16. Sống Tình Thức

SỐNG TỈNH THỨC - NGƯỜI NGHÈO CHO TA

  •  
    Chi Tran

     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


     
    Người nghèo cho chúng ta nhiều hơn là chúng ta cho họ

    Người nghèo cho chúng ta nhiều hơn là chúng ta cho họ.
    Khi yêu thương, thông cảm và giúp đỡ người nghèo, chúng ta thấy đời mình có ý nghĩa, chúng ta nếm được sự vui vẻ thanh cao, chúng ta hưởng được sự bình an quý giá.

    Mẹ Têrêsa, người đã được trao tặng giải Nobel Hòa Bình năm 1979, đưa ra nhận xét đầy kinh nghiệm sau đây:
    "Người nghèo không cần chúng ta thương hại, họ cần tình yêu và thông cảm. 
    Họ cho chúng ta nhiều hơn là chúng ta cho họ. 
     
    Trong thời gian khó khăn của Ấn Độ, chúng tôi yêu cầu một số người tình nguyện từ khắp nơi đến giúp. Nhiều ngàn người đã đến và khi họ ra về, - nhận xét chung của họ là họ đã đem về nhiều hơn là đem cho-.
    Có một lần ờ Calcutta, chúng tôi nhặt được 5 người đang chết, trong đó, có một người phụ nữ bệnh quá nặng. Tôi muốn ngồi với bà trong giờ phút cuối cùng. Tôi đặt tay tôi lên tay của bà. Bệnh nhân tỉnh ra, nhìn tôi, không than đói, không than khát, chỉ miệng cười và nói 'cám ơn' trước khi nhắm mắt lại từ giã cuộc đời."
     
    GPVL
     

SỐNG TỈNH THỨC -

  •  
    Kim Bang Nguyen
     
    Mon, Jun 7 at 8:59 PM
     
     

    Điều đáng sợ nhất chính là sự mắc kẹt của tâm hồn ...
     
     XẢ BỚT HƠI RA..
    Một chiếc xe tải chở hàng, tài xế không để ý nên bị kẹt dưới gầm cầu, chạy tới không được mà lùi cũng không xong. Chung quanh nhiều người đứng nhìn, bàn tán, còn phía sau thì nhiều xe bị kẹt phải dừng lại. Người thì bàn rằng hãy đào đường cho thấp xuống, người khác lại tính cắt bớt mui xe… nhưng cách nào cũng không ổn. Lúc ấy, một cậu bé chen vào, lớn tiếng nói với tài xế:
    “Bác tài hãy xì bớt hơi mấy bánh xe đi, xe sẽ thấp xuống và có thể qua được”. Ðám đông cười ồ lên. Một số người thì khó chịu vì trẻ con mà dám dạy khôn người lớn. Bác tài cũng thế nhưng đành thử vậy, và kết quả tốt đẹp.
    Xì hơi để xe thấp xuống là cách đơn giản, nhưng trong lúc bối rối không ai nghĩ ra, còn em bé thì lại nghĩ đến, vì tâm hồn của em đơn sơ, trong trắng, không băn khoăn về chuyện hư xe, không lo lắng về chuyện bị cảnh sát phạt, không hiếu kỳ chỉ trỏ bình luận...
    Câu chuyện trên có thật hay không, không quan trọng, nhưng ít ra cũng giúp ta suy nghĩ về cuộc đời. Một khi đời sống của ta bị chi phối và ảnh hưởng bên ngoài nhiều quá thì ta sẽ dễ lo âu, bất ổn. Cuộc sống sẽ mất quân bình và làm cho tâm hồn bị ảnh hưởng, trì trệ và xáo trộn theo.
    Muốn đời ta đơn sơ, dù cuộc đời phức tạp.
    Muốn đời ta nhẹ nhàng, dù cuộc đời nặng trĩu đôi vai.
    Muốn đời ta thanh thản, dù cuộc đời rối ren.
    Muốn đời ta hạnh phúc, dù cuộc đời bất hạnh…

    Muốn có được sự thư thái cho đời mình, hãy xả bớt hơi đang căng như quả bóng có thể nổ tung bất cứ lúc nào, dù chỉ gặp một va chạm nhỏ.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì bon chen sự đời, để thấy đời nhẹ nhàng, dịu ngọt.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì kiêu ngạo, để gặp gỡ lòng khiêm nhường.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì tham lam, để cuộc đời được thanh thoát.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì tích trữ, để cuộc đời bớt hành trang thế tục.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì ghen ghét, để thấy được mọi người thật dễ thương.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì tư lợi, để thấy được nhu cầu của tha nhân.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì phe cánh, để thấy được mình chẳng là gì.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì chống đối, để mọi người được vui hưởng hoà bình.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì hưởng thụ, để thấy mình còn ý nghĩa cho đời.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì bất mãn, để thấy được cuộc đời thật đáng yêu.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì hận thù, để thấy được tha thứ thật ngọt ngào.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì thắng thua, để thấy được tinh thần cộng tác của anh em.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì oán hờn, để thấy được sức mạnh của lòng từ.
    - Xả bớt hơi đang no căng vì nóng giận, để thấy được sự sáng suốt trong tâm an bình.


    Nhìn vào nhiều gia đình, trước hôn nhân, họ thật lý tưởng. Họ yêu thương nhau nhiều lắm : sẵn sàng dâng hiến, tha thứ, quên mình, từ bỏ vì người mình yêu. Nhưng khi đã lập gia đình rồi thì cái hơi của cá nhân lại phồng to lên khiến cho gia đình thêm căng thẳng, mất hết ý nghĩa ….
    Giận nhiều sẽ khổ nhiều. Khổ vì mình không đạt được như ý. Người khác lại phải chịu đau khổ do nóng giận của mình gây ra. Vậy giận chi cho mệt. Buồn chi cho đời u ám. Cứ vui lên cho đời thêm vui.
    Người có biết tu tâm tức người ấy sẽ biết sống, biết xả hết mọi thứ hơi của “ thế gian ” để giảm căng thẳng, để thấy mặt trời luôn tươi sáng, hơi ấm được toả ra, tương lai đầy hy vọng, cuộc sống đầy tin tưởng, và luôn thẳng tiến về phía trước trong can đảm. Sẵn sàng bước qua đời này để gặp gỡ, bắt tay với đời sau trong tình yêu, bao dung, tha thứ và nhẫn nại …
    Khi chiếc xe thân xác mà bị kẹt, thì tâm hồn của ta cũng bị kẹt luôn. Kẹt giữa đường phố, kẹt vì một vài trục trặc do thất bại, nghèo đói, bệnh tật, thử thách…. ta đừng sợ bởi nghĩ rằng xả ra là mất hết, hãy can đảm buông ra để tái tạo tương lại, tái tạo đời mình. Cái đáng sợ nhất chính là để tâm hồn ta kẹt chết .
     
    67733308_10219898118862728_364882365425647616_o.jpg
    NHẮC NHAU KHI ĐẠI DỊCH TÁI PHÁT.
    Dịch bệnh đang hoành hành khắp nơi, nếu bạn là người có tư duy hướng ngoại, nên có sự thay đổi, rèn luyện hướng nội nhiều hơn.
    Dịch bệnh lây nhiễm bất kì ai, đó là sự hiển nhiên, hôm nay có thể lây nhiễm người này, ngày mai có thể lây nhiễm ngay chúng ta, nếu chúng ta ỷ lại, cho mình không lây nhiễm, hoặc có tư tưởng trời kêu ai nấy dạ thì khá nguy hiểm.
    Kiềm chế, kiểm soát các thú vui hướng ngoại của bản thân, đó là một trong những cách để phòng ngừa dịch bệnh hiện nay cho mình. Chỗ càng đông người thì càng dễ lây nhiễm, chỗ càng ăn chơi, thì càng đông người, đó là môi trường cho virus bệnh phát tán càng nhiều.
    Tại sao phải giãn cách xã hội? Vì môi trường càng đông người, tựu tập vui chơi, thì sự lây nhiễm càng cao. Chúng ta đã biết virus Corona hiện nay rất nguy hiểm, rất phức tạp, chúng thâm nhập phổi, gây khó thở, gây sốt, gây ra đàm,...có thể dẫn đến tử vong. Phòng bệnh hơn trị bệnh là tiêu chí hàng đầu, nếu chúng ta thiếu ý thức, quá ham vui, không chú ý đến sự phòng bệnh, mất cảnh giác tí, là virus có thể thâm nhập ngay. Tính mạng con người rất quý, chúng ta phải biết.
    Thời buổi đại dịch, kéo theo sự làm ăn rất khó khăn, đó là tất yếu, chúng ta phải ý thức điều này. Nên sống tiết kiệm, nên sống muốn ít, biết đủ, chứ không nên hoang phí, quá độ. Làm thì không ra tiền, ăn xài thì quá sung sướng, thì có ngày bị nợ nần, "ăn riết núi cũng lở", nhân gian đã nói.
    Nói tóm lại, trong thời đại dịch, thứ nhất đừng ham vui quá đà vào các thú vui bên ngoài, đừng tựu tập vào các nơi đông người, vì các nơi ấy rất dễ bị lây nhiễm; thứ hai, phải sống tiết kiệm, không hoang phí, vì thời đại dịch kiếm được đồng tiền là không dễ.


    Kính ghi
    Như Nhiên -ThichTanhTue
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
    _____________________________________________________________
    "Tuyệt vời của cuộc đời là sự khác biêt !" 
    Cao Bá Tuấn
      
    "Bạc lòng nhưng chẳng cam lòng
    mang theo nhục nước vào trong mộ phần" 
    HHC  


     
     

SỐNG TỈNH THƯC - ĐIỀU HỐI TIẾC

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Thu, Jun 3 at 2:18 AM
     
     
    Ảnh cùng dòng


     
     
     

    Những điều hối tiếc nhất khi sắp chết


     
    Một nữ y tá đã ghi lại những hối tiếc thường thấy nhất ở những người sắp chết, trong số đó có câu: “Tôi ước mình có đủ dũng cảm để sống một cuộc sống thật sự với bản thân chứ không phải cuộc sống theo mọi người mong muốn”. Bạn sẽ hối tiếc nhất về cái gì nếu hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc đời.

    Bronnie Ware là một nữ y tá người Australia, từng có vài năm làm việc ở khu chăm sóc, chuyên chăm lo cho những bệnh nhân trong 12 tuần cuối đời của họ. Ware đã ghi lại những điều mà những người sắp chết thường hối tiếc nhất trong một blog và trang blog này được chú ý nhiều tới mức cô đã đưa tất cả những gì quan sát được vào một cuốn sách có tên “5 điều hối tiếc nhất của những người đang hấp hối”.

    Những điều mà người sắp chết thường hối tiếc đó là:

    1. Tôi ước mình có đủ dũng cảm để sống một cuộc sống thật sự với bản thân chứ không phải cuộc sống theo mọi người mong muốn

    “Đây là điều hối tiếc thường thấy nhất. Khi mọi người nhận ra rằng cuộc đời của họ sắp kết thúc và có thể nhìn lại những gì đã qua một cách rõ ràng, họ sẽ dễ dàng nhận thấy có bao nhiêu giấc mơ đã không thể thực hiện. Hầu hết mọi người đều không thể thực hiện được 1/2 giấc mơ của mình và phải chết dù biết rằng đó là những lựa chọn của họ. Sức khoẻ mang tới một đặc quyền mà ít người nhận ra, mãi cho tới khi họ không còn nó thì mới biết được điều đó”.

    2. Tôi ước không làm việc chăm chỉ như vậy

    “Đây là điều hối tiếc của những nam bệnh nhân mà tôi từng chăm sóc. Họ đã bỏ lỡ thời tuổi trẻ của con cái và tình cảm của người bạn đời. Phụ nữ cũng nói về điều hối tiếc này nhưng phần lớn đều là người của thế hệ cũ, nhiều nữ bệnh nhân không phải là người trụ cột gia đình. Tất cả những người đàn ông mà tôi chăm sóc đều tiếc nuối sâu sắc vì đã dành phần lớn cuộc đời vào guồng quay công việc”.

    3. Tôi ước có đủ dũng cảm để bày tỏ cảm xúc

    “Nhiều người đè nén cảm xúc của mình để giữ yên ổn với người khác. Kết quả là, họ tồn tại một cách tầm thường và không bao giờ trở thành một người mà họ hoàn toàn có khả năng trở thành người như mong muốn. Kết quả là nhiều người bị bệnh liên quan tới những cay đắng và oán giận mà họ đem theo”.

    4. Tôi ước luôn giữ quan hệ với bạn bè

    “Thường thường, mọi người không nhận thức hết được lợi ích đầy đủ của những người bạn cũ cho tới những tuần cuối đời và lúc đó thì hoàn toàn không thể làm được gì nữa. Nhiều người cố bắt kịp cuộc sống của riêng mình và để tình bạn quý báu trôi đi theo thời gian. Có nhiều người tiếc nuối sâu sắc vì không dành thời gian và những nỗ lực xứng đáng cho bạn bè. Tất cả mọi người đều nhớ tới bạn bè mình khi họ hấp hối”.
     

    5. Tôi ước, giá tôi để bản thân được hạnh phúc hơn

    “Đây là điều hối tiếc phổ biến một cách ngạc nhiên. Nhiều người không nhận thấy rằng cho tới cuối cùng, hạnh phúc là một sự lựa chọn. Họ bị kẹt trong những thói quen. Nỗi lo sợ thay đổi khiến họ phải trả vờ người khác cũng như chính mình”.


    H Linh
     (Theo Guardian)

     

 

SỐNG TỈNH THỨC - TÊN TỬ TỘI HÔN THÁNH GIÁ

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Sun, Jun 6 at 6:36 PM
     
     
     
     
    .
     
    Ảnh cùng dòng


     
    Nhờ lời cầu nguyện, tên tử tội khét tiếng, trước khi bị xử tử, 
    chụp lấy Thánh Giá và hôn ba lần.

    Lời cầu nguyện của thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu lúc 14 tuổi đã làm cho một tên tử tội khét tiếng, trước khi bị xử tử, chụp lấy Thánh giá và hôn ba lần.

    Chúng ta hãy đọc câu chuyện nầy trong nhựt ký của Têrêxa: "Truyện Một Linh Hồn."
    Số là năm 1887, tên tội phạm khét tiếng dữ tợn là Pranzini bị kết án tử hình. Trước khi bị điệu đi ra pháp trường xử tử, anh ta vẫn khăng khăng không chịu ăn năn.
    Biết được như vậy, Têrêxa rất đau buồn. Chị quyết nhận anh ta làm người con thiêng liêng đầu tiên. Chị cầu xin với Chúa như sau:
    - "Lạy Chúa con, con tin hết sức chắc chắn rằng Chúa muốn tha thứ cho Pranzini bất hạnh nầy. Mặc dầu anh ta không chịu xưng tội và không tỏ ra dấu gì ăn năn, nhưng con vẫn trông cậy vào lòng thương xót của Chúa. Vì anh ta là người tội lỗi đầu tiên của con, con xin Chúa cho con một dấu chỉ chắc chắn, cốt là để nâng đỡ con."

    Trong khi đó, ngoài pháp trường, Pranzini bị dẫn lên đoạn đầu đài để bị chém đầu.
    Trước khi chém đầu Pranzini, lý hình cởi trói cho anh ta. Được tự do hai tay, anh chụp lấy Cây Thánh Giá của vị linh mục đang đứng gần đó và hôn Thánh Giá ba lần.
    Têrêxa vô cùng sung sướng khi biết được tin nầy.
    Chị hết lòng tạ ơn Chúa nhân lành.
    GPVL
     

 

SỐNG TỈNH THỨC - DẤU HIỆU QUỶ CÁM DỖ

 

  •  
    nguyenthi leyen chuyển
     
    Thu, May 27 at 11:34 PM
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng

    Chúa quỷ và cám dỗ

    Chào các bạn,

    Kinh Lạy Cha (The Lord’s Prayer) là lời cầu nguyện quan trọng nhất trong Kitô giáo vì đó là lời cầu nguyện Chúa Giêsu dạy mọi người cầu nguyện. Nửa đầu là ca ngợi Cha, nửa sau là cầu xin, và phần cầu xin này chỉ có 3 điều:

    1. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày,
    2. Và tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con.
    3. Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con khỏi sự dữ.

    Tức là, thứ nhất xin đủ ăn, thứ nhì xin tha thứ, và thứ ba xin không bị rơi vào cám dỗ.

    Khi có một danh sách, thì mục cuối danh sách là quan trọng nhất. Vậy thì trong 3 điều cầu xin trên, điều quan trọng nhất là xin không bị rơi vào cám dỗ.

    Cám dỗ (temptation) là sự thúc đẩy mình làm điều gì không nên làm, như ăn sô cô la trong khi đang kiêng ăn cho thon thả, ngủ tiếp khi cần dậy đi làm, cãi nhau khi nên nín, nói dối khi nên nói thật… Có lẽ các bạn cũng biết là bất kì điều gì trên đời cũng đều có thể là cám dỗ. Bình thường cầm ổ bánh mì ăn thì chẳng sao cả, nhưng hồi nãy mới mua ổ bánh mì, giờ gặp cụ hành khất này tội nghiệp quá, muốn cho cụ ổ bánh, nhưng lòng mình lại cũng muốn ăn. Đó là cám dỗ. Tự điển có bao nhiều từ, thì ta có bao nhiêu đó cám dỗ, mỗi từ đều có thể là một cám dỗ, tùy lúc.

    Bởi vì nhiều cám dỗ như thế, cho nên chống lại cám dỗ không phải là dễ. Nhiều khi ta bị cám dỗ mà cũng chẳng biết là đang bị cám dỗ. Chính vì vậy mà mọi trường phái tâm linh đều nhân cách hóa cám dỗ là ma quỷ. Trong thánh kinh Cám Dỗ là Satan, hay the Devil, tức là Chúa Quỷ (chẳng chỉ là cô hồn các đẳng, ma đói lang thang). Satan chỉ làm được một việc để hại bạn là cám dỗ, rỉ tai bạn, xúi bạn làm bậy. Satan không bóp cổ bạn, không gõ đầu bạn được như trong tiểu thuyết hay phim ảnh.

    Nhân cách hóa Cám Dỗ thành Satan để cho thấy cám dỗ rất là vi diệu, đủ đường đủ cách, mọi nơi, mọi lúc, trùng trùng điệp điệp, mình mới tránh được cám dỗ này thì liền có thể sa vào cám dỗ khác ngay. Như là thắng được cám dỗ và cho ông cụ ổ bánh mì, rồi tự khen thầm “Hôm nay mình có đức hạnh tốt.”

    Nhưng chắc là ai cũng biết chẳng có Chúa Quỷ nào cám dỗ ta cả. Ta tự cám dỗ ta chứ chẳng có quỷ nào vào đây, và chỉ ta có thể ngăn cám dỗ cho ta. Nhưng, vòng vây của cám dỗ thì như thiên la địa võng, chạy đâu cũng có thể bị bủa vây chằng chịt, cho nên nếu ta phải quan tâm chăm chú chống cám dỗ từng giây, thì e rằng ta chẳng còn làm gì được trong ngày, và trong cả đời.

    Vì vậy, ta cần tập miễn nhiễm đối với mọi cám dỗ (hay ít nhất là đối với đa số cám dỗ). Không phải là đánh chặn từng cám dỗ, mà làm cho tâm trí mình miễn nhiễm đối với mọi cám dỗ.

    Đó là cốt lõi của “vô ngã” – Không tôi. “Tôi” không thực sự có, thì “tôi” nào bị cám dỗ được.

    Trước mức đạt được “vô ngã”, tập Thiền được “nhất tâm bất loạn” (tâm tập trung, không rối loạn) cũng giúp cản được nhiều cám dỗ ngoài hàng rào, vì tâm trí không đi lang thang thì ít đụng cám dỗ. Nếu có đụng, thì tâm cũng nhận ra cám dỗ khá dễ dàng, vì tâm đang tĩnh lặng, và khả năng đuổi cám dỗ đi cũng cao.

    Trong dòng Kitô giáo thì dễ hơn. Tập trung vào Chúa, trong lòng lúc nào cũng sống với Chúa và trong Chúa, trái tim ta do đó luôn hiền dịu, tĩnh lặng và yêu thương. Thường thì có Chúa trong lòng, rất ít chuyện có thể cám dỗ được ta. Và nếu có gì cám dỗ làm ta xung động muốn chạy theo thì ta cũng có thể thấy được dễ dàng và cũng chặn lại được dễ dàng nhờ nhớ Chúa đang đứng bên ta. Điểm chính của phương thức này là luôn luôn sống với Chúa, từng giây trong ngày, không quên. Chứ mỗi tuần nói sống với Chúa chỉ một lần, như khi đang đọc kinh gì đó và có câu “sống cùng Chúa” trong kinh, đọc xong thì quên tuốt, hoặc miệng đọc và lòng chẳng biết đang đọc gì, thì cũng như không. Nối kết thường trực với Chúa, đó là nguyên tắc.

    Mình có ông bạn mục sư, 80 tuổi, ông ấy nói với mình: “Bây giờ tôi lớn tuổi rồi, tôi mới nghiệm ra điều đáng sợ nhất là cám dỗ, và tôi hiểu tại sao Jesus có câu đó trong Kinh Lạy Cha.”

    Chúc các bạn luôn nhận ra sự cám dỗ.

    Mến,

    Trần Đình Hoành