiaseLoiChua.com, để Sống và Chia sẻ LỜI CHÚA.

 

----------------------------

NGÀY TRỞ VỀ NHÀ CHA - BÀI GẪM SỐ 23

  •  
    Chi Tran
     
    Oct 23 at 5:01 AM
     
     
     
    Ảnh cùng dòng

    Bài gẫm 23: NGUỒN AN ỦI LỚN NHẤT CHO LINH HỒN KẺ LÀNH

     I. Không còn sợ phản nghịch hơn nữa.

     “Chúa sẽ lau sạch nước mắt và sự chết sẽ không còn nữa.” (Apoc. 21, 4).

     Nguồn an ủi lớn nhất cho linh hồn kẻ lành là khi thần chết đến, họ biết rằng không bao lâu nữa họ sẽ thoát khỏi bao hiểm nghèo, bao cơn cám-dỗ. Cuộc sống hiện tại là cả một cuộc chiến-đấu liên tục với ba thù. Do đó, họ luôn nơm nớp lo sợ mất tình yêu của Chúa. Thánh Ambrôsiô nói rằng sống giữa trần thế “chúng ta luôn đi giữa nọc độc của các địch thù” chúng sẵn sàng mai phục để làm cho chúng ta mất ơn Thánh của Chúa.

     

    Với nỗi lo sợ mất ơn Thánh, Thánh nữ Têrêxa đã kêu lên: “Mỗi giờ mỗi phút trong cuộc sống, tôi có thể phạm tội và mất ơn Thánh Chúa.”

     

    Khi nghe tiếng chuông đồng hồ, thánh nữ nói với mình rằng giờ chiến-đấu kế tiếp đã đến. Các thánh đầy an-ủi khi được loan báo giờ chết đến, đã sung sướng reo lên khi nghĩ đến các giờ chiến-đấu sắp qua, và không còn lo mất tình yêu Chúa nữa.

     

    II. Vui mầng khi giờ chết đến.

     

    Một vị linh-mục đã cao niên ở Xy-thi-a (Scythia) đã cười lúc sắp chết, trong lúc các con cái và thân nhân Ngài khóc ròng. Hỏi cha sao lại cười, cha trả lời: “Sao các con lại khóc khi cha đi đến chỗ an nghỉ đời đời? Qua thời gian lao-tác nhọc nhằn, đến nơi nghỉ yên, sao lại khóc?”

     

    Thánh nữ Catharina thành Sienna lúc sắp chết đã nói: “Mọi người hãy vui mầng với tôi, vì tôi sắp lìa chốn sầu-khổ đến nơi an vui.”

     

    Thánh Xi-pờ-ri-ăng (Cyprian) đã nói: “Những ai đã sống trong cái nhà ọp-ẹp, mái sắp đổ, tường đã xiêu, họ mong ước biết bao để thoát khỏi cái nhà xiêu vẹo đó!”

     

    Sống trên trần thế, cái gì cũng có thể làm hại linh hồn: Lòng ham muốn, ngũ-quan hay dấy loạn, tất cả muốn lôi cuốn chúng ta về sự dữ đưa đến cõi chết đời đời. “Khốn thân tôi! Ai sẽ cứu tôi thoát khỏi thân xác hay chết này.” (Rô-ma 7 : 24)

     

    Vui sướng biết bao khi được nghe những lời êm ái: “Hiền-thê hỡi, em sẽ đến với anh từ dãy Liban, từ ổ sư-tử.” (Diệu-ca 4,8).

     

    Này bạn, bạn hãy đến từ đất đầy nước mắt, từ hang sư-tử. Chúng sẵn sàng xé nát bạn và làm bạn mất ơn nghĩa Chúa. Thánh Phao-lồ, khi thấy sự chết đến, đã thưa rằng chính Chúa Giêsu là sức sống của Thánh nhân, và chết là nguồn lợi lớn, vì qua sự chết, thánh nhân sẽ vào cõi sống đời đời: “Đời sống của tôi là Đức Kitô và sự chết đối với tôi là ngày lĩnh công.”(Phi-lip-phê 1:21)“Người đức nghĩa, dầu chết sớm, cũng được nghỉ an.” (Khôn ngoan 4:7).

     

    Hạnh-phúc cho những ai sống kết-hợp với Chúa. Như các thuỷ thủ chỉ biết chắc được an toàn, khi đã vượt qua bao sóng gió vào hải-cảng, một linh hồn chỉ có thể vui thoả hoàn toàn khi lìa trần trong ơn thánh của Chúa.

    Vượt trùng-dương với bao sóng gió, người thuỷ-thủ vui mầng khi tiến tới hải cảng; người lành thánh càng vui mầng biết bao, khi họ sắp sửa được hạnh-phúc viên-mãn đời đời.

     

    LỜI NGUYỆN CẬY TRÔNG.

     

    “Con xin phó dâng linh hồn con trong tay Chúa. Lạy Chúa, Chúa là Đấng cứu thoát con, là thần chân-lý.”

     

    Số phận đời đời của con ra sao, nếu con chết đang khi đang lạc xa Chúa? Con đã phải chìm ngập trong biển lửa và đời đời con không thể yêu Chúa! Con cảm tạ Chúa, vì Chúa không từ bỏ con, trái lại đã đổ muôn hồng-ân xuống trên con, để con chiếm được Chúa.

     

    Con đau buồn ăn-năn, con yêu Chúa hết lòng. Con khấng xin Chúa giúp con ngày càng hiểu rõ hơn về sự xấu xa của tội-lỗi, để con đừng xúc-phạm đến Chúa thêm nữa. Xin cho con hiểu rõ thêm lòng từ-bi Chúa bao la, để con ngày càng yêu mến Chúa hơn.

     

    Lạy Chúa Giêsu đáng mến của con. Trong suốt cuộc đời còn lại của con, xin ban cho con sức mạnh, để con làm được những gì cho Chúa trước khi giờ chết đến. Xin cho con sức mạnh, để con chống trả các chước cám dỗ, những thói hư tật xấu, làm cớ cho con sa ngã. Xin cho con lòng nhẫn-nại chịu-đựng những lời nguyền-rủa, mà người khác có thể xúc-phạm đến con.

     

    Vì lòng mến Chúa, con xin tha thứ những lỗi lầm của anh chị em con đối với con, và xin Chúa đổ muôn ơn cho họ như họ mong ước. Xin cho con biết xa lánh các tội nhẹ.

     

     

    Lạy Đấng Cứu-chuộc con! Xin giúp con, vì công-nghiệp của Chúa Giêsu, con xin đặt hết tin-tưởng vào lời cầu-bầu của Mẹ Maria, Mẹ con và là nguồn hy-vọng của con.
     
    Tác giả: Thánh An-Phong-Xô Li-go-ri  
    (Phêrô Bùi-Đắc-Hữu, dịch