3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC- NGUYỄN CHÍNH KẾT

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH- THỨ TƯ

  •  LM MINH ANH
     
     
    THƯ TƯ -TUẦN GIÁNG SINH
     

    BUÔNG BỎ, LẪN LỘN BUỒN VUI

    TIN MỪNG  GIOAN 1, 35-42

    Thấy Đức Giêsu đi ngang qua, Gioan lên tiếng nói, “Đây Chiên Thiên Chúa!”. Hai môn đệ nghe ông nói, liền đi theo Ngài!”. CÂU 36

    Cecil Rhodes, người có công mở mang và thiết lập một đế chế ở châu Phi. Thế nhưng, đây là lời trăn trối của ông khi hấp hối: “Tôi đã làm quá ít, còn quá nhiều việc phải làm! Và cuối cùng, phải ‘buông bỏ, lẫn lộn buồn vui!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Không như Cecil Rhodes, “Tôi đã làm quá ít, còn quá nhiều việc phải làm!”, Tin Mừng hôm nay cho thấy, Gioan đã làm ‘việc phải làm’ một cách tuyệt vời! Vào một thời điểm thích hợp, Gioan dẫn những môn đệ đầu tiên của mình đến với Chúa Giêsu, “Thấy Đức Giêsu đi ngang qua, Gioan lên tiếng nói, “Đây Chiên Thiên Chúa!”. Hai môn đệ nghe ông nói, liền đi theo Ngài!”. Gioan đã ‘buông bỏ, lẫn lộn buồn vui!’”.

    Hãy tưởng tượng nếu Gioan yêu thích sự hâm mộ từ phía mọi người, đến nỗi giữ nó cho riêng mình! Hãy tưởng tượng nếu Gioan quyết định làm “vua” theo quân bài đã sắp! Hãy tưởng tượng nếu Gioan không hướng người khác đến với Chúa Giêsu! Tất nhiên, đó không phải là những gì đã xảy ra! Điều xảy ra là Gioan đã hoàn thành vai trò tuyệt vời khi đùn đẩy những người này đến với Chúa Giêsu vào một thời điểm chín muồi, mặc dù phải ‘buông bỏ, lẫn lộn buồn vui!’”.

    Ở một mức độ nào đó, Gioan cảm thấy mất mát khi những môn đệ bỏ đi. Thế nhưng, bất kỳ một trải nghiệm mất mát nào vì Chúa, rồi cũng được đền bù, biến đổi và được xoa dịu bởi một niềm vui lớn hơn; bởi lẽ, chúng ta đang hoàn thành mục đích đời mình. Đó cũng là ơn gọi của bạn và tôi, ‘được gọi để hướng người khác đến với Chúa!’. Thật dễ dàng để cống hiến, dễ dàng để ‘hút’ mọi uy tín về phía mình; nhưng một khi thoả mãn với điều đó, thật khó để chúng ta buông bỏ! Đang khi tình yêu đích thực của người môn đệ Giêsu thì luôn vị tha; luôn tập trung và hướng người khác về Ngài. Vì thế, khi kín đáo dun giủi hai môn đệ giỏi nhất đến với Chúa Giêsu, sự khiêm nhường của Gioan ngời sáng. Gioan chấp nhận một sự thật rằng, với Ngài, bản thân Gioan phải bước sang chặng thứ hai, chặng ‘buông bỏ, lẫn lộn buồn vui!’”.

    Thật thú vị, bài đọc thứ nhất hôm nay bắt đầu với một đề nghị, “Đừng để ai làm cho anh em đi lạc đường”. Chúng ta có nguy cơ làm cho người khác đi lạc khi giữ họ lại cho mình. Gioan không làm điều đó; trái lại, đẩy họ về phía trước, phía Chúa Giêsu, “Đây Chiên Thiên Chúa!”. Và chính cuộc gặp gỡ cá nhân của họ với Chúa Giêsu đã biến họ nên môn đệ của Ngài; chúng ta đừng quên, “Hãy đến mà xem!”, Chúa Giêsu đã đích thân gọi họ.

    Anh Chị em,

    “Đây Chiên Thiên Chúa! Đây Đấng Xoá Tội Trần Gian!”. Con Thiên Chúa đã buông bỏ thiên đàng để nên Chiên Xoá Tội và Ngài đã được cả thế giới và Ngài đã trở nên tấm gương ngời sáng cho con người mọi thời. Phần chúng ta, có thể sẽ rất khó nếu chúng ta chỉ tìm kiếm vinh quang của Thiên Chúa và lợi ích cho tha nhân; vì lẽ, trái tim chúng ta dễ dàng gắn bó với người, với vật, với các lĩnh vực, với sự chú ý mà chúng ta có thể nhận được từ những gì chúng ta làm - dù đó là trong nghề nghiệp, trong cuộc sống riêng tư, trong giáo xứ hay trong một tổ chức đạo đức tình nguyện. Tuy nhiên, nếu thực sự muốn làm theo ý muốn của Thiên Chúa, chúng ta phải biết khi nào thì nên buông tay. Như Gioan, điều duy nhất chúng ta nên hoàn toàn tập trung vào là “Cần Chúa lớn lên, còn tôi nhỏ lại!”.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, ‘ôm lấy’ một cái gì đó, một số người nào đó thì luôn luôn dễ chịu; xin giúp con hiểu rằng, con chỉ trở nên vĩ đại một khi biết buông bỏ, cho dù ‘buông bỏ, lẫn lộn buồn vui!’”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SÔNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH

  •  LM MINH ANH
    Sun, Jan 1 at 1:44 PM
     
     
     
     
     
    NGÀY 1-1-2023
     

    ÔI NHIỆM LẠ!

    LUCA 2, 16-21

    “Maria ghi nhớ tất cả những việc đó và suy niệm trong lòng”. CÂU 19

    Kính thưa Anh Chị em,

    Ngày đầu năm dương lịch, Hội Thánh mừng kính Nữ Trinh Maria, Mẹ Thiên Chúa. Thật ý nghĩa khi chúng ta tập trung vào một sự thật không tưởng rằng, ‘Thiên Chúa cũng có một người mẹ!’. ‘Ôi nhiệm lạ!’. Đúng thế, Chúa Giêsu Kitô, là Thiên Chúa, là Con Thiên Chúa, đã chọn đi vào thế giới loài người như mọi người, nghĩa là, ngang qua một người mẹ!

    Đức Maria được gọi là “Mẹ Thiên Chúa” vì một thực tế đơn giản rằng, Chúa Giêsu, Con của Mẹ, là Thiên Chúa. Không chỉ là mẹ phần xác, cũng không chỉ là mẹ bản tính nhân loại của Con, nhưng Maria còn là Mẹ của Ngôi Vị Giêsu, Con Thiên Chúa, một Ngôi Vị Thiên Chúa; và Ngôi Vị đó đã mặc lấy xác thịt trong lòng Thân Mẫu rất thánh. Vì thế, Maria là Mẹ Thiên Chúa.

    Mặc dầu việc trở thành Mẹ Chúa Trời là một quà tặng thuần khiết từ Thiên Chúa Cha chứ không do công nghiệp riêng của Mẹ; nhưng nơi Đức Maria, có một phẩm tính đặc biệt mà chỉ mình Mẹ có, khiến Mẹ là người duy nhất đủ điều kiện để hoàn thành vai trò làm mẹ cao cả này. Phẩm tính đó là đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội.

    Trước hết, chính Thiên Chúa đã gìn giữ Mẹ khỏi mọi tội lỗi ngay từ khi tượng thai trong lòng mẫu thân Anna. Đặc ân này là ơn thánh sủng được ban trước cho Mẹ khởi đi từ cuộc sống, cái chết và sự phục sinh mai ngày của Giêsu, Đấng Mẹ cưu mang; hồng ân thánh sủng này còn có tên là ‘ơn cứu độ!’. Và vượt thời gian, Thiên Chúa đã lấy quà tặng ân sủng này để trao trước cho Mẹ vào lúc Mẹ được tượng thai; bằng cách ấy, Thiên Chúa đã làm cho Mẹ trở nên một công cụ hoàn hảo, khiết trinh vẹn toàn, để mang Con Một Ngài vào trần gian. ‘Ôi nhiệm lạ!’.

    Thứ hai, Maria luôn trung thành với quà tặng ân sủng này suốt cuộc đời mình. Mẹ không bao giờ phạm tội, không bao giờ dao động, cũng không bao giờ quay lưng lại với Chúa. Chính sự lựa chọn tuân theo ý muốn Thiên Chúa mãi mãi về mọi mặt nơi Mẹ đã khiến Mẹ trở thành Mẹ Thiên Chúa cách trọn vẹn hơn; hơn cả hành động đơn thuần cưu mang Con Chúa trong lòng. Chúa Giêsu sẽ xác nhận điều này, “Ai chu toàn ý muốn của Cha tôi, người ấy là anh em, chị em và là mẹ tôi”. Và như thế, Mẹ đã trở nên môn đệ của Con, môn đệ của Lời. Nói cách khác, Mẹ là “Nữ Trinh, ái nữ của Con”. Một cách thú vị, là mẹ nhưng vẫn là nữ trinh, là mẹ mà vẫn là ‘ái nữ’ và là môn đệ của Con mình. Mẹ trong Chúa, Lời trong Mẹ; sự kết hiệp tuyệt vời giữa Mẹ với Chúa và Lời Ngài khi Mẹ thuộc trọn về Chúa. Và như thế, vĩnh viễn Mẹ là Mẹ của Giêsu, Thiên Chúa, hoàn hảo và thánh thiện. ‘Ôi nhiệm lạ!’.

    Chuyện kể về Lincoln. Bất chấp sự bận rộn, ông thường đến bệnh viện để cổ vũ thương binh. Lần kia, thấy một người lính đang hấp hối, ông nói, “Tôi có thể giúp gì cho bạn?”; người lính trả lời, “Xin viết cho mẹ tôi một lá thư”. Lincoln làm theo, “Mẹ yêu quý, con bị thương nặng, không hy vọng phục hồi. Mẹ đừng buồn. Xin Chúa chúc lành cho Mẹ và Cha, hôn Mary và John giúp con”. Chàng trai không còn sức để ký tên, Lincoln ký thay; sau đó, ông viết thêm, “Viết giúp con trai bà, Abraham Lincoln”. Yêu cầu được đọc lá thư, người lính tỏ ra nghi ngờ; anh hỏi, “Ông có phải là tổng thống của chúng tôi?”; Lincoln thì thầm, “Phải! Giờ đây, tôi có thể làm gì nữa?”; chàng trai yếu ớt đáp, “Ngài có thể nắm tay tôi?”. Người đàn ông cao lớn, gầy gò cúi xuống cầm tay người lính, thì thầm những lời ấm áp cho đến khi thần chết lẻn vào cùng ánh bình minh!”.

    Anh Chị em,

    Trên thập giá, Chúa Giêsu không nhờ thánh Gioan viết một lá thư nào cho Mẹ mình; thay vào đó, Ngài trối Mẹ cho Gioan. ‘Ôi nhiệm lạ!’. Gioan đại diện cho cả Hội Thánh, đón Mẹ về nhà; nên Đức Maria là Mẹ của Hội Thánh, Mẹ của chúng ta. Không như người lính trẻ, đã chết; Giêsu sẽ sống lại hiển vinh và Maria sẽ là Nữ Vương Thiên Đàng, rồi đây, vui mừng hoan lạc miên viễn với Con bên hữu Đức Vua; ở đó, Mẹ vẫn hằng đau đáu trong lòng phần rỗi của mỗi người chúng ta. Nỗi khắc khoải ấy khiến Mẹ không chỉ liên lỉ cầu bầu cùng Chúa cho chúng ta mà thậm chí, còn hiện ra nơi này nơi khác để nhắc nhở bạn và tôi ăn năn hoán cải.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Mẹ, xin giúp con để tâm đến những gì Chúa đang làm trên cuộc đời con; hầu như Mẹ, con luôn thuận theo mọi ý muốn của Chúa. Và như thế, đời con cũng nhiệm lạ như đời Mẹ!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ BA

  • LM MINH ANH -HUẾ
     
     

    THỨ BA 03-1-2023

    CUỐN THEO THÁNH THẦN

    TIN MỪNG GIOAN 1, 29-34

    Tôi đã không biết Người!”. CÂU 31

    Moody nói, “Tôi tin chắc, ngay khi lòng chúng ta không còn kiêu ngạo, ích kỷ, tham vọng và mọi điều trái luật Chúa, thì Chúa Thánh Thần sẽ lấp đầy mọi ngóc ngách trong đó. Nhưng nếu lòng chúng ta đầy kiêu ngạo, tự phụ và tham vọng thế gian, Chúa Thánh Thần sẽ không có chỗ. Phải trống rỗng trước khi được lấp đầy; bấy giờ, bạn mới có thể ‘cuốn theo Thánh Thần!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Tin Mừng hôm nay giới thiệu Gioan, một người đã nên trống rỗng để được lấp đầy! Là vị tiền hô của Chúa Giêsu, nhưng thoạt tiên, Gioan khiêm tốn nhìn nhận, “Tôi đã không biết Người!”; tuy thế, Gioan vẫn để cho mình được gợi hứng bởi Thánh Thần và ‘cuốn theo Thánh Thần!’.

    Quả vậy, Gioan đã không để cho sự không chắc chắn về các chi tiết ngăn cản mình; vì lẽ, Thiên Chúa có một kế hoạch và Gioan ý thức mình được kêu gọi để tham gia vào kế hoạch đó. Và ngay khi biết hướng nào phải đi, Gioan đã đi, bất chấp việc không biết chính xác điểm đến! Đôi khi, chúng ta cũng muốn có một sự hiểu biết đầy đủ về kế hoạch của Chúa, nhưng lại ngần ngại tiến về phía trước cho đến khi chắc chắn biết chính xác điều gì phải làm.

    Tuy nhiên, hiếm khi Thiên Chúa cho ai đó một cái nhìn đầy đủ về những hoạch định của Ngài trước khi người ấy bắt đầu. Ngài muốn chúng ta tín thác, hành động theo những gì đã biết và tin chắc; phần còn lại, Ngài lo. Không phải không cần, hoặc không nên có một tầm nhìn xa như mỗi người có thể, nhưng chúng ta đừng trông mong việc Chúa cho chúng ta tham gia vào “kế hoạch tổng thể” của Ngài. Khi Chúa gọi, phản ứng tốt nhất của chúng ta là đi theo mà không thắc mắc về đường lối, và cứ cho phép mình được ‘cuốn theo Thánh Thần!’.

    Thực tế là chúng ta phải tuyệt đối tin cậy nơi Chúa và hết sức chú ý đến công việc của Ngài; từ đó, đọc ra kế hoạch Ngài định. Gioan đã nhận ra Chúa Giêsu vì Gioan hoàn toàn chú ý đến những dấu chỉ Chúa Cha ban. Dấu chỉ đó là Thánh Thần, “Ngươi thấy Thần Khí xuống và ngự trên ai, thì người đó chính là Đấng làm phép rửa trong Thánh Thần”. Thiên Chúa thường không phán với chúng ta qua những khải tượng và những dấu chỉ đặc biệt; tuy nhiên, nếu chúng ta có một thái độ cởi mở như Gioan trước những linh hứng của Thánh Thần

    và nhìn thấy thánh ý Thiên Chúa trong các biến cố chung quanh, chúng ta cũng sẽ nhận ra kế hoạch của Ngài cho cuộc đời mình, và làm theo kế hoạch đó. Thời gian quan trọng nhất để lắng nghe tiếng Chúa là trong khi cầu nguyện! Vì vậy, việc dành thời gian để ở bên Chúa phải là một phần trong thói quen hàng ngày của mỗi người chúng ta; nhờ đó, bạn và tôi mới có thể ‘cuốn theo Thánh Thần!’.

    Anh Chị em,

    “Tôi đã không biết Người!”. Thật lạ lùng khi Gioan nói, “không biết Người!”. Hiểu biết của Gioan ở đây là sự hiểu biết về một Đấng Messia, mặc dù trước đó, Gioan biết rõ Chúa Giêsu là ai, một người họ hàng với Gioan, con trai của người em họ mẹ mình; và cũng có thể Gioan đã biết Chúa Giêsu khi còn trẻ trước khi Gioan đi vào sa mạc. Tuy nhiên, Gioan vẫn nói rõ, Gioan không biết Chúa Giêsu cho đến khi Thánh Thần tiết lộ danh tính thực sự của Ngài.

    Rõ ràng, Gioan đã làm cho lòng mình trống rỗng; ở đó, “không còn kiêu ngạo, ích kỷ, tham vọng và mọi điều trái luật Chúa”. Và Thánh Thần đã có cơ hội lấp đầy con người khiêm hạ này! Chớ gì nhìn nhận khiêm tốn của Gioan cũng là nhìn nhận thực sự của bạn và tôi khi lòng chúng ta không còn “kiêu ngạo, tự phụ và tham vọng thế gian”; bấy giờ, Chúa Thánh Thần sẽ có chỗ, và Ngài cũng sẽ lấp đầy. Và rồi, như Gioan, bạn và tôi có thể thanh thản để mình ‘cuốn theo Thánh Thần!’.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, xin giúp con can đảm bước ra khỏi vùng an toàn của mình, dám trở nên trống rỗng, hầu cũng được lấp đầy; bấy giờ, con có cơ may ‘cuốn theo Thánh Thần!’”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

     

     

     
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - ĐẠO BINH ĐỨC MẸ

Subcategories