3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - 5 PHÚT LỜI CHÚA

  •  
    Chi Tran
     
     
     
     
     


    5 PHÚT LỜI CHÚA

    16/03/22 THỨ TƯ TUẦN 2 MC


    TIN MỪNG Mt 20, 17-28

    UỐNG CHÉN THẦY SẮP UỐNG

    Bà mẹ các con ông Dêbêđê thưa với Chúa: “Xin Thầy cho truyền hai con tôi đây, một người ngồi bên hữu, một người ngồi bên tả, trong nước Thầy.” Đức Giêsu bảo: “Các người không biết các người xin gì! Các người có uống nổi chén Thầy sắp uống không?” (Mt 20,21-22)

    Suy niệm SỐNG: Đã ba lần Chúa tiên báo về cuộc khổ nạn của Chúa, thế mà các tông đồ vẫn nhìn Nước Trời như một vương triều trần thế.

       Không phải ngẫu nhiên mà hai tông đồ này xin chỗ ngồi danh dự hai bên tả hữu của Chúa Giê-su. Giữa các môn đệ có một chiến tranh lạnh ngấm ngầm xuất phát từ quan niệm công thần đã ngự trị trong tâm tư họ từ lâu:

    Chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy, chúng con được gì bù lại?” (Mc 10,28): họ khao khát quyền lợi, quyền lực. Chúa Giêsu đã khó khăn lắm mới đổi được não trạng của các tông đồ:

      Họ muốn được chung phần với Ngài trong vinh quang, điều đó cũng tốt thôi nếu đó là ý muốn của Chúa Cha; nhưng liệu họ có dám dự phần với Ngài trong đau khổ, trong chén đắng, trong cái chết gần kề của Ngài không?

    Mời Bạn CHIA SẺ: Bạn sẽ trả lời thế nào nếu Chúa hỏi bạn câu hỏi đó? Bạn có tâm tình nào khi phục vụ giáo xứ, phục vụ anh chi em?

    Bạn dám chấp nhận quên mình, không tìm tiếng khen, hay chút lợi lộc.

    Sống đạo, bạn không chờ đợi được một chỗ ngồi cao, nhưng mong được ban một chỗ thật gần bên Chúa.

    Sống Lời Chúa: Làm một việc hy sinh, kết hợp với Chúa Giêsu chịu khổ nạn trên Thánh Giá để xin ơn hoán cải.

    Cầu nguyệnLạy Chúa Giêsu, xin cho con can đảm, dám chọn những gì giúp con trở nên bé nhỏ hơn, nhờ đó con vui tươi phục vụ mọi người theo gương khiêm hạ của Chúa, và theo Chúa trên con đường thánh giá Chúa đã đi qua.

     gpcantho
     
     
     
     
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - 5 PHÚT LỜI CHÚA - THỨ BA

  •  
    Chi Tran

     
     
     
     
     


     
    5 PHÚT LỜI CHÚA

    15/03/22 THỨ BA TUẦN 2 MC


    TIN MỪNG MAT-THÊU 23, 1-12

    CHỮA TRỊ BỆNH “PHARISÊU”

    Các kinh sư và các người Pharisêu ưa ngồi chỗ danh dự trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là thầy.” (Mt 23,6-7)

    Suy niệm/SÔNG`: Chúa Giêsu nhiều lần lên án các kinh sư và người Pharisêu về việc họ nắm giữ chức quyền, địa vị, ham hố vinh dự, thích ăn trên ngồi trước, mà phận sự của mình thì không chu toàn, nói thì nhiều mà làm thì không.

    Để chữa trị căn bệnh này, phải chẩn đoán tận căn cội siêu nhiên: Mọi người chỉ có một Cha trên trời và tất cả là anh chị em với nhau; chỉ có một Thầy là Đức Kitô, và tất cả được mời gọi làm môn đệ của Ngài.

    Chính vì thế “mọi vinh quang và danh dự đều thuộc về Chúa, là Cha toàn năng… trong Đức Kitô.”

    Mời Bạn CHIA SẺ: Căn bệnh “Pharisêu” không chỉ là căn bệnh của xã hội mà còn có thể len lỏi vào cả trong cơ chế của Giáo Hội.

    Phân công xã hội là điều tất yếu để xã hội có thể tồn tại và phát triển. Chức vụ nào, bổn phận nấy. Hơn nữa chúng ta cần nhớ rằng mọi chức vụ, quyền bính đều bởi Chúa, và chúng ta được ban cho là để phục vụ.

    Vì thế, Chúa mời gọi chúng ta hãy chu toàn việc bổn phận của mình trong vui tươi và khiêm tốn và “mọi vinh quang và danh dự” đều quy hướng về Chúa

     Càng làm lớn thì càng khó sửa lỗi. Một phần vì chính mình sĩ diện, tự ái, một phần vì người khác vị nể không dám lên tiếng. Làm sao để sửa chữa tình trạng này?

    Sống Lời Chúa: Mùa Chay là cơ hội để ta lấy “cái xà” trong mắt mình.

    Cầu nguyện VÀ SỐNG CẦU NGUYỆN

    Lạy Chúa, xin dạy con biết con là tôi tớ mọn hèn. NHỜ ƠN THÁNH THẦN TÁC ĐỘNG, con QUYẾT TÂM luôn phục vụ anh chị em trong khiêm tốn và vui tươi.

    gpcantho 

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - 5 PHUT LỜI CHÚA

  •  
     
     
    5 PHÚT LỜI CHUÁ

    13/03/22 CHÚA NHẬT TUẦN 2 MC – C
    Lc 9,28b-36

    HIẾN MÌNH ĐỂ BIẾN HÌNH

    Và từ trong đám mây có tiếng phán rằng: “Đây là Con Ta, người được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe Lời Người.” (Lc 9,35)

    Suy niệm/SỐNG: Ta được nghe những lời thật “hả dạ” của Chúa Cha nói về người Con Một của Ngài mỗi khi Đức Giêsu có một cử chỉ HIẾN MÌNH cho con người :

    Một lần nơi sông nước Giođan, khi Ngài gánh lấy hết tội lỗi nhân loại đổ vào giòng nước; lần này trên núi cao Tabor khi Ngài khởi đầu hành trình đi về Giê-ru-sa-lem chịu khổ nạn.

    Hôm nay Chúa Cha hài lòng về cử chỉ hiến mình của Người Con Một ấy, nên cho Ngài được biến hình sáng láng, nghĩa là làm cho vẻ đẹp và sự sáng chói của khuôn mặt Thiên Chúa nơi Ngài được hiển lộ ra.

    Mời Bạn CHIA SẺ: Khuôn mặt của bạn cũng sẽ nên sáng tươi mỗi khi bạn có một nghĩa cử hiến mình cho tha nhân. Trái lại, khuôn mặt đó sẽ biến dạng xấu xí mỗi khi bạn có một cử chỉ ích kỷ hẹp hòi. Xin bạn nhớ rằng lý tưởng đời bạn là phải trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa Giêsu, người mẫu của bạn. Có được tâm tình như Chúa Giêsu, suy nghĩ như Chúa Giêsu, ứng xử như Chúa Giêsu, bạn sẽ biến hình biến dạng tốt đẹp giống Ngài.

     Trong mùa Chay này, mỗi ngày tôi (gia đình,/hội đoàn…) sẽ có một cử chỉ hiến mình nào cho người khác?

    Sống Lời Chúa: Trong mùa Chay này, mỗi ngày tôi sẽ rà soát xem mình đã có những nghĩa cử hiến mình cho tha nhân như Chúa Giêsu chưa.

    Cầu nguyệnLạy Chúa Giêsu, mỗi lần con thấy Chúa, xin biến đổi mắt con. Mỗi lần con rước Chúa, xin biến đổi môi miệng con. Mỗi lần con nghe lời Chúa, xin biến đổi tai con. NHỜ THẦN TÁC ĐỘNG CON LUÔN TỎ KHUÔN MẶT ngời sáng hơn sau mỗi lần gặp Chúa. (Rabbouni)

    GPCANTHO
     
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - 5 PHUT LC - THỨ HAI

  •  
    CHI TRẦN CHUYỂN

     
     
     
     


     
    5 PHÚT LỜI CHÚA

    14/03/22 THỨ HAI TUẦN 2 MC


    TIN MỪNG Lc 6,36-38

    NHÂN TỪ NHƯ CHA NHÂN TỪ

    Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ.” (Lc 6,36)

    Suy niệm/SỐNG: “Chúng ta cầu xin lòng Chúa nhân từ; lời cầu nguyện ấy cũng phải dạy chúng ta đáp trả bằng những hành vi nhân ái” (W. Shakespeare).

    Đức Giêsu dạy ta bày tỏ lòng nhân từ qua bốn mệnh lệnh: – hai mệnh lệnh tiêu cực: không xét đoán, không lên án; và hai mệnh lệnh tích cực: hãy tha thứ, hãy cho.

    Tại sao ta phải cố gắng bỏ thói quen hay xét đoán và lên án người khác? Tại sao ta phải nỗ lực vượt lên trên bản năng tự nhiên để tha thứ cho kẻ xúc phạm đến mình và cho đi cách quảng đại? Thưa, chỉ vì ta muốn noi gương Chúa Cha là Đấng nhân từ.

      Cha nào con nấy, hổ phụ sinh hổ tử; cũng vậy, chúng ta phải trở nên giống Cha của mình, để xứng danh là con cái Ngài.

    Mời Bạn CHIA SẺ: Có thể diễn tả quan hệ giữa Thiên Chúa, bạn và người khác qua một hình tam giác, mà Thiên Chúa là đỉnh của tam giác ấy.

      Càng tha thứ và cho đi với người lân cận, bạn càng được Thiên Chúa thứ tha và cho lại dồi dào.

    -Càng tha thứ và cho đi, bạn càng trở nên cao thượng như Cha của mình. “Nhân từ là dấu hiệu đích thực của sự cao thượng” (nhà văn W. Shakespeare).

    Sống Lời Chúa: Ngày hôm nay tôi sẽ  (1) không lên án bất cứ người nào; và (2) chia sẻ một cái gì đó thân thiết với mình (thời giờ, tiền bạc, sự quan tâm…) như một cách bày tỏ lòng nhân từ cho những ai đang cần đến.

    Cầu nguyện VÀ SỐNG CẦU NGUYỆN

    Lạy Chúa, chúng con thường sống theo bản năng tự nhiên: hay xét đoán, thích lên án người anh em, khó khăn khi tha thứ và do dự khi cho đi. Xin Chúa nhân từ tha thứ cho chúng con. NHỜ ƠN THÁNH THẤN THÚC ĐẨY, chúng con QUẾT TÂM đáp trả bằng cách bày tỏ lòng nhân từ với nhau. Amen.

     gpcantho

     

CẢM NGHIỆM SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - NGUYỄN CHÍNH KẾT

  •  
    Nguyễn Chính Kết
    Sat, Mar 12 at 7:19 PM
     
     
    CHIA SẺ TIN MỪNG
    Chúa Nhật thứ 2 Mùa Chay
    (13-03-2022)

    Thần tính nơi Đức Giêsu
    và nơi mỗi người chúng ta



    ĐỌC LỜI CHÚA

      St 15,5-12.17-18: (5) «Hãy ngước mắt lên trời, và thử đếm các vì sao, xem có đếm nổi không. Dòng dõi ngươi sẽ như thế đó!» (6) Abraham tin Đức Chúa, vì thế, Đức Chúa kể ông là người công chính.
     
      Pl 3,20–4,1: (20) Quê hương chúng ta ở trên trời (…) (21) Người sẽ biến thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Người.
     
      TIN MỪNG: Lc 9,28b-36
     
    Đức Giêsu hiển dung

    (28) Khoảng tám ngày sau khi nói những lời ấy, Đức Giêsu lên núi cầu nguyện đem theo các ông Phêrô, Gioan và Giacôbê. (29) Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói loà. (30) Và kìa, có hai nhân vật đàm đạo với Người, đó là ông Môsê và ông Êlia. (31) Hai vị hiện ra, rạng ngời vinh hiển, và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giêrusalem. (32) Còn ông Phêrô và đồng bạn thì ngủ mê mệt, nhưng khi tỉnh hẳn, các ông nhìn thấy vinh quang của Đức Giêsu, và hai nhân vật đứng bên Người. (33) Đang lúc hai vị này từ biệt Đức Giêsu, ông Phêrô thưa với Người rằng: «Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Môsê, và một cho ông Êlia». Ông không biết mình đang nói gì. (34) Ông còn đang nói, thì bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Khi thấy mình vào trong đám mây, các ông hoảng sợ. (35) Và từ đám mây có tiếng phán rằng: «Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người!» (36) Tiếng phán vừa dứt, thì chỉ còn thấy một mình Đức Giêsu. Còn các môn đệ thì nín thinh, và trong những ngày ấy, các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy.

     
     
     
     
    CHIA SẺ
     
    Câu hỏi gợi ý:
    1. Sự hiển dung của Đức Giêsu mặc khải điều gì? Dung mạo Ngài thay đổi, y phục chói lòa, sự hiện diện của Môsê và Êlia có ý nghĩa gì?

    2. Đức Giêsu có thần tính, vì Ngài là Con Một Thiên Chúa. Còn chúng ta, chúng ta có thần tính và có là con cái của Thiên Chúa không? Thần tính của Ngài và của ta khác nhau chỗ nào?

    3.  Ý thức về thần tính của mình quan trọng thế nào trong sự phát triển tâm linh? Nếu không ý thức về nó, ta có sử dụng được nó không?
     
    Suy tư gợi ý:

    1.  Thiên Chúa mặc khải thần tính của Đức Giêsu

    Bài Tin Mừng nói về việc Thiên Chúa mặc khải cho các tông đồ biết Đức Giêsu có thần tính và là Đấng mà Môsê và các ngôn sứ loan báo mấy trăm năm trước. Trong đời sống thường ngày ở bên cạnh Đức Giêsu, các tông đồ chỉ thấy được nhân tính của Ngài. Vì Ngài sống không khác bất kỳ một người bình thường nào: cũng ăn, uống, cũng vất vả, mệt nhọc, cũng vui buồn, tức giận… y hệt mọi người. Nếu có gì khác thì chỉ là Ngài làm được những phép lạ phi thường. Điều này chỉ gợi ý cho các ông nghĩ rằng Ngài là một người phi thường, tương tự các ngôn sứ xưa mà thôi, vì các ngôn sứ ngày xưa cũng lắm khi làm được những phép lạ.

    Nhưng hôm nay, Thiên Chúa tỏ cho các ông thấy Đức Giêsu không chỉ có nhân tính, mà còn có thần tính, nghĩa là Ngài là thần linh. Tuy nhiên, tất cả những gì các ông thấy hôm nay chỉ là những biểu tượng thần bí nói lên bản tính thần linh nơi con người Đức Giêsu mà các ông không thể thấy được bằng trí tuệ hay con mắt xác thịt của các ông.

    – Trước hết các ông thấy: «Dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói loà» (Lc 9,29). Tin Mừng Matthêu nói: «Dung nhan Người chói lọi như mặt trời» (Mt 17,2). Và có tiếng phán từ trong đám mây «Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người!» (Lc 9,35). Đó là những biểu tượng cho các ông thấy Đức Giêsu có thần tính: Ngài là Con Thiên Chúa, có bản tính Thiên Chúa.

    – Các ông còn thấy «có hai nhân vật đàm đạo với Người, đó là ông Môsê và ông Êlia» (Lc 9,30). Đây là hai nhân vật quan trọng nhất trong Cựu ước, đại diện cho hai thực tại quan trọng nhất của Do Thái giáo. Môsê đại diện cho luật pháp, vì ông là người lập ra luật pháp, nền tảng thành văn của Do Thái giáo. Êlia, ngôn sứ vĩ đại nhất, đại diện cho các ngôn sứ là những tiếng nói của Thiên Chúa giữa con người. Hai ông là biểu tượng tiên báo sự ra đời của Đức Giêsu. 

    Trong sách Đệ Nhị Luật, Môsê viết: «Từ giữa anh em, trong số các anh em của anh em, Thiên Chúa sẽ cho xuất hiện một ngôn sứ như tôi để giúp anh em; anh em hãy nghe vị ấy» (Đnl 18,15). Còn Êlia được ngôn sứ Malakia tiên báo là sẽ trở lại trước khi Đức Giêsu đến: «Này Ta sai ngôn sứ Êlia đến với các ngươi, trước khi Ngày của Đức Chúa đến, ngày trọng đại và kinh hoàng» (Ml 3,23). Đức Giêsu cũng xác nhận Êlia phải trở lại trước khi Ngài đến (x. Mt 17,10-12; Mc 9,12-13).



    2.  Thần tính của chúng ta, những người Kitô hữu

    Đức Giêsu có thần tính, nghĩa là Ngài là thần linh, cũng là Thiên Chúa. Thế còn chúng ta, những con người được Thiên Chúa tạo dựng thì sao? Kinh Thánh mặc khải cho ta biết con người là «hình ảnh của Thiên Chúa» (St 1,26-27; 9,6), được tạo dựng «giống như Thiên Chúa» (St 1,26b)

    Hình ảnh của một người không phải là người ấy nhưng giống hệt như người ấy, khiến ai nhìn vào hình ảnh ấy có thể phần nào thấy được chính người ấy. Hai vật hay hai người đã gọi là giống nhau, nhất là khi nói người này là hình ảnh của người kia, ắt phải giống rất nhiều điểm, hay rất giống ở những điểm cốt yếu. Người và chó đều có thân xác vật chất (cũng có đầu, mình, tứ chi, mắt mũi, v.v…), nhưng không ai nói người và chó giống nhau. 

    Vậy, con người «giống như Thiên Chúa» ở chỗ nào? Thánh Phêrô hé mở cho chúng ta biết: «Thiên Chúa đã ban tặng chúng ta những gì rất quý báu và trọng đại Người đã hứa, để nhờ đó, anh em được thông phần bản tính Thiên Chúa» (2Pr 1,4). Như vậy, điều khiến con người giống Thiên Chúa chính là bản tính thần linh mà Thiên Chúa thông ban cho chúng ta. Bản tính thần linh chúng ta có được là do Ngài thông ban cho khi tạo dựng nên ta, khác với bản tính thần linh ở nơi Ngài là do tự bản chất vốn có của Ngài.

    Nếu không có bản tính thần linh này trong chúng ta, chúng ta không bao giờ có thể nên thánh như Thiên Chúa đúng như Đức Giêsu đã mời gọi ta được: «Anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện» (Mt 5,48). Cũng như con chó không có bản tính người nên không thể có những đặc tính như con người (suy nghĩ, nói năng, yêu thương, hướng thượng, tự do…)

    Thiên Chúa tự bản chất là tình thương và là thánh, con người vì giống Thiên Chúa từ bản chất nên cũng có khả năng yêu thương và nên thánh. Vua Đavít đã được thần hứng để nhận ra và nói lên chân lý này: «Ta đã phán: Hết thảy các ngươi đây đều là bậc thần thánh, là con Đấng Tối Cao» (Tv 82,6; x. Ga 10,34-35). Nếu chúng ta không có bản tính thần linh, chúng ta không thể là con cái Thiên Chúa đúng nghĩa như Kinh Thánh vẫn nói: chúng ta «là con cái Thiên Chúa» (Lc 20,36; Rm 8,14.16; Gl 3,26; 4,6). Chính vì chúng ta có thần tính mà Đức Giêsu dám quả quyết: «Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này: "rời khỏi đây, qua bên kia!" nó cũng sẽ qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được» (Mt 17,20). Điều quan trọng để thần tính ấy hoạt động là đức tin.

    Trong bài Tin Mừng hôm nay, biểu tượng nói lên bản tính thần linh của các tông đồ là: «có một đám mây bao phủ các ông». Tiếng của Thiên Chúa phán ra từ đám mây, vì thế đám mây tượng trưng cho thần tính. Và trong bài đọc II, thánh Phaolô cho ta thấy nguồn gốc hay «quê hương của chúng ta là ở trên trời» (Pl 3,20; x. Dt 11,16). Đó cũng là một biểu trưng cho thần tính của chúng ta, vì từ «quê hương» phần nào có nghĩa là «nguồn gốc».



    3.  Ý thức bản tính thần linh của mình và sống với bản tính ấy là cốt tủy của đời sống tâm linh Kitô hữu

    Cuộc hiển dung của Đức Giêsu cho thấy bản tính thần linh của Ngài. Chỉ những ai được Thiên Chúa mặc khải mới biết bản tính ẩn dấu này ở nơi Ngài. Thần tính của Đức Giêsu là thần tính thường hằng, không thay đổi. Còn thần tính của chúng ta là thần tính cần phải vun trồng mới phát triển

    Có thể minh họa điều này bằng sự phát triển của một cái cây. Thần tính được Thiên Chúa thông phần và ươm sẵn trong chúng ta tương tự như một cái hạt có thể nảy mầm và phát triển thành cây tùy theo sự vun trồng, chăm sóc của mỗi người. Nếu không có sự quan tâm, chăm sóc, vun trồng, thì cái hạt tâm linh của ta vẫn mãi mãi là một cái hạt, hoặc nếu có nẩy mầm thì sẽ thành một cái cây èo ọt, không sinh hoa kết trái. Trái lại, nếu được vun trồng và chăm sóc cẩn thận, nó sẽ phát triển thành một cây lớn với cành lá xum xuê và sinh nhiều hoa trái. Dụ ngôn hạt cải của Đức Giêsu (x. Mt 13,31-32; Mc 4,30-32; Lc 13,18-19) có thể áp dụng cho thần tính hay Nước Trời, được ươm giống trong bản thân mỗi người chúng ta.

    Điều quan trọng nhất để hạt giống thần linh hay mầm thần tính ấy phát triển là phải tin vào thần tính ấy, thường xuyên ý thức về nó, và sống phù hợp với thần tính ấy. Nếu không có thần tính, chúng ta không thể có sự sống siêu nhiên hay đời sống tâm linh. Nếu không ý thức về thần tính ấy, sự sống siêu nhiên hay đời sống tâm linh của ta không phát triển được. Thật vậy, làm sao sự sống siêu nhiên hay đời sống tâm linh có thể phát triển khi ta không hề ý thức mình có nó, hay không hề cảm nghiệm được nó nơi bản thân? Càng ý thức về nó, càng sống phù hợp với ý thức đó thì tâm linh càng phát triển cùng với sức mạnh và quyền năng của nó. 

    Người có đời sống tâm linh phát triển – tức người ý thức mạnh mẽ và thường xuyên về thần tính của mình – sẽ luôn luôn cảm thấy bình an, hạnh phúc, đầy tự tin vào sức mạnh của Thần Khí Thiên Chúa nơi mình. Thánh Phaolô kể ra những hoa trái của đời sống tâm linh hay sự sống bằng Thần Khí ấy: «Hoa quả của Thần Khí là: bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hoà, tiết độ» (Gl 5,22-23)

    Ý thức thường xuyên về thần tính của mình là một hình thức cầu nguyện và kết hiệp với Chúa một cách thâm sâu. Nó sẽ đem lại một sự thay đổi sâu xa trong đời sống tâm linh của ta.



    CẦU NGUYỆN

    Lạy Cha, Cha đã thông ban thần tính hay sự sống siêu nhiên của Cha cho con người ngay từ khi tạo dựng nên con người. Con người sẽ hạnh phúc biết bao khi biết và ý thức được điều ấy, nhất là khi hưởng được hoa trái của thần tính ấy trong đời sống hằng ngày của mình. Xin cho con ý thức được ân huệ cao quí ấy mà Cha đã ban cho con. Đừng để con giống như người có một kho tàng vô cùng lớn lao nhưng không hề biết đến, nên không hưởng được một ích lợi nào từ nó cả. Amen.

    Nguyễn Chính Kết


    Bài đào sâu
     
    Hãy sống đúng với bản chất cao quí của mình,
    là con cái Thiên Chúa 


    Câu hỏi gợi ý:
    1.      Đức Giêsu có hai bản tính, và trong bài Tin Mừng hôm nay, Ngài biểu lộ thần tính của Ngài. Chúng ta có phần nào tương tự như Ngài không?

    2.      Chúng ta phải hành xử thế nào cho xứng với bản chất hay phẩm giá cao quí của chúng ta là con cái Thiên Chúa, mang phần nào bản tính của Ngài?

     
    Suy tư gợi ý:

    1.  Chúng ta cũng giống như Đức Giêsu: có bản chất cao quí ẩn trong thân xác yếu đuối của kiếp người trần

    Cuộc biến hình của Đức Giêsu cho ta thấy bản chất sâu thẳm của Ngài, Ngài không chỉ là một con người yếu đuối, phải đau khổ, và chịu bao hạn chế của kiếp người như bao người khác, mà còn là một vị Thiên Chúa đầy vinh quang và quyền năng

    Trước khi Ngài bước vào cuộc khổ nạn và chịu chết, Ngài đã cho ba môn đệ yêu dấu nhất của Ngài thấy được bản chất sâu thẳm của Ngài, để củng cố niềm tin của các ông. Nhất là trong những ngày sắp tới, đức tin của các ông sẽ bị chao đảo dữ dội, vì lúc ấy các ông chỉ có thể thấy được con người hết sức bất lực và hạn chế của Ngài. Nhưng thật ra, sự yếu đuối bất lực ấy chỉ là tạm thời, bản chất thường hằng của Ngài là bản chất đầy vinh quang, cao cả như các môn đệ đã chứng kiến trên núi Tabo. Bản chất ấy vẫn còn trong tình trạng ẩn dấu, chưa tỏ lộ.

    Chúng ta cũng một phần nào tương tự như Đức Giêsu, chúng ta cũng có hai bộ mặt, với hai cách hiện hữu hết sức khác nhau. Một đằng chúng ta là con người như bao nhiêu người khác, nhưng đằng khác, chúng ta là con cái Thiên Chúa. Là con cái Ngài, ta được Ngài ban những ơn đặc biệt để trở nên xứng đáng với địa vị đó. Căn bản và cao quí nhất là Ngài thông ban cho chúng ta chính bản tính Thiên Chúa của Ngài. Thánh Phêrô đã cho ta biết chân lý ấy: «Thiên Chúa đã ban tặng chúng ta những gì rất quí báu và trọng đại Người đã hứa, để nhờ đó anh em được thông phần bản tính Thiên Chúa, sau khi thoát khỏi cảnh hư đốn do dục vọng gây ra trong trần gian» (2Pr 1,4).


    2.  Bản chất cao quí của chúng ta: là con cái của Thiên Chúa

    Thông thường, ta ít khi ý thức được phẩm giá hết sức cao quí của mình cũng như của những Kitô hữu sống gần ta, chung quanh ta, tất cả đều là con cái Thiên Chúa. Không ý thức được điều ấy, nên ta không trân trọng đủ chính bản thân ta cũng như không trân trọng những Kitô hữu khác. Chúng ta sống giống như mình không phải là con cái của Ngài, vì nếu ta xác tín được mình là con cái của Ngài, đời sống chúng ta sẽ thay đổi rất nhiều. Chúng ta thử nghĩ, nếu ta là con một vị vua, là một hoàng tử, thì ta sẽ xử sự thế nào? Trước mặt mọi người, ta sẽ phải cư xử cho đúng với tư cách một vị hoàng tử. Đi đâu ta cũng không sợ bị ai ăn hiếp hay bắt nạt, vì đằng sau ta có cả một hậu thuẫn mạnh mẽ.

    Tuy cũng có cái vỏ bề ngoài yếu đuối và đầy hạn chế như bao nhiêu người khác, nhưng bản chất của chúng ta vượt hẳn cái vỏ bề ngoài yếu đuối ấy. Chúng ta là con cái Thiên Chúa, được thông phần bản tính của Thiên Chúa, đầy vinh quang, quyền năng, tình thương. Tình trạng của chúng ta giống như bức tượng bằng vàng trong câu chuyện minh họa sau đây.

    Một ngôi chùa kia có một tượng Phật bằng vàng, nhưng trong thời chiến tranh loạn lạc, người ta phải che dấu sự quí giá ấy bằng một lớp đất sét bọc bên ngoài. Thành thử mọi người tới xem chỉ thấy đó là một bức tượng bằng đất sét, chẳng quí giá hơn những tượng đất sét khác. Chiến tranh kéo dài quá lâu, nên sau chiến tranh, người ta không còn nhớ bức tượng đó bằng vàng nữa, cho đến một hôm. Một hôm, sư trụ trì vô tình để một vật cứng chạm mạnh vào bức tượng, khiến bức tượng bị bể một mảnh lớn, và để lộ ra chất vàng lấp lánh sáng chói. Thế là ông bèn đập bỏ tất cả lớp đất sét bọc bên ngoài. Và tượng Phật bây giờ đã trở thành một bức tượng bằng vàng sáng chói, đầy giá trị.

    Mỗi người Kitô hữu chúng ta đều có một cái gì giống như bức tượng đó. Bên ngoài dù chúng ta không khác gì ai, không hơn gì ai, nhưng thực ra, chúng ta là con cái Thiên Chúa, là hình ảnh của chính Thiên Chúa, mang bản tính Thiên Chúa nơi bản thân. Dù ta có yếu hèn, tội lỗi, hay xấu xa đến thế nào đi nữa, thì bản tính Thiên Chúa trong chúng ta vẫn là bản tính của Thiên Chúa, đầy quyền năng, mạnh mẽ, trong sạch, thánh thiện. Vào thế kỷ thứ nhất của Kitô giáo, một giám mục thuộc phái Ngộ Đạo (gnosticisme) giảng rằng: «Chúng ta, những người Kitô hữu, cũng giống như một thỏi vàng nguyên chất, dù có bị ném xuống bùn nhơ, cũng vẫn là một thỏi vàng nguyên chất với đầy đủ giá trị của nó. Chỉ cần rửa sạch lớp bùn bám bên ngoài, thì thỏi vàng lại sáng lên ánh sáng đặc trưng của nó». Hay tương tự như một hoàng tử trong thời gian bị lưu lạc xa vua cha, dù có làm nghề gì thấp hèn đến đâu để sinh sống, thì cũng vẫn là hoàng tử. Chỉ cần hoàng tử ấy trở về với vua cha, thì hoàng tử sẽ lại trở thành hoàng tử chính hiệu, với quyền kế vị vua cha.


    3.  Chúng ta thường quên không ý thức được bản chất cao quý ấy

    Rất nhiều khi, người Kitô hữu chúng ta đã quên mất bản chất hết sức cao quí của mình là con cái Thiên Chúa, là hình ảnh Thiên Chúa (nghĩa là giống như Thiên Chúa), quên mất rằng mình mang trong mình phần nào bản tính của Thiên Chúa, và vì thế chúng ta có quyền thừa hưởng gia nghiệp của Ngài với tư cách là con cái Ngài. 

    Chính vì quên mất cái bản chất cao quí ấy, nên nhiều khi chúng ta đã sống không xứng đáng với bản chất ấy, nghĩa là cũng chỉ sống giống như bao người khác, thậm chí sống như con cái của ma quỉ, của thế gian, không phù hợp với phẩm giá của mình. 

    Là con cái Thiên Chúa, nhưng nhiều khi chúng ta tin tưởng, cầu xin, khiếp sợ hoặc trông cậy vào những thế lực khác, vào sự can thiệp của những quyền lực không phải của Thiên Chúa, thậm chí đối nghịch với Thiên Chúa. Chúng ta đã hành xử như thể Thiên Chúa là một hữu thể xa lạ đối với mình, không phải là người Cha rất yêu thương mình, mà hành xử như một người có bản chất thấp hèn. Hành xử như thế, vô tình, chúng ta đã hạ thấp hoặc xúc phạm đến hình ảnh và bản tính Thiên Chúa trong chúng ta.


    4.  Hãy thường xuyên biểu lộ bản tính cao cả của chúng ta trong tư tưởng, qua lời nói và hành động

    Bài Tin Mừng hôm nay cho ta thấy thần tính hay bản chất vinh quang cao cả của Đức Giêsu, vốn ẩn dấu trong thân xác đầy hạn chế của Ngài, nay hiện ra một cách tỏ tường trước mặt các tông đồ. Điều đó cũng nhắc cho chúng ta ý thức về bản tính hay hình ảnh của Thiên Chúa nơi thân xác yếu đuối của chúng ta. Chúng ta cần thường xuyên biểu lộ bản tính hay hình ảnh của Thiên Chúa nơi chúng ta qua tư tưởng, lời nói, hành động của mình. Làm sao để mỗi tư tưởng, mỗi lời nói, cũng như mỗi hành động của chúng ta đều nói lên được bản chất cao quí của chúng ta là con cái Thiên Chúa, là hình ảnh trung thực của Thiên Chúa. Giống như người ta có thể nhìn vào cách ăn nói, xử sự của một người mà đoán được bản chất của người ấy. Hay như khoa học thời nay có thể căn cứ vào một sợi tóc, một tế bào của một người mà biết được tính chất hay tình trạng thể lý của người ấy. Cuộc sống của một người con cái Chúa cũng phải toát lên được bản chất ấy của mình.

    Bài đọc 2 cũng nhắc lại cho ta biết quê hương đích thật của chúng ta là ở trên trời (x. Pl 3,20). Và trong tương lai thân xác yếu hèn của chúng ta cũng sẽ trở nên vinh hiển, mạnh mẽ như thân xác của Ngài. Tất cả những đau khổ, hạn chế của ta chỉ là tạm thời, sẽ qua đi, nhưng bản chất cao quí của ta thì mãi mãi tồn tại và không thay đổi.



    CẦU NGUYỆN

    Lạy Chúa, xin giúp con ý thức được bản chất cao quí của con là con cái Chúa, là hình ảnh của Chúa, và được Chúa thông phần bản tính của Chúa cho con. Xin cho con biết luôn ý thức bản chất cao quí của mình, và sống xứng đáng với bản chất ấy. Amen.

    Nguyễn Chính Kết
     
     
     

Subcategories