3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - 5 PHUT LỜI CHÚA

  •  
    Chi Tran -LEYEN
     
     


     
    5 PHỨT LỜI CHÚA

    25/10/22 THỨ BA TUẦN 30 TN


    TIN MỪNG Lc 13,18-21

     
    BÀI HỌC TỪ HẠT CẢI
     
    “Nước Thiên Chúa giống như chuyện một hạt cải người nọ lấy gieo trong vườn minh.” (Lc 13,19)

    Suy niệm: Có lẽ chẳng ai hy vọng một hạt cải được gieo xuống khu vườn có thể đem lại sự thay đổi gì to tát. Hạt cải quá nhỏ bé trong khi khu vườn lại rộng lớn.

       Thế mà, từ hạt cải nhỏ bé, tưởng chừng chẳng có gì để hy vọng đó, một cây lớn đã mọc lên và trở thành nơi trú ngụ cho chim trời.

     

    Mời Bạn CHIA SẺ: Nhiều người thường nghĩ muốn tạo nên sự thay đổi tích cực, sâu rộng nơi đời sống con người thì người ta phải làm những việc to tát, tầm cỡ, như thi sĩ Nguyễn Công Trứ đã viết: 

       Đã mang tiếng ở trong trời đất, phải có danh gì với núi sông. Lối suy nghĩ ấy lắm lúc, khiến ta không mấy hy vọng, ít chú tâm đến những điều nhỏ bé, tầm thường.

       Tuy nhiên, qua dụ ngôn hạt cải, Chúa Giê-su mời ta hãy bắt đầu bằng những việc nhỏ bé, hãy cứ gieo những hạt giống bác ái bình thường nơi chúng ta hiện diện, bởi từ những hạt giống bác ái đơn sơ ấy,

       Thiên Chúa sẽ làm cho Nước Trời lớn lên trong lòng con người. Thiên Chúa cần sự cộng tác tích cực của bạn, để cho thấy những giá trị Nước Trời đang hiện diện trong môi trường bạn sống.

     

    Sống Lời Chúa: Mỗi ngày bạn hãy gieo ít nhất một lời nói yêu thương khích lệ, một sự giúp đỡ, hy sinh nào đó trong gia đình, khu xóm và xứ đạo của mình.

     

    Cầu nguyệnLạy Chúa, xin giúp chúng con hiểu được bài học của hạt cải, để chúng con cố gắng mỗi ngày kiên nhẫn gieo hạt giống bác ái nhỏ bé âm thầm trong việc bổn phận, trong lời ăn tiếng nói,

       CON QUYẾT TRÂM đối xử với tha nhân với niềm hy vọng, chính Chúa sẽ làm cho những nỗ lực của chúng con sinh hoa kết trái, làm cho Nước Chúa được hiển trị. Amen.

     gplongxuyen.
     

SỐNG VÀ CIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ HAI

  •  LM MINH ANH
     




    THỨ HAI CN30TN-C

    TIN MỪNG LUCA 13, 10-17

    NỖI SỢ PHẢI RA KHỎI VÙNG AN TOÀN

    “Viên trưởng hội đường tức giận, vì Chúa Giêsu chữa bệnh trong ngày Sabbat!”. (CÂU 14)

    Paul Powell nói, “Thiên Chúa quan tâm đến các nhân đức của con cái Ngài hơn là sự thoải mái của họ. Điều Ngài nhắm không phải là nuông chiều thể chất, nhưng là hoàn thiện họ về mặt tinh thần. Vì thế, đôi khi, Ngài ném chúng ta vào một hoàn cảnh nghiệt ngã tưởng như tuyệt vọng, để chúng ta cậy trông hơn; Ngài buộc mỗi người vượt qua ‘nỗi sợ phải ra khỏi vùng an toàn!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Ngài buộc mỗi người vượt qua ‘nỗi sợ phải ra khỏi vùng an toàn!”. Đó cũng là những gì Chúa Giêsu đề nghị viên trưởng hội đường và cả chúng ta hôm nay. Ngài đã chữa cho một phụ nữ còng lưng những mười tám năm ‘có thể đứng thẳng’ khiến mọi người hân hoan; “nhưng viên trưởng hội đường thì tức giận, vì Ngài chữa bệnh trong ngày Sabbat!”. Tại sao? Phải chăng nơi ông, có một nỗi sợ nào đó, nỗi sợ sự thật, ‘nỗi sợ phải ra khỏi vùng an toàn?’. Đúng thế! Với ông, việc giữ luật khiến ông cảm thấy an toàn; ông quan tâm luật hơn là ý nghĩa của luật.

    “Lạy Chúa, xin cứ giữ con lại trong sự tầm thường của con!”. Giả như có một lời cầu nguyện như thế, thì chủ nhân của nó thực sự không có gì để khó chịu hay phản đối. Đàng này, phản ứng của viên trưởng hội đường, cách nào đó, cho thấy dường như lời cầu nguyện trên là của chính ông. Ông những muốn ở lại trong sự tầm thường của mình; bởi lẽ, nơi ông, có một nỗi sợ sự thật. Ông không muốn tin Chúa Giêsu; những gì Ngài nói, những việc Ngài làm xem ra đang đe doạ ông. Bởi lẽ, từ Ngài, những gì ông nghe, ông thấy… chỉ có thể xuất phát từ một Đấng Messia; và nếu quả Ngài là Đấng Messia, thì nhất định ông phải thay đổi cách nhìn, thay đổi cách sống. Không! Ông không muốn như thế!

    Và điều đó có thể cũng đang xảy ra nơi mỗi người chúng ta. Bạn và tôi không muốn chấp nhận một điều gì đó Chúa Giêsu dạy qua Giáo Hội của Ngài; vì lẽ, nghe theo giáo huấn đó có nghĩa là phải thay đổi cách sống và chúng ta không muốn điều đó. Chúng ta muốn ở lại trong sự tầm thường của mình; đang khi Chúa Giêsu lại luôn cung cấp cho những ai theo Ngài một điều gì đó khác biệt. Bạn và tôi chỉ muốn ở lại trong đường lối mình; chúng ta được bao quanh với những chân trời hạn chế và dĩ nhiên, sợ phải mở rộng chúng, ‘nỗi sợ phải ra khỏi vùng an toàn!’.

    Vậy mà Phaolô cho biết, chính cái vùng an toàn giả tạo mà chúng ta muốn yên thân trong đó lại là quá khứ vốn được gọi là bóng tối. Thiên Chúa muốn đưa chúng ta ra khỏi vùng tối hạn hẹp này; Ngài muốn chúng ta bước ra. Thánh Vịnh đáp ca hôm nay lấy lại lời của Phaolô, “Chúng ta hãy bắt chước Thiên Chúa, như con cái được Người yêu thương”. Trong thư Êphêsô hôm nay, Phaolô viết, “Xưa anh em là bóng tối, nhưng bây giờ, trong Chúa, anh em lại là ánh sáng. Vậy anh em hãy ăn ở như con cái ánh sáng!”.

    Anh Chị em,

    “Đôi giày cũ thì luôn luôn dễ chịu hơn đôi giày mới!”. Vậy mà, Chúa Giêsu muốn chúng ta bước đi với ‘đôi giày mới’ mỗi ngày. Bản thân Ngài cũng đã ra khỏi vùng an toàn của mình; Ngài đã can đảm bước ra khỏi ngôi vị Thiên Chúa “vinh quang ngàn vinh quang, cao sang ngàn cao sang” để không ngừng bước từng ngày trên sự bất ổn của kiếp người; và Ngài đã bước xuống tận chỗ rốt hết đến nỗi chết cái chết của một ‘tội phạm tội đồ’ nhất. Vậy mà, chính nhờ cái chết đó, cả nhân loại ‘có thể đứng thẳng lên’; cũng như ngày Sabbat hôm ấy, dù biết kẻ thù đang rình rập, Ngài vẫn ra khỏi vùng an toàn để nâng một phụ nữ mười tám năm còng lưng ‘có thể đứng thẳng lên’. Hôm nay, Ngài cũng sẵn sàng trợ giúp để mỗi người ‘có thể đứng thẳng lên’. Nhưng trước hết, Ngài muốn bạn và tôi vượt qua ‘nỗi sợ phải ra khỏi vùng an toàn’ của mình; một tính hư nết xấu, một lối sống mà Ngài gọi là “giả hình” như Ngài đã gọi trưởng hội đường.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, có lẽ, về mặt tâm linh, con đã già đi, xin trẻ hoá con. Cho con cứng cáp mà ra khỏi những chân trời hạn hẹp, nhất là giúp con vượt qua ‘nỗi sợ phải ra khỏi vùng an toàn!’”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - 5 PHUT LỜI CHÚA - CN30TN-C

  •  
    Chi Tran-LEYEN

     
    5 PHÚT LỜI CHÚA

    23/10/22 CHÚA NHẬT TUẦN 30 TN – C
    Chúa Nhật Truyền Giáo


    TIN MỪNG Lc 18, 9-14

     
    NHƯ THẾ LÀ CẦU NGUYỆN
     
    Chúa Giê-su kể dụ ngôn sau đây: “Có hai người lên đền thờ cầu nguyện. Một người thuộc nhóm Pha-ri-sêu, còn người kia làm nghề thu thuế…Người này thì được nên công chính, còn người kia thì không.” (Lc 18,9-10.14)
     

    Suy niệm/SỐNG: Lên đền thờ để cầu nguyện, đó quả là một việc tốt, không có gì phải phàn nàn. Thế nhưng vấn đề là ở cách cầu nguyện của họ. Người thứ nhất, thuộc nhóm Pha-ri-sêu: Các việc ông ta làm thật là tuyệt. Ông làm quá cả những điều luật buộc. Nội dung lời cầu có vẻ giống như một bản báo cáo thành tích; nhưng thiết tưởng, như thế chẳng có gì là sai.

       Ông chỉ thiếu một tấm lòng. Thiếu tấm lòng với Thiên Chúa: xem ra Ngài mắc nợ ông vì những điều ông “làm cho” Chúa. Và cũng thiếu cả tấm lòng với đồng loại: ông tự xếp hạng mình trổi vượt chứ “không như tên thu thuế kia”. 

       Còn người thứ hai, một người làm nghề thu thuế: ông không có gì để báo cáo ngoại trừ tội lỗi, nghĩa là ông là người mắc nợ: mắc nợ tha nhân – dĩ nhiên, vì ông làm nghề thu thuế cơ mà – và mắc nợ cả Thiên Chúa: thì chính ông cầu nguyện đó: 

       “Xin thương xót con vì con là kẻ có tội”. Chúa Giê-su không hề định nghĩa cầu nguyện là gì, nhưng qua cách đánh giá của Chúa chúng ta hiểu rằng “như thế mới là cầu nguyện”.

    Mời Bạn CHIA SẺ: Bạn có cảm thấy mình có nhu cầu phải cầu nguyện, nghĩa là cảm thấy mình cần xin Chúa thương xót mình, cần nối lại mối dây thân tình với Chúa?

    - Mời bạn chia sẻ một kinh nghiệm cho thấy việc cầu nguyện giúp bạn gặp gỡ Chúa và tha nhân.

    Sống Lời Chúa: Bạn hãy dành ít phút trước Thánh Thể, để cầu nguyện với những tâm tình như người thu thuế kia.

     

    Cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin thương xót con, vì con là kẻ tội lỗi.”

    gplongxuyen.
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - 5 PHÚT LỜI CHÚA - THỨ HAI

  •  
    Chi Tran - LEYEN

     
     
     
     
     


    5 PHÚT LỜI CHÚA

    24/10/22 THỨ HAI TUẦN 30 TN
    Th. An-tôn Ma-ri-a Cla-rét, giám mục

     

    TIN MỪNG Lc 13,10-17

     
    CHÚA CẦN LÒNG NHÂN
     
    Ông trưởng hội đường tức tối vì Đức Giê-su chữa bệnh vào ngày Sa-bát… Ông lên tiếng nói: “Đã có sáu ngày để làm việc, đừng có đến vào ngày Sa-bát.” (Lc 13,14)

    Suy niệm/SỐNG: Hai thái độ trái ngược nhau trước nỗi khổ của người bên cạnh. Đức Giê-su, hiện thân của tình thương, cảm nhận được nỗi đau của người phụ nữ bị còng lưng 18 năm, đã vượt qua giới hạn của lề luật để giải thoát cho chị.

      1/  Trong khi ấy ông trưởng hội đường lại vụ hình thức, vô cảm trước nỗi thống khổ của người lân cận. Ông tìm lý do biện hộ cho thái độ thiếu cảm thông của mình nơi luật Mô-sê: “đừng có đến vào ngày Sa-bát.” 

       2/ Thực ra khi ban bố luật giữ ngày Sa-bát, Thiên Chúa muốn thể hiện sự yêu thương dành cho dân Người, nhưng dần dà luật được giải thích quá tỉ mỉ, trở thành gánh nặng. Thậm chí trở thành thứ bình phong che giấu sự giả hình, thái độ vô cảm trước nỗi khổ của đồng loại.

       3/ Đức Giê-su nhập thể đã lấy lại ý nghĩa đích thực của luật Thiên Chúa ban: “Ta muốn lòng nhân chứ không cần lễ tế. Con người làm chủ ngày Sa-bát” (Mt 12,7-8).

     

    Mời Bạn CHIA SẺ: Ngày Chúa Nhật là ngày chúng mình tạ ơn Chúa vì đã giải thoát bạn và tôi khỏi cái chết đời đời.

       1/ Vậy bạn thánh hóa ngày của Chúa thế nào: Thấy mình bị trói buộc bởi luật đi dự lễ hay thấy hạnh phúc vì được Chúa cứu, gặp Chúa để tạ ơn Ngài mỗi Chúa Nhật?

       2/ Nếu thấy mình may mắn vì được biết và tin Chúa, bạn hãy đem tâm tình tri ân ấy đến chia sẻ cho những người còn nguội lạnh, thờ ơ với Thánh lễ.

     

    Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin đặt tay lên chúng con để chúng con được ‘đứng thẳng.’ Xin cũng biến đổi chúng con trở thành chỗ dựa cho những anh chị em bị ‘còng lưng’ vì tội lỗi nữa. Amen.

    gplongxuyen. 

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - CN30TN-C

  •  LM MINH ANH
     
     
    CN3OTN-C

    SO SÁNH VỚI ĐẤNG KHÔNG THỂ SO

    TIN MỪNG LUCA 18, 9-14

    “Lạy Chúa, tôi cảm tạ Chúa vì tôi không như các người khác; hay là như tên thu thuế kia!”; “Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội!”. (CÂU 11 VÀ 13)

    Một nhà giáo dục nói, “Trong tiếng Anh có 5 chữ “C” khiến bạn dễ va vấp: “Criticizing, chỉ trích”; “Comparing, so sánh”; “Complaining, càu nhàu”; “Competing, cạnh tranh”; “Correcting, chỉnh sửa”. Hãy thay chúng với “Complimenting, khen ngợi!”. Và nếu phải so sánh, thì hãy so với một chữ “C” khác, “Christ, Chúa Kitô”; nói cách khác, bạn hãy ‘so sánh với Đấng không thể so!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Thật thú vị, chúng ta gặp lại đề nghị của nhà giáo dục qua Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay. Người biệt phái trong Tin Mừng là một mẫu người cụ thể thích so sánh. Không thể tin được, chỉ vỏn vẹn vài phút trước mặt Chúa, nhưng anh đã phạm một loạt sai lầm khi đem mình so với người khác, với người thu thuế; lẽ ra, anh phải ‘so sánh với Đấng không thể so’, Chúa Kitô!

    Trước hết, người biệt phái đã chu toàn mọi sự với một quan niệm sai lầm rằng, anh ta có thể tậu được thiên đàng; một sai lầm khác là anh nghĩ rằng, anh có thể ghi điểm cho những gì anh đã làm. Mặc dù anh đã mở đầu lời cầu bằng cách tỏ vẻ nhìn nhận Thiên Chúa, nhưng khi kết thúc, anh lại hành động như thể anh là người thực sự đáng được khen lao; và thật trớ trêu, anh xem Thiên Chúa như ‘con nợ’ của anh. Và một sai lầm khác là anh đem mình so sánh với những người khác; cụ thể với người thu thuế đang đứng xa xa tận cuối đền thờ. Lẽ ra anh phải đặt mình ‘so sánh với Đấng không thể so’, chính Thiên Chúa là Chúa của anh!

    Chưa hết, anh cầu nguyện như thể là ‘anh em sinh đôi’ với Đức Mẹ, “Đấng Đầy Ân Sủng”, bởi anh đánh giá thấp cái xấu tồn tại trong cuộc sống mình; và dường như anh không biết về bất kỳ tội lỗi nào mà anh đã phạm - vì ít nhất, anh không đề cập đến bất cứ tội lỗi nào với Chúa trong khổ độc thoại của mình. Chúa Giêsu từng cho biết, một người bình thường có thể phạm tội bảy lần một ngày, vì vậy anh phải có một điều gì đó để đặt trước mặt Chúa và cầu xin sự tha thứ của Ngài. Lương tâm anh tựa hồ một cái sàng sưa, một cái sàng ‘khá dễ dãi’ nên hầu hết tội lỗi của anh đều lọt qua nó mà không cần phải nhặt chúng lên. Thật không may, dường như anh không nhận thức được bất cứ điều gì; và điều đó không có nghĩa là Thiên Chúa không biết nó là gì. Nếu anh cầu xin tha thứ, Chúa sẽ ban cho, nhưng vì anh hành động như thể anh vô tội, nên tội của anh vẫn còn.

    Thái độ của người thu thuế lại hoàn toàn khác. Có lẽ, ông đã đem mình ‘so sánh với Đấng không thể so’, nên thay vì tập trung vào điều tốt ít ỏi của mình, ông chú ý vào tội lỗi của chính ông. Ông xin Chúa tha thứ nó, xin Ngài bỏ qua nó; và đây là thái độ đúng đắn chúng ta cần có trước mặt Chúa. Bài đọc Huấn Ca hôm nay nói, “Lời cầu nguyện của người khiêm nhường vọng lên tới các tầng mây”. Trong bài đọc hai, Phaolô cũng tỏ ra thật khiêm tốn; biết giờ ra đi của mình đã gần kề, Phaolô chỉ cậy trông vào Chúa; ngài tâm sự với Timôthê, “Chúa đã phù hộ cha và ban sức mạnh cho cha”. Thánh Vịnh đáp ca cũng có chung một tâm tình, “Kìa người đau khổ cầu cứu và Chúa đã nghe!”.

    Anh Chị em,

    “Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội!”. Bạn và tôi hãy biến lời này thành lời cầu nguyện của mình. Hãy thừa nhận tội lỗi; thừa nhận nhu cầu của chúng ta đối với lòng thương xót của Thiên Chúa và để lòng thương xót đó nâng chúng ta lên trong sự công bình của Chúa. Hãy nhớ, những người vẽ ra một hình ảnh sai lệch về bản thân có thể tự đánh lừa mình và thậm chí, có thể đánh lừa người khác; nhưng họ sẽ không bao giờ lừa được Thiên Chúa và không bao giờ bình yên thực sự trong tâm hồn. Mỗi người chúng ta phải nhận ra sự thật khiêm tốn về tội lỗi và sự yếu đuối của mình, và trong nhận thức đó, cầu xin một phương thuốc duy nhất - lòng thương xót Chúa; và nếu phải so sánh thì hãy đem chính mình so với Chúa Giêsu. Hãy cứ thường xuyên ‘so sánh với Đấng không thể so’, bạn và tôi sẽ nên thánh!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, xin giúp con ý thức thực sự tội lỗi của con. Nếu có điều gì con không biết, giúp con xem nó là gì; và nếu muốn so sánh, xin dạy con ‘so sánh với Đấng không thể so!’”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

Subcategories