- Details
-
Category: 3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa
Chúa đưa ra hình phạt quyết liệt và kinh khủng dành cho những ai phạm tội: Buộc thớt cối xay vào cổ xô xuống biển thì hơn; chặt tay, chặt chân; móc mắt; dòi bọ rúc rỉa nó không hề chết; lửa thiêu không hề tắt...
Chúa không nói là tội gì sẽ xử như thế nào, không hề phân biệt mức độ của tội và hình phạt dành cho tội, mà chỉ nói một cách quá chung chung. Hình như cứ có tội là phạt? Chi thể nào làm cớ cho ta phạm tội, bất luận là tội gì, phải loại trừ chi thể ấy? Khi nói những lời như thế, xem ra Lời của Chúa không chỉ quyết liệt mà còn độc ác?
Dù Chúa dạy, nhưng thực tế, Hội Thánh chẳng bao giờ thực hiện. Thử tưởng tượng, nếu Hội Thánh sử dụng hình phạt dành cho tội như Chúa dạy, sẽ xảy ra ba tường hợp:
1 - Thế giới này sẽ có một Hội Thánh bi đát, khủng khiếp, rùng rợn, dã man không thể hiểu nổi: một Giáo Hội toàn những người bị thương, bị tật, bị què, bị cụt…, vì không ai là không phạm tội, và phạm tội rất nhiều lần trong suốt cuộc đời của mình.
2 - Hội Thánh sẽ không tồn tại, vì không có người. Chắc chắn không ai dám gia nhập vào một Hội Thánh tàn nhẫn như thế.
3 - Hội Thánh không thể một tay che trời để rồi muốn làm gì thì làm. Thế giới loài người không thể để yên cho Hội Thánh muốn giết ai thì giết, chặt ai thì chặt.
Chẳng những không bao giờ thực hiện những điều ấy, mà Hội Thánh còn dạy những điều ngược lại, ngược hoàn toàn:
Sách Giáo lý Công giáo của Hội Thánh đòi phải “tôn trọng sự toàn vẹn của thân thể”. Sách Giáo lý cho biết: “…Tra tấn thể xác hay tinh thần để điều tra, để trừng phạt tội phạm, đe dọa đối phương, để trả thù, là điều nghịch với sự tôn trọng con người và phẩm giá con người.
Ngoài những trường hợp trị liệu, việc cố tình cắt bỏ, hủy hoại hoặc triệt sản, thực hiện trên những người vô tội đều nghịch với luật luân lý” (GLCG 2297).
Vẫn biết Lời Chúa là sự thật, là Lời ban sự sống, nhưng trong trường hợp này ta phải hiểu thế nào? Hội Thánh và Chúa Kitô, ai đúng, ai sai?
Thực ra chẳng ai sai hết. Lời Chúa mãi mãi vẫn là Lời chân lý, Lời ban sự sống. Ngày nào Hội Thánh còn tin Chúa Kitô, còn nhận Chúa Kitô làm Cứu Chúa của mình, ngày ấy Hội Thánh vẫn phải sống và rao giảng Lời Chúa Kitô, và giáo lý của Hội Thánh vẫn phải phù hợp thánh ý Chúa.
Về phía Chúa, khi nói những lời xem ra quá sức quyết liệt và nặng nề, Người muốn cho thấy sự trầm trọng của gương xấu, của chước cám dỗ, của những dịp tội, và xác định mối nguy hại có khi không nhỏ mà nó gây ra cho mỗi người. Qua đó, Chúa cho thấy cuộc chiến chống lại dịp tội, chống lại chước cám dỗ là một cuộc chiến lớn.
Cuộc chiến ấy đòi hỏi một thái độ dứt khoát triệt để; một sự từ bỏ đến mức như không còn kể đến chi thể của mình; một sự hy sinh chẳng những không khoan nhượng nhưng có khi còn thiệt thòi, còn đau xót, còn cảm thấy mất mát về mặt vật chất và thân xác. Tất cả những điều ấy là để chiếm lấy đời sống vĩnh cửu.
Nói như thế là hiểu nghĩa bóng. Còn hiểu nghĩa đen: giá trị của sự sống vĩnh cửu quan trọng cho đến mức, nếu cần phải đánh đổi, ta sẵn sàng chấp nhận hy sinh chính bản thân mình để giữ lấy sự sống ấy.
Ngoài ra, ta còn phải lưu ý: Lời Chúa Giêsu là lối nói cụ thể, thường gây cho người nghe cảm giác nghịch lý. Vì thật vô ích, khi phải tìm xem những tội nào có nguy cơ xuất phát từ bàn tay, bàn chân hay con mắt… Mặt khác, dù có cắt bỏ bất cứ một phần chi thể nào, hình như đều là sự vô ích, vì như thế chưa hẵn là đã loại trừ được nguy cơ phạm tội.
Người ta phạm tội đâu phải chỉ do bàn tay, bàn chân hay đôi mắt, nhưng là cả con người của mình từ suy nghĩ, lời nói đến hành động.
Nói cho cùng, sự trừ tuyệt đối với sự dữ là một đòi hỏi đắt giá. Qua đó Chúa Giêsu cho thấy giá trị tuyệt đối của sự sống, của hạnh phúc Nước Trời. Đó cũng là tiêu chuẩn vượt trên mọi tiêu chuẩn mà con người phải chọn lựa.
Người ta kể rằng, trong một khu rừng nọ có một con thỏ cái sống bên cạnh một đàng thỏ con. Ngày nọ, khi các con đã lớn, thỏ mẹ dẫn chúng ra đồng tìm mồi. Bỗng dưng từ đàng xa, xuất hiện một tiếng rống nghe rất dữ tợn. Tức khắc, gương mặt thỏ mẹ hiện rõ nét lo sợ. Nó vội làm hiệu cho các con về hang ẩn núp.
Tuy nhiên, có một chú thỏ con tò mò và hiếu kỳ, muốn biết tiếng rống to đó là gì. Nó tách khỏi đàng, trốn mẹ, trốn anh em nấn ná ở lại để xem cho bằng được. Tiếng rống mỗi lúc một gần hơn. Chẳng bao lâu sau, từ phía tiếng rống ấy, không chỉ có tiếng rống mà còn xuất hiện một con hổ to.
Thỏ con không biết là hổ nhưng bắt đầu cảm thấy sợ, khi chứng kiến một bộ mặt đầy sát khí, mắt và miệng thật to, hàm răng lởm chởm và những chiếc nanh thật dài trông khủng khiếp. Thỏ con quá sợ hãi, co chân chạy thật nhanh. Nhưng chính lúc thỏ con di động, là lúc nó gây sự chú ý cho con hổ. Chỉ cần một cú nhảy thật nhanh của con hổ độc ác, thỏ con đã nằm gọn trong miệng nó…
Hôm nay Chúa nói với chúng ta: Nếu tay hay chân, hay mắt ta nên dịp tội thì hãy chặt, hãy móc nó mà quăng đi, có khác nào Chúa muốn ta HÃY TRÁNH XA DỊP TỘI!
Đừng bao giờ liều thân nhảy vào dịp tội, đừng bao giờ tò mò đối với những hoàn cảnh nguy hại đến đức tin, đúng hơn đến sự sống vĩnh cửu của mình.
Chú thỏ con tội nghiệp kia chỉ vì tò mò muốn biết tiếng rống khủng khiếp là gì, đã không tránh xa hoàn cảnh có thể đưa tới cái chết. Không tránh xa sự nguy hiểm, thỏ con đã tự nộp mình cho sự chết.
Nếu không lánh xa dịp tội, không ý thức mình yếu đuối, mỏng dòn, sa ngã do cố ý là điều khó tránh. Tội là sự chết của tâm hồn. Tránh xa dịp tội là tự cứu mình thoát chết.
Bên cạnh nỗ lực của bản thân để không phạm tội, chúng ta không được phép quên một nguyên tắc khó lòng thay đổi: Đời sống cầu nguyện.
Con người không thể làm gì mà không cần đến ơn Chúa. Điều ấy càng đúng đối với đời sống thiêng liêng của ta.
Bởi thế, lãnh bí tích; đọc kinh cầu nguyện; thánh lễ; đọc, lắng nghe và suy niệm Lời Chúa… là những phương tiện giúp ta thêm mạnh mẽ để chống lại chước cám dỗ, và cũng để ta luôn tắm mình trong ơn Chúa.
Hãy nhớ, khi gần Chúa ta sẽ dễ xa cách tội.
Nhưng nếu để mình xa Chúa, ta sẽ dễ gần tội.
Lm. JB NGUYỄN MINH HÙNG
- Details
-
Category: 3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa
Thứ Bảy Tuần 25 Thường Niên B
“Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ, Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn!”.
Một nghiên cứu xã hội học ở San Francisco cho biết, tại một cuộc phỏng vấn các cô gái bán hoa; các cô được hỏi, “Điều gì bạn cần nhất và không thể có được?”. Đi kèm với nỗi buồn hoà chan nước mắt, các cô thường có một câu trả lời giống nhau là: “Điều tôi cần nhất là có một ai đó lắng nghe tôi, một ai đó đủ quan tâm để lắng nghe tôi!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Còn hơn “Có một ai đó đủ quan tâm để lắng nghe tôi!”, Lời Chúa hôm nay cho thấy, dẫu phận người mong manh, vẫn có ‘một Ai đó’ ở với nó, ‘một Ai đó’ mà nó tìm nương thân! “Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ, Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn!” - Thánh Vịnh đáp ca.
Bài đọc Giảng Viên chiếu lại những thước phim lãng mạn về sự mòn hao của tuổi trẻ, nghiệt ngã của tuổi già và bẽ bàng của những gì kéo theo sau đó! Tác giả báo trước những tháng ngày héo hắt khi sự linh hoạt, thị giác, thính giác, sức lực của một con người giảm dần, cho đến khi thần chết viếng thăm; đời người bấy giờ, khác nào một sợi chỉ đứt đoạn! Tuy nhiên, khi cuốn sách kết thúc với những lời mà nó bắt đầu - “Phù vân, quả là phù vân, mọi sự đều là phù vân!” - thì ở giữa nó, những chân lý vẫn được tiết lộ. Xen lẫn những khốn cùng và bất lực của con người, vẫn có những điều vĩ đại của nó. Bởi lẽ, luôn có ‘một Ai đó’ - vĩ đại hơn thế giới, ở giữa thế giới, đang điều khiển thế giới - trân quý nó! ‘Một Ai đó’ vẫn đang chăm bẵm bạn và tôi, để dù cuộc đời vắn vỏi, phù vân, Đấng ấy vẫn luôn yêu thương và nơi Ngài, chúng ta tìm nương ẩn.
Tin Mừng hôm nay cho thấy điều tương tự! Đang khi mọi người phấn chấn, ngưỡng mộ và thán phục Ngài, Chúa Giêsu báo cho các môn đệ về cái chết cận kề, kết thúc kiếp phù sinh mà Ngài đồng phận mang lấy một khi làm người, “Con Người sẽ phải bị nộp vào tay người đời!” và kết thúc sẽ là một cái chết trọn nghĩa đen lẫn nghĩa bóng! Ngài sẽ chết trên thập giá, dang tay cứu lấy phận người phù du, cho nó vững bền thiên thu khi Ngài phục sinh vinh hiển, ban ơn cứu độ cho những ai tin vào Ngài.
Anh Chị em,
“Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ, Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn!”. Sống dưới bóng cánh của Đấng mà “ngàn năm tựa hồ hôm qua”, thì trước bất cứ khó khăn nào, bạn và tôi luôn nhớ đến Ngài. Sự thật này giúp chúng ta hình dung cuộc sống mình như một hạt cát trên nền vũ trụ, một ‘hạt cát được yêu thương’. Giêsu, Đấng Cứu Độ sẽ không để ai lẻ loi khi họ bước đi trên con đường Ngài đi. Ngài luôn ở bên, yêu thương, đồng hành; và sẽ cử ‘một Ai đó’ đến trợ giúp! Quả thế, Chúa Thánh Thần luôn có mặt, nâng đỡ chúng ta trong bất kỳ sự suy giảm nào, khi tuổi đà xế bóng hoặc lúc thần chết ngấp nghé. Càng phó thác, cầu xin, ân sủng Thánh Thần càng đổ xuống, chúng ta tin yêu, an bình sống phẩm cách con cái Thiên Chúa. Không chỉ sống, chúng ta còn làm chứng cho một thế giới mê đắm phù hoa, một thế giới có các giá trị rất khác với thế giới của Chúa Giêsu, nơi trú ẩn của mỗi người, một thế giới mà chúng ta cùng Ngài cứu độ.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, giữa những mòn hao của cuộc đời, khi con còn trẻ hoặc khi con về chiều, cho con biết rằng, Chúa hằng yêu con, ở gần con và lắng nghe con!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)