3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ BẢY

  •  LM MINH ANH
     
     
    Thứ Bảy, Tuần XXI Thường Niên, Năm Chẵn, Nhớ Thánh Mônica, 27/8   -  1 Cr 1, 26-31  -   Mt 25, 14-30
     

    TIẾN VỀ PHÍA TRƯỚC

    “Những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn!”.

    Hôm nay, Giáo Hội kính thánh Mônica, một tớ nữ tài giỏi đã làm lợi cho Chủ được năm nén khác. Người ta nói, tất cả các thiên truyện trên thế giới có thể được giảm xuống chỉ còn năm hoặc sáu; một trong số đó là, “Hãy Trở Về Nhà!”. Mônica đã dành cả cuộc đời để đưa con trai, Augustinô, trở về nhà của nó, “Giáo Hội”. Cô là một người mẹ luôn giục con ‘tiến về phía trước!’.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Cả cuộc đời Mônica và Lời Chúa hôm nay tiết lộ cách thức hoạt động của Thiên Chúa, “Những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn!”. Ngài chọn chúng ta, trao tặng mỗi người những ân tứ khác nhau; không phải vì chúng ta xứng đáng, nhưng vì chúng ta đáng được Ngài yêu! Để từ đó, với ân sủng Ngài, ngày mỗi ngày, mỗi người có thể ‘tiến về phía trước!’. Phía trước ở đây chính là Thiên Chúa, cung lòng Ngài, nơi mỗi người “hưởng sự vui mừng của Chủ”.

    Trong bài đọc thứ nhất, Phaolô cho thấy tất cả chỉ vì tình yêu vô ngần vô hạn của Thiên Chúa, “Hãy xem ơn kêu gọi của anh em, không có mấy người khôn ngoan theo xác thịt, không có mấy người quyền thế, không có mấy người sang trọng”. Tất cả là ân sủng; để từ đó, chúng ta “được ở trong Chúa Kitô”; “được thánh hoá”, “được cứu rỗi” bởi Ngài, mà ‘tiến về phía trước’ nhờ Ngài. Thánh Vịnh đáp ca thật sâu sắc, “Hạnh phúc thay dân nào Chúa chọn làm gia nghiệp!”.

    Với bài Tin Mừng, Matthêu cho thấy Thiên Chúa phân phát các ân huệ của Ngài theo như ý Ngài muốn, Ngài giao cho mỗi người một số vốn; kẻ ít người nhiều, không ai không có. Ngài tặng ban những gì chúng ta cần để trổ sinh hoa trái cho Vương Quốc, và Ngài ước mong mỗi người sử dụng quà tặng đó một cách có trách nhiệm và chuyên cần. Không có hai người giống nhau hoàn toàn, và Thiên Chúa coi mỗi người như duy nhất được tạo dựng theo hình ảnh Ngài. Chúng ta phải chân thành đáp lại Ngài bằng cách sử dụng tối đa những tài năng Ngài ban.

    Những tôi tớ giỏi giang đầu tư và thu lợi về cho Chủ đã hiểu mục đích đời họ và thời gian họ có thể sử dụng. Những người này hào phóng với tất cả những gì Chủ ban, họ làm nó sinh hoa kết trái; họ nhận được phần thưởng là sự thân mật hơn và được giao nhiều trách nhiệm hơn. Cũng thế, mỗi người chúng ta được dành một khoảng thời gian để sử dụng các ân huệ của mình để làm vinh danh Chúa và cứu các linh hồn. Chúng ta phải cần mẫn mỗi ngày, để cuối cùng, làm sao nghe được những lời tương tự, “Khá lắm, hỡi tôi tớ tài giỏi và trung thành!”.

    Vậy mà, đôi khi, chúng ta bị tê liệt vì sợ hãi hoặc do một thận trọng sai lầm nào đó khi không làm gì cả, hoặc chỉ cố gắng bảo vệ bản thân! Chúng ta coi thường quà tặng của Chúa hoặc nghĩ rằng, tôi được ban rất ít nên coi đó như lý do để biện minh cho việc không nỗ lực hoặc không sinh lợi cho Ngài. Chúng ta đổ lỗi cho hoàn cảnh, cho người khác; nhưng sự thật là đang lơ là trong việc tạo ra những trái trăng Chúa muốn. Chúa không đợi năm nén từ người đã nhận một nén. Lẽ ra Ngài cũng sẽ vui mừng với người được trao chỉ một nén; thế nhưng, đầy tớ lười biếng ấy đã khép mình vào chủ nghĩa vị kỷ, tự ái, bởi anh không muốn ‘tiến về phía trước!’.

    Anh Chị em,

    “Những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn!”. Hãy ghi khắc sự thật này để nhận ra hồng ân của Chúa; từ đó, như Mônica hèn mọn, đã đưa chồng con ‘trở về nhà’, chúng ta quyết tâm sử dụng tài năng Chúa ban để đưa những ai đi lạc ‘về nhà’, về cung lòng Cha; chúng ta mang lợi nhuận tối đa về cho Ngài! Để ‘tiến về phía trước’ và trưởng thành trên đường nên thánh, chúng ta không được sợ hãi; nhưng phải có niềm tin. Những hình ảnh sai lầm về Thiên Chúa như Ngài keo kiệt, hà khắc… sẽ làm cho cuộc sống chúng ta cằn cọc, ‘vô sinh’; và sợ hãi sẽ khiến chúng ta tê liệt, tự huỷ. Trong đời sống Kitô hữu, không ai đứng một chỗ; hoặc sẽ lùi, hoặc sẽ ‘tiến về phía trước’; nhận nhiều hơn, hoặc mất đi những gì mình có. Bạn muốn thế nào?

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, Chúa không đòi hỏi con phải thành công, Chúa chỉ cần con trung thành. Xin giúp con trung tín với ơn gọi đã lãnh nhận, để con có thể luôn ‘tiến về phía trước!’”, Amen.

     

    Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ SÁU

  •  LM MINH ANH
     
    Thứ Sáu, Tuần XXI Thường Niên, Năm Chẵn  
    -  1 Cr 1, 17-25  -  Mt 25, 1-13
     

    CHỨNG NHÂN CHO MỘT TÌNH YÊU BỜ

    “Chúng tôi rao giảng Chúa Kitô chịu đóng đinh trên thập giá!”.

    Nigel Wright nói, “Thiên Chúa không phải là tác giả của điều ác, Ngài là tác giả của sự sáng tạo và rủi ro vốn có trong nó. Thập giá có ý nghĩa rằng, kẻ đau khổ nhất vì tội lỗi là chính Thiên Chúa, không phải con người! Chính bằng cái chết của Chúa Kitô trên thập giá, quyền lực sự ác mới thực sự bị đánh bại; Ngài là ‘chứng nhân cho một tình yêu vô bờ!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Tư tưởng của Nigel Wright được gặp lại qua bài đọc Côrintô hôm nay, một trong những bản văn hay nhất nói về thập giá! Chúa Kitô là ‘chứng nhân cho một tình yêu vô bờ’ của Thiên Chúa Cha! Trước tình yêu đó, con người có thể đón nhận hay chối từ. Tin Mừng hôm nay nói đến hai nhóm trinh nữ, biểu tượng cho việc đón nhận hay từ chối Ngài, ‘Chàng Rể’ có tên Giêsu Kitô. 

    Trước hết, Phaolô cho thấy sự khôn ngoan của Thiên Chúa thể hiện nơi thập giá Đức Kitô; dù với thế gian, thập giá là một điên rồ. Phaolô xác tín, “Vì chưng, người Do Thái đòi dấu lạ, người Hy Lạp tìm khôn ngoan; còn chúng tôi, chúng tôi rao giảng Chúa Kitô chịu đóng đinh trên thập giá”. Cảm nghiệm được tình yêu của Thiên Chúa nơi Chúa Kitô chịu đóng đinh, Phaolô không ngần ngại sống chết cho Ngài, “Tôi sống nhưng không còn là tôi sống, mà Chúa Kitô sống trong tôi!”; và con người này thật sự đã trở nên ‘chứng nhân cho một tình yêu vô bờ’ ấy. Thập giá Chúa Kitô vượt quá mọi trí hiểu. Nó không đòi hỏi phải thông minh học hỏi nhiều; nó có thể được nhận biết, yêu mến, bởi một người hoàn toàn mù chữ. Thập giá không phải là một thông điệp về chiều sâu trí tuệ, một lời sống động công bố một chân lý ngàn đời, “Thiên Chúa Là Tình Yêu”, đúng như Thánh Vịnh đáp ca tán tụng, “Tình thương Chúa chan hoà mặt đất!”.

    Thứ đến, đón nhận hay chối từ tình yêu ấy là tự do của mỗi người! Tin Mừng nói đến mười trinh nữ đi đón chàng rể; trong đó, năm cô khôn ngoan, mang đèn, dầu đầy bình, đón được chàng; năm cô khờ dại mang đèn, không đem dầu theo, bị bỏ lại bên ngoài. Chàng rể ở đây chính là Chúa Kitô, như có lần, Ngài ví mình như một chàng rể. Với cái nhìn của Phaolô hôm nay, chàng rể chính là Chúa Kitô, một Chàng Rể bị đóng đinh trên giá gỗ để cứu lấy con người, ban cho nó hạnh phúc, hưởng kiến sự sống đời đời. Như vậy, Chàng Rể Giêsu Kitô, hiện thân của Đấng Cứu Độ, là ‘chứng nhân cho một tình yêu vô bờ’ của Cha trên trời. Vậy bạn thuộc nhóm trinh nữ khôn ngoan hay nhóm trinh nữ ngơ khờ; bạn đón được Ngài không? Bạn đang bỏ lỡ điều gì quan trọng nhất trong cuộc sống? Không chuẩn bị trước có thể dẫn đến những rắc rối không đáng có, và thậm chí là thảm hoạ! Áo phao để lại trên bờ khi thuyền đang chìm thì có ích gì?

    Anh Chị em,

    “Chúng tôi rao giảng Chúa Kitô chịu đóng đinh trên thập giá!”. Được tình yêu Chúa Kitô chiếm hữu, Phaolô say mê Ngài; chịu thương, chịu khó để loan báo Ngài; và cuối cùng, đổ máu mình minh chứng ơn cứu độ của Ngài. Như Phaolô, suốt hai ngàn năm qua, bao con người đã được tình yêu Ngài thúc bách, trở nên ‘chứng nhân cho một tình yêu vô bờ’. Cũng chính cách thức ấy, Thiên Chúa mời gọi chúng ta hôm nay trở nên chứng nhân, tỉnh thức với mọi bất trắc, hy sinh trong đời, biết đón nhận những khốn khó không thể tránh với mong ước hiệp thông với Đấng Chịu Đóng Đinh ấy. Được như thế, là chúng ta đang chuẩn bị dầu đèn cho mình. Vậy hãy tập trung vào hiện tại, ‘ở đây, lúc này’, cho dù lúc này có thể là lúc chúng ta đang vác lấy thập giá nặng nhất; và cho dù Chàng Rể đến sớm hay muộn, sẽ không thành vấn đề, Ngài đã luôn là một phần trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Bấy giờ, chính chúng ta cũng đã trở thành ‘chứng nhân cho một tình yêu vô bờ’ khi yêu mến ôm chặt thập giá đời mình!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, để có thể trở nên ‘chứng nhân cho một tình yêu vô bờ’, xin giúp con chọn Chúa mỗi ngày, dù là phải chọn ‘một Chúa trên thập giá’. Giúp con chọn một cách quyết liệt nhất!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồn

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ NĂM

  • LM MINH ANH

    Thứ Năm, Tuần XXI Thường Niên, Năm Chẵn  -  1 Cr 1, 1-9  -  Mt 24, 42-51

    HỚN HỞ REO CA

    “Lạy Chúa, con chúc tụng Thánh Danh muôn thuở muôn đời!”.

    Mark Zuckerberg, tỷ phú trẻ, chủ Facebook, đã viết cho đứa con thứ hai, ngày cậu bé chào đời, “August, chào mừng con đến với thế giới! Thế giới có thể rất khắc nghiệt, nhưng quan trọng là con phải có thời gian để vui đùa. Tuổi thơ thật huyền nhiệm, con chỉ có một lần để làm trẻ thơ. Do đó, đừng nghĩ nhiều về tương lai, đã có ba mẹ, vốn sẽ làm mọi thứ có thể để biến thế giới này tốt đẹp hơn cho con và mọi đứa trẻ ở thế hệ con được ‘hớn hở reo ca!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Không riêng gì Mark Zuckerberg mà hầu hết mọi cha mẹ trên thế giới đều mong ước cho con mình không chỉ tuổi thơ mà cả cuộc đời được ‘hớn hở reo ca’. Cha mẹ trần gian còn như thế, phương chi Thiên Chúa, Cha chúng ta trên trời. Đó là giấc mơ của Ngài dành cho từng người. Và để giấc mơ ấy có thể hoá thực, Lời Chúa hôm nay nói đến tỉnh thức, như là điều kiện để con cái Chúa có thể reo ca. Bấy giờ, ngày sống của chúng ta sẽ là một lời tán dương liên lỉ, “Lạy Chúa, con chúc tụng Thánh Danh muôn thuở muôn đời” như tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca.

    Thư Côrintô hôm nay cho thấy một Phaolô đang ‘hớn hở reo ca’ khi ngài cảm nhận một niềm vui thánh thiện nơi giáo đoàn của mình, “Tôi hằng cảm tạ Chúa thay cho anh em. Trong Ngài, anh em được tràn đầy mọi ơn. Chính Ngài sẽ ban cho anh em bền vững đến cùng, không gì đáng trách trong ngày Đức Giêsu Kitô Chúa chúng ta ngự đến”; ngài nói “Chúa Kitô lại đến”, và cảm tạ khi biết họ tỉnh thức. Với Tin Mừng, Chúa Giêsu ví mình như trộm trong đêm, như chủ chợt về. Ngài nói, hãy tỉnh thức vì không biết giờ nào trộm viếng, chủ về; với thế giới, đó là ngày thế mạt; với mỗi người, đó là giờ lâm chung! Chúa không cố ý đến bất ngờ để bắt quả tang ai, nhưng Ngài mời chúng ta tỉnh thức và kiên trì chờ đợi. Chờ đợi là một thách đố của tình yêu. Ai biết chờ, người ấy biết yêu! Thật ra, Chúa không đến bất ngờ, chỉ bất ngờ với ai không tỉnh thức; bởi Chúa biết, nhiều người thức mà không tỉnh, nhiều người tỉnh mà không thức!

    Thức mà không tỉnh là mê. Ở đây không nói đến mê ngủ, nhưng nói đến mê lầm, mê muội, mê đắm. “ đến nỗi quên Chúa, quên người, quên cả chính mình; quên ruột rà, quên bà con; và nhất là quên nhân cách, quên lương tâm, quên linh hồn. Thức mà không tỉnh là thế! Tỉnh mà không thức là thấy điều lành nhưng không ao ước; có ao ước cũng không thực hiện; thực hiện cũng chẳng gắng sức; gắng sức lại ngại hy sinh; hy sinh lớn nhất vẫn là từ bỏ cái tôi, từ bỏ chính mình. Bởi thế, sẽ không ngạc nhiên khi người ta định nghĩa, “Hoả ngục là nơi được lát bằng những thiện chí”. Tỉnh mà không thức là vậy!

    Anh Chị em,

    “Lạy Chúa, con chúc tụng Thánh Danh muôn thuở muôn đời!”. Chúa muốn chúng ta hồn nhiên vui đùa “chúc tụng Thánh Danh” như những trẻ thơ trước mặt Ngài. Sở dĩ, một đứa trẻ có thể hồn nhiên vì nó biết cha mẹ luôn để mắt đến nó, và nó cũng luôn hướng mắt về họ. Đó chính là sự tỉnh thức Chúa Giêsu mong đợi! Như “Tuổi thơ thật huyền nhiệm, mà mỗi người chỉ có một lần để làm trẻ thơ”, thì mỗi người chúng ta cũng chỉ có một đời để sống. Bởi thế, thay vì quá chú tâm vào những sự dưới thế, chúng ta hãy biết ngước mắt về trời, hướng lòng lên Chúa, giữ mình sạch tội và ra sức làm điều đẹp lòng Ngài. Được như thế, đích thị, chúng ta đã sống tỉnh thức! Thánh Phaolô nói, “Dù khi ăn, dù khi uống, dù khi làm việc gì, anh em hãy làm vì sáng danh Chúa!”. Tắt một lời, dù ở đấng bậc nào, chúng ta chu toàn bổn phận mình, nghiêm túc sống từng giây phút hiện tại, với xác tín rằng, tôi đang được Chúa yêu thương. Và như thế, chúng ta khác nào một trẻ thơ ngày ngày ‘hớn hở reo ca’ trước mặt Thiên Chúa, Cha của mình!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, để mỗi ngày có thể ‘hớn hở reo ca’, xin giúp con biết giữ tâm hồn mình luôn trong trắng như tâm hồn của một trẻ thơ!”, Amen.

     

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - TGM VŨ VĂN THIÊN

  •  
    Kim Vu

     

    CHỌN CHỖ CUỐI

     

    Sống khiêm tốn là một lời khuyên thường thấy trong kho tàng văn hoá Đông cũng như Tây, kim cũng như cổ.  Sống giữa trời đất mênh mông, con người thật nhỏ bé, cần phải thành thật nhận ra sự nhỏ bé ấy.  “Khiêm tốn bao nhiêu cũng chưa đủ, tự kiêu một chút cũng là thừa” – người xưa nói thế. 

    Cuộc đời chính là sự tôi luyện để biết học khiêm tốn và tránh xa tự kiêu.  Chỉ một chút tự kiêu cũng có thể làm người ta danh bại thân liệt đổ vỡ sự nghiệp không thể cứu vãn.  Lão Tử lấy hình ảnh nước để nói về sự khiêm tốn: “Bậc trọn lành giống như nước.  Nước khéo làm ích cho muôn loài mà không tranh giành, ở chỗ mọi người đều ghét, cho nền gần Đạo” (Đạo Đức Kinh, chương 8).  Bậc thánh nhân cũng phải như vậy, phải sống cuộc đời khiêm cung từ tốn, quên mình vì người, không tự cao tự đại, có như thế mới gần Đạo gần Trời.

     

    Sống khiêm tốn cũng là chủ đề chính của các bài đọc Lời Chúa hôm nay, dù mỗi bài đọc khai thác đề tài này ở một góc nhìn khác nhau.  Sách Huấn Ca của người Do Thái là một cuốn sách thuộc thể loại “văn chương khôn ngoan.”  Nội dung sách này cũng tựa như những ca dao tục ngữ của người Việt chúng ta.  Điều khác biệt ở chỗ đây là Sách Thánh, tức là được Thần Linh Chúa soi sáng cho các tác giả viết ra.  Tác giả vừa như một bậc thầy khôn ngoan giáo huấn, vừa như một người cha nhẹ nhàng khuyên răn, với mục đích giúp con cái nên người.  Những lời khuyên chân tình này sẽ đi cùng với các con trải dài suốt năm tháng, để góp phần hình thành nhân cách và giúp con nên người hoàn thiện.  “Càng làm lớn, con càng phải tự hạ.”  Lời khuyên này sẽ được nhắc lại trong giáo huấn của Chúa Giêsu: “Ai muốn làm lớn giữa anh em, thì phải làm người phục vụ anh em.  Và ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ anh em” (Mt 20, 27).  Nét độc đáo được nêu trong sách Huấn Ca, là “Thiên Chúa được tôn vinh nơi các kẻ khiêm nhường.”  Hãy chiêm ngưỡng Chúa Giêsu, Người là Thiên Chúa cao sang đã hạ mình sống thân phận con người như chúng ta, và Thiên Chúa đã được tôn vinh qua sự khiêm nhường, nhất là qua cuộc khổ nạn và phục sinh vinh quang của Người.  Khi sống khiêm nhường, chúng ta nên giống Chúa Giêsu, để rồi nhờ Người mà đến cùng Chúa Cha.  Thiên Chúa được nhận biết, được yêu mến và được tôn vinh qua sự khiêm nhường của chúng ta là những con cái của Ngài.

     

    Khiêm nhường là gì?  Thánh Tôma Aquinô trả lời: “Đó là một nhân đức đặc biệt, hệ tại ở sự tuân phục của con người đối với Thiên Chúa, và vì Thiên Chúa, hạ mình vâng phục những người khác.”  Theo Thánh Tôma, cách đối xử với tha nhân chỉ được gọi là khiêm nhường đích thực, khi nó được thực hiện “vì Thiên Chúa.”

     

    Trong truyền thống Kinh Thánh, người khiêm nhường cũng là người khó nghèo và là người công chính.  Họ luôn tín thác cậy trông nơi Thiên Chúa.  Tác giả Thánh vịnh 67 đã diễn tả niềm vui và hạnh phúc của người công chính (Đáp Ca). Họ là những người được Chúa chúc phúc và nâng đỡ chở che. Cuộc đời họ sẽ luôn thư thái và an bình. Họ sẽ dễ dàng vượt qua những gian nan thử thách, vì có Chúa luôn ở cùng.

     

    Thánh Luca đã kể lại sự việc Chúa Giêsu đi dự tiệc.  Nhân dịp này, Chúa giáo huấn các tông đồ về sự khiêm nhường.  Trong xã hội Việt Nam, xưa cũng như nay, chỗ ngồi dự tiệc còn quan trọng hơn cả thực phẩm trên bàn tiệc, vì nó khẳng định vị thế của người được mời.  Thực ra, Chúa dùng hình ảnh chỗ ngồi trong bữa tiệc để giáo huấn chúng ta về sự khiêm nhường trong cuộc sống.  Trong thực tế, đôi khi chúng ta giả bộ khiêm nhường, mà chưa chắc đã thực tâm sống nhân đức ấy.

     

    Trong phần cuối của bài Tin Mừng, Chúa Giêsu còn dẫn chúng ta đi xa hơn, với lời mời gọi thực thi bác ái và quan tâm đến những người bất hạnh, những người bị lãng quên.  Những của cải làm phúc cho người nghèo sẽ không bị rơi vào quên lãng, nhưng được Thiên Chúa ghi nhận và Ngài sẽ thưởng công cho người nào rộng rãi đối với tha nhân.

     

    Khuynh hướng tự nhiên nơi con người bao giờ cũng muốn thể hiện mình.  Ngày nay, nhiều người khoe khoang học thức và bằng cấp (nhiều khi lại là bằng cấp mua!).  Thực tế, “con người không giá trị ở cái mình có, nhưng giá trị ở điều mình là” (ngạn ngữ Pháp).  Giá trị đích thực không ở bằng cấp, nhưng là ở con người có kiến thức và biết sử dụng kiến thức đi liền với bằng cấp ấy.  Khiêm tốn bao nhiêu cũng không đủ, tức là còn phải khiêm tốn suốt đời.  Cũng vậy, người tín hữu không bao giờ tự cho là đã đạt được sự hoàn hảo nơi bản thân, nhưng còn phải gắng sức phấn đấu để đạt tới mức “hoàn hảo như Cha trên trời” như Chúa Giêsu mời gọi.

     

    Ông John Wooden (1910-2020), huấn luyện viên nổi tiếng môn bóng rổ người Mỹ, đã viết như sau:

     

    Tài năng do Chúa Trời cho, hãy khiêm tốn.
    Danh tiếng do người khác cho, hãy biết ơn.
    Tính tự phụ do tự ta cho, hãy cẩn thận

     

    “Chọn chỗ cuối” là một cách nói gợi hình, không chỉ là một vị trí hoặc một không gian, nhưng đúng hơn là một thái độ sống trong cuộc đời.  Một cách thiết thực, chọn chỗ cuối là biết thu mình lại để Chúa được tôn vinh, và cũng giúp anh chị em được hạnh phúc. 

    Xin Mẹ Maria giúp chúng ta biết sống khiêm tốn, để có thể thân thưa với Chúa lời “xin vâng” như Mẹ.

     

    TGM Giuse Vũ Văn Thiên

     

     

    --
     
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - NỘI NGUYỄN - CN22TN-C

  •  
    Song Loi Chua
     

    SỐNG VÀ CHIA SẺ LỜI CHÚA HÔM NAY

    CHÚA NHẬT XXII THƯỜNG NIÊN NĂM C (28/8/2022)

    SỐNG KHIÊM NHƯỜNG VÀ VÔ VỊ LỠI

    [Hc 3,17-18.20.28-29; Dt 12,18-19.22-24a; Lc 14,1.7-14]

     

    I. DẪN VÀO PHỤNG VỤ

    Tội con người dễ phạm nhất là tội kiêu ngạo tức tự cao tự đại. Một khi đã tự cao tự đại thì điều tất yếu sẽ xẩy ra là coi khinh người khác. Thường tội kiêu ngạo chỉ xẩy ra trong cõi lòng sâu kín nhưng nhiều khi lại được che đậy bằng những lời khiêm tốn lạ thường, khiến nhiều người bị lừa.

    Nhưng Thiên Chúa thì không thể bị lừa, vì Người thấu suốt cõi lòng và tâm tư thầm kín của con người. Thái độ làm Thiên Chúa vui lòng nơi con cái Người là thái độ khiêm nhường tự hạ và vô vị lợi. Chẳng những khiêm nhường tự hạ và vô vị lợi trước mặt Thiên Chúa mà còn khiêm nhường tự hạ và vô vị lợi trong cách sống với tha nhân nữa!

    II. LẮNG NGHE LỜI CHÚA TRONG BA BÀI THÁNH KINH

    2.1 Lắng nghe Lời Chúa trong bài đọc 1 (Hc 3,17-18.20.28-29): "Con hãy hạ mình, thì con sẽ được đẹp lòng Chúa" Hỡi con, con hãy thi hành công việc con cách hiền hoà, thì con sẽ được người đẹp lòng Chúa quý chuộng. Càng làm lớn, con càng phải hạ mình trong mọi sự, thì con sẽ được đẹp lòng Chúa; vì chỉ có một mình Thiên Chúa có quyền năng cao cả, và mọi kẻ khiêm nhường phải tôn vinh Chúa.

    Tai hoạ dành cho kẻ kiêu căng thì vô phương cứu chữa, vì mầm mống tội lỗi đã ăn sâu vào lòng chúng mà chúng không biết. Người thông minh suy ngắm trong lòng lời dụ ngôn, chăm chỉ nghe là kỳ vọng của người khôn ngoan.

    2.2 Lắng nghe Lời Chúa trong bài đọc 2 (Dt 12,18-19.22-24a): "Anh em tiến đến núi Sion và thành trì của Thiên Chúa hằng sống" Anh em thân mến, không phải anh em tiến tới một ngọn núi có thể sờ được, hay là lửa cháy, gió lốc, mây mù, bão táp hoặc tiếng kèn, và tiếng gầm thét, khiến cho người nghe xin tha đừng nói với họ lời nào nữa. Trái lại, anh em tiến đến núi Sion và thành trì của Thiên Chúa hằng sống, là Giêrusalem trên trời, tiến đến giữa muôn ngàn thiên thần, và cộng đoàn các trưởng tử đã được ghi sổ trên trời, và đến cùng Thiên Chúa, Đấng phán xét mọi người, đến cùng các linh hồn những người công chính hoàn hảo, đến cùng Đấng trung gian của giao ước mới là Đức Giêsu.

    2.3 Lắng nghe Lời Chúa trong bài Tin Mừng (Lc 14,1.7-14) : "Hễ ai nhắc mình lên, sẽ phải hạ xuống, và ai hạ mình xuống, sẽ được nhắc lên" Khi ấy, nhằm một ngày Sabbat Chúa Giêsu vào nhà một thủ lãnh các người biệt phái để dùng bữa, và họ dò xét Người. Người nhận thấy cách những kẻ được mời, chọn chỗ nhất, nên nói với họ dụ ngôn này rằng:

    "Khi có ai mời ngươi dự tiệc cưới, ngươi đừng ngồi vào chỗ nhất, kẻo có người trọng hơn ngươi cũng được mời dự tiệc với ngươi, và chủ tiệc đã mời ngươi và người ấy, đến nói với ngươi rằng: 'Xin ông nhường chỗ cho người này'. Bấy giờ ngươi sẽ phải xấu hổ đi ngồi vào chỗ rốt hết. Nhưng khi ngươi được mời, hãy đi ngồi vào chỗ rốt hết, để khi người mời ngươi đến, nói với ngươi rằng: 'Hỡi bạn, xin mời bạn lên trên'. Bấy giờ ngươi sẽ được danh dự trước mặt những người dự tiệc. Vì hễ ai nhắc mình lên, sẽ phải hạ xuống, và ai hạ mình xuống, sẽ được nhắc lên".

    Rồi Người lại nói với kẻ đã mời Người rằng: "Khi ông dọn bữa ăn trưa hay tối, thì đừng mời bạn bè, anh em, bà con hay láng giềng giàu có, kẻo đến lượt họ cũng mời ông, và như thế ông đã được trả lễ rồi. Nhưng khi làm tiệc, hãy mời những người nghèo khó tàn tật, què quặt, và đui mù; ông sẽ có phúc, bởi họ không có gì trả lễ. Vì ông sẽ được trả lễ khi những người công chính sống lại"

     

    III. KHÁM PHÁ CHÂN DUNG VÀ SỨ ĐIỆP LỜI CHÚA TRONG BA BÀI THÁNH KINH

    3.1 Chân dung Thiên Chúa trong 3 bài Thánh Kinh    

    3.1.1 Bài đọc 1 (Hc 3,17-18.20.28-29) là một trích đoạn của Sách Huấn Ca. Đó là lời khuyên nhủ của các bậc cha mẹ đạo đức dành cho con cái về cách sống đẹp lòng Thiên Chúa: “Hãy hoàn thành việc của con một cách nhũn nhặn, thì con sẽ được mến yêu hơn người hào phóng. Càng làm lớn, con càng phải tự hạ, như thế, con sẽ được đẹp lòng Đức Chúa.” 

    Nhờ đoạn Sách Huấn Ca trên (3,17-18.20.28-29) chúng ta khám phá ra Thiên Chúa là Đấng yêu quý những con người khiêm tốn và tôn vinh những kẻ tự hạ. Vì những người khiêm tốn và tự hạ là những người sống đúng với giá trị thật của mình trước mặt Thiên Chúa và trước mặt người đời.   

    3.1.2 Bài đọc 2 (Dt 12,18-19.22-24) là những lời giãi bày chí lý của Thánh Phao-lô nhằm giúp các tín hữu Do-thái thấu hiểu về đại hồng ân mà Thiên Chúa đã ban cho họ qua Bí Tích Thanh Tẩy. Bí Tích đưa người tín hữu vào thành thánh Giê-ru-sa-lem là triều đình của Thiên Chúa trên trời.

    Trong đoạn thư gửi tín hữu Do-thái trên (12,18-19.22-24) chúng ta thấy Thiên Chúa là Đấng cao cả khôn lường và quảng đại vô song. Thiên Chúa yêu thương loài người không sao kể hết! Điều Thiên Chúa mong đợi ở chúng ta là lòng biết ơn và khiêm hạ!

    3.1.3 Bài Tin Mừng (Lc 14,1.7-14) kể lại một trong những lần Chúa Giê-su đi ăn cơm khách tại nhà một ông thủ lãnh nhóm Pha-ri-sêu. Nhóm Pha-ri-sêu là một giai cấp có nhiều đặc quyền, được “ăn trên ngồi trốc” trong xã hội Do-thái thời bấy giờ. Chính vì thế mà Lu-ca mới chủ ý làm nổi bật thái độ kẻ cả của những người cùng được mời dự tiệc với Chúa Giê-su. Họ chỉ quan tâm đến việc dòm ngó, phán xét và bắt bẻ Chúa Giê-su thôi. Nhưng Chúa Giê-su cũng chẳng vừa: Người tấn công những người đồng bàn bằng cách cho họ một bài học khiêm nhường và đáp lại lòng “tốt” của chủ nhà bằng một bài học khác, bài học vô vị lợi và quảng đại trong cuộc sống.

    Nhờ Bài Phúc Âm theo Thánh Lu-ca trên (14,1.7-14) chúng ta khám phá ra Chúa Giê-su là Đấng rất thẳng thắn, không sợ mất lòng những người xung quanh và mạnh dạn tấn công vào chốn thâm sâu nhất của tâm hồn con người để giúp những người Pha-si-sêu nói chung và ông chủ nhà nói riêng, khỏi căn bệnh sống giả nhân giả nghĩa và vị kỷ, để chọn một lối sống khiêm nhương, tự hạ và vô vị lợi làm đẹp lòng Thiên Chúa và ích lợi đích thực cho cuộc đời của họ.    

    3.2 Sứ điệp của Lời Chúa     

    Sứ điệp của Lời Chúa hôm nay là:

    - “Ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên"

    - “Hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù…”

    IV. SỐNG VỚI CHÚA VÀ THỰC THI SỨ ĐIỆP CỦA NGƯỜI

    4.1 Sống với Thiên Chúa là Đấng Cao Siêu Nghìn Trùng nhưng chỉ yêu thích những tâm hồn đơn sơ, chất phác và chân thực; Vì những người đơn sơ, chất phác  và chân thực sẽ có thái độ khiêm nhường và tự hạ và vì những người đơn sơ, chất phác và chân thực sẽ sống quảng đại và cho đi (cách vô vị lợi)!

    4.2 Thực thi sứ điệp Lời Chúa 

    Mỗi người có thể chọn một trong hai trong hai hoặc cả hai sứ điệp của Lời Chúa mà đem ra thực hành trong tuần này:

    (1o) Sống khiêm nhường và tự hạ trong suy nghĩ, lời nói và hành động: Mọi cái tôi có (sức khỏe, tài năng, thời gian, địa vị xã hội và của cải) đều do Thiên Chúa ban cho cách trực tiếp hay gián tiếp. Tại sao tôi lại kiêu căng, tự phụ mà không sống khiêm nhường tự hạ làm đẹp lòng Thiên Chúa và ích lợi cho bản than mình?                    

    (2o) Sống vô vị lợi và quảng đại với tha nhân trong đời sống gia đình và xã hội:  Mọi cái tôi có (sức khỏe, tài năng, thời gian, địa vị xã hội và của cải) đều do Thiên Chúa ban cho cách trực tiếp hay gián tiếp, không phải chỉ cho riêng tôi mà còn cho những người xung quanh nữa! Tại sao tôi lại sống ích kỷ, vụ lợi mà không sống vị tha và quảng đại làm vui lòng Thiên Chúa và ích lợi cho tha nhân?                                      

     

    V. CẦU NGUYỆN CHO THẾ GIỚI VÀ HỘI THÁNH

    5.1 «Người thông minh suy ngắm trong lòng lời dụ ngôn, chăm chỉ nghe là kỳ vọng của người khôn ngoan» Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho mọi người đang sống trên mặt địa cầu này, để họ biết dùng trí tuệ mà Thiên Chúa đã ban cho mà suy nghĩ và chọn lựa một lối sống thật sự hữu ích và giá trị.

    Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa! Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

    5.2 «Hỡi con, con hãy thi hành công việc con cách hiền hoà, thì con sẽ được người đẹp lòng Chúa quý chuộng» Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho Đức Giáo Hoàng Phan-xi-cô, cho các Hồng Y, Giám Mục, Linh Mục và Phó Tế và cho tất cả các Ki-tô hữu tu sĩ và giáo dân, để mọi thành phần Dân Chúa thể hiện một lối sống khiêm nhường, tự hạ và dễ thương hầu lôi kéo những người xung quanh về với Hội Thánh Chúa.

    Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa! Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

    5.3 «Khi làm tiệc, hãy mời những người nghèo khó tàn tật, què quặt, và đui mù; ông sẽ có phúc» Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho các Ki-tô hữu trong cộng đoàn giáo xứ chúng ta, để mọi người trong giáo xứ biết sống quảng đại và vô vị lợi với những người thiếu thốn.

    Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa!  Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

    5.4 «Càng làm lớn, con càng phải hạ mình trong mọi sự, thì con sẽ được đẹp lòng Chúa; vì chỉ có một mình Thiên Chúa có quyền năng cao cả, và mọi kẻ khiêm nhường phải tôn vinh Chúa» Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho những người có trọng trách lãnh đạo trong Đạo cũng như ngoài Đời, để các vị ấy biết hạ mình phục vụ con cái và dân chúng của mình.

    Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa! Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

     

    Sàigòn ngày 24 tháng 8 năm 2022

    Giêrônimô Nguyễn Văn Nội.              

     

     

    --

Subcategories