4. Bánh Sự Sống

BANH SỰ SỐNG - THỨ TƯ SAU LỄ HIỂN LINH

THỨ TƯ SAU LỄ HIỂN LINH C

NGÀY 09/01/2019
 


Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Marcô (6:45-52)

45 Lập tức, Đức Giê-su bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia về phía thành Bết-xai-đa trước, trong lúc Người giải tán đám đông.46 Sau khi từ biệt các ông, Người lên núi cầu nguyện.47 Chiều đến, chiếc thuyền đang ở giữa biển hồ, chỉ còn một mình Người ở trên đất.48 Người thấy các ông phải vất vả chèo chống vì gió ngược, nên vào khoảng canh tư đêm ấy, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông và Người định vượt các ông.49 Nhưng khi các ông thấy Người đi trên mặt biển, lại tưởng là ma, thì la lên.50 Quả thế, tất cả các ông đều nhìn thấy Người và đều hoảng hốt. Lập tức, Người bảo các ông: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!”51 Người lên thuyền với các ông, và gió lặng. Các ông cảm thấy bàng hoàng sửng sốt,52 vì các ông đã không hiểu ý nghĩa phép lạ bánh hoá nhiều: lòng trí các ông còn ngu muội!

Suy niệm / TÔI ĂN-NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA

Giữa biển hồ mênh mông, các Tông đồ vất vả chèo chống trong cơn gió ngược. Các ông mang tâm trạng gì trong lúc này?  Phải chăng các ông đang than trách Thầy vì Thầy không đồng hành với các ông? Hay là các ông tự nhủ không cần Thầy đến giúp, bởi các ông ỷ lại khả năng ngư phủ của các ông? Cả hai thái độ đó đã làm cho các ông không nhận ra Thầy mình, và cứ ngỡ là “ma” khi Thầy đến với các ông. 

Giữa lúc chèo chống vất vả này, nếu các môn đệ tin tưởng vào Thầy và hy vọng Thầy sẽ đến giúp, thì khi thấy bóng dáng Thầy các ngài sẽ nhận ra Thầy mình, nhưng tiếc quá!

Thái độ tự phụ vào khả năng của mình cũng là vật cản không thể giúp con người nhận diện được Chúa. Các ngài tin vào khả năng của mình bởi dầu sao các ngài là những ngư phủ thứ thiệt. Cậy dựa vào sức mình cũng đồng nghĩa với việc loại trừ Chúa ra khỏi cuộc sống. Do đó, khi Chúa đến các ngài đã không nhận ra Chúa.

Đó cũng chính là thái độ thường xảy đến với chúng ta trong cuộc sống: 

- Hoặc là khi đối diện với những thách đố trong cuộc sống, chúng ta hầu như cảm thấy mất niềm tin vào Chúa. Tại sao? Có thể đức tin của chúng ta chỉ được bén rễ trên những ích lợi trần thế. Có thể chúng ta thể hiện đức tin để chờ đợi những may lành mang tính trần thế trong cuộc sống, như là làm ăn thành công,  sức khỏe dồi dào, v.v. 

- Hoặc là chúng ta quá tự phụ cậy dựa vào sức mình, cậy dựa vào sức con người, vào những thành tựu khoa học, chúng ta coi việc cầu nguyện là không cần thiết và cầu xin sự trợ giúp của Chúa là phù phiếm. Khi đối diện với những thách đố trong cuộc đời chúng ta cứ bám víu vào những phương tiện trần thế, vào khả năng của con người,  chúng ta sẽ bị nhận chìm giữa biển khơi.

Lạy Chúa, Chúa hằng yêu thương con người và không bao giờ lìa xa chúng con. Chỉ vì đức tin chúng con chưa vững mạnh để nhận diện ra sự đồng hành của Chúa trên nẻo đường chúng con đi. NHỜ THÁNH THẦN thêm lòng tin cho chúng con giúp chúng con luôn gắn chặt với Chúa. Vì chỉ có sự gắn kết này chúng con mới nhận ra Chúa luôn ở kề bên chúng con. Amen.

GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
Kính chuyển:
Hồng
 
-------------------------------------------

BÁNH SỰ SỐNG - DANH THÁNH GIÊ-SU

 

THỨ NĂM TRƯỚC LỄ HIỂN LINH - NĂM C

NGÀY 03/01/2019

 


Tin Mừng Chúa Giê-su Ki tô theo Thánh Gio-an (Ga 1:29-34)


29 Hôm sau, ông Gio-an thấy Đức Giê-su tiến về phía mình, liền nói: "Đây là Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá bỏ tội trần gian.30 Chính Người là Đấng tôi đã nói tới khi bảo rằng: Có người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.31 Tôi đã không biết Người, nhưng để Người được tỏ ra cho dân Ít-ra-en, tôi đến làm phép rửa trong nước."32 Ông Gio-an còn làm chứng: "Tôi đã thấy Thần Khí tựa chim bồ câu từ trời xuống và ngự trên Người.33 Tôi đã không biết Người. Nhưng chính Đấng sai tôi đi làm phép rửa trong nước đã bảo tôi: "Ngươi thấy Thần Khí xuống và ngự trên ai, thì người đó chính là Đấng làm phép rửa trong Thánh Thần."34 Tôi đã thấy, nên xin chứng thực rằng Người là Đấng Thiên Chúa tuyển chọn."


SUY NIỆM

     Gioan chưa một lần nhìn thấy Chúa, nhưng ông đã giới thiệu Chúa Giêsu cho mọi người khi vừa mới nhìn thấy Người: “Này là Chiên của Thiên Chúa, Ðấng khử trừ tội của thế gian”; và mạnh mẽ xác quyết: “Chính Ngài là Ðấng Thiên Chúa chọn”.

Gioan có hồ đồ không? Chắc chắn không, vì ông làm chứng không phải bởi cảm tính, cũng không bởi những tư duy từ những lý chứng suy đoán mang nặng tính khoa học trần thế, nhưng bởi sự mặc khải của Thiên Chúa: “Ngươi thấy Thần khí đáp xuống và lưu lại trên ai, thì chính Ngài là Ðấng thanh tẩy trong Thánh thần”.

      Vâng, khi loan báo về Tin Mừng, chúng ta đừng nại vào những lý chứng khoa học, hoặc là những cuộc tranh luận mang đặc tính bác học, nhưng tiên vàn chúng ta phải nại đến ơn Chúa. Đức Phanxicô trong Tông huấn Niềm vui Tin Mừng đã nói: “Trong tất cả mọi hình thức Phúc Âm hóa, quyền tối thượng luôn luôn thuộc về Thiên Chúa, là Ðấng đã mời gọi chúng ta cộng tác với Ngài và tác động chúng ta bằng quyền năng của Chúa Thánh Thần… Ðời sống của Hội Thánh, phải luôn luôn chứng tỏ rõ ràng rằng sáng kiến đến từ Thiên Chúa, rằng ‘Ngài yêu chúng ta trước’ (1Gl 4,19) và rằng chỉ một mình Ngài ‘ban sự phát triển’ (1Cr 3,7)” (EG số 12).

      Quả thật, lời chứng về Tin Mừng nếu chỉ cậy dựa vào lý lẽ khôn ngoan của con người thì chỉ là những lời chứng trống rỗng, không có sức hoán cải lòng người để có thể gặp được Đức Kitô. Chúng ta chỉ có thể nói về Chúa Kitô bằng năng lực của Thiên Chúa, điều đó có nghĩa là chúng ta phải để cho lời chứng của chúng ta được thấm đẫm Lời Chúa qua việc siêng năng cầu nguyện và lãnh nhận các bí tích. Bởi nói như Đức thánh Giáo hoàng Phaolô VI: “Rao giảng Tin Mừng, trước hết là làm chứng, một cách giản dị và trực tiếp về Thiên Chúa đã được Đức Giêsu Kitô mặc khải, trong Thánh Thần” (Tông huấn Evangelii nuntiandi, số 26). Điều đó chỉ có thể có được qua một đời sống gắn chặt vói Thiên Chúa trong kinh nguyện.

     Lạy Chúa, “xin dạy con tìm Chúa, và NHỜ THÁNH THẦN CHỈ DẪN, tỏ mình ra cho kẻ đang kiếm tìm” (thánh Anselmô, sách Minh giải), để con có thể gặp được Chúa QUA MỌI NGƯỜI..., và qua cuộc gặp gỡ này, con sẽ nói cho người ta về Chúa bằng chính cảm nghiệm của mình. Amen.


GKGĐ Giáo Phận Phú Cường

KÍnh chuyển:

Hồng

------------------------------------

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ TƯ BAT NHẬT GIÁNG SINH

THỨ TƯ TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH C

LỄ KÍNH NHỚ THÁNH STÊPHANÔ - TỬ ĐẠO TIÊN KHỞI

 


Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu (Mt 10: 17-22)
 

Ngày ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp anh em cho các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ. Và anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho họ và các dân ngoại được biết. Khi người ta nộp anh em, thì anh em đừng lo phải nói làm sao hay phải nói gì, vì trong giờ đó, Thiên Chúa sẽ cho anh em biết phải nói gì: thật vậy, không phải chính anh em nói, mà là Thần Khí của Cha anh em nói trong anh em. Anh sẽ nộp em, em sẽ nộp anh cho người ta giết; cha sẽ nộp con, con cái sẽ đứng lên chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải chết. Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát”.

Suy niệm

Hôm qua, chúng ta hân hoan mừng lễ kỷ niệm Chúa Ngôi Hai ra đời cứu độ nhân loại; hôm nay, chúng ta mừng kính thánh Têphanô, người đã can đảm chọn theo Chúa Giêsu, dù phải chịu chết. Hôm qua lễ trong tiếng hát vui mừng, hoa nến rực rỡ. Hôm nay mừng lễ nhộm màu đỏ thắm, khi máu của người tôi trung đổ ra đáp lại tình yêu của Đấng đã yêu con người.
 
Thực ra trong lễ Giáng Sinh, dù mang màu lễ vui mừng, vẫn là lễ của tình yêu hiến mạng. Thiên Chúa yêu con người đến nỗi “đã ban Con Một”, và vẫn có lời gọi mời chúng ta sống yêu thương, là ra khỏi bản thân để sống cho anh chị em, qua  đời sống yêu thương phục vụ.
 
Kitô giáo không bao giờ hứa cho con người một cuộc sống dễ dãi theo kiểu thế gian, mà là một cuộc sống từng ngày bước theo Chúa Giêsu. Sẽ “bị nộp cho các hội đồng, bị đánh đập, bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy”.
 
Nếu không có một đức tin vững vàng, không có một lòng mến tha thiết với hạnh phúc Nước Trời, chúng ta khó chấp nhận được. Chúa xuống trần gian, không phải ở lại mãi với thế gian, mà gọi mời ta theo Ngài đi về trời. Con đường theo Người về trời là con đường “vác thập giá”, con đường không dễ dàng, nhưng có ơn Chúa phù trợ sức hèn yếu của chúng ta. Người hứa luôn đồng hành với chúng ta. Khi gặp cơn khốn khó, bị bách hại, Chúa căn dặn: “Khi người ta nộp anh em, thì anh em đừng lo phải nói làm sao, vì trong giờ đó, Thiên Chúa sẽ cho anh em biết phải nói gì”. 
 
Cuộc chiến để trung thành với Chúa xảy ra, không phải chỉ ngoài xã hội, mà còn ngay trong gia đình, trong mỗi con người chúng ta. Những khuynh chiều về đàng trái, những cám dỗ thỏa mãn các đam mê, dục vọng, không buông tha ai. Để trung thành với Đấng yêu thương ta, thì cần chiến đấu từng phút giây. Cuộc chiến sẽ cam go, khốc liệt, nhưng luôn phải “bền chí đến cùng mới được cứu thoát” khỏi ách thống trị của ma vương, quỷ dữ.
 
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết theo gương  thánh Têphanô, trung tín với Chúa và phó thác cuộc đời cho Chúa. NHỜ THÁNH THẦN THÚC ĐẨY chúng con QUYẾT TÂM, bền chí chí làm chứng nhân cho Chúa, dẫu phải trả giả bằng mạng sống mình. Amen. 
 


GKGĐ Giáo Phận Phú Cường

KÍnh chuyển:

Hồng

--------------------

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ TƯ TRƯỚC LỄ BA VUA

THỨ TƯ TRƯỚC LỄ HIỂN LINH

LỄ THÁNH BASILIO CẢ VÀ THÁNH GREGÔRIÔ NAZIANZEN

 


Tin Mừng Chúa Giê-su Ki tô theo Thánh Gio-an (Ga 1:19-28)

19 Và đây là lời chứng của ông Gio-an, khi người Do-thái từ Giê-ru-sa-lem cử một số tư tế và mấy thầy Lê-vi đến hỏi ông: "Ông là ai? "20 Ông tuyên bố thẳng thắn, ông tuyên bố rằng: "Tôi không phải là Đấng Ki-tô."21 Họ lại hỏi ông: "Vậy thì thế nào? Ông có phải là ông Ê-li-a không? " Ông nói: "Không phải." - "Ông có phải là vị ngôn sứ chăng? " Ông đáp: "Không."22 Họ liền nói với ông: "Thế ông là ai, để chúng tôi còn trả lời cho những người đã cử chúng tôi đến? Ông nói gì về chính ông? "23 Ông nói: Tôi là tiếng người hô trong hoang địa: Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi, như ngôn sứ I-sai-a đã nói.24 Trong nhóm được cử đi, có mấy người thuộc phái Pha-ri-sêu.25 Họ hỏi ông: "Vậy tại sao ông làm phép rửa, nếu ông không phải là Đấng Ki-tô, cũng không phải là ông Ê-li-a hay vị ngôn sứ? "26 Ông Gio-an trả lời: "Tôi đây làm phép rửa trong nước. Nhưng có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết.27 Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người."28 Các việc đó đã xảy ra tại Bê-ta-ni-a, bên kia sông Gio-đan, nơi ông Gio-an làm phép rửa.


SUY NIỆM - TÔI ĂN - NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA (Gr 15, 16)

 Sứ điệp Tin Mừng hôm nay cho tôi thấy hình ảnh thật sống động về Gioan. Chính Gioan đã nhận mình chỉ là “tiếng” để truyền đạt nội dung là “Lời” của Thiên Chúa. Tiếng hô trong hoang địa.

Dẫu biết rằng hoang địa là nơi vắng người, nhưng Gioan vẫn lên tiếng; dẫu biết rằng có rất ít người lắng nghe hay thậm chí chẳng có ai hiện diện để lắng nghe, nhưng Gioan vẫn hô lên “Lời”. Gioan ý thức đó là “Lời” của Thiên Chúa chứ không phải lời của cá nhân mình.
 
Gioan chính là hình ảnh siêu phẩm, sắc nét về đức tính thành thật của một con người. Có thể nói thành thật là một trong những đức tính căn bản làm nên tư cách tốt lành của con người. Đức tính này rất cần để chính Gioan cũng như mỗi người chúng ta làm cho hoàn thiện con đường nên thánh của mình.

*** Hơn nữa  Gioan cũng là một người rất khiêm nhường, Gioan để cho Chúa Giêsu lớn lên còn mình thì nhỏ bé lại. (Gioan 3, 30)

Trong một thời đại đề cao hưởng thụ vật chất và sĩ diện, phô trương, tính thành thật và khiêm nhường dường như trở thành những đức tính quý hiếm ai cũng thích nhưng không ai muốn thực hành đức tính đó.

Là con cái Thiên Chúa và hậu duệ của Gioan, TÔI rất cần học lấy bài học thành thật và khiêm nhường. Vì đó là đức tính được Chúa yêu mến. Khác với những ngọn núi tự cao tự đại, lòng thành thật và khiêm nhường được ví như những chỗ trũng hố sâu luôn đón nhận được nguồn nước từ trên cao đổ xuống. Hồng ân của Chúa cũng như vậy, nó đã không dừng lại ở trên đỉnh núi hay triền đồi nhưng tràn xuống và đọng lại chan chứa ở những nơi thấp nhất dưới chân. 

Lạy Chúa xin giúp chúng con can đảm chọn những điều Chúa thích hơn là những điều con muốn.

Lạy Chúa, chúng con là những Kitô hữu, chúng con luôn được mời gọi đảm nhận nhiệm vụ loan báo Tin Mừng, NHỜ THÁNH THẤN DẪN DẮT, chúng con cảm nhận được niềm vui dịu ngọt và phấn khởi của nhiệm vụ này, để chúng con có thể thông truyền niềm vui Tin Mừng đến cho mọi người. Amen.


GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
KÍnh chuyển:
Hồng

BÁNH SỰ SỐNG - THƯ BẢY CN3MV -C

THỨ BẢY TUẦN III MÙA VỌNG C

NGÀY 22/12/2018

 


Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 1: 46-56)
 

Bấy giờ bà Maria nói: "Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi. Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn! Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người. Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng. Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường. Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có, lại đuổi về tay trắng. Chúa độ trì Ítraen, tôi tớ của Người, như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Ápraham và cho con cháu đến muôn đời". Bà Maria ở lại với bà Êlisabét độ ba tháng, rồi trở về nhà.


Suy niệm
 

“Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Ðấng cứu độ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa”. Đó là cảm nhận tình thương trào tràn mà Thiên Chủa đã thực hiện trong cuộc đời mình, mà Đức Maria đã cất lời tạ ơn này. Đó là sứ điệp quan trọng của Lời Chúa mà thánh Luca muốn gửi trao cho chúng ta hôm nay.

Quả thế, chúng ta có thể nhận ra lời tạ ơn liên lỉ này trong suốt cuộc đời của Mẹ Maria. Chính nhờ biết lắng nghe Lời Chúa và suy đi nghĩ lại trong lòng, Mẹ Maria đã nhận ra tình thương hải hà mà Thiên Chúa không ngừng tuôn đổ trên Mẹ. Và Mẹ đã sẵn sàng chia sẻ tình thương ấy cho người khác cụ thể như bà Elisabeth hôm nay.

Nhận ra tình thương của Chúa và dâng lời tạ ơn Chúa là một tâm tình hết sức quan trọng. Chính lời Kinh nguyện tạ ơn IV trong sách lễ Rôma cho chúng ta xác tín này: “Tuy Chúa không cần chúng con ca tụng, nhưng việc chúng con cảm tạ Chúa lại là một hồng ân Chúa ban, vì những lời chúng con ca tụng chẳng thêm gì cho Chúa, nhưng đem lại cho chúng con ơn cứu độ, nhờ Ðức Kitô, Chúa chúng con”.

Cuộc sống hằng ngày đã cho chúng ta trải nghiệm thực của lòng biết ơn. Càng biết nói lời cám ơn chúng ta càng nhận được tình thương của người thi ân. Trái lại, sự vô ơn không những làm chúng ta trở nên người bị xem là “thiếu văn hoá”, mà còn làm cho chính người ấy mất hết tình nghĩa với người thi ân, người đã làm ơn cho chính họ.

Là Kitô hữu của Chúa, chúng ta luôn được mời gọi noi theo gương sống của Mẹ Maria, để có thể không ngừng nhận ra tình thương hải hà Chúa trao ban, mà còn biết không ngừng dâng lời tri ân cảm tạ Chúa và những lời kinh nguyện hằng ngày nhất là qua việc thường xuyên tham dự thánh lễ. 

Lạy Chúa, NHỜ THÁNH THẦN CHỈ DẪN chúng con biết theo gương của Mẹ Maria, biết đón nhận THỰC HÀNH TÌNH THUONG Chúa ĐẾN NHỮNG NGƯỜI NGHÈO KHỔ VẾ VẬT CHẤT VÀ TINH THẦN CHUNG QUANH chúng con. Amen.


GKGĐ Giáo Phận Phú Cường

Kính chuyển:

Hồng