3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - TGM NGÔ QUANG KIỆT- CN24TN-C

  • Suy niệm Chúa Nhật 24 Thường Niên C

    Lời Chúa: Xh 32,7-11.13-14; 1Tm 1,12-17; Lc 15,1-32

    Suy niệm của ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt

    THIÊN CHÚA GIÀU LÒNG THƯƠNG XÓT

    Bài Phúc Âm vừa nghe là một trong những trang đẹp nhất của Tin Mừng. Có thể gọi đó là Tin Mừng của Tin Mừng. Vì chương 15 Phúc Âm Luca này được coi như bản tóm tắt tất cả Phúc Âm. Tin Mừng đó là Thiên Chúa Cha giàu lòng thương xót. Lòng thương xót của Thiên Chúa thực vô biên, dài, rộng, cao, sâu khôn lường, ta không thể nào hiểu thấu. Những bài sách thánh hôm nay hé mở cho ta mấy nét của lòng thương xót vô biên đó.

    1. Nét thứ nhất của lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa là: sự tha thứ

    Tình yêu đích thực không được đo bằng đam mê nồng cháy. Bởi những đam mê nồng cháy mau qua như một cơn bão lốc. Bão lốc qua đi chỉ để lại đổ vỡ điêu tàn.

    Tình yêu đích thực không được đo bằng hy sinh tận cùng. Người ta có thể hy sinh mạng sống vì của cải, danh vọng. Hy sinh như thế có thể chỉ vì bản thân mình chứ không phải vì người khác.

    Tình yêu đích thực được đo bằng sự tha thứ. Chỉ có yêu thực lòng, yêu tha thiết mới có thể tha thứ. Khi yêu người ta dám cho đi tất cả. Nhưng ít có ai cho đi sự tha thứ. Chính tha thứ mở cho ta cánh cửa dẫn vào thâm cung nhiệm mầu của tình yêu.

    Tha thứ là đặc tính của tình yêu Thiên Chúa. ta hãy đọc lại lịch sử dân Israel. Biết bao lần dân chúng phản bội, chống lại Thiên Chúa. Nhưng Chúa vẫn nhân từ tha thứ. Khi Môsê cầu nguyện trên núi, dân Do Thái đã phản bội, gom góp vàng bạc đúc tượng bò mà thờ. Chúa nổi giận muốn phạt họ. Nhưng khi Môsê nài xin Chúa, Chúa đã nguôi giận mà tha thứ cho dân.

    Phaolô ghét đạo Chúa, đi tìm bắt những người theo Chúa. Nhưng Chúa đã thương hoán cải ông. Hơn nữa, Chúa còn chọn ông làm Tông đồ cho Chúa.

    Người con bỏ nhà ra đi, phung phí hết tiền của cha, nhưng người cha già vẫn yêu thương chờ đời, tha thứ hết khi nó trở về.

    Sự tha thứ của Thiên Chúa đối với con người, nhất là người tội lỗi thực là vô biên. Sự tha thứ ây minh chứng tình yêu của Thiên Chúa đối với con người lớn lao biết chừng nào.

    1. Nét thứ hai của lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa. Đó là: sự đi tìm.

    Thiên Chúa sẵn sàng tha thứ, nhưng Người không chỉ ngồi đó chờ kẻ có tội trở về xin lỗi rồi mới thứ tha. Không, chính Thiên Chúa chủ động, có sáng kiến đi tìm con người. Đó là nét độc đáo trong tình yêu thương tha thứ của Thiên Chúa.

    Chính Chúa đi tìm Phaolô khi ông đang trên đường lầm lạc, có sáng kiến làm ông té ngựa để đưa ông trở lại với Chúa. Chính Chúa là người chăn chiên đi tìm con chiên bị lạc. Là người ra ngõ tìm đứa con bỏ nhà đi hoang. Cuộc đi tìm không phải dễ dàng. Người chăn chiên phải băng đồi vượt sông, luồn lách qua gai góc, dẫm đạp sỏi đá, chịu đựng nắng mưa, bất chấp thú dữ rình rập. Người phụ nữ phải thắp đèn soi vào mọi ngóc ngách trong nhà, lùa chổi vào những khe nứt nhỏ bé, kiên nhẫn moi móc tìm kiếm niềm hy vọng mong manh. Người cha phải vượt qua những thành kiến xã hội, lòng tự ái bị thương tổn, trái tim đau đớn vì yêu thương.

    Đi tìm là yêu thương. Còn hơn thế, đi tìm là đã tha thứ. Quả thật Chúa đã yêu thương ta trước. Người yêu thương ta trước khi ta biết Người. Người tha thứ cho ta trước khi ta xin lỗi. Người đi tìm ta trước khi ta trở về.

    1. Nét thứ ba của lòn thương xót vô biên của Thiên Chúa. Đó là: Thiên Chúa yêu thương từng người, dù rất bé nhỏ.

    Trong đời sống xã hội, những người bé nhỏ nghèo hèn thường bị bỏ quên: sống cô đơn, chết cô độc, chìm vào quên lãng. Nhưng trong trái tim Thiên Chúa, mỗi người đều chiếm một vị trí quan trọng. Mỗi người đều là duy nhất độc đáo, không thể thay thế được đối với Thiên Chúa. Càng bé nhỏ nghèo hèn lại càng chiếm vị trí quan trọng trong tình yêu Thiên Chúa.

    Một con chiên lạc có gì so với 99 con chiên còn lại. Giữ 99 con còn lại vừ nhàn nhã lại vừa có lợi. Đi tìm một con đi lạc vừa mệt nhọc lại vừa thiệt thòi. Nhưng trong tình yêu làm gì có tình toán thiệt hơn. Một con chiên nhỏ bé lạc loài đã chiếm hết trái tim của người mục tử nhân từ. Bao lâu chưa tìm được con chiên nhỏ bé gầy gò, lạc bầy ấy, lòng người mục tử ấy vẫn còn khắc khoải lo âu.

    Đứa con bỏ nhà ra đi, xài phí hết gia sản cha mẹ làm sao sánh được với đứa con trai ngoan ngoãn ở nhà, biết chăm lo công việc, luôn hiếu thảo phụng dưỡng mẹ cha. Ấy vậy mà người cha ăn không ngon, ngủ không yên, tắt tiếng cười, mắt mờ lệ, bao lâu đứa con hư hỏng chưa trở về.

    Thật kỳ diệu tình thương của Thiên Chúa. chính vì những tâm hồn bé nhỏ, tội lỗi, yếu đuối ấy mà Thiên Chúa đã sai Con Một Người xuống trần gian như lời Chúa Giêsu nói: “Những người bệnh mới cần đến thầy thuốc”.

    Thực là vô biên lòng thương xót của Thiên Chúa. lòng thương xót ấy lớn hơn cả trái tim của ta. Ơn lành của Thiên Chúa lớn hơn cả tội lỗi của ta. Sự tha thứ của Thiên Chúa lớn hơn cả trí tưởng tượng của ta. Tất cả chúng ta hãy đến với Người. Hãy mang theo những yếu đuối lầm lỡ của ta. Hãy cho Người xem vết thương từ lâu gặm nhấm trái tim ta. Hãy tâm sự nỗi buồn vô vọng của ta. Thiên Chúa Cha chúng ta Đấng giaù lòng thương xót. Không có tội lỗi nào Người không tha thứ,không có vết thương nào Người không chữa lành. Không có nỗi buồn nào Người không an ủi.

    KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG

    1. Kể ra vài nét của lòng thương xót của Chúa.
    2. Tại sao tha thứ là dấu chỉ rõ nhất của tình yêu?
    3. Cảm nhận được tình yêu và đáp lại tình yêu của Thiên Chúa. bạn có coi điều này là hệ trọng nhất trong đời không?
    Kính  chuyển:
    Hồng
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LINH MỤC MINH ANH -THỨ BẢY

  •  LM MINH ANH
     


    Thứ Bảy, Tuần XXIII Thường Niên, Năm Chẵn  

    -  1 Cr 10,14-22a  -  Lc 6, 43-49


    ĐO LƯỜNG TỪ BÊN TRONG

    “Không cây nào tốt mà sinh quả xấu, chẳng cây nào xấu mà sinh quả tốt!”.

    (LUCA 6, 43)

    Một nhà giáo dục nói, “Cuộc sống của chúng ta là những cánh đồng đầy cỏ dại; chúng không thể sản xuất dâu tây! Chúng ta có thể cắt cỏ, nhưng chỉ ngần ấy nỗ lực, sẽ không bao giờ tạo ra những quả dâu tây có thể chấp nhận được. Nếu thực sự muốn có loại quả đó, phải đào sâu hơn. Phải cày xới toàn bộ cánh đồng và bắt đầu lại với những cây mới!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Như những quả dâu tây đáng mong đợi, Lời Chúa hôm nay nói đến những phẩm chất đáng mong đợi nơi một môn đệ chân chính. Sự tốt lành của người môn đệ không chỉ đo lường bằng những hành vi bên ngoài nhưng được ‘đo lường từ bên trong’. Chúa Giêsu nói, “Không cây nào tốt mà sinh quả xấu, chẳng cây nào xấu mà sinh quả tốt!”.

    “Mỗi cây có thể nói lên chính nó bằng quả của mình!”, và “Lời nói của một người tuôn ra từ những gì lấp đầy trái tim người ấy!”. Hành vi ‘tốt thường xuyên’ của người môn đệ là dấu của một nội tâm lành mạnh, đó là một hành vi được ‘đo lường từ bên trong’. Bạn và tôi cần tập trung vào chiều sâu tâm hồn; nếu điều đó tốt, phần còn lại sẽ tự lo. Một thước đo khác là ‘cách nghe!’. “Nghe” bao gồm lắng nghe, hiểu, chấp nhận và thẩm thấu vào cuộc sống lời dạy và tầm nhìn của Thầy; hành vi tốt sau đó tự nhiên sẽ diễn ra ở mức độ rất dễ dàng. Ai áp dụng lời Chúa Giêsu vào cuộc sống, người ấy như kẻ xây nhà trên đá; lũ về, nhà vững! Trái lại, ai lắng nghe nhưng “không đem ra thực hành”, thì như người xây nhà trên cát; lũ về, nhà sập! Chúa Giêsu từng nói, “Không phải những ai nói, ‘Lạy Chúa, lạy Chúa’, là được vào Nước Trời!”.

    Dụ ngôn xây nhà trên đá cần đọc trong bối cảnh Giáo Hội sơ khai, nơi mà vào thời bắt bớ, một số người vẫn đứng vững, vì đức tin của họ đã bám rễ sâu; đang khi những người khác đã bỏ đi ngay từ dấu hiệu đầu tiên của áp bức. Ngày nay, cả khi không có sự công khai bắt bớ Kitô giáo, Kitô hữu vẫn sống trong một thời đại bị đe doạ nghiêm trọng. Không có nền tảng vững chắc, chúng ta rất dễ bị cuốn vào cơn lốc vật chất, chủ nghĩa tiêu thụ, chủ nghĩa khoái lạc và thuyết tương đối. Sự hấp dẫn của ‘các ngẫu tượng’ vốn được nhiều người say mê sẽ tác hại hơn, dù là ngấm ngầm, so với các cuộc tấn công thẳng vào đức tin, vốn được ‘đo lường từ bên trong’. Thư Côrintô hôm nay cảnh báo, “Anh em hãy xa lánh sự thờ lạy các ngẫu tượng!”. 

    Một lưu ý khác! Đôi khi, chúng ta sống trong sự an toàn sai lầm khi mọi thứ xem ra tốt đẹp. Khi không có các cám dỗ và thử thách lớn; hoặc có chăng, không đáng kể, chúng ta tự thuyết phục mình, tôi đang ở trên một nền tảng vững chắc. Coi chừng! Tôi có thể bị ru ngủ khi nghĩ rằng, tinh thần của tôi mạnh mẽ. Phải cẩn thận và hết sức khách quan, đây có thể là bảo mật giả!

    Anh Chị em,

    “Không cây nào tốt mà sinh quả xấu, chẳng cây nào xấu mà sinh quả tốt!”. Thiên Chúa gieo vào linh hồn chúng ta một điều gì đó còn quý hơn giống dâu tây gấp bội, đó là Thánh Thần. Thánh Thần ban đủ sức mạnh để chúng ta “cày xới toàn bộ cánh đồng” tận chỗ thâm sâu nhất, hầu biến nó thành một khu vườn hứa hẹn. Mỗi ngày, Lời Chúa và Mình Chúa như sương sa tưới mát khu vườn; chúng ta đem Lời ra thực hành, thẩm thấu vào từng giây phút của ngày sống; đương nhiên, kết quả không chỉ là những quả dâu tây có thể chấp nhận được, nhưng là những quả dâu tuyệt vời của Thánh Thần; đó là bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hòa và tiết độ. Vậy, hãy không ngừng chăm sóc mảnh đất tâm hồn, can đảm nhổ cỏ dại, nhặt sỏi đá mỗi ngày; nếu cần, tìm đến Bí Tích Giải Tội! Từ đó, đón nhận cách bình an mọi biến cố buồn vui, những đổi thay chẳng mấy vừa ý, những điều khó chịu từ người thân. Tâm hồn bạn và tôi sẽ rất bình an, một bình an được ‘đo lường từ bên trong’, vốn sẽ toả ra một nhân cách rạng rỡ bên ngoài. Đó là phẩm chất thật của người môn đệ mà Chúa Giêsu chờ đợi!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, con muốn sẵn sàng cho ‘ngày lũ về’, đừng để con ngủ mê trong cảm giác an toàn giả tạo. Giúp con “cày xới toàn bộ cánh đồng” hầu có một mùa dâu như Chúa mong!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     



     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ NAM

  •  LM MINH ANH
     
     
     
     
     Lễ SINH NHẬT ĐỨC MẸ, 8/9 (Thứ Năm, Tuần XXIII Thường Niên,
     
    Năm Chẵn  -  Mk 5, 2-5a  -    Mt 1,1-16.18-23
     

    MỘT LỊCH SỬ CÓ TÊN EMMANUEL

    “Người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa Ở Cùng Chúng Ta!”. (CÂU 23)

    Truyền thống kể rằng, Gioakim và Anna có một cuộc hôn nhân “chẳng đi đến đâu”; họ son sẻ! Vô cùng thất vọng, Gioakim đi theo đoàn chiên vào sa mạc, lưu lại chốn hoang dã một thời gian dài. Ở đó, sứ thần hiện ra báo cho ông, một đứa trẻ sẽ chào đời. Gioakim trở về với vợ ở Bethesda, ôm ấp hy vọng; quả thế, Anna đã mang thai, sinh hạ Maria. Thiên Chúa lấy những gì vô dụng để làm nên điều hữu dụng nhất, kiệt tác Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội, người sẽ cưu mang Giêsu, Emmanuel; với Ngài, lịch sử nhân loại nay trở nên ‘một lịch sử có tên Emmanuel!’.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Lời Chúa lễ Sinh Nhật Đức Mẹ tường thuật mầu nhiệm Nhập Thể vĩ đại với gia phả của Chúa Giêsu; trong đó, Con Thiên Chúa mặc lấy lịch sử tốt xấu của tổ tiên Ngài. Vậy mà, nhờ Ngài, lịch sử đó được định hình để làm nên lịch sử cứu độ, ‘một lịch sử có tên Emmanuel’, Thiên Chúa Ở Cùng Chúng Ta!

    Đó là một lịch sử được báo trước! Mikha, trong bài đọc hôm nay, đã nói tiên tri về Đức Mẹ; vị ngôn sứ nói đến ‘cái kết cứu độ’ của gia phả, “Ngài sẽ bỏ dân Ngài, cho đến khi một người nữ phải sinh, sẽ sinh con”. Với khôn ngoan thế gian, chúng ta không hiểu tại sao Thiên Chúa lại chọn trở thành một người. Trong gia phả của Chúa Giêsu, xuất hiện kẻ tốt, người xấu; hạng trung thành, kẻ bất tín; người hữu dụng, kẻ vô dụng. Thật khó hiểu, tại sao Thiên Chúa lại chuốc lấy những gì lầm lỗi, kém cỏi để biến nó thành của mình. Hoặc sao Ngài mặc lấy dòng dõi của tôi, lịch sử cá nhân tôi - cả điều tốt lẫn điều xấu - để định hình nó, cho nó trở thành lịch sử cứu rỗi cho chính tôi và cho những người khác; tại sao Ngài tiếp tục làm điều này? Khi nào thì đủ? Vậy mà Thiên Chúa nói, và sẽ luôn có thể nói, Ta có thể làm được gì nữa cho con?”.

    Gia phả của Chúa Giêsu bắt đầu với Abraham, một con người thánh thiện, đầy niềm tin; nhưng qua năm tháng, lịch sử của dòng dõi ấy vấy bao tội lỗi. Vì thế, khi mang lấy huyết thống của dòng tộc này, Con Thiên Chúa muốn cứu lấy không chỉ dòng dõi Abraham, nhưng còn cứu lấy cả nhân loại trước Abraham và sau Abraham; cả những ai thuộc về Abraham hay không thuộc về Abraham. Tắt một lời, Ngài ôm lấy kiếp người, trọn vẹn với vui buồn nhân thế của nó; một kiếp nhân sinh đang bị xâu xé bởi tội nguyên tổ. Ngài đi vào trong chính lịch sử của nó, một lịch sử mà Ngài sẽ định hình nên lịch sử cứu độ. Và để làm được công việc đó; Ngài phải đi vào nhân loại này, và nhất định Con Thiên Chúa cần có một người mẹ.

    Sinh Nhật Maria báo trước Sinh Nhật Chúa Giêsu. Ngài đã làm người; có cha, có mẹ, có huyết thống. Ngài khiêm nhường chen mình vào dòng tộc con người chán chường, đầy khiếm khuyết này, hầu cứu độ nó. Để làm điều đó, Ngài phải ở với con người, ở cùng con người; và nhờ Ngài, lịch sử con người trở nên ‘một lịch sử có tên Emmanuel’, Thiên Chúa Ở Cùng Chúng Ta!

    Anh Chị em,

    “Thiên Chúa Ở Cùng Chúng Ta!”. Chúng ta không biết mầu nhiệm Nhập Thể và nhiệm cục Cứu Độ của Thiên Chúa sẽ thế nào nếu không có Đức Maria. Chiêm ngắm con người tuyệt vời của Mẹ, chúng ta thấy Mẹ như hòn đất sét trong tay người Thợ Gốm tài hoa có tên là Thiên Chúa, Đấng nắn nên Mẹ. Mừng sinh nhật Mẹ, chúng ta nhớ đến sinh nhật thiêng liêng của mình ngày được rửa tội. Chớ gì, mỗi người chúng ta cũng biết ngoan nguỳ và khiêm hạ như Đức Mẹ, và Chúa cũng sẽ nắn đúc chúng ta nên một kiệt tác của Ngài; và lịch sử mỗi người cũng được định hình để trở nên một lịch sử cứu rỗi cho chính mình, cho người khác và cho cả nhân loại. Và rồi đây, như Đức Mẹ, bạn và tôi cũng có thể reo lên, “Tôi hớn hở vui mừng trong Chúa!” như tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca; vì lẽ, với Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa, lịch sử của cuộc đời bạn, cuộc đời tôi, cũng là ‘một lịch sử có tên Emmanuel’, một lịch sử được Thiên Chúa xót thương!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    Lạy Chúa, như Mẹ, xin giúp con mềm mỏng với ân sủng Thánh Thần; nhờ đó, lịch sử đời con cũng được định hình nên lịch sử cứu rỗi cho linh hồn con và linh hồn anh chị em con!”, Amen.

     

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ SÁU

  •  LM MINH ANH
     
     

    KHÔNG SỢ SAI LẦM

    Thứ Sáu, Tuần XXIII Thường Niên, Năm Chẵn  

    -  1 Cr 9,16-19. 22b-27  -  Lc 6, 39-42 

    “Khốn cho tôi, nếu tôi không rao giảng Phúc Âm!.(1 COR 9, 16)

    Một người bạn nói với mục sư Adoniram Judson rằng, một bài báo đã ví anh như một số tông đồ. Judson trả lời, “Tôi không muốn giống Phaolô hay bất kỳ ai khác. Tôi muốn giống Chúa Kitô! Tôi chỉ muốn theo Ngài, uống Thánh Linh của Ngài, đặt chân tôi vào dấu chân Ngài, sống lời Ngài, và dạy lời Ngài mà ‘không sợ sai lầm’. Ồ, tôi muốn giống Chúa Kitô thôi!”

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Tôi muốn giống Chúa Kitô thôi!”. Phải chăng đây cũng là ý chí kiên định của Phaolô khi ngài quyết tâm đánh đổi tất cả để nên giống Chúa Kitô, có Chúa Kitô, và muốn muôn dân biết Chúa Kitô, “Khốn cho tôi, nếu tôi không rao giảng Phúc Âm!. Uống Thánh Linh của Chúa Kitô, sống lời Ngài, Phaolô can đảm bôn tẩu, rong ruổi, loan báo Tin Mừng Đức Kitô mà ‘không sợ sai lầm’.

    Thế nhưng, với chúng ta, phải bắt đầu từ đâu? Phải rao giảng làm sao mà ‘không sợ sai lầm?’. Như Phaolô, vị tông đồ dân ngoại, coi “mọi sự như rác rưởi trước mối lợi tuyệt vời là được biết Đức Kitô”; trước hết, chúng ta phải được nung nấu bởi tình yêu của Chúa Kitô, hiểu biết Ngài nhờ quyền năng của Thánh Thần. Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu sẽ giải thích điều này rõ hơn; Ngài nói, “Người mù có thể dắt người mù được sao?”. Nghĩa là, trước tiên, tông đồ phải là người biết thật rõ, thấy thật rõ, mình đang đi đâu, trên con đường nào, và sẽ dẫn đến đâu? Là một người chỉ đường, rao giảng Chúa Kitô, chúng ta cần xác tín, ngoài con đường Giêsu, không có con đường nào khác! Ngài là Đấng đến từ Chúa Cha, nên Ngài biết rõ đường. Hãy suy gẫm về tầm quan trọng và vị trí trung tâm của Chúa Kitô đối với hành trình tiến về Nhà Cha của chính chúng ta và của những người chúng ta sẽ hướng dẫn mà ‘không sợ sai lầm!’.

    Thứ đến, người dẫn đưa người khác đến với Chúa, chúng ta cần có ‘một lo lắng’ nào đó; không phải sợ hãi, nhưng thực sự là không thể coi thường! Trước trách vụ lớn lao và cấp bách đó, cách khôn ngoan nhất là chúng ta dựa vào Giáo Hội. Chúa Giêsu không chỉ thiết lập Giáo Hội để tiếp tục sự dạy dỗ của Ngài, nhưng còn ban cho Giáo Hội ân sủng Thánh Thần để gìn giữ Giáo Hội khỏi sai lầm. Chúng ta không cậy mình, nhưng biết rằng, tôi không hề lẻ loi. Sự tự tin của chúng ta cần bắt nguồn từ sự hiểu biết rằng, chúng ta đang ở trong Giáo Hội, hợp nhất với Giáo Hội và thực hành giáo huấn của Giáo Hội.

    Học tập là một ‘tiến trình thường huấn’ kéo dài suốt đời; vậy mà, chúng ta hay coi thường, không cần đào sâu cho mình những hiểu biết đức tin. Vì thế, tuy không sợ sai lầm, nhưng việc giảng dạy của chúng ta thường chỉ dừng lại ở cấp Rước Chúa lần đầu hoặc Thêm Sức! Tại sao, vì chúng ta tự mãn, chúng ta không biết mình ‘nghèo’, nên những người chúng ta dạy dỗ không bao giờ ‘giàu’; và như thế, không ít người lớn chỉ được chúng ta đào tạo với những gì đủ cho một đứa trẻ! Vậy hãy học biết Chúa Kitô mỗi ngày, đào sâu đức tin, suy tư, nghiên cứu, chiêm ngắm những mầu nhiệm của Ngài; đồng thời, cho phép ân điển Thánh Thần biến đổi cuộc sống chúng ta mỗi ngày. Được như thế, chúng ta mới có thể nâng cao đời sống đức tin, làm nóng sốt hồn tông đồ nơi chính mình và nơi những người chúng ta hướng dẫn mà ‘không sợ sai lầm’.

    Anh Chị em,

    “Khốn cho tôi, nếu tôi không rao giảng Phúc Âm!. Chớ gì mỗi người chúng ta có chung một thao thức như Phaolô! Vậy mà, chúng ta chỉ có thể rao giảng Chúa Kitô, giúp đỡ và dạy dỗ người khác đến với Ngài bằng chính những gì chúng ta đã học biết và nhận được từ Ngài. Ngài là vị Thầy, Hướng Đạo thông thái, Đức Hôn Phu tuyệt vời của Hiền Thê Giáo Hội vốn là người mẹ khôn ngoan nhất của chúng ta. Ngài còn là Thầy Thuốc đa khoa có thể chữa lành sự loà, đánh bại mọi tội lỗi, băng bó mọi thương tích, nâng đỡ bao yếu đuối và lấp đầy những nông nổi của chúng ta. Được như thế, chúng ta có thể dẫn dắt người khác mà ‘không sợ sai lầm!’.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, xin hạ thấp dãy núi tự mãn nơi con, cho con biết mình ‘nghèo’; xin dạy con mỗi ngày trên đầu gối Giáo Hội. Từ đó, con làm cho anh chị em con ‘giàu’ mà ‘không sợ sai lầm!’”, Amen.

     

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - CN24TN-C - VIETBUI

Subcategories