16. Sống Tình Thức

SỐNG TỈNH THỨC - ĐTC CẦU NGUYỆN

  •  
    Tinh Cao
     
    Tue, Aug 11 at 8:03 AM
     
     

    ĐTC Phanxicô - Giáo Lý về Cầu Nguyện:

     

    Bài 6 - Cầu nguyện: Trận Đấu của Tổ Phụ Giacóp

     

     

    2020.06.10 Udienza Generale

     

    Xin chào anh chị em thân mến,

     

    Chúng ta hãy tiếp tục các bài giào lý của chúng ta về chủ đề cầu nguyện. Sách Khởi Nguyên, qua những gì xẩy ra nơi con người nam nữ ở thời xa xưa, kể cho chúng ta biết về các câu chuyện giúp chúng ta có thể nhờ đó suy niệm về nó nơi đời sống của mình. Trong Vòng Các Vị Tổ Phụ (the Patriarch Cycle), chúng ta cũng thầy câu chuyện về một con người khôn khéo thi thố có tài nhất, đó là Giacóp. Trình thuật Thánh Kinh kể cho chúng ta biết về mối liên hệ khó khăn Giacop gặp phải với Esau anh mình. Ngay từ bé, đã xẩy ra một mối kình địch giữa họ với nhau, một mối kình địch chẳng bao giờ được khắc phục sau này. Giacóp là đứa con lọt lòng sau - họ là một cặp song sinh - nhưng nhờ mánh lới đã khéo chiếm được phúc lành và quyền trưởng nam của cha mình là Isaac (xem Khởi Nguyên 25:19-34). Đó mới chỉ là câu chuyện đầu tiên trong một loạt dài những thủ đoạn khả thi cho thấy con người không ngần ngại này thực hiện. Ngay cả cái tên "Jacop" cũng có nghĩa là một ai đó tinh xảo nơi những biến chuyển của mình.

     

    Bị bắt buộc phải thoát thân cho khỏi người anh của mình, chàng ta dường như lại thành công trong hết những gì thực hiện trong đời của mình. Chàng ta giỏi về thương mại: chàng đã trở nên rất giầu có, thành một chủ nhân của một đàn vô vàn súc vật. Nhờ kiên cường và nhẫn nại, chàng đã lấy được người con gái đẹp nhất chàng thực sự phải lòng của ông cậu Laban. Giacóp - theo ngôn ngữ tân thời chúng ta có thể nói - là một con người "tự lập tự cường - self-made"; nhờ tài khéo của mình, nhờ biết khôn lanh, chàng đã chiếm được tất cả mọi sự mong muốn. Tuy nhiên, chàng lại thiếu một điều gì đó. Chàng thiếu mất mối liên hệ sống động với nguồn gốc của chàng

     

    Một ngày kia, chàng chợt nghe thấy tiếng gọi hồi hương, về quê quán cũ của mình, nơi người anh Esau của chàng vẫn còn sống, một người anh chàng luôn có một mối liên hệ ghê gớm. Giacóp lên đường, thực hiện một hành trình dài, với một đoàn bao gồm nhiều người và súc vật, cho đến khi chàng tiến đến bước cuối cùng ở giòng suối Jabbok. Ở đây, Sách Khởi Nguyên cống hiến cho chúng ta một câu chuyện đáng nhớ (xem 32:23-33). Câu chuyện này cho thấy rằng vị tổ phụ ấy, sau khi có tất cả những người của mình cùng với đàn súc vật của mình - rất là nhiều - băng qua một giòng suối, vẫn ở một mình bên bờ sống phía xa lạ. Và chàng suy tư về những gì đang chờ đợi mình vào những ngày tháng tới đây? Người anh Esau sẽ tỏ thái độ như thế nào đối với mình đây, vì chàng đã cướp mất quyền trưởng nam của người anh? Tâm trí của Giacóp quay cuồng với những ý nghĩ ... Để rồi, khi trời bắt đầu tối, đột nhiên một người lạ nắm lấy chàng và bắt đầu vật lộn với chàng. Sách Giáo Lý dẫn giải: "truyền thống linh đạo của Giáo Hội vẫn coi biểu hiệu của cầu nguyện như là một trận đấu của đức tin và là một cuộc chiến thắng của lòng kiên trì" (số 2573).

    Giacóp vật lộn cả đêm, không bao giờ buông tha cho đối phương của mình. Cuối cùng thì chàng bị đập, khiến giây thần kinh bên hông của chàng bị đối thủ đánh vào, nên sau đó chàng sẽ đã bước đi khập khễnh suốt đời của chàng. Kẻ vật lộn lạ lùng đó hỏi tên của vị tổ phụ và bảo với vị tổ phụ này rằng: "Tên của ngươi không còn gọi là Giacóp nữa, mà là Israel, vì ngươi đã phấn đấu với cả Thiên Chúa lẫn con người ta, và đã thắng thế" (32:28). Lời ấy như thể nói rằng: ngươi sẽ không bao giờ là con người bước đi như vậy nữa, tức đi thẳng. Vị ấy đã đổi tên cho chàng, thay đổi đời chàng, thay đổi thái độ của chàng. Ngươi sẽ được gọi là Israel. Sau đó Giacóp cũng hỏi người ấy rằng: "Tôi xin ngài cho tôi biết tên của ngài". Người ấy chẳng cho chàng biết tên của mình, mà lại chúc lành cho chàng. Vậy Giacóp hiểu rằng chàng đã được gặp gỡ Thiên Chúa "nhãn tiền" (29-30).

    Việc vật lộn đối chọi với Thiên Chúa là một ẩn dụ về cầu nguyện. Những lúc khác Giacóp đã tỏ ra có thể đối thoại với Thiên Chúa, cảm thấy Ngài như là một sự hiện diện thân tình và gần gũi. Thế nhưng, đêm hôm ấy, nhờ một cuộc đối chọi lâu dài gần như làm cho chàng không chịu đựng nổi nữa, thì vị tổ phụ này đã tỏ ra thay đổi. Chàng đã đi đến chỗ trở thành một con người được thay đổi: tên của chàng, đường lối của chàng và cá tính của chàng. Nhờ vậy chàng không còn làm chủ tình hình - cái tinh khôn của chàng trở thành vô dụng đối với chàng -, chàng không còn là một con người chiến lược và tính toán nữaThiên Chúa đã quay trở chàng về với sự thật của chàng, như là một con người chết chóc, kinh đảm và kinh sợ, vì trong cuộc đối chọi, Giacóp đã tỏ ra sợ hãi. Nhờ vậy Giacóp chỉ còn nỗi yếu hèn và bất lực, cùng với tội lỗi của mình, để dâng cho Thiên Chúa. Và chính nhờ vậy này Giacóp nhận được phúc lành của Thiên Chúa, một phúc lành chàng khập khễnh bước vào đất hứa: yếu đuối và thương tật, nhưng lại với một con tim mới. Có lần tôi đã nghe một vị nam bô lão đã nói - một con người tốt lành, một Kitô hữu tốt lành, nhưng lại là một tội nhân đầy tin tưởng vào Thiên Chúa - rằng: "Thiên Chúa sẽ giúp con; Ngài sẽ không bỏ con một mình. Con sẽ vào Nước Trời; dù khập khễnh, nhưng con sẽ vào". Trước đó, ông là một con người tự tin; ông đã tin tưởng vào tài tinh khôn của ông. Ông đã là một con người không tiếp thu ân sủng, miễn nhiễm với lòng thương xót; ông không hề biết đến lòng thương xót là gì. "Tôi đây, tôi là một kẻ truyền khiến!" Ông không nghĩ ông cần đến lòng thương xót. Thế nhưng, Thiên Chúa đã cứu những gì đã bị mất mát. Ngài đã làm cho ông hiểu rằng ông là con người hạn hữu; ông là một tội nhân, cần lòng thương xót, và Ngài đã cứu ông.

    Tất cả chúng ta đều hẹn hò với Thiên Chúa về đêm, trong đêm tối tăm của cuộc sống chúng ta, ở nhiều đêm đen trong cuộc đời của chúng ta: những lúc tối tăm, những lúc tội lỗi, những lúc thất lạc hướng đi. Và vào lúc đó, bao giờ chúng ta cũng được hẹn hò với Thiên Chúa. Ngài sẽ làm cho chúng lạ lùng bỡ ngỡ vào lúc chúng không ngờ nhất, khi chúng ta cảm thấy mình thực sự lẻ loi cô quạnh. Cũng vào đêm ấy, khi đối chọi với một kẻ lạ mặt, chúng ta mới nhận ra rằng chúng ta chỉ là những con người nam nữ đáng thương - "đồ đáng thương" tôi dám nói như thế -, thế nhưng, chính lúc chúng ta cảm thấy mình là "thứ đồ đáng thương" ấy, chúng ta không cần sợ: vì Thiên Chúa sẽ cống hiến cho chúng ta một tên gọi mới, chất chứa ý nghĩa cho cả cuộc đời của chúng ta; Ngài sẽ thay đổi lòng dạ của chúng ta và Ngài sẽ ban cho chúng ta phúc lành chỉ giành cho những ai để mình cho Ngài thay đổi. Đó là một lời mời gọi tuyệt vời, là hãy để mình cho Thiên Chúa đổi thay. Ngài biết cách làm điều này, vì Ngài biết được từng người chúng ta. "Lạy Chúa, Chúa biết con", hết mọi người chúng ta có thể nói: "Lạy Chúa, Chúa biết con. Xin hãy biến đổi con đi".

    https://zenit.org/articles/this-is-a-beautiful-invitation-to-let-ourselves-be-changed-by-god-full-text-of-popes-general-audience/

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch kèm theo nhan đề và các chi tiết nhấn mạnh tự ý bằng mầu 

     

    --
    CMC-THDC (Thân Hữu Đồng Công)
    ---
    Bạn nhận được thư này vì bạn đã đăng ký vào nhóm Google Groups "CMC-THDC".
    Để hủy đăng ký khỏi nhóm này và ngừng nhận email từ nhóm, hãy gửi email đến This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    Để xem cuộc thảo luận này trên web, hãy truy cập https://groups.google.com/d/msgid/cmc-thdc/CAChZeFhyWKrnPT8Riu%3DC7KkX96U-2vYbMc1%3D%2BYsv6Ebhy-cAxw%40mail.gmail.com.
     
     

SỐNG TỈNH THỨC -BẠN MƠ- CN19A

 

  •  
    Mo Nguyen
     
    Sun, Aug 9 at 4:59 PM
     
     


    CN 19A : Lưỡi dao cạo

     

    Có một nhà văn Anh (Somerset Maugham) viết cuốn tiểu thuyết mang tựa đề: “Lưỡi dao cạo” (The Razor"s Edge), năm 1944, nhưng suốt trong mấy trăm trang của cuốn truyện không hề thấy một chữ “lưỡi dao cạo” nào. Ý của tác giả muốn diễn tả con đường mà Larry Darell nhân vật chính trong câu chuyện phải trải qua là một con đường khó khăn, y như bước đi trên cạnh sắc của lưỡi dao cạo vậy. Bài Tin Mừng hôm nay không có cạnh sắc của lưỡi dao cạo nào -ngược lại là đàng khác, dịu êm như đệm nước- nhưng ý nghĩa là tương đương như cạnh sắc của lưỡi dao: tức là cũng rất khó khăn để bước trên đó: đi trên mặt nước. Chúa Giêsu đi trên mặt nước. Các môn đệ tưởng là ma. Ngài nói: Hãy yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ. Phêrô nghe vậy liền nói: Lạy Thầy, nếu là Thầy thì xin truyền cho con đi trên mặt nước đến với Thầy. Đi trên mặt nước, chứ không phải bơi trong nước, không dễ, nên Phêrô đã chìm, phải cầu cứu thầy Giêsu: Lạy Thầy xin cứu con.

                1. Cuộc sống Kitô hữu ở trần gian này ví như cuộc đi trên mặt nước.

       Không phải chỉ một mình Phêrô mới đi trên mặt nước để đến với Thầy Giêsu, mà hầu như mọi người đệ tử của Thầy Giêsu là chúng ta đây đều được truyền hãy đi trên mặt nước để đến với Thầy : Lạy Thầy, nếu là Thầy thì xin truyền cho con đi trên mặt nước đến với Thầy. Ta thử tưởng nghĩ ra một số trường hợp không xa lạ gì:

    -An là một sinh viên sống xa gia đình và dĩ nhiên phải ở nhà trọ trên thành phố để đi học. Sáng Chúa nhật, trời lạnh, chăn ấm. An không muốn trỗi dậy đi lễ. Vả lại anh cũng ngại bị những bè bạn ngoại đạo cùng trọ thấy anh đi lễ và chê cười anh còn mê tín dị đoan. Sau vài phút dằng co, An cương quyết tung chăn ngồi lên chuẩn bị đi lễ. Nghĩa là An bắt đầu bước đi trên mặt nước, bất chấp sóng gió của cơn mê ngủ và sự dị nghị của bạn bè.

    -Bình là một cô gái độc thân, sau một lần nhẹ dạ đã mang thai. Nếu gia đình hay được, nếu hàng xóm biết ra thì... ôi thôi, Bình không dám nghĩ tiếp ! Cô định đi phá thai. Con đường thật đơn giản, giống như ai đó ăn xong chùi mép. Nhưng rồi cô can đảm giữ lại bào thai ấy. Bình cũng đang bước đi trên mặt nước bập bình, nhưng lại an bình vì dám bất chấp bao sóng gió phũ phàng của dư luận, và bão bùng của muôn khó khăn không lường trước được.

    -Công là một cảnh sát. Một tên buôn bán ma túy hứa cho anh một số tiền lớn, chỉ cần anh làm ngơ cho việc làm của hắn; Làm ngơ sẽ có tiền to, để mắt lo vào, coi chừng mất cả mạng sống. Đám tay chân đâm thuê chém mướn sẽ đến tính sổ với Công. Nhưng anh cương quyết chối từ. Công cũng đang đi trên mặt nước, đi ngược với sức quyến rũ của đồng tiền và dám đương đầu với sóng gió của đe dọa.

    -Chính là nhà buôn. Nhà buôn nào chẳng muốn mau giàu. Giàu mau thật mau chỉ có một con đường là con đường tắt. Tắt trong thương trường mang nhiều nghĩa lắm, nào là bỏ qua con đường thuế má; nào là bỏ qua công đoạn phức tạp để có được một mặt hàng nhanh, rẻ giá thành, nhưng cứ bành trướng giá bán. Chính không muốn đi con đường tắt đó. Anh đang đi trên mặt nước, giữa sóng gió những lời chê bai của dòng họ bạn đời mình : “Mầy lấy phải một thằng chồng chẳng biết làm ăn gì cả.”

       Chúng ta còn có thể nghĩ ra thêm rất nhiều thí dụ khác trong đó có thí dụ phù hợp với hoàn cảnh của chính mình. Mỗi người, bất kể ai, miễn là đệ tử của thầy Giêsu, đều được truyền đi trên mặt nước mà đến với Thầy.

    2. Làm sao để đi trên mặt nước mà không chìm

    Phêrô khi thốt lên lời xin: Lạy Thầy, nếu là Thầy thì xin truyền cho đi trên mặt nước đến với Thầy. Chúa nói: Cứ đến. Và Phêrô đã từ thuyền bước xuống đến với Đức Giêsu. Ta không biết Phêrô bước trên mặt nước được mấy bước. Một bước, hai, hay ba bước. Matthêu không nói (Marcô và Luca không thuật Phêrô đi trên nước, mặc dầu có thuật Chúa Giêsu đi trên mặt biển), nhưng chắc chắn Phêrô có đi được một số bước. Nếu không đi được bước nào, nhảy xuống là chìm liền, thì Tin Mừng Matthêu đã không ghi như thế này : Phêrô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giêsu (Mt 14,29). Chỉ khi thấy gió thổi, sóng nổi, ông mới sợ và bắt đầu chìm, vội la lên cầu cứu. Không phải ông đi được mấy bước rồi, mới có gió thổi lên, sóng to trở lại, mà sóng vẫn to, gió vẫn lớn, như Mt ghi trước đó, trước khi Chúa đi trên mặt nước đến với họ :“Thuyền đi xa bờ cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió. Khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển đến với họ.” Vậy cái gì khiến Phêrô đi được mấy bước trước khi bị chìm ? Chắc chắn không phải vì biển êm đột ngột, gió lặng hiu hiu làm Phêrô đi trên nước dễ dàng. Vì biển chỉ im khi Chúa cùng Phêrô lên thuyền. “Khi Thầy trò đã lên thuyền thì gió lặng” (Mt 14,32). Các nhà chú giải Kinh Thánh lẫn các nhà giảng thuyết lừng danh vẫn đồng ý với nhau là Phêrô bước đi được là do Tin vào Thầy, mắt dán chặt vào Thầy. Khi hạ mắt xuống nhìn sóng to, ông lo sợ và bắt đầu chìm lỉm ngay. May mà Phêrô nhanh miệng kêu cứu, đúng lúc, đúng người. Kêu Thầy, chứ không phải “Gioan ơi, Giacobê hỡi cứu ta với.” Vậy khi ta tin vào Chúa, nhìn vào Ngài, ta sẽ đi trên mặt nước được.

    Vào thời kỳ mới có thuyền buồm, một thiếu niên kia được vị thuyền trưởng cho đi thuyền vượt biển để học tập làm thủy thủ. Một hôm gió bão nổi lên làm mặt biển dậy sóng. Viên thuyền trưởng ra lệnh cho cậu ta phải leo lên cột buồm để tháo các cánh buồm ra, tránh cho con thuyền khỏi bị gió bão vùi dập. Khi cậu ta vừa leo vừa ngước mặt lên trời thì mọi sự đều suông sẻ. Chỉ thoắt cái là cậu đã leo đến lưng chừng cột buồm. Nhưng khi cậu bắt đầu nhìn xuống mặt biển đang nổi sóng trong cơn gió bão, thì cậu lập tức bị chóng mặt như sắp bị té xuống đến nơi. Bấy giờ một thủy thủ già nhiều kinh nghiệm đã la to lên rằng :"Này chú bé, mau ngước mặt lên trời đi chứ đừng nhìn xuống! Hãy tiếp tục nhìn lên trời đi!" Cậu bé làm theo lời chỉ dẫn đó và đã leo lên tới đỉnh cột buồm và cậu đã hoàn thành nhiệm vụ là tháo được sợi dây để thả cánh buồm xuống.

    Lỗi của cậu thiếu niên cũng giống như lỗi của Phê-rô trong Tin Mừng hôm nay : Cậu ta đã bỏ đích nhắm là bầu trời để nhìn xuống mặt biển nổi sóng, giống như Phê-rô đã rời mắt khỏi Đức Giê-su để nhìn vào mặt biển đầy giông tố. Vì thế ông đã bị chao đảo và bắt đầu chìm xuống.

    Cuộc đời các tín hữu chúng ta cũng vậy : Bao lâu chúng ta còn nhìn vào Chúa Giê-su thể hiện qua việc siêng năng dự lễ và rước lễ. Bao lâu chúng ta còn năng nhớ đến Chúa, thì ta còn sống đạo tốt. Nhưng ngày nào chúng ta bỏ những việc đạo đức kia, thì tâm hồn chúng ta bắt đầu chìm đắm dưới quyền lực của ma quỷ, sa đà vào các thói hư tật xấu và các đam mê bất chính khác. Nói theo chủ đề của bài giảng hôm nay, chúng ta không đi trên mặt nước được.

    Mặc dầu không xao nhãng các công việc trần thế, như lời dạy của CĐ Vatican 2, nhưng chúng ta cần phải tâm niệm lời thánh Phaolô trong thư Cô-lô-xê 3,1 : Anh em đã được sống lại cùng với Đức Ki-tô, nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự bên hữu Thiên Chúa. Nói theo kiểu nói của Tin Mừng hôm nay: hãy dán mắt vào Đức Kitô, hãy tin vào Ngài, thì anh em sẽ dễ dàng lướt đi được trên mặt nước, tức vượt qua được những khó khăn thử thách ở đời này. Ước gì được như vậy. Amen.

    Anphong Nguyễn Công Minh, ofm

     

 

SỐNG TỈNH THỨC - ĐỪNG LỢI DỤNG LÒNG TỪ BI

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Tue, Aug 4 at 1:54 AM
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


     
    ĐƯỜNG VỀ NHÀ CHA

    ĐỪNG LỢI DỤNG LÒNG TỪ-BI CỦA CHÚA ĐỂ SỐNG MIỆT - MÀI TRONG TỘI-LỖI.

     
    I. Chúa rất mực từ - bi và nhân - hậu.

     

    Những kẻ tội-lỗi thường nói: “Chúa rất mực từ-bi”. Biết bao người tội-lỗi quá trông cậy vào lòng từ-bi của Chúa, cố chấp mãi trong đàng tội-lỗi, tưởng lầm rằng muốn ăn-năn tội bao giờ cũng được, nên đã hư mất đời đời.

     

    Lòng từ-bi Chúa vô cùng. Đúng, không ai chối cải được điều đó. Nhưng Chúa cũng công-bằng vô cùng. Chúa không thể không phạt những người phản nghịch với Ngài. Chúa từ-bi với ai? “Ngài từ-bi với những ai kính-sợ Ngài. Ngài xót-thương những ai kính-sơ Ngài.” (Thánh Vịnh 102 :11-13)

     

    Nhưng với những ai khinh-bỉ Ngài, Ngài phải thực hành công-lý đối với họ.

     

    II. Những kẻ nhạo -báng Chúa.

     

    Chúa tha thứ tội-lỗi cho những kẻ hối-lỗi ăn-năn, nhưng Chúa không thể tha thứ cho những ai cố-chấp nhất quyết sống trong tội. Thánh Augustinô nói rằng những ai phạm tội với ý-định sẽ thống-hối sau này, không phải là một người thống-hối, mà là kẻ chế-nhạo Thiên-Chúa.Thánh Phaolồ đã nói: “Anh chị em đứng lừa dối mình. Thiên-Chúa không dung-thứ kẻ nhạo-báng Chúa. Ai gieo giống nào thì gặt giống ấy.” (Ga-la-ta 6 :7)

     Thật đúng là những kẻ nhạo-báng, khi họ nghĩ rằng cứ xúc-phạm Chúa đi, và muốn làm đẹp lòng Ngài, lúc nào, cách nào, tuỳ ý mình muốn, rồi bay thẳng về hưởng nhan thánh Ngài. Họ nghĩ rằng Chúa đã bao phen xót thương tôi. Ngài có phạt tôi đâu, nên tôi hy-vọng sau này Chúa sẽ xót thương tôi mãi mãi. Đó lại là những lời tự lừa-dối mình nữa.

     Chúa xót thương tôi, Chúa luôn tỏ lòng thương xót tôi, nên Ngài không bao giờ trừng phạt tôi ư? Không, không đúng. Chúa chịu đựng tôi, nhưng không phải Ngài chịu đựng đến muôn đời.

     Này bạn, bạn nhận thấy rằng bạn thường xúc phạm đến Chúa, và bạn chưa phải rơi xuống biển lửa đời đời, bạn hãy thưa: “Quả ơn nghĩa Yavê không hết, lòng thương xót Người không cạn.” (Ai-Ca 3:22)

     Lạy Chúa, sự nhẫn-nại chờ đợi của Chúa không phải để con xúc-phạm Chúa thêm nữa, nhưng để con yêu Chúa và phụng-thờ Chúa nhiều hơn trước, vì Chúa đã quá nhân-hậu đối với con.

     

    LỜI NGUYỆN CẬY TRÔNG.

     

    Lạy Chúa Giêsu, Đấng Cứu-Chuộc và là Chúa con, xin nhận lấy đứa con phản-bội này dưới chân Chúa. Con xấu hổ khi ra trước toà Chúa. Bao phen con đã chế-nhạo Chúa, đã quay lưng lại với Chúa.

     Con cảm ơn Chúa vì giờ phút này con chưa phải sa hỏa-ngục, mà con còn được cúi mình thờ lạy dưới chân Chúa. Xin Chúa chiếu ánh sáng trên con và gọi con vào tình yêu bao la của Chúa. Con không bao giờ dám phạm tội nữa.

     Con vui mầng vì con đã được đối-xử trong tình thương hải-hà của Chúa. Xin Chúa tha thứ các lỗi-lầm con đã phạm nhờ công-nghiệp của Chúa Giêsu.

     Lạy Đấng tốt lành nhân-hậu, con yêu Chúa và con hy-vọng sẽ được yêu Chúa mãi mãi. Con sẽ không bao giờ lìa xa Chúa nữa.

     Lạy Mẹ Maria, Mẹ Thiên-Chúa, xin Mẹ bầu-cử với Chúa cho con được ơn trọng,là đừng bao giờ lìa xa Chúa.

     
    Tác giả: Thánh An-Phong-Xô Li-go-ri  
    (Phêrô Bùi-Đắc-Hữu, dịch)
     
     

 

SỐNG TỈNH THỨC - ĐỪNG TỰ LỪA DỐI MÌNH

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Tue, Aug 4 at 10:00 PM
     
     
     
     
     
     


    Ảnh cùng dòng



     

    NHỮNG LỪA DỐI MÀ MA QUỈ THƯỜNG ĐẶT VÀO TÂM TRÍ CÁC TỘI NHÂN

     

    ĐỪNG TỰ LỪA DỐI MÌNH.

     

    I. Cứ phạm tội đi, ta sẽ xưng tội mai sau.

     

    Chúng ta hãy tưởng tượng một thanh-niên đã sa ngã phạm nhiều tội trọng, nhưng đã xưng tội và được lại ơn nghĩa với Chúa. Ma quỷ lại đến cám-dỗ, anh ta chống trả, nhưng lại do-dự vì những cám-dỗ của ma quỷ.

     

    Này bạn, bạn hãy nói cho tôi biết, bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ làm mất Ơn Thánh của Chúa quý hơn các ngọc ngà ở trần gian, mà bạn vừa được lại sao? Bạn sẽ tự tay viết chính bản án, đày bạn xuống biển lửa đời đời sao? Nhất định bạn sẽ khẳng-khái trả lời “không”. Bạn không bao giờ muốn kết án bạn, trái lại, bạn rất muốn được cứu-rỗi. Nhưng ma quỷ lại rỉ tai bạn: “Nếu tôi phạm tội, tôi sẽ đi xưng tội ngay sau đó.”

     

    Hãy nhớ rằng, đó là bước lừa dối đầu tiên. Vì lúc phạm tội bạn đã đánh mất linh hồn bạn.

     

    Bạn hãy nói cho tôi biết, nếu bạn giữ trong tay một đồ trang sức đáng giá cả trăm ngàn đô-la, bạn có dại dột quăng vào sông và tự nhủ rằng bạn sẽ hy-vọng tìm lại ngay sau đó? Hiện bạn đang giữ trong tay linh hồn bạn, quý giá hơn cả ngọc ngà châu báu ở trần gian, vì đã được chuộc lai bằng máu cực châu báu của Chúa.

     

    Bạn có tự ý ném hồn bạn vào biển lửa đời đời với hy-vọng sẽ tìm lại nhờ phép cáo-giải sao? Không tìm lại được thì sao? Vì muốn tìm lại cần phải có ơn Chúa để thống-hối thật tình. Nếu Chúa không đổ ơn xuống cho bạn nữa để thống-hối thì sao? Nếu giờ chết đến bất thình lình và bạn không đủ thì giờ xưng tội nữa thì sao?

     

    Bạn nói rằng, bạn sẽ xưng tội vào tuần tới, nhưng ai đã hứa với bạn rằng chắc chắn bạn sẽ sống hết tuần tới? Bạn nói bạn sẽ xưng tội ngày mai? Thánh Au-gus-ti-nô đã nói: “Thiên-Chúa không hứa với bạn để bạn sống đến ngày mai. Có thể Ngài cho bạn sống, cũng rất có thể không. Không thiếu gì người chiều tối lên giường ngủ và ngày mai lại còn lại cái xác không hồn. Cũng không thiếu người đã chết ngay sau khi phạm tội và vào biển lửa thiêu đốt đời đời.”

     

    Bạn ạ, trường hợp đó có thể xảy đến cho bạn, làm sao bạn sửa lại được cuộc sống khốn-cực muôn kiếp trong hỏa ngục? Biết bao người đã bị lừa dối với câu: “Ngày mai tôi sẽ đi xưng tội” và ma quỷ đã kéo họ xuống vực thẳm đời đời. Biết bao người đã liều mình phạm tội với hy-vọng sẽ xưng tội ngày mai và đã hư mất, không bao giờ sửa lại được nữa.

     

    II. Không đủ sức mạnh chống lại chước cám dỗ.

     

    Ma quỷ thường cho ta có ấn-tượng rằng, xác thịt ta quá nặng nề và cơn cám-dỗ quá mạnh, ta không đủ sức chống lại đâu. Thánh Phaolồ đã nói với chúng ta: “Thiên-Chúa là Đấng trung-tín. Ngài không để anh chị em phải cám-dỗ quá sức anh chị em, và còn giúp anh chị em chịu đựng và chống trả khi bị cám dỗ.” (1Cô-rin-tô. 10 :13)

     

    Cho tôi được hỏi bạn: Nếu ngay bây giờ bạn không tự tin mình có đủ sức mạnh chống trả, thì làm sao bạn hy-vọng sẽ chống trả nổi sau này? Thế rồi, ma quỷ sẽ tiếp tục cám-dỗ bạn phạm các tội-lỗi khác. Nếu bạn tiếp tục thua, thì địch thù ngày càng mạnh và bạn ngày càng yếu.

     

    Nếu bạn tự cảm thấy hiện giờ bạn chưa thể dập tắt ngọn lửa tội-lỗi đó, làm sao bạn lại hy-vọng sẽ dập tắt được khi ngọn lửa đó càng lúc càng mạnh hơn? Hoặc bạn nói, Chúa sẽ giúp tôi, thì Chúa đang giúp bạn ngay bây giờ mà, sao bạn không lâm chiến với tinh thần dũng-cảm, tay nắm chắc khí-giới sắc bén là ơn phù-trợ của Chúa? Hay bạn hy-vọng Chúa sẽ tăng-cường trợ-lực cho bạn, khi bạn tăng thêm tội lỗi à? Nếu bạn không tự vận-dụng ý-chí và sức mạnh trước, sao cứ ỷ lại vào Chúa mà thôi?

     

    Sao bạn lại nghi ngờ lòng trung-tín của Chúa khi Ngài phán: “Hãy xin thì sẽ được” (Mát-thêu 7 :7)

     

    Thiên-Chúa không bao giờ thất tín. Hãy chạy đến với Ngài, Ngài sẽ ban cho bạn đầy đủ sức mạnh để vượt thắng kẻ thù.

     

    Công-đồng Tờ-ren-ti-nô đã dạy: “Chúa không đòi hỏi ai làm những việc, mà họ không thể làm được. Nhưng Chúa khuyên bảo chúng ta hãy làm những gì có thể làm được, và xin Chúa phù-giúp những gì quá sức ta…”

    Nếu cảm thấy cơn thử thách quá lớn lao, chúng ta hãy vững tâm xin Chúa tăng thêm ơn trợ-giúp, Ngài nhất định sẽ cho chúng ta đủ sức mạnh vượt thắng quân thù.

     

    LỜI NGUYỆN CẬY TRÔNG,

     

    Lạy Chúa, có phải vì Chúa quá tốt lành với con, để con bạc nghĩa với Chúa sao? Con chạy xa Chúa và Chúa hằng chạy theo con. Làm sao để ánh sáng Chúa chiếu dõi trên con? Lạy Chúa, con hết lòng cảm tạ Chúa, và đời đời con phải cảm tạ Chúa trên thiên-đàng.

     

    Chúa đã đổ máu cực châu-báu để cứu-chuộc con, Chúa hằng tha thứ cho con, nên con đặt tất cả niềm hy-vọng vào Chúa. Con thà chết trăm ngàn lần, chẳng thà làm mất lòng Chúa thêm nữa.

     

    Con phản-bội Chúa quá lắm rồi, nay con xin dành cuộc đời còn lai của con để yêu mến Chúa. Chúa đã chết để cứu-chuộc con, Chúa lại kiên-nhẫn chờ đợi con, mặc cho những xúc-phạm của con đối với Chúa.

     

    Lạy Chúa, con hết lòng ăn-năn; con muốn chết đi vì sầu-khổ tội-lỗi. Trước đây, con đã quay lưng lại với Chúa, nay bù lại, con xin yêu-mến Chúa hết lòng.

     

    Lạy Chúa Cha hằng có đời đời, vì công-nghiệp của Chúa Giêsu, xin đoái nhìn đến đứa tội-nhân này đang khát-khao yêu mến Chúa.

     

     

    Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ bầu-cử với Con Mẹ, ban cho con những ơn cần thiết, để con đừng bao giờ xúc phạm đến Con Mẹ nữa.
     
    Tác giả: Thánh An-Phong-Xô Li-go-ri  
    (Phêrô Bùi-Đắc-Hữu, dịch)
     
     

 

 

SỐNG TỈNH THƯC - 4 CÁM DỖ KHI CẦU NGUYỆN

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Sun, Aug 2 at 11:46 PM
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


     
     
    BỐN Ý TƯỞNG MA QUỶ KHI CÁM DỖ THƯỜNG GIEO TRONG ĐẦU XUI KHIẾN CHÚNG TA ĐỪNG CẦU NGUYỆN
     
    Những trò gạt gẫm của ma quỷ rất phổ biến: khi cầu nguyện, tất cả mọi người, cách nào đó luôn gặp phải điều này. Dưới đây là một số lời khuyên hữu ích để tránh những cái bẫy của ma quỷ khi cầu nguyện trong bình an.
     
    Tên cám dỗ làm mọi thứ để ngăn cản con người cầu nguyện. Vì vậy, thật khó để chúng ta không rơi vào cám dỗ. Chúng ta hãy mở to đôi mắt để cố gắng nhận ra những lời dối trá, để mình không bị ma quỷ lừa bịp.
     
    Bẫy số 1 : “cầu nguyện thật vô ích”
     
    Nếu dựa vào những tiêu chuẩn thông thường của chúng ta về tính hiệu quả của cầu nguyện, thì thực sự cầu nguyện không giúp được gì cả. Theo quan điểm của con người, cầu nguyện là lãng phí thời gian. Đây là câu hỏi lớn mà các tu sĩ nam nữ nêu ra cho thế giới xung quanh họ: đời sống cầu nguyện giúp được gì cho những người này? Dưới cặp mắt của nhiều người thì cuộc sống của họ xem ra quá lãng phí.
     
    Chúng ta thường mắc cùng một sai lầm này khi từ bỏ việc cầu nguyện với lý do chúng ta có quá nhiều việc phải làm. Bởi vì chúng ta đặt mình vào cái luận lý về hiệu suất, thay vì theo luận lý của tình yêu. Trái lại, nếu biết suy nghĩ một chút, chúng ta sẽ thấy trong cuộc sống dường như những thứ xem ra vô dụng nhất thực ra là những thứ quí giá nhất; chẳng hạn như cưng chiều một đứa trẻ, hôn vợ hoặc chồng, chiêm ngắm một phong cảnh đẹp. Cầu nguyện có vẻ vô ích, nhưng thực ra đó là điều tuyệt đối không thể thiếu.
     
    Bẫy số 2: "Bạn không biết cầu nguyện"
     
    Kẻ thù tăng thêm nhiều lý lẽ để cho chúng ta thấy rằng cầu nguyện quá khó đối với chúng ta, rằng chúng ta cần được đào tạo trước khi bắt đầu cầu nguyện… Ngay cả trong trường hợp này, quả thực, chúng ta không biết cầu nguyện. Lời cầu nguyện của chúng ta đầy lơ đãng, đầy những tìm kiếm lợi lộc cho riêng mình, đầy những bất trung và hàng nghìn những cái bất toàn khác. Rồi sao? Có người cha nào khi bồng đứa trẻ sơ sinh trên tay, đứa bé bắt đầu bập bẹ và tươi cười, đặt nó ngay ngắn lại rồi ông nói với nó : “Khi nào con biết nói thì hãy nói chuyện với cha?”. Tất nhiên là không! Trái lại, ông sẽ cảm động và ngạc nhiên trước những lời nói bập bẹ đầu tiên này. Điều đó thật giá trị đối với những bậc cha mẹ trên trần gian, thậm chí còn giá trị hơn trước mặt Thiên Chúa của chúng ta.
     
    Bẫy số 3: "Bạn sẽ cầu nguyện khi có thời gian"
     
    Nếu chúng ta đợi đến khi có thời giờ để cầu nguyện, chắc chắn một điều chúng ta sẽ không bao giờ cầu nguyện, bởi vì chúng ta sẽ có muôn nghìn việc rất khẩn thiết để làm. Nếu hôm nay chúng ta có ý cầu nguyện, nhưng không biết thiết đặt thời gian cụ thể, nguy cơ chúng ta sẽ đi ngủ vào buổi tối mà không tìm thấy dù chỉ một phút để tự mình xắp xếp.
     
    Người cầu nguyện thường xuyên không nhất thiết là người có nhiều thời giờ rảnh rỗi, mà là người quyết định dành thời giờ cho việc cầu nguyện. Đó là một chọn lựa. Vậy ưu tiên của chúng ta là gì? Chúng ta muốn đặt việc cầu nguyện làm trung tâm của đời sống không hay chúng ta coi đó như là điều xa xỉ, không bắt buộc? Nếu đó là điều cần thiết thì nó phải được xếp vào hàng đầu tiên trong lịch trình hằng ngày của chúng ta.
     
    Bẫy số 4: "Công việc của tôi đã là cầu nguyện"
     
    Ma quỷ thì thầm vào tai chúng ta: “Nếu bạn làm việc hết lòng, dâng công việc của bạn cho Chúa, vì vậy bạn sẽ được miễn cầu nguyện”. Thực may mắn cầu nguyện không phải là cách duy nhất để đặt mình trước sự hiện diện của Thiên Chúa, để được ở gần và phục vụ Chúa. Nếu không chúng ta sẽ chỉ dành một phần nhỏ trong ngày của chúng ta cho Chúa. Tuy nhiên, nếu chúng ta không cầu nguyện thật lòng, không biết dừng lại trong ngày, chúng ta sẽ khó mà cầu nguyện trong mọi lúc. Chúng ta có thể thành công cầu nguyện trong khi làm việc, nếu từng ngày chúng ta biết học cách cầu nguyện ngay cả khi không làm gì cả.
     
    Edifa/Aleteia
     
    Tác giả bài viết: G. Võ Tá Hoàng chuyển ngữ.
    ---------------------------------