3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ BẢY

  •  LM MINH ANH
     
     
     

    THẦM LẶNG VÀ KÍN ĐÁO

    “Thấy đoàn lũ dân chúng, Ngài động lòng xót thương họ!”.

    Trong nhật ký của một tử tù, người ta đọc thấy những dòng này, “Lạy Chúa, Ngài làm con bầm dập; nhưng con vô cùng mãn nguyện, vì nó đến từ tay Ngài. Chúa thầm lặng sửa phạt con, nhưng kín đáo chữa lành con! Ôi, Đấng ‘kín đáo và thầm lặng’ yêu thương con miên viễn!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Ôi, Đấng ‘kín đáo và thầm lặng’ yêu thương con miên viễn!”. Sẽ khá bất ngờ khi tâm tình của người tử tù được gặp lại qua hai bài đọc hôm nay. Lời Chúa phản ánh rất rõ một trong những tính cách của Thiên Chúa, ‘thầm lặng và kín đáo!’. Ngài thầm lặng xót thương và kín đáo chữa lành! Với Chúa Giêsu, Matthêu viết, “Thấy đoàn lũ dân chúng, Ngài động lòng xót thương họ!”.

    Trong ngôn ngữ của bài đọc thứ nhất, Isaia tiết lộ, Thiên Chúa thầm lặng xót thương và kín đáo chữa lành dân Ngài, “Đấng Thánh của Israel phán, ‘Hỡi Sion, ngươi sẽ chẳng còn than van khóc lóc; Chúa động lòng thương ngươi, và khi vừa nghe tiếng ngươi kêu, Ngài liền đáp lại!’”. Đó là “Ngày Chúa băng bó thương tích của dân, và chữa lành da bầm thịt giập”. Thánh Vịnh đáp ca nói, “Phúc cho ai biết chờ đợi Chúa!”; họ chờ đợi Ngài, bởi lẽ, Đấng ‘thầm lặng và kín đáo’ sẽ “chữa lành những tấm lòng tan nát và băng bó mọi vết thương của họ”.

    Lời hứa của Thiên Chúa qua ngôn sứ Isaia trở nên hiện thực nơi Chúa Giêsu. Trong Tin Mừng hôm nay, Matthêu trình bày sự hiện thực này theo hai cách. Trước tiên, Chúa Giêsu thường xuyên di chuyển; Ngài giảng dạy trong các hội đường, loan báo triều đại Thiên Chúa và chữa lành mọi kẻ ốm đau. Matthêu bày tỏ lòng trắc ẩn sâu xa của Chúa Giêsu cách đặc biệt đối với tất cả những ai bị loại trừ, những người không có định hướng trong cuộc sống; họ vất vưởng như chiên không người chăn. Chúa Giêsu nhất định là người có thể dẫn họ về nơi họ thuộc về.

    Thứ đến, Chúa Giêsu thổ lộ với các môn đệ rằng, một mùa gặt lớn đang chờ gặt. Cho đến nay, có thể nói, Ngài đã ‘thầm lặng và kín đáo’ làm việc một mình; nhưng đã đến lúc Ngài cần sự giúp đỡ. Vụ mùa vẫn bội thu và nhu cầu thợ gặt vẫn lớn hơn bao giờ hết. Đó không là công việc của riêng ai, nhưng là sứ vụ chung của mọi Kitô hữu. Từ ngày lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội, mỗi chúng ta là thợ gặt vốn có thể đến một góc của cánh đồng mà không ai có thể thay thế. Những người này bao gồm gia đình tôi, hàng xóm, đồng nghiệp và những con người bước vào đời tôi. Tôi có thể là người duy nhất mang sự chữa lành và lòng trắc ẩn của Chúa vào cuộc sống họ.

    Anh Chị em,

    “Ngài động lòng xót thương họ!”. Để có thể ‘ra tận cánh đồng’, nhất định chúng ta phải có một tấm lòng xót thương như Chúa Giêsu! Thật tuyệt vời, Ngài còn tiết lộ cho chúng ta một cách thức ‘ra tận cánh đồng’ không kém hiệu quả khác. Đó là cầu nguyện, “Các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đi gặt lúa về!”. Lửa truyền giáo còn được khám phá trong việc cầu nguyện. Nhờ cầu nguyện mỗi ngày, bạn gần Chúa Giêsu hơn; và Ngài cũng nói với bạn như đã nói với các môn đệ hôm nay, “Hãy chữa lành kẻ bại liệt, phục sinh kẻ chết, chữa lành người phung, và xua trừ ma quỷ”. Vậy, với bạn, ai là người bại liệt, người chết, phong cùi và quỷ ám? Rất có thể họ ở chung quanh bạn, ở mức độ này hay mức độ khác. Thế giới có thể khắc nghiệt và tàn nhẫn; một số người có thể thấy mình lạc lõng và cô đơn. Ai cần một chút khuyến khích, hiểu biết và xót thương? Chúa Giêsu giao cho bạn một nhiệm vụ hàng ngày mà Ngài không giao cho ai khác, và vì lý do đó, một số người cần đến bạn. Hãy tìm kiếm họ, ‘thầm lặng và kín đáo’ tiếp cận họ, chia sẻ Chúa Kitô với họ, và ở đó vì họ!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, xin gửi con ‘ra tận cánh đồng’ những ai cần Chúa nhất. Cho con xác tín rằng, dù không ai biết việc con làm, nhưng Chúa đang ‘thầm lặng và kín đáo’ dõi mắt nhìn con!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - ĐẠO BINH ĐỨC MẸ - CN2MV-A

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ NĂM

  •  LM MINH ANH
     
     
    THỨ NĂM CN1MV-A

    NỀN MÓNG ẨN TÀNG

    TIN MỪNG MAT 7, 21. 24-27

    “Chúa là Núi Đá ngàn năm bền vững!”.

    Trong tập thơ “When We are Neediest”, tạm dịch, “Khi Chúng Ta Thiếu Thốn Nhất”, tác giả viết, “Khi bạn thiếu thốn nhất, Thiên Chúa là đủ nhất. Khi bạn bất lực nhất, Ngài quả hữu ích nhất. Khi bạn cảm thấy phụ thuộc nhất, Ngài đáng tin cậy nhất. Khi bạn yếu đuối nhất, Ngài là người có khả năng nhất. Khi bạn cô đơn nhất, Ngài hiện diện thân mật nhất. Khi bạn cảm thấy vô dụng nhất, Ngài chuẩn bị bạn nhiều nhất. Khi bạn tăm tối nhất, Ngài là ánh sáng duy nhất. Khi bạn kém an toàn nhất, Ngài là Núi Đá và Pháo Đài, một ‘nền móng ẩn tàng’, kiên cố vững bền nhất!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Ngài là Núi Đá và Pháo Đài, một ‘nền móng ẩn tàng’, kiên cố vững bền nhất!”. Thật thú vị, Lời Chúa hôm nay xác thực niềm tin của nhà thơ trên. Cả hai bài đọc đều nói đến Thiên Chúa, một ‘nền móng ẩn tàng’ cho mọi sinh linh. Isaia xác tín, “Chúa là Núi Đá ngàn năm bền vững!”; Chúa Giêsu nói, “Người khôn xây nhà trên đá!”. 

    Trong thế giới cổ đại, một thành phố vững chắc, một pháo đài bất khả xâm phạm hay một ngôi nhà an toàn được xây trên nền đá kiên cố, một ‘nền móng ẩn tàng’ vì chúng có thể chống lại thế lực của thiên nhiên cũng như của kẻ thù. Isaia tuyên tín, “Chúa là Núi Đá ngàn năm bền vững!”. Thánh Kinh cũng nhiều lần lên tiếng, “Khốn thay kẻ tin tưởng người đời!”; nhưng “Phúc thay người đặt niềm tin cậy vào Chúa”. Thánh Vịnh đáp ca hôm nay nói đến những người có phúc tiến lên nhân danh Chúa, “Ẩn thân bên cạnh Chúa Trời, thì hơn tin cậy ở người trần gian”.

    Mở đầu Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cảnh báo, “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy, ‘Lạy Chúa! Lạy Chúa!’ là sẽ được vào Nước Trời!”. Chúng ta có thể lừa dối người khác bằng lời nói, nhưng với Thiên Chúa thì không; bởi lẽ, Ngài nhìn thấy tấm lòng với động cơ, ý định, mong muốn và sự lựa chọn của nó. Chúa Giêsu nói, “Chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy”. Thật dễ dàng để tuyên xưng Chúa Giêsu là “Chúa”. Xét cho cùng, nhờ đức tin, chúng ta biết Ngài; các phép lạ Ngài làm; sự bền bỉ của Giáo Hội chứng thực bản chất thiêng liêng của Ngài. Tuy nhiên, công nhận về thần tính của Chúa Giêsu là chưa đủ; thừa nhận Ngài là “Vị Cứu Tinh” không bảo đảm cho chúng ta một chỗ trên thiên đàng. Đức tin vào Ngài không chỉ ở trên môi miệng; nó phải thâm nhập vào trái tim và khối óc; bao hàm việc làm theo ý muốn Chúa Cha, một ‘nền móng ẩn tàng’ - trong ý nghĩ, lời nói và việc làm.

    Chúa Giêsu khuyên các môn đệ xây dựng đức tin trên đá tảng, chứ không phải trên tình cảm. Để đào được một nền tảng đức tin, phải làm việc chăm chỉ. Nó đòi hỏi sự kiên trì trong cầu nguyện, bác ái và quảng đại. Nó cũng đòi hỏi sự khiêm tốn và ý định trong sáng, vì công việc chuẩn bị nền tảng không hề hào nhoáng. Không có gì đặc biệt về một cái hố hoang hoác tại một công trường. Cũng vậy, trong đời sống thiêng liêng; việc đào móng buộc phải cày sâu, để loại bỏ những lỗi lầm tồi tệ nhất của mình. Quá trình này không đẹp chút nào. Nó buộc chúng ta phải đối mặt với những tật xấu cố hữu một cách trung thực. Không có bước này, chúng ta có nguy cơ xây dựng cuộc sống của mình trên cát.

    Anh Chị em,

    “Chúa là Núi Đá ngàn năm bền vững!”. Mùa Vọng, mùa tự hỏi, “Tôi xây dựng đời mình trên nền đá, chính Chúa Kitô, hay trên nền cát của thế gian và hư danh?”. Chúng ta thường dễ lầm tưởng nền tảng có vẻ vững chắc khi tất cả đều bình lặng; vậy mà, thời tiết yên ả không chứng tỏ sự kiên cố của một toà nhà. Bài kiểm tra thực sự đến khi trời trở gió. Điều tương tự cũng xảy ra trong đời sống thiêng liêng. Khi sự thanh thản ngự trị, hoà bình dễ dàng nở hoa; nhưng một khi khủng hoảng xảy đến - một sự từ chối, một căn bệnh, một chút chống đối về một vấn đề đạo đức - đó là lúc chúng ta kiểm chứng sự vững chắc của đức tin mình. Chính những ngày giông bão sẽ cho chúng ta biết mình đang xây dựng cuộc đời trên chính Chúa Kitô, một ‘nền móng ẩn tàng’ ngàn năm bền vững hay trên một nền cát huyễn hoặc của thế gian!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, người ta cậy của, cậy người; riêng con chỉ biết cậy Ngài mà thôi. Chúa là Núi Đá, là Thành Trì, ‘nền móng ẩn tàng’ ngàn năm bền vững!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

     

     
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH

  • LM MINH ANH
     
    THỨ SÁU CN1MV-A
     

    NGUỒN SÁNG ĐÁNG ĐỢI TRÔNG

    TIN MỪNG MAT 9, 27-31

    “Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi!”.

    Một đan sĩ qua đời, người ta đọc được những lời này trong nhật ký, “Trong Chúa Kitô, chúng ta có: “Một tình yêu không bao giờ hiểu thấu; một cuộc sống không bao giờ chết; một lẽ thật không bao giờ nghi nan; một bình an không bao giờ mất; một chốn an nghỉ không bao giờ bị quấy rầy; một niềm vui không bao giờ vơi; một hy vọng không bao giờ tắt; một vinh quang không bao giờ lu mờ; một sự thanh khiết không bao giờ vấy bẩn; một vẻ đẹp không bao giờ tàn phai; một sự khôn ngoan không bao giờ bối rối; một tài nguyên không bao giờ cạn kiệt; một hải đăng không bao giờ bị che khuất. Chúa Kitô là nguồn sáng, một ‘nguồn sáng đáng đợi trông!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Chúa Kitô là nguồn sáng, một ‘nguồn sáng đáng đợi trông!’”. Ý tưởng của vị đan sĩ được gặp lại qua Lời Chúa hôm nay, khi chúng ta bước vào những ngày tối nhất của đông, khi đêm dài hơn và ngày ngắn lại, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng; khi cuộc chiến Ukraine đang phủ khắp năm châu một tấm màn ảm đạm, thì Lời Chúa nêu bật chủ đề ánh sáng, Chúa Kitô, ‘nguồn sáng đáng đợi trông!’. Thánh Vịnh đáp ca xác tín, “Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi!”.

    Bài đọc thứ nhất hứa hẹn một tương lai tràn đầy hy vọng. Isaia trình bày kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa dưới dạng những sự kiện khó có thể xảy ra trong những những ngày tăm tối, “Núi Ly Băng sẽ lại thành vườn cây ăn trái, và vườn cây ăn trái sẽ sum sê như một cánh rừng”. Nhưng đáng chú ý hơn cả là người điếc sẽ được nghe, người mù sẽ được thấy. Người thấp cổ bé miệng, không có quyền lực hay ảnh hưởng, sẽ tìm thấy niềm vui tươi mới trong Thiên Chúa; và người thiếu thốn nhất sẽ mừng vui trong Ngài, ‘nguồn sáng đáng đợi trông’ của họ.

    Những gì Isaia tuyên sấm, nay ứng nghiệm nơi Chúa Giêsu. Tin Mừng tường thuật việc Chúa Giêsu chữa cho hai người mù; Ngài đưa họ từ u minh ra ánh sáng, từ tăm tối ra ánh quang. Tuy nhiên, để có thể chữa họ, Ngài yêu cầu họ trả lời một điều, “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?”. Họ đáp, “Thưa Ngài, chúng tôi tin!”. Trước khi chữa cho họ chứng mù loà thể lý, Ngài mời họ hãy có cho mình một cái nhìn đức tin. Đây là một cái nhìn hết sức căn bản: nhận ra Chúa Giêsu là Đấng mà qua Ngài, Thiên Chúa đang hành động một cách mạnh mẽ trong thế giới! Chính thị lực đức tin của hai người mù, tức khả năng nhìn thấy Giêsu, Con Thiên Chúa, là ‘nguồn sáng đáng đợi trông’ của họ, mà nhờ đó, Ngài đã có thể trả lại cho họ tầm nhìn thể chất.

    Anh Chị em,

    “Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi!”. Chớ gì suốt cả cuộc đời, mỗi chúng ta vẫn có thể cậy trông Thiên Chúa cách bền bỉ. Thật an ủi, khi chúng ta già đi, tầm nhìn thể chất có thể sa sút, thì tầm nhìn đức tin lại có thể trở nên sâu sắc hơn. Quá trình lão hoá có thể có một tác động ngược so với tầm nhìn đức tin. Chúng ta có thể khó khăn khi nhìn xem mọi sự thế gian vì thị lực xấu đi nhưng lại dễ dàng quan chiêm Thiên Chúa, ‘nguồn sáng đáng đợi trông’ sau một đời theo Ngài. Chỉ cần nghĩ đến những nhân vật vĩ đại trong các chương đầu của Phúc Âm Luca! Đó là cụ già Simêon và Anna. Phaolô cũng đã nói đến điều này trong thư Côrintô, “Dù con người bên ngoài có tiêu tan đi, thì con người bên trong của chúng ta vẫn ngày càng đổi mới”. Vậy mà, suốt cuộc đời mỗi người, Chúa Giêsu không ngừng đặt cho bạn và tôi câu hỏi Ngài đã đặt cho hai người mù, “Con có tin không?”. Và mỗi lần được hỏi, chúng ta lại có cơ hội để trả lời ‘Có’ một cách vang dội hơn, thừa nhận Ngài là ‘nguồn sáng đáng đợi trông’ của mình!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, đừng để con chạy theo những ảo ảnh phù hoa; một chỉ dõi mắt theo Ngài, ‘nguồn sáng đáng đợi trông’ của con, một nguồn sáng ban ơn cứu độ đời đời!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

     

    -
     
     
     
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ TƯ

  •  LM MINH ANH
     
     
     


     
    THỨ TƯ CN1MV-A
    TIN MỪNG MAT 4, 18-22
     

    VƯƠN RA ĐẠI DƯƠNG

    “Hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá!”.CÂU 19

    Một nhà tu đức nói, “Những người tự mãn thường đạt điểm thấp nhất trong bất kỳ bài kiểm tra đo lường hạnh phúc nào. Hãy tìm một điều gì đó cao cả hơn để đạt tới; ‘một Ai đó’ vĩ đại hơn để tin tưởng! Đừng chỉ hài lòng với những con cá quèn của ao đầm! Hãy ‘vươn ra đại dương’ bao la cho những gì vô biên hơn!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Đừng chỉ hài lòng với những con cá quèn của ao đầm! Hãy ‘vươn ra đại dương’ bao la cho những gì vô biên hơn!”. Thật thú vị, ý tưởng của nhà tu đức được gặp lại qua Lời Chúa ngày kính thánh Anrê tông đồ. Trong cái nhìn của Thiên Chúa, mỗi người chúng ta luôn được nhắm cho một điều gì đó cao cả hơn, vĩ đại hơn, và cũng vĩnh cửu hơn. Không chỉ là biển hồ Galilê, Chúa Giêsu muốn Anrê, các bạn chài của ông, và mỗi chúng ta ‘vươn ra đại dương’ bao la để “lưới người như lưới cá!”.

    So với biển hồ Galilê, một trùng khơi bát ngát, mênh mông hơn có tên là “Thế Giới” đang vẫy gọi Anrê cũng như bạn và tôi. Bởi lẽ, thế giới chúng ta đang sống vẫn là một thế giới mà Thiên Chúa vẫn là một khái niệm xa lạ, một thế giới đang cố loại trừ Ngài; ở đó, bao người chưa biết Chúa, hoặc chưa có cơ hội nghe nói về Ngài. Trong thư Rôma hôm nay, Phaolô viết, “Làm sao kêu cầu Đấng họ không tin? Làm sao họ tin Đấng họ không nghe? Làm sao mà nghe, nếu không có ai rao giảng? Làm sao mà rao giảng, nếu không được sai đi?”. Như Anrê, từ ngày lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội, chúng ta được sai đi; để rồi, cùng Anrê và bao chứng nhân, chúng ta ra ‘vươn ra đại dương’ thế giới đánh bắt các linh hồn. Thánh Vịnh đáp ca xác nhận sứ vụ lớn lao này, “Tiếng các ngài đã vang dội khắp hoàn cầu!”.  

    Và dẫu sứ vụ lớn lao đến thế, nhưng trình thuật Tin Mừng cho biết, ơn gọi đến với Anrê và các bạn chài của ông vẫn không có gì ấn tượng, nhưng ngay giữa công việc thường ngày của họ. Cũng thế, Chúa Giêsu không tỏ mình cho chúng ta cách phi thường hay đặc biệt nào, nhưng ngay trong hoàn cảnh của mỗi người. Ở đó, chúng ta phải khám phá Ngài; ở đó, Ngài tỏ mình và làm cho tình yêu Ngài được cảm nhận trong chính trái tim mỗi người; và cũng ở đó - qua những cuộc đối thoại với Ngài, trong hoàn cảnh đời thường - Ngài thay đổi trái tim chúng ta.

    Chúa Giêsu không nhìn các môn đệ về mặt thể chất nhưng về mặt tâm linh, không về ngoại hình mà về tấm lòng. Ngài chọn họ trước tiên không phải vì họ là tông đồ nhưng vì họ có thể trở thành tông đồ. Như một nghệ sĩ nhìn thấy viên đá quý dưới hình thù xô xảm chứ không phải một viên đá đẽo xinh đẹp - không vì con người thật của họ mà vì con người mà họ có thể trở thành. Như người nghệ sĩ nhạy cảm không từ chối những điều tốt đẹp chưa định hình - cũng thế, khi nhìn họ, Thiên Chúa không chọn những gì họ có, những gì họ là; Ngài chọn trái tim họ.

    Anh Chị em,

    “Hãy theo tôi!”. Câu chuyện ơn gọi của Anrê khá thích hợp cho những ngày đầu Mùa Vọng; bởi lẽ, Mùa Vọng, mùa chúng ta được gọi một lần nữa. Với bạn và tôi, Mùa Vọng phải là mùa khát khao các linh hồn! Bao người chưa biết Chúa trên khắp thế giới; một số sẽ đến với chúng ta trong lễ Giáng Sinh này. Tuy nhiên, không chỉ là những con cá quèn mà chúng ta hài lòng bấy lâu, bạn và tôi còn được mời gọi cho một điều gì đó vĩ đại hơn, cho ‘một Ai đó’ cao cả hơn, một trùng khơi bát ngát hơn mà chúng ta phải ‘vươn ra đại dương’. Hãy cầu nguyện và hy sinh; đồng thời, lập cho mình một kế hoạch trong những ngày này để có thể thư từ, gặp gỡ, tặng quà… hầu những anh chị em khắp cùng thế giới ít nhiều biết Chúa trong dịp Giáng Sinh này.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, đừng để con hài lòng với những gì quen thuộc; cho con nhanh nhạy như Anrê, sẵn sàng ‘vươn ra đại dương’, hầu có thể đánh bắt những mẻ linh hồn về cho Chúa!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

Subcategories