24. Học Hỏi Để Sống Đạo

HỌC HỎI ĐỂ SỐNG ĐẠO - LỄ MẸ THIÊN CHÚA

HỌC HỎI ĐỂ SỐNG ĐẠO - THÁNH GIOAN TÔNG ĐỒ

27/12

 

Lễ Thánh Gioan Tông Đồ

 

HỌC HỎI-CẢM NGHIỆM SỐNG VÀ CHIA SẺ Lời Chúa

 

Bài Ðọc I: 1 Ga 1, 1-4

"Chúng tôi loan truyền cho anh em điều chúng tôi đã nghe và đã thấy".

Bắt đầu thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông đồ.

Các con thân mến, điều đã có từ thuở ban sơ, điều chúng tôi đã nghe, điều chúng tôi đã thấy tận mắt, điều chúng tôi đã ngắm nhìn và tay chúng tôi đã sờ đến về Ngôi Lời hằng sống: là sự sống đã tỏ hiện, và chúng tôi đã từng thấy, chúng tôi làm chứng và chúng tôi loan truyền cho các con sự sống đời đời đã có nơi Chúa Cha và đã tỏ hiện cho chúng ta. Ðiều chúng tôi đã thấy và đã nghe, thì chúng tôi loan truyền cho các con, để các con hiệp nhất với chúng tôi, và chúng ta hiệp nhất với Chúa Cha và với Chúa Giêsu Kitô, Con của Người. Chúng tôi viết các điều này để các con vui mừng và niềm vui của các con được trọn vẹn.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 96, 1-2. 5-6. 11-12

Ðáp: Người hiền đức, hãy vui mừng trong Chúa (c. 12a).

Xướng: 1) Chúa hiển trị, địa cầu hãy hân hoan, hải đảo muôn ngàn, hãy mừng vui. Mây khói và sương mù bao toả chung quanh, công minh chính trực là nền kê ngai báu. - Ðáp.

2) Núi non vỡ lở như mẩu sáp trước thiên nhan, trước thiên nhan Chúa tể toàn cõi đất. Trời xanh loan truyền sự công minh Chúa, và chư dân được thấy vinh hiển của Người. - Ðáp.

3) Sáng sủa bừng lên cho người hiền đức, và niềm hoan hỉ cho kẻ lòng ngay. Người hiền đức, hãy vui mừng trong Chúa và hãy ca tụng thánh danh Người. - Ðáp.

 

Alleluia:

Alleluia, alleluia! - Chúng con ca ngợi Chúa là Thiên Chúa; lạy Chúa, ca đoàn vinh quang của các tông đồ ca ngợi Chúa. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Ga 20, 2-8

"Môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô và đến mộ trước ông".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Ngày thứ nhất trong tuần, Maria Mađalêna chạy đến gặp Simon Phêrô và môn đệ kia mà Chúa Giêsu yêu, bà nói: "Người ta đã lấy xác Chúa khỏi mộ rồi, chúng tôi không biết họ để đâu".

Bấy giờ Phêrô ra đi với môn đệ kia đến mộ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô và đến mộ trước ông. Cúi nhìn vào, người môn đệ đó thấy tấm khăn liệm xác hãy còn, nhưng không vào. Bấy giờ Simon Phêrô theo sau cũng đến, và đi vào trong mộ, thấy khăn liệm xác còn đó, và khăn che mặt để trên phía đầu Người, không để chung với khăn liệm xác, nhưng đã cuốn riêng để vào một chỗ.

Bấy giờ môn đệ đã đến trước cũng vào; ông đã thấy và đã tin.

Ðó là lời Chúa.

 

Suy niệm

 

 

Bao giờ cũng thế, năm nào cũng vậy, theo sự sắp xếp đầy ý nghĩa của Giáo Hội, Lễ Thánh Gioan Tông Đồ luôn được Giáo Hội cử hành vào ngày 27/12 trong Tuần Bát Nhật Giáng Sinh, một trong 5 thánh lễ Giáo Hội cố ý sắp xếp vào Tuần Bát Nhật Giáng Sinh: Lễ Thánh Stephano Tử Đạo ngày 26/12, ngày 27/12 Lễ Thánh Gioan Tông Đồ, 28/12 Lễ Các Thánh Anh Hài, Lễ Thánh Gia vào Chúa Nhật trong Tuần Bát Nhật (nếu không có Chúa Nhật này, như năm 2016, vì Chúa Nhật cuối Tuần Bát Nhật chính là ngày 1-1, Lễ Mẹ Thiên Chúa, thì mừng vào ngày 30/12), và Lễ Mẹ Thiên Chúa 1/1 ngày cuối cùng của Tuần Bát Nhật. Tất cả đều ở bậc Lễ Kính (có Kinh Vinh Danh), trừ Lễ Mẹ Thiên Chúa ở bậc lễ trọng buộc.

 

Vấn đề được đặt ra ở đây là tại sao Lễ Thánh Gioan Tông Đồ lại được Giáo Hội sắp xếp vào Tuần Bát Nhật Giáng Sinh, nhất là tại sao vị tông đồ tự nhận mình là "người môn đệ  được Chúa Giêsu yêu" này (xem Gioan 13:23; 19:26; 20:2; 21:7), có nghĩa là gần gũi nhất hay thân mật nhất với Chúa Kitô như thế, mà Giáo Hội vẫn cử hành lễ kính ngài sau lễ kính Phó Tế Tử Đạo Tiên Khởi Stephano?

 

Trước hết, về lý do tại sao Lễ Thánh Gioan Tông Đồ lại được Giáo Hội sắp xếp vào Tuần Bát Nhật Giáng Sinh là bởi vì vị tông đồ này, vị tông đồ khẳng định rằng thành phần "không công nhận Chúa Kitô sinh ra bởi xác thịt" (2Gioan 7) là phản kitô, đã tin Chúa Kitô Phục Sinh ngay vừa khi thấy dấu chứng phục sinh, so với tông đồ Phêrô, như được chính ngài thuật lại trong bài Phúc Âm hôm nay:

 

"Bấy giờ Phêrô ra đi với môn đệ kia đến mộ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô và đến mộ trước ông. Cúi nhìn vào, người môn đệ đó thấy tấm khăn liệm xác hãy còn, nhưng không vào. Bấy giờ Simon Phêrô theo sau cũng đến, và đi vào trong mộ, thấy khăn liệm xác còn đó, và khăn che mặt để trên phía đầu Người, không để chung với khăn liệm xác, nhưng đã cuốn riêng để vào một chỗ. Bấy giờ môn đệ đã đến trước cũng vào; ông đã thấy và đã tin".

 

Tin Chúa Kitô phục sinh từ trong kẻ chết, từ trong một thân xác đã thật sự chết như chính mắt ngài đã chứng kiến thấy khi được đứng kề thập giá Chúa Kitô với Mẹ Chúa Giêsu (xem Gioan 19:25), chính là tin "Chúa Kitô đã đến trong xác thịt". Và chỉ có duy một mình người môn đệ được Chúa Giêsu yêu này (trong tất cả tông đồ đoàn) mới đích thân thấy được, nếu không muốn nói được tham dự một phần nào vào Cuộc Vượt Qua của Chúa Kitô, một cuộc vượt qua từ cõi chết (trên Đồi Canvê) sang cõi sống (trong ngôi mộ trống), mà cũng chỉ có mình ngài mới có thể minh chứng và loan truyền Tin Mừng Sự Sống là những gì chính ngài đã viết trong đoạn mở đầu Phúc Âm của ngài ở Bài Đọc 1 hôm nay rằng:

 

"Ðiều vẫn có ngay từ lúc khởi đầu, điều chúng tôi đã nghe, điều chúng tôi đã thấy tận mắt, điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng, và tay chúng tôi đã chạm đến, đó là Lời sự sống. Quả vậy, sự sống đã trở nên hữu hình, Chúng tôi đã thấy và làm chứng, chúng tôi loan báo cho anh em sự sống đời đời: sự sống ấy vẫn hướng về Chúa Cha và nay đã được tỏ bày cho chúng tôi. Ðiều chúng tôi đã thấy và đã nghe, chúng tôi loan báo cho cả anh em nữa, để chính anh em cũng được hiệp thông với chúng tôi, mà chúng tôi thì hiệp thông với Chúa Cha và với Ðức Giêsu Kitô, Con của Người".

 

Sau nữa, về lý do tại sao vị tông đồ tự nhận mình là "người môn đệ  được Chúa Giêsu yêu" này (xem Gioan 13:23; 19:26; 20:2; 21:7), có nghĩa là gần gũi nhất hay thân mật nhất với Chúa Kitô như thế, mà Giáo Hội vẫn cử hành lễ kính ngài sau lễ kính Phó Tế Tử Đạo Tiên Khởi Stephano, là vì được sắp xếp sau không có nghĩa là kém hơn, như trường hợp loài người được tạo dựng sau cùng vào ngày thứ sáu trong 6 ngày tạo dựng chẳng những không phải là loài kém nhất mà lại là loài nhất đẳng tạo vật được Thiên Chúa dựng nên.

 

Thế nhưng, nếu Thánh Gioan Tông Đồ, theo vai trò của ngài liên quan đến Mầu Nhiệm Giáng Sinh của Chúa Kitô thật sự là hơn Thánh Stephano Phó Tế Tử Đạo Tiên Khởi thì hơn ở chỗ nào?

 

Vẫn biết Phó Tế Stephano Tử Đạo Tiên Khởi không phải là tông đồ như Thánh Gioan nhưng tự việc tử đạo của ngài cũng cho thấy về tinh thần ngài quả thực là tông đồ của Chúa Kitô, vì tông đồ theo nghĩa Hy Lạp là làm chứng. Vị phó tế này tuy không được đích thân chứng kiến thấy Chúa Kitô khổ giá và tử nạn như Thánh Gioan Tông Đồ, nhưng nếu ngài không hiệp nhất nên một với Chúa Kitô thì ngay trước khi chết ngài sẽ không được thị kiến thấy nhân tính của Chúa Kitô nơi hình ảnh "Con Người đứng bên hữu Thiên Chúa", và đồng thời ngài cũng khôngthể nào có một tác động giống hệt Chúa Kitô trước khi chết bởi tay kẻ thù mình là tác động xin tha cho kẻ thù của mình, như Bài Đọc 1 ở Sách Tông Vụ hôm qua cho thấy.

 

Tuy nhiên, dầu sao vị phó tế tử đạo tiên khởi này cũng chỉ được xem thấy và làm chứng cho một Chúa Kitô đến trong xác thịt bằng chính máu của mình, còn Thánh Gioan Tông Đồ được hơn ở chỗ tham dự vào chính biến cố Vượt Qua, đến độ, có thể nói chính vì đã tử đạo vì yêu với tất cả đớn đau đến tột cùng trước cuộc khổ giá của Thày vào chính lúc được thông phần ấy mà chỉ một mình ngài trong tông đồ đoàn là không tử đạo bằng máu của bản thân mà thôi.

 

Chưa hết, Thánh Gioan Tông Đồ còn hơn vị phó tế tử đạo tiên khởi ở chỗ người môn đệ được Chúa Giêsu yêu này đã thị kiến thấy, qua thị kiến Khải Huyền, vương quốc của Thiên Chúa trị đến, như được chính Chúa Giêsu ám chỉ về ngài qua câu nói: "có mấy người trong các con ở đây sẽ không chết cho tới khi thấy Con Người đến trong vương quốc của Người" (Mathêu 16:28; xem Marco 9:1; Luca 9:27).

 

Căn cứ vào nội dung của Phúc Âm thứ tư, so với bộ Phúc Âm Nhất Lãm 3 cuốn trước đó, thì phải nói rằng tác giả của cuốn Phúc Âm thứ tư này thật sự đã được chiêm nghiệm thần tính của Thiên Chúa nơi Chúa Giêsu Kitô, một thần tính được Chúa Kitô là "Lời đã hóa thành nhục thể" (Gioan 1:14), "hằng ở cùng Cha tỏ Cha ra" (Gioan 1:18), như "ánh sáng thế gian... ánh sáng sự sống" (Gioan 8:12).

 

Tuy nhiên, theo dự án thần linh cứu độ của Thiên Chúa thì tất cả đều bổ túc cho nhau. Bởi thế, có thế nói, Thánh Gioan Tông Đồ và Thánh Stephano Phó Tế Tử Đạo Tiên Khởi được Giáo Hội sắp xếp về phụng vụ như thể song song với nhau và bổ túc cho nhau. Lễ kính Thánh Stephano là vị tử đạo làm chứng cho một Chúa Kitô đến trong xác thịt, còn Thánh Gioan Tông Đồ là người môn đệ làm chứng cho "Lời hóa thành nhục thể và ở giữa chúng ta, và chúng ta đã được thấy vinh hiển của Người, vinh hiển của Người Con duy nhất đến từ Cha, đầy ân sủng và chân lý" (Gioan 1:14).

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

 

LeThanhGioanTĐ.mp3

 

 ------------------------------------
 

  

HỌC HỎI ĐỂ SỐNG ĐẠO - THỨ BA CN3MV-C

Ngày 18/12

 

HỌC HỎI-CẢM NGHIỆM SỐNG VÀ CHIA SẺ Lời Chúa

 

Bài Ðọc I: Gr 23, 5-8

"Ta sẽ gây cho Ðavít một mầm giống công chính".

Bài trích sách Tiên tri Giêrêmia.

Này đây, đã tới những ngày Ta gây cho Ðavít một mầm giống công chính, mầm giống này sẽ làm vua thống trị, sẽ là người khôn ngoan, thực hiện công lý và đức công bình trên đất nước. Những ngày ấy, Giuđa sẽ được cứu thoát, Israel sẽ được an cư, và chúng sẽ gọi tên Người là "Chúa công bình của chúng ta".

Chúa phán: "Vì thế, đã đến ngày chúng không còn nói được rằng: "Chúa hằng sống, Người đã đưa con cái Israel ra khỏi đất Ai-cập", nhưng chúng nói: "Chúa hằng sống, Người đã đưa dòng dõi nhà Israel ra khỏi đất Bắc"; (và) từ các nước chúng bị Ta phân tán, Ta dẫn đưa chúng về quê hương.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 71, 2. 12-13. 18-19

Ðáp: Sự công chính và nền hoà bình viên mãn sẽ triển nở trong triều đại người tới muôn đời (x. c. 7).

Xướng: 1) Lạy Chúa, xin ban quyền xét đoán khôn ngoan cho đức vua, và ban sự công chính cho hoàng tử, để người xét đoán dân Chúa cách công minh, và phân xử người nghèo khó cách chính trực. - Ðáp.

2) Người sẽ giải thoát kẻ nghèo khó khỏi tay kẻ quyền thế, và sẽ cứu người bất hạnh không ai giúp đỡ. Người sẽ thương xót kẻ yếu đuối và người thiếu thốn, và cứu thoát mạng sống kẻ cùng khổ. - Ðáp.

3) Chúc tụng Chúa là Thiên Chúa Israel, một mình Người làm những việc lạ lùng. Chúc tụng muôn đời vinh danh Chúa, khắp hoàn cầu đầy dẫy vinh quang Người. - Ðáp.

 

Alleluia:

Alleluia, alleluia! - Lạy Ðấng Thủ lãnh nhà Israel, Ngài đã ban lề luật cho Môsê trên núi Sinai, xin hãy đến mà ra tay cứu chuộc chúng con. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Mt 1, 18-24

"Chúa Giêsu sẽ sinh bởi Ðức Trinh Nữ Maria, vị hôn thê của Thánh Giuse, thuộc dòng dõi Ðavít".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Chúa Kitô giáng sinh trong hoàn cảnh sau đây: Mẹ Người là Maria đính hôn với Giuse, trước khi về chung sống với nhau, đã thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần. Giuse bạn của Bà là người công chính, không muốn tố cáo Bà, định tâm lìa bỏ Bà cách kín đáo. Nhưng đang khi định tâm như vậy, thiên thần Chúa hiện đến cùng ông trong giấc mơ và bảo: "Hỡi Giuse, con vua Ðavít, đừng ngại nhận Maria về nhà làm bạn mình, vì Maria mang thai bởi phép Chúa Thánh Thần: Bà sẽ hạ sinh một con trai mà ông sẽ đặt tên là Giêsu, vì chính Người sẽ cứu dân mình khỏi tội".

Tất cả sự kiện này đã được thực hiện để làm trọn lời Chúa dùng miệng tiên tri phán xưa rằng: "Này đây một trinh nữ sẽ mang thai và hạ sinh một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuel, nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta".

Khi tỉnh dậy, Giuse đã thực hiện như lời thiên thần Chúa truyền: Ông tiếp nhận bạn mình, nhưng không ăn ở với nhau cho đến khi Maria sinh con trai đầu lòng, thì Giuse đặt tên con trẻ là Giêsu.

Ðó là lời Chúa.


Suy niệm

 

Bài Phúc Âm cho ngày 18/12 trong Tuần Bát Nhật tiền Giáng Sinh hôm nay tiếp ngay sau bài Phúc Âm cho ngày 17/12 hôm qua. Vì bài Phúc Âm hôm qua ghi lại gia phả của Đấng Thiên Sai Cứu Thế, từ tổ phụ Abraham tới dưỡng phụ Giuse của Người, và hôm nay về chính vị dưỡng phụ Giuse này.

 

"Chúa Kitô giáng sinh trong hoàn cảnh sau đây: Mẹ Người là Maria đính hôn với Giuse, trước khi về chung sống với nhau, đã thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần. Giuse bạn của Bà là người công chính, không muốn tố cáo Bà, định tâm lìa bỏ Bà cách kín đáo. Nhưng đang khi định tâm như vậy, thiên thần Chúa hiện đến cùng ông trong giấc mơ và bảo: 'Hỡi Giuse, con vua Ðavít, đừng ngại nhận Maria về nhà làm bạn mình, vì Maria mang thai bởi phép Chúa Thánh Thần: Bà sẽ hạ sinh một con trai mà ông sẽ đặt tên là Giêsu, vì chính Người sẽ cứu dân mình khỏi tội'".

 

Theo gia phả của Đấng Thiên Sai, như chúng ta đã thấy, trong 5 người phụ nữ được liệt kê, có đến 3 người không trong sạch liên quan đến chuyện xác thịt: 1 con điếm dân ngoại và 2 người vợ ngoại tình, còn 1 người nữa là dân ngoại cũng kể như không trong sạch trước mắt dân Do Thái. Trường hợp của người đàn bà thứ năm là Maria, theo con mắt tự nhiên nói chung, nhất là trước con mắt của người chồng đã đính hôn của nàng là Giuse vốn là một "con người công chính" thì kể như nàng thậm chí còn tệ hơn nữa, vì nàng là người vợ chưa cưới nhưng đã "chửa hoang"!

 

Chính trong trường hợp này, trường hợp thật sự là bất khả chấp trước con mắt thế gian nói chung và những ai "công chính" nói riêng, như người chồng chưa cưới Giuse của nàng Maria, một con người luôn hết mình coi trọng và hết sức tuân giữ lề luật của Chúa với lương tâm chân chính, thì nàng Maria, đáng lẽ theo luật, cần phải bị tố cáo và bị ném đá chết, như trường hợp của người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình ở Phúc Âm Thánh Gioan (xem 8:1-11).

 

Thế nhưng, Thiên Chúa là Đấng vô cùng khôn ngoan thượng trí đã cố ý muốn, (chứ không phải làm ngơ để xẩy ra như vậy), câu chuyện tình duyên của hai con người phải nói là thánh thiện nhất loài người được Ngài liên kết trong tình nghĩa vợ chồng đây xẩy ra một cách vô cùng oái oăm oan nghiệt như vậy. Để làm gì? Phải chăng chỉ để khách quan cho thấy rằng: Đấy nhé, Đấng Thiên Sai là Con của Ngài được Ngài sai xuống trần gian hoàn toàn được "thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần", chứ "không phải bởi huyết nhục, bởi ý muốn nhục dục, hay bởi ý muốn của nam nhân" (Gioan 1:13).

 

Ở đây, ngay trong trường hợp này, chúng ta đã thấy được bóng thánh giá của Đấng Cứu Chuộc Nhân Trần, ở chỗ, vừa mới được thụ thai được ít lâu, khoảng hơn 3 tháng, tức sau biến cố thai mẫu của Người đi thăm viếng người chị họ Isave về (xem Luca 1:56), đã bị coi như là một đứa "con hoang" trước mắt trần gian, cùng với người mẹ đồng công của Người, cũng bị coi như là một người vợ chưa cưới "cha hoang" theo cảm nghĩ của người đời.

 

Thế nhưng, chính vì là việc của Thiên Chúa, mà cho dù nàng Maria có linh cảm được cái nguy hiểm gây ra bởi những bất hạnh theo luật có thể xẩy ra cho nàng, vì trong thời gian đính hôn, có những lúc nàng không thể nào tránh né được chuyện gặp mặt vị hôn phu chưa cưới của nàng, nàng vẫn nhất định không hề đính chính hay tự vệ tí nào, trái lại vẫn tiếp tục hoàn toàn tin tưởng vào Thiên Chúa, như nàng đã tin tưởng đến độ vô cùng liều lĩnh khi đáp lời truyền tin của thiên sứ Gabiên trong việc chấp nhận thụ thai "Con Đấng Tối Cao... Con Thiên Chúa" (Luca 1:32,35).

 

Quả thật, vì là việc của Thiên Chúa, nên chính Ngài đã ra tay can thiệp cho Con của Ngài cũng là cho người nữ đã được Ngài tuyển chọn từ đời đời làm người mẹ trinh nguyên thụ thai, cưu mang và hạ sinh Con của Ngài trên trần gian, như được bài Phúc Âm hôm nay thuật lại. 

 

Việc Thiên Chúa can thiệp đây đồng thời cũng là việc Thiên Chúa muốn cứu cả vị hôn phu chưa cưới của người mẹ đồng công và là vị dưỡng phụ tương lai của người con cứu chuộc này, một con người công chính đã có một quyết định, theo chủ quan, thật là bác ái yêu thương, mặc dù, theo khách quan, vẫn có thể nguy hại cho người vợ chưa cưới của ngài, ở chỗ, khi nàng sinh con mà lại không thấy chồng nàng đâu, nàng cũng bị ném đá chết thôi.

 

Và như thế, tất cả những gì được tiên báo về hai mẹ con được Thiên Chúa ngay từ ban đầu đã tiền định cùng nhau mang lại Ơn Cứu Độ cho trần gian (xem Khởi Nguyên 3:15) hoàn toàn được ứng nghiệm, chẳng những nh lòng tin của người mẹ mà còn nhờ đức công chính theo tinh thần bác ái yêu thương hơn là duy luật của vị dưỡng phụ nữa, một cặp vợ chồng thật lý tưởng của Con Thiên Chúa làm người, như được Bài Phúc Âm hôm nay thuật lại:

 

"Tất cả sự kiện này đã được thực hiện để làm trọn lời Chúa dùng miệng tiên tri phán xưa rằng: 'Này đây một trinh nữ sẽ mang thai và hạ sinh một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuel, nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta'. Khi tỉnh dậy, Giuse đã thực hiện như lời thiên thần Chúa truyền: Ông tiếp nhận bạn mình, nhưng không ăn ở với nhau cho đến khi Maria sinh con trai đầu lòng, thì Giuse đặt tên con trẻ là Giêsu".

 

Biến cố và sự kiện Đấng Thiên Sai Cứu Thế xuất hiện trên trần gian này không thể nào không xẩy ra, đúng như lời Thiên Chúa đã hứa với hai nguyên tổ ngay sau nguyên tội (xem Khởi Nguyên 3:15). Bởi thế, không có gì có thể gây trở ngại hay làm hỏng chuyện này, như trường hợp được Phúc Âm hôm nay ghi lại ở phần đầu. 

 

Con Thiên Chúa chẳng những được tiên báo sinh ra bởi một trinh nữ mà còn, theo gia phả của mình, từ giòng dõi Vua Đavít nữa, bên dưỡng phụ Giuse của Người cũng thuộc về chính giòng dõi vương đế này, một giòng dõi ám chỉ đến vương quốc bất diệt của Người (xem Luca 1:32-33), đã được Thiên Chúa qua Tiên Tri Giêrêmia nhắc lại trong Bài Đọc 1 hôm nay để trấn an dân Ngài và tác động lòng trông đợi của họ:

 

"Này đây, đã tới những ngày Ta gây cho Ðavít một mầm giống công chính, mầm giống này sẽ làm vua thống trị, sẽ là người khôn ngoan, thực hiện công lý và đức công bình trên đất nước. Những ngày ấy, Giuđa sẽ được cứu thoát, Israel sẽ được an cư, và chúng sẽ gọi tên Người là 'Chúa công bình của chúng ta'".

 

Bài Đáp Ca hôm nay mang một tâm tình trông ngóng hướng về Vị "Thiên Chúa Israel" và về Đấng Thiên Sai được Ngài sai đến như một "đức vua", như một "hoàng tử" để cứu độ những ai đáng thương của Ngài:

 

1) Lạy Chúa, xin ban quyền xét đoán khôn ngoan cho đức vua, và ban sự công chính cho hoàng tử, để người xét đoán dân Chúa cách công minh, và phân xử người nghèo khó cách chính trực. 

 

2) Người sẽ giải thoát kẻ nghèo khó khỏi tay kẻ quyền thế, và sẽ cứu người bất hạnh không ai giúp đỡ. Người sẽ thương xót kẻ yếu đuối và người thiếu thốn, và cứu thoát mạng sống kẻ cùng khổ. 

 

3) Chúc tụng Chúa là Thiên Chúa Israel, một mình Người làm những việc lạ lùng. Chúc tụng muôn đời vinh danh Chúa, khắp hoàn cầu đầy dẫy vinh quang Người. 

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

 

 Ngay.18-12.mp3

 

HỌC HỎI ĐỂ SỐNG ĐẠO - THỨ SÁU CN3MV-C

21/12

 

HỌC HỎI-CẢM NGHIỆM SỐNG VÀ CHIA SẺ Lời Chúa

 

Bài Ðọc I: Dc 2, 8-14

"Ðây người tôi yêu đến, nhảy qua núi".

Bài trích sách Diễm Ca.

Tiếng người tôi yêu, đây người đến, nhảy qua núi, băng qua đồi. Người tôi yêu giống như nai rừng, ví tựa hươu con. Ðó, người đứng sau vách nhà chúng tôi, ngó qua cửa sổ, nhìn vào chấn song.

Này người tôi yêu nói với tôi: "Hãy chỗi dậy, mau lên, bạn tình ta! Bồ câu ta, kiều nữ ta, hãy đến! Vì tiết đông đã qua, mưa phùn đã dứt. Trăm hoa đua nở trên đất chúng ta. Thời cắt tỉa đã đến, tiếng chim gáy véo von trên đất chúng ta. Cây vả sinh trái đầu mùa, vườn nho trổ hoa thơm ngát. Hãy chỗi dậy, bạn tình ta, người đẹp ta, hãy đến!

"Bồ câu ta trong hốc đá, trong kẹt ghềnh, hãy cho ta thấy mặt mình, tiếng mình hãy thánh thót ở tai ta, vì tiếng mình êm ái, nét mặt mình xinh tươi".

Ðó là lời Chúa.

 

Hoặc đọc bài này: Xp 3, 14-18a

"Chúa là Vua Israel ở giữa ngươi".

Trích sách Tiên tri Xôphônia.

Hỡi thiếu nữ Sion, hãy ngợi khen! Israel hỡi, hãy reo mừng! Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, hãy sung sướng và hết lòng hân hoan!

Chúa đã rút án phạt ngươi, đã xua đuổi quân thù. Chúa là Vua Israel ở giữa ngươi, ngươi không còn lo sợ tai hoạ nào. Ngày ấy có tiếng bảo Giêrusalem: đừng sợ! và Sion, chớ buông thả đôi tay! Chúa là Thiên Chúa ngươi ở giữa ngươi, sẽ sung sướng vui mừng vì ngươi, sẽ thinh lặng trong niềm mến thương ngươi, sẽ hân hoan chúc mừng ngươi, như trong ngày đại lễ.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 32, 2-3. 11-12. 20-21

Ðáp: Người hiền đức, hãy hân hoan trong Chúa, hãy ca mừng Người bài ca mới! (c. 1a và 3a).

Xướng: 1) Hãy ngợi khen Chúa với cây đàn cầm, và đàn mười dây, hãy xướng ca mừng Chúa. Hãy ca mừng Người bài ca mới, hát mừng Người với tiếng râm ran. - Ðáp.

2) Ý định của Chúa tồn tại muôn đời; tư tưởng lòng Người còn mãi đời nọ sang đời kia. Phúc thay quốc gia mà Chúa là Chúa tể, dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình. - Ðáp.

3) Linh hồn chúng ta mong đợi Chúa, chính Người là Ðấng phù trợ và che chở chúng ta. Bởi vậy lòng chúng ta hân hoan trong Chúa, chúng ta tin cậy ở thánh danh Người. - Ðáp.

 

Alleluia:

Alleluia, alleluia! - Lạy Vầng Ðông, là ánh sáng muôn dân và là mặt trời công chính, xin hãy đến chiếu soi những kẻ ngồi trong tối tăm và trong bóng sự chết! - Alleluia.

 

Phúc Âm: Lc 1, 39-45

"Bởi đâu mà tôi được ơn này, là Mẹ Thiên Chúa tôi đến viếng thăm tôi".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi tiến lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Giacaria và chào bà Isave, và khi bà Isave nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà; và bà Isave được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng: "Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và Con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này, tai tôi vừa nghe lời Bà chào, hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện".

Ðó là lời Chúa.


 

 

Suy niệm

 

 

 

Theo thứ tự các bài Phúc Âm trong Tuần Bát Nhật trước Đại Lễ Giáng Sinh từ ngày 17 đến hết 24/12, thì hai ngày đầu theo Phúc Âm Thánh Mathêu và 6 ngày cuối theo Phúc Âm Thánh Luca. 

 

Thật vậy, ngày 17 với bài Phúc Âm của Thánh Mathêu về gia phả của Chúa Giêsu, và ngày 18 với bài Phúc Âm của Thánh Mathêu về biến cố báo mộng cho Thánh Giuse về sự thật Mẹ Maria thụ thai Con Thiên Chúa. Và các bài Phúc Âm theo Thánh Luca cho những ngày còn lại là: ngày 19 về biến cố truyền tin cho vị tư tế thân phụ của thai nhi Gioan; ngày 20 về biến cố truyền tin Lời Nhập Thể cho Mẹ Maria; ngày 21 về biến cố Mẹ Maria đi thăm viếng thai mẫu của thai nhi Gioan; ngày 22 về Ca Vịnh Magnificat Ngợi Khen của Mẹ Maria; ngày 23 về biến cố hài nhi Gioan được hạ sinh, và ngày 24 về Ca Vịnh Benedictus Chúc Tụng của vị tư tế thân phụ Zacaria của hài nhi Gioan. 

 

Tuy nhiên, phụng vụ chu kỳ Năm C có một trùng hợp là bài Phúc Âm cho Chúa Nhật IV Mùa Vọng và bài Phúc Âm cho ngày 21/12 bao giờ cũng trùng nhau, như trong năm 2015, nghĩa là cùng một bài Phúc Âm về biến cố Mẹ Maria đi thăm viếng Bà Thánh Isave cho cả 2 ngày này.

 

Cho dù có trùng hợp nhưng cùng bài Phúc Âm về biến cố Mẹ Maria thăm viếng thai mẫu của thai nhi Gioan này vẫn mang một ý nghĩa khác nhau theo chung phụng vụ Chúa Nhật IV Mùa Vọng hay riêng ngày 21/12 trong Tuần Bát Nhật trước Đại Lễ Giáng Sinh.

 

Bài Phúc Âm cho ngày 21/12 trong Tuần Bát Nhật trước Đại Lễ Giáng Sinh hôm nay được tiếp ngay sau bài Phúc Âm cho ngày 20/12, bài Phúc Âm về biến cố truyền tin Lời Nhập Thể cho Trinh Nữ Nazarét Maria. Nếu bài Phúc Âm này, trong Chúa Nhật IV Mùa Vọng (hôm qua - năm 2015) liên quan đến những tác dụng thần linh nơi cả thai mẫu lẫn thai nhi Gioan để chứng tỏ "Lời đã hóa thành nhục thể" (Gioan 1:14) trong cung dạ trinh nguyên của Mẹ Maria, thì bài Phúc Âm thăm viếng cho ngày 21/12 hôm nay liên quan đến tác dụng thần linh của Lời Nhập Thể nơi chính bản thân của Mẹ Maria, thai mẫu của Lời Nhập Thể. 

 

Thật vậy, nếu "Thiên Chúa là tình yêu" (1Gioan 4:8,16) và "Thiên Chúa đã yêu thế gian đến ban Con Một của Ngài để ai tin vào Người thì không phải chết nhưng được sự sống đời đời" (Gioan 3:16), thì một khi được diễm phúc thụ thai và cưu mang Người, mẹ của Người không thể không được thúc đẩy sống đức ái trọn hảo và để cho Tình Yêu Cứu Độ của Thiên Chúa tỏ hiện qua đời sống của mình, nơi từng lời nói cũng như nơi mỗi hành vi cử chỉ của mình.

 

Chứng từ đầu tiên chứng tỏ thực sự "Lời đã hóa thành nhục thể" (Gioan 1:14) nơi Trinh Nữ Nazarét Maria và thực sự hiện diện thần linh trong cung dạ trinh nguyên của Vị Trinh Nữ diễm phúc này, đã được Thánh ký Luca diễn tả ở ngay câu đầu của Bài Phúc Âm hôm nay: "Ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi tiến lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa...".

 

Tác động "Maria chỗi dậy vội vã ra đi tiến lên miền núi", ngay sau biến cố truyền tin Lời Nhập Thể và thụ thai Lời Nhập Thể của Vị Trinh Nữ diễm phúc này chứng tỏ trong Vị Trinh Nữ này có một cái gì hoàn toàn khác lạ và mới lạ, như thể người trinh nữ trẻ trung nghèo hèn quê mùa này đã thực sự được "Quyền Phép Đấng Tối Cao bao phủ" (Luca 1:35), đã được Thánh Linh chiếm đoạt và thôi thúc làm tất cả những gì yêu thương cứu độ như Con Thiên Chúa sẽ làm sau này theo tác động của cùng một Vị Thánh Linh.

 

Thật vậy, theo kinh nghiệm tu đức cho thấy, tâm hồn nào được Thiên Chúa chiếm đoạt thì: trước hết, không thể ngồi yên, dửng dưng lạnh lùng, mà là ở chỗ, như Mẹ Maria trong bài Phúc Âm hôm nay: "chỗi dậy"; sau nữa, không thể chậm chạp, băn khoăn do dự, mà là ở chỗ, như Trinh Nữ Nazarét trong bài Phúc Âm hôm nay: "vội vã" mà không hấp tấp hơn là mau mắn; sau hết, không thể khép kín, lo âu ngần ngại, mà là ở chỗ, như bà mẹ trẻ vừa thụ thai trong bài Phúc Âm hôm nay: "ra đi", ra khỏi nhà của mình, ra khỏi con người của mình, và không phải "ra đi" đến một nơi nào gần gũi, mà là đi tới tận những miền xa xôi, những chỗ dốc dác khó đi khó tới nữa, đó là: "tiến lên miền núi".

 

Chủ trương của vị giáo hoàng đương kim Phanxicô của Giáo Hội Công Giáo Rôma hiện nay hoàn toàn phản ảnh đúng tinh thần của vị thôn nữ Nazarét Maria trinh nguyên trong bài Phúc Âm hôm nay. Bởi vì, ngài luôn nhấn mạnh và thúc đẩy Giáo Hội chẳng những đừng khép kín, mà cần phải liên lỉ mở cửa đón nhận những tâm hồn đáng thương, chẳng những thế, còn phải xông pha ra đi lên đường tìm kiếm họ nữa, và không phải chỉ đi đến những nơi gần gần và dễ dàng, mà phải đến tận những nơi hẻo lánh xa xôi nhất (peripheries), về cả nhân bản lẫn địa dư, nghĩa là phải chú trọng tới những người anh chị em hèn mọn nhất của Chúa Kitô (xem Mathêu 25:40,45), cho dù Giáo Hội có bị lem luốc và bầm dập gây ra bởi những thứ xuyên tạc, chụp mũ, vu khống và bôi nhọ của thành phần bảo thủ thiên kiến đầy thiển cận và mù tối, như chính bản thân của ngài đã và đang trở thành nạn nhân của họ.

 

Hình ảnh của vị thai mẫu trinh nguyên "Maria chỗi dậy vội vã ra đi tiến lên miền núi" để thực hiện một tác động đức ái trọn hảo trong bài Phúc Âm hôm nay ấy đã hiện lên trong Sách Diễm Tình Ca ở Bài Đọc 1 hôm nay, như một người tình tuyệt vời duyên dáng dễ thương nhất của Thánh Linh:

 

"Tiếng người tôi yêu, đây người đến, nhảy qua núi, băng qua đồi. Người tôi yêu giống như nai rừng, ví tựa hươu con. Ðó, người đứng sau vách nhà chúng tôi, ngó qua cửa sổ, nhìn vào chấn song. Này người tôi yêu nói với tôi: 'Hãy chỗi dậy, mau lên, bạn tình ta! Bồ câu ta, kiều nữ ta, hãy đến! Vì tiết đông đã qua, mưa phùn đã dứt. Trăm hoa đua nở trên đất chúng ta. Thời cắt tỉa đã đến, tiếng chim gáy véo von trên đất chúng ta. Cây vả sinh trái đầu mùa, vườn nho trổ hoa thơm ngát. Hãy chỗi dậy, bạn tình ta, người đẹp ta, hãy đến! Bồ câu ta trong hốc đá, trong kẹt ghềnh, hãy cho ta thấy mặt mình, tiếng mình hãy thánh thót ở tai ta, vì tiếng mình êm ái, nét mặt mình xinh tươi'".

 

"Người tôi yêu" trong Bài Đọc 1 hôm nay đây là ai, nếu không phải là Thánh Linh, Vị Thần Linh không có hình dạng như Chúa Kitô, mà chỉ là Đấng luôn âm thầm kín đáo trong nội tâm của linh hồn, như thể "người đứng sau vách nhà chúng tôi, ngó qua cửa sổ, nhìn vào chấn song". 

 

Nhưng thật ra Ngài không phải chỉ là một bóng hình hay bóng ma hoang tưởng không có thật, mà là một Vị Thần Linh sinh động, là một linh hứng đầy quyền lực thúc đẩy tác hành: "Hãy chỗi dậy, mau lên, bạn tình ta! Bồ câu ta, kiều nữ ta, hãy đến! ... Hãy chỗi dậy, bạn tình ta, người đẹp ta, hãy đến!" Và Ngài mong tác động thần linh của Ngài được tâm hồn Ngài tuyển chọn nhiệt liệt hưởng ứng và mau mắn đáp ứng xứng với và trọn vẹn những gì Ngài làm: "Bồ câu ta nấp trong hốc đá, ẩn trong kẹt ghềnh, hãy cho ta thấy mặt nàng, tiếng nàng hãy vang lên thánh thót ở tai ta, vì tiếng nàng thì êm ái, nét mặt nàng lại xinh tươi'".

 

Còn ai là người tình lý tưởng của Thánh Linh như Trinh Nữ Nazarét Maria hay bằng Vị Trinh Mẫu Diễm Phúc hơn mọi người nữ Maria trong bài Phúc Âm hôm nay chứ! Mẹ chính là "bồ câu" của Vị Tình Nhân Thánh Linh, nghĩa là Mẹ tràn đầy Thánh Linh, vì "bồ câu" là biểu hiệu cho Thánh Linh (xem Luca 3:22), nhờ Mẹ sống rất khiêm hạ và tuyệt đối tin tưởng vào Ngài, như thể "nấp trong hốc đá, ẩn trong kẹt ghềnh", khiến cho Thánh Linh lại càng say mê Mẹ hơn ai hết và hơn bao giờ hết, đến độ rất mong muốn được "thấy mặt nàng" và được nghe "tiếng nàng".

 

Tác động tràn đầy Thánh Linh của Mẹ Maria trong bài Phúc Âm hôm nay khiến Mẹ "chỗi dậy, vội vã ra đi tiến lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa..." hoàn toàn bộc lộ cho thấy tâm hồn của Mẹ "hân hoan mừng rỡ trong Thiên Chúa Đấng Cứu Độ tôi" (Luca 1:47), những tâm tình được chất chứa và vang vọng trong Bài Đáp Ca hôm nay:

 

1) Hãy ngợi khen Chúa với cây đàn cầm, và đàn mười dây, hãy xướng ca mừng Chúa. Hãy ca mừng Người bài ca mới, hát mừng Người với tiếng râm ran. 

 

2) Ý định của Chúa tồn tại muôn đời; tư tưởng lòng Người còn mãi đời nọ sang đời kia. Phúc thay quốc gia mà Chúa là Chúa tể, dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình. 

 

3) Linh hồn chúng ta mong đợi Chúa, chính Người là Ðấng phù trợ và che chở chúng ta. Bởi vậy lòng chúng ta hân hoan trong Chúa, chúng ta tin cậy ở thánh danh Người. 

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

 
 

HOC HỎI ĐỂ SỐNG ĐẠO -ĐTC 82 TUỔI