16. Sống Tình Thức

SỐNG TỈNH THỨC - MA QUỶ CÁM DỖ CHA VIANNEY

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Tue, Jan 19 at 1:12 AM
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


    MA QUỈ LẮM CHIÊU TRÒ CÁM DỖ CHA VIANNEY
     
    Ngày 12.4.1959, để kỷ niệm 100 năm ngày mất của cha sở họ Ars, tại nhà thờ Đức Bà Paris, Đức Cha Fourrey, Giám mục Belley, đã nói một bài tán tụng trọng thể về thánh Gioan-Maria-Viannây, trong đó 
     
    Đức Cha đã mô tả những quấy nhiễu của ma quỷ như sau:
    "Tôi không ngần ngại gợi lên đây những đau khổ lạ thường cứ diễn đi diễn lại trong suốt 35 năm, những đau khổ ấy chắc chắn phải làm tê liệt việc thi hành tác vụ linh mục nếu ngài chỉ như mọi linh mục khác. Ngay khi biết được những quấy nhiễu ấy là do ma quỷ, ngài đã tự trấn an: Vị Thầy mà mình đang phục vụ thì mạnh hơn Ma Quỷ. Vì thế, đêm nào những hiện tượng ma quái đáng sợ ấy xảy ra một cách đặc biệt, thì ngài còn vui mừng nữa. Đối với ngài, đó là dấu hiệu cho biết hôm sau sẽ có những tội nhân 'cỡ lớn' - những 'con cá bự' như ngài thường nói - nhờ toà cáo giải của ngài mà trở thành những người có ân nghĩa với Chúa".
     
    Nhưng vị Giám mục hùng biện đó lập tức cho thấy ngay điều quan trọng nhất, theo ý kiến ngài, trong sự kiện ma quỷ quấy nhiễu cuộc sống của một vị đại thánh như thế. Ngài nói:
    "Tôi muốn nói tới cái mánh khoé tinh vi hơn của Thần Ác muốn tìm cách làm cho ngài thất vọng, rồi dùng màu sắc của một sự thánh thiện cao nhất để tách ngài ra khỏi những chức năng mà Giáo Hội đã trao phó.
     
    Việc cứu rỗi các linh hồn luôn luôn ám ảnh ngài, tràn ngập tâm hồn ngài, sẽ trở thành một đam mê thánh thiện mà kẻ thù của mọi sự thiện sẽ dùng nó một cách rất nghịch lý để làm cho ngài mù quáng. Nó muốn đưa người của Thiên Chúa vào một thảm kịch nội tâm bi đát nhất mà người ta có thể quan niệm được. Có thể trong khi muốn cứu rỗi các linh hồn, mà vì dốt nát và bất lực, ngài có nguy cơ dẫn đưa các linh hồn đến hư mất và cùng chịu trầm luân với họ chăng? Bổn phận đích thực của ngài chẳng phải là tự xoá mình đi thay vì trở thành một linh mục sáng giá, và che dấu mọi bất hạnh to tát của mình trong tĩnh tâm, cầu nguyện và sám hối sao? Nhưng đây mới là nỗi đau khổ lớn nhất mà ngài đã chịu: đó là Đức Giám mục địa phận đã ra lệnh cho ngài phải ở lại nhiệm sở, tiếp tục chu toàn bổn phận, cái bổn phận vượt quá sức ngài, cái bổn phận mà ngài có cảm tưởng mình đã phản bội".
     
    Không có gì làm người ta cảm động hơn là thấy thảm trạng này. Ma quỷ đã nắm được vị thánh nhờ cái mà người ta gọi là "điểm yếu" của ngài, và cái "điểm yếu" này trong thực tế lại chính là cái "điểm mạnh" của ngài! Ngài là một linh mục trung thành, là người đầy tình thương và đầy tinh thần phục vụ! Nhưng ngài cũng là người cảm nghiệm được sự hư không của mình, biết tự hạ mình trước Chúa Giêsu của ngài. Và ma quỷ lợi dụng ngay chính điểm này, nắm ngay lấy sự khiêm nhượng này, đưa nó tới một cực đoan nào đó, cực đoan này sẽ biến cái nhân đức lớn nhất ấy thành một nguy hiểm lớn lao nhất cho linh hồn của vị thánh. Còn thủ đoạn nào khéo léo hơn, nguy hiểm đối với nạn nhân mà nó nhắm tới hơn là thủ đoạn đó? Cần biết thêm rằng điều đã củng cố cho ý định trốn đi của cha sở thánh này, là ngài tin, cũng như rất nhiều vị linh mục thánh thiện trước ngài và đồng thời với ngài đã tin, tin rằng nên dành một khoảng thời gian nào đó giữa thời thi hành tác vụ và giờ chết, để bằng sự thống hối sửa chữa lại tất cả những thiếu sót về hành động trong suốt cả đời mình.
     
    Đức Cha Fourrey nói tiếp: "Ma quỷ tìm cách đưa cha sở Ars vào cái bẫy duy nhất mà ngài có thể sa vào. Nó đẩy ngài vào một con đường không phải là con đường mà Thiên Chúa đã vạch ra cho ngài, bằng cách làm cho ngài phải âu lo trong lương tâm, tức nơi xảy ra cuộc chiến đấu của ngài.
    Sư huynh Athanase nói: "Người tôi tớ của Thiên Chúa đó phải chịu rất nhiều đau khổ nội tâm. Đặc biệt ngài bị dằn vặt vì muốn được sống tĩnh mịch: ngài thường nói về chuyện đó. Ý muốn đó như một cơn cám dỗ ám ảnh ngài ban ngày, và còn nhiều hơn nữa vào ban đêm. Ngài nói với tôi: 'Đêm nào tôi không ngủ được, là tâm trí tôi luôn luôn đi du lịch: khi thì ở tu viện Trappe, khi thì ở dòng Chartreuse, tôi muốn tìm một xó xỉnh nào để khóc lóc cho cuộc đời khốn nạn của tôi, và để thống hối tội lỗi tôi'. Ngài cũng thường nói ngài không hiểu được rằng tại sao ngài lại không ngã lòng khi thấy những nỗi bất hạnh của mình. Ngài rất sợ sự phán xét của Thiên Chúa. Mỗi lần nói đến chuyện đó, ngài sợ run lên. Ngài khóc và nói rằng mối lo ngại lớn nhất của ngài là sợ tới giờ chết mà lại ngã lòng thất vọng. Ngài sợ hãi và lo lắng khi phải mang lấy trách nhiệm mục vụ của mình. Ngài không muốn chết khi đang làm cha sở. Ngài thú nhận rằng đó là nỗi sợ khiến cho ngài bị cám dỗ đi trốn lần thứ hai. Ngài nói với tôi: 'Tôi muốn đặt Thiên Chúa nhân lành ở chân tường để cho Ngài thấy rằng nếu tôi chết trong trách nhiệm của linh mục, thì đó không phải là do tôi muốn, mà là vì Ngài muốn'".
     
    Chúng ta có thể nói: có lẽ ngược lại như vậy, khi sắp đến thời mà ơn kêu gọi trở nên hiếm hoi hơn, thì Thiên Chúa muốn dùng gương sáng của ngài để chứng tỏ rằng một cha sở tốt có thể chết hoặc phải chết "tại trận". Vào thời của ngài, các linh mục không bị thiếu một cách trầm trọng như thời của chúng ta. Cuộc đối thoại sau đây giúp ta hiểu điều đó:
    _ Tôi sẽ đi khỏi đây!
    _ Đức Giám mục không muốn cha đi.
    _ Đức Cha không cần tới tôi: ngài đã có đủ người làm cha sở rồi. Còn tôi, tôi cần phải có chút ít thời giờ để khóc lóc cho cuộc đời khốn nạn của tôi, và để thống hối tội lỗi hầu chuẩn bị về với Chúa.
    Mẩu đối thoại này xảy ra giữa ngài và Cathérine Lassagne, cũng như xảy ra với sư huynh Athanase. Chị vừa thuật lại điều đó vừa kết luận: "Chính vì thế mà ngài quyết ra đi."
     
    Cha Monnin là người rất rành rọt về mọi chi tiết của đời sống cha sở Ars, theo cha thì vị thánh nhân xứ Ars này nhìn nhận rằng có sự bất hợp lý trong ước muốn của ngài, và ma quỷ đã lợi dụng điều đó để cám dỗ ngài. Và chúng ta biết rằng ngay từ những năm đầu ngài nhận chức vụ ở Ars, ngài đã phải nghe hoài câu nói muốn phát khùng của ma quỷ: "Viannây! Viannây! Mi làm gì đó? Hãy cút đi! Xéo đi!". Theo lời chứng của cha Bibot, thì ngài đã phải nghe lời của ma quỷ đó ít nhất từ năm 1829. Ta có thể chắc chắn rằng đó là cơn cám dỗ chủ yếu của đời ngài, và ngài đã chống trả cơn cám dỗ đó một cách can đảm. Tuy nhiên, có hai lần ngài suýt nhượng bộ cơn cám dỗ, nhưng cuối cùng ngài đã vâng theo thánh ý Chúa và mệnh lệnh của Giám mục một cách tốt đẹp đến nỗi ngài đã chết vì bổn phận như Chúa Giêsu của ngài đã mong muốn.
     
    Đức Cha Fourrey còn nói: "Việc ngài muốn trốn hai lần không phải là những dự tính chống đối bề trên. Vì khi định ra đi, ngài có viết cho Đức Giám mục địa phận: 'Xin Đức Cha chắc chắn rằng con sẽ trở về khi nào Đức Cha muốn con trở về'. Nhưng việc báo động về thảm trạng lương tâm của ngài cho toà giám mục dường như đối với ngài là phương tiện cuối cùng đạt được sự giải phóng mà ngài khao khát. Cathérine Lassagne đã nhận thấy: 'Ngài tin rằng khi trốn khỏi họ đạo là ngài làm theo thánh ý Chúa'.
    Chỉ sau thất bại trong lần thử trốn đi vào năm 1853, ngài mới phát giác ra có sự can thiệp của ma quỷ trong những ước mơ đã ám ảnh ngài là được sống trong sự tĩnh mịch, xa khỏi họ đạo Ars để thống hối ăn năn".
    Đó là cuộc chiến đấu gay cấn nhất của cha sở họ Ars chống lại "Con Quỷ Cào Sắt". Nếu ma quỷ muốn chơi khăm ngài bằng cách tỏ hiện ra một cách kì cục và tức cười, thì nó cũng biết tỏ ra là một tên cám dỗ đặc biệt sành sỏi và bạo dạn.
     
    vungtinvaochua
     
     

 

SỐNG TỈNH THỨC - 4 PHƯƠNG PHÁP XÉT MINH

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Sun, Jan 17 at 1:19 AM
     
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


     

    BỐN PHƯƠNG PHÁP GIÚP BẠN TRẺ XÉT MÌNH

     

    Nhiều người xét mình vào cuối mỗi ngày sống để thăng tiến và hoàn thiện bản thân, thậm chí ở mức độ thường xuyên hơn, việc hiểu biết chính mình, tính cách, lý tưởng và hành động của bạn có thể là việc đáng làm và hữu ích.

     

    Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi đã dành một năm làm tình nguyện viên để giúp điều hành một trung tâm thanh thiếu niên và gia đình ở thung lũng Hudson tại New York. Một trong những kỷ niệm đáng nhớ của tôi vào năm đó là cuộc trò chuyện với một số nam sinh lớp 12 đến từ Bronx.

     

    Chúng tôi đã nói về tầm quan trọng của việc dành thời gian cho sự thinh lặng, suy tư và cầu nguyện trong một thế giới ngày càng ồn ào và có nhịp độ sống hối hả của chúng ta. Tôi hỏi họ có bao giờ các bạn dành thời gian cho sự thinh lặng không. Một trong số các chàng trai đã xen vào và trả lời: “Vâng, tôi gọi đó là ‘g-checking’ (kiểm tra có giống kẻ xấu – gangster không?). Mỗi sáng, khi tôi rửa mặt, tôi nhìn vào gương và chỉ cần đảm bảo mình ổn với bản thân, đảm bảo mình xứng đáng với Chúa.”

     

    Tôi vẫn ngạc nhiên trước cái nhìn sâu sắc của người thanh niên này bởi vì anh ta đã đánh trúng vào một vài điểm (mặc dù còn những từ diễn đạt chưa giống) mà các bậc thầy tâm linh từ khắp các truyền thống tôn giáo đã dạy trong nhiều thiên niên kỷ: đó là thực hành việc xét mình thường xuyên.

     

    Nếu bạn là người Công giáo, thì bạn biết rằng việc dành thời gian để xét mình chất lượng và kỹ lưỡng có thể nhận ra sự khác biệt giữa việc trải qua diễn biến một nghi lễ nhàm chán và việc trải nghiệm về sự tổn thương, gần gũi và chữa lành.

     

    Nhiều người xét mình vào cuối mỗi ngày sống để thăng tiến và hoàn thiện bản thân, thậm chí ở mức độ thường xuyên hơn, việc hiểu biết chính mình, tính cách, lý tưởng và hành động của bạn có thể là việc đáng làm và hữu ích. Một sự kiện quan trọng trong đời như tốt nghiệp, công việc mới, chuyển đến một thị trấn mới, thành công (hoặc thất bại), bắt đầu hoặc kết thúc một mối quan hệ lãng mạn có thể là thời điểm tuyệt vời để kiểm điểm bản thân.

     

    Dù là bất cứ lí do gì hay thời điểm nào trong việc tự vấn bản thân, dưới đây là một vài phương pháp đã được thử và xác thực sẽ giúp bạn xét mình.

     

    Các bài đọc thiêng liêng

    Lựa chọn cho bạn chỉ dẫn thiêng liêng yêu thích nhắm đến sự hoàn thiện và xem cách mà bạn đang lượng giá bản thân. Một vài đoạn trích yêu thích của tôi:

     

    • 1 Côrintô 13: “Đức ái thì nhẫn nhục, hiền hậu…”

    • Các mối phúc trong Matthêu 5 (hoặc Luca 6 ở mức độ khó hơn một chút): “Phúc cho anh em khi…”

    • Êphêsô 4 & 5: “Hãy bước đi như con cái ánh sáng…”

    • Rôma 12: “anh em đừng rập theo thời đại này…”

    • Và tất nhiên, mười điều răn đáng tin cậy trong Cựu Ước: “ngươi phải / ngươi chớ có…”

     

    Xét mình hằng ngày theo Thánh Inhaxio

    Thánh Inhaxio Loyola, được nhiều người trong và ngoài truyền thống Công giáo coi là một trong những nhà thần bí vĩ đại của mọi thời, ngài đã trải qua một phần cuộc đời của mình để nghỉ ngơi trên giường do bị thương bởi đạn đại bác (vâng, không gì tệ bằng khi nghe điều này). Không cần phải nói, ngài đã dùng khoảng thời gian đó để suy nghĩ về những chọn lựa của mình và sử dụng nó để biến đổi bản thân từ một quân nhân thành một nhà truyền giáo. Một trong những hoa trái của khoảng thời gian suy ngẫm đó là việc Xét mình: việc suy gẫm hằng ngày hướng dẫn bạn trải qua từng bước trong một ngày sống cách thận trọng.

     

    Thật dễ dàng để học cách thực hiện điều đó. Vợ tôi sử dụng một mẫu đơn giản mỗi tối: “Hôm nay tôi đã làm được những gì đẹp lòng Thiên Chúa? Hôm nay tôi đã làm những gì không đẹp lòng Thiên Chúa? Tôi sẽ phải cố gắng làm gì tốt hơn vào ngày mai?”

     

    Đối chiếu bản thân với thần tượng của mình

    Hầu hết chúng ta đều có những thần tượng: là những người truyền cảm hứng cho chúng ta khiến bản thân trở nên tốt nhất. Hãy dành một vài phút để viết ra một số đặc điểm mà bạn ngưỡng mộ nhất về những người hướng dẫn này và sau đó sử dụng những đặc điểm đó để lượng giá bản thân. Nếu bạn thân thiết với họ, bạn thậm chí có thể trò chuyện với họ và nhận được một số lời khuyên về cách trở nên vượt trội trong nhiều lĩnh vực quan trọng. Bạn cũng có thể thực hiện một bản tóm tắt hơn của phương pháp này bằng cách chỉ cần viết ra 5 đến 10 phẩm chất mà bạn hy vọng sẽ thể hiện và xem xét sự tiến bộ của bạn trong từng phẩm chất đó.

     

    Trao đổi với bạn tâm giao

    Đôi khi, tốt nhất là bạn nên áp dụng với một người hiểu rõ về bạn. Một người khôn ngoan, trung thực, đáng tin và quan tâm đến bạn, có khả năng chỉ ra những điểm mù mà bạn có thể bỏ sót nơi bản thân mình. Đây có thể là bạn bè, thành viên gia đình, linh mục, người hướng dẫn hoặc một người cố vấn.

     

    Một vài năm trước, tôi đã có một cuộc tranh luận khá gay gắt với một người bạn tốt, bạn tôi đã kết án tôi về một vài sai lầm khá nghiêm trọng trong tính cách của tôi. Trong một vài tuần, tôi đã có đôi chút bối rối, không biết chắc rằng liệu mình có phải là người tử tế như tôi đã từng nghĩ hay không.

     

    Trong một chuyến đi ô tô với người bạn cũ cùng phòng thời đại học, tôi đã hỏi anh ấy để biết quan điểm của một người ngoài cuộc. Thật đáng sợ khi hỏi điều đó nhưng tôi vui vì mình đã làm, bởi vì anh ấy đã có thể chỉ ra đâu là những lời buộc tội không có cơ sở và đâu là điều nghe có vẻ đúng, theo một cách thân thiện. Đó là khoảnh khắc ý nghĩa trong cuộc đời của tôi cũng như trong tình bạn của chúng tôi.,

     

    Đừng quá khắt khe với bản thân

    Cho dù bạn chọn phương pháp nào, trước khi bắt đầu, tôi khuyên bạn không nên lo lắng. Khi xét mình, rất dễ bị thận trọng quá mức và quá khắt khe với bản thân. Hãy để bản thân được thoải mái. Không ai là hoàn hảo hết và bạn cũng sẽ thiếu sót. Việc giữ bản thân mình bên cạnh các chuẩn mực đạo đức cao có thể khiến bạn có thể cảm thấy nản lòng, xấu hổ và tội lỗi, nhưng làm cho bản thân thất vọng không phải là mục đích để xét mình. Thực hiện theo cách này, sẽ khiến bạn nhụt chí khi tiến về phía trước.

     

    Thay vào đó, hãy thực hiện với một tinh thần lạc quan. Cho phép bản thân không hoàn hảo. Ngoài ra, và có lẽ quan trọng nhất, hãy tán dương những thành quả của bản thân bạn. Hãy cho bản thân sự công nhận ở những điểm xứng đáng và dùng sự hài lòng đó như một động lực thúc đẩy bạn tiếp tục cải thiện chính mình.

     

    Những chỉ dẫn này nhằm mang đến tầm nhìn và sứ mệnh cho cuộc đời bạn. Khi chúng ta suy ngẫm đến những điều này, nó sẽ truyền cảm hứng cho chúng ta và lấp đầy chúng ta một khao khát để bản thân trở nên tốt nhất. Nếu kết quả xét mình của bạn chỉ đưa đến việc tự nghi ngờ và chán nản, thì có thể bạn đang xét đoán thái quá. Điều đó nói rằng cũng đừng quá dễ dãi với bản thân. Bạn nên bỏ qua một vài mục để cải thiện hơn (mặc dù tôi nghĩ nó không phải là vấn đề đối với phần lớn mọi người).

     

    Thế nên, với ý tưởng đó và một số phương pháp mới cho bạn chọn, lần cuối cùng bạn nhìn lại bản thân là khi nào? Tại sao không chọn ra một phương pháp và dành vài phút cho bản thân ngay hôm nay?

    Tác giả: Mike Tenney

    Chuyển ngữ: Viết Thanh
    Từ: 
    grottonetwork.com

     

 

SỐNG TỈNH THỨC - 7 ĐIỀU CẦN SUY GẪM

 

  •  
    Mo Nguyen
    SỐNG TỈNH THỨC
     
    Tue, Jan 5 at 1:32 PM
     
     

    SUY NGẪM - BẢY CÂU HỎI

     

     

    Có 7 câu hỏi mà một Vị Thánh trả lời một cách rất thâm sâu.

     

       1.Vật gì sắc bén nhất trên thế giới này? 

     

    Vật nhọn nhất là lưỡi của con người. Con người dùng lưỡi có thể dễ dàng làm tổn thương trái tim, cảm giác của người khác.

     

    The most pointed object is the human tongue. Human tongue users can easily hurt other people's hearts or feelings. 

     

       2. Nơi nào xa nhất trên thế giới này? 

     

    Quá khứ là nơi xa nhất. Cho dù chúng ta là ai, chúng ta giàu cỡ nào, chúng ta không thể quay về quá khứ nên chúng ta phải sử dụng tốt ngày hôm nay và những ngày sắp tới.

     

    The past is the farthest place. No matter who we are, how rich we are, we cannot go back to the past so we must make good use of today and the days to come.  

     

       3. Cái gì lớn nhất trên thế giới này? 

     

    Ham muốn là thứ lớn nhất trên thế giới. Nhiều người trở nên khốn khổ vì họ cho phép ham muốn thoải mái. Hãy cẩn thận với ham muốn.

     

    Desires are the biggest thing in the world. Many people become miserable because they allow desires to relax. Be careful with lust.  

     

       4. Cái gì cứng (hàm ý "khó") và nặng nhất trên thế giới này?

     

    Lời hứa là thứ khó nhất trên thế giới này. Dễ dàng nói nhưng cực kỳ khó làm.

     

    Promises are the hardest things in this world. Easy to say but extremely difficult to do.  

     

       5. Cái gì nhẹ nhất trên thế giới này? 

     

    Sự khiêm nhường là thứ nhẹ nhất trên thế giới. Rất dễ để quên đi sự khiêm nhường và rời bỏ sự khiêm nhường. Hãy nhìn vào rất nhiều người đang đuổi theo tiền tài và danh vọng. Họ đơn giản từ bỏ sự khiêm nhường.

     

    Humility is the lightest thing in the world. It's easy to forget humility and leave humility. Look at the many people chasing money and fame. They simply give up humility.  

     

       6. Cái gì gần nhất với chúng ta trên thế giới này?   

     

    Cái chết là thứ gần nhất với chúng ta trên thế giới. Cái chết là chắc chắn và có thể đến với chung ta bất cứ lúc nào.

     

    Death is the closest thing to us in the world. Death is certain and can come to us at any time.  

     

       7. Cái gì dễ làm nhất trên thế giới này? 

     

    Việc dễ làm nhất là làm người khác đau buồn. Cho nên chúng ta nên  thận trọng với loại việc dễ làm này !

     

    The easiest thing to do is grieve other people. So we should be wary of this easy to do!  

    (St)

     

     

 

SỐNG TỈNH THỨC - SỰ THẬT THUỘC VỀ CHÚA

 

  •  
    nguyenthi leyen
    SỐNG TỈNH THỨC
     
    Wed, Dec 30 at 1:23 AM
     
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng

    Sự thật thuộc về Thiên Chúa, còn gian dối là của ma quỷ. 

     

     

    TIN MỪNG/KINH THÁNH : Mt 5, 33-37

    “Nhưng hễ "có" thì phải nói "có", "không" thì phải nói "không". Thêm thắt điều gì là do ác quỷ.” (c. 37)

    Sự gian dối luôn là dấu chứng sự hiện diện của ma quỷ. Nó là thứ luôn tìm cách chống phá sự thật, tung hỏa mù, tài tình ranh mãnh để xoay chuyển, ngụy trang cho giả dối khoác áo sự thật. Ma quỷ luôn tìm cách để chống lại Thiên Chúa, muốn lôi kéo con người đi theo con đường gian dối của nó. Nhưng để chiếm lĩnh được tâm trí con người, ma quỷ luôn đội lốt sự thật, để đánh lừa con người dưới những chiêu bài tinh vi, thật thì ít, mà dối trá là đa phần. Ma quỷ chính là cha của kẻ dối trá ( x. Ga 8,44)

    Còn Thiên Chúa, Ngài là Đấng Chân Thật, nên chỉ có những ai sống sự thật, "có" thì nói "có", "không" thì nói "không" mới thuộc về Ngài. Trong huấn từ của mình, Chúa Giêsu muốn các môn đệ của Ngài, muốn chúng ta phải kiên quyết trong việc chọn lựa giữa sự thật và dối trá, không thể có chuyện lập lờ… Chúa Giêsu chỉ ra rằng, khi chúng ta “thêm nếm” những gì không thuộc về sự thật, nghĩa là chúng ta đang bị ma quỷ khống chế để phục tùng chúng.

    Giữa một xã hội hôm nay, trong các cơ cấu tổ chức, tệ hại nhất là nơi các trường học, chúng ta đang phải đối mặt với một thảm họa thật kinh khủng, ghê gớm : sự dối trá, những thứ dối trá tinh vi đang làm cho con người đánh mất lương tri, những giá trị đạo đức, nhân bản. Những trẻ em, người trẻ bị ảnh hưởng bởi sự dối trá, lươn lẹo của người lớn, của những kẻ làm giáo dục. Nơi xã hội mà giả trá tràn lan…từ góc chợ bẩn thỉu cho đến cửa hành chính đẹp đẽ sang trọng, nơi những nhà cầm quyền…khiến nhiều người sống chung mất dần đi nhận thức đúng sai, đạo đức cần có…Những chiêu trò giả dối, những lối sống giả tạo, và cả những bài học đạo đức cũng chỉ là giả…đang trở thành đại họa cho chúng ta và thế hệ tương lai. Người ta vẫn thường nói, khi ai đó nói một nửa sự thật, nghĩa là họ đang nói dối.

    Ngày hôm nay, Chúa muốn tôi và bạn làm gì giữa một xã hội đầy dẫy sự gian xảo này?

    Lội ngược dòng. Đúng. Chúa muốn chúng ta phải lội ngược dòng trong một xã hội đầy dẫy sự gian dối này. Chúng ta phải là những Ki tô hữu sống cho sự thật, chỉ nói và hành động phục vụ cho sự thật mà thôi. Chúng ta phải tự hỏi mình, đâu là dấu chỉ cho thấy chúng ta là những môn đệ của sự thật, của Chúa Giêsu Kitô, Đấng là Sự thật đến trần gian để làm chứng cho sự thật.

    Làm sao chúng ta, một Kitô hữu có thể sống được Lời Chúa muốn “ ‘có’ thì phải nói ‘có’, ‘không’ thì phải nói ‘không’?

    Làm sao chúng ta có thể nói sự thật trong các mối quan hệ của mình, chứ không hề sử dụng một từ hay nhiều câu mang tính giả dối, nói về người khác một cách trung thực trong yêu thương và trách nhiệm?

    Làm sao chúng ta có thể phân định ranh giới mong mang giữa sự thật và giả dối và thắng vượt sự gian trá?

    Nếu tôi và bạn “ở xa Chúa” chúng ta không thể có được sự hướng dẫn, không đủ sức mạnh để sống cho sự thật, nói lời sự thật.

    Khi dám sống cho sự thật, nói sự thật, nghĩa là chúng ta đang trở nên những chứng nhân của Sự thật, của Thiên Chúa, và chống lại ma quỷ, cha đẻ của sự gian dối.

    Nt. Teresa Ngọc Lễ, O.P