3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ BA

  • LM MINH ANH -HUẾ
     
     

    THỨ BA 03-1-2023

    CUỐN THEO THÁNH THẦN

    TIN MỪNG GIOAN 1, 29-34

    Tôi đã không biết Người!”. CÂU 31

    Moody nói, “Tôi tin chắc, ngay khi lòng chúng ta không còn kiêu ngạo, ích kỷ, tham vọng và mọi điều trái luật Chúa, thì Chúa Thánh Thần sẽ lấp đầy mọi ngóc ngách trong đó. Nhưng nếu lòng chúng ta đầy kiêu ngạo, tự phụ và tham vọng thế gian, Chúa Thánh Thần sẽ không có chỗ. Phải trống rỗng trước khi được lấp đầy; bấy giờ, bạn mới có thể ‘cuốn theo Thánh Thần!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Tin Mừng hôm nay giới thiệu Gioan, một người đã nên trống rỗng để được lấp đầy! Là vị tiền hô của Chúa Giêsu, nhưng thoạt tiên, Gioan khiêm tốn nhìn nhận, “Tôi đã không biết Người!”; tuy thế, Gioan vẫn để cho mình được gợi hứng bởi Thánh Thần và ‘cuốn theo Thánh Thần!’.

    Quả vậy, Gioan đã không để cho sự không chắc chắn về các chi tiết ngăn cản mình; vì lẽ, Thiên Chúa có một kế hoạch và Gioan ý thức mình được kêu gọi để tham gia vào kế hoạch đó. Và ngay khi biết hướng nào phải đi, Gioan đã đi, bất chấp việc không biết chính xác điểm đến! Đôi khi, chúng ta cũng muốn có một sự hiểu biết đầy đủ về kế hoạch của Chúa, nhưng lại ngần ngại tiến về phía trước cho đến khi chắc chắn biết chính xác điều gì phải làm.

    Tuy nhiên, hiếm khi Thiên Chúa cho ai đó một cái nhìn đầy đủ về những hoạch định của Ngài trước khi người ấy bắt đầu. Ngài muốn chúng ta tín thác, hành động theo những gì đã biết và tin chắc; phần còn lại, Ngài lo. Không phải không cần, hoặc không nên có một tầm nhìn xa như mỗi người có thể, nhưng chúng ta đừng trông mong việc Chúa cho chúng ta tham gia vào “kế hoạch tổng thể” của Ngài. Khi Chúa gọi, phản ứng tốt nhất của chúng ta là đi theo mà không thắc mắc về đường lối, và cứ cho phép mình được ‘cuốn theo Thánh Thần!’.

    Thực tế là chúng ta phải tuyệt đối tin cậy nơi Chúa và hết sức chú ý đến công việc của Ngài; từ đó, đọc ra kế hoạch Ngài định. Gioan đã nhận ra Chúa Giêsu vì Gioan hoàn toàn chú ý đến những dấu chỉ Chúa Cha ban. Dấu chỉ đó là Thánh Thần, “Ngươi thấy Thần Khí xuống và ngự trên ai, thì người đó chính là Đấng làm phép rửa trong Thánh Thần”. Thiên Chúa thường không phán với chúng ta qua những khải tượng và những dấu chỉ đặc biệt; tuy nhiên, nếu chúng ta có một thái độ cởi mở như Gioan trước những linh hứng của Thánh Thần

    và nhìn thấy thánh ý Thiên Chúa trong các biến cố chung quanh, chúng ta cũng sẽ nhận ra kế hoạch của Ngài cho cuộc đời mình, và làm theo kế hoạch đó. Thời gian quan trọng nhất để lắng nghe tiếng Chúa là trong khi cầu nguyện! Vì vậy, việc dành thời gian để ở bên Chúa phải là một phần trong thói quen hàng ngày của mỗi người chúng ta; nhờ đó, bạn và tôi mới có thể ‘cuốn theo Thánh Thần!’.

    Anh Chị em,

    “Tôi đã không biết Người!”. Thật lạ lùng khi Gioan nói, “không biết Người!”. Hiểu biết của Gioan ở đây là sự hiểu biết về một Đấng Messia, mặc dù trước đó, Gioan biết rõ Chúa Giêsu là ai, một người họ hàng với Gioan, con trai của người em họ mẹ mình; và cũng có thể Gioan đã biết Chúa Giêsu khi còn trẻ trước khi Gioan đi vào sa mạc. Tuy nhiên, Gioan vẫn nói rõ, Gioan không biết Chúa Giêsu cho đến khi Thánh Thần tiết lộ danh tính thực sự của Ngài.

    Rõ ràng, Gioan đã làm cho lòng mình trống rỗng; ở đó, “không còn kiêu ngạo, ích kỷ, tham vọng và mọi điều trái luật Chúa”. Và Thánh Thần đã có cơ hội lấp đầy con người khiêm hạ này! Chớ gì nhìn nhận khiêm tốn của Gioan cũng là nhìn nhận thực sự của bạn và tôi khi lòng chúng ta không còn “kiêu ngạo, tự phụ và tham vọng thế gian”; bấy giờ, Chúa Thánh Thần sẽ có chỗ, và Ngài cũng sẽ lấp đầy. Và rồi, như Gioan, bạn và tôi có thể thanh thản để mình ‘cuốn theo Thánh Thần!’.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, xin giúp con can đảm bước ra khỏi vùng an toàn của mình, dám trở nên trống rỗng, hầu cũng được lấp đầy; bấy giờ, con có cơ may ‘cuốn theo Thánh Thần!’”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

     

     

     
     

SÔNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH

  •  LM MINH ANH
    Sun, Jan 1 at 1:44 PM
     
     
     
     
     
    NGÀY 1-1-2023
     

    ÔI NHIỆM LẠ!

    LUCA 2, 16-21

    “Maria ghi nhớ tất cả những việc đó và suy niệm trong lòng”. CÂU 19

    Kính thưa Anh Chị em,

    Ngày đầu năm dương lịch, Hội Thánh mừng kính Nữ Trinh Maria, Mẹ Thiên Chúa. Thật ý nghĩa khi chúng ta tập trung vào một sự thật không tưởng rằng, ‘Thiên Chúa cũng có một người mẹ!’. ‘Ôi nhiệm lạ!’. Đúng thế, Chúa Giêsu Kitô, là Thiên Chúa, là Con Thiên Chúa, đã chọn đi vào thế giới loài người như mọi người, nghĩa là, ngang qua một người mẹ!

    Đức Maria được gọi là “Mẹ Thiên Chúa” vì một thực tế đơn giản rằng, Chúa Giêsu, Con của Mẹ, là Thiên Chúa. Không chỉ là mẹ phần xác, cũng không chỉ là mẹ bản tính nhân loại của Con, nhưng Maria còn là Mẹ của Ngôi Vị Giêsu, Con Thiên Chúa, một Ngôi Vị Thiên Chúa; và Ngôi Vị đó đã mặc lấy xác thịt trong lòng Thân Mẫu rất thánh. Vì thế, Maria là Mẹ Thiên Chúa.

    Mặc dầu việc trở thành Mẹ Chúa Trời là một quà tặng thuần khiết từ Thiên Chúa Cha chứ không do công nghiệp riêng của Mẹ; nhưng nơi Đức Maria, có một phẩm tính đặc biệt mà chỉ mình Mẹ có, khiến Mẹ là người duy nhất đủ điều kiện để hoàn thành vai trò làm mẹ cao cả này. Phẩm tính đó là đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội.

    Trước hết, chính Thiên Chúa đã gìn giữ Mẹ khỏi mọi tội lỗi ngay từ khi tượng thai trong lòng mẫu thân Anna. Đặc ân này là ơn thánh sủng được ban trước cho Mẹ khởi đi từ cuộc sống, cái chết và sự phục sinh mai ngày của Giêsu, Đấng Mẹ cưu mang; hồng ân thánh sủng này còn có tên là ‘ơn cứu độ!’. Và vượt thời gian, Thiên Chúa đã lấy quà tặng ân sủng này để trao trước cho Mẹ vào lúc Mẹ được tượng thai; bằng cách ấy, Thiên Chúa đã làm cho Mẹ trở nên một công cụ hoàn hảo, khiết trinh vẹn toàn, để mang Con Một Ngài vào trần gian. ‘Ôi nhiệm lạ!’.

    Thứ hai, Maria luôn trung thành với quà tặng ân sủng này suốt cuộc đời mình. Mẹ không bao giờ phạm tội, không bao giờ dao động, cũng không bao giờ quay lưng lại với Chúa. Chính sự lựa chọn tuân theo ý muốn Thiên Chúa mãi mãi về mọi mặt nơi Mẹ đã khiến Mẹ trở thành Mẹ Thiên Chúa cách trọn vẹn hơn; hơn cả hành động đơn thuần cưu mang Con Chúa trong lòng. Chúa Giêsu sẽ xác nhận điều này, “Ai chu toàn ý muốn của Cha tôi, người ấy là anh em, chị em và là mẹ tôi”. Và như thế, Mẹ đã trở nên môn đệ của Con, môn đệ của Lời. Nói cách khác, Mẹ là “Nữ Trinh, ái nữ của Con”. Một cách thú vị, là mẹ nhưng vẫn là nữ trinh, là mẹ mà vẫn là ‘ái nữ’ và là môn đệ của Con mình. Mẹ trong Chúa, Lời trong Mẹ; sự kết hiệp tuyệt vời giữa Mẹ với Chúa và Lời Ngài khi Mẹ thuộc trọn về Chúa. Và như thế, vĩnh viễn Mẹ là Mẹ của Giêsu, Thiên Chúa, hoàn hảo và thánh thiện. ‘Ôi nhiệm lạ!’.

    Chuyện kể về Lincoln. Bất chấp sự bận rộn, ông thường đến bệnh viện để cổ vũ thương binh. Lần kia, thấy một người lính đang hấp hối, ông nói, “Tôi có thể giúp gì cho bạn?”; người lính trả lời, “Xin viết cho mẹ tôi một lá thư”. Lincoln làm theo, “Mẹ yêu quý, con bị thương nặng, không hy vọng phục hồi. Mẹ đừng buồn. Xin Chúa chúc lành cho Mẹ và Cha, hôn Mary và John giúp con”. Chàng trai không còn sức để ký tên, Lincoln ký thay; sau đó, ông viết thêm, “Viết giúp con trai bà, Abraham Lincoln”. Yêu cầu được đọc lá thư, người lính tỏ ra nghi ngờ; anh hỏi, “Ông có phải là tổng thống của chúng tôi?”; Lincoln thì thầm, “Phải! Giờ đây, tôi có thể làm gì nữa?”; chàng trai yếu ớt đáp, “Ngài có thể nắm tay tôi?”. Người đàn ông cao lớn, gầy gò cúi xuống cầm tay người lính, thì thầm những lời ấm áp cho đến khi thần chết lẻn vào cùng ánh bình minh!”.

    Anh Chị em,

    Trên thập giá, Chúa Giêsu không nhờ thánh Gioan viết một lá thư nào cho Mẹ mình; thay vào đó, Ngài trối Mẹ cho Gioan. ‘Ôi nhiệm lạ!’. Gioan đại diện cho cả Hội Thánh, đón Mẹ về nhà; nên Đức Maria là Mẹ của Hội Thánh, Mẹ của chúng ta. Không như người lính trẻ, đã chết; Giêsu sẽ sống lại hiển vinh và Maria sẽ là Nữ Vương Thiên Đàng, rồi đây, vui mừng hoan lạc miên viễn với Con bên hữu Đức Vua; ở đó, Mẹ vẫn hằng đau đáu trong lòng phần rỗi của mỗi người chúng ta. Nỗi khắc khoải ấy khiến Mẹ không chỉ liên lỉ cầu bầu cùng Chúa cho chúng ta mà thậm chí, còn hiện ra nơi này nơi khác để nhắc nhở bạn và tôi ăn năn hoán cải.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Mẹ, xin giúp con để tâm đến những gì Chúa đang làm trên cuộc đời con; hầu như Mẹ, con luôn thuận theo mọi ý muốn của Chúa. Và như thế, đời con cũng nhiệm lạ như đời Mẹ!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ BẢY

  •  LM MINH ANH
     
     


     
     
    THỨ BẢY TUẦN GIÁNG SINH

    TỪ TRỜI MÀ XUỐNG

    TIN MỪNG GIOAN 1, 1-18

    “Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta!”.CÂU 14

    John Hannah nói, “Không ai từng ở địa ngục lại có thể nói, “Chúa đặt tôi ở đó!”; cũng không ai ở trên thiên đàng lại có thể bảo, “Tôi đặt mình ở đây!”. Tôi có gì dưới thế, được gì trên trời, cũng là do Con Một Thiên Chúa, Đấng ‘từ trời mà xuống’, tặng ban!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Tin Mừng hôm nay nói đến một điều gì đó, một ‘Ai đó’ ‘từ trời mà xuống’. Đang khi Luca mô tả tình yêu Thiên Chúa đối với nhân loại qua việc trẻ Giêsu ra đời tại Bêlem; thì với Gioan, biến cố này chỉ tóm kết gãy gọn trong một câu, “Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta!”.

    Trên thực tế, câu chuyện Giáng Sinh của Luca và Lời Tựa Phúc Âm Gioan bổ túc và phong phú hoá lẫn nhau; cả hai cùng gióng một thông điệp, “Thiên Chúa yêu thế gian, đến nỗi đã ban Con Một!”. Phân đoạn lời tựa Tin Mừng tuyệt vời có một không hai này của Tân Ước cung cấp một mở đầu mạnh mẽ cho các chủ đề của Gioan: Sự Sống, Sự Sáng, Sự Thật, Thế Gian, Chứng Từ và tiền Hiện Hữu của Ngôi Lời, Đấng mặc khải Thiên Chúa là Cha cho con người. Lời Tựa của Gioan khác nào những lời đầu tiên của sách Sáng Thế, “Lúc khởi đầu…”; nhưng đang khi Sáng Thế nói về khởi nguyên của vũ trụ thì ‘phượng hoàng’ Gioan lại đi xa hơn, vỗ cánh bay vút lên tận khởi đầu vô cực của Thiên Chúa. Và trong những khởi đầu đó, Ngôi Lời vốn kết hiệp mật thiết với Cha đã tồn tại, đồng bản tính với Ngài; và Ngôi Lời đã ‘từ trời mà xuống’, “cư ngụ giữa chúng ta!”.

    Trong đêm Giáng Sinh, nếu Luca cho biết, “Hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ”, thì Gioan lại tiếc xót, “Ngài đã đến nhà các gia nhân Ngài, và các gia nhân Ngài đã không tiếp nhận Ngài”. Và nếu vinh quang Chúa chiếu toả khung trời Bêlem, khiến các mục đồng khiếp hãi; để sau đó, sứ thần bảo, “Anh em đừng sợ. Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, là tin mừng cho toàn dân; hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em!”, thì trong Lời Tựa, Gioan lại xác tín, “Chúng tôi đã nhìn thấy vinh quang của Ngài, vinh quang Ngài nhận được bởi Chúa Cha!”.

    “Ngài cư ngụ giữa chúng ta!”. Đến với nhân loại từ nguồn sung mãn của Chúa Cha, Con Thiên Chúa ban cho chúng ta những gì vĩ đại và vô biên nhất từ Thiên Chúa. Không đến từ đất, Giêsu, Lời Thiên Chúa không tặng chúng ta những gì thuộc về đất, vốn rất hạn hẹp, ít ỏi; trái lại, Ngài ‘từ trời mà xuống’, “Từ nguồn sung mãn của Thiên Chúa, tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác”. Đó là tất cả những gì chúng ta nhận được; nhờ Ngài, chúng ta ngụp lặn trong ân sủng vô biên của một Đấng Vô Cùng. Trong bài đọc thứ nhất hôm nay, Gioan viết, “Phần anh em, anh em nhận được dầu, do tự Đấng Thánh, và tất cả anh em đều được ơn hiểu biết”.

    Anh Chị em,

    “Ngài cư ngụ giữa chúng ta!”. Con Thiên Chúa đã trở nên xác phàm và không bao giờ quay trở lại. Ngài không mặc lấy nhân tính của chúng ta như một chiếc áo có thể mặc vào, cởi ra. Không, Ngài không bao giờ tách mình ra khỏi xác thịt của chúng ta; và sẽ không bao giờ tách khỏi nó. Bây giờ và mãi mãi, Ngài ở trên thiên đàng với thân xác bằng xương bằng thịt của con người. Ngài đã liên kết mãi mãi với nhân loại của chúng ta; đã ‘kết hôn’ vĩnh viễn với nó. Khi cầu nguyện với Chúa Cha cho chúng ta, Chúa Giêsu không chỉ nói suông, nhưng chỉ cho Chúa Cha những vết thương xác thịt đã chịu vì chúng ta. Đây là một Giêsu bằng xác thịt mình, với tất cả những dấu chỉ khổ đau chuyển cầu cho chúng ta. Đúng thế! Ngài đã đến cư ngụ giữa chúng ta; Ngài không đến thăm chúng ta rồi lại đi; nhưng đến cư ngụ với chúng ta, ở lại với chúng ta. Vậy bạn và tôi hãy đến với Ngài, trong Lời, trong Thánh Thể và trong Hội Thánh, để múc lấy mạch sống vô biên; đồng thời, đem chia sẻ cho anh chị em mình quà tặng Giêsu, ân sủng ‘từ trời mà xuống’ này!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, ước chi mỗi ngày, mọi lời nói việc làm, và cả suy tưởng của con đều khởi đi từ Chúa, Đấng ‘từ trời mà xuống’. Được như thế, con sẽ bớt la đà lệt đệt và sẽ sớm nên thánh!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - ĐẠO BINH ĐỨC MẸ

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM HỒ BẠC SÁI...LỄ THÁNH GIA

  •  
    Chi Tran -LEYEN CHUYỂN
     
     
     


    Lời Chúa Ngày 30/12/2022: Lễ Thánh Gia năm A (Mt 2,13-15.19-23)

     

     

    “Ông liền trỗi dậy đưa Hài Nhi và mẹ Người về đất Ít-ra-en,
    và đến ở tại một thành kia gọi là Na-da-rét” (Mt 2,21.23)

     

     

    BÀI ĐỌC I: Hc 3, 2-6. 12-14

     

    “Ai kính sợ Chúa, thì thảo kính cha mẹ”.

     

    Trích sách Huấn Ca.

     

    Thiên Chúa suy tôn người cha trong con cái; quyền lợi bà mẹ, Người củng cố trên đoàn con. Ai yêu mến cha mình, thì đền bù tội lỗi; ai thảo kính mẹ mình, thì như người thu được một kho tàng. Ai thảo kính cha mình, sẽ được vui mừng trong con cái, khi cầu xin, người ấy sẽ được nhậm lời. Ai thảo kính cha mình, sẽ được sống lâu dài. Ai vâng lời cha, sẽ làm vui lòng mẹ.

     

    Hỡi kẻ làm con, hãy gánh lấy tuổi già cha ngươi, chớ làm phiền lòng người khi người còn sống. Nếu tinh thần người sa sút, thì hãy rộng lượng, ngươi là kẻ trai tráng, chớ đành khinh dể người. Vì của dâng cho cha, sẽ không rơi vào quên lãng. Của biếu cho mẹ, sẽ đền bù tội lỗi, và xây dựng đức công chính của ngươi.

     

    Đó là lời Chúa.

     

     

     

    ĐÁP CA: Tv 127, 1-2. 3. 4-5

     

    Đáp: Phúc thay những bạn nào tôn sợ Thiên Chúa, bạn nào ăn ở theo đường lối của Người (x. c. 1).

     

    1) Phúc thay những bạn nào tôn sợ Thiên Chúa, bạn nào ăn ở theo đường lối của Người! Công quả tay bạn làm ra bạn an hưởng, bạn được hạnh phúc và sẽ gặp may. - Đáp.

     

    2) Hiền thê bạn như cây nho đầy hoa trái, trong gia thất nội cung nhà bạn. Con cái bạn như những chồi non của khóm ô-liu ở chung quanh bàn ăn của bạn. Đó là phúc lộc dành để cho người biết tôn sợ Đức Thiên Chúa. - Đáp.

     

    3) Nguyện xin Thiên Chúa từ Sion chúc phúc cho bạn, để bạn nhìn thấy cảnh thịnh đạt của Giêrusalem hết mọi ngày trong đời sống của bạn, và để bạn nhìn thấy lũ cháu đoàn con! - Đáp.

     

     

     

    BÀI ĐỌC II: Cl 3, 12-21

     

    “Về đời sống gia đình trong Chúa”.

     

    Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôxê.

     

    Anh em thân mến, như những người được chọn của Thiên Chúa, những người thánh thiện và được yêu thương, anh em hãy mặc lấy những tâm tình từ bi, nhân hậu, khiêm cung, ôn hoà, nhẫn nại, chịu đựng lẫn nhau, và hãy tha thứ cho nhau nếu người này có chuyện phải oán trách người kia. Như Chúa đã tha thứ cho anh em, anh em cũng hãy tha thứ cho nhau. Và trên hết mọi sự, anh em hãy có đức yêu thương, đó là dây ràng buộc điều toàn thiện. Nguyện cho bình an của Chúa Kitô làm chủ trong lòng anh em, sự bình an mà anh em đã được kêu gọi tới để làm nên một thân thể. Anh em hãy cảm tạ Thiên Chúa. Nguyện cho lời Chúa Kitô cư ngụ dồi dào trong anh em. Với tất cả sự khôn ngoan, anh em hãy học hỏi và nhủ bảo lẫn nhau. Hãy dùng những bài thánh vịnh, thánh thi và thánh ca của Thần khí, cùng với lòng tri ân, để hát mừng Thiên Chúa trong lòng anh em. Và tất cả những gì anh em làm, trong lời nói cũng như trong hành động, tất cả mọi chuyện, anh em hãy làm vì danh Chúa Giêsu Kitô, nhờ Người mà tạ ơn Thiên Chúa Cha.

     

    Hỡi các bà vợ, hãy phục tùng chồng trong Chúa cho phải phép. Hỡi những người chồng, hãy yêu thương vợ mình, đừng đay nghiến nó. Hỡi những người con, hãy vâng lời cha mẹ trong mọi sự, vì đó là đẹp lòng Chúa. Hỡi những người cha, đừng nổi cơn phẫn nộ với con cái, kẻo chúng nên nhát đảm sợ sệt.

     

    Đó là lời Chúa.

     

     

     

    Tin mừng: Mt 2, 13-15.19-23

     

    13 Khi các nhà chiêm tinh đã ra về, thì sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giu-se rằng: “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết Hài Nhi đấy!”

     

    14 Ông Giu-se liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập.

     

    15 Ông ở đó cho đến khi vua Hê-rô-đê băng hà, để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ: Ta đã gọi con Ta ra khỏi Ai-cập.

     

    19 Sau khi vua Hê-rô-đê băng hà, sứ thần Chúa lại hiện ra với ông Giu-se bên Ai-cập, 20 báo mộng cho ông rằng: “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người về đất Ít-ra-en, vì những kẻ tìm giết Hài Nhi đã chết rồi”.

     

    21 Ông liền trỗi dậy đưa Hài Nhi và mẹ Người về đất Ít-ra-en.

     

    22 Nhưng vì nghe biết Ác-khê-lao đã kế vị vua cha là Hê-rô-đê, cai trị miền Giu-đê, nên ông sợ không dám về đó. Rồi sau khi được báo mộng, ông lui về miền Ga-li-lê, 23 và đến ở tại một thành kia gọi là Na-da-rét, để ứng nghiệm lời đã phán qua miệng các ngôn sứ rằng: Người sẽ được gọi là người Na-da-rét.

     

     

    Bài giảng CN Lễ Thánh Gia Thất: "Mỗi người trở nên thánh thiện trong bổn phận của mình"

     

    1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

     

    Suy niệm: Với lòng thành tín của người cha nuôi, Thánh Giuse đã chẳng quản ngại trời đông giá rét, đêm tối đường xa. Người vội vã đem Hài Nhi và mẹ người trốn sang Ai Cập.

     

    Hình ảnh người cha hiền, người chồng trung tín luôn yêu thương bảo vệ gia đình của Thánh Giuse phản ánh tính tuyệt vời của Thiên Chúa, của Ðức Giêsu đối với Giáo Hội, đối với nhân loại.

     

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, qua bài Tin Mừng hôm nay, mẫu gương của Thánh Giuse dạy cho chúng con: Tất cả vì hạnh phúc gia đình, và tuân hành ý Chúa. Xin cho các bậc gia trưởng, các vị hiền mẫu và những người con luôn chu toàn vai trò của mình. Gia đình hạnh phúc, Thiên Chúa được vinh danh, xã hội luôn an bình. Amen.

     

    Ghi nhớ“Hãy đem Con Trẻ và mẹ Người trốn sang Ai-cập”.

     

     

     

    2. Suy niệm (Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

     

    Sợi chỉ đỏ:

     

    - Bài đọc I: Ai kính sợ Chúa thì thảo kính cha mẹ.

     

    - Đáp ca: Kẻ kính sợ Chúa thì được hưởng hạnh phúc gia đình.

     

    - Phúc Âm: Gương Thánh Giuse gia trưởng.

     

    - Bài đọc II: Sống hòa thuận trong gia đình.

     

    I. DẪN VÀO THÁNH LỄ

     

    Lễ Thánh Gia hôm nay rất có ý nghĩa đối với người Việt Nam chúng ta vốn coi trọng gia đình và các giá trị gia đình.

     

    Lời Chúa hôm nay tuy chưa liệt kê đầy đủ mọi đức tính phải có trong cuộc sống gia đình, nhưng những đức tính được đề cập tới đều rất quan trọng.

     

    Trong Thánh lễ đặc biệt này, chúng ta hãy mở rộng tâm hồn để đón nhận giáo huấn của Lời Chúa, và tha thiết cầu xin Chúa ban ơn trợ giúp để chúng ta xây dựng gia đình mình theo gương mẫu Thánh gia Nadarét.

     

    II. GỢI Ý SÁM HỐI

     

    - Chúng ta đã thiếu sót rất nhiều trong bổn phận làm chồng, làm vợ, làm cha, làm mẹ, làm con, làm anh chị em trong gia đình.

     

    - Chúng ta đã cố gắng rất nhiều để lo cho gia đình về phương diện vật chất, nhưng chưa cố gắng đủ để lo cho gia đình về phương diện tinh thần và đạo đức.

     

    - Gia đình chúng ta chưa là một nắm men, một hạt muối, một ngọn đèn sáng trong khu xóm.

     

    III. LỜI CHÚA

     

    1. Bài đọc I (Hc 3,2-14):

     

    Đoạn sách Huấn Ca này đặc biệt nhấn mạnh đến bổn phận con cái phải thảo kính cha mẹ.

     

    Nền tảng của việc thảo kính cha mẹ là chính ý muốn của Thiên Chúa: “Thiên Chúa suy tôn người cha trong con cái, quyền lợi người mẹ Ngài củng cố trên đàn con”.

     

    Thảo kính cha mẹ sinh ra rất nhiều ơn ích:

     

    - đền bù tội lỗi, thu được một kho tàng, làm cho cha mẹ vui, sống lâu

     

    - khi cầu xin sẽ được Thiên Chúa nhậm lời

     

    - sau này đến lượt mình có con cái thì sẽ được chúng hiếu thảo

     

    2. Đáp ca (Tv 127):

     

    Tác giả Tv 127 coi việc kính sợ Chúa là nguồn mọi hạnh phúc gia đình:

     

    - những lao công khó nhọc sẽ sinh kết quả

     

    - được vợ hiền con ngoan

     

    - hạnh phúc suốt đời

     

    3. Phúc Âm (Mt 2,13-15.19-23):

     

    Trong bức tranh vẽ cảnh gia đình Nadarét, có hai nét đáng lưu ý hơn cả:

     

    a/ Vai trò nổi bật của người gia trưởng: vai người mẹ Maria và người con Giêsu đều mờ nhạt để làm nổi bật hẳn lên vai người gia trưởng Giuse. Người gia trưởng này tuy âm thầm nhưng rất tận tuỵ lo lắng chăm sóc mọi người trong gia đình. à Một gia đình hợp nhất quanh người gia trưởng.

     

    b/ Nhưng bên trên vai trò người gia trưởng, còn một vai khác quan trọng hơn, đó là Thiên Chúa. Chính Thiên Chúa dẫn dắt cuộc sống gia đình Nadarét qua đại diện của Ngài là gia trưởng Giuse. à Thiên Chúa là gia trưởng tối cao của gia đình.

     

    4. Bài đọc II (Cl 3,12-21):

     

    Thánh Phaolô liệt kê những đức tính phải có trong cuộc sống gia đình: từ bi, nhân hậu, khiêm cung, ôn hòa, nhẫn nại, chịu đựng lẫn nhau và tha thứ cho nhau.

     

    Trong các đức tính ấy, Thánh Phaolô đặc biệt lưu ý đến việc tha thứ cho nhau. Ngài kêu gọi các phần tử trong gia đình hãy tha thứ cho nhau theo gương và theo mức độ của chính Chúa Giêsu: “Như Chúa đã tha thứ cho anh em, anh em cũng hãy tha thứ cho nhau”.

     

    Và để có thể thực hiện các đức tính ấy, phải có một nhân đức làm nền, đó là đức yêu thương.

     

     

     

    3. Suy niệm (Lm. Giuse Đinh Lập Liễm)

     

     

     

     

     

    4. Suy niệm (Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.)

     

    Câu chuyện

     

    Một cha sở già kia có nhiều kinh nghiệm thường khuyên các đôi tân hôn như sau: “Khi các con thấy trong nhà sắp xảy ra cãi vã, các con hãy nói với nhau: “Để sáng mai rồi hãy gây gổ”.Sáng hôm sau các con sẽ thấy rằng việc hôm qua thật là nhỏ nhoi không đáng gây gổ chút nào. Khi các con sắp có chuyện cãi vã, chúng con hãy ngậm hoài một ngụm nước lạnh cho đến khi ngụm nước nóng lên. Rồi cứ tiếp tục ngậm ngụm nước khác. Làm như thế các con sẽ bớt được những xô xát đổ vỡ trong gia đình (Trích “Phúc”).

     

    Suy niệm

     

    Gia đình Thánh gia Nadarét nên gương mẫu mực cho mọi gia đình trên thế gian, cho mọi nền văn hóa như Đức Giáo hoàng Bênêđictô XVI đã khẳng định: “Gia đình Thánh gia Nadarét thật sự là “nguyên mẫu” cho tất cả các gia đình Kitô hữu được hiệp nhất trong Bí tích Hôn nhân. Gia đình này được nuôi dưỡng bằng Lời Chúa và Hy lễ Tạ ơn, được mọi người thực thi ơn gọi đặc biệt và sứ vụ trở nên một tế bào sống động không chỉ cho xã hội nhưng còn của Giáo hội, đó là dấu chỉ và là phương tiện hợp nhất cho toàn nhân loại” (Bài giảng Lễ Thánh gia năm 2006).

     

    Gia đình Giuse, Maria và Hài nhi Giêsu đối diện mọi gian nan trong cơn khốn khó sự truy bức của Hêrôđê bạo chúa. Vượt mọi sóng gió, Thánh gia trọn vẹn trở về Nadarét.Trước những hiểm nguy đe doạ tính mạng Hài nhi Giêsu, thánh Giuse và Đức Maria đã lập tức đưa Con lên đường rời khỏi quê hương yêu dấu, đến tị nạn nơi vùng đất Ai Cập, nơi đôi vợ chồng trẻ này gian nan vất vả cùng bao nỗi lo lắng đầy nơi tâm hồn, nhưng Giuse và Maria luôn đi trong thánh ý Thiên Chúa như thuở ban đầu Giuse đã tuân hành khi đón Maria về nhà mình (x. Mt 1,18-25). Còn Đức Maria vẫn giữ vững niềm tin với trọn xác hồn, suy niệm mọi biến cố đã xảy ra như một lòng xác tín vào Thiên Chúa như ngài đã đáp với sứ thần Gabriel: Xin vâng (x. Lc 1,26-38).

     

    Tin Mừng hôm nay, đưa chúng ta cảm nghiệm sự thật trọng tâm của gia đình chính là “Hài nhi”- trung tâm cho mọi quyết định, mọi lựa chọn, mọi hành vi của gia đình. Vì Hài nhi Giêsu, Giuse và Maria cất bước lánh nạn sang Ai Cập. Hình ảnh đó mời gọi mỗi thành viên gia đình từ bỏ mọi quyền lợi bản thân để bao bọc con trẻ.Chính “Hài Nhi” khi được đón nhận với tình yêu thương quảng đại đã làm triển nở cách hài hòa và bền vững mái ấm gia đình. Sự từ bỏ lớn nhất đó, là hòa mình vào tình yêu cho nhau. Vợ hòa chồng thuận thương yêu nhau làm cho gia đình hạnh phúc, môi trường gieo giống tình thương cho con cái và gặt hái trên nhân cách của chúng:Vợ chồng là nghĩa tào khang

     

    Chồng hòa vợ thuận nhà thường yên vui

     

    Sinh con mới ra thân người

     

    Làm ăn thịnh vượng đời đời ấm no.

     

    Lời dạy của thánh Phaolô: “Người làm chồng hãy yêu thương chứ đừng cay nghiệt với vợ” (Cl 3,19). Ngài khuyên các thành viên trong gia đình: “Anh em hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hòa và nhẫn nại... chịu đựng và tha thứ... và trên hết mọi sự, anh em phải có lòng bác ái: đó là mối dây liên kết tuyệt hảo” (Cl 3,12-14).

     

    Ngày hôm nay, hơn lúc nào hết, gia đình đang bị đe dọa từ nhiều phía: những trào lưu xã hội đề cao sự tuyệt đối cá nhân đe dọa hạnh phúc gia đình, những khó khăn xuất phát từ nội tại khác biệt của mỗi thành viên làm cho gia đình thiếu hiệp nhất. Tất cả như đang họa lên hình ảnh gia đình Thánh Gia đang cơn bách hại giữa đời sống thường ngày.

     

    Sự bền vững không chỉ nhờ sự nỗ lực của con người mà còn trong sự thánh hóa của Thiên Chúa, như Maria và Giuse đã luôn bước đi trong Thiên ý. Một Thiên ý diễn tả sự kết hiệp giữa con người và Thiên Chúa, trong chính Thiên Chúa giữa các thành viên trong gia đình với nhau như lời mời gọi của Chúa Giêsu sống lưu lại trong tình yêu của Ngài và cùng chia sẻ với gia đình: “Như Cha đã yêu Thầy, Thầy cũng yêu anh em; hãy ở lại trong tình yêu của Thầy” (Ga 15,9).Bí quyết để một gia đình tràn ngập hạnh phúc là như Thầy trao cho nhau tình yêu “Không có tình yêu nào cao cả hơn tình yêu của người đã hy sinh mạng sống mình vì bạn hữu” (Ga 15,13).

     

    Ý lực sống

     

    “Tình yêu giữa cha và mẹ là nguồn gốc lớn lao cho cuộc sống an toàn của con cái và cũng dạy con cái về vẻ đẹp của tình yêu chung thuỷ và bền vững” (ĐGH Bênêđictô XVI).
    Loichuahomnay
     
     
     

Subcategories