3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - THỨ TƯ 24-2-2021

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Tue, Feb 23 at 8:18 PM
     
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


     
    5 PHÚT LỜI CHÚA

    24/02/21 THỨ TƯ TUẦN 1 MC
    Lc 11,29-32

     

    TÂM TÌNH SÁM HỐI

    “Dân thành Ni-ni-vê sẽ đứng lên tố cáo và lên án dòng giống này, vì họ đã sám hối theo lời Giô-na giảng, nhưng ở đây còn có người hơn Giô-na nữa.” (Lc 11,32)

    Suy niệm/SÔNG: Chúng ta đã bước vào Mùa chay với nghi thức xức tro lên đầu, nói lên tâm tình sám hối của người tín hữu.

    Nhưng lòng sám hối không chỉ dừng lại ở nghi thức trong ngày thứ Tư Lễ Tro hay trong 40 ngày Mùa Chay; trái lại tâm tình đó phải đi suốt cuộc đời mỗi người chúng ta. Bởi vì tất cả chúng ta đều ý thức rằng thân phận con người vốn mỏng dòn, dễ sa đi ngã lại. Chính nhận thức đó giúp ta dễ sống khiêm nhường hơn, cũng như dễ nghe theo Lời Chúa dạy hơn. Đang khi Giô-na là một ngôn sứ được Thiên Chúa sai đến kêu gọi dân sám hối.

    Đức Giê-su đến không chỉ rao giảng lòng thương sót của Thiên Chúa, mà còn có quyền ban ơn tha tội ‘tội con đã được tha rồi’ (Lc 7,48). Một Đấng uy quyền đang ‘ở đây’ lẽ nào chúng ta lại cứng lòng không nghe theo sao!

    Mời Bạn CHIA SẺ: Mùa Chay nhắc nhở chúng ta sống tâm tình sám hối như ý nghĩa của thời gian đặc biệt này.

    Nhưng thật nguy hiểm nếu sau Mùa Chay, chúng ta lại ‘sống thả giàn’ theo kiểu bù lỗ lại những tháng ngày chay tịnh khắc khổ. Lâu nay bạn có suy nghĩ như vậy không?

    *Chúa mời gọi bạn hoán cải về phương diện nào trong Mùa Chay này?

    Sống Lời Chúa: Tôi tham dự các nghi thức phụng vụ với tâm tình sám hối trong Mùa Chay cũng như trong suốt cuộc đời làm con Chúa.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa luôn quảng đại và giàu lòng thương xót. NHỜ ƠN CHÚA chúng con đừng lợi dụng lòng tốt của Chúa để ở mãi trong tội lỗi, nhưng cho chúng con luôn sống tâm tình thống hối để làm đẹp lòng Chúa. Amen.

    GPDANANG
     

 

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - THỨ BA CN1MC-B

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Mon, Feb 22 at 6:13 AM
     
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


     
    5 PHÚT LỜI CHÚA

    23/02/21 THỨ BA TUẦN 1MC-B
    Th. Pô-li-cáp, giám mục, tử đạo  
    Mt 6,7-15

     

    TÌNH CHA

    “Thật vậy, nếu anh em tha lỗi cho người ta, thì Cha anh em trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em. Nhưng nếu anh em không tha thứ cho người ta, thì Cha anh em cũng sẽ không tha lỗi cho anh em.” (Mt 6,14-15)

    Suy niệm/SỐNG: Nếu ai đó muốn hình dung một Thiên Chúa cao sang, xa cách, thì đó không phải là chúa của người Ki-tô hữu.

    Thiên Chúa của chúng ta quá gần gũi, không những gần gũi mà còn có tương quan TÌNH CHA-CON với chúng ta. Muốn biết tình cha-con ấy, hãy nhìn vào Chúa Giê-su, Đấng phản ánh khuôn mặt của Chúa Cha, đồng thời là mẫu gương sống tình con thảo với Chúa Cha.

    Chúa Giê-su luôn dạy ta sống tâm tình cha–con với Chúa Cha trong mọi giáo huấn của mình, đặc biệt qua kinh Lạy Cha: cầu nguyện xin cho Nước Cha, Danh Cha, ý Cha, lương thực hằng ngày, tha kẻ có lỗi với chúng ta...

    Mời Bạn CHIA SẺ: “Tình Cha ấm áp như vầng thái dương, ngọt ngào như dòng nước trôi đầu nguồn… Hãy nhớ lời cha sống cho nên người, và con hãy chớ bao giờ dối gian” (bài hát Tình Cha).

     Lời bài hát trên nhắc bạn sống hiếu thảo với người cha trần thế. Còn với Cha trên trời, bạn dành tâm tình gì cho Ngài cho xứng với tư thế người con thảo?

    Sống Lời Chúa: Cầu nguyện cho kẻ ngược đãi, tha thứ cho kẻ xúc phạm chúng ta, để đáp lại tình Cha.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa là Cha yêu thương của chúng con. Chúng con cảm tạ Cha. Chúng con yêu mến Cha. NHỜ THÁNH THẦN DẪN DẮT con biết dâng lời tạ ơn và lòng yêu mến mỗi ngày để đáp lại tình Cha. Con QUYẾT TÂM cảm nghiệm được rằng con được Cha yêu mến, để rồi biết sống yêu thương như Cha mỗi khi chúng con rơi vào cám dỗ của thù hằn và ganh ghét. Amen.

     GPDANANG

     

 

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - CN1MC-B-CHÚA CHỊU CÁM DỖ

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Sat, Feb 20 at 11:40 PM
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


    5 PHÚT LỜI CHÚA
    21/02/21 CHÚA NHẬT TUẦN 1 MC – B
    Mc 1,12-15

     

     

    CHÚA CHỊU CÁM DỖ

    Người ở trong hoang địa bốn mươi ngày, chịu Xa-tan cám dỗ. ( Mc 1,13)

    Suy niệm/SỐNG: Mùa Chay là một hành trình “chịu cám dỗ” theo chân Chúa Giê-su. Cám dỗ đến từ Xa-tan, “tên cám dỗ” (Lc 4,3), nhưng cũng có thể do chính chúng ta tiếp tay khi chúng ta không quyết liệt chống lại các khuynh hướng xấu, lúc đó việc chúng ta bại trận là cái kết được báo trước.

    Người con cái Chúa và môn đệ Chúa Ki-tô cũng giống như chủ tướng của mình luôn được đặt trong một cuộc chiến với ma quỷ, thế gian và chính xác thịt của mình. Cuộc chiến không khoan nhượng, một mất một còn, dai dẳng suốt cả cuộc đời.

    Để có thể trụ vững chiến đấu và chiến thắng, ta phải sống tinh thần chay tịnh, khổ chế, làm chủ giác quan, cảnh giác trước những dụ dỗ đường mật của ma quỉ cũng như tính xác thịt yếu mềm của ta, và nhờ ân sủng Chúa trợ giúp, đặc biệt qua các bí tích, cách riêng qua Bí tích Hòa giải.

    Mời Bạn CHIA SẺ: Sau bốn mươi ngày chay tịnh nơi hoang địa, Chúa chịu cám dỗ; còn ta sau những lần, những ngày ăn uống quá độ, ta lại dễ dàng sa ngã, đầu hàng, thua cuộc trước Xa-tan. Bạn nghĩ sao về nhận định này? Đâu là vũ khí của bạn trong Mùa Chay này để đối phó với các cơn cám dỗ?

    Sống Lời Chúa: Hãy biết đi vào hoang địa của lòng mình, là tìm sự tĩnh lặng bên trong cũng như bên ngoài để ăn năn sám hối, sống kết hiệp thân tình với Chúa.

    Đó sẽ là quyết tâm của  tôi trong Mùa Chay năm nay.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa, con ngắm nhìn mẫu gương Chúa chịu cám dỗ, chiến đấu can trường, và chiến thắng vẻ vang. NHỜ THÁNH THẦN THÚC ĐẨY giúp con biết mình, con QUYẾT TÂM chiến đấu chống lại tính mê TẬT XẤU cố hữu trong con, vì con cần Chúa trong đời. Amen.

     GPDANANG

     
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - THỨ HAI CN1MC-B

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Sun, Feb 21 at 7:01 AM
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


     
    5 PHÚT LỜI CHÚA

    22/02/21 THỨ HAI TUẦN 1 MC
    Lập Tông tòa Thánh Phê-rô 
    Mt 16,13-19

     

    CÁI PHÚC CỦA ĐỨC TIN

    “Này anh Si-mon con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời.”  (Mt 16,17)

    Suy niệm/SỐNG: “Toà” –nói nôm na là cái ghế– của thánh tông đồ Phê-rô, là biểu trưng sứ mạng mà Chúa Giê-su giao phó cho ông làm mục tử coi sóc đoàn chiên của Chúa là Hội Thánh ở trần gian.

    Lễ “Lập Tông toà thánh Phê-rô” tại Rô-ma đánh dấu việc ngài đến thiết lập giáo đoàn và tử đạo tại đây; nhưng chính Đức Ki-tô mới thiết lập Hội Thánh của Ngài, khi Ngài gọi tên ông: “Anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi” (Mt 16,18).

    Ngay lần đầu gặp gỡ, Chúa Giê-su đã gọi người ngư dân Si-mon bằng tên mới Phê-rô (Ga 1,42).

    Và hôm nay khi, ông tuyên xưng “Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa,” Chúa đã xác quyết việc thiết lập Hội Thánh của Ngài và giao cho Phê-rô vai trò làm thủ lĩnh.

    Mời Bạn CHIA SẺ: Bạn và tôi, chúng ta cũng được Chúa Cha mặc khải và ban tặng đức tin. Chính Chúa Giê-su đã nói: “Chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha, là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy” (Ga 6,44).

    Bạn và tôi, chúng ta có cảm nhận cái phúc của món quà đức tin chưa?

    Nếu có, chúng ta trân quý đức tin ấy thế nào?

    Sống Lời Chúa: Quyết tâm xây dựng Hội Thánh với hai trọng tâm: củng cố sự hiệp nhất trong Hội Thánh và nỗ lực không ngừng loan báo Tin Mừng.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa, mỗi sáng thức dậy, NHỜ THÁNH THẦN THÚC ĐẨY, con QUYẾT TÂM nhớ đến Chúa để tạ ơn. Tạ ơn vì hồng phúc đức tin. Tạ ơn vì Chúa cho con sống trong Hội thánh, đồng hành với con mọi ngày, giúp con chiến thắng Xa-tan và thế lực sự ác.

     GPDANANG

     

 

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC -CN1MC-B

CHIA SẺ TIN MỪNG

Chúa Nhật thứ 01 Mùa Chay

(21-02-2021)

Thử thách và cám dỗ
cần thiết thế nào
trong đời sống tâm linh?

  • TIN MỪNG: Mc 1,12-15

Đức Giêsu chịu cám dỗ trước khi công khai rao giảng Tin Mừng


(12) Thần Khí liền đẩy Người vào hoang địa. (13) Người ở trong hoang địa bốn mươi ngày, chịu Xatan cám dỗ, sống giữa loài dã thú, và có các thiên sứ hầu hạ Người.  (14) Sau khi ông Gioan bị nộp, Đức Giêsu đến miền Galilê rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa. (15) Người nói: «Thời kỳ đã mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng».

 

Câu hỏi gợi ý:

  1. Tại sao trước khi Đức Giêsu bước ra đời để loan báo Tin Mừng, Thánh Thần lại đẩy Ngài vào hoang địa để Ngài chịu cám dỗ? Việc đó có cần thiết hay ích lợi cho Ngài hoặc cho ai không? Mục đích của Thánh Thần là gì?2. Bị cám dỗ là điều tốt hay xấu? Cám dỗ hay thử thách có cần thiết cho việc nên thánh của ta không? Tại sao? Trước mặt Thiên Chúa, một người giả như chưa hề phạm tội vì chưa bị cám dỗ bao giờ có thánh thiện hơn người đã từng phạm tội vì tuy đã chống trả mãnh liệt nhưng lại thất bại không?3. Không nhờ cám dỗ, không nhờ thử thách, ta có thể xác định sự thánh thiện hay đạo đức của mình hay của một ai không? Tại sao?4. Cám dỗ hay thử thách là cần thiết, vậy có nên tự tìm cho mình những dịp để «được» cám dỗ không? Tại sao?

 

Suy tư gợi ý:


  1. Đức Giêsu chịu thử thách trước khi ra đi loan báo Tin Mừng

 

Cám dỗ là một điều cần thiết trong cuộc sống để chúng ta có thể chứng tỏ tình yêu của mình đối với Thiên Chúa

 

Thật vậy, làm sao ta có thể biết tình yêu của ta đối với Thiên Chúa và tha nhân, tinh thần siêu thoát, lòng đạo đức của ta cao hay thấp và ở mức độ nào, nếu ta không được thử thách? Tương tự như nếu không dùng lửa hay axít để thử, làm sao ta có thể biết được những đồ trang sức của ta là vàng thật hay vàng giả, là nguyên chất hay bị pha tạp? và nếu bị pha tạp thì pha tạp ở mức độ nào? 

 

Để biết rõ một người trước khi dùng người đó, nhất là vào những chức vụ quan trọng, giám đốc nhân sự của các công ty thường thử tay nghề, thử lương tâm, thử bản lãnh, thử mức độ đáng tín nhiệm của người đó bằng nhiều phương cách khác nhau. Ông có thể dàn dựng khéo léo những cơn cám dỗ. Nhờ những thử thách đó, chẳng những viên giám đốc công ty biết rõ người mình muốn tuyển chọn, mà chính bản thân người được thử thách ấy cũng biết rõ tài đức của mình hơn. Những người đã qua được thử thách một cách thành công chắc chắn sẽ cảm thấy tự tin hơn và dễ đạt được thành quả tối ưu trong công việc của mình. Như vậy, thiết tưởng việc thử thách để biết bản lãnh về tài và đức của mình hay của người là một việc cần thiết và hết sức dễ hiểu.

 

Quan niệm như thế, ta thấy việc «Thần Khí đẩy Đức Giêsu vào hoang địa» để «chịu Xatan cám dỗ» trong «bốn mươi ngày» (x. Mc 1,12-13) trước khi Ngài khai mạc công việc rao giảng Tin Mừng, là một việc dường như tất yếu phải có. Qua thử thách đó, Đức Giêsu có dịp tỏ ra cho Thiên Chúa và mọi người thấy bản lãnh của Ngài để có thể đảm trách công việc loan báo Tin Mừng và cứu chuộc nhân loại.



2.  Thử thách và cám dỗ rất cần thiết trong đời sống chúng ta

 

Trong mùa Chay, Giáo Hội mời gọi chúng ta ý thức về tình trạng yếu kém, tội lỗi, đầy khiếm khuyết trong con người hiện tại hay «con người cũ» – vốn «bị tội lỗi thống trị» – của chúng ta (Thư Thánh Phaolô gửi tín hữu Rôma 6,6). Từ đó, ta mới quyết tâm «cởi bỏ con người cũ với nếp sống xưa» (Thư Êphêsô 4,22; x. Thư Côlốssê 3,9) để «mặc lấy con người mới, là con người đã được sáng tạo theo hình ảnh Thiên Chúa hầu thật sự sống công chính và thánh thiện» (Thư Êphêsô 4,24). 

 

Nhiều khi chúng ta ý thức và tự xưng rằng mình tội lỗi, dù rất thật lòng, nhưng ý thức về tình trạng tội lỗi ấy nhiều khi hết sức mơ hồ. Chúng ta không biết mình tội lỗi thế nào, ở mức độ nào, tội lỗi ở chỗ nào… Chính vì thế, chúng ta không biết đường nào mà sửa mình, để rồi cuối cùng, chúng ta chẳng sửa đổi gì cả, nghĩa là «mèo vẫn hoàn mèo». May thay, nhờ có những cám dỗ xảy đến trong đời sống mà ta biết được mình tội lỗi thế nào, ở mức độ nào.

 

Cũng có nhiều khi ta tưởng mình đạo đức, thánh thiện, vì ta cảm thấy mình rất ít khi lỗi luật của Chúa hay của Giáo Hội. Ta có cảm tưởng ta rất tốt với bạn bè, với những người chung quanh ta, vì ta thấy mình cư xử rất lịch thiệp với họ, không hề đụng chạm tới quyền lợi họ, hay không hề cư xử bất công với họ… Ta cũng giống như Phêrô và các tông đồ xưa, nghĩ mình là người luôn luôn trung thành với Đức Giêsu bất kỳ trong hoàn cảnh nào. Thật vậy, trước khi chịu tử nạn, Đức Giêsu báo trước rằng các môn đệ sẽ bỏ rơi Ngài, và Phêrô sẽ chối Ngài thì Phêrô nói «chắc như bắp»: «Dầu tất cả có vấp ngã vì Thầy đi nữa, thì con đây cũng chẳng bao giờ vấp ngã» (Mt 26,33) «Dầu có phải chết với Thầy, con cũng không chối Thầy» (Mt 26,35). Khi nói như thế, các ông rất thành thật, không một chút dối trá. Nhưng các ông không thể ngờ được phản ứng của các ông sau này khi Đức Giêsu bị bắt: «Các môn đệ bỏ Người mà chạy trốn hết» (Mt 26,56), còn Phêrô, người tỏ ra sẵn sàng sống chết với Thầy mình nhất thì «gà chưa kịp gáy ông đã chối Thầy tới ba lần» (Mt 26,75).

 

Nhiều khi thứ đạo đức hay trong sạch của ta tương tự như độ trong của một ly nước múc từ dưới bùn lên, nhưng đã được để lắng trong nhiều ngày. Phần trên của ly nước cũng trong vắt không kém gì một ly nước suối. Nhưng khi quậy lên thì nước trong ly đục ngầu đang khi ly nước suối có quậy đến đâu cũng vẫn tiếp tục trong vắt. Nếu không quậy lên, người ta có cảm tưởng nước ở trong cả hai ly tốt như nhau. Nếu không quậy lên, làm sao biết được ly nào là trong thật sự? Cũng vậy, nếu không có cám dỗ, làm sao biết được ai đạo đức sâu xa, ai đạo đức chỉ ở bề mặt?



3.  Chỉ biết mình đạo đức hay không qua những cám dỗ thử thách

 

Nguyễn Công Trứ viết: «Ví phỏng đường đời bằng phẳng cả, anh hùng hào kiệt có hơn ai». Thật vậy, nếu cuộc đời của mọi người đều an bình, thuận buồm xuôi gió cả, thì người có bản lãnh sẽ hành xử chẳng khác gì người không bản lãnh. Nếu các đồ vàng bạc không được thử bằng lửa hay axít thì chẳng sao phân biệt được vàng thật hay vàng giả. Cũng vậy, chính trong cơn hoạn nạn ta mới biết được ai là bạn tốt, bạn thật của ta. Người Mỹ có câu: «Friend in need, friend indeed» (nghĩa là: Bạn bè trong cơn hoạn nạn mới là bạn thật). Tương tự, chỉ khi gặp những biến cố, những hoàn cảnh khó khăn, ta mới biết được ta có đạo đức hay không. Muốn biết đạo đức của ta ở mức độ nào, ta cần phải tự xét xem phản ứng của ta thế nào…

 

– khi quyền lợi của ta bị va chạm một cách bất công: lúc đó ta nổi sùng lên và chửi rủa loạn xạ? hay ta bình tĩnh xét xem nguyên nhân tại đâu, suy nghĩ xem có thể giải quyết cách nào cho đẹp nhất, khôn ngoan nhất, bác ái nhất?

 

– khi có một quyền lợi nào đó không thể phân chia xảy đến giữa ta và người bạn của ta: lúc đó ta quyết dành quyền lợi ấy về cho mình? hay biết nhường cho bạn? Epictète đưa ra hình ảnh hai con chó có vẻ quấn quít và yêu thương nhau lắm. Nhưng khi có ai quăng cho chúng một cái xương, thì chúng quay ra cắn nhau sứt đầu chảy máu. Như vậy có thật là chúng yêu thương nhau không? Làm sao biết được chúng có yêu thương nhau thật sự không nếu không có miếng xương để thử?

 

– khi đứng trước một người gặp nguy khốn đang cần cứu giúp, nhưng nếu cứu giúp thì ta sẽ phải hy sinh rất nhiều: lúc đó ta sẽ cứu giúp người ấy bất chấp phải hy sinh? hay sẽ nhường việc cứu giúp ấy cho người khác?

 

– khi đứng trước những bất công trước mắt mà việc lên tiếng của ta có thể chặn đứng hay giảm bớt phần nào, nhưng nếu lên tiếng thì ta sẽ bị sách nhiễu, công việc của ta sẽ bị cản trở: lúc đó ta sẽ coi sự đau khổ của đồng loại quan trọng hơn sự thoải mái cá nhân ta? hay ngược lại?

 

– khi mà nồi cơm của ta và gia đình ta bị đe dọa nếu ta làm theo lương tâm, và làm theo lương tâm sẽ cứu được biết bao nồi cơm của những gia đình khác: lúc đó ta sẽ coi những nồi cơm của vô số gia đình kia quan trọng hơn nồi cơm của gia đình mình? hay ngược lại?

 

– khi có hai người giàu và nghèo đến với ta một lúc, người giàu đem lại nhiều lợi lộc cho ta, còn người nghèo đến để nhờ ta một việc khá khó khăn: lúc đó ta sẽ đối xử với hai người một cách niềm nở như nhau? hay ta sẽ đối xử một cách phân biệt hết sức rõ rệt?

 

– v.v… và v.v... 

 

Rất nhiều người tưởng mình tốt lành thánh thiện chỉ vì thấy mình chưa hề phạm một lỗi nào quá đáng, rồi dựa trên sự vô tội của mình họ chê bai người khác đã phạm lỗi này tội kia. Thật ra họ chỉ là người chưa phạm tội vì chưa phải ở trong những hoàn cảnh khó khăn, nhiều cám dỗ, chứ không phải họ là những người khó có thể phạm tội. Rất có thể khi gặp những hoàn cảnh khó khăn, những cơn thử thách, họ còn phạm tội nặng nề hơn những người đã từng bị họ chê trách, mặc dù hoàn cảnh khó khăn hay sự thử thách của họ chẳng nặng nề bằng những người kia. 

 

Sự thánh thiện đạo đức phải dựa trên khả năng không phạm tội khi bị cám dỗ, chứ không chỉ đơn thuần dựa trên tình trạng vô tội trong hiện tại chỉ vì chưa gặp cám dỗ.

 

Nhiều người tự hào khoe mình bản lãnh lắm, hoặc được mọi người coi là đã tiến rất xa trên con đường nhân đức chỉ vì tu hành đã lâu năm, hay vì được nắm giữ những chức vụ quan trọng trong Giáo Hội, v.v… Nhưng khi gặp những thách đố, khi phải đối đầu với những cám dỗ chưa từng gặp, họ mới nhận ra bản lãnh của mình còn non kém, hay đường nhân đức của mình mới chỉ ở giai đoạn đầu.

 

Như đã nói trên, cám dỗ và thử thách rất cần thiết cho việc nên thánh của ta. Tuy nhiên, không phải vì thế mà ta nên tự tìm cho mình những cám dỗ. Trái lại, sự khôn ngoan đòi buộc ta phải tránh xa các dịp tội, những điều kiện hay cơ hội khiến ta có thể phạm tội. Câu «dĩ đào vi thượng sách» là một phương cách rất hay trong việc tu đức hay nên thánh. Và cũng nên nhớ lời khuyên của Phaolô: «Ai tưởng mình đứng vững, hãy coi chừng kẻo ngã» (Thư thứ nhất Côrintô 10,12). 

 

Nhưng khi những cám dỗ tình cờ xảy đến ngoài ý muốn của ta, ta nên sẵn sàng đón nhận, và hãy chiến đấu một cách dũng cảm, quảng đại. Rồi dù thắng hay bại, ta cũng hãy coi chúng như những hồng ân Chúa ban để giúp ta hiểu rõ mình hơn, khiêm nhường hơn, giúp ta xác định đúng hơn mình đang ở vị trí nào trên con đường nên thánh. Trong Kinh Lạy Cha, Đức Giêsu chỉ khuyên ta xin Chúa Cha «chớ để con sa chước cám dỗ», nghĩa là đừng để ta thua những cơn cám dỗ, chứ không hề xin Chúa Cha đừng thử thách ta hay đừng gửi những cám dỗ đến với ta.



CẦU NGUYỆN


Lạy Cha, nhiều khi con thầm tự hào về mình, tưởng mình đã đạo đức hay thánh thiện lắm rồi. Nhưng lắm khi chỉ cần gặp những cơn cám dỗ hơi bất thường một chút, con đã ngã gục. Con cám ơn Cha đã gửi những cám dỗ ấy đến để con ý thức về bản lãnh của con một cách chính xác hơn, nhờ đó con khiêm nhường hơn, và biết cảm thông với những yếu đuối của đồng loại hơn.

 

Nguyễn Chính Kết

 

 

By Nguyen Chinh Ket at February 19, 2021

Email ThisBlogThis!Share to TwitterShare to FacebookShare to Pinterest

 

No comments:

 

Post a Comment

Older Post Home

Subscribe to: Post Comments (Atom)

Chia sẻ


http://1234chiase.blogspot.com

Blog Archive

Chia sẻ


1234chiase.blogspot.com

   

Powered by Blogger.

Subcategories