8. Đời Sống Tâm Linh

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - SỨ MẠNH CỦA ĐỨC TIN

  •  
    Chi Tran
     
     
     
     


    SỨC MẠNH CỦA ĐỨC TIN

     

    Đức tin giúp con người có thể đứng vững trước cơn gian nan thử thách. Thử thách thì thời nào cũng có. Thử thách có thể đến từ bên trong và đến từ bên ngoài. 

     

    Các bạn thân mến!

    Có một câu chuyện kể rằng: Ở làng quê nọ, trời đã hạn hán trong khoảng thời gian rất lâu. Các cánh đồng đều khô hạn, cỏ cây héo úa cuộc sống trở nên vô cùng khó khăn. Hàng tháng đã trôi qua và mọi người dường như đã mất hết kiên nhẫn. Nhiều gia đình đã rời khỏi làng, còn những gia đình khác chỉ còn biết chờ đợi trong tuyệt vọng. Cuối cùng ông trưởng làng quyết định tổ chức một buổi cầu nguyện tập thể trên ngọn đồi cao nhất vùng. Ông thuyết phục tất cả mọi người trong làng đến dự và mỗi người phải mang theo một vật thể hiện lòng tin của mình.

     

    Chiều thứ Bảy, những người dân làng với vẻ mặt mệt mỏi tập trung trên ngọn đồi và đều không quên mang theo những đồ vật thể hiện lòng tin. Có người mang theo một cái móng ngựa may mắn, có người mang theo chiếc mũ bảo vật của gia đình… Mặc dù chẳng ai tin chúng có thể thay đổi điều gì nhưng họ cũng đã mang theo rất nhiều thứ quý giá. Tất cả những người tham dự bắt đầu cầu nguyện và giơ cao những vật tượng trưng cho niềm tin. Như thể có phép màu, mây đen kéo tới và trời đổ mưa – những giọt mưa đầu tiên sau bao tháng trời khô hạn. Mọi người đều hân hoan vui sướng và ngay lập tức nổ ra một cuộc tranh cãi xem đồ vật nào đã mang lại may mắn cho ngôi làng. Ai cũng cho rằng đồ vật của mình là linh thiêng nhất. Bỗng người ta nghe thấy tiếng một em bé gái reo lên:

    – Con đã biết thế nào trời cũng đổ mưa mà. Mẹ thấy không, con mang theo chiếc ô này, bây giờ thì mẹ con mình về nhà mà không bị ướt!

     

    Em bé giơ cao chiếc ô và cùng mẹ đi về nhà trong niềm hân hoan. Những người còn lại nhìn theo và hiểu rằng chính em bé mới là người có niềm tin lớn nhất. Niềm tin ấy đã mang mưa đến.

     

    Như thế, Niềm tin là động lực quan trọng giúp chúng ta thành công trong cuộc sống: Niềm tin là sức mạnh có thể khiến thế giới tan vỡ xuất hiện trong ánh sáng, là sức mạnh mang mưa về tưới mát cho những vùng đất đang mùa khô hạn. [1] Niềm tin nối kết những lục địa xa xăm, những bến bờ xa cách, những tâm hồn xa lạ, những trái tim băng giá. Niềm tin xét trên bình diện tự nhiên đã thế huống hồ trên bình diện siêu nhiên. Đức tin giúp con người có khả năng làm những điều phi thường.  

      

    Đức tin giúp con người có thể đứng vững trước cơn gian nan thử thách

    Thử thách thì thời nào cũng có. Thử thách có thể đến từ bên trong và đến từ bên ngoài. Tuy nhiên dù là thử thách bên trong hay bên ngoài thì nó cũng tác động đến cách mà các bạn sống tương quan với Chúa. Nhất là khi con người đối diện với sự dữ thì thử thách này càng gian nan hơn. Tiên tri Khabacúc cảm thấy Thiên Chúa vắng mặt trước sự dữ hoành hành. Thiên Chúa làm ngơ trước nỗi bất công của con người phải gánh chịu. “Lạy Chúa, con kêu cầu Chúa cho đến bao giờ mà Chúa không nghe? Con phải ức ép kêu lên cùng Chúa, mà Chúa không cứu con sao? Cớ sao Chúa tỏ cho con thấy sự gian ác và lao khổ, cướp bóc và bất lương trước mặt con? Dù có công lý, nhưng kẻ đối nghịch vẫn thắng.”

     

    Người không có niềm tin khi gặp thử thách sẽ bị ngã gục, người có niềm tin sẽ đứng vững. Chính niềm tin sẽ giúp người công chính đứng vững trước cơn thử thách. Dù có công lý nhưng kẻ đối nghịch vẫn thắng, đó là một sự vô lý nhưng sự vô lý đó có thể được lý giải nếu có đức tin.   

     

    Đức tin giúp khơi dậy đặc sủng của Thiên Chúa

     Đặc sủng đó giúp người môn đệ trở nên can đảm, sống bác ái, tiết độ để gìn giữ kho tàng tốt đẹp và dấn thân vì Tin Mừng. “Thiên Chúa không ban cho chúng ta một thần khí nhát sợ, mà là thần khí dũng mạnh, bác ái và tiết độ. Vậy con chớ hổ thẹn làm chứng cho Chúa chúng ta, và cho cha nữa, là tù nhân của Người, nhưng con hãy đồng lao cộng tác với cha vì Tin Mừng, nhờ quyền năng của Thiên Chúa.” Thánh Phaolô trong thư gửi cho anh Timôthê quả quyết, chúng ta không được ban cho thần khí làm cho chúng ta trở nên nhát sợ nhưng là thần khí can đảm. Điều này chỉ có được khi bạn và tôi xác tín vào giá trị Tin Mừng mà bạn đang theo đuổi.

     

    Bạn và tôi hay than phiền về công việc truyền giáo của Giáo Hội Việt Nam trong hơn 50 năm qua tỉ lệ phân trăm người Công giáo không thay đổi. Tuy nhiên nếu đặt mình trong tâm tình của thánh Phaolô thì bạn và tôi có thể thấy được phần nào nguyên nhân của việc này. Đó chính là “sự hổ thẹn” làm chứng cho Chúa và thiếu bầu khí thánh thiêng. Thánh Phaolô khuyên Timôthê: “con chớ hổ thẹn làm chứng cho Chúa chúng ta, và cho cha nữa, là tù nhân của Người, nhưng con hãy đồng lao cộng tác với cha vì Tin Mừng, nhờ quyền năng của Thiên Chúa.” Là thành phần nhỏ bé so với tỉ lệ dân số của cả nước, cho nên Kitô hữu vẫn làn thành phần thiểu số. Phần vì tôn giáo là đạo tại tâm.” Cộng với tâm lý bị cái nhìn chi phối thành ra người Kitô hữu cũng ngại bày tỏ đức tin của mình nơi công cộng.

     

    Cũng có thể là vì sau Công Đồng Vaticanô II phong trào đối thoại liên tôn được nhấn mạnh, cộng với sự tự do cá nhân và ý thức về quyền nâng cao cho nên việc dấn thân quyết liệt cho công cuộc truyền giáo và mời người khác gia nhập đạo Kitô giáo cũng có vẻ không được nhấn mạnh và mang tính quyết liệt như thời thánh Phao-lô và thánh Phan-xi-cô Xavie. Có thể vào thời đó, những quan niệm thần học có khác như không rửa tội thì sa hoảng ngục. Điểm tích cực ở thời này là “lửa” nhiệt thành cho công cuộc truyền giáo, còn ở thời đại mới này mặt tích cực đó là sự tôn trọng lương tâm và tự do cá nhân. Tuy nhiên nó cũng có thể tạo ra lối suy nghĩ về “tính tương đối” của chân lý Kitô giáo. Chân lý Kitô giáo là một trong những chân lý bên cạnh những chân lý khác và việc thiếu “lửa” và tính quyết liệt dấn thân cho việc truyền giáo. Nói như cách nói của thánh Phao-lô, những điều trên tạo nên sự hổ thẹn của người môn đệ khi làm chứng cho Chúa. Sự hổ thẹn vì không xác tín vào chân lý mình đang tin nhận. Chính vì thế chỉ có niềm tin mới mang lại sức mạnh phi thường.

     

    Đức tin giúp người môn đệ thực hiện những việc phi thường

    Sức mạnh phi thường như Chúa Giêsu nói đó là có thể bứng cả cây dâu ra biển hay có thể dời núi, lấp bể. Sức mạnh phi thường của niềm tin không chỉ trừ được sự dữ nhưng còn giúp cho người môn đệ nhận ra bản chất thật của mình, từ bỏ chính con người của mình và trung thành tin tưởng phó thác vào Chúa. Niềm tin đảo lộn tương quan chủ tớ của Thiên Chúa và con người. Và giúp con người ý thức hơn về thân phận của chính mình.

     

    Sự trung thành với mệnh lệnh của chủ làm đảo lộn tương quan giữa chủ tớ. Ông chủ trở thành người phục vụ và ban phần thường cho người đầy tớ trung tín. “Mau lên, Hãy vào bàn dùng bữa.” Sự trung tín với ông chủ và sự trung thành với sứ mạng được giao là điều phải làm đối với người đầy tớ vô dụng.” “Khi các con làm xong mọi điều đã truyền dạy các con, thì các con hãy nói rằng: ‘Chúng tôi là đầy tớ vô dụng, vì chúng tôi đã làm điều chúng tôi phải làm’” Người đầy tớ trung thành không làm vì được trả công nhưng làm vì tin rằng mình chỉ là người đầy tớ vô dụng làm những gì cần phải làm với sự tin tưởng của người chủ.

     

    Sức mạnh của niềm tin thay đổi cách bạn và tôi nhìn về thực tại, nhìn về chính mình và chính Chúa. Bạn và tôi chỉ là những người đầy tớ vô dụng chỉ làm những gì phải làm cho vinh quang Nước Trời. Thiên Chúa công bằng sẽ trả công xứng đáng cho người đầy tớ trung tín còn nhiệm vụ của người đầy tớ trung tín là cần làm những gì phải làm. 
    Gioan Phạm Duy Anh SJ
     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - CĂM HẬN ĐẾN THA THỨ

  •  
    Chi Tran

     
     
     


    Danh Ngôn Các Thánh
    CĂM HẬN đến THỨ THA
     
    Cách đây không lâu, toàn thế giới đã ngỡ ngàng trước sự kiện Đức Gioan Phaolô II đến xà lim nhà tù để thăm gặp và tha thứ cho Agca, kẻ đã giết hụt ngài. Nếu là người khác, có lẽ họ đã tỏ thái độ căm hận đối với tên sát nhân muốn sát hại mình vì những ý đồ chính trị, còn Đức Gioan Phaolô II, ngài đã vào tận Thánh Tâm Chúa Kitô để tìm được lòng cảm thương đối với kẻ sát nhân. Ngài không hề nuôi lòng cay đắng hoặc căm hờn.
    Chúa Giêsu đã phán dạy: “Các con hãy tha thứ bảy mươi lần bảy lần” (Mt 18:22). Đối với một số tín hữu, đây là điều khó thực hiện nhất trong tất cả những giáo huấn của Chúa Giêsu, bởi vì họ tích giữ sự căm hờn như một kho báu bằng vàng! Nhiều nhà tâm lý tôn giáo học hiện đại xác nhận tình trạng thiếu khoan dung là nguyên nhân chính sinh ra rất nhiều bệnh tật thể lý và thần kinh. Các thánh cũng như Đức Gioan Phaolô II đã không nuôi lòng căm hận, nhưng luôn mau mắn tha thứ.
    * Sự lăng mạ bị giữ lại hoặc được bỏ qua không phải bởi tâm hồn của những kẻ lăng mạ, nhưng là tâm hồn của các nạn nhân. (Thánh Gioan Kim khẩu)
    * Không ai có thể tự chữa lành cho bản thân bằng cách đả thương người khác. (Thánh Ambrose)
    * Anh em hãy gớm ghét tội lỗi, nhưng hãy yêu thương tội nhân. (Thánh Augustine)
    * Những gì anh em làm để báo thù kẻ đã gây bất công với anh em sẽ làm khốn khổ anh em trong giờ cầu nguyện. (Thánh Nilus Sinai)
    * Anh em ôn lại các lỗi phạm của người khác trong khi lại quên mất những lỗi phạm của chính mình.
    Khi có người xúc phạm đến anh em:
    Anh em đừng chiều theo lòng căm hận kẻo nông nổi gây hại điều gì, nhất là cho người đã bị rối trí vì những ý tưởng do quỉ hờn ghen xui xiểm…. Họ đáng được thương hại và cảm thông hơn là đáng bị tức giận và báo thù…. Vậy chúng ta hãy khoan dung với người chung quanh trong cơn suy sụp thể lý và tinh thần của họ…. Với trọn vẹn tâm hồn, anh em hãy cầu nguyện và yêu thương họ trong Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. (Thánh Barsanuphius)
    * Trong tình yêu Chúa Kitô, anh em hãy cầu nguyện cho kẻ thù; hãy làm hòa với đối thủ trước khi mặt trời lặn. (Thánh Benedict)
    * Về một phụ nữ căm ghét thánh nữ:
    Lạy Chúa, phải chăng vì mục đích này mà cái tôi khốn cùng của con đã được hiện hữu trong thế gian: để rồi vì con mà những linh hồn đã được tạo dựng theo hình ảnh Chúa phải bị đọa phạt trong lửa muôn đời? Lẽ nào thánh ý Chúa lại để con, một người có trách nhiệm phải giúp đỡ người chị em của con được cứu rỗi đời đời, thì lại trở nên căn cớ khiến chị ấy bị đọa phạt muôn kiếp?… Con sẽ không bao giờ ngơi nghỉ kêu van lòng nhân lành vô biên của Chúa cho đến khi… người chị em ấy của con được cứu thoát khỏi lửa muôn đời. (Thánh Catherine Siena)
    * Người nào biết mở lòng để yêu thương và cầu nguyện cho những ai xúc phạm, xỉ nhục và làm hại mình, người ấy sẽ đạt được những thành tựu rất to lớn chỉ trong một thời gian ngắn ngủi. (Thánh Simeon thần học gia mới)
    * Bạn hữu của chúng ta là tất cả những ai làm cho chúng ta phải khốn khổ vì những gian truân, thử thách, nhục nhã, oan ức, buồn phiền, cay cực, tử đạo và chết một cách bất công; chúng ta phải hết lòng yêu thương họ, bởi vì nhờ họ mà tất cả chúng ta đạt được cuộc sống muôn đời. (Thánh Francis Assisi)
    * Tình yêu Chúa Kitô dành cho chúng ta không bị chấm dứt vì tội lỗi của chúng ta thế nào, thì Chúa Kitô muốn tình yêu chúng ta dành cho bản thân và dành cho anh chị em đồng đạo của chúng ta cũng không bị chấm dứt như vậy. Đúng hơn, Chúa muốn chúng ta gớm ghét tội lỗi và không ngừng yêu thương linh hồn như Thiên Chúa đã yêu thương vậy. (Chân phúc Julian Norwich)
    * Anh em vẫn chưa hoàn toàn chết hẳn cho bản thân cũng như chưa thể ngủ ngon giấc cho đến khi nào anh em tìm đến với người gây khổ cho anh em để xoa dịu con tim nóng giận của họ bằng những lời lẽ và những thái độ hết sức ngọt ngào; bởi vì nhờ sự khiêm tốn hiền lành như thế, anh em sẽ tước hết gươm đao của họ, làm cho họ trở nên bất lực trong ý chí bệnh hoạn của họ. (Chân phúc Henry Suso)
    * Anh em hãy tha thứ cho nhau để sau này không còn nhớ đến sự tổn thương nữa. Việc khơi lại một tổn thương như thế tự nó là một điều sai trái. Nó làm tăng thêm cơn giận, dung dưỡng tội lỗi và ghét bỏ những điều tốt lành. Nó là một mũi tên rỉ sét và làm độc cho linh hồn. Nó xua đuổi tất cả nhân đức. (Thánh Francis de Paola)
    * Chúng ta hãy yêu mến và cảm thương những người chống đối chúng ta, bởi vì họ tự làm hại bản thân nhưng lại thi ân cho chúng ta, đội lên đầu chúng ta những triều thiên vinh quang muôn đời. (Thánh Anthony Zaccaria)
    * Anh càng mau tha thứ, con anh càng sớm bình phục. Anh là người đem lại cho con anh sức khỏe tâm hồn và thân xác. Anh hãy nói chuyện lại với người con của anh đi. (Thánh Catherine dei Ricci)
    * Nếu Thiên Chúa muốn, tôi sẽ cam chịu mười lần hơn nữa những gì ông đã mặc sức làm khốn khổ tôi. Tôi tha thứ cho ông và cầu xin Thiên Chúa tha thứ cho ông, cũng như tôi sẽ được Người tha thứ vậy. (Chân phúc Thomas Woodhouse)
    * Bị những người tốt lành, các bạn hữu và thân quyến chỉ trích, lên án và khinh bỉ là một cuộc thử thách rất khắc nghiệt. Tôi thán phục đức nhẫn nhục của thánh Charles Borromeo khi ngài chấp nhận những lời công khai chỉ trích từ một vị giảng giả thời danh và nhân đức nhiệm nhặt hơn là sự nhẫn nhục của ngài trước tất cả các cuộc tấn công từ những người khác. (Thánh Francis de Sales)
    * Quả thật các binh lính có bảo vệ và hộ tống các nhà truyền giáo; nhưng dù vậy đi nữa, trong trường hợp các thổ dân da đỏ giết hại một nhà truyền giáo, thì chúng tôi sẽ được gì nếu mở một chiến dịch quân sự để báo thù? Phía quân đội trả lời cho tôi rằng: “Chúng tôi sẽ giáng cho chúng một hình phạt đích đáng để chúng không dám giết hại các vị khác nữa.” Tôi trả lời rằng: “Xin cứ để cho kẻ sát nhân sống để anh ta có thể được cứu độ.” Đó là mục đích của chúng tôi ở đây…. Sau một hình phạt khoan dung nào đó, nên cho kẻ sát nhân biết rằng anh ta được tha thứ; và như vậy, chúng ta sẽ làm trọn luật Kitô Giáo truyền chúng ta phải bỏ qua sự tổn thương, cầu xin ơn cứu độ muôn đời cho kẻ sát nhân chứ không phải muốn anh ta phải chết. (Chân phúc Junipero Serra)
    * Các thánh không hề ghen ghét, chẳng hề đắng cay. Các ngài tha thứ tất cả. (Thánh Gioan Vianney)
    * Về người thanh niên muốn cưỡng hiếp và đã đâm thánh nữ mười bốn nhát khi thánh nữ kiên quyết không chiều theo ý xấu của anh ta:
    Tôi tha thứ cho Alessandero. Tận đáy lòng, tôi tha thứ cho anh ấy và muốn anh ấy được cùng ở với tôi trên thiên đàng. (Thánh Maria Goretti)
    Chuyển ngữ: Matthias M. Ngọc Đính, CMC dongten
     
     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - 6 CÁCH ĐỂ BẠN GIỮ TÂM HỒN BÌNH AN

  •  
    Chi Tran

     
     
     
     
     
     


     
    6 CÁCH ĐỂ NGƯỜI CÔNG GIÁO GIỮ TÂM HỒN BÌNH AN
     
    Những ý tưởng này có thể truyền cảm hứng cho bạn để sống với sự bình an mà Đức Kitô đã hứa để lại cho những ai theo Người.
    Trong những thời khắc khó khăn này, có nhiều người cảm thấy mất phương hướng và bên cạnh đó, họ không thể tìm thấy sự bình an đến từ Đức Kitô. Vậy, 6 ý tưởng sau đây có thể giúp chúng ta khám phá lại “món quà” mà Chúa Giêsu đã trao ban cho nhân loại, trước khi Người lên trời về cùng Cha Người: “Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy.” (Ga 14, 27)
    1. HÃY TRÁNH XA CƠN LỐC CỦA TRUYỀN THÔNG XÃ HỘI
    Các giác quan của chúng ta thường xuyên bị tấn công bởi những lời nói, âm thanh và hình ảnh. Chúng ta cần phải tách mình ra khỏi cảm giác hỗn loạn ấy, để tìm được sự nghỉ ngơi trong Đức Kitô. Thoát khỏi sự hỗn loạn, cho phép chúng ta tạo ra một bầu khí thinh lặng, mà chính nơi đó lời cầu nguyện được phát sinh.
    “Dừng tay lại: Hãy biết Ta đây là Thiên Chúa!” (Tv 46, 11). Nghiện điện thoại thông minh, máy tính hay các loại khác như máy tính bảng, tivi…; tức là chúng ta bước vào một thế giới, nơi ngự trị bởi sự ảo tưởng và phi thực tế. Thật vậy, ngay cả khi chúng ta có xu hướng không thừa nhận điều này: chúng ta đã dần trở thành nô lệ cho những công nghệ mà ban đầu chúng được tạo ra để phục vụ con người.
    Tất nhiên, không phải mọi thứ trên các phương tiện truyền thông đều xấu, và chúng ta không thể để ngỏ hoàn toàn lĩnh vực này cho những người chối từ hoặc phớt lờ Tin Mừng. Nhưng đừng tự đánh lừa chính mình: Nếu chúng ta dành nhiều thời gian cho các nội dung trực tuyến hơn là dành thời giờ cầu nguyện cùng Chúa; chúng ta cần xem xét lại những sự ưu tiên của mình. Và nào có ai trong chúng ta, thỉnh thoảng không cần cân bằng lại cuộc sống của chính mình?
    2. SỐNG PHỤNG VỤ, ĐỪNG TRANH LUẬN KHÔNG NGỪNG
    Phụng vụ của Giáo Hội là phương tiện khởi đầu, là nguồn mạch dẫn chúng ta vào các mầu nhiệm của Thiên Chúa. Chúng ta nên thận trọng để không làm hỏng đi phụng vụ bằng việc “chính trị hóa” qua những cuộc tranh luận bất tận. Điều này không có nghĩa là chúng ta không nên phản ứng với những gì mà chúng ta cho là không phù hợp; luôn có nhiều cơ hội cho chúng ta đẩy mạnh phụng vụ để nên xứng hợp hơn với sự cao cả của Thiên Chúa, và thật tiếc nếu chúng ta bỏ lỡ những cơ hội ấy.
    Mặc khác, việc tranh cãi về những điều thiêng liêng không phải là không có nguy hiểm. Nếu một số nghi thức hoặc phong tục bị lỗi thì cuối cùng cũng sẽ bị bỏ rơi. Có sự đa dạng hợp pháp trong cách diễn đạt phụng vụ của Giáo Hội, và không phải mọi thực hành phụng vụ được chấp nhận cũng đều làm hài lòng tất cả mọi người. Có lẽ đối với chúng ta, những gì có vẻ là thiếu sót thực sự có một phần giá trị.
    Trong mọi trường hợp, một đời sống thánh thiện là bằng chứng tuyệt hảo nhất cho sự biến đổi cách mạnh mẽ của phụng vụ được cử hành đúng đắn. Không thể có sự thánh thiện nếu không có đức ái, và đức ái thì không áp đặt, không nuôi hận thù, và “không đi tìm tư lợi” (1Cor 13, 5).
    3. HÃY CHỐNG LẠI TINH THẦN TRANH CHẤP
    Đôi khi, chúng ta được mời gọi để đưa ra lời chứng cách điềm tĩnh nhưng thẳng thắn về đức tin của mình, nhưng không phải là ngày nào cũng thế. Nói chung, tốt hơn là bạn nên tránh tham gia vào các cuộc tranh luận gay gắt với những người khác tôn giáo hoặc với những người anh chị em “mỏng giòn” hơn.
    “Anh hãy nhắc nhở lại những điều đó, trước mặt Thiên Chúa, hãy tha thiết khuyên người ta đừng cãi chữ: chuyện không có ích lợi gì, chỉ làm cho người nghe phải diệt vong.” (2 Tm 2, 14)
    Thay vào đó, chúng ta hãy làm chứng nhân cho thập giá Đức Kitô được thể hiện bằng hành động của chúng ta, sao cho có sức thuyết phục với những người cần phải xác tín.
    Sự kiềm chế càng trở nên cần thiết khi xảy ra những cuộc tranh cãi liên quan đến giáo lý hoặc thể chế của Giáo Hội. Những vấn đề ấy thường khó giải quyết và không có sẵn câu trả lời. Việc giải quyết chúng chỉ khơi dậy lên sự tức giận không cần thiết.
    Khi bắt đầu một cuộc thảo luận, chúng ta hãy tránh những kiểu luận điệu không hay và hãy khuyến khích một cuộc đối thoại lành mạnh xoay quanh “… những gì là chân thật, cao quý, những gì là chính trực tinh tuyền, những gì là đáng mến và đem lại danh thơm tiếng tốt, những gì là đức hạnh, đáng khen, thì xin anh em hãy để ý.” (Pl 4, ��
    4. ĐÁNH GIÁ ĐÚNG VAI TRÒ CỦA CHÍNH TRỊ
    Như những công dân khác, chúng ta phải chu toàn nghĩa vụ công dân của mình và với tư cách là người Kitô hữu, thật tốt khi chúng ta rao giảng thông điệp của Đức Kitô đến toàn thể cộng đồng.
    Tuy nhiên, chúng ta phải nhớ rằng đừng chính trị hóa mọi sự. Luôn có thời gian và địa điểm cho chính trị, cũng như mọi thứ khác.
    Hãy nhớ rằng không có phong trào chính trị hay ý thức hệ nào nói lên đức tin của chúng ta. Tóm lại, “Đừng tin tưởng nơi hàng quyền thế, nơi người phàm chẳng cứu nổi ai.” (Tv 146, 3), nhưng chúng ta hãy nhớ rằng: “quê hương chúng ta ở trên trời” (Pl 3, 20).
    5. ĐỪNG ĐỂ ANH CHỊ EM CHÚNG TA VẤP NGÃ VÌ NHỮNG SỰ GÂY CHIA RẼ
    Cái chết và ơn cứu rỗi của Đức Giêsu trên thập giá bị người đời cho là “sự ô nhục” (1 Cr 1, 23; Gl 5, 11). Việc công bố về Đấng Cứu Thế bị đóng đinh là chướng ngại đối với nhiều người.
    Con đường đến với Đức Kitô thật không hề dễ dàng. Do đó, chúng ta hãy cố gắng đừng làm xáo trộn con đường của anh chị em mình bằng những từ ngữ gây chia rẽ, đặc biệt là khi họ quan tâm đến những vấn đề không là nền tảng quan trọng cho sự cứu rỗi.
    “Vậy chúng ta đừng xét đoán nhau nữa. Tốt hơn, anh em hãy xét sao để tránh gây cớ cho anh em mình phải vấp hay phải ngã.” (Rm 14, 13).
    Tất nhiên, đôi khi chúng ta cần phải nói lên những điều chính trực, thẳng thắn. Nhưng đã biết bao lần chúng ta làm tổn thương Đức Kitô và người thân cận khi viện cớ là nói thẳng, nói thật?
    Không phải tất cả sự thật khi nói ra đều tốt, đặc biệt là khi những lời đó có thể làm tổn thương đến anh chị em chúng ta. Thường thì việc giữ im lặng sẽ tốt hơn và sẽ ít làm giảm đi giá trị của Tin Mừng, so với việc đưa ra những nhận xét thái quá không cần thiết.
    6. DÀNH NGÀY CHÚA NHẬT CHO CHÚA, KHÔNG PHẢI CHO THẾ GIAN
    Các ngày Chúa Nhật là cơ hội để chúng tạm dừng mọi thứ và để kín múc nguồn ánh sáng của Thiên Chúa và sau đó chiếu tỏa ra thế giới. Tuy nhiên, chúng ta thường bỏ qua cơ hội này, chúng ta thường thích chơi thể thao, chạy các việc vặt hoặc không làm gì cả.
    Tất nhiên, việc đáp ứng một số nhu cầu trong đời sống hằng ngày là chính đáng, nhưng sẽ rất tốt nếu bạn tách riêng ngày Chúa Nhật ra, tận dụng nó để thực hiện các việc thúc đẩy sự suy gẫm và ca ngợi Chúa. Điều này sẽ giúp chúng ta bổ sung lại nguồn năng lượng và để ta cảm nếm được sự sống vĩnh cửu.
    Có lý do đằng sau điều răn “giữ ngày Chúa Nhật”. Suy cho cùng, chúng ta là những thụ tạo được nhập thể vào thời gian. Nếu chúng ta không cho Thiên Chúa thời gian để gặp gỡ chúng ta và ở với chúng ta, chúng ta sẽ không có sự mật thiết với Ngài.
    Chúng ta hãy cố gắng làm cho ngày Chúa Nhật trở thành một ngày dành riêng để tạ ơn Thiên Chúa và ca tụng danh Ngài là Đấng đã tạo dựng nên chúng ta, Ngài là Đấng Toàn Năng! (Thánh Vịnh 91, 4).
    Tác giả: Magnús Sannleikur
    Chuyển ngữ: Maria Ngọc Tỷ
    Nguồn: aleteia.org (26.7.2021)
     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - NHỮNG CÂU NÓI THÂM THÚY

  •  
    Long Nguyen
    De : trung vo 
    Envoyé : lundi 12 septembre 2022 à 17:21:00 UTC+2
    Objet :  NHỮNG CÂU NÓI THÂM THUÝ VỀ CUỘC SỐNG SẼ KHIẾN BẠN TỈNH NGỘ
     

    NHỮNG CÂU NÓI THÂM THUÝ VỀ CUỘC SỐNG SẼ KHIẾN BẠN TỈNH NGỘ

    Click image for larger versionName:	9.jpgViews:	0Size:	49.4 KBID:	2100284  
    1. Ớt dù cay nhưng vẫn ăn cả vỏ, chuối dù ngọt nhưng cũng bỏ vỏ đi, có những quy luật tự nhiên của tạo hóa mà ta không thể không thừa nhận, vì vậy hãy bước tiếp dù đã từng vấp ngã, hãy hy vọng dù đã từng thất vọng. Hãy mỉm cười dù nước mắt từng rơi.

    2. Muốn thương nhau thì phải hiểu nhau, muốn hiểu nhau thì phải tin tưởng nhau, muốn tin tưởng nhau thì phải thật lòng với nhau.

    3. Ở đời nhiều lúc hiểu lầm bởi chuyện thị phi chẳng đuôi đầu, cái lưỡi người đời luôn thêu dệt rồi tạo nên tuồng lắm bể dâu.

    4. Khi móng tay dài chúng ta cắt móng tay chứ không cắt ngón tay, cũng tương tự khi hiểu lầm hãy cắt bớt cái TÔI chứ đừng cắt đứt mối quan hệ.

    5. Cuộc đời sao lắm dối gian người hay bằng mặt, nhưng không bằng lòng, miệng cười chắc chẳng thế đâu , chỉ khi hoạn nạn biết đâu chân tình.

    6. Đã biết chốn ni là quán trọ, hơn thua thù oán để mà chi, thử ra ngồi trước bên phần mộ hỏi họ mang theo được những gì?

    7. Đời người là một hợp đồng bao gồm niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc, khổ đau….tất cả chỉ bán chung một gói, không thể mua riêng từng thứ được.

    8. Chơi với người tốt như đi trong sương tuy không ướt áo nhưng mát rượi. Chơi với người xấu như đi giữa rừng gươm tuy không bị thương nhưng thường sợ hãi.

    9. Đừng bao giờ nhìn vào giàu nghèo mà kết thân, dù người ta tiền vạn bạc tỷ cũng chẳng liên quan gì đến bạn. Trên đời có những người dù chỉ một cái bánh cũng vì bạn mà bẻ làm đôi, phải học cách nhìn người.

    10. Chẳng ai sinh ra mà đã hợp nhau, một chút nhường nhịn, một chút chịu đựng, thêm một chút nhẫn nại….và có cả một chút hy sinh vì nhau thì tình yêu mới bền vững!

    11. Lúc khổ chẳng ai thèm nhìn , phất lên một cái chín nghìn anh em!

    12. Càng trưởng thành, con người càng lười giải thích. Có khi ai đó hiểu lầm, ta thậm chí muốn để họ tự tìm ra câu trả lời theo thời gian. Ta chỉ cần những người ta thương hiểu là đủ, còn lại tùy! Cuộc sống là để sống, không phải để giải thích!

    13. Làm người không nên dùng trí thông minh của mình để lợi dụng người khác, cái ta có được chỉ là vật chất, cái ta đánh mất là nhân cách của con người.

    14. Cuộc đời như những chuyến xe, người lên, người xuống, người về, người đi. Lúc hội ngộ, lúc phân ly nụ cười tiếng khóc, có khi lặng buồn.

    15. Con người hơn nhau không phải ở địa vị, không phải ở trình độ, không phải ở kinh tế, mà là hơn nhau ở cách sống.

    16. Quần áo rách có thể vá, nhà cửa hỏng có thể sửa chữa, chỉ có lòng người một khi đã tổn thương thì khó mà hồi phục.

    17. Con người ta sinh ra với 1 cái miệng để nói 1 lời, với 2 cái tai để nghe từ 2 phía. Chứ không phải 1 cái miệng nói 2 lời và 1 cái tai chỉ để nghe từ 1 phía.

    18. Nếu kẻ xấu nói xấu bạn, phán xét bạn mặc dù không biết gì về bạn, đừng buồn mà hãy nhớ kỹ một điều “Chó sủa khi gặp người lạ”.

    19. Ai đã từng sống những ngày khốn khổ mới hiểu nhiều giá trị của bình an, ai đã qua cảnh đói khát, lang thang mới trân quý từng bát cơm lót dạ.

    20. Khi bạn ném bùn vào người khác có thể trúng, có thể không, nhưng tay bạn thì đã vấy bùn. Khi ai đó cố tình làm tổn thương bạn, thì bản thân họ cũng đã phải trả giá vì điều đó rồi!
     
    Lượm lặt.
     
     
     
     

     

    --

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - GIỚI TRẺ NIỀM VUI

  •  
    Chi Tran

     
     
     
     

    THƯ GỬI BẠN TRẺ CÔNG GIÁO:

    LÀM SAO ĐỂ TÌM THẤY NIỀM VUI


    Chúng ta thường thất bại trong việc tìm kiếm những gì chúng ta muốn làm. Chúng ta dễ bám vào những thú vui thấp hèn hơn...

     

    Bạn thân mến,

    Một trong những điều đầy tràn niềm vui nhất mà tôi từng đọc là một bức thư bắt đầu với hàng chữ: "Tôi bị u não." Tác giả là một phụ nữ ngoài 30 tuổi: vợ của một người chồng tận tụy, mẹ của 4 đứa con thơ, bạn của những người bạn rất thân thiện. Nhân được chẩn đoán bệnh giai đoạn cuối, Beth Haile biết mình sắp chết, và cô rất vui.

     

    Điều đó không có nghĩa là Beth mừng rỡ vì sắp chết. Beth yêu cuộc sống, yêu chồng, yêu con, và yêu mến bạn bè của mình. Beth không muốn rời bỏ thế giới này, và cũng không muốn những người cô yêu thương không còn có cô bên cạnh. Beth vẫn có được niềm vui dù cô không hài lòng về mọi sự xảy đến với mình.

     

    Bốn năm trước khi viết lá thư về tình trạng bệnh giai đoạn cuối, Beth đã viết một lá thư khác về việc cô sắp xếp lại thứ tự ưu tiên cho cuộc đời của mình. Sau 1 năm cầu nguyện và phân định, Beth quyết định cân bằng lại cuộc sống và công việc. Vì biết mình không thể làm tất cả mọi thứ, Beth đã lựa chọn cách có chủ đích về những gì cần được đặt lên hàng đầu, và những gì là thứ yếu trong cuộc sống. Vào thời điểm phát hiện ra khối u não, Beth đã sống được vài năm với những cam kết rõ ràng của mình. Cô đã tìm thấy niềm vui, mặc dù cô đã phải hy sinh nhiều thứ để thực hiện những cam kết này.

     

    Và rồi, 1 năm sau khi viết lá thư về tình trạng bệnh, Beth qua đời. Cô ra đi với nỗi buồn vì sự chia lìa chồng con, bạn bè, và thế giới này, nhưng đồng thời, cô ra đi với lòng biết ơn đối với tất cả. Hạnh phúc là một thứ hay thay đổi, nhưng niềm vui đủ rộng để chứa đựng nỗi buồn và lòng biết ơn.

     

    Tôi đã đọc lá thư công khai của Beth nhiều lần. Tôi xem cô ấy như một chứng nhân của niềm vui. Beth tìm thấy niềm vui trong cuộc sống này và chờ đợi niềm vui trong cuộc sống mai hậu. Đó không phải là những niềm vui riêng biệt mà là cùng một niềm vui: Niềm vui đã bắt đầu trong cô ở đây, và sẽ nên trọn vẹn mai này.

     

    Tôi không kể cho bạn nghe câu chuyện của Beth để tuyên truyền rằng "bạn có thể sẽ chết vào ngày mai". Ngay cả khi Beth còn sinh thời, tôi vẫn xem cô ấy là chứng nhân của niềm vui. Niềm vui cô có được trong lá thư 4 năm trước đó cũng nhiều như niềm vui trong lá thư sau cùng. Có những thứ Beth yêu thích trước khi định hướng lại cuộc đời, và cô đã phải bỏ lại một số những thứ đó. Thật đau đớn khi làm điều đó nhưng Beth đã sẵn sàng để lưu tâm đến một lời mời gọi sâu xa hơn bằng cách vượt lên trên những gì đã trở nên thoải mái, quen thuộc, và mở ra cho mình một cuộc sống viên mãn, trong niềm vui.

     

    Việc chết sớm không phải là điều làm cho cuộc sống của Beth trở nên trọn vẹn, nhưng cách cô tiếp cận cái chết sớm của mình cho chúng ta thấy hoa trái của cuộc sống viên mãn ngay trong hiện tại. Beth đã tự do để ôm lấy nỗi buồn về những điều gây phiền muộn cho cô, và thể hiện lòng biết ơn về những gì đã khiến cô biết ơn. Beth cho thấy niềm vui nghĩa là gì.

     

    Chứng tá của Beth nói lên điều mà chúng ta cần nghe: Bạn phải sẵn sàng từ bỏ hạnh phúc để tìm thấy niềm vui.

     

    Sự Hy sinh của Niềm vui

    Nhìn vào cuộc đời Mẹ Têrêsa Calcutta, một trong những vị thánh vĩ đại nhất của thế kỷ XX, chúng ta sẽ thấy nơi Mẹ điều gì đó rất giống với những gì chúng ta thấy nơi Beth. Mẹ cũng từ bỏ hạnh phúc để tìm kiếm niềm vui.

     

    Mẹ Têrêsa Calcutta hiếm khi nói về thời thơ ấu của mình, nhưng mỗi khi đề cập đến nó, Mẹ luôn nói rằng Mẹ xuất thân từ một ngôi nhà hạnh phúc. Cha của Têrêsa dạy cô đón tiếp mọi người, đặc biệt là người nghèo, đến nhà để chia sẻ những gì họ có. Mẹ của Têrêsa dạy cô cách đi ra khỏi ngôi nhà hạnh phúc của mình để hướng đến những người nghèo khổ trong cộng đồng. Têrêsa sớm nhận thức rằng ngôi nhà hạnh phúc của mình là nơi để chào đón và phục vụ mọi người. Khi còn là một thiếu nữ, Têrêsa được mời gọi gia nhập một cộng đoàn tu dòng phục vụ trẻ em ở miền Ấn Độ xa xôi, và cái giá phải trả cho việc đi theo tiếng gọi đó là việc rời bỏ ngôi nhà thời thơ ấu hạnh phúc của mình mãi mãi. Têrêsa đã lên đường.

     

    Nỗi đau của việc dời xa gia đình đã dẫn Nữ tu Têrêsa đến giáo dục những người nghèo Bengali ở Ấn Độ và ngài đã rất hạnh phúc về điều này. Thực sự, ngay cả sau này, Sơ nói rằng được sống như là một Nữ tu Loreto là điều hạnh phúc nhất mà Sơ từng trải nghiệm. Nhưng cuối cùng, khi được biết về những người thậm chí còn nghèo hơn những người mà mình đang phục vụ, và ngay sau đó, Sơ nhận ra tiếng gọi rất rõ ràng từ Thiên Chúa là hãy đi phục vụ những người “nghèo nhất trong số những người nghèo”. Sơ hạnh phúc ở Loreto, nhưng Sơ không bám víu vào hạnh phúc của riêng mình. Thay vào đó, Sơ bắt đầu xin phép các Bề trên trong dòng để đáp lại tiếng gọi cụ thể này. Sau 2 năm, khi được chấp thuận, Sơ đã bỏ Loreto lại phía sau mãi mãi.

     

    Nỗi đau khi phải rời bỏ Loreto đã đưa Mẹ Têrêsa - và các nữ tu Thừa sai Bác ái tiếp nối - đến với niềm vui yêu thương những người nghèo nhất trong số những người nghèo, trước hết là trên đường phố Calcutta, và sau đó là trên khắp thế giới. Nhìn thấy những người chết trên đường phố mà không có ai chăm sóc, Mẹ Têrêsa đã đưa họ vào nhà để họ được yêu thương và tôn trọng. Tìm kiếm những người mà nỗi khốn khổ bị che khuất tại những nơi bị lãng quên, Mẹ Têrêsa đã đến để bầu bạn, và mang lại cho họ ánh sáng của tình yêu.

     

    Theo đuổi niềm vui

    Mẹ Têrêsa trở thành chứng nhân của niềm vui. Một người đã được chứng tá của Mẹ Têrêsa biến đổi đó là một chuyên gia truyền thông rất thành công tên là Malcolm Muggeridge, người đã đến Ấn Độ để viết tiểu sử Mẹ Têrêsa. Dần dà, Muggeridge bắt đầu đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác trước Mẹ Têrêsa và những nữ tu Thừa sai Bác ái, nhưng một chuyện khác cũng đã xảy ra, như Malcolm diễn tả:

    Đồng hành với Mẹ Têrêsa … đến Ngôi nhà dành cho người Hấp hối, đến với những người phong hủi và những đứa trẻ vô thừa nhận, tôi thấy mình đã trải qua 3 giai đoạn. Đầu tiên là nỗi kinh hoàng xen lẫn sự thương hại, thứ đến là lòng trắc ẩn trong sáng, giản dị, và cuối cùng, sự vượt lên trên lòng trắc ẩn, điều mà tôi chưa từng trải nghiệm, đó là, nhận thức rằng những người đàn ông và phụ nữ đang chết dần chết mòn và vô thừa nhận này, những người phong hủi không còn bàn tay này, những đứa trẻ được không mong muốn này, không đáng thương, đáng ghê tởm hay đáng khinh bỉ, mà là rất thân thương và thú vị. (x. Something Beautiful for God)

     

    Vốn là người e ngại sự dị dạng, bệnh tật, và nghèo đói, Malcolm rất hài lòng với cuộc sống sạch sẽ, ngăn nắp của mình. Việc đi theo Mẹ Têrêsa đã dẫn anh đến với những gì anh sợ hãi. Nhưng, khi ở giữa những người nghèo khổ và đau khổ, Malcolm đã bắt đầu thay đổi, bởi vì anh không tháo chạy. Malcolm không chỉ động lòng trắc ẩn mà còn bắt đầu thấy hào hứng với chính những cảnh đời mà trước đây đã từng khiến anh sợ hãi. Malcolm cảm thấy có sự đồng hành với họ, hân hoan với họ, anh đã tìm thấy niềm vui.

     

    Nơi đặt trái tim của chúng ta

    Chúng ta thường thất bại trong việc tìm kiếm những gì chúng ta muốn làm. Chúng ta dễ bám vào những thú vui thấp hèn hơn, sự an toàn, tiện nghi, và thói quen của chúng ta. Chúng ta bỏ qua lời mời gọi đến với niềm vui.

    C.S. Lewis đã viết về điều này trong một bài giảng nổi tiếng:

    Dường như Đức Chúa nhận thấy những ước muốn của chúng ta không mạnh mẽ nhưng quá yếu đuối. Chúng ta là những sinh vật nửa vời, làm những chuyện ngớ ngẩn với rượu chè, tình dục, và tham vọng khi niềm vui vô hạn được ban tặng cho chúng ta. … Chúng ta quá dễ hài lòng với những gì mình có. (x. The Weight of Glory)

     

    Thiên Chúa không muốn chúng ta dập tắt ước muốn của mình; thực ra, ước muốn của chúng ta thấp kém và dễ bị kích động. Việc thiếu quả quyết đã ngăn cản chúng ta khao khát nhiều hơn - cho chính mình và cho nhau. Chúng ta được dựng nên để có được niềm vui giống như niềm vui mà Beth Haile đã nếm trải. Niềm vui mà Mẹ Têrêsa tìm kiếm không lớn hơn niềm vui được dành cho chúng ta. Chúng ta có thể cho rằng chúng ta không muốn có niềm vui giống như thế, nhưng chính sự chúng ta cảm thấy không thoả mãn đối với những điều thiếu hụt là một dấu chỉ cho thấy chúng ta được dựng nên không phải là những sinh vật nửa vời nhưng là những con người khao khát sự trọn hảo.

     

    Những gì đúng với Beth, với Mẹ Têrêsa và với Malcolm cũng đúng với chúng ta: Chúng ta phải sẵn sàng từ rời bỏ hạnh phúc để tìm thấy niềm vui. Đó là cùng một niềm vui duy nhất: niềm vui của Chúa Kitô.

     

    Nếu bạn không thể tin vào Đức Kitô, thì hãy tập làm những gì mà những người như Beth và Mẹ Têrêsa đã làm. Hãy sẵn sàng để lại hạnh phúc và sự thoải mái để hướng về phía những người cần được giúp đỡ. Hãy biến những đau khổ của người khác thành của riêng bạn. Hãy vui mừng trước điều tốt của người khác. Nếu bạn làm được điều đó, bạn sẽ bước đi trên con đường của Thiên Chúa. Đôi khi chúng ta đạt được niềm tin bằng hành động, ngay cả khi phải mất một thời gian dài để đạt được điều đó.

     

    Sự thật là: chẳng có niềm vui trọn vẹn nào nếu thiếu sự hiện diện của Thiên Chúa. Thực sự, tôi không vui vẻ như tôi phải như vậy. Xin cầu nguyện để tôi có thể lớn lên trong niềm vui, ngày càng biết dâng trao đời mình cho Thiên Chúa, và cho đường lối của Người. Đến lượt mình,  tôi cũng sẽ cầu nguyện cho bạn như vậy.

     

    Trân trọng,

    Tiến sĩ Leonard J. DeLorenzo

    Nt. Anna Ngọc Diệp, OP
    Dòng Đa Minh Thánh Tâm
    Chuyển ngữ từ: 
    www.osvnews.com (01. 8. 2022)

    WHĐ (02.9.2022)

     


    [1] Tiến sĩ Leonard J. DeLorenzo, làm việc tại Viện McGrath về Đời sống Giáo hội và dạy thần học tại Đại học Notre Dame