2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

CẢM NGHIỆM SỐNG LC -THỨ SÁU CN17TN-C

Thứ Sáu CN17TN-C
 
 
Phụng Vụ Lời Chúa

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 26, 1-9

"Toàn thể dân chúng tập họp trước Thiên Chúa".

Trích sách Tiên tri Giêrêmia.

Khi Gioakim, con của Giosia vua nước Giuđa mới lên cai trị, thì Chúa phán rằng: "Ðây Chúa phán: Ngươi hãy đứng giữa tiền đàng đền thờ Chúa, và bảo mọi thành phố nước Giuđa đến thờ lạy trong đền thờ Chúa, hãy nói cho họ biết tất cả những lời Ta truyền cho ngươi nói với họ: ngươi chớ bớt một lời; may ra ai nấy nghe mà trở lại, và bỏ đàng tội lỗi của mình, mong Ta hối tiếc tai hoạ Ta định giáng xuống họ, vì sự gian ác họ ưa thích. Và ngươi hãy bảo họ rằng: Ðây Chúa phán: Nếu các ngươi không nghe Ta để bước đi trong lề luật Ta đã ban cho các ngươi, để nghe lời các tiên tri tôi tớ Ta mà ban đêm Ta chỗi dậy và điều động sai đến các ngươi, và các ngươi không nghe, thì Ta sẽ để đền thờ này như Silô, sẽ khiến thành này bị hết thảy các dân trên địa cầu nguyền rủa".

Các tư tế, các tiên tri, toàn dân đều nghe Giêrêmia nói những lời ấy trong đền thờ Chúa. Khi Giêrêmia nói hết những lời Chúa truyền cho ông nói với toàn dân, thì các tư tế, các tiên tri, và toàn dân bắt ông và nói rằng: "Ngươi phải chết! Tại sao ngươi nhân danh Thiên Chúa mà nói tiên tri rằng: 'Ðền thờ này sẽ như Silô, thành này sẽ hoang vu không ai cư ngụ'?" Và toàn dân tập họp phản đối Giêrêmia trong đền thờ Chúa.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 68, 5. 8-10. 14

Ðáp: Lạy Chúa, xin nhậm lời con theo lượng cả đức từ bi (c. 14c).

Xướng: 1) Những kẻ thù ghét con vô cớ, chúng nhiều hơn số tóc trên đầu con. Chúng thực là mạnh thế hơn con, những con người phản hại con trái lẽ: điều mà con không lấy, con cũng phải đền ư? - Ðáp.

2) Sở dĩ vì Chúa mà con chịu nhục, và thẹn thò làm nhơ nhuốc mặt con. Con bị những người anh em coi như khách lạ, bị những người cùng con một mẹ xem như kẻ ngoại lai. Sự nhiệt tâm lo việc nhà Chúa khiến con mòn mỏi; điều tủi nhục người ta nhục mạ Chúa đổ trên mình con. - Ðáp.

3) Nhưng lạy Chúa, con dâng lời nguyện cầu lên Chúa con. Ôi Thiên Chúa, đây là lúc biểu lộ tình thương. Xin nhậm lời con theo lượng cả đức từ bi, theo ơn phù trợ trung thành của Chúa. - Ðáp.

 

Alleluia: Tv 24, 4c và 5a

Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin dạy bảo con về lối bước của Chúa và xin hướng dẫn con trong chân lý của Ngài. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Mt 13, 54-58

"Nào ông chẳng phải là con bác thợ mộc ư? Vậy bởi đâu ông được những sự ấy?"

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê quán Người, và giảng dạy người ta trong hội đường, khiến người ta ngạc nhiên và nói rằng: "Bởi đâu ông này được sự khôn ngoan và quyền làm phép lạ như vậy? Nào ông chẳng phải là con bác thợ mộc sao? Nào mẹ ông chẳng phải là bà Maria, và Giacôbê, Giuse, Simon, Giuđa chẳng phải là anh em ông sao? Và chị em ông, nào chẳng phải những người ở nơi chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông được những sự ấy?" Và họ vấp phạm đến Người.

Nhưng Chúa Giêsu phán cùng họ rằng: "Không tiên tri nào mà không được vinh dự, trừ nơi quê quán và nhà mình". Người không làm nhiều phép lạ ở đó, vì họ chẳng có lòng tin.

Ðó là lời Chúa.



Suy Niệm- Cảm Nghiệm SỐNG LỜI CHÚA
 
Bài Phúc Âm hôm nay, Thứ Sáu Tuần XVII Thường Niên, được Thánh ký Mathêu thuật lại về sự kiện: "Chúa Giêsu trở về quê quán Người, và giảng dạy người ta trong hội đường, khiến người ta ngạc nhiên"
 
Thế nhưng, cái ngạc nhiên của họ mang tích cách tiêu cực (ngờ vực) hơn là tính cách tích cực (nhận biết), bởi thế, họ đã tỏ ra hết sức thắc mắc với đầy những nghi vấn như sau
 
"'Bởi đâu ông này được sự khôn ngoan và quyền làm phép lạ như vậy? Nào ông chẳng phải là con bác thợ mộc sao? Nào mẹ ông chẳng phải là bà Maria, và Giacôbê, Giuse, Simon, Giuđa chẳng phải là anh em ông sao? Và chị em ông, nào chẳng phải những người ở nơi chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông được những sự ấy?' Và họ vấp phạm đến Người".
 
Thái độ tiêu cực gần như tẩy chay Chúa Giêsu của dân làng Người cũng là chuyện dễ hiểu theo tâm lý tự nhiên, vì họ đã từng biết Người từ hồi còn nhỏ, một con người ra sao trong làng, có cha mẹ và thân thuộc như thế nào. Bởi thế, "Chúa Giêsu phán cùng họ rằng: 'Không tiên tri nào mà không được vinh dự, trừ nơi quê quán và nhà mình'".
 
Nếu căn cứ vào 1 trong 4 loại môi trường ở dụ ngôn "người gieo giống ra đi gieo giống" nơi Bài Phúc Âm Thứ Tư tuần trước (xem Mathêu 13:18-23), thì dân làng của Người không thuộc loại "hạt rơi trên vệ đường", vì họ cũng hào hứng nghe Người chứ không đến nỗi hững hờ chẳng để ý hay thiết tha gì; họ cũng không phải là "hạt rơi trên đá sỏi" vì họ đâu có chấp nhận Người nên không đâm rễ tí nào hết, mà là "hạt rơi vào bụi gai" đã bị chết nghẹt gây ra bởi các lo âu ngờ vực của họ. Do đó bài Phúc Âm mới kết luận: "Người không làm nhiều phép lạ ở đó, vì họ chẳng có lòng tin".
 
Thật ra, theo chiều hướng của Phúc Âm Thánh Gioan thì "là ánh sáng thế gian" (8:12) mà đã là ánh sáng thì không thể không soi chiếu mà còn là ánh sáng, Chúa Kitô cần phải tự động tỏ mình ra để nhờ đó người ta mới có thể nhận biết người và tin tưởng Người, hơn là cứ phải có đức tin mới làm phép lạ, mới tỏ mình ra sau. 
 
Tuy nhiên, trong trường hợp dân làng của Người trong bài Phúc Âm hôm nay đã được Người tỏ mình ra cho họ rồi, đến nỗi đã khiến họ phải bàng hoàng ngỡ ngàng: "Bởi đâu ông này được sự khôn ngoan và quyền làm phép lạ như vậy?", thế mà họ vẫn không tin. Chính thành kiến tự nhiên về Người đã là một trở ngại khổng lồ chắn lối đức tin của dân làng Người.
 
Thực tế sống đạo cũng cho thấy, chính thành kiến về nhau đã ngăn cản nhau trong việc chấp nhận nhau, chấp nhận những cái hay cái tốt của nhau, đúng hơn chấp nhận các đặc sủng Thần Linh nơi nhau, trái lại, đã không ưa ai, thì tất cả những gì con người đó làm dù có tốt đến đâu, có hay đến mấy, cũng không đáng lưu ý tới, thậm chí nghe thấy ai khen họ thì tìm cách hạ bệ họ... 
 
Có một người chị em chẳng có kiến thức về đạo là bao, chỉ mải miết say mê đọc Sứ Điệp Từ Trời, theo chiều hướng bảo thủ cực đoan, đã công khai lên tiếng chống Đức Thánh Cha Phanxicô đến độ dám nói với nhóm của chị ta trên email (mà người viết này đọc thấy) rằng cho dù vị giáo hoàng này có làm phép lạ chăng nữa cũng là giáo hoàng giả, có được người ta khâm phục đến đâu chăng nữa cũng là giả hình v.v. 
 
Tuy nhiên, Lòng Thương Xót Chúa vẫn không bỏ rơi bất cứ một ai, kể cả những tâm hồn như người chị em cực đoan này, hay những ai quá nặng thành kiến đến độ không còn nhận ra chân lý, hay bất chấp chân lý, chủ trương chỉ có một chân lý duy nhất và trên hết đó là những gì họ nghĩ tưởng hay suy diễn, dù chủ quan đến đâu, và chân lý chủ quan theo óc suy tưởng của họ bao giờ cũng tuyệt đối đúng, không bao giờ sai lầm... 
 
Dân làng Nazarét đã bị thành kiến bịt mắt họ lại nên họ đã không nhận ra Chân Lý, nhận biết Chúa Kitô, một con người tầm thường đã từng sống giữa họ, với họ và gần họ. Nói theo kiểu trần gian thì cái khổ của Thiên Chúa là ở chỗ nếu Ngài không tỏ hết mình ra nơi Lời nhập thể là Chúa Giêsu Kitô thì con người ta tiếp tục tôn thờ ngẫu tượng hay tà thần, chứ không phải là chính Ngài, nhưng nếu Ngài thật sự tỏ mình ra nơi Người Con giáng thế của Ngài thì loài người lại không chấp nhận Ngài nơi Con của Ngài, không chấp nhận Con Ngài là Thiên Sai, là Thiên Chúa
 
Vậy thì Thiên Chúa phải làm sao đây... để có thể làm cho loài người nhận biết Người để được cứu độ, để được hiệp thông thần linh với Ngài...? Chính cái nan giải này mới chứng tỏ Thiên Chúa là Đấng vô cùng khôn ngoan và toàn năng trong dự án thần linh của Ngài cũng như trong công cuộc mạc khải thần linh của Ngài trong lịch sử loài người, cho đến khi mọi sự được nên trọn như ý Ngài muốn.

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

 

TN-XVIIL-6.mp3

----------------- 

CẢM NGHIỆM SỐNG -A REFLECTION- 29-7-2019

  •  
    Mo Nguyen
     

    Monday 29 July 2019

    hinh.jpg

     

              PRAYER - ABRAHAM AND GOD

     

    A REFLECTION (Luke 11:1-13)

    YOU ANSWERED ME. From Abraham’s example and Jesus’ teaching, we learn much about prayer in today’s readings. Truly persevering prayer implies more than mere persistence on our part; it should combine peaceful expectation with humble acceptance of God’s will. If we are to o busy to pray, we are busier than God wants us to be.

    Jesus Teaches How to Pray Luke 11 Sunday School Lesson Resource:

    https://www.youtube.com/watch?v=3B0d1_GRH7s

     

    Teach Us How to Pray - Lyrics - Wade McNutt:

    https://www.youtube.com/watch?v=VDsenaZ8U-Q

     

      What Happens When We Don't Pray?

     
    song.jpg
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC- THƯ BẢY 27-7-2019

Bài Ðọc I: St 18, 20-32

"Lạy Chúa, nếu con nói, xin Chúa đừng nổi giận".

Trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Chúa phán: "Tiếng kêu la của dân Sôđôma và Gômôra đã gia tăng, và tội lỗi chúng quá nặng nề! Ta sẽ xuống coi việc chúng làm có như tiếng kêu thấu đến tai Ta hay không, để Ta sẽ biết rõ".

Các vị ấy bỏ nơi đó, đi về hướng thành Sôđôma. Nhưng Abraham vẫn còn đứng trước mặt Chúa. Ông tiến lại gần Người và thưa: "Chớ thì Chúa sắp tiêu diệt người công chính cùng với kẻ tội lỗi sao? Nếu có năm mươi người công chính trong thành, họ cũng chết chung hay sao? Chúa không tha thứ cho cả thành vì năm chục người công chính đang ở trong đó sao? Xin Chúa đừng làm như vậy, đừng sát hại người công chính cùng với kẻ dữ! Xin đừng làm thế! Chúa phán xét thế giới, Chúa không xét đoán như thế đâu". Chúa phán cùng Abraham rằng: "Nếu Ta tìm thấy trong thành Sôđôma năm mươi người công chính, Ta sẽ vì họ mà tha thứ cho cả thành". Abraham thưa lại: "Dù con chỉ là tro bụi, con đã bắt đầu nói, nên con xin thưa cùng Chúa. Nếu trong số năm mươi người công chính đó còn thiếu năm người thì sao? Vì bốn mươi lăm người công chính, Chúa có tàn phá cả thành không?" Chúa phán: "Nếu Ta tìm thấy bốn mươi lăm người công chính, Ta sẽ không phá huỷ cả thành". Abraham lại thưa cùng Chúa rằng: "Nhưng nếu có bốn mươi người thì Chúa sẽ làm gì?" Chúa phán: "Ta sẽ vì bốn mươi người đó mà không trừng phạt cả thành". Abraham thưa: "Lạy Chúa, nếu con lên tiếng, xin Chúa đừng nổi giận. Nếu ở đây tìm được ba mươi người công chính thì sao?" Chúa phán: "Nếu Ta tìm được ba mươi người, Ta sẽ không phạt". Abraham nói: "Vì con đã trót nói thì con sẽ thưa cùng Chúa: Nếu trong thành tìm được hai mươi người công chính thì sao?" Chúa phán: "Vì hai mươi người đó Ta sẽ không tàn sát". Abraham thưa: "Lạy Chúa, xin đừng nổi giận, con chỉ xin thưa lần này nữa thôi: Nếu tìm được mười người công chính ở đó thì sao?" Chúa phán: "Vì mười người đó, Ta sẽ không tàn phá".

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 137, 1-2a. 2bc-3. 6-7ab. 7c-8

Ðáp: Lạy Chúa, khi con kêu cầu, Chúa đã nhậm lời con (c. 3a).

Xướng: 1) Lạy Chúa, con sẽ ca tụng Chúa hết lòng, vì Chúa đã nghe lời miệng con xin: trước mặt các Thiên Thần, con đàn ca mừng Chúa; con sấp mình thờ lạy bên thánh điện Ngài. - Ðáp.

2) Và con sẽ ca tụng uy danh Chúa, vì lòng nhân hậu và trung thành của Chúa. Khi con kêu cầu, Chúa đã nhậm lời con; Chúa đã ban cho tâm hồn con nhiều sức mạnh. - Ðáp.

3) Quả thật Chúa cao cả và thương nhìn kẻ khiêm cung; còn người kiêu ngạo thì Ngài ngó tự đàng xa. Nếu con đi giữa cảnh gian truân, Chúa giữ gìn con sống; Chúa ra tay phản đối quân thù giận dữ. - Ðáp.

4) Tay hữu Chúa khiến con được sống an lành. Chúa sẽ hoàn tất cho con những điều đã khởi sự. Lạy Chúa, lòng nhân hậu Chúa tồn tại muôn đời; xin đừng bỏ rơi công cuộc tay Ngài. - Ðáp.

 

Bài Ðọc II: Cl 2, 12-14

"Người đã khiến anh em chung sống với Người và tha thứ mọi tội lỗi".

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôssê.

Anh em thân mến, nhờ phép rửa tội, anh em đã được mai táng làm một với Ðức Kitô, anh em cũng được sống lại với Người, bởi đã tin vào quyền năng Thiên Chúa, Ðấng đã cho Người từ cõi chết sống lại.

Anh em vốn đã chết vì tội lỗi anh em và bởi không cắt bì tính xác thịt của anh em, nhưng Thiên Chúa đã cho anh em được chung sống với Người, Người đã ân xá mọi tội lỗi chúng ta, đã huỷ bỏ bản văn tự bất lợi cho chúng ta, vì làm cho chúng ta bị kết án; Người đã huỷ bỏ bản văn tự đó bằng cách đóng đinh nó vào thập giá.

Ðó là lời Chúa.

 

Alleluia: Lc 19, 38

Alleluia, alleluia! - Chúc tụng Ðức Vua, Ðấng nhân danh Chúa mà đến, bình an trên trời, và vinh quang trên các tầng trời. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Lc 11, 1-13

"Các ngươi hãy xin thì sẽ được".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Ngày kia, Chúa Giêsu cầu nguyện ở một nơi kia. Khi Người cầu nguyện xong, có một môn đệ thưa Người rằng: "Lạy Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện như Gioan đã dạy môn đệ ông". Người nói với các ông:

"Khi các con cầu nguyện, hãy nói: 'Lạy Cha, nguyện xin danh Cha cả sáng. Nước Cha trị đến. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày. Và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha mọi kẻ có nợ chúng con. Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ'".

Và Người còn bảo các ông rằng: "Nếu ai trong các con có người bạn, giữa đêm khuya đến nói với người ấy rằng: 'Anh ơi, xin cho tôi vay ba chiếc bánh, vì tôi có anh bạn đi đường ghé lại nhà tôi, mà tôi không có gì thết đãi anh ấy'. Và từ trong nhà có tiếng người ấy đáp: 'Xin đừng quấy rầy tôi, vì cửa đã đóng, các con tôi và tôi đã lên giường nằm rồi, tôi không thể chỗi dậy lấy bánh cho anh được'. Thầy bảo các con, dù người đó không dậy vì tình bạn để lấy bánh cho người bạn, người đó cũng sẽ dậy, ít nữa là vì sự quấy rầy của người kia mà cho anh ta tất cả những gì anh ta cần.

"Và Thầy bảo các con: Các con hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ thì sẽ mở cho. Vì hễ ai xin thì được, ai tìm thì gặp, ai gõ thì sẽ mở cho.

"Người cha nào trong các con có đứa con xin bánh mà lại cho nó hòn đá ư? Hay nó xin cá, lại cho nó con rắn thay vì cá sao? Hay nó xin quả trứng, lại cho nó con bọ cạp ư? Vậy, nếu các con là những kẻ gian ác, còn biết cho con cái mình những của tốt, phương chi Cha các con trên trời sẽ ban Thánh Thần cho những kẻ xin Người".

Ðó là lời Chúa.

 

Suy Niệm Cảm Nghiệm SỐNG


 Lời Chúa cho Chúa Nhật XVII Thường Niên Năm C dường như nhấn mạnh đến việc cầu nguyện. Chẳng hạn ở trong Bài Đọc 1 liên quan đến việc tổ phụ Abraham mặc cả với Thiên Chúa để Ngài đừng giáng phạt thành Sodoma, và trong Bài Phúc Âm Chúa Giêsu dạy các môn đệ của Người mô thức cầu nguyện và tinh thần cầu nguyện cùng hiệu quả cầu nguyện. Nhưng thật ra, tận sâu xa của tất cả ý nghĩa của việc cầu nguyện này đều hướng đến ân sủng, đến chính Lòng Thương Xót Chúa, đối tượng chính yếu và trên hết của đức tin nơi người cầu nguyện.

Đó là lý do Bài Đáp Ca sau Bài Đọc 1 hôm nay đã cho thấy Lòng Thương Xót Chúa chính là động lực cầu nguyện, là tinh thần cầu nguyện và là tất cả tất cả lòng tin tưởng cầu nguyện của con người:

 

2) Và con sẽ ca tụng uy danh Chúa, vì lòng nhân hậu và trung thành của Chúa. Khi con kêu cầu, Chúa đã nhậm lời con; Chúa đã ban cho tâm hồn con nhiều sức mạnh.

3) Quả thật Chúa cao cả và thương nhìn kẻ khiêm cung; còn người kiêu ngạo thì Ngài ngó tự đàng xa. Nếu con đi giữa cảnh gian truân, Chúa giữ gìn con sống; Chúa ra tay phản đối quân thù giận dữ.

4) Tay hữu Chúa khiến con được sống an lành. Chúa sẽ hoàn tất cho con những điều đã khởi sự. Lạy Chúa, lòng nhân hậu Chúa tồn tại muôn đời; xin đừng bỏ rơi công cuộc tay Ngài.

 

Đó cũng là lý do trong Bài Đọc 1 hôm nay, Thánh Phaolô Tông Đồ, Vị Tông Đồ Dân Ngoại, vị chủ trương ơn cứu độ là do bởi ân sủng (tức bởi đức tin) hơn là việc làm của con người (tiêu biểu nhất là việc tuân giữ lề luật của Do Thái giáo mà ngài là một Pharisiêu đã từng nghĩ tưởng và sống theo), đã nhắc nhở cho Giáo Đoàn Colose về ân sủng xuất phát từ Lòng Thương Xót Chúa đối với bản thân tội lỗi đã được cứu độ của họ nơi Chúa Giêsu Kitô tử giá:

"Anh em thân mến, nhờ phép rửa tội, anh em đã được mai táng làm một với Ðức Kitô, anh em cũng được sống lại với Người, bởi đã tin vào quyền năng Thiên Chúa, Ðấng đã cho Người từ cõi chết sống lại. Anh em vốn đã chết vì tội lỗi anh em và bởi không cắt bì tính xác thịt của anh em, nhưng Thiên Chúa đã cho anh em được chung sống với Người, Người đã ân xá mọi tội lỗi chúng ta, đã huỷ bỏ bản văn tự bất lợi cho chúng ta, vì làm cho chúng ta bị kết án; Người đã huỷ bỏ bản văn tự đó bằng cách đóng đinh nó vào thập giá".

 

Chính vì ân sủng xuất phát từ Lòng Thương Xót Chúa, đối tượng của đức tin là tinh thần và là yếu tố chính yếu của việc cầu nguyện, tức là việc cầu nguyện với Thiên Chúa là những gì xuất phát từ lòng tin tưởng của con người mà, trong Bài Đọc 1 hôm nay, tổ phụ Abraham mới dám mặc cả với Thiên Chúa cho thành Sodoma. Qua chính lời mặc cả này của ông, nhất là lời đầu tiên, chúng ta thấy ông tin tưởng vào Thiên Chúa nhân từ, vào phán quyết công bằng đầy lòng thương xót của Ngài:

"Chớ thì Chúa sắp tiêu diệt người công chính cùng với kẻ tội lỗi sao? Nếu có năm mươi người công chính trong thành, họ cũng chết chung hay sao? Chúa không tha thứ cho cả thành vì năm chục người công chính đang ở trong đó sao? Xin Chúa đừng làm như vậy, đừng sát hại người công chính cùng với kẻ dữ! Xin đừng làm thế! Chúa phán xét thế giới, Chúa không xét đoán như thế đâu".

Phải, "Chúa phán xét thế giới, Chúa không xét đoán như thế đâu"
, ở chỗ, Ngài sẽ chẳng bao giờ "sát hại người công chính cùng với kẻ dữ!"trái lại, Ngài sẵn sàng "tha thứ cho cả thành" - "vì năm chục người công chính đang ở trong đó", hay vì "bốn mươi lăm người công chính", hoặc vì "bốn mươi người", hay vì "ba mươi người", hoặc vì "hai mươi lăm người công chính", dù chỉ có "mười người công chính". 

Tuy nhiên, vì không đủ số người công chính như tổ phụ Abraham mặc cả với Chúa, mà thành Sodoma (cùng với Gomorra) sau đó, theo Sách Khởi Nguyên (19:24-25) đã bị thiêu hủy, cho dù trong thành này chỉ có 1 người công chính là Lot, cháu của ông. 

Nhưng, chính trong việc Thiên Chúa trừng phạt thành này, vì tội đồng tính dâm loạn của họ (xem Khởi Nguyên 19:4-11), Ngài cũng tỏ lòng thương xót riêng cháu Lot của ông (xem Khởi Nguyên 19:16), ở chỗ đã vì người cháu công chính của ông mà cứu cả những ai trong thành có liên hệ với gia đình người cháu này (xem Khởi Nguyên 19:12), nhưng cuối cùng chỉ cứu được có mỗi người cháu và 2 đứa con gái, bởi 2 chàng rể tỏ thái độ không tin tưởng (xem Khởi Nguyên 19:14), và vợ ông tỏ ra tiếc xót quay lại đằng sau khi đã bỏ chạy (xem Khởi Nguyên 19:26). 

Nghĩa là, trong chính việc trừng phạt dân thành Sodoma tội lỗi, Thiên Chúa công minh chính trực vẫn tỏ lòng xót thương, không bao giờ giáng phạt kẻ lành cùng với kẻ dữ, và nhờ kẻ lành mà những ai liên hệ với họ cũng được hưởng lây ân phúc.

Hình ảnh của duy một mình người công chính là Lot ở thành Sodoma ám chỉ đến Chúa Kitô, Con Người duy nhất tự bản chất vô tội, Đấng duy nhất có thể cứu được toàn thể nhân loại khỏi tội lỗi và sự chết, và vì thế lý do tại sao một mình người công chính là Lot ở thành Sodoma không thể cứu được cả thành, ám chỉ toàn thể nhân loại, cũng ám chỉ đến Chúa Kitô. 

Bởi vì con người tạo vật thuần nhân dù có công chính mấy chăng nữa, thậm chí là đệ nhất tạo vật về ân sủng là Đức Maria vô nhiễm nguyên tội chăng nữa, tự mình, cũng chẳng một ai có đủ tư cách xứng đáng và khả năng cứu độ lẫn nhau, dù chỉ một người, nếu không nhờ bởi duy Lòng Thương Xót Chúa, một Lòng Thương Xót Chúa "đã trở nên hữu hình" (xem 1Gioan 1:2; Gioan 1:14) nơi Chúa Kitô duy nhất và đã hoàn toàn tỏ hiện nơi cuộc Vượt Qua của Đấng duy nhất là "Trung Gian giữa Thiên Chúa và loài người" (1Timôtheu 2:5).

Thế nên, trong Bài Phúc Âm của Thánh ký Luca hôm nay, một phúc âm viết cho dân ngoại, liên quan đến Lòng Thương Xót Chúa, khác với Phúc Âm Thánh Mathêu là phúc âm viết cho dân Do Thái, nên trong cùng đoạn viết về Kinh Lạy Cha (xem Mathêu 6:5-15) như đoạn phúc âm hôm nay của Thánh ký Luca, không có những lời Chúa Giêsu nói về Lòng Thương Xót Chúa như được Thánh ký Luca thuật lại trong bài Phúc Âm hôm nay:

 

"Và Thầy bảo các con: Các con hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ thì sẽ mở cho. Vì hễ ai xin thì được, ai tìm thì gặp, ai gõ thì sẽ mở cho. Người cha nào trong các con có đứa con xin bánh mà lại cho nó hòn đá ư? Hay nó xin cá, lại cho nó con rắn thay vì cá sao? Hay nó xin quả trứng, lại cho nó con bọ cạp ư? Vậy, nếu các con là những kẻ gian ác, còn biết cho con cái mình những của tốt, phương chi Cha các con trên trời sẽ ban Thánh Thần cho những kẻ xin Người".


Thế nên, một khi Kitô hữu cầu nguyện mà hoàn toàn tin tưởng vào Lòng Thương Xót Chúa, nhân danh Đấng mà "Thiên Chúa đã không dung tha, một đã phó nộp vì chúng ta thì còn tiếc gì với chúng ta nữa" (Roma 8:32), thì lời cầu nguyện của họ là lời cầu nguyện đẹp lòng Thiên Chúa nhất, không thể nào Ngài không ban cho, không đáp ứng, đến độ, chính Chúa Giêsu đã bảo đảm rằng: "Các con hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ thì sẽ mở cho. Vì hễ ai xin thì được, ai tìm thì gặp, ai gõ thì sẽ mở cho".

Lòng Thương Xót Chúa không thể nào không đáp ứng lời cầu nguyện của những ai kêu cầu Ngài chỉ vì tin tưởng vào Lòng Thương Xót Chúa của Ngài, một Lòng Thương Xót Chúa còn yêu thương con người hơn chính con người, tự bản chất là tội lỗi "gian ác", yêu thương con cái của họ, đúng như lời Chúa Giêsu đã tuyên phán để tỏ Cha của Người ra trong Bài Phúc Âm hôm nay:

"Người cha nào trong các con có đứa con xin bánh mà lại cho nó hòn đá ư? Hay nó xin cá, lại cho nó con rắn thay vì cá sao? Hay nó xin quả trứng, lại cho nó con bọ cạp ư? Vậy, nếu các con là những kẻ gian ác, còn biết cho con cái mình những của tốt, phương chi Cha các con trên trời sẽ ban Thánh Thần cho những kẻ xin Người".

Lòng Thương Xót Chúa là đối tượng của lòng tin tưởng nơi con người cầu nguyện không phải chỉ ở chỗ đáp ứng lời cầu nguyện hợp với ý muốn của Ngài: "nguyện xin danh Cha cả sáng. Nước Cha trị đến", mà còn nhất là ở chỗ: "ban Thánh Thần cho những kẻ xin Người". Nghĩa là làm cho họ càng ngày càng được hiệp thông thần linh với Ngài: "Ai yêu mến Thày thì sẽ giữ lời Thày. Cha Thày sẽ yêu mến họ, và chúng ta sẽ đến với họ và ở với họ" (Gioan 14:23).

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

 

TN-CNXVII.mp3  

CẢM NGHIỆM SỐNG LC- REFLECTIONS 17TH -C

  •  
    Mo Nguyen
     
    Jul 27 at 4:36 PM
     
     
    hinh.jpg

     

       PRAYING WITHIN THE FAMILY OF GOD  

     

     SEVENTEENTH SUNDAY IN ORDINARY TIME / C - 28 JULY 2019

                       REFLECTIONS ON THE GOSPEL (Luke 11:1-13)

                           PRAYING WITHIN THE FAMILY OF GOD

    While short and stark compared to the Our Father more familiar to us in St Matthew’s version, the Lukan form in today’s Gospel probably preserves more accurately Jesus’ actual words to his disciples.

    Behind the opening word ‘Father’ lies Jesus’ characteristic address to God as ‘Abba’, the familiar Aramaic address to the male parent, most accurately rendered as ‘Dad’. The prayer begins, then, by drawing the disciples into the familiar relationship with God that he enjoys.

    The sequence of the petitions that follows is itself an instruction on prayer. God’s ‘agenda’ comes first: that God’s name be help holy, that God’s kingdom come. Only after this Godward focus (which, of course, is ultimately for the benefit of the world) do the petitions address human need: for sustenance (‘daily bread’), for forgiveness, and finally for protection in the hour of trial.

    In the petition for forgiveness, the sense is not that God waits to see whether we forgive before offering forgiveness. Rather, we can block the flow of God’s always available forgiveness if we do not let it flow through us by forgiving others.

    The final petition does not imply that God would lead us into temptation and trial. Rather, we pray that in trials and troubles our faith may not give way.

    As a whole, the prayer is the prayer of a community that knows itself to be the loved family of God, to whom, on its journey through life, it constantly turns in confidence and trust to receive those benefits that only God can give.

    Brendan Byrne, SJ

    Our Father (with lyrics) - Don Moen:

    https://www.youtube.com/watch?v=TDkTqC7h4zw

     

                                OUR FATHER

     

    song.jpg
     
     
     
     

CẢM NGHIỆM SỐNG- REFLECTION 17TH SUNDAY-C

  •  
    Mo Nguyen
    Jul 26 at 5:07 PM
     
     
    hinh.jpg
     
                       OUR FATHER
     
               Reflection on the Gospel
                       17th Sunday in Ordinary Time C (Luke 11:1-13) 
                                                  28 July 2019

    This Sunday’s gospel offers three little cameos about praying and about God’s generous giving. There are two teachings on prayer forming a frame around an enigmatic parable. In the first cameo, Jesus has finished praying and one of the disciples asks him to teach them to pray. Jesus responds as any devout first century Jew might respond. He evokes the words of the Jewish blessing  prayer: “May the great name of God be exalted and sanctified, throughout the world. May God’s kingship be established in your lifetime.” Jesus calls God “father”, a metaphor or image denoting the saving power of God over against the destructive power of the Roman emperor.  
     
    The prayer continues with an acknowledgement that bread, the fruit of the earth, is the gift of God: “Keep giving us each day the bread we need.” This is not a prayer for more than is needed, but for just as much as is needed to sustain Earth’s beings. The final petitions in the prayer are for forgiveness of sin “as we forgive each who is in debt to us” and for freedom from testing. We cannot live without the peace of mind that comes from forgiving, from being forgiven and from the knowledge that God is with us in times of trial such as the present ecological crisis with all its demands for radical change. 
     
    The parable that follows has raised questions for interpreters. Is it about persistence or about avoidance of shame? These are two very different concepts, but both have been suggested as the motive for the sleeping neighbour’s response to the friend in need and as the proper rendering of the Greek word anaideia. The literal meaning of anaideia is avoidance of shame. This makes sense in a culture where anyone would be shamed by refusal to help a neighbour unable to meet the demands of hospitality, especially where one could well find oneself in similar need some time. No one would dream of refusing such a request for help, whether for the sake of friendship or to avoid being shamed, not even those who let it be known that they resent having to get out of bed in the middle of the night.  
     
    Persistence in prayer is a desirable quality but it has nothing to do with the parable of the friend in need who asks only once for “three loaves” and can expect to receive them. The translation “persistence” seems to derive from association with the repetition of seeking and searching and knocking, in other words with the sayings that form the third little cameo. Here Jesus draws on the experience of his listeners: if flawed disciples know how to give “good gifts” to their children, then they should not be surprised that those who ask for the Holy Spirit will receive this best of all gifts from God as they seek to renew the face of the Earth. 
     
    Sr. Veronica Lawson RSM 
     

    Catholic songs: Our Father

    https://www.youtube.com/watch?v=qoYzSvC0iQI

     
     OUR FATHER WHO IS IN HEAVEN
     
    song.jpg