16. Sống Tình Thức

SỐNG TỈNH THỨC - NGƯỜI TRẺ HÔM NAY

  •  
    Chi Tran

     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


    NGƯỜI TRẺ ĐỐI DIỆN VỚI TIẾNG GỌI CỦA CHÚA

     

    Chúng ta đừng sợ hãi khi nghĩ mình không đủ điều kiện để thưa tiếng xin vâng với lời mời gọi của Chúa; nhưng hãy ý thức rằng chúng ta thật hạnh phúc khi đã nhận ra tiếng Chúa đang gọi ta.

     

    Khởi đầu Tông huấn Đức Kitô hằng sống, Đức thánh Cha Phanxicô nhấn mạnh: “Đức Kitô hằng sống! Người là niềm hy vọng của chúng ta, và một cách kỳ diệu Người mang sự tươi trẻ đến cho thế giới chúng ta, và mọi sự được Người chạm đến đều trở nên trẻ trung, mới mẻ, đầy tràn sức sống”[1]. Là người trẻ, chúng ta có quyền sống sự tươi trẻ ấy ở bất cứ đâu: trong gia đình, ngoài xã hội và thậm chí là chính nơi nội tâm của từng người chúng ta.

    Đừng bao giờ dừng lại khi vẫn còn có thể, hay nói cách khác, chúng ta đừng bao giờ mất niềm hy vọng, hãy luôn hy vọng cho dẫu không còn gì để hy vọng. Bên cạnh đó, chúng ta cũng hãy ý thức tuổi trẻ là khoảng thời gian đặc biệt mà Thiên Chúa dành riêng cho từng người để sống sung mãn sự lắng nghe, phân định và chọn lựa. “Chúng ta đừng bao giờ ân hận vì đã sống tốt lành ở tuổi thanh xuân, đã mở lòng ra với Chúa, và đã sống khác với thói đời. Những điều đó không làm tuổi thanh xuân mất gì, thay vào đó chúng kiện cười và làm tươi trẻ tuổi xuân của chúng ta”[2]. Đặc biệt, khi đối diện với tiếng Chúa, một tiếng gọi từ thẳm sâu nơi tâm hồn, là tiếng mời gọi yêu thương để từng cá nhân bước vào cuộc giao duyên huyền nhiệm với Thiên Chúa. Khi đó, chúng ta phải đối diện với Tiếng Gọi ấy như thế nào?

     

    Đầu tiên, chúng ta cần ý thức Tiếng Gọi xuất phát từ tình yêu thương vô bờ bến, vô điều kiện của chính Thiên Chúa, và khi lời mời gọi ấy được cất lên, cũng có nghĩa là Thiên Chúa đang muốn chúng ta yêu nến Ngài như Ngài đã yêu mến và tạo dựng nên ta. Hơn nữa, Thiên Chúa yêu thương ta trước và chính Ngài đang mời gọi chúng ta bước vào kế hoạch mà Ngài dành sẵn cho từng người, được tham dự trực tiếp vào lời mời gọi của Chúa Giêsu trước lúc đi chịu chết là:“anh em hãy làm việc này mà tưởng nhớ đến thầy”[3]; và khi sống lại vinh quang, Đức Giê su cũng mời gọi: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo”[4].

     

    Chúng ta đừng sợ hãi khi nghĩ mình không đủ điều kiện để thưa tiếng xin vâng với lời mời gọi của Chúa; nhưng hãy ý thức rằng chúng ta thật hạnh phúc khi đã nhận ra tiếng Chúa đang gọi ta. Khi nhớ lại điều kiện mà Chúa Giêsu đưa ra cho những người muốn theo Chúa, thật đơn giản: “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo”[5], hoặc chúng ta cũng có thể bắt gặp tư tưởng ấy như sau: “Ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được”[6].

    Chắc hẳn Chúa cũng chỉ đòi hỏi chúng ta như thế, đối với riêng tôi, việc đáp trả tiếng gọi của Chúa vừa là một sự can đảm nhưng cũng là một cuộc mạo hiểm. Can đảm và mạo hiểm là vì chúng ta không phải là một nhà tiên tri để có thể biết trước phía sau tiếng đáp trả xin vâng ấy sẽ là điều gì, hoặc giả như những thử thách và gian nan là điều kiện tất yếu phải có của tiếng thưa vâng ấy, thì liệu rằng chúng ta có biết được đó là những gì, hẳn là không.

     

    Khi thưa vâng với tiếng Gọi của Chúa, chúng ta đang sống trọng vẹn cho Đấng mà chúng ta tự nguyện đi theo. Đức Giêsu Kitô, vừa là Đấng tình yêu và là Thầy của mỗi chúng ta; cho nên khi đã đi theo Chúa, đừng bao giờ nghi ngờ hay nản lòng mỗi lúc gặp gian nan thử thách. Trong cuốn Để Nên Môn Đệ Đức Kitô, tác giả Edward Sri đã nêu lên 5 điểm và theo tôi đó cũng là cách để chúng ta ý thức rằng mình cần phải nỗ lực đáp trả hơn là luôn chán nản vì nghĩ mình không xứng đáng.

     “Thứ nhất, các môn đệ không chọn Đức Giêsu, những chính Người chọn các ông; kế đến, Đức Giêsu không chỉ là Thầy mà người còn là Chúa; Các môn đệ của Đức Giêsu không phải là những kiểu mẫu hoàn hảo, nhưng là khuôn mẫu của một tiến trình; Đức Giêsu không chỉ đóng vai trò như một khuôn mẫu để bắt chước, nhưng Người ngự trong chúng ta và biến đổi chúng ta từ bên trong; và cuối cùng là Đức Giêsu không an ủi chúng ta, Người kêu gọi chúng ta vác thập giá”[7].

     

    Chúng ta cũng hãy để cho Chúa đồng hành. Giống như hai môn đệ trên đường Emmaus, họ được Thiên Chúa đi sát bên, lắng nghe và cảm thông với những suy nghĩ và ước muốn của họ. Hơn nữa, chính Chúa cũng là Đấng giúp họ tìm lại được niềm hy vọng để rồi nhận ra Chúa và tiếp tục hành trình làm môn đệ và làm chứng cho Chúa Phục sinh. Nhưng để nhận ra Chúa, khám phá ra sự hiện diện của Người, luôn là một thách đố với từng người trẻ chúng ta.

    Đặc biệt khi sống đời thánh hiến mà cụ thể hơn nữa đối với những người trẻ sống đời thánh hiến, việc nhận ra sự hiện diện của Chúa cần phải được ý thức, sống và canh tân mỗi ngày trong cuộc đời. Với ý thức ấy, chúng ta sẽ có đủ tự tin vì Chúa vẫn đi ngay sát bên ta, dù đó là khó khăn hay thử thách gì, miễn là chúng ta chịu để cho Chúa đồng hành thì mọi việc sẽ trở nên đầy tràn hy vọng nơi Đức Kitô.

     

    Ngoài ra, khi thưa vâng cũng có nghĩa là chúng ta đang trực tiếp tham gia vào sứ mạng loan báo Tin Mừng của Chúa, nghĩa là ra đi làm chứng cho Tin Mừng và sự Phục sinh của Chúa. Nhưng trước hết, chúng ta được gọi để phụng sự Chúa cách tốt nhất, vì căn bản của đời sống thánh hiến là kết hợp mật thiết và trở nên đồng hình đồng dạng với Đức Giêsu Kitô rồi sau đó mới là để phục vụ cho sứ mệnh.

    Căn tính chung và thiết yếu của đời sống thánh hiến là tự nguyện hiến thân theo Chúa Kitô để sống Tin Mừng một cách triệt để và trọn vẹn hơn trong đời sống khiết tịnh, khó nghèo và vâng phục[8]. Nhưng cũng thật khó để tôi luôn ý thức như vậy, bởi là một người trẻ sống đời thánh hiến, tôi cũng có lúc bị cám dỗ bởi việc mình làm hơn là việc mình là, hay cụ thể là công việc để tìm vinh danh mình hơn là tìm vinh danh Chúa. Chính vì thế, việc đầu tiên phải làm là để đời sống của mình trở nên giống Đức Giêsu, vì từ nay “tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi”[9].

     

    Bạn thân mến, bạn có nghĩ rằng mình đang được Chúa gọi cách đặc biệt để bước vào đời sống thánh hiến, điều ấy hoàn toàn có thể xảy ra chứ không phải là một chuyện không tưởng. Ơn gọi là một huyền nhiệm, chúng ta chẳng thể biết được rằng ở nơi đâu, trong hoàn cảnh nào và đối với ai thì Chúa sẽ gọi; nhưng quan trọng hơn hết là đừng hoang phí tuổi trẻ của mình để rồi lãng quên hay tránh né tiếng gọi của Chúa. Là một người trẻ, tôi cũng đã từng hoang phí đời mình khi cố tình bịt tai trước tiếng gọi của Chúa. Hoặc có những khi tôi thả mình trượt dài trong cuộc sống hưởng thụ của sự an nhàn, tiệc nghi và tự do làm mọi điều mình muốn. Chính ngay lúc ấy, Chúa gọi và rồi tôi nhận ra một luồng ánh sáng mới chiếu rọi vào tận tâm hồn đang đầy những xáo động của tôi.

    Đó là sự thật và thật may mắn khi tôi kịp nhận ra tiếng Chúa, để rồi những ngày tiếp theo, tôi luôn cảm thấy trong mình là nhiều băn khoăn và thao thức. Đã đến lúc tôi quyết định trả lời Chúa rằng: con đồng ý, để từ nay cả cuộc đời con là của Chúa; nhưng cũng từ đây, tôi nhận ra nhiều yếu đuối và bất toàn nơi con người mình mà trước giờ tôi vẫn tự hào về nó. Thật may là tôi bắt gặp được quyết định của Phêrô và Anrê khi được Chúa gọi trên bờ biển, “lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người”[10]. Và thế là tôi an tâm đi theo Chúa, đó là cả một quá trình dài, cho đến bây giờ khi đã là một tu sĩ, tôi vẫn cảm thấy lời mời gọi của Chúa là một huyền nhiềm trong cuộc đời tôi.

     

    Hãy can đảm và mạnh dạn trước tiếng gọi của Chúa, hãy trả lời rằng con sẵn sàng khi được Chúa gọi; bạn và tôi chúng ta cùng ý thức rằng Đức Giêsu đang muốn làm bạn với mỗi người chúng ta trong một mối tình huyền siêu. Chúng ta cũng nhớ tới lời nhắn nhủ của Đức thánh cha Phanxicô: “Cha muốn các con biết rằng khi Chúa nghĩ về mỗi người các con và về điều Ngài muốn ban cho các con, Ngài xem các con như một người bạn thân thiết của Ngài.

      Và nếu Ngài có kế hoạch ban cho các con một ơn, một đặc sủng sẽ giúp các con sống tận lực và trở thành một người hữu ích cho người khác, một người để lại một dấu ấn trong đời sống, thì đó chắc hẳn sẽ là một ân ban có sức đem lại cho các con niềm vui và niềm phấn khích hơn bất cứ gì khác trên thế giới này”[11]. Các bạn trẻ, các bạn cũng hãy lắng nghe và nếu được hãy hỏi Chúa xem: kế hoạch của Chúa dành cho con là gì?

     

    Giuse Lưu Hành, SDB

     
     

SỐNG TỈNH THỨC - HÃY TRỞ LẠI KHI CÒN SỐNG

  •  
    Chi Tran

     
     
     
    Ảnh cùng dòng


     

    HẢY ĂN NĂN TRỞ VỀ VỚI CHÚA KHI CÒN ĐANG SỐNG
     
    Thánh Bênađô khuyên mọi người hãy lo ăn năn trở về với Chúa trong khi mình đang sống, chứ đừng dại chờ đến những giây phút cuối đời, mới lo phần rỗi. 
    Ngài dọa rằng: "Cha đã đọc kỹ toàn bộ Sách Thánh. Cha chỉ gặp được một gương ăn năn trở lại trong giờ chết: đó là người trộm lành. Chỉ có một người ăn năn trở lại khi sắp chết, vì thế các con đừng ỷ nại. 
    Chỉ có một người ăn năn trở lại khi sắp chết, vì thế các con hãy mau ăn năn trở về với Chúa khi còn đang sống.
     
    GPVL

     

     
     
     

SỐNG TỈNH THỨC - MÊ ĂN UỐNG

  •  
    Chi Tran

     
     
     
    Ảnh cùng dòng


    NHỮNG BÀI GIẢNG BẤT HỦ CỦA CHA THÁNH GIOAN MARIA VIANNEY
    MÊ ĂN UỐNG 
     
    Thói xấu này… hạ thấp chúng ta xuống hơn cả súc vật. Loài vật không giờ ăn uống nhiều hơn nhu cầu: chúng ăn vừa no; uống vừa đủ. 
    Mê ăn uống là sự yêu thích quá mức về ăn uống. Mê ăn là khi chúng ta ăn phung phí thừa thãi, hay ăn cố ăn ráng mặc dù đã thấy mình no đủ; mê uống là khi chúng ta uống (những chất có men như rượu, bia…) quá lượng đến độ mất cả cảm giác và lý trí. 
     
    Thói xấu này thật đáng xấu hổ vì nó khiến chúng ta ra thoái hóa và sa đọa! Nó hạ thấp chúng ta xuống hơn cả súc vật. Loài vật không giờ ăn uống nhiều hơn nhu cầu: chúng ăn vừa no; uống vừa đủ. Còn chúng ta, khi muốn thỏa mãn đam mê, khi thân xác không thể chứa đựng thêm nữa, chúng ta vẫn bị mê hoặc bởi những cao lương mỹ vị; cứ ăn thật no, uống thật say! Khi say rồi, đôi chân lảo đảo, chúng ta té nhào, lăn mình xuống vũng bùn dơ dáy, làm trò cười cho mọi người kể cả trẻ em. 
     
    Nếu giờ chết đến bất ngờ với chúng ta trong tình trạng như vậy, chúng ta sẽ không còn thời gian để mà hồi tâm sám hối nữa; nếu đến gặp Thiên Chúa trong tình trạng đó thì thật là khốn nạn! Linh hồn chúng ta sẽ bàng hoàng sợ hãi khi nhìn thấy những linh hồn trong Hỏa Ngục. 
    Đừng để mình đam mê rượu chè vì chúng sẽ hủy hoại sức khỏe, thậm chí sẽ đánh mất linh hồn chúng ta. Sự vô độ và trụy lạc chỉ làm giàu cho các bác sĩ, nhà thương, chúng ta nuôi sống họ và tạo cơ hội cho họ có nhiều khác hàng. Chúng ta nghe kể mỗi ngày, có người say sưa bị té gãy giò; người khác đi qua cầu bị té xuống nước chết đuối. Sự nghiện ngập và ăn uống vô độ là bạn tri kỷ của người tội lỗi. 
     
    Một chút vui thú ở đời này sẽ phải trả giá đắt cho đời sau. Nơi đó, những người tội lỗi này sẽ bị giày vò vì cơn đói khát dữ dội; thậm chí chẳng có một giọt nước để làm mát đôi môi khô cháy của mình; lưỡi và thân xác họ sẽ bị thiêu đối đời đời bởi ngọn lửa không bao giờ tắt. Chúng ta đừng bao giờ nghĩ đến nó, và cũng đừng để nó xảy đến với mình. 
    Thánh Phaolô đã khẳng định những người mê ăn uống sẽ không được vào nước Thiên Chúa. Hãy nhìn xem các thánh cả đời ăn năn khóc lóc, trong khi chúng ta lại buông mình trong sự tự do hưởng lạc ăn chơi. 
     
    Thánh Elizabeth, nữ hoàng nước Bồ Đào Nha, ăn chay suốt những ngày mùa vọng, và từ ngày lễ thánh John Tẩy Giả đến lễ Đức Mẹ hồn xác lên Trời. Sau đó, ngài bắt đầu ăn chay lại từ mùa Chay kéo dài đến lễ Tổng Lãnh Thiên Thần Michael. Ngài chỉ dùng bánh mì và nước lã trong những ngày thứ Sáu, thứ Bảy, và những ngày lễ vọng kính Đức Mẹ và các thánh Tông Đồ. 
     
    Người ta còn nói rằng Thánh Bernard uống dầu thay rượu. 
     
    Thánh Isidore không bao giờ ăn gì mà không khóc. 
     
    Nếu thật sự là những tín hữu tốt lành, chúng ta phải noi gương những gì các thánh đã làm. Thay vì đạt tới Thiên Đàng trong những bữa ăn bằng cách loại trừ những thứ có hại cho sức khỏe để làm đẹp lòng Thiên Chúa, chúng ta lại chọn chẳng thà ăn uống say sưa còn hơn làm vui lòng Thiên Chúa; chúng ta nhận chìm và giết chết linh hồn mình trong sự ăn uống. 
     
    Trong ngày phán xét, Thiên Chúa sẽ không hỏi: “Thân xác của ngươi ra sao?” nhưng Ngài sẽ nói: “Hãy nói về linh hồn của ngươi, ngươi đã làm gì với nó?” Vậy chúng ta sẽ trả lời ra sao? Chúng ta có lo lắng chăm sóc cho linh hồn mình nhiều hơn lo cho thân xác không?” Các con đừng để mình thỏa mãn trong sự ăn uống; hãy sống theo gương của các thánh; ăn chay, hãm mình, phạt xác. Các thánh không bao giờ tìm cách thỏa mãn trong sự ăn uống. Sự ham muốn và niềm vui của các ngài là được nuôi dưỡng bằng Mình Máu Thánh Chúa. 
     
    Vậy chúng ta hãy theo gương các ngài khi đang còn ở thế gian này, để một ngày nào đó, chúng ta sẽ đạt được triều thiên của các thánh trên Thiên Đàng. 
     
    yeuchuahetlong
     

SỐNG TỈNH THỨC - HÌNH ẢNH CỦA BẠN TRÊN MẠNG

  •  
    Chi Tran

     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


    HÌNH ẢNH CỦA BẢN THÂN TRÊN MẠNG XÃ HỘI

     

    Ta cần phải “quản lý” được hình ảnh và sự hiện diện của mình trên internet sao cho thật tốt đẹp. Việc quản lý như thế đòi hỏi phải có 2 bước: 

     

    Cô nàng Geetha nhận lời kết hôn với Kumar. Ngày cưới đã chuẩn bị sẵn sàng. Kumar có thói quen post mọi thứ hình ảnh lên trang Facebook của mình. Khi Geetha vào Facebook và tình cờ trông thấy hình Kumar “vui vẻ” với các cô gái, cô nàng nổi giận và không muốn gặp Kumar nữa. Lời qua tiếng lại giữa hai người và hai gia đình, cuối cùng đám cưới đã bị hủy bỏ. Quá đau khổ, Kumar rơi vào trầm cảm…

     

    1/ Hình ảnh đẹp trên internet

     

    Câu chuyện trên đây cho thấy những hình ảnh của chúng ta trên internet có vai trò rất quan trọng đối với cuộc đời của ta. Vào thời hiện đại, trước khi gặp gỡ diện-đối-diện với ai đó, người ta thường nghiên cứu và tìm hiểu về người này bằng cách tìm hình ảnh và những nội dung nói về đối tượng ấy trên các mạng xã hội như Facebook, Twitter, Google+, YouTube, Instagram, Pinterest, Flickr, Reddit, Tumblr…. Có khoảng 40% chủ doanh nghiệp trên thế giới hiện nay dùng mạng xã hội để tuyển nhân viên.

     

    Vì thế, ta cần phải “quản lý” được hình ảnh và sự hiện diện của mình trên internet sao cho thật tốt đẹp. Việc quản lý như thế đòi hỏi phải có 2 bước: huỷ bỏ những nội dung tiêu cực và tạo những nội dung tích cực trình bày về mình trên mạng xã hội.

     

    2/ Nội dung tiêu cực

     

    - Cần huỷ bỏ ngay những hình ảnh tiêu cực của ta trên internet. Thỉnh thoảng, bạn bè ta đã post lên mạng xã hội những hình ảnh và những nội dung không hay về ta? Hãy nói chuyện với họ và yêu cầu gỡ xuống.

     

    - Khi bàn luận trên internet, hãy tránh những lời nói xúc phạm và những ngôn từ thiếu văn minh. Ngay cả khi những lời đó của mình nằm trên trang của người khác, cũng cần phải tìm cách huỷ bỏ.

     

    - Khi muốn đưa những chỉ trích khắc nghiệt công khai trên internet về một ai đó, ta phải cân nhắc: Có cần phải làm như thế không? Hậu quả sẽ như thế nào? Có phải là một sự bôi xấu bất công dành cho người đó mãi mãi trên mạng toàn cầu, và sẽ không còn cách nào xoá đi được, ngay cả khi sau đó mình hối hận và tháo bài xuống? Như vậy có phải là lỗi công bằng lâu dài và thiếu tình thương cách nặng nề không? Và như thế, có phải ta cũng đang tự bôi xấu chính mình trên internet? Phải chăng, muốn chỉ trích ai, tốt nhất ta nên tiếp xúc, trao đổi riêng tư với họ, qua tin nhắn (messages) cá nhân chẳng hạn…?

     

    - Tránh nói xấu ông chủ cũ, hoặc nói xấu về việc làm trước đây của mình. Mạng xã hội không phải là nơi để ta trút giận. Những ông chủ tương lai của ta sẽ không thích điều này. Và những ông chủ hiện tại có thể cũng sẽ không bỏ qua… Ta đã tự bôi nhọ mình trên internet, và hậu quả sẽ không nhẹ nhàng chút nào!

     

    3/ Nội dung tích cực

     

    - Các ông chủ thường vào mạng xã hội để lướt qua hình ảnh các nhân viên của họ trên đó.

     

    - Facebook thường cung cấp hình ảnh cách tổng quát, còn LinkedIn thì cung cấp hình ảnh tiêu biểu về một cá nhân cho những người chuyên nghiệp muốn tìm kiếm lý lịch của ai đó.

     

    - Những hình ảnh tham gia các công tác xã hội, các việc bác ái thường tạo ra những hình ảnh đẹp trong mắt bạn bè và các ông chủ tương lai.

     

    4/ Phơi bày cơ thể

     

    Có những người thích dùng những phương cách kỳ dị để lôi kéo và gây ảnh hưởng trên người khác. Phơi bày cơ thể là một trong những phương cách đó: phơi ra cho công chúng thấy những phần thân thể lẽ ra cần phải được giữ kín đáo của mình!

     

    Việc phơi bày cơ thể này phát xuất từ ước muốn hay từ sự thúc bách muốn vui đùa, muốn thoả mãn thú tính hay muốn gây sốc cho kẻ khác. Điều này được gọi là “công súc tu sỉ”, vi phạm luật pháp. Người thích phơi bày thân thể (exhibitionists) được coi là người bệnh hoạn.

     

    5/ Nghiện cảnh dâm ô

     

    - Có những người dùng máy quay phim kết nối với một máy vi tính, một modem và đường truyền internet - đêm ngày quay những cảnh trong gia đình hoặc bàn giấy của mình để đưa lên mạng. Những người này được gọi là “cewebrities: ham nổi tiếng trên mạng”.

     

    - Vào thiên niên kỷ thứ ba, đã phát sinh và phổ biến một thói xấu đổ đốn: nghiện xem những hình ảnh khiêu dâm (voyeurism) trên internet được cung cấp bởi những “máy quay lén” mà lại mang tính toàn cầu! Có những trang web khiêu dâm với hằng nửa triệu người trên thế giới vào xem, đăng ký và trả tiền theo từng loại clip, giúp cho những kẻ kinh doanh sex web và những người thích phơi thân thể trở thành triệu phú đôla, nhưng đồng thời cũng làm cho họ trở thành thú vật, thành những con quỷ dâm ô, huỷ hoại tâm hồn bao nhiêu con người trên thế giới, phá hoại nền móng các gia đình và xã hội. Danh dự, nhân phẩm cũng như thân thể của họ sẽ đi đến tăm tối, tàn tạ, nếu không sớm sám hối.

     

    - Khi lên mạng internet, mỗi máy vi tính đều có một căn cước, một IP nhất định. Người ta có thể theo dõi để biết được máy nào đang được người sử dụng vào xem và gửi đi những nội dung gì. Khi bạn thường vào xem phim sex trên YouTube chẳng hạn, YouTube sẽ biết ngay được khuynh hướng này của bạn, để mỗi khi mở YouTube ra, những clip sex sẽ hiện ra trước tiên! Một người lạ vô tình mở máy của bạn ra và vào xem YouTube, họ sẽ biết ngay được khuynh hướng này của bạn. Bạn đang tự bôi đen hình ảnh của mình khi vào xem những trang  mạng không tốt và gửi đi những điều không hay trên internet.

     

    6/ Ra vùng ngoại vi

     

    Đức Giáo hoàng Phanxicô thường xuyên kêu gọi các tín hữu hãy đi ra vùng ngoại vi để loan báo Tin Mừng. Sẽ là bệnh hoạn nếu cứ “cu rú mãi ở trong nhà” không dám đi đến đâu! Đi ra ngoài mà lỡ có có vấp ngã, trầy trụa, lấm lem, cũng không sao! Chỉ cần đứng dậy ngay, cấp tốc lau chùi, xức thuốc rồi nhanh chân đi tiếp. Lương dân chỉ có thể có cơ may đón nhận được Tin Mừng từ những con người dám dấn thân đi ra vùng ngoại vi mà chia sẻ Lời Chúa với tất cả niềm hăng say như thế.

     

    Internet và mạng xã hội là một vùng ngoại vi mênh mông dành cho các tín hữu. Đẹp xinh thay bước chân của những người rao giảng Tin Mừng ở vùng ngoại vi này! Hình ảnh của ta trên internet trong dáng dấp của một sứ giả Tin Mừng sẽ là hình ảnh đẹp tuyệt vời, mang lại những hoa trái thiêng liêng tồn tại mãi mãi!

     

    Vi Hữu viết phỏng theo Magimai Pragasam
    Signis Asia - Social Media Education Trainer’s Manual

    TGPSG / SIGNIS 

     

     
     

SỐNG TỈNH THỨC - CÓ THỂ CHONG MA QUỶ

  •  
    Chi Tran



    CÓ THỂ CHỐNG LẠI MA QUỶ KHÔNG? 

     

    Sức lực con người không thể chiến thắng được ma quỷ. Chúng mạnh mẽ và mưu mẹo hơn con người nhiều. Thật may vì ma quỷ cũng là loài thụ tạo dưới quyền năng của Thiên Chúa. 

     

    Chúng ta đang sống trong thời đại của văn minh mà rất nhiều điều bí ẩn trước đây dần dần được giải thích một cách hợp lý và khoa học. Tuy nhiên, trước câu hỏi: “Có ma quỷ không?” chắc rất nhiều người đồng thanh trả lời là: có! Hoặc ít ra, ngoài thế giới vũ trụ vật chất có thể hiểu được, chúng ta còn có thể cảm nhận một thế giới siêu nhiên khác mà không tài nào giải thích được. Ma quỷ thuộc về thế giới siêu việt ấy.

     

    Mỗi người, mỗi tôn giáo đều giải thích hiện tượng mà chúng ta gọi là “hành động của ma quỷ” một cách khác nhau. Theo Công giáo, ma quỷ là những thứ linh thiêng xảo trá, thường làm hại con người. Đã từ lâu, người ta đã nhận thấy thế lực siêu nhiên này thường xuyên quấy phá con người. Chẳng hạn theo quan niệm của người Do Thái thời Chúa Giêsu, bệnh tật là do ma quỷ ám hại. Kinh Thánh thì gọi ma quỷ là tên sát nhân, kẻ dối trá chống lại Thiên Chúa. Đó là một thiên thần sa ngã gọi là xa tan hay ma quỷ (x.Ga 8,44; Kh 12,9). Tóm lại, chúng ta biết ma quỷ vẫn đang tìm mọi cách để cám dỗ nhằm kéo con người xa rời Thiên Chúa.

     

    Là người tín hữu, chúng ta đang đứng ở giữa: một bên là ma quỷ, bên kia là Thiên Chúa. Đành rằng ma quỷ sợ hãi thật, nhưng không ít người chạy theo chúng. Chẳng hạn từ thế kỷ thứ 5, Giáo hội đã lên án thói vô đạo của những người chạy theo bóng tối của ma quỷ. Những người tôn thờ ma quỷ cũng ra sức dụ dỗ người ta tin vào tà thần. Dĩ nhiên Giáo hội đã lên án nhóm người này, để bảo vệ con cái mình khỏi trò mê muội (x. Denzinger 288). Thờ ma quỷ là tội nặng.

     

    Thời Trung cổ thế kỷ 16, phong trào chạy theo ma quỷ cũng không thiếu. Chẳng hạn tác giả lịch sử Josef Holzer viết về giai đoạn này: “Linh vật tràn ngập. Thời Trung cổ là đỉnh cao của mê tín, mà tục thờ linh vật phản ảnh phần nào. Ở đâu nhiều ánh sáng, ở đó cũng nhiều bóng tối.”[1] Bởi đó, Giáo hội một lần nữa lên án các sách nói về bói toán, minh giải giấc mơ, bói tay, chiêu hồn, bùa phép, điềm lành điểm gở. Những điều này dĩ nhiên vẫn bị cấm cho đến ngày nay: cần nghiêm cấm mê tín dị đoan, tin bí truyền, tin ma thuật, huyền bí, hành nghề xem bói, thông linh, gọi hồn, tiên tri (Youcat 355).

     

    Vấn đề đặt ra là ma quỷ quấy phá như thế, làm sao chúng ta chống trả lại được. Mỗi tôn giáo đều có câu trả lời với những phương thế cụ thể. Là người Công giáo, chúng ta có Thiên Chúa, có Chúa Giêsu đã chiến thắng mọi dũng lực của ma quỷ. Thiên Chúa luôn làm mọi cách để giúp con người thoát khỏi âm mưu của quỷ ma. Do đó thay vì bắt tay với ma quỷ, chúng ta hãy bám vào tay Thiên Chúa. Khi đó, chắc chắn chúng ta sẽ chiến thắng. Bằng cách nào?

     

    Bài Tin Mừng Chúa Nhật 12 thường niên hôm nay kể về một sự kiện Đức Giêsu đã chiến thắng ma quỷ[2]. Câu chuyện cho thấy Đức Giêsu dẹp tan sóng gió. Số là các môn đệ và vài chiếc thuyền khác đang ở giữa Biển hồ Galilê. Khi trời đã về đêm, cơn cuồng phong nổi lên. Nhiều người trong các ông vốn rành nghề biển cả, nhưng cũng hoảng sợ. Thấy Đức Giêsu đang ngủ, họ đánh thức thầy để tìm sự trợ giúp. “Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển: Im đi! Câm đi! Gió liền tắt, và biển lặng như tờ.”

     

    Có thể bên ngoài chúng ta thấy đó là một trận cuồng phong nguy hiểm, nhưng đối với ngôn ngữ Kinh Thánh, cuồng phong, biển động tượng trưng cho những mãnh lực chống lại Thiên Chúa. Đó có thể là các thần ô uế, hoặc ma quỷ. Đừng quên biển cả, theo nghĩa Kinh Thánh, là sào huyệt của ma quỷ[3]. Lúc này có thầy Giêsu, thế lực ấy im hơi lặng tiếng. Tiếc rằng chúng luôn rình chờ con người để ám hại, nếu chúng ta không cảnh giác. Do đó Đức Giêsu mời gọi mỗi người hãy đặt niềm tin tưởng vào Ngài. Chúng ta biết rằng: với Ngài, trong Ngài, con người không có quyền sợ hãi, mất lòng tin.

     

    Nếu lật lại từng trang sách Tin Mừng, chúng ta thấy rất nhiều lần Đức Giêsu chữa khỏi bệnh, Ngài trừ quỷ, giải phóng con người khỏi vòng tù hãm của chúng[4]. Ngoài ra, Ngài luôn mời gọi con người hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Ngài. Chỉ những ai có lòng tin, có tình yêu vào Thiên Chúa, người ấy mới tìm được bình an hạnh phúc. Điều ấy có nghĩa là người ấy tránh được sự quấy phá của quỷ ma.

     

    Chắc chắn một điều: sức lực con người không thể chiến thắng được ma quỷ. Chúng mạnh mẽ và mưu mẹo hơn con người nhiều. Thật may vì ma quỷ cũng là loài thụ tạo dưới quyền năng của Thiên Chúa. Trên Thập Giá và trong biến cố Phục sinh, Thiên Chúa đã thống trị muôn loài. Nhờ Đức Giêsu con người cũng được giải thoát. Mọi nơi và mọi thời, chúng ta vẫn không ngừng chiến đấu chống lại quyền thế của ma quỷ cho đến hơi thở cuối cùng. Bởi đó thánh Phêrô chia sẻ với chúng ta rằng: “Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma quỷ, thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé.” (1Pr 5,8).

     

    Đây là sự thật: Đức Giêsu đã toàn thắng ma quỷ. Ở đây và lúc này, Chúa tiếp tục trao cho con người những vũ khí thiêng liêng để chống lại kẻ thù: các bí tích, cầu nguyện, việc lành phúc đức, chay tịnh v.v. Sau cùng, thay vì chú tâm và hướng về ma quỷ, hãy cầu xin với Thiên Chúa trợ giúp và đáp lại tình yêu vô ngần của Ngài.

     

    Lạy linh hồn Chúa Kitô, xin thánh hóa con.

    Lạy xác thánh Chúa Kitô, xin cứu độ con.

    Lạy Máu Thánh Chúa Kitô, xin làm cho con say mến.

    Lạy nước bởi nương long Chúa Kitô, xin tẩy rửa con.

    Lạy sự thương khó Chúa Kitô, xin thêm sức cho con.

    Lạy Chúa Giêsu nhân ái, xin nhận lời con.

    Xin giấu ẩn con trong các vết thương Chúa.

    Xin cho con đừng bao giờ lìa xa Chúa.

    Xin gìn giữ con khỏi kẻ thù tinh quái.

    Đến giờ lâm tử, xin Chúa gọi con, và cho con đến cùng Chúa,

    để con được cùng các thánh ca tụng Chúa muôn đời. Amen[5].

    Giuse Phạm Đình Ngọc SJ

    ………….

    [1] Josef Holzer, Lịch sử Giáo hội Công giáo qua 100 trình thuật, người dịch: Đinh Phan Cư và Phạm Hồng Lam. Phần: Ánh sáng và bóng tối của trung cổ.

    [2] Mc 4,35-41

    [3] Is 51,10; Đn 7,2-7; Tv 65,8.

    [4] x. Lc 8,26-39.

    [5] Kinh Lạy Linh Hồn Chúa Kitô

    Download all attachments as a zip file
    • 1624024061658blob.jpg
      3.7MB
    • 1624024061658blob.jpg
      3.7MB