8. Đời Sống Tâm Linh

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - THỨ NĂM CN1MC-A

 

  •  
    Tinh Cao
     
     
     

    Thứ NămCN1MC-A

    THAM DỰ TIỆC Lời Chúa

     

    Bài Ðọc I: Et 14, 1. 3-5. 12-14

    "Lạy Chúa, con không có sự trợ giúp nào khác ngoài Chúa".

    Trích sách Esther.

    Trong những ngày ấy, nữ hoàng Esther kinh hoàng vì lâm nguy, nên tìm nương tựa nơi Chúa. Bà nài xin Chúa là Thiên Chúa Israel rằng: "Lạy Chúa con, chỉ mình Chúa là Vua chúng con, xin cứu giúp con đang sống cô độc, ngoài Chúa không có ai khác giúp đỡ con. Con đang lâm cơn nguy biến. Lạy Chúa, con nghe cha con nói rằng Chúa ưu đãi Israel hơn mọi dân tộc, ưu đãi cha ông chúng con hơn bậc tiền bối của các ngài, đã nhận các ngài làm phần cơ nghiệp muôn đời và đã thực thi lời hứa với các ngài.

    "Lạy Chúa, xin hãy nhớ (đến chúng con) và hãy tỏ mình ra cho chúng con trong cơn gian truân của chúng con. Lạy Chúa là Vua các thần minh và mọi bậc quyền bính, xin ban cho con lòng tin tưởng. Xin đặt trong miệng con những lời khôn khéo trước mặt sư tử, xin Chúa đổi lòng sư tử để nó ghét kẻ thù của chúng con, để kẻ thù ấy và những ai đồng loã với hắn sẽ phải chết. Nhưng phần chúng con, thì xin Chúa ra tay giải thoát chúng con và phù trợ con, vì lạy Chúa, ngoài Chúa là Ðấng thông suốt mọi sự, không ai giúp đỡ con".

    Ðó là lời Chúa.

    Ðáp Ca: Tv 137, 1-2a. 2bc-3. 7c-8

    Ðáp: Lạy Chúa, khi con kêu cầu, Chúa đã nhậm lời con (c. 3a).

    Xướng: 1) Lạy Chúa, con sẽ ca tụng Chúa hết lòng, vì Chúa đã nghe lời miệng con xin; trước mặt các Thiên Thần, con đàn ca mừng Chúa, con sấp mình thờ lạy bên thánh điện Ngài. - Ðáp.

    2) Và con sẽ ca tụng uy danh Chúa, vì lòng nhân hậu và trung thành của Chúa. Khi con kêu cầu, Chúa đã nhậm lời con, Chúa đã ban cho tâm hồn con nhiều sức mạnh. - Ðáp.

    3) Tay hữu Chúa khiến con được sống an lành. Chúa sẽ hoàn tất cho con những điều đã khởi sự, lạy Chúa, lòng nhân hậu Chúa tồn tại muôn đời, xin đừng bỏ rơi công cuộc tay Chúa. - Ðáp.

    Câu Xướng Trước Phúc Âm: Ga 11, 25a và 26

    Chúa phán: "Ta là sự sống lại và là sự sống; ai tin Ta, sẽ không chết đời đời".

    Phúc Âm: Mt 7, 7-12

    "Ai xin thì sẽ nhận được".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ cửa thì sẽ mở cho. Vì bất cứ ai xin thì sẽ nhận được, ai tìm thì sẽ gặp, ai gõ cửa sẽ mở cho. Nào ai trong các con thấy con mình xin bánh, mà lại đưa cho nó hòn đá ư? Hay là nó xin con cá mà lại trao cho nó con rắn ư? Vậy nếu các con, dù là kẻ xấu, còn biết lấy của tốt mà cho con cái, thì huống chi Cha các con, Ðấng ở trên trời, sẽ ban những sự lành biết bao cho kẻ cầu khẩn Người!

    "Vậy tất cả những gì các con muốn người ta làm cho mình, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế: Ðấy là điều mà Lề luật và các tiên tri dạy".

     

    Ðó là lời Chúa.


     

    CẢM NGHIỆM SỐNG VÀ CHIA SẺ LỜI CHÚA

     

      

    Thậm chí kể cả những lúc chúng ta cầu xin mà không được như ý, thì ở một nghĩa nào đó Thiên Chúa là Cha chúng ta ở trên trời cũng đã nhận lời chúng ta xin Ngài rồiở chỗ...

     

    Ngày Thứ Năm trong Tuần 1 Mùa Chay hôm nay, cũng như các ngày khác trong Mùa Chay, dù vấn đề gì thì vấn đề, có khác nhau chăng nữa, như vấn đề bác ái, cầu nguyện và chay tịnh (thống hối) là bộ ba tu đức Mùa Chay, như bài Phúc Âm mở đầu Mùa Chay hôm Thứ Tư Lễ Tro cho thấy, và còn là các vấn đề được lập đi lập lại ở các bài Phúc Âm trong tuần thứ nhất Mùa Chay này, nhưng điểm chung vẫn là đức tin, tin vào Đấng "đã tự ý bỏ sự sống mình đi để lấy nó lại" (Gioan 10:17) cho phần rỗi của chung nhân loại và của riêng những ai tin vào Người.

    Phụng vụ Lời Chúa cho Thứ Năm Tuần 1 Mùa Chay hôm nay, bao gồm cả Bài Đọc 1 lẫn Bài Phúc Âm, đều liên quan đến việc cầu nguyện, đúng hơn và sát nghĩa hơn, liên quan đến việc cầu xin. Cầu xin là một trong những tác động chính yếu của việc cầu nguyện: chúc tụng, cảm tạ, đền tạ và van xin. Cầu xin là tác động cầu nguyện liên quan đến nhu cầu của bản thân chủ thể cầu xin.

    Đó là lý do Chúa Giêsu đã không nói đến vấn đề cầu nguyện, như Người đã nói tới trong Bài Phúc Âm Thứ Ba tuần này về Kinh Lạy Cha, mà là vấn đề cầu xin "cùng các môn đệ" của Người như sau: "Hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ cửa thì sẽ mở cho". Chẳng những thế, Người còn bảo đảm về thành quả mỹ mãn của việc cầu xin nữa: "Vì bất cứ ai xin thì sẽ nhận được, ai tìm thì sẽ gặp, ai gõ cửa sẽ mở cho". 

    Thậm chí Người như thể sợ chúng ta không tin vào lời cam đoan bảo đảm bất khả sai lầm và lừa dối của mình, Người đã nêu lên một chứng cớ đầy thuyết phục bất khả chối cãi theo lập luận trần gian đó là: 

    "Nào ai trong các con thấy con mình xin bánh, mà lại đưa cho nó hòn đá ư? Hay là nó xin con cá mà lại trao cho nó con rắn ư? Vậy nếu các con, dù là kẻ xấu, còn biết lấy của tốt mà cho con cái, thì huống chi Cha các con, Ðấng ở trên trời, sẽ ban những sự lành biết bao cho kẻ cầu khẩn Người!"

    Nghĩa là Người cố ý phấn khích lòng tin tưởng của chúng ta khi chúng ta kêu xin hay cầu xin cùng Thiên Chúa là Cha của chúng ta ở trên trời, Đấng thấu biết chúng ta còn hơn chúng ta biết mình và yêu thương chăm sóc cho chúng ta còn hơn chúng ta tự lo cho mình, nên cũng chỉ có Ngài mới biết cái gì có lợi cho chúng ta nhất, chẳng những cho chúng ta mà còn cho cả anh chị em chúng ta nữa, cho chung xã hội và Giáo Hội, Ngài sẽ ban cho chúng ta, cho dù chúng ta không xin hay không biết mà xin.

    Thậm chí kể cả những lúc chúng ta cầu xin mà không được như ý, thì ở một nghĩa nào đó Thiên Chúa là Cha chúng ta ở trên trời cũng đã nhận lời chúng ta xin Ngài rồiở chỗ không ban cho chúng ta được đúng như ý chúng ta cầu xin, nhưng thay vào đó Ngài ban cho chúng ta những ơn quan trọng hơn, cần thiết hơn, quí báu hơn, miễn là làm sao mang lại lợi ích tối đa cho cả chúng ta lẫn cộng đồng của chúng ta (gia đình, hội đoàn, giáo xứ, giáo phận, quốc gia, Giáo Hội, thế giới).

    Phải chăng đó là lý do, kèm theo lời hứa: "bất cứ ai xin thì sẽ nhận được, ai tìm thì sẽ gặp, ai gõ cửa sẽ mở cho", Chúa Giêsu còn nhắc nhở cho thành phần cầu xin cùng Thiên Chúa rằng Thiên Chúa là Cha phải biết lo cho con cái của mình những gì có lợi cho chúng chứ không phải cho chúng những cái tai hại, cho dù chúng có xin mình: "nếu các con, dù là kẻ xấu, còn biết lấy của tốt mà cho con cái, thì huống chi Cha các con, Ðấng ở trên trời, sẽ ban những sự lành biết bao cho kẻ cầu khẩn Người!".

    Bởi thế, mỗi lần chúng ta cầu xin cùng Thiên Chúa là Cha chúng ta ở trên trời mà không được như ý thì chúng ta đừng cho rằng lời Chúa Giêsu phán "Hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ cửa thì sẽ mở cho... Vì bất cứ ai xin thì sẽ nhận được, ai tìm thì sẽ gặp, ai gõ cửa sẽ mở cho" là lời hứa hão huyền, lừa đảo, kẻo chúng ta phải trả lẽ trước mặt Chúa về những ý nghĩ lộng ngôn phạm thượng này. 

    Còn ai giầu sang phú quí và viên mãn bằng Thiên Chúa, và còn ai muốn thông mình ra, muốn ban phát bằng Ngài, đến độ Ngài đã ban cho thế gian chúng ta chỉ là loài tạo vật vô cùng thấp hèn và bất xứng chính Con Một Mình là Bản Thân của Ngài cho chúng ta thì Ngài còn tiếc gì với chúng ta nữa (xem Gioan 3:16; Roma 8:32). 

    Đó là lý do "bất cứ ai xin thì sẽ nhận được", nhận được những gì tốt đẹp nhất Thiên Chúa là Cha vô cùng nhân hậu và thấu suốt mọi sự hằng muốn ban cho chúng ta. Tác động cầu xin của chúng ta là một tác động biết mình khốn nạn và thiếu thốn nên tin vào Chúa là Đấng nhân từ thương xót. Bởi thế, ngay cả những lúc chúng ta xin mà không được như ý thì thật ra chúng ta đã được Cha trên trời ban cho một ơn quá lòng mong ước của chúng ta nữa, đó là ơn đức tin, là dịp để chúng ta càng tin vào lòng thương xót Chúa khi chúng ta chưa được như ý cầu mà cứ phải chờ đợi chẳng biết đến bao giờ mới được toại nguyện trong tình trạng nín thinh của Thiên Chúa.

    Tuy nhiên, trong tình trạng Cha trên trời dường như "không có mắt", chẳng có tai, khiến chúng ta chán nản thất vọng, đến độ không thể nhẫn nại được nữa, thì phải chăng lời khẳng định của Thánh Tông Đồ Giacôbê (4:3) đã ứng nghiệm nơi trường hợp của chúng ta hay chăng: "Anh em xin mà không nhận được là vì anh em xin một cách sai lầm, bằng cách hoang phí những gì anh em xin cho thỏa mãn bản thân anh em ".

    Có những lúc chúng ta chẳng xin mà cũng được Ngài tự động ban cho chúng ta những gì ngoài lòng mong muốn của chúng ta. Chẳng hạn Ngài ban ơn cứu độ cho chúng ta khi chúng ta vừa mới chào đời chưa biết gì cả, cho chúng ta được trở thành con cái Thiên Chúa vô cùng cao cả, hay tuyển chọn chúng ta làm linh mục, giám mục v.v. trong khi chúng ta chẳng có công gì và hoàn toàn bất xứng v.v., hoặc cho chúng ta tài khéo hơn người, xinh đẹp hơn người, thành đạt hơn người, dù họ cũng có tài và hoàn cảnh như chúng ta hoặc hơn chúng ta...

    Nếu Thiên Chúa đã tự động ban cho chúng ta biết bao nhiêu là ơn lành mà chúng ta không xin, ngoài lòng mong ước của chúng ta, thì khi chúng ta ngỏ lời xin cùng Ngài, chẳng nhẽ Ngài lại không đáp ứng chúng ta hay sao? Nếu Ngài không ban cho chúng ta ơn chúng ta xin thì cũng chắc chắn ban cho chúng ta ơn khác thay thế, có lợi cho chúng ta hơn, cần cho chúng ta hơn, mang lại ích lợi chung nữa, theo thượng trí vô cùng khôn ngoan và lòng yêu thương nhưng không vô hạn của Ngài đối với từng người con cái của Ngài và chung con cái của Ngài

    Chưa hết, ngoài niềm tin là điều kiện bất khả thiếu để xin gì được nấy, ở cuối bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu còn nhắc đến một điều kiện nữa, không kém phần quan trọng và bất khả tách rời với đức tin đó là bác ái yêu thương, nghĩa là "tất cả những gì các con muốn người ta làm cho mình, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế: Ðấy là điều mà Lề luật và các tiên tri dạy".

    Qua câu nhắc nhở này, Chúa Giêsu dường như muốn bảo chúng ta rằng chúng ta mong muốn Cha trên trời đáp ứng những gì chúng ta cầu xin thế nào thì chúng ta cũng cần phải đáp ứng nhu cầu cần thiết của anh chị em chúng ta như vậy, hay còn có nghĩa là chúng ta nhận được những gì Thiên Chúa ban chúng ta cũng phải mang ra san sẻ với những người khác như thế, nhất là những anh chị em thiếu thốn khốn khổ hơn chúng ta về bất cứ phương diện nào trong đời sống mà chúng ta gặp thấy, hay được Chúa quan phòng gửi đến cho chúng ta.

    Trong Bài Đọc 1 hôm nay, được trích từ Sách Esther, chúng ta thấy hội tụ đầy đủ hai yếu tố tin tưởng và bác ái nơi lời cầu xin của hoàng hậu Esther người Do Thái trong cuộc khủng hoảng của dân tộc bà nơi chốn lưu đầy ở chỗ họ sắp sửa bị tru diệt bởi quyền lực ngoại bang mà chỉ còn duy có một mình bà là người duy nhất có thể cứu vãn tình thế. Đức tin của hoàng hậu Esther được bày tỏ trong lời cầu xin của bà như sau:

    "Trong những ngày ấy, nữ hoàng Esther kinh hoàng vì lâm nguy, nên tìm nương tựa nơi Chúa. Bà nài xin Chúa là Thiên Chúa Israel rằng: 'Lạy Chúa con, chỉ mình Chúa là Vua chúng con, xin cứu giúp con đang sống cô độc, ngoài Chúa không có ai khác giúp đỡ con. Con đang lâm cơn nguy biến. Lạy Chúa, con nghe cha con nói rằng Chúa ưu đãi Israel hơn mọi dân tộc, ưu đãi cha ông chúng con hơn bậc tiền bối của các ngài, đã nhận các ngài làm phần cơ nghiệp muôn đời và đã thực thi lời hứa với các ngài".

    Bà cầu xin không phải cho riêng bản thân bà cho bằng cho chung dân tộc của bà đang lầm cơn nguy biến hết sức kinh hoàng và khủng khiếp nơi đất khách quê người:

    "Lạy Chúa, xin hãy nhớ (đến chúng con) và hãy tỏ mình ra cho chúng con trong cơn gian truân của chúng con. Lạy Chúa là Vua các thần minh và mọi bậc quyền bính, xin ban cho con lòng tin tưởng. Xin đặt trong miệng con những lời khôn khéo trước mặt sư tử, xin Chúa đổi lòng sư tử để nó ghét kẻ thù của chúng con, để kẻ thù ấy và những ai đồng loã với hắn sẽ phải chết. Nhưng phần chúng con, thì xin Chúa ra tay giải thoát chúng con và phù trợ con, vì lạy Chúa, ngoài Chúa là Ðấng thông suốt mọi sự, không ai giúp đỡ con".

    Thành quả của lời hoàng hậu Esther cầu xin với đầy đủ hai yếu tố chính yếu là đức tin và bác ái này đã được Thiên Chúa hoàn toàn đáp ứng, ở chỗ dân tộc của bà đã thoát nạn. Bài Đáp Ca hôm nay chất chứa tâm tình tri ân cảm tạ Thiên Chúa là Đấng luôn để ý đến con cái mình và đáp ứng nhu cầu của chúng khi chúng cầu xin cùng Ngài bằng tất cả lòng tin tưởng đầy yêu thương như Ngài mong muốn:

    1) Lạy Chúa, con sẽ ca tụng Chúa hết lòng, vì Chúa đã nghe lời miệng con xin; trước mặt các Thiên Thần, con đàn ca mừng Chúa, con sấp mình thờ lạy bên thánh điện Ngài. 

    2) Và con sẽ ca tụng uy danh Chúa, vì lòng nhân hậu và trung thành của Chúa. Khi con kêu cầu, Chúa đã nhậm lời con, Chúa đã ban cho tâm hồn con nhiều sức mạnh. 

    3) Tay hữu Chúa khiến con được sống an lành. Chúa sẽ hoàn tất cho con những điều đã khởi sự, lạy Chúa, lòng nhân hậu Chúa tồn tại muôn đời, xin đừng bỏ rơi công cuộc tay Chúa.

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

    MC.Tuan.1-5.mp3

     

     

    --
    You received this message because you are subscribed to the Google Groups "LTXC-TD5" group.
    To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    To view this discussion on the web visit https://groups.google.com/d/msgid/ltxc-td5/CAKivYHrvqGvDx%2BZ40w5dj4QdOgO2ubF_EaJ3RkF9ftwFfe1G%3Dg%40m
     
     

 

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - BẮT CHƯỚC CHÚA

  •  
    Hong Nguyen
    Sat, Feb 29 at 10:53 AM
     
     

    CHÚA NHẬT I MÙA CHAY NĂM A



    Mt 1: 4-11


    BẮT CHƯỚC CHÚA ĐỂ CHỐNG TRẢ CÁM DỖ



                Để cứu vớt loài người, Thiên Chúa Cha đã cho Ngôi Hai xuống thế, trở thành một Ađam mới, sửa lại những sai lệch do Ađam cũ gây nên, hầu cứu nhân loại khỏi vòng huỷ diệt.

                Cũng như Ađam cũ, Ađam mới cũng bị Sa-tan cám dỗ đi trệch đường của Thiên Chúa với hy vọng một khi 'Đầu Tàu' bị trật bánh thì toàn thể đoàn tàu cũng sa xuống vực sâu. Ba lần cám dỗ trong hoang địa mà Tin Mừng hôm nay thuật lại là tổng hợp của 'trăm chiều thử thách' (Dt 4, 15) mà Ađam mới là Chúa Giêsu phải đương đầu trong cuộc đời dương thế.

                Cám dỗ là chuyện xưa như trái đất. Từ khi có con người, đã có cám dỗ. Hẳn ta không thể quên chuyện hai ông bà nguyên tổ sa chước cám dỗ của ma quỷ. Dân Do Thái, khi bị nô lệ dưới ách người Ai cập thì muốn được tự do. Nhưng khi lang thang 40 năm trong sa mạc, phải chịu đói khát, lại bị cám dỗ quay trở lại Ai cập để được no ấm. Nhưng có thể nói, 3 cơn cám dỗ mà Đức Giêsu phải đương đầu hôm nay gồm tóm tất cả mọi thứ cám dỗ mà ta thường gặp.

                Cám dỗ thứ nhất về sự ăn uống: Trình thuật kể "Người ăn chay ròng rã bốn mươi đêm ngày, và sau đó, Người thấy đói." Bấy giờ tên cám dỗ đến gần Người và nói: "Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì truyền cho những hòn đá này hoá bánh đi!" Quỉ biết Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, nó cũng biết Ngài mang bản tính con người nên cảm thấy đói sau khi ăn chay, và nó biết để bảo vệ sự sống, một người sẽ không nghĩ tới gì khác hơn là tìm được của ăn cho đỡ đói, nên nó cám dỗ Ngài làm phép lạ bằng cách hóa đá thành bánh ăn.

                Nhưng Chúa Giêsu đáp lời quỉ và dạy chúng ta một bài học quan trọng: "Đã có lời chép rằng: Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra." Con người là một tổng hợp của hồn và xác, như thân xác cần bánh ăn mới có thể sống cách thể lý, linh hồn cũng cần được nuôi dưỡng bởi Lời Chúa thì mới có thể sống về phương diện tâm linh được. Sống phần tâm linh quan trọng hơn sống phần xác, vì đó là cuộc sống đời đời. Thế mà biết bao nhiêu người sống như không có hồn, như không phải chết, qua việc họ dành trọn vẹn thời giờ cho việc mưu sinh và bỏ qua việc học hỏi Lời Chúa. Chẳng lạ gì mà họ bị rơi vào hết cơn cám dỗ này đến cơn cám dỗ khác, và quằn quại trong đau khổ.

                Cám dỗ thứ hai về làm phép lạ: Sau đó, quỷ đem Người đến thành thánh, và đặt Người trên nóc đền thờ, rồi nói với Người: "Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì gieo mình xuống đi! Vì đã có lời chép rằng: Thiên Chúa sẽ truyền cho thiên sứ lo cho bạn, và thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng,  cho bạn khỏi vấp chân vào đá." Quỉ biết người Do Thái rất thích chứng kiến hay được hưởng phép lạ, và đa số dân chúng, nhất là dân Việt-nam rất thích phép lạ. Nếu muốn con người tin, Thiên Chúa chỉ cần cho họ thấy phép lạ!

                Chúa Giêsu trả lời quỉ và dạy con người bài học thứ hai: "Nhưng cũng đã có lời chép rằng: Ngươi chớ thử thách Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi." Phép lạ được làm là để khơi dậy đức tin trong tâm hồn con người: nếu một người đã có niềm tin, phép lạ không còn cần nữa; nhưng nếu một người cứng lòng, dù có chứng kiến biết bao phép lạ họ vẫn không tin. Chúng ta thấy rõ điều này nơi các người trong Thượng Hội Đồng, họ vẫn không tin Chúa và còn tìm cách hủy diệt Người.

                Hơn nữa, niềm tin dựa trên phép lạ không vững bền; nếu không thấy phép lạ nữa, con người sẽ đánh mất đức tin. Họ muốn biến và điều khiển Thiên Chúa thành máy làm phép lạ thay vì họ phải biết tin tưởng vào tình yêu và sự quan phòng của Thiên Chúa, như những gì quỉ nói: "Thiên Chúa sẽ truyền cho thiên sứ lo cho bạn, và thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng, cho bạn khỏi vấp chân vào đá."

                Cám dỗ thứ ba cho giàu sang phú quí: Quỷ lại đem Người lên một ngọn núi rất cao, và chỉ cho Người thấy tất cả các nước thế gian, và vinh hoa lợi lộc của các nước ấy, và bảo rằng: "Tôi sẽ cho ông tất cả những thứ đó, nếu ông sấp mình bái lạy tôi." Cám dỗ này cho chúng ta thấy rõ ràng sự gian dối của ma quỉ, vì tất cả những thứ quỉ hứa cho thuộc về Thiên Chúa, không thuộc về chúng.

                Chúa Giêsu trả lời quỉ và dạy con người bài học thứ ba: "Satan kia, xéo đi! Vì đã có lời chép rằng: Ngươi phải bái lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi, và phải thờ phượng một mình Người mà thôi." Đây là điều răn thứ nhất và quan trọng hơn cả. Có thể nói không một tín hữu nào không biết điều răn này; nhưng thực hành giới răn này trong cuộc sống thì không dễ dàng, vì biết bao người đã vì lợi lộc không chịu thờ phượng Thiên Chúa, lại quì sụp lạy ma quỉ. Cám dỗ này phải mở mắt cho con người hiểu rõ họ được sở hữu điều gì hoàn toàn là do bởi Thiên Chúa, chứ không từ ma quỉ, hay do bởi sức mình, hay bởi những thế lực khác.

                Ngoài cơm bánh, chúng ta còn đói khát rất nhiều thứ khác, chẳng hạn như đói khát sự thật, đói khát tình thương, đói khát tự do, đói khát phẩm giá, đói khát lòng kính trọng, đói khát kiến thức, đói khát lẽ sống và lý tưởng.

                Sau khi chịu phép rửa của Gioan ở sông Giođan, Thánh Thần hướng dẫn Ngài vào trong hoang địa để chịu ma quỉ cám dỗ. Thật là huyền diệu. Thiên Chúa mà phải đối đầu trực diện với ma quỉ? Đó cũng là gương mẫu cho chúng ta biết chống lại ma quỉ.

                Chúa Giêsu Ngài đã chiến thắng ba cám dỗ đó trên nền tảng căn tính của con người. Con người là hình ảnh Thiên Chúa và vượt xa muôn loài thụ tạo nên chẳng có vật gì đáng cho con người phải bán rẻ lương tâm để tôn thờ. Chỉ có Thiên Chúa là Đấng đã tạo dựng nên con người, mới đáng để con người phải cúi mình tôn thờ. Thế nên, chỉ khi con người sống tôn thờ Thiên Chúa, con người mới sống đúng phẩm giá của mình hơn, vì "nhân linh ư vạn vật". Chỉ khi con người thoát ra khỏi sự ràng buộc khỏi những tham sân si, con người mới sống an bình hơn.            Nhìn lại ba cơn cám dỗ tiêu biểu của Đức Giêsu, ta thấy chúng có một mẫu số chung. Đó là Ngài bị lôi kéo sống cho mình, lo cho mình, xây đắp cho mình. Dù là dùng quyền năng Cha ban để biến đá thành bánh ăn cho đỡ đói. Dù là nhảy xuống từ nóc Đền thờ như một thách đố đối với Thiên Chúa yêu thương, hay như một biểu diễn ngoạn mục để thu hút quần chúng. Dù là sấp mình bái lạy Satan để được nắm mọi quyền hành trên muôn nước.

                Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta hằng gặp sự cám dỗ. Tiếng của thần dữ vẫn còn vọng lên: ngươi sẽ trở nên như Chúa. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta trở nên Con Thiên Chúa sống thân mật với Ngài. Thần dữ mời gọi ăn quả cấm. Chúa Giêsu khuyên ta lắng nghe lời Chúa và đem thực hành. Chính Ngài là Lời của Thiên Chúa, là của ăn nuôi linh hồn chúng ta. Vì thế, đầu mùa Chay, Phụng vụ dạy chúng ta cầu nguyện: "Xin Chúa cho chúng con được đói khát chính Đấng là Bánh trường sinh chân thật và được sống nhờ mọi lời từ miệng Chúa phán ra" 

                Ngày nay, những cơn cám dỗ của ma quỷ vẫn như những chiếc bẫy giăng ra để trói buộc con người trong vòng nô lệ. Cám dỗ càng ngày càng tinh vi và càng ngọt ngào hơn nên càng hiểm độc hơn. Muốn chống trả được những cơn cám dỗ, ta phải bắt chước Chúa Giêsu dùng những vũ khí sắc bén, đó là ăn chay cầu nguyện, thấm nhuần Lời Chúa và luôn sống tâm tình của người con thảo đối với Chúa.

                Hôm nay chúng ta bắt đầu Mùa Chay, và chúa nhật thứ nhất Mùa Chay, chúng ta dốc quyết một điều cụ thể cho đời sống của mình trong Mùa Chay này. Mỗi người chúng ta hãy nhìn về cuộc sống của mình, xem mình đã có ý thức về thực thể mình là ai và xác tín mình còn là con của Thiên Chúa

    Huệ Minh
    Kính chuyển:
    Hồng
     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - TRỞ NÊN BÉ NHỎ

 

  •  
    Tinh CaoFeb 24 at 3:00 PM
     
     

    Thứ Ba sau Chúa Nhật 7 Quanh Năm

     

     

    CÙNG THAM DỰ BỮA TIỆC LỜI CHÚA

        Cần Trở Nên Bé Nhỏ

     

     

    Bài Ðọc I: (Năm II) Gc 4, 1-10

    "Anh em xin mà không nhận được là vì anh em xin không đúng".

    Trích thư của Thánh Giacôbê Tông đồ.

    Anh em thân mến, bởi đâu anh em cạnh tranh và cãi cọ nhau? Nào không phải tại điều này: tức tại các đam mê đang giao chiến trong chi thể anh em đó sao? Anh em ham muốn mà không được hưởng, nên anh em giết nhau. Anh em ganh tị mà không được mãn nguyện, nên anh em cạnh tranh và cãi cọ. Anh em không có, là tại anh em không xin. Anh em xin mà không nhận được, là vì anh em xin không đúng, cứ mơ tưởng thoả mãn các đam mê của anh em. Hỡi những kẻ ngoại tình, anh em không biết rằng thân thiết với thế gian là thù địch với Thiên Chúa đó sao? Vậy kẻ nào muốn thân thiết với thế gian này, thì đặt mình làm thù địch với Thiên Chúa. Hay anh em tưởng Kinh Thánh nói cách vô lý rằng: "Chúa quyến luyến thần trí mà Người đặt trong anh em, đến nỗi ghen lên". Vả Người ban ơn bội hậu. Bởi đó có lời rằng: "Thiên Chúa chống lại những kẻ kiêu căng, nhưng ban ơn phúc cho người khiêm nhường!" Vậy anh em hãy phục tùng Thiên Chúa, hãy chống trả ma quỷ, và nó sẽ trốn xa anh em. Hãy đến gần Thiên Chúa, và Người sẽ đến gần anh em. Hỡi những kẻ tội lỗi, anh em hãy rửa tay cho sạch. Hỡi những kẻ hai lòng, hãy thanh luyện tâm hồn đi. Anh em hãy buồn sầu, than van và kêu khóc. Hãy đổi tiếng cười ra tiếng khóc, và đổi niềm vui ra nỗi buồn. Anh em hãy hạ mình xuống trước mặt Chúa và Người sẽ nâng anh em lên.

    Ðó là lời Chúa

     

    Ðáp Ca: Tv 54, 7-8. 9-10a. 10b-11a. 23

    Ðáp: Hãy trút nhẹ gánh lo âu cho Chúa để chính Người nâng đỡ thân ngươi (c. 23a).

    Xướng: 1) Tôi tự nhủ: ước chi tôi có cánh như bồ cầu, tôi sẽ bay đi và tìm nơi an nghỉ. Này đây tôi sẽ rời tới cõi xa xăm, tôi sẽ ở lại chỗ sơn lâm hoang vắng. - Ðáp.

    2) Tôi tìm chỗ dung thân cấp tốc vội vàng, đi ngược dòng phong ba và gió lốc. Lạy Chúa, xin đập tan, xin chia rẽ ngôn từ của chúng. - Ðáp.

    3) Vì tôi thấy có bạo lực và tranh chấp trong thành trì. Ngày đêm, trên mặt tường chúng đi dạo. - Ðáp.

    4) Hãy trút nhẹ gánh nặng cho Chúa, để chính Người nâng đỡ thân ngươi: Người không để người hiền lương muôn đời xiêu té. - Ðáp.

     

    Alleluia: Tv 94, 8ab

    Alleluia, alleluia! - Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng lòng. - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Mc 9, 29-36

    "Con Người sẽ bị nộp. Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

    Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ từ trên núi xuống, rồi đi ngang qua xứ Galilêa và Người không muốn cho ai biết. Vì Người dạy dỗ và bảo các ông rằng: "Con Người sẽ bị nộp vào tay người ta và họ sẽ giết Người. Khi đã bị giết, ngày thứ ba, Người sẽ sống lại". Nhưng các ông không hiểu lời đó và sợ không dám hỏi Người.

    Các ngài tới Capharnaum. Khi đã vào nhà, Người hỏi các ông: "Dọc đàng các con tranh luận gì thế?" Các ông làm thinh, vì dọc đàng các ông tranh luận xem ai là người lớn nhất.

    Bấy giờ Người ngồi xuống, gọi mười hai ông lại và bảo các ông rằng: "Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người". Và Người đem một em bé lại đặt giữa các ông, rồi ôm nó mà nói với các ông rằng: "Ai đón nhận một trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón tiếp chính mình Thầy. Và ai đón tiếp Thầy, thực ra không phải đón tiếp Thầy, nhưng là đón tiếp Ðấng đã sai Thầy".

    Ðó là lời Chúa.

     

     

     

    Suy Niệm Cảm Nghiệm SỐNG:

    HÃY TỰ LÀM NGƯỜI RỐT HẾT

     

     

    Không bé nhỏ không thể chấp nhận và theo được Chúa Kitô

     

     

    Bài Phúc Âm hôm nay tiếp ngay sau bài Phúc Âm hôm qua. Tuy nhiên cả 2 bài Phúc Âm đều được Giáo Hội, chứ không phải chính Thánh ký Marco, sử dụng cùng một câu Phúc Âm 9:9 "Khi ấy Chúa Giêu từ trên núi xuống", để mở đầu từng bài Phúc Âm, một bài được bắt đầu ở câu 13 (hôm qua) và một bài được bắt đầu ở câu 29. Như thể Giáo Hội muốn ghép biến cố đã xẩy ra trên núi trước đó với 2 biến cố liền ngay sau đó ở bài Phúc Âm hôm qua: trừ quỉ câm, và hôm nay: báo trước cuộc vượt qua lần 2.

     

    Thật vậy, sau khi biến hình trên núi trước mặt 3 môn đệ thân tín là Phêrô, Giacôbê và Gioan, một sự kiện biến hình cho các vị thấy trước cuộc phục sinh vinh hiển của Người, Chúa Giêsu đã trừ quỉ câm, như ám chỉ rằng Người sẽ trừ quỉ cho nhân loại bằng cuộc phục sinh của Người, hoàn toàn tiêu diệt tội lỗi và sự chết do ma quỉ gây ra cho con người, và tội lỗi cùng sự chết chỉ bị tiêu diệt nơi nhân tính của Người trong cuộc khổ nạn và tử giá của Người mà thôi, như Người báo trước cho các môn đệ lần thứ hai trong bài Phúc Âm hôm nay: "Con Người sẽ bị nộp vào tay người ta và họ sẽ giết Người. Khi đã bị giết, ngày thứ ba, Người sẽ sống lại".

     

    Tuy nhiên, các vị môn đệ thân cận của Người và với Người, cho dù đã sống bên Người từ đầu, thấy được các việc quyền năng đầy lạ lùng Người làm, và nghe được những lời khôn ngoan đầy khắc phục Người nói, vẫn như Thánh ký Marco thuật lại: "các ông không hiểu lời đó và sợ không dám hỏi Người", cho dù về ngôn từ những gì Người nói chẳng có gì là cao siêu huyền diệu hay có tính cách triết lý thần học khó hiểu.

     

    Một trong những lý do các vị không hiểu hay không thể hiểu hoặc chưa thể hiểu, chẳng những vì những gì Chúa Kitô tiết lộ về bản thân của Người, về thân phận vô cùng khốn nạn của Người, cho dù bằng ngôn từ minh bạch nhất và bình dân nhất, vẫn là một mầu nhiệm siêu việt, hoàn toàn vượt trên tầm mức kiến thức tự nhiên của con người, nhất là ngược hẳn với lòng trông đợi của các môn đệ về Người, mà còn, bởi thế, vì chính bản chất trần tục thấp hèn của các môn đệ nữa. Mầu nhiệm về Thày đã cao siêu trong khi bản chất của môn đệ lại thấp hèn thì làm sao có thể hòa hợp được.

     

    Đó là lý do, trong bài Phúc Âm hôm nay, khi thấy các môn đệ của mình "dọc đàng tranh luận" với nhau "xem ai là người lớn nhất", chứng tỏ các vị chẳng hiểu Người gì hết, và cũng chẳng biết các vị là ai, đang đi theo một Đấng như thế nào, trái lại, cứ tưởng Người là một Moisen "tái xuất giang hồ" để đóng vai trò Cứu Tinh dân tộc Do Thái đang bị đế quốc Roma bấy giờ, như ông đã từng đưa dân Do Thái ra khỏi Ai Cập mà về Đất Hứa ngày xưa vậy, Chúa Giêsu mới dạy cho các vị tinh thần ngược đời của Người là: "Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người".

     

    Nếu các vị có tinh thần ngược đời này như Người dạy thì hẳn các ông đã cảm thấu được những gì Người nói trước về thân phận cứu thế của Người như một Vị Thiên Sai thực sự xuất phát từ dân Do Thái, một vị Thiên Sai được Thiên Chúa sai đến để cứu chẳng những dân Do Thái mà còn cả nhân loại nữa cho khỏi tội lỗi và sự chết hơn là cho khỏi quyền lực chính trị, một quyền lực chính trị đang thống trị họ chỉ là tiêu biểu cho quyền lực của thần dữ đang làm chủ thế gian ngay từ đầu lịch sử của nhân loại mà thôi.

     

    Đúng thế, với tinh thần phàm tục của mình, chỉ thích tính toán như người lớn, chỉ muốn tranh giành như người lớn, hoàn toàn ngược lại với tinh thần của Chúa Kitô như thế, mà các vị, tuy thực tế vẫn theo Người đấy, nhưng tinh thần và ý thức của các vị vẫn còn quá non nớt và mềm yếu trong việc chấp nhận Người, nhất là chấp nhận Mầu Nhiệm Vượt Qua của Người như Người tiết lộ cho các vị đến 2 lần, Người đã phải thực hiện một hành động hơi lạ được Thánh ký Marco ghi lại ở cuối bài Phúc Âm hôm nay như sau:

     

    "Và Người đem một em bé lại đặt giữa các ông, rồi ôm nó mà nói với các ông rằng: 'Ai đón nhận một trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón tiếp chính mình Thầy. Và ai đón tiếp Thầy, thực ra không phải đón tiếp Thầy, nhưng là đón tiếp Ðấng đã sai Thầy'".

     

    "Em bé" nào đó được diễm phúc được Người "đem đặt giữa các ông", chắc chắn không phải từ người ta đã có lần sau đó mang đến với Người (xem Marco 10:13mà do chính Người chọn lựa, một là ở ngay trong nhà Thày trò đang ở bấy giờ, hay ở đâu đó gần nhà này. Vấn đề ở đây là tại sao Người phải làm thế, chẳng những tìm chọn cho bằng được một em nhỏ, mà còn tỏ ra rất thương mến em ấy nữa: "rồi ôm nó". Chưa hết, Người còn tự đồng hóa với em nữa: "Ai đón nhận một trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón tiếp chính mình Thầy".

     

    Phải chăng ở đây, qua cử chỉ kèm theo lời nói của mình liên quan đến em bé bấy giờ, lúc mà Chúa Giêsu muốn dạy cho các môn đệ của Người còn đầy tinh thần phàm tục một đường lối ngược đời là "Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người", Người đã muốn kín đáo nhắn nhủ các vị rằng nếu các vị muốn chấp nhận Người, nhất là chấp nhận Người ở nơi Mầu Nhiệm Vượt Qua của Người, các vị phải "hoán cải và trở nên như trẻ nhỏ" (Mathêu 18:3), vì Cha của Người chỉ tỏ những điều cao siêu mầu nhiệm mà kẻ khôn ngoan thông thái lớn lao trên trần gian này không hề biết và chẳng thể biết, cho thành phần bé nhỏ mà thôi (xem Luca 10:21).

     

    Em bé nào đó được Chúa Giêsu "đem đặt giữa" các tông đồ là thành phần theo Chúa và phụng sự Người bằng chứng từ của mình quả thật là một mẫu gương cao cả đáng noi theo cho khuynh hướng phàm tục ham danh vọng của các tông đồ, những con người nên lắng nghe huấn dụ của Thánh Giacôbê Tông Đồ trong Bài Đọc 1 hôm nay nhắc nhở như sau: "Anh em hãy hạ mình xuống trước mặt Chúa và Người sẽ nâng anh em lên". Bởi vậy, đừng tự cao tự đại tự mãn, trái lại, hãy tin tưởng vào Chúa như câu thưa  của bài Đáp Ca hôm nay: "Hãy trút nhẹ gánh lo âu cho Chúa để chính Người nâng đỡ thân ngươi".

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

     

    Thu.3.VII.TN.mp3  

     

     

 

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - THỨ BẢY CN6TN-A

  •  
    Hong Nguyen
     
    Fri, Feb 28 at 9:54 AM
     
     


    THỨ BẢY SAU TƯ LỄ TRO A

    NGÀY 29 - 02 - 2020

     


    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (5, 27-32)

    27 Sau đó, Đức Giê-su đi ra và trông thấy một người thu thuế, tên là Lê-vi, đang ngồi ở trạm thu thuế. Người bảo ông: "Anh hãy theo tôi!”28 Ông bỏ tất cả, đứng dậy đi theo Người.29 Ông Lê-vi làm tiệc lớn đãi Người tại nhà ông. Có đông đảo người thu thuế và những người khác cùng ăn với các ngài.30 Những người Pha-ri-sêu và những kinh sư thuộc nhóm của họ mới lẩm bẩm trách các môn đệ Đức Giê-su rằng: "Sao các ông lại ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi?”31 Đức Giê-su đáp lại họ rằng: "Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.32 Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi sám hối ăn năn”.

    SUY NIỆM

      Trong cuộc sống, con người gặp gỡ nhau là chuyện rất đỗi thường tình. Tuy nhiên, có những cuộc gặp gỡ đã làm thay đổi cả cuộc đời của một con người. Một trong những cuộc gặp gỡ như vậy là cuộc gặp gỡ giữa Đức Giêsu với Lêvi. Và thế là ngày lịch sử của Lêvi đã đến: Đức Giêsu đi ngang qua trạm thu thuế, thấy ông và gọi: “Anh hãy theo tôi” (Lc 5, 27). Không chần chừ, Lêvi đáp trả lời mời gọi ấy bằng cách đứng lên, từ bỏ tất cả những gì ông đang có: sự giàu có, quyền thế và danh vọng trong xã hội và đi theo Đức Giêsu. Đây là hành động diễn tả một ý chí, một quyết tâm dứt khoát đi theo Đức Giêsu. Lêvi đã đặt Đức Giêsu là đích điểm cho hạnh phúc của cuộc đời mình, nên ông đã bỏ mọi sự lại phía sau để đi theo Đức Giêsu mà không đòi cho mình một lợi lộc nào cả. Cuộc gặp gỡ định mệnh ấy đã biến đổi hoàn toàn con người ông Lêvi: từ một người thu thuế tội lỗi trở thành người môn đệ trung thành của Đức Giêsu.

    Còn chúng ta thì sao? Hằng ngày, chúng ta được gặp gỡ Chúa Giêsu trong chính Lời của Người và trong bí tích Thánh Thể. Chúng ta có đáp trả lời mời gọi “Hãy theo Ta” của Chúa không? Hôm nay, chúng ta là những Kitô hữu - người có Chúa trong mình - Có thể chúng ta nghĩ rằng mình đã đáp trả tiếng Chúa kêu gọi rồi, nghĩa là cho rằng mình là tốt là đủ rồi, nên chẳng có gì phải bận tâm nữa, chẳng có gì phải từ bỏ nữa. Nếu suy nghĩ như thế, rất có thể một ngày nào đó, chúng ta sẽ rơi vào cám dỗ muốn dừng lại nơi một “trạm thu thuế” nào đó, để nghỉ ngơi, để hưởng thụ và rồi lạc bước trên hành trình tiến về với Chúa. Do đó, chúng ta hãy quyết tâm rũ bỏ tất cả những ý nghĩ đó để đứng lên và bước theo Chúa Giêsu, vị lương y từ ái, luôn sẵn sàng gặp gỡ và ra tay cứu chữa mọi kẻ bệnh hoạn tật nguyền chạy đến với Người.

    Lạy Chúa, trước mặt Chúa, chúng con đều là những người tội lỗi cần được Chúa thương và cứu độ. Những tội lỗi chúng con trót phạm cứ dằn vặt và làm tâm hồn chúng con đau đớn. Chúng con muốn dứt bỏ và tránh xa tất cả tội lỗi ấy, nhưng rồi chúng con cứ sa đi ngã lại mãi, khiến nhiều lúc chúng con nản chí và muốn thối lui. Nhân dịp Mùa Chay này, qua việc gặp gỡ với Lời Chúa và Thánh Thể, chúng con xin Chúa giúp chúng con can đảm đứng dậy như ông Lêvi, từ bỏ tất cả mọi sự, để bước theo chân Chúa trên con đường trọn lành. Amen.

     

    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
    Kính chuyển:
    Hồ
     
     

SỐNG TỈNH THỨC - HÃY BỎ QUA OÁN HỜN

  •  
    Hung Dao -- Feb 23 at 7:04 PM
     
     
     
     
     
    Subject: DOI SONG :Nhân sinh ngắn ngủi, xin hãy bỏ qua oán hờn
     

    Nhân sinh ngắn ngủi, xin hãy bỏ qua oán hờn

     
    Tha thứ là vẻ đẹp của tâm hồn.
     

    Trong một thị trấn nhỏ nọ, một thương gia có hai người con trai sinh đôi. Hai chàng trai cùng làm việc tại cửa hàng của cha mình. Khi ông qua đời, họ thay ông trông coi cửa hàng. Mọi việc đều êm đẹp cho đến một ngày kia…

    Người em để một tờ giấy bạc trên máy đếm tiền rồi đi ra ngoài với khách hàng. Khi anh quay lại, tờ giấy bạc đã biến mất.

    Người em hỏi người anh: “Anh có thấy tờ giấy bạc đâu không?”.

    Người anh đáp: “Không”.

    Tuy vậy, người em vẫn không ngừng tìm kiếm và gạn hỏi: “Anh không thể không đụng đến nó. Tờ giấy bạc không thể tự đứng dậy và chạy đi được! Chắc chắn anh phải thấy nó!”.

    Sự buộc tội phảng phất trong giọng nói của người em. Căng thẳng bắt đầu tăng lên, sự oán giận cũng theo đấy mà len vào. Không lâu sau, một chiếc hố gay gắt và sâu thẳm đã chia cách hai chàng trai trẻ. Họ không thèm nói với nhau một lời nào. Cuối cùng, họ quyết định không làm chung với nhau và một bức tường ngăn cách đã được xây ngay giữa cửa hàng. Sự thù địch và oán giận cũng lớn lên trong 20 năm tiếp theo, lan đến cả gia đình của họ.

    Một tờ giấy bạc nhỏ khiến tình cảm anh em rạn nứt.

    Một ngày nọ, một người đàn ông đỗ xe ngay trước cửa hàng. Ông ta bước vào và hỏi người bán hàng: “Anh đã ở đây bao lâu rồi?”. Người bán hàng đáp rằng anh đã ở đây cả cuộc đời. Vị khách nói tiếp: “Tôi phải nói với anh điều này. 20 năm trước, tôi đã đi xe lửa và tạt vào thị trấn này. Lúc đó tôi đã không ăn gì suốt 3 ngày. Khi tôi đến đây bằng cửa sau và thấy tờ giấy bạc trên máy tính tiền, tôi đã bỏ vào túi mình rồi ra ngoài. Những năm qua tôi không thể quên điều đó. Tôi biết nó không phải là món tiền lớn nhưng tôi phải quay lại đây và xin anh thứ lỗi”.

    Người đàn ông lạ mặt ngạc nhiên khi thấy những giọt nước mắt lăn trên má của người bán hàng trạc tuổi trung niên này.

    Anh ta đề nghị: “Ông có vui lòng sang cửa bên và kể lại chuyện này cho người đàn ông trong cửa hàng đó được không?”.

    Rồi người đàn ông lạ càng ngạc nhiên hơn khi thấy hai người đàn ông trung niên, trông giống nhau, ôm nhau khóc ngay trước cửa hàng. Sau 20 năm, rạn nứt giữa họ đã được hàn gắn. Bức tường thù hận chia cắt hai anh em họ đã được phá bỏ.

    Đời người như con đường. Hãy làm nó ngát hương bởi những bông tulip – loài hoa biểu trưng của lòng tha thứ.

    “Tổ kiến hổng sụt toang đê vỡ”, đôi khi, chỉ một hiểu lầm nhỏ cũng có thể phá hỏng mối quan hệ sâu sắc của cả đời người. Vốn là một chuyện không đáng kể, nhưng vì nghi ngờ và không thể tha thứ, sự tổn thương cứ thế lớn dần lên.

    Có những điều chúng ta không thể thấy, cũng khó có thể tưởng tượng ra, nằm ngoài khả năng phán đoán, nhưng lại có thể lý giải hành vi của người khác. Trong tình huống chúng ta không thể lý giải một sự việc nào đó, thì hãy cứ chọn một niềm tin tích cực. “Có thể, anh ấy đang gặp khó khăn nào đó”. “Có lẽ, một sự cố bất ngờ nào đó đã xảy ra, đó không phải là lỗi của cô ấy”… Thế thì chúng ta có thể tránh được mọi sự hiểu lầm đáng tiếc, và mở rộng lòng yêu thương.

    Nhân sinh ngắn ngủi, xin hãy bỏ qua oán hờn!