8. Đời Sống Tâm Linh

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - PHÉP MAU CỦA THINH LẶNG

  •  
    Kim Vu

     

    PHÉP MÀU CỦA THINH LẶNG

     

    Thinh lặng?  Xưa rồi Sơ ơi, thời nay không nói người ta bảo là tự kỷ đấy!

     

    Đó là phản ứng của một bạn trẻ trong một cuộc chuyện phiếm với các bạn trẻ khi tôi về quê nghỉ hè.  Tôi không rõ bạn ấy tên gì và cũng chợt quên mất không hiểu cả nhóm đang nói chuyện gì mà tôi lại nhắc đến hai chữ “thinh lặng” nữa, nhưng tôi nhớ sau lời phản ứng của bạn đó thì có một vài tiếng nữa xen vào: Đúng đấy, Sơ ơi!  Rồi các bạn ấy nhanh chóng chuyển sang một đề tài khác mà không hề để ý đến phản ứng của tôi.  Thế rồi tôi hiểu ý nên cũng không nhắc đến nữa.

     

    Câu nói của bạn đó khiến tôi suy nghĩ rất nhiều: Có khi nào bạn ấy đúng, còn tôi đang lạc hậu chăng?  Nhất là trong một nền xã hội công nghiệp hóa, hiện đại hóa; thời đại công nghệ 4.0 như hiện nay. Con người luôn luôn trong tình trạng chạy đua với những thay đổi một cách chóng mặt, âm thanh tràn ngập mọi ngóc ngách của cuộc sống.  Thinh lặng thật khó!  Thế rồi, niềm vui bên gia đình, người thân và bạn bè trong những ngày hè khiến cái suy nghĩ đó cũng dần dần bị lãng quên.

     

    Rồi kỳ nghỉ kết thúc, tôi trở lại nhà dòng và chuẩn bị bước vào kì tĩnh tâm năm.  Không hiểu sao năm nào cũng vậy, tôi mong đợi những ngày này lắm.  Không phải để được ăn ngon, ngủ kĩ; cũng không phải lo lắng chuyện tông đồ hay bất cứ chuyện gì nhưng là tôi có nhiều giờ bên Chúa hơn để nhìn lại cuộc hành trình một năm đã qua của mình.  Vào mỗi dịp tĩnh tâm, ngoài những giờ cầu nguyện, tôi thường có một thói quen vẽ hay viết những suy tư của riêng mình theo các chủ đề mà Cha giảng phòng đưa ra.  Nhưng năm nay tôi quyết định không vẽ, không viết gì hết mà dành trọn thời gian thinh lặng trước Chúa.  Không hẳn vì câu nói của bạn trẻ đó mà tôi có quyết định như vậy đâu nhưng vì tôi cũng muốn có được những trải nghiệm riêng cho bản thân mình.  Tôi thinh lặng chiêm ngắm Chúa như đứa con ngồi dưới chân cha nó để chờ cha giải đáp cho một vấn nạn.  Và tôi bắt đầu lắng nghe…

     

    Khi tuần tĩnh tâm kết thúc thật bình an và những giây phút linh thánh vẫn còn vang vọng trong tôi.  Tôi quay trở lại với nhịp sống thường ngày của cộng đoàn.  Nhưng lạ thay, như vị khách không mời mà đến, cái cụm từ: Thinh lặng”, “xưa rồi” cứ lảng vảng trong cái đầu của tôi khiến tôi phải để ý đến nó.  Rồi mới đây, tôi được một người chị em cho mượn cuốn sách có tựa đề: “Sức mạnh của thinh lặng” của ĐHY Robert Sarah.  Tôi bắt đầu nghiền ngẫm nó và như có thêm nguồn động lực để xác quyết một điều vững vàng hơn.  Rằng: Quả thật, thinh lặng có phép mầu!  Và tôi quyết định viết cho bạn.

     

    Bạn thân mến!

    Đúng là thế giới mà chúng ta đang sống luôn tràn ngập những ồn áo náo nhiệt: Nào là tiếng vận hành của máy móc, xe cộ; nào là âm thanh của máy vi tính, chuông điện thoại; những tiếng ồn từ quán ăn, hàng nước…  Con người luôn phải sống trong một môi trường bị ô nhiễm bởi tiếng ồn mà Tổ Chức Y Tế Thế giới vào năm 2011 đã gọi đó là một “dịch bệnh thời hiện đại.  Chúng ta làm sao có thể thinh lặng trong một môi trường như vậy?

     

    Thực tế, khi nhìn lại những chặng đường tông đồ trước đây của tôi: Ban ngày lên lớp hò hét với các cháu, tối về đi dạy hát, dạy múa rồi sinh hoạt các hội đoàn… có khi nào là ngưng nói đâu.  Mà đó toàn là những việc cần phải nói.  Và không biết tự lúc nào đời tu cũng đã bị ảnh hưởng bởi sự ô nhiễm tiếng ồn.  Chính vì thế, tôi có thể thông cảm được với nhận định của bạn.  Và có lẽ ở một góc độ nào đó, bạn đang đúng.

     

    Nhưng bạn biết không, có thể tôi và bạn, chúng ta luôn có những công việc của một ngày tất bật từ sáng đến tối.  Nó khiến ta lúc nào cũng ở trong tình trạng ồn ào, khó có thể thinh lặng nhưng điều đó không có nghĩa là không thể thinh lặng.  Vì theo tâm lí, tự bản chất, sâu trong tâm hồn mỗi người vẫn luôn cần có những khoảng lặng.  Đã bao giờ bạn cầm một bản nhạc và ngân nga hát theo những giai điệu của nó chưa?  Chắc chắn bạn sẽ nhận ra rằng, một bản nhạc hay không thể không có những dấu lặng hay những dấu nghỉ.  Tác giả đặt vào đó vừa là để thể hiện sắc thái của bài hát vừa là để cho người hát có chỗ lấy hơi, nếu không sẽ đứt hơi mất.  Hay đã bao giờ bạn đọc một bài văn mà không có dấu chấm nghỉ nào chưa?  Chuyện đó thật hiếm đúng không?  Như máy móc cần có lúc thay dầu nhớt, máy tính cần có lúc phải sạc pin,…  Cuộc sống của chúng ta cũng cần có những giây phút như vậy đó để làm mới lại bản thân theo một lập trình mới bạn ạ.

     

    Giả sử nếu chúng ta cứ làm việc, làm việc và làm việc; hay các bạn trẻ cứ học, học và học mà không nghe xem cơ thể mình nó đang muốn nói điều gì thì đến một lúc nào đó chắc chắn chúng ta sẽ phải nhập viện khẩn cấp vì kiệt sức.  Vậy điều gì sẽ giúp chúng ta lắng nghe được cơ thể của mình?  Thưa: Thinh lặng.  Thinh lặng giúp ta nghe được tiếng nhịp đập của con tim, những cung bậc cảm xúc để rồi tự sâu trong tâm hồn nó sẽ mách cho ta biết ta nên làm gì.  Và cũng chính thinh lặng sẽ giúp ta tìm lại được con người thật của chính mình.

     

    Hơn nữa, trong cuộc sống hằng ngày, thinh lặng có thể là điều kiện cần thiết để chúng ta sống được với tha nhân.  Bạn thử nghĩ xem, nếu cuộc sống lúc nào cũng ồn ào thì làm sao bạn có thể nhận ra đứa bạn ngồi cạnh mình hôm nay như có điều gì đó không vui?  Hay nhà hàng xóm bên cạnh nhà mình hình như hôm nay có chuyện buồn…  Nhất là trong thời đại dịch Covid-19 đang lan tràn như hiện nay.  Hỏi rằng chúng ta có thể hiểu được nỗi niềm của những gia đình đã mất đi người thân vì dương tính với Covid, hay ta có thể thấu được những nỗi niềm của các bệnh nhân ở tâm dịch đang phải chia sẻ không khí cho những con virus quái ác kia nếu như cuộc sống không có những khoảng lặng.  Chưa bao giờ tôi thấy người Ki-tô hữu đau khổ như hiện nay.  Họ khao khát những thánh lễ, những giờ kinh.  Họ ước ao được quỳ trước Thánh Thể Chúa để giãi bày những tâm tình nhưng điều đó thật khó!  Covid đã cướp đi tất cả những quyền lợi đó.  Tất cả giờ đây phải làm trong sự âm thầm.  Con người kêu trách Thiên Chúa: Tại sao?  Tại sao?…  Nhưng chúng ta sẽ không bao giờ nghe được tiếng Chúa nếu như không dành cho mình những phút thinh lặng để lắng nghe.  Bởi vì “Thiên Chúa nói bằng sự thinh lặng.  Sự Thinh lặng của Thiên Chúa là một lời nói” (x. Sức mạnh của thinh lặng, Robert Sarah).  Và tôi nghĩ cuộc sống luôn cần có những khoảng lặng mà tôi gọi nó là “giờ vàng” để con người có thể xích lại gần nhau hơn và nhờ đó mà chúng ta mới có thể hiểu mình và hiểu người hơn.  Như vậy thì thinh lặng đâu có lỗi thời mà rất hiện thời đấy chứ, phải không bạn?

     

    Bạn thân mến, có thể bạn sẽ cho rằng tôi hơi khùng khi nhắc đến một đề tài mà được coi là lạc lõng giữa một thế giới siêu kỹ thuật và ồn ào như hiện nay.  Con người đã quá quen với những tiếng ồn.  “Không có tiếng ồn con người cảm thấy bực bội và lạc lõng.  Tiếng ồn làm cho con người trở nên yên tâm hơn, nó như một thứ thuốc phiện mê hoặc khiến chúng ta không thể nhận ra đó là một loại chất rất nguy hại.  Nó khiến chúng ta không bao giờ đối diện được với khoảng lặng của mình là thế giới nội tâm.

     

    Nhưng tôi thiết nghĩ đó lại là một đề tài rất hữu ích cho bạn và cả cho tôi là những người đang phải sống trong một xã hội quá ồn ào.  Paul Xardel từng nói: “Người ta sẽ tin bạn không phải vì bạn nói nhiều nhưng vì bạn biết thinh lặng để lắng nghe.  Vì vậy, hãy dành thì giờ để tìm thinh lặng, vì đó là lúc thuận tiện để gặp gỡ.  Gặp gỡ chính mình và gặp gỡ Đấng Vô Hình.  ĐHY Robert Sarah, khẳng định thêm: “Sự thinh lặng không thể thiếu để có thể lắng nghe âm nhạc của Thiên Chúa: CẦU NGUYỆN.  Vì chưng con người vốn nảy sinh từ thinh lặng và không ngừng chìm sâu vào thinh lặng để gặp gỡ Người.  Ai không chìm sâu vào thinh lặng thì có lẽ người ấy chẳng bao giờ đạt được sự thật, vẻ đẹp và tình yêu.  Và ĐTC Phaxicô giải thích: Thinh lặng này không phải là thinh lặng không lời nhưng là thinh lặng để nghe các tiếng nói khác: tiếng nói của tâm hồn và nhất là tiếng nói của Thần Khí.

     

    Nếu bạn cho rằng những điều tôi vừa nói không đáng tin thì ngay hôm nay bạn hãy cùng tôi, chúng ta hãy làm một trải nghiệm nhé.  Hãy dành cho mình những khoảng lặng nho nhỏ, chỉ khoảng 5-7 phút vào mỗi tối thôi như là những phút hồi tâm cuối ngày.

     Hãy để tâm hồn bạn thật trống rỗng trước Chúa và để cho Người lấp đầy bằng ân sủng và bình an.  Tôi tin chắc bạn sẽ khám phá ra một điều mà bấy lâu nay bạn đã bỏ qua, rằng: Thinh lặng có phép mầu!

     

    Chúc bạn luôn Bình an!

     

    Têrêsa nhỏ

     

     

     

    --

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - TIẾNG NÓI THẦM BÊN TRONG

  •  
    Chi Tran

     
     
     
     
     


    GƯƠNG CHÚA GIÊSU
    Tiếng Chân Lý Nói Thầm Bên Trong
     
    Chúa hãy nói
    “Lạy Chúa ! Xin Chúa nói vì tôi tớ Chúa đang nghe” (Reg. 3, 9)
    “Con là tôi tớ Chúa, xin ban cho con trí hiểu, để con hiểu tường tận giới răn Chúa” (Ps. 118, 125).
    “Chúa hãy làm cho lòng con chuyên nghe lời bởi miệng Chúa, lời Chúa hãy như sương sa xuống lòng con” (ĐNL. 32, 2).
    “Xưa dân Do thái thưa với Maisen : Ngài, Ngài cứ nói, chúng tôi sẽ vâng nghe, đừng để Chúa nói, không vậy chúng tôi sẽ chết mất” (XH. 20, 190)
    Không phải thế, lời cầu con không phải thế. Nhưng con sẽ khiêm nhượng và khẩn khoản thưa Chúa như tiên tri Samuel : “Lạy Chúa ! Chúa hãy nói vì tôi tớ Chúa đang nghe”.
    Đừng để Maisen hay tiên tri nào nói nhưng chính Chúa hãy nói với con. Lạy Chúa, Chúa Trời con ! Chính Chúa đã linh hứng và hướng dẫn các tiên tri. Mình Chúa đủ dạy con mà không cần đến các Ngài. Trái lại không có Chúa, các Ngài cũng không làm được gì cho con.
    Công hiệu của lời Chúa
    Các Tiên tri nói được vào tai, nhưng lại không làm được cho trí hiểu.
    Các Ngài nói mấy đi nữa, nếu Chúa im lặng các Ngài cũng không lay động nổi tâm hồn.
    Các Ngài chỉ dạy nét chữ, còn Chúa mới làm rõ được ý nghĩa.
    Các Tiên tri giảng những mầu nhiệm, Chúa mới làm được cho trí hiểu những mầu nhiệm ấy.
    Các Tiên tri công bố giới răn Chúa nhưng Chúa mới giúp con thi hành.
    Các Tiên tri vạch đường chỉ nẻo; còn Chúa, Chúa ban nghị lực để bước đi.
    Các Tiên tri chỉ hoạt động bên ngoài; còn Chúa, Chúa mới huấn dụ và soi sáng bên trong.
    Các Tiên tri vun tưới bên ngoài, nhưng có Chúa mới làm cho sức sống phát sinh.
    Các Tiên tri chỉ làm rung thính giác; nhưng Chúa làm cho người nghe, hiểu được ý Chúa.
    Lời chân lý
    Đừng để Maisen nói nhưng chính Chúa hãy nói. Lạy Chúa Trời con ! Chúa là Chân lý bất hủ, xin Chúa hãy nói.
    Con sợ sẽ phải chết mà không làm được gì, nếu con chỉ nghe lời Chúa bằng tai mà lòng trí không hâm mộ.
    Nếu con nghe lời Chúa mà không thực hành, biết mà không mến, tin mà không giữ thì tất cả sẽ chỉ là án phạt con thôi !
    Lạy Chúa ! Chúa hãy nói, vì tôi tớ Chúa đang lắng nghe... vì Chúa có những lời hằng sống (Ga. 6, 69).
    Chúa hãy nói, không những để an ủi hồn và bù đắp sự sống cho con, mà nhất là vì danh dự, tiếng thơm và vinh hiển muôn đời của Chúa.
    SUY NIỆM
    Chúa nói với trí bằng ánh sáng, với lòng bằng cảm hứng.
    Tất cả những điều các Tiên tri nói trong Thánh Kinh, các giảng viên khi giãi bày chân lý, tất cả những điêu đó sẽ không giác ngộ, không cảm kích được ai, nếu Chúa không nói bên trong bằng ân sủng.
    Phải xin Chúa nói trong ta mỗi khi ta đọc hoặc nghe Lời chân lý thánh thiện.
    Nhưng nếu nghe mà không giữ, biết mà không theo, hiểu ý Chúa mà không chịu thực hành ta càng phải đoán xét nặng.
    Lạy Chúa, xin hãy nói với hồn con, nói bằng cách nào cho con nghe và giữ được. Hãy dạy con biết thánh ý Chúa và phương pháp để thực hiện. Con ân hận vì đã nghe, đã nói nhiều mà làm lại rất ít. Xin Chúa giúp con cố gắng để bù lấp dĩ vãng xấu xa...
    (từ cuốn "The Imitation of Christ")
     
     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - VÁC THÁNH GIÁ THEO CHÚA

  •  
    Chi Tran

     
     
     


     
    GƯƠNG CHÚA GIÊSU
    Tự Thoát Và Vác Thánh Giá Theo Chúa Giêsu
     
    Đường Thánh giá
    Con ơi ! Càng thoát ly mình, con càng thấm tình Cha.
    - Ta chỉ được bình an khi ta không lệ thuộc ngoại vật, ta cũng chỉ hiệp nhất với Chúa được khi bên trong ta biết tự thoát.
    - Cha mong con tập sống xả kỷ, để hoàn toàn theo ý Cha, không từ nan, không kêu trách.
    “Hãy theo Cha : vì Cha là Đường, là Chân lý, là Sinh lực” (Mt. 9, 9).
    - Không có đường, biết đi về đâu. Không chân lý sao biết sống lành ? Thiếu sinh lực, sống sao nổi ?
    - Cha là đường con phải theo, là chân lý con phải tin, là sinh lực con phải cầu mong.
    - Cha là đường không thể lạc, là chân lý không thể lầm, là sinh lực vô tận.
    Cha là đường thẳng tắp, là chân lý tối cao, là sống thật, sống hạnh phúc, sống tự hữu.
    Nếu con theo đường Cha “con sẽ biết chân lý, sẽ được tự do, và sẽ được sống muôn đời”. (Ga. 7, 42).
    Nếu con muốn được sống, hãy tuân giữ giới răn Chúa. (Mt. 19, 17).
    Nếu con muốn biết chân lý, hãy tin Cha.
    Con muốn nên hoàn thiện : hãy bán tất cả.
    Muốn làm môn đệ Cha : hãy dấn thân. (Ibib. 24; Lc.9,20).
    Muốn sống hạnh phúc : hãy coi nhẹ đời hiện tại.
    Muốn được địa vị cao trên trời : hãy tự hạ ở dưới đất.
    Muốn đồng trị với Cha hãy cùng vác Thánh giá với Cha.
    Chỉ có tôi trung của Thánh giá mới gặp được đường hạnh phúc và ánh sáng thật.
    - Lạy Chúa ! Đường Chúa đi hẹp quá và bị đời coi khinh : xin cho con biết theo Chúa và chịu đời khinh như Chúa.
    “Tôi tớ không trọng hơn chủ, môn đệ không ở trên Thầy” (Mt. 10, 24).
    Xin cho con biết tập sống cố gắng như Chúa, vì có thế con mới được rỗi và được nên thánh thật.
    Ngoài sự sống thần thiêng, mọi sách con đọc, mọi lời con nghe không khuây khỏa, thỏa mãn hẳn được con.
    Theo Chúa để đạt hạnh phúc
    “Con ơi ! Con đã đọc, đã biết tất cả : nếu giữ được như thế, con sẽ được hạnh phúc”.
    “Người mến Cha là người biết và giữ giới răn Cha; Cha sẽ yêu quí họ, sẽ tỏ mình Cha cho họ và sẽ cho họ được đồng trị với Cha trong nước Đức Chúa Cha” (Ga.13,7; 19,21).
    - Lạy Chúa, con mong ước được thực hiện như lời Chúa phán dạy và hy vọng con sẽ được như vậy.
    Con đã lĩnh nhận Thánh giá tự tay Chúa, vai con sẽ vác và sẽ vác cho đến chết như Chúa đã trao cho.
    Trái phúc của một tu sĩ đạo đức là Thánh giá, chỉ có Thánh giá mới dẫn tới thiên đàng.
    Đã khởi công, thì đừng lùi cũng đừng bỏ.
    Nào anh em ! Ta cùng đi. Sẽ có Chúa Giêsu ở với chúng ta.
    Vì Chúa Giêsu, ta đã lĩnh lấy Thánh giá. Vì Chúa Giêsu, ta sẽ vác cho tới cùng.
    Đã là thủ lãnh, là hướng đạo, Chúa cũng sẽ là người nâng đỡ ta.
    Kìa Vua ta, Ngài đi tiên phong : Ngài sẽ chiến đấu cho ta.
    Ta hãy can đảm bước theo Chúa và đừng khiếp sợ. Ta hãy sẵn sàng chết anh hùng nơi trận địa và đừng trốn Thánh giá mà làm hoen ố vinh dự của ta.
    SUY NIỆM
    Câu “Ai muốn theo Cha, phải tự thoát vác khổ giá mình mà theo” bao hàm tất cả khoa tu đức học và là đường chắc để được rỗi.
    Tinh thần tự thoát là nguyên tắc thiết yếu của Phúc Âm và quy luật căn bản của Đạo Chúa.
    Muốn được rỗi, ta phải cương quyết bỏ đường rộng, đường tiêu vong, mà mạnh dạn bước vào đường hẹp, đường Thánh giá : xả kỷ và hy sinh. Vì chỉ có đường ấy mới thực là đường cứu rỗi. Chính Chúa Giêsu đã đi trước, ta hãy cương quyết theo Ngài.
    Lạy Chúa Giêsu ! Chúa đã từ trời xuống dạy chúng con đường lên thiên đàng. Trót đời sống của Chúa đã là Thánh giá và tử đạo. Xin Chúa giúp con can đảm bước theo để cùng chết với Chúa, hầu mai sau được vinh hiển với Chúa.
    (từ cuốn "The Imitation of Christ")
    Có thể là hình ảnh về văn bản
     
     
     

    Facebook