4. Bánh Sự Sống

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ BA CN2TN-C

THỨ BA TRONG TUẦN II THƯỜNG NIÊN C

NGÀY 22/01/2019

 

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Marcô (Mc 2: 23-28)
   NGÁY BA-BAT ĐƯỢC TẠO NÊN CHO CON NGƯỜI (C. 27 - ĐỌC THÊM ROMA 7, VÀ 8 - TÍN HỮU ĐƯỢC GIẢI THOA2T KHỎI LỀ LUẬT)

23 Vào ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua một cánh đồng lúa. Dọc đường, các môn đệ bắt đầu bứt lúa.24 Người Pha-ri-sêu liền nói với Đức Giê-su: "Ông coi, ngày sa-bát mà họ làm gì kia? Điều ấy đâu được phép!"25 Người đáp: "Các ông chưa bao giờ đọc trong Sách sao? Ông Đa-vít đã làm gì, khi ông và thuộc hạ bị thiếu thốn và đói bụng?26 Dưới thời thượng tế A-bi-a-tha, ông vào nhà Thiên Chúa, ăn bánh tiến, rồi còn cho cả thuộc hạ ăn nữa. Thứ bánh này không ai được phép ăn ngoại trừ tư tế".

27 Người nói tiếp: "Ngày sa-bát được tạo nên cho con người, chứ không phải con người cho ngày sa-bát.28 Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày sa-bát".


  
  TÔI ĂN NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA ĐỂ SỐNG RỒI CHIA SẺ ( GR 15, 16)

        Trong ngôn ngữ thường ngày, chúng ta không còn dùng từ ngữ ngày Sabát như truyền thống của người Do Thái, nhưng chúng ta dùng ngày Chúa Nhật, ngày của Chúa trong lịch hiện nay. Sống trong “thế giới di động” hiện nay, nhiều người không biết nghỉ ngơi là thế nào. Chúng ta cần được nhắc nhở về chuyện nghỉ ngơi để sống cho mình, cho gia đình, và cho Chúa. Qua bài Tin Mừng hôm nay, chính Chúa Giêsu đã dạy chúng ta biết sống ngày “Sabát” như thế nào để được tự do sống cho Chúa, cho gia đình và cho chính mình.

        Đức Giêsu đã không ít lần tranh luận với người Pharisêu và giới lãnh đạo Do Thái. Hôm nay, họ bức xúc và không chấp nhận quyền làm chủ của Đức Giêsu về ngày Sabát, vì họ không chấp nhận Người là Con Thiên Chúa. Không chấp nhận quyền làm chủ, có nghĩa họ không cho phép Đức Giê-u được chữa bệnh trong ngày đó, Người có thể chữa bệnh trong bất kỳ ngày nào trừ ngày Sabát, như vậy họ đang tự cho mình cái quyền quyết định. Đức Giêsu đã cho họ thấy thứ lề luật trên cả luật lệ mà họ đang giữ. Người hiểu rằng con người được Thiên Chúa tạo dựng trước khi luật về ngày Sabát ra đời. Chính vì thế, có luật lệ về ngày Sabát, trước hết là để thờ phượng Thiên Chúa, sau đó là để bảo vệ con người, làm cho con người biết thân xác họ cần được nghỉ ngơi, và linh hồn họ cần được nuôi dưỡng.

        Ngày hôm nay, người ta thượng tôn chủ nghĩa tự do, người ta sợ mang gông cùm và ghét kẻ nào cướp mất tự do của mình. Con cái trong gia đình sợ phải ràng buộc vào luật lệ của cha mẹ. Nhiều bạn trẻ chán ngán hoặc khiếp sợ các luật lệ trong Giáo Hội, như phải đi lễ ngày Chúa Nhật, phải học giáo lý, phải chung thủy một vợ một chồng, v.v. Như vậy, ta dễ dàng quy cho cha mẹ, cho Giáo Hội, cho Chúa như là những cảnh sát luôn kìm kẹp và làm ta mất tự do. Chúng ta hãy nghe lại Lời Chúa hôm nay, Đức Giêsu đã mở ra cho ta một luật của tự do, luật của sự sống.
Hôm nay, Chúa giải thích để ta hiểu luật là vì yêu thương con người. Luật của Chúa không phải để áp đặt, để gông cùm, để đè nặng trên con người, nhưng là để thanh thoát, để thảnh thơi, để thăng tiến và bảo vệ tự do mà Chúa ban tặng. Chính vì chúng ta không hiểu nên nhiều khi đã giữ luật Chúa cách nô lệ, hình thức và nặng nề gò bó.

       Lạy Chúa, xin giúp cho mỗi thành viên trong gia đình chúng con hiểu được lề luật của Chúa để chúng con sống với Chúa, với nhau và với chính mình một cách tự do và hân hoan.
Trong tuần lễ hiệp nhất này, NHỜ THÁNH THẦN DẪN DẮT chúng con thấy được rằng tình yêu là điều quan trọng hơn mọi thứ lề luật. Chính sự hiệp nhất của mọi thành viên trong gia đình, giáo xứ, giáo phận sẽ giúp chúng con yêu thương CÒN HƠN CẢ LỀ LUẬT NỮA. Amen.(ĐỌC ROMA 7 VÀ 8)
 

GKGĐ Giáo Phận Phú Cường

Kính chuyển:

Hồng
---------------------------------------

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ BẢY TUẦN 1 TN-C

THỨ BẢY TUẦN I THƯỜNG NIÊN C
Chúa cũng ăn uống với người tội lỗi
  NGƯỜI KHỎE MẠNH KHÔNG CẦN THẦY THUỐC...
  TÔI ĐẾN ĐỂ CỨU NGƯỜI TỘI LỖI. (Mc 2, 17)

NGÀY 19/01/2019


Tin Mừng Chúa Giê-su Ki tô theo Thánh Mac-cô (Mc 2: 13-17)

 
13 Đức Giê-su lại đi ra bờ biển hồ. Toàn thể dân chúng đến với Người, và Người dạy dỗ họ.14 Đi ngang qua trạm thu thuế, Người thấy ông Lê-vi là con ông An-phê, đang ngồi ở đó. Người bảo ông: "Anh hãy theo tôi! " Ông đứng dậy đi theo Người.15 Người đến dùng bữa tại nhà ông. Nhiều người thu thuế và người tội lỗi cùng ăn với Đức Giê-su và các môn đệ: con số họ đông và họ đi theo Người.16 Những kinh sư thuộc nhóm Pha-ri-sêu thấy Người ăn uống với những kẻ tội lỗi và người thu thuế, thì nói với các môn đệ Người: "Sao! Ông ấy ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi! "17 Nghe thấy thế, Đức Giê-su nói với họ: "Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi."
 

SUY NIỆM

 

Vào thời Chúa Giêsu, những người thu thuế bị người Do Thái ghét bỏ và coi như là phường tội lỗi. Họ phục vụ cho những kẻ xâm chiếm xứ sở và thâu góp của cải làm giàu trên sự bất hạnh của đất nước. Nên họ bị coi như là những kẻ phản quốc, những kẻ gian trá, những kẻ bóc lột đồng bào mình.

Trang Tin Mừng hôm nay, thánh Marcô thuật lại việc Chúa Giêsu mời gọi Matthêu, một người thu thuế đi theo và làm môn đệ của Người. Xét cả về khía cạnh khách quan lẫm chủ quan, Matthêu đều rất khó, nếu không muốn nói là không thể làm môn đệ của Chúa Giêsu. Về khía cạnh khách quan, Matthêu - một kẻ được liệt vào hàng tội lỗi công khai - đáng khinh ghét thì làm sao có thể làm môn đệ được Chúa Giêsu được. Còn xét về khía cạnh chủ quan, Matthêu cũng rất khó để có thể từ bỏ công ăn việc làm thuận lợi, đem về cho ông những lợi tức cao. Làm sao ông có thể từ bỏ sự an toàn thoải mái để phiêu lưu đi theo làm môn đệ của Chúa Giêsu. Làm môn đệ Chúa Giêsu chắc chắn ông sẽ nghèo hơn, cuộc sống sẽ bấp bênh hơn.

Nhìn vào Matthêu, chúng ta thấy làm môn đệ của Chúa Giêsu phải từ bỏ, phải hy sinh nhiều quá. Chính cái ý nghĩ đi theo Chúa phải từ bỏ, phải hy sinh nên nhiều người sợ không dám theo Chúa, không dám làm môn đệ của Chúa.

Trang Tin Mừng hôm nay cho thấy, ơn gọi theo Chúa trước tiên và trên hết là một ân huệ của Thiên Chúa dành cho chúng ta. Thật vậy, trở nên môn đệ của Chúa là để cho Chúa chữa lành những thương tổn nơi mình. Vì thế, chúng ta chỉ bắt đầu hành trình theo Chúa khi nhận ra con người bất toàn tội lỗi của mình. Chúng ta cần được Chúa chữa lành. Khi nhận ra con người tội lỗi bất toàn của mình, nhận ra mình cần được Chúa chữa lành thì việc phải từ bỏ, phải hy sinh trên hành trình theo Chúa, trên hành trình được Chúa chữa lành là điều hết sức tự nhiên phải làm. Khi một người nhận ra mình có bệnh và cần được chữa lành thì việc anh ta phải theo hướng dẫn của bác sỹ trong việc từ bỏ những thói quen ăn uống, những thói quen giải trí không tốt cho sức khỏe là điều hết sức tự nhiên phải làm.

Xin Chúa cho mỗi người chúng con ý thức được thân phận yếu đuối, tội lỗi của mình và mạnh dạn bước theo Chúa qua việc đón nhận ơn chữa lành từ Chúa. Amen.


GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
Kính chuyển:
Hồng

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ NĂM CN1TN-C

THỨ NĂM TUẦN I THƯỜNG NIÊN C

NGÀY 17/01/2019

 


Tin Mừng Chúa Giê-su Ki tô theo Thánh Mac-cô (Mc 1: 40-45)

40 Có người bị phong hủi đến gặp Người, anh ta quỳ xuống van xin rằng: "Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch."41 Người chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh và bảo: "Tôi muốn, anh sạch đi! "42 Lập tức, chứng phong hủi biến khỏi anh, và anh được sạch.43 Nhưng Người nghiêm giọng đuổi anh đi ngay,44 và bảo anh: "Coi chừng, đừng nói gì với ai cả, nhưng hãy đi trình diện tư tế, và vì anh đã được lành sạch, thì hãy dâng những gì ông Mô-sê đã truyền, để làm chứng cho người ta biết."45 Nhưng vừa ra khỏi đó, anh đã bắt đầu rao truyền và tung tin ấy khắp nơi, đến nỗi Người không thể công khai vào thành nào được, mà phải ở lại những nơi hoang vắng ngoài thành. Và dân chúng từ khắp nơi kéo đến với Người.
 

SUY NIỆM -GẶP ĐƯỢC LỜI CHÚA CON ĐÃ NUỐT VÀO (Gr 15, 16)

 “Nhưng đi khỏi, người ấy liền cao rao và loan truyền tin đó”. Không ai vừa có được niềm vui lớn lại đem chốn giấu trong lòng. Đây chính là trường hợp của người bị bệnh cùi được Chúa Giêsu chữa lành.

Bệnh cùi là căn bệnh vô phương cứu chữa vào thời Chúa Giêsu, nên người bị bệnh cùi rất đau khổ về tinh thần và thể xác. Họ phải mang căn bệnh này cho đến chết. Vì thế, việc được chữa lành bệnh cùi là một niềm vui khôn tả, không thể che giấu được. Như thế, chúng ta hiểu hành động của người bị bệnh cùi được Chúa Giêsu động lòng thương chữa lành. Vì thế, cho dẫu Chúa Giêsu đã ngăn cấm người được chữa lành bệnh cùi không được nói cho ai biết, thì Chúa cũng cảm thông cho người này vì không nghe theo lời ngăn cấm của Chúa.

Người bị bệnh cùi nhận được niềm vui không phải từ một người nào khác, nhưng là nhận được từ chính tình thương của Chúa Giêsu, một niềm vui ngoài sức tưởng tượng, ngoài sự chờ đợi của một người đã hoàn toàn tuyệt vọng. Niềm vui do chính Chúa ban đã làm cho anh ta ra đi loan truyền niềm vui được Chúa ban tặng, và giới thiệu Chúa cho những người khác.

Lạy Chúa Giêsu, NHỜ THÁNH THẦN cho chúng con luôn cảm nhận được niềm vui khi nghe Lời Chúa, khi đón nhận Mình Thánh Chúa, khi được Chúa tha thứ tội lỗi, để thúc đẩy chúng con can đảm ra đi chia sẻ niềm vui của Chúa ban cho anh chị em của mình. Amen.


GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
Kính chuyển:
Hồng
-------------------------

BÁNH SỰ SỐNG - THƯ SÁU TUẦN 1TN-C

NGÀY 18-01-2019
  
THỨ SÁU TUẦN  I MÙA THƯỜNG NIÊN C



 

 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki tô theo Thánh Mac-cô (Mc 2: 1-12)

1 Vài ngày sau, Đức Giê-su trở lại thành Ca-phác-na-um. Hay tin Người ở nhà,2 dân chúng tụ tập lại, đông đến nỗi trong nhà ngoài sân chứa không hết. Người giảng lời cho họ.3 Bấy giờ người ta đem đến cho Đức Giê-su một kẻ bại liệt, có bốn người khiêng.4 Nhưng vì dân chúng quá đông, nên họ không sao khiêng đến gần Người được. Họ mới dỡ mái nhà, ngay trên chỗ Người ngồi, làm thành một lỗ hổng, rồi thả người bại liệt nằm trên chõng xuống.5 Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giê-su bảo người bại liệt: "Này con, con đã được tha tội rồi."6 Nhưng có mấy kinh sư đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong bụng rằng:7 "Sao ông này lại dám nói như vậy? Ông ta nói phạm thượng! Ai có quyền tha tội, ngoài một mình Thiên Chúa? "8 Tâm trí Đức Giê-su thấu biết ngay họ đang thầm nghĩ như thế, Người mới bảo họ: "Sao trong bụng các ông lại nghĩ những điều ấy?9 Trong hai điều: một là bảo người bại liệt: "Con đã được tha tội rồi", hai là bảo: "Đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi", điều nào dễ hơn?10 Vậy, để các ông biết: ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội, -Đức Giê-su bảo người bại liệt,-11 Ta truyền cho con: Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi về nhà! "12 Người bại liệt đứng dậy, và lập tức vác chõng đi ra trước mặt mọi người, khiến ai nấy đều sửng sốt và tôn vinh Thiên Chúa. Họ bảo nhau: "Chúng ta chưa thấy vậy bao giờ! "


SUY NIỆM

 Chúa Giêsu đến thế gian là để nói với con người về tình yêu và lòng nhân từ của Thiên Chúa.

Tất cả các phép lạ mà Chúa Giêsu đã làm đều là những dấu chỉ để nói lên điều đó. Ngài nói với con người rằng niềm hạnh phúc đích thực chính là cảm nhận được tình yêu của Chúa và chia sẻ tình yêu ấy với nhau. Dẫu rằng, được chứng kiến những phép lạ của Chúa Giêsu, được chữa lành trong thân xác, thế nhưng, nhiều người thời Chúa Giêsu đã không nhận ra sứ điệp và đón nhận giáo huấn của Ngài.

Tin mừng hôm nay ghi lại phản ứng rất tiêu biểu của đám đông thời Chúa Giêsu. Họ muốn được Ngài chữa lành trong thân xác, nhưng lại không muốn đón nhận ơn tha thứ của Thiên Chúa, mà phép lạ là một dấu chỉ. Chính vì khước từ sứ điệp của Chúa Giêsu, không đón nhận tình yêu và lòng nhân từ của Thiên Chúa, mà người Do Thái đã đóng đinh Ngài vào thập giá. Đó là biểu trưng của nỗi khốn khổ không phải vì bệnh tật, không phải vì thiếu ăn, thiếu mặc, nhưng chính vì không cảm nhận được tình yêu của Chúa và chia sẻ tình yêu ấy cho nhau. 

Rất ước mong, Lời Chúa hôm nay như ánh sáng soi chiếu vào tâm hồn chúng ta, để trong muôn vàn thử thách của cuộc sống chúng ta vẫn luôn cảm nhận được tình yêu của Thiên Chúa; Đồng thời, là sức mạnh để giúp chúng ta làm chứng và chia sẻ tình yêu ấy cho mọi người. Bởi vì, đó là ơn gọi cao cả của người môn đệ Chúa Giêsu. 

Xin Chúa luôn nâng đỡ mỗi người chúng con biết trung thành với ơn gọi làm môn đệ Chúa. Amen.


GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
Kính chuyển:
Hồng

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ TƯ CN1TN-C

THỨ TƯ TUẦN I THƯỜNG NIÊN C


Tin Mừng Chúa Giê-su Ki tô theo Thánh Mac-cô (Mc 1: 29-39)

29 Vừa ra khỏi hội đường Ca-phác-na-um, Đức Giê-su đi đến nhà hai ông Si-môn và An-rê. Có ông Gia-cô-bê và ông Gio-an cùng đi theo.30 Lúc đó, bà mẹ vợ ông Si-môn đang lên cơn sốt, nằm trên giường. Lập tức họ nói cho Người biết tình trạng của bà.31 Người lại gần, cầm lấy tay bà mà đỡ dậy; cơn sốt dứt ngay và bà phục vụ các ngài.32 Chiều đến, khi mặt trời đã lặn, người ta đem mọi kẻ ốm đau và những ai bị quỷ ám đến cho Người.33 Cả thành xúm lại trước cửa.34 Đức Giê-su chữa nhiều kẻ ốm đau mắc đủ thứ bệnh tật, và trừ nhiều quỷ, nhưng không cho quỷ nói, vì chúng biết Người là ai.35 Sáng sớm, lúc trời còn tối mịt, Người đã dậy, đi ra một nơi hoang vắng và cầu nguyện ở đó.36 Ông Si-môn và các bạn kéo nhau đi tìm.37 Khi gặp Người, các ông thưa: "Mọi người đang tìm Thầy đấy! "38 Người bảo các ông: "Chúng ta hãy đi nơi khác, đến các làng xã chung quanh, để Thầy còn rao giảng ở đó nữa, vì Thầy ra đi cốt để làm việc đó."39 Rồi Người đi khắp miền Ga-li-lê, rao giảng trong các hội đường của họ, và trừ quỷ.
 

SUY NIỆM - TÔI ĂN - NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA (Gr 15, 16)

Thánh Marcô là vị thánh sử trình bày Tin Mừng Chúa Giêsu một cách sống động và chân thực mộc mạc nhất. Đoạn Tin Mừng Chúa Giêsu theo thánh Marcô hôm nay, cũng là một khung cảnh sống động và rất đẹp diễn tả một ngày sống của Chúa Giêsu.

Chúng ta thấy các trạng từ chỉ thời gian và không gian: Khi ấy, Chúa Giêsu rởi khỏi hội đường… Lúc ấy,… Người cầm tay bà, và nâng đỡ dạy… Chiều đến,… người ta dẫn đến Người tất cả những bệnh nhân… Sáng sớm tinh sương, Người trỗi dạy,… và cầu nguyện… Và Người đi rao giảng trong các hội đường, trong khắp xứ Galilêa và xua trừ ma quỷ. Như vậy, một ngày sống của Chúa Giêsu khởi đầu là cầu nguyện và sau đó là một ngày tràn ngập công việc phục vụ con người. Đó là một ngày như mỗi ngày mà Chúa Giêsu dành thời gian để rao giảng Tin Mừng và chữa lành các bệnh nhân.

Chúa Giêsu đích thực là vị Thượng Tế nhân từ và trung tín, dâng tâm tình thờ phượng lên Thiên Chúa Cha. Lời cầu nguyện của Chúa Giêsu là cuộc nói chuyện với Chúa Cha. Con người luôn là đối tượng của tình yêu Thiên Chúa. Nên chắc hẳn là trong lời cầu nguyện của Chúa Giêsu với Chúa Cha luôn có con người trong đó. Thiên Chúa bận tâm đến con người chúng ta. Thiên Chúa muốn chúng ta được hiệp thông với Thiên Chúa và được hạnh phúc.

Tâm tình của Chúa Giêsu luôn ưu tiên việc cầu nguyện và hướng về con người. Còn tâm tình của con người chúng ta thì sao? Nhiều người Công giáo viện cớ bận rộn công việc để bỏ dần những giây phút cầu nguyện, và bỏ cả lễ Chúa Nhật nữa. Một người bỏ cầu nguyện và thánh lễ thì ma quỷ không cần cám dỗ họ. Họ tự dẫn linh hồn và xác của họ đến nộp cho ma quỷ. Bản thân tôi có thường xuyên nhớ đến Chúa không? Có nhớ cầu nguyện và vui vẻ đi lễ như một bổn phận và một ơn Chúa ban không?

Lạy Chúa Giêsu, Chúa là nguồn vui, là hạnh phúc, là sự bình an của chúng con, NHỜ THÁNH THẦN TÁC ĐỘNG, mỗi người Kitô hữu luôn biết nương náu bên Chúa, và khám phá ra chỉ có Chúa mới là nguồn bình an và hạnh phúc đích thực khi CON sống ở thế gian này và cả đời sau. Amen.
 
GP Phú Cường
Kính chuyển:
Hồng
-------------------------