5. Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh

THỨ BẢY 28/10/23 – TUẦN 29 TN   

  Lc 6,12-19

Thánh Si-Mon Và Giu-Đa Tông Đồ

LÀ TÔNG ĐỒ CỦA CHÚA KI-TÔ

Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông đồ. (Lc 6,13)

Suy niệm: “Tông đồ mà không cứu các linh hồn và thiết lập Giáo hội thì tựa nông dân không sản sinh ra mùa gặt” (D. Cannistraci). Tông đồ là người ở với Đức Giê-su, rồi được Ngài sai đi. Như vậy, điều kiện đầu tiên là ở với Đức Giê-su: học hỏi, chiêm ngắm, sống mối tương quan thân thiết với Ngài như người môn đệ, tựa người bạn thân. Một khi đã là môn đệ thân tín của Ngài, ta sẽ tiến thêm bước nữa: nhận sứ vụ Tông đồ loan báo Ngài cho người lân cận. Si-mon và Giu-đa (hay Ta-đê-ô) đã lần lượt thực hiện hai bước này: ở với Thầy trong ba năm, rồi được Thầy sai đi đến tận cùng trái đất. Si-mon rao giảng Tin Mừng ở Ai Cập, sau đó sang Ba Tư; Giu-đa loan báo Tin Mừng ở Mêsôpôtamia; rồi cả hai vị cùng lãnh triều thiên tử đạo ở Ba Tư.

Mời Bạn: Hãy đến nhà thờ học biết về lòng tha thứ; để rồi trở về trở thành người thứ tha. Hãy đến nhà Chúa học biết về sự tốt bụng; rồi trở về trở thành người tốt bụng. Cứ như thế sau mười lần đến nhà thờ trong mười Chúa Nhật, bạn sẽ là hình ảnh thật của Chúa Ki-tô (theo I. Ayivor). Trong Thánh lễ, bạn ở lại với Chúa Ki-tô, đặc biệt trong hai phần phụng vụ Lời Chúa và phụng vụ Thánh Thể: học với Chúa Ki-tô, nhìn ngắm Ngài, ghi nhớ Lời Ngài trong phần đầu, rồi hiệp thông, kết hợp với Ngài ở phần sau. Để rồi kết thúc Thánh lễ, bạn được sai đi, là Tông đồ của Tin Mừng yêu thương, tha thứ, tốt bụng.

Sống Lời Chúa: Tôi tập ở lại với Chúa mỗi ngày trong kinh nguyện, rồi ý thức được sai đi đến với người khác, làm Tông đồ của Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa tin tưởng sai con đi làm Tông đồ giữa đời. Xin cho con ghi nhớ sứ mạng ấy. Amen.

 

THỨ SÁU 27/10/23 – TUẦN 29 TN   

  Lc 12,54-59

CHẬM LẠI ĐỂ SUY XÉT

“Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải?” (Lc 12,57)

Suy niệm: Ngày xưa Chúa Giê-su trách người Do Thái sáng suốt đoán trước thời tiết qua hiện tượng thiên nhiên, nhưng lại mù tối không biết suy xét, nhận ra những dấu chỉ Chúa đang ngỏ với họ qua các phép lạ và giáo lý của Ngài. Vì thế, Đức Giê-su nhắc nhở: “Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải?” Ngày nay ta đang sống trong nền văn hóa mới, tạm gọi là văn hóa “lướt qua”: lướt mạng, lướt Facebook, lướt web. Ta nhìn xem, hối hả thu thập bao hình ảnh, thông tin, nhưng chẳng bao giờ  dừng lại, ngẫm nghĩ, xét mình xem Chúa muốn ta làm gì trong hoàn cảnh hôm nay. Do đó, ta lướt qua rất nhiều thứ, nhưng lại bỏ qua cái quan trọng. Ta có thể nắm rõ tỏ tường tình hình thế giới, sự kiện xã hội, nhưng lại mù mờ về chính tâm hồn, cuộc sống đức tin của mình. Ta không dành đủ thời gian cho Chúa, người thân, cũng như cho chính tâm hồn mình. Từ đó, đánh mất chính mình, mối tương quan với Chúa, và những người thân của mình.

Mời Bạn: Dành thời gian dừng lại,  xem xét lại các mối tương quan với Chúa, người thân và với chính mình đang có những trục trặc nào, để tìm phương cách điều chỉnh.

Sống Lời Chúa: Dành thời gian trò chuyện với một người thân trong gia đình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, trong một thế giới đang diễn tiến quá nhanh, con cũng bị lôi kéo chạy theo. Xin giúp con biết dừng lại, suy xét xem đâu là đích điểm tối hậu của cuộc đời. Để rồi con sẽ dành thời gian để bồi đắp cho đời sống đức tin, cũng như sống tốt đẹp các mối tương quan quan trọng cho cuộc đời mình. Amen.

 

Thứ Tư 25/10/23 – TUẦN 29 TN

 Lc 12,39-48

Còn lâu!

“Người đầy tớ nghĩ bụng: “Chủ ta còn lâu mới về” và bắt đầu đánh đập tôi trai tớ gái và chè chén say sưa.” (Lc 12,42)

Suy niệm: Cứ nghĩ “chủ ta còn lâu mới về,” nên người đầy tớ trong Tin Mừng “đánh đập tôi trai tớ gái,” “chè chén say sưa,”  phung phí, gây thiệt hại tài sản của chủ, thay vì chăm sóc gia nhân, “cấp phát phần thóc gạo đúng giờ.” Thái độ ấy dẫn đến cái kết khủng khiếp là “bị loại bỏ” không thương tiếc khi chủ nhân thình lình trở về. Tất cả cũng vì chủ quan Còn lâu, khinh suất, “không biết ý chủ” làm anh đánh mất sự trung tín vốn có để trở thành kẻ bất tín đáng chê trách. Khi lần lữa, chần chờ chưa muốn thực hiện một công việc hay bổn phận, ta thường dựa vào hai chữ Còn lâu. Hai chữ Còn lâu ấy đã gây bao thất bại, thậm chí thảm bại cho rất nhiều người. Trong đời sống thiêng liêng, tâm thế Còn lâu ấy chặn đứng khả năng tỉnh thức của ta trước tiếng Chúa gọi.

Mời BạnThật bất ngờ” là câu nói trên môi miệng ta về sự ra đi đột ngột của một người, đồng thời là lời nhắc nhở người còn sống phải sẵn sàng. Ki-tô hữu là người biết ý của chủ nên cần ở trong tư thế chờ đợi liên lỉ để không phung phí ân sủng và thời gian Chúa ban. Loại bỏ ý nghĩ Còn lâu và sống tỉnh thức là điều bạn cần phải có.

Chia sẻTâm thức Còn lâu có là phong cách sống lâu nay của bạn không? Bạn có muốn điều chỉnh cái nhìn đó cho phù hợp với Tin Mừng?

Sống Lời ChúaHôm nay bạn chu toàn công việc được giao phó như thể ngày cuối cùng của cuộc đời bạn.

Cầu nguyệnLạy Chúa, con không đợi chờ, con quyết sống phút hiện tại và làm cho nó đầy tình thương… Sống mỗi phút cho tốt, đời sẽ thánh. (ĐHY P.X. Nguyễn Văn Thuận).

 

THỨ NĂM 26/10/23 – TUẦN 29 TN  

Lc 12,49-53

CUỘC CHIẾN TRƯỜNG KỲ

“Thầy còn một phép rửa phải chịu, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc này hoàn tất. (Lc 12,50)

Suy niệm: Nơi mỗi người chúng ta luôn tồn tại hai thái cực đối lập: ánh sáng và bóng tối. Cả cuộc đời ta là cuộc chiến dai dẳng, đấu tranh trường kỳ giữa ánh sáng và bóng tối ấy. Mang thân phận làm người, Đức Giê-su cũng đã phải “khắc khoải” trong cuộc đấu tranh này. Để hoàn tất ý định của Chúa Cha, Người phải đương đầu với cám dỗ (x. Mt 4), chọn lựa ý Cha trước cuộc Tử nạn (x. Mt 26,42), nhất là khi hấp hối trên thánh giá (x. Mc 15,34). Ngài đã sẵn lòng chịu “phép rửa” ấy, để cứu độ nhân loại.

Mời BạnLà người Ki-tô hữu từ khi lãnh nhận phép Thánh tẩy, ta nỗ lực bảo vệ chiếc áo trắng Thánh tẩy ấy trong cuộc chiến chống lại bóng tối tội lỗi, thế gian. Ta mong muốn hoàn toàn thuộc về Chúa, ánh sáng Ngài luôn chiếu tỏa trong cuộc đời mình. Tâm tình ấy có thể được diễn tả một cách trọn vẹn nơi thánh Augustinô: “Chúa đã dựng nên con cho Chúa, nên lòng con khắc khoải cho đến khi nghỉ yên trong Ngài.” Ắt hẳn bạn đang phải đấu tranh một mất một còn để ‘ánh sáng’ (sự thiện)  đẩy lùi ‘bóng tối’ (sự ác) trong mình. Bạn có mang nỗi khắc khoải như Thầy Giê-su không, hay cũng chỉ chiến đấu ‘cầm chừng’ theo bản tính tự nhiên?

Sống Lời Chúa: Tâm niệm mỗi sáng thức dậy: tôi sẽ luôn chọn những giá trị của Nước Trời hơn là những gì thuộc về thế gian.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa luôn muốn nhân loại trở về với Chúa là cội nguồn mọi sự thiện hảo. Xin cho chúng con luôn biết hướng về Chúa trong mọi hoàn cảnh, để cũng sẽ chiến thắng, cùng với Đức Ki-tô, trong cuộc chiến trần gian này. Amen.

 

THỨ BA 24/10/23 – TUẦN 29 TN  

 Lc 12,35-38

Thánh An-Tôn Ma-Ri-A Cla-Rét, Giám Mục

HẠNH PHÚC NGƯỜI TÔI TRUNG

“Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ.” (Lc 12,38)

Suy niệm: Chủ nhân các công ty, xí nghiệp muốn tăng hiệu suất làm việc của công nhân thường tạo cho họ có tình cảm gắn bó như là gia đình của mình. Còn người tôi tớ trong dụ ngôn của Chúa Giê-su không phải là người thợ làm công ăn lương sau khi lao động ngày tám tiếng rồi về nhà mình; trái lại, người ấy ở luôn tại nhà chủ như người ăn kẻ ở trong nhà. Vì thế, dù phải thức đến canh hai hoặc canh ba, người đó vẫn chờ để mở cửa khi chủ trở về. Hạnh phúc cho kẻ phụng sự Chúa như người tôi trung không phải là sẽ được lên chức, tăng lương mà thật bất ngờ: chủ sẽ đổi thân phận làm đầy tớ phục vụ họ: “Chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ”.

Mời Bạn: Phải chăng Chúa đã không gọi các môn đệ Ngài là bạn hữu đó sao? Ngài đã không thân hành rửa chân cho họ đó sao? Và phải chăng Chúa đã không yêu các bạn hữu Ngài đến nỗi chịu chết vì những người Ngài yêu đó sao? Thật phúc dường nào khi được phụng sự Chúa và được Ngài đối xử như bạn hữu, như con cái, được thừa hưởng gia nghiệp vĩnh cửu với Ngài.

Chia sẻ: Chúa muốn bạn làm gì khi nói: “Các con cũng hãy rửa chân cho nhau”?

Sống Lời Chúa: Quyết tâm chu toàn thật tốt việc bổn phận của bạn với tấm lòng tận tuỵ của người tôi trung.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, kể sao cho xiết ơn Chúa dành cho con; tình yêu Chúa đánh động tận đáy lòng con. Con sẽ bội bạc với Chúa biết chừng nào nếu con không yêu Chúa với tất cả con người của con. Lạy Chúa, con xin dâng hiến cuộc đời con để phụng sự Chúa như người tôi trung.