8. Đời Sống Tâm Linh

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - XÃ HỘI TÍNH CỦA TU SĨ

  •  
    Chi Tran
     
     


    "XÃ HỘI TÍNH" CỦA NGƯỜI TU SĨ

     

    Xét về tương quan trong cộng đoàn nhà tu, hội dòng được ví von như gia đình thứ hai của người tu sĩ. Do đó đời sống cộng đoàn chiếm một vai trò cực kỳ quan trọng trong đời tu. 

     

    Có một triết gia đã nhận định rằng con người là loài động vật có tính xã hội. Hiểu một cách đơn giản, không ai có thể sống một mình. Tất cả mọi người đều có nhu cầu kết nối với một cộng đồng xã hội nhất định. Và như thế, người tu sĩ không thể là ngoại lệ.

     

    Xét một cách khách quan, đặc thù của đời tu bắt buộc người tu sĩ phải từ bỏ hay hạn chế một số hình thức tương quan. Ví dụ cụ thể nhất là họ không được sống đời vợ chồng. Tương quan với người khác giới hay đồng giới cũng phải có ranh giới rõ ràng. Tuy nhiên, không phải vì vậy mà người tu sĩ có ít “xã hội tính” hơn so với người khác. “Xã hội tính” của người tu sĩ được thể hiện trong tương quan với gia đình, anh/chị em trong cộng đoàn đời tu và với những người bên ngoài.

     

    Trước hết, gia đình là chỗ dựa vững chắc giúp người tu sĩ bình an sống đời dâng hiến. Người tu sĩ càng gắn bó tình cảm với người thân trong gia đình mình thì càng dễ dàng trao ban con tim yêu thương cho nhiều người khác. Hơn bất cứ môi trường nào khác, gia đình chính là nơi người tu sĩ có kinh nghiệm yêu và được yêu. Không thiếu những tu sĩ không muốn quay trở về hoặc thậm chí là nghĩ về gia đình của họ. Rất có thể những người này có quan niệm lệch lạc về đời tu, cho rằng đã đi tu thì phải từ bỏ mọi thứ, nhất là gia đình và bà con thân thuộc. Có lẽ giải pháp tốt nhất để sửa chữa cách hiểu sai lầm như thế chính là mời gọi họ chiêm ngắm chân dung Chúa Giêsu, mẫu gương hoàn hảo của người tu sĩ. Nên nhớ rằng người theo chân Chúa Giêsu đến trên đồi thập giá và người đồng hành an ủi các môn đệ trong giai đoạn hoảng loạn không ai khác chính là Đức Maria, Mẹ ruột của Chúa Giêsu.

     

    Ngoài ra còn có một lý do khác khá tế nhị nhưng cũng rất thực tế giải thích vì sao có những tu sĩ muốn cắt đứt liên đới với gia đình mình, đó là bởi vì nơi họ còn mang những vết thương tâm lý chưa được chữa lành. Có thể họ đã từng bị những người thân của mình lạm dụng cách này hay cách khác, hoặc đơn giản là vì gia đình họ đang có quá nhiều vấn đề nên họ tìm cách lẩn tránh, không muốn can dự hay chia sẻ trách nhiệm. Dù là với lý do gì đi nữa, nếu người tu sĩ không có tương quan tốt với gia đình mình thì rất khó tìm được bình an và hạnh phúc trong đời tu.

     

    Xét về tương quan trong cộng đoàn nhà tu, hội dòng được ví von như gia đình thứ hai của người tu sĩ. Do đó đời sống cộng đoàn chiếm một vai trò cực kỳ quan trọng trong đời tu. Xét cho cùng, anh/chị em trong dòng, chứ không phải thân nhân ruột thịt, mới là những người đồng hành với người tu sĩ đến cuối cuộc đời dâng hiến. Thực tế cho thấy phần lớn các tu sĩ rời bỏ đời tu vì những xung đột xảy ra trong cộng đoàn hay là xích mích với người có thẩm quyền trong dòng. Phải thừa nhận rằng đời sống cộng đoàn là một thách đố rất lớn đối với các tu sĩ. Họ không được tự do chọn lựa sống chung với người họ yêu mến. Ngược lại, họ được mời gọi yêu mến người họ buộc phải sống chung, mà đôi khi người đó lại chẳng đáng yêu chút nào. Có thể nói rằng đời sống cộng đoàn chính là phép thử cho thấy người tu sĩ đã thực sự bước theo Chúa Giêsu hay sống đúng tinh thần Tin Mừng hay chưa. Nếu người tu sĩ muốn yêu như Chúa Giêsu đã yêu nhưng lại không yêu nổi những người sống ngay trong cùng một nhà thì chắc chắn là có điều gì đó sai sai.

     

    Do đó, thực sự là một sai lầm lớn nếu người tu sĩ cố gắng tìm an ủi nơi những tương quan nào khác hơn là tình cảm anh/chị em trong cộng đoàn mình. Một linh mục lớn tuổi đã đúc kết một câu thoạt nghe có vẻ hơi ngược ngược nhưng ngẫm lại thấy rất xác đáng đó là “Ước gì anh/chị em đối xử với người trong nhà (dòng) giống như cách anh/chị em đối xử với người ngoài”. Điều này nhấn mạnh đến tính hội nhất nơi đời sống tình cảm của người tu sĩ. Một người tu sĩ có con tim biết trao ban thì phải mở ra với tất cả mọi người, mà những người gần nhất chính là anh/chị em trong cộng đoàn. Yêu thương người thân trong gia đình của mình thì dễ, vì họ là máu mủ ruột thịt. Yêu mến người ngoài cũng không khó, vì thường thì họ luôn yêu mến, nể trọng và chiều lòng các tu sĩ. Tuy nhiên, yêu mến anh/chị em trong cộng đoàn mới phản ánh đích thực tình yêu dâng hiến.

     

    Cuối cùng, người tu sĩ cũng giống như bao nhiêu người khác khi sống các mối tương quan từ bạn bè và công việc. Đã qua rồi cái thời người ta cho rằng chỉ có những gì nằm bên trong hàng rào nhà dòng mới đạo đức thánh thiện, còn mọi thứ ngoài kia đều là thế gian tội lỗi. Đúng là từ khi bước vào nhà dòng thì người tu sĩ bị hạn chế trong việc giao tiếp xã hội so với những người sống bên ngoài. Họ không được tự do đi đâu tùy ý hay gặp ai tùy thích. Tuy nhiên, những khuôn khổ luật dòng được đặt ra không nhằm mục đích diệt trừ “xã hội tính” của người tu sĩ, bởi vì như vậy là phi nhân bản. Ngược lại, chúng chính là điều kiện giúp người tu sĩ sống “xã hội tính” của mình một cách lành mạnh và trổ sinh nhiều hoa trái thiêng liêng hơn. Một số tu sĩ rất may mắn khi có được những người bạn tâm giao là giáo dân, người mà họ có thể mở lòng chia sẻ mọi chuyện vui buồn hay thậm chí là cả những yếu đuối của bản thân. Tương quan xã hội tự nó không tốt cũng không xấu, đơn giản bởi vì đó là một nhu cầu căn bản của con người. Một tương quan chỉ trở nên tốt hay xấu tùy thuộc vào mục đích chúng ta nhắm đến.

     

    Trong thời đại phát triển của công nghệ thông tin như hiện nay, hàng rào nhà dòng không còn là ranh giới ngăn chặn người tu sĩ kết nối với thế giới bên ngoài được nữa. Nguy hiểm hơn, việc kết nối lại được thực hiện một cách dễ dàng và duy trì trong bí mật. Internet và mạng xã hội đã trở thành một kênh không thể hiểu để người tu sĩ thỏa mãn “xã hội tính” của mình. Sẽ không phải là vấn đề gì nghiêm trọng nếu như hiện tượng này không tác động xấu đến cách người tu sĩ sống tương quan với những người họ gặp gỡ trực tiếp hằng ngày. Bữa cơm cộng đoàn không còn là nơi trò chuyện thân mật giữa các thành viên trong nhà nữa bởi vì trí lòng người tu sĩ đặt để ở cái điện thoại thông minh với nhiều tin tức hấp dẫn và những tin nhắn đang chờ trả lời. Cũng vậy, những lần đi chơi chung với nhau không còn là cơ hội để anh/chị em trong cộng đoàn thắt chặt tình liên đới với nhau nữa, vì ai ai cũng bận tìm cho mình những góc hình đẹp nhất để đăng. Những chuyến công tác từ thiện hay làm tông đồ cũng không còn hướng đến việc trao ban tình thương cho người có hoàn cảnh khó khăn nữa, bởi vì họ chỉ là nhân vật của bức ảnh thu hút nhiều tương tác trên trang mạng xã hội của người tu sĩ mà thôi.

     

    Tóm lại, “xã hội tính” của người tu sĩ cần phải được lưu tâm và củng cố. Người tu sĩ trưởng thành là người biết sống “xã hội tính” của mình theo đúng tính chất đời tu. Người tu sĩ không chỉ là “người của Chúa” mà còn là “người của mọi người”. Vì thế, mọi mối tương quan của người tu sĩ đều rất quý và đáng được trân trọng, cho dù tương quan ấy được xây dựng qua việc gặp gỡ trực tiếp hay nhờ quen biết trên mạng. Đời tu giúp người tu sĩ phát triển toàn diện chứ không hề bóp nghẹt những phẩm chất và năng lực Chúa ban cho họ, đặc biệt là “xã hội tính”.

       Ước gì các tu sĩ cảm nhận được sự tự do nội tâm trong mọi mối tương quan, nhờ đó họ có thể sống bình an triển nở trong đời dâng hiến, và qua đó lan truyền tình yêu thương phục vụ đến tất cả những ai tiếp xúc với họ.

     

    Giuse Lê Đắc Thắng, SJ(dongten.net)



     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - THÁNH LỄ CÓ Ý NGHĨA HƠN

  •  
    Chi Tran


     
    7 bước thực hành giúp bạn cảm thấy Thánh Lễ có ý nghĩa hơn
     
    Bạn cảm thấy nhàm chán với Thánh Lễ? Một phương pháp bảy bước để dễ dàng đến với Thánh Lễ hơn.
    Một trong số những điệp khúc phổ biến nhất mà tôi nghe được từ phía người trẻ là “Thánh Lễ thật nhàm chán. Các bài giảng quá tẻ nhạt. Tôi không biết tại sao mình lại phải dự lễ hết Chúa nhật này tới Chúa nhật khác.” […] Tuy nhiên, hầu hết người trẻ mà tôi biết thì họ thực sự khao khát tham dự Thánh Lễ một cách ý nghĩa hơn. Dẫu biết rằng Thánh Lễ thật phong phú và ý nghĩa nhưng họ vẫn cảm thấy khó chú ý và tập trung. Vì vậy, tôi được mời gọi để đưa ra một vài bước thực hành mà một người có thể thực hiện hầu nhận được sức hút hơn từ Thánh Lễ.
    7 bước thực hành giúp bạn cảm thấy Thánh Lễ có ý nghĩa hơn:
    Đến dự lễ đúng giờ
    Đến nhà thờ sớm ít nhất 10 phút trước Thánh Lễ tạo nên một sự khác biệt to lớn. Điều này mang lại cho tâm trí bạn khoảng thời gian để chậm lại trước sự vồn vã của những hoạt động mà bạn vừa bước ra. Tất cả những mối bận tâm thường gây chia trí nhiều, và vì những bài đọc (phụng vụ Lời Chúa) diễn ra gần lúc khởi đầu, bạn bị gắn với những điều vừa bị ngắt quãng nên ít tập trung hơn. Hãy dành khoảng thời gian ngắn trước Thánh Lễ, quỳ gối và thân thưa với Chúa những điều xuất phát từ trong tâm hồn của bạn; dâng cho ngài mọi niềm vui và cả những thách đố mà bạn đang phải đối mặt, khi ấy bạn sẽ cảm nghiệm Thiên Chúa nói với bạn trong suốt Thánh Lễ.1.
    Hãy nhớ rằng Mẹ Giáo Hội cần bạn
    Có bạn trẻ nói rằng, họ cảm thấy mình tham dự vào Thánh Lễ tích cực hơn khi đóng vai trò nào đó trong Thánh Lễ. Có nhiều sự chọn lựa sẵn có: ca đoàn, đọc sách, dẫn lễ, tiếp đón, những công việc phục vụ bàn thờ hay trang trí nhà thờ. Khi trở thành thành viên trong một trong số những nhóm ấy, bạn sẽ chú tâm vào những gì đang diễn ra trong Thánh Lễ hơn. Bên cạnh đó, việc tham dự vào các nhóm trên sẽ có nhiều hiệu quả tích cực trong đời sống cá nhân của bạn.
    Tìm chỗ ngồi tốt nhất
    Tránh tìm một chỗ ngồi nơi những dãy ghế cuối nhà thờ, ở phía sau, nhất là khi ở phía trên còn nhiều chỗ trống. Có người nói rằng, những chỗ ngồi phía trước nhận lãnh nhiều ân sủng hơn! Việc ngồi lên trên sẽ giúp bạn tránh được những mối gây xao nhãng. Tại sao mọi người lại ao ước ngồi ở dãy ghế đằng trước trong các buổi hòa nhạc hay trong một trò chơi, trong khi chỉ muốn chọn chỗ cuối trong nhà thờ? Quan trọng hơn, hãy cáo lỗi với những đồng bạn của mình và ngồi tác biệt trong suốt Thánh Lễ, nhất là khi bạn bè của bạn có xu hướng trở thành một nguồn gây chia trí. Bạn có thể luôn trả lời họ sau đó mà. Lúc đầu, họ có thể trêu chọc bạn, nhưng cuối cùng họ sẽ tôn trọng bạn thôi. Hãy cầu nguyện cho bạn bè của bạn!
    Hãy thể hiện giọng hát của bạn
    Cầm cuốn sách thánh ca lên và hát. Hiểu từng lời bạn đang hát. Đừng quá bận tâm nếu bạn không có tài năng về ca hát, gần như mọi người đều thế cả. Những người đó thường ở trong ca đoàn đấy. Bạn có thể tưởng tượng mình sẽ chán ngấy thế nào khi đi tới một buổi hòa nhạc mà không biết bất kỳ bài hát nào trong đó? Đúng vậy! Hãy tham dự vào những nghi thức, ngay cả lúc đầu bạn không hiểu nhiều về nghi thức ấy, hãy đi một con đường dài. Đừng mong chờ những kết quả đến nhanh.
    Đăng một dòng trạng thái
    “Các bài giảng thật buồn tẻ!” Tôi đã từng nghe lời than như thế. Điều đó có khi xảy ra, nhưng không phải mọi lần đều như vậy; trên thực tế, những bài giảng luôn luôn thú vị và các linh mục chắc hẳn đặt vào trong đó rất nhiều nỗ lực để chuẩn bị. Nếu bạn chán ngấy trong khi nghe những bài giảng ở trường học hay đại học hoặc khi xem tin tức buổi tối hay lướt facebook, nếu mọi thứ đều như thế thì vấn đề là ở phía bạn! Hãy đưa ra cho chính mình một bài tập thực hành. Hãy lắng nghe một bài giảng và cố gắng nắm bắt điểm cốt yếu bài giảng đó trong 140 từ hay ít hơn. Tiếp theo, hãy đăng tóm kết ấy lên dòng trạng thái (tweet) của bạn sau Thánh Lễ. Hẳn sẽ khó khăn hơn bạn tưởng.
    Hãy so sánh 167 với 1
    Hãy nhớ rằng, Thánh Lễ là việc tạ ơn Chúa và nếu là người đến nhà thờ ngày Chúa nhật thì bạn đang trao dâng Chúa sự chú tâm trọn vẹn trong một giờ hay ít hơn. Nhưng, 167 giờ còn lại mỗi tuần, Thiên Chúa trao ban cho bạn như một món quà và không rời bước trên con đường của bạn. Hãy tự tra vấn chính mình xem có biết bao ơn lành bạn đã nhận được từ Thiên Chúa. Vậy, việc chúng ta dành một giờ mỗi tuần cho việc thờ phượng Đấng Tạo Hóa với tất cả tâm hồn của mình lại chẳng là điều phải đạo và chính đáng sao?
    Con số 7 hoàn hảo – Đức Maria
    Bước sau cùng hướng về Đức Maria, Nữ vương Thiên đàng và Mẹ của chúng ta. Hãy xin Mẹ bầu cử cho bạn trong suốt Thánh Lễ. Cầu nguyện cùng Mẹ để Mẹ hướng dẫn và gia tăng sức mạnh. Mẹ đã luôn ở bên Chúa và Mẹ cũng sẽ ở bên chúng ta. Không người nào hiểu bạn hơn Đức Maria đâu.
    Theo 7 bước này, bạn sẽ dần tìm thấy vẻ đẹp của Thánh Lễ mở ra trước mắt bạn. Cũng như với bất cứ hoạt động nào khác, điều này cũng cần thời gian. Đừng mong chờ phải đạt được chỉ trong Chúa Nhật đầu tiên. Tất cả những nếm cảm lớn lao tăng dần theo thời gian và cùng với sự kiên trì. Bạn không thể tạo nên một bản nhạc hay ngay trong ngày đầu tiên được. Cũng không thể dựng xây Rome chỉ trong một ngày đâu.
    Tác giả: Linh mục Joshan Rodrigues
    Chuyển ngữ: Joseph Trần Ngọc Huynh, S.J.
     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - TRƯỞNG THÀNH NHÂN CACH

  •  
    Chi Tran
     
     
     
     


    HỌC LÀM NGƯỜI TRƯỞNG THÀNH NHÂN CÁCH - BÀI 32
     

    1. LỜI CHÚA : Thánh Gia-cô-bê khuyên các tín hữu : ”Mỗi người phải mau nghe, đừng vội nói và khoan giận”(Gc 1,19).

      

    2. CÂU CHUYỆN : BÀI HỌC TỪ MỘT VIÊN ĐÁ.

    Một doanh nhân trạc tuổi trung niên ngồi lái chiếc xe Jagua chạy khá nhanh trên con đường vắng người giữa trưa hè oi bức. Từ đàng xa, ông thấy một đứa trẻ đang thập thò giữa mấy chiếc xe hơi đậu ven đường. Ông liền giảm tốc độ vì nghĩ chắc có điều chi bất thường. Khi xe chạy ngang chỗ đứa trẻ thì ông lại không nhìn thấy ai cả. Nhưng rồi đột nhiên ông nghe một tiếng “cạch” ngay bên cạnh, như có một viên đá ném trúng vào cửa hông chiếc xe mới tinh của ông. Ông liền đạp cần thắng gấp, rồi lập tức vòng xe quay lại chỗ viên đá vừa được ném ra. Quả nhiên có một đứa trẻ khoảng 6-7 tuổi đang đứng núp cạnh mấy chiếc xe hơi đậu bên đường. Nhảy bổ ra khỏi xe, ông chạy lại nắm chặt lấy cổ đứa trẻ, đè dí đầu nó vào thân chiếc xe bên cạnh và hét to : ”Mày làm cái trò gì vậy hở thằng khốn ?”. Cơn giận bốc lên trong đầu, ông gằn giọng nói với chú nhóc : ”Mày có biết là mày vừa làm một việc rất nghiêm trọng hay không ? Rồi mày sẽ phải trả giá đắt vì viên đá của mày vừa ném ra đó !”  Bấy giờ cậu bé kia liền khóc lóc năn nỉ : ”Xin lỗi ông. Cháu rất tiếc đã làm việc này, vì cháu không còn cách nào tốt hơn… Thưa ông. Cháu buộc phải ném viên đá vào xe của ông để buộc ông dừng lại, vì cháu đã vẫy tay ra hiệu cho rất nhiều xe chạy trên đường suốt cả nửa tiếng đồng hồ rồi mà không xe nào chịu dừng lại giúp cháu….”. Rồi với hai dòng nước mắt lăn dài trên má, cậu bé chỉ tay về phía ven đường nói tiếp : ”Thưa ông. Đứa bé gái bị té đang nằm bên chiếc xe lăn kia chính là em gái cháu. Cháu đang lăn chiếc xe chở em về nhà thì xe gặp chỗ dốc bị trượt khiến em cháu té ngã xuống con mương cạnh đường. Cháu đã cố gắng hết sức mà không sao nâng em cháu và chiếc xe lăn ra khỏi con mương được”. Vửa thổn thức, cậu bé vừa năn nỉ : ”Thưa ông, xin làm ơn giúp cháu đưa chiếc xe lăn ra khỏi mương và đặt em gái cháu vào trong xe lăn. Nó đang bị đau và quả thật nó lại quá nặng đối với cháu !”.

     

    Tiến lại bên bé gái bị ngã, người đàn ông đã cố nuốt trôi một thứ gì đó chẹn ngang cổ họng. Ông ta kéo chiếc xe lăn lên khỏi mương và bồng đứa bé ngồi vào trong xe lăn. Rồi ông rút chiếc khăn trong túi ra phủi sạch các vết dơ trên quần áo. Sau đó ông nghe thấy tiếng thằng bé nói : ”Cháu rất cám ơn ông đã tận tình giúp đỡ cháu. Xin Chúa trả công bội hậu cho ông”. Ông doanh nhân thoáng nhìn thấy ánh mắt biết ơn trên khuôn mặt còn ngấn lệ của thằng bé, trước khi nó quay đi tiếp tục đẩy xe đưa em gái về phía những ngôi nhà tôn lụp xụp gần đó. Người đàn ông đứng nhìn theo hai đứa bé mỗi lúc một xa dần. Sau cùng ông bước chậm chạp về phía xe hơi của mình. Ông có cảm giác như đó là một đoạn đường khá dài…

     

    3. SUY NIỆM : 

    Về sau, dù đã nhiều lần mang chiếc xe hơi sơn sửa lại, nhưng ông luôn bảo thợ chừa lại vết lõm mà viên đá của cậu bé kia đã để lại trên thành xe. Ông muốn giữ vết lõm ấy như một chứng tích nhắc nhở mình rằng : ”Khi bị ai đó ném một viên đá hay một lời đả kích, tức là họ đang bị tuyệt vọng và đang rất cần một sự cảm thông giúp đỡ kịp thời”. (Theo Quick inspirations).

     

    4. SINH HOẠT : Khi nghe tiếng ai đó kêu cứu, chúng ta sẽ mau mắn trợ giúp hay chờ một viên đá ném về phía mình, như sự kiện xảy ra trong câu chuyện trên ?

     

    5. LỜI CẦU : 

    Lạy Chúa Giê-su. Xin cho chúng con biết lắng nghe những tiếng kêu cứu của bao người đang bị đau khổ mà không được cảm thông giúp đỡ. Xin cho chúng con biết dừng lại để tìm hiểu sự việc và sẵn sàng đáp ứng nhu cầu chính đáng của họ với hết khả năng và thiện chí của chúng con.- AMEN.

     

    LM ĐAN VINH – HHTM

     
    Download all attachments as a zip file
    • 1658985766545blob.jpg
      322kB
    • 1658985766545blob.jpg
      322kB

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - THÁNH GIOAKIM VÀ ANNA - ĐỀN THỜ TÂM HỒN

  •  
    Chi Tran


    Ðền thờ tâm hồn.

    26/07 – Thứ Ba tuần 17 thường niên – Thánh Gioakim và thánh Anna. Lễ nhớ.

    "Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các con thấy".

     

    * Theo một truyền thống cổ xưa, có thể vào thế kỷ 2. Thánh Gioakim và thánh Anna là song thân của Đức Trinh Nữ Maria. Lòng sùng kính thánh Anna được phổ biến ở phương Đông vào thế kỷ 6, và ở phương Tây vào thế kỷ 10.

    Còn thánh Gioakim cũng được tôn kính như thế, nhưng muộn hơn, lối thế kỷ 17.

     

    Lời Chúa: Mt 13, 16-17

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Phúc cho mắt các con vì được thấy; và phúc cho tai các con vì được nghe. Quả thật, Thầy bảo các con: Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các con thấy, mà không được thấy; mong ước nghe điều các con nghe, mà không được nghe".

     

    1. Cha Mẹ Đức Maria: Thánh Gioakim Và Anna

    Trong Tin Mừng không thấy tên các Ngài. Truyền thống cho chúng ta biết cha mẹ Đức Ma-ri-a gọi tên là Gioakim và Anna.

    Thánh Gioakim không được sùng kính, nhưng thánh Anna thì khác.

    Sùng kính quảng đại quần chúng.

    Lòng sùng kính thánh Anna rất phổ thông trên đất Mỹ Châu ngay thời kỳ di dân. Lòng sùng kính Thánh Anna có từ lâu đời ở Bretagne. Với số nhà thờ kể không xiết.

    Với niềm tin mạnh mẽ, đơn sơ, đẹp đẽ của chúng ta. Chúng ta tin rằng Thánh Anna là mẹ Đức Ma-ri-a. Niềm tin đó càng dễ dàng, mạnh mẽ đón nhận vì Đức Ma-ri-a được sinh ra bởi một người cha và một bà mẹ như bao nhiêu xác phàm khác.

    Đôi cha mẹ.

    Dù cha mẹ Ngài có tên này hay tên khác, không cần bàn đến. Chúng ta tôn kính các Ngài chỉ vì các Ngài đã ban cho chúng ta Đức Trinh Nữ Ma-ri-a. Đó là lần độc nhất trong lịch sử các thánh mà chúng ta tôn kính các Ngài. Dù các Ngài không có tên trong danh sách chính thức các thánh. Công phúc độc nhất của các Ngài mà không thánh nào có được là các Ngài làm cha làm mẹ Đức Ma-ri-a.

    Thật là mầu nhiệm đức tin! Thánh Anna và Gioakim không hồ nghi gì về con các Ngài lớn lên là tôi tớ khiêm nhường của Thiên Chúa, Mẹ Thiên Chúa! các Ngài không thể đoán biết danh tiếng các Ngài sẽ vượt mọi biên giới thời gian, nhưng danh đó như hoa nở, vì các Ngài đã gieo hạt hoa hồng mầu nhiệm, gieo hạt hoa huệ tinh tuyền.

    “Lạy Chúa, chúc tụng Ngài đã vinh thăng Đức Trinh Nữ Ma-ri-a”.

     2. Thánh Gioakim và Anna--TGM Giuse Nguyễn Năng

    Sứ điệp: Thiên Chúa mạc khải chính Ngài cho chúng ta. Ngài khai mở và đổ tràn sự sống của Người cho tâm hồn khiêm cung và biết lắng nghe. Ai khát khao chân thành, người ấy sẽ nhận được mầu nhiệm Nước Trời.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, bao nhiêu vị tiên tri và người công chính trong Cựu ước khao khát được thấy Chúa và nghe Lời Chúa mà không được. Phần con, con được diễm phúc nghe Lời Chúa và đón nhận mầu nhiệm Nước Trời là chính Chúa. Con cảm tạ Chúa.

    Nhưng lạy Chúa, Chúa cho con thấy rằng chỉ những tâm hồn khiêm cung, ngay chính và khao khát Chúa, mới thực sự có những điều thiện hảo đó. Vâng, con chỉ có thể được đón nhận Nước Trời nếu lòng con luôn chân thành và thiết tha quy hướng về Chúa. Và nếu con như người lính canh chờ mong bình minh đến từng giờ, từng giây phút trong đời, thì sự sống và tình yêu Chúa chắc chắn sẽ tràn ngập cuộc đời con. Ôi lạy Chúa, con thầm nhủ và mong ước được như thế.

    Lạy Chúa, con càng xác tín hơn nữa khi nghe Chúa nói: “Ai đã có, thì sẽ cho họ được dư dật, còn kẻ không có thì cái họ có cũng bị lấy đi”. Khi con loại trừ ra khỏi lòng mình những trăn trở, các thói hư tật xấu và tội lỗi, khi con có thiện chí sẵn sàng đón nhận Chúa, thì ơn Chúa càng dồi dào, dư tràn bao phủ đời con. Ngược lại, con sẽ tự đánh mất tất cả nếu lời mạc khải của Chúa chỉ là tiếng vang động bên ngoài. Đó là khi con cứng lòng khép kín nội tâm, tách rời với anh em, với cộng đoàn và với Giáo Hội. Đó cũng là khi con từ chối của ăn linh hồn là nguồn sống Thánh Thể, các bí tích và chính Lời Hằng Sống. Xin đừng để con sa lầy vào tình cảnh đó.

    Xin cho con sống khiêm nhường, bác ái và hiệp nhất với Chúa luôn luôn như lối mở cho con vào Nước Trời. Amen.

    Ghi nhớ: “Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các con thấy”.

    3. Thánh Gioakim và Anna--Lm Carôlô Hồ Bạc Xái

    Kitô giáo là đạo từ trời xuống, vì những giáo lý và niềm tin Kitô do chính Thiên Chúa truyền xuống. Chúa Giêsu Kitô, Ngôi Lời Thiên Chúa chính là mạc khải về Thiên Chúa cho con người.

    Trong lời rao giảng của Ngài, Chúa Giêsu thường dùng dụ ngôn để nói về Nước Trời, một thực tại không thể diễn tả được bằng ngôn ngữ loài người, và nếu có diễn tả được, thì con người cũng không thể hiểu nổi vì nó vượt khỏi thế giới khả giác này, hay nói như thánh Phaolô, đó là thực tại mà mắt con người chưa từng thấy, tai chưa từng nghe, lòng người chưa từng cảm nghiệm được. Thực tại ấy không thể thu hẹp trong một vài câu định nghĩa, mà phải diễn tả bằng dụ ngôn, vì cách diễn tả này không giới hạn, nhưng tạo thuận lợi cho việc tìm hiểu sâu xa hơn.

    Dụ ngôn là một thứ ngôn ngữ nói với những người trong cuộc, những người sống trong tình thân với nhau. Để hiểu được dụ ngôn, cần phải có hai đức tính quan trọng, đó là tâm hồn rộng mở và ước muốn tìm hiểu. Trong Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ: “Về phần các con đã được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không”. Nói khác đi, các môn đệ đã được chấp nhận vào cộng đoàn của những kẻ tin vào Chúa Giêsu, vì thế, các ông có thể hiểu rõ những mầu nhiệm. Còn những kẻ ở bên ngoài, nhất là những kẻ ở bên ngoài vì kiêu hãnh, vì khép kín, vì định kiến, như các Luật sĩ và Biệt phái, thì khi nhìn vào các mầu nhiệm họ chỉ thấy bí ẩn và khó hiểu. Chính cách trả lời của Chúa là tiêu chuẩn để biết được ai là người thuộc về Chúa và là ai người ngoài cuộc: “Nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ, là vì họ nhìn mà không thấy, lắng tai mà không nghe. Còn các con, mắt các con thật có phúc vì được nghe.”

    ------------------------------------------------

    GPLONGXUYEN