- Details
-
Category: 3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa
Những năm gần đây có nhiều cá nhân hay nhóm người sống nhờ làm tiếp thị. Họ rong ruổi khắp nơi để chỉ làm mỗi một việc là quảng cáo một sản phẩm nào đó. Nơi tôi đang ở, hầu như thường xuyên có người đi tiếp thị. Họ quảng cáo đủ mọi vật dụng, không trừ một sản phẩm nào, từ đôi đũa, chai dầu gội đầu, cái cốc uống nước đến cái bàn ủi, đầu máy may, máy giặt…
Tất cả họ đều có chung một cung cách: Những gì họ tiếp thị đều tốt, rất tốt. Họ ca tụng hết lời, dường như trên đời không còn cái gì bằng những gì họ đang quảng cáo.
Họ chỉ biết ca ngợi, không hề chê bai. Ca ngợi từ sản phẩm mà họ tiếp thị đến người được họ tiếp thị. Ví dụ, bạn muốn mua một đôi dép, dù kiểu nào, màu nào đi nữa, nếu thấy bạn xăm xoi, ngắm nghía, họ đều cho rằng chúng phù hợp với bạn…
Dẫu sao tôi vẫn nghi ngờ lắm. Càng nghi ngờ hơn, khi những anh chị em ấy rày đây mai đó, chẳng biết đâu mà tìm. Nhưng ngôn ngữ của quảng cáo là như thế: chỉ ca tụng, không bao giờ bài bác.
Bạn và tôi là những người theo Chúa. Ta cảm nhận rằng, bước theo Chúa sao mà khó quá, bởi ta sẽ phải từ bỏ, không chỉ là của cải vật chất, mà còn từ bỏ cả những cái là căn cội của cuộc đời mình như cha mẹ, mạng sống.
Không chỉ có thế, sự từ bỏ còn đi tới mức độ mạnh hơn: Chúa đòi ta từ bỏ để nhận thập giá: “Nếu ai đến với Ta mà không bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em và cả mạng sống mình, thì không thể làm môn đệ Ta. Còn ai không vác thập giá mình mà theo Ta, thì không thể làm môn đệ Ta”. Đúng là một đòi hỏi quá dứt khoát và triệt để.
Vì thế, nếu Chúa Giêsu làm quảng cáo, chắc chắn Chúa thất bại. Vì không ai như Chúa, quảng cáo ơn gọi để mời gọi người ta theo mình, lại không đưa ra một tương lai sáng lạn nào, không tìm thấy bất cứ một vinh dự nào, hoặc ngay cả một sự hấp dẫn nào dù nhỏ nhoi nhất, cũng không có. Ngược lại chỉ là từ bỏ và nhận thập giá. Nghĩa là chỉ có nghèo đến trần trụi như Chúa đã không còn gì cho mình từ khi bắt đầu làm người, đến lúc bước lên thập giá.
Hơn nữa, theo Chúa, làm môn đệ Chúa để được gì mà phải thiệt thòi đến vậy? Theo mà đều kiện nặng nề như thế, thì theo để làm gì? Nhất là đối với thế giới hôm nay, con người chỉ muốn tìm cho mình một cuộc sống tự do dễ dãi, ích kỷ, coi trọng vật chất, tôn thờ quyền lợi cá nhân…, thì với một điều kiện khắtc nghiệt như thế, thật là điều không tưởng. Lời Chúa xem ra quá lạc lỏng, xa lạ?
Không đúng! Tất cả những suy nghĩ bên trên đều ngược hẳn thực tế mà lịch sử Hội Thánh ghi nhận hàng ngàn năm qua, đến hôm nay và sẽ còn mãi về sau.
Bởi đã hơn 2000 năm, nhưng Lời Chúa Giêsu vẫn cứ mới nguyên, vẫn là Lời Sống cho biết bao nhiêu anh chị em chọn làm lẽ sống của mình. Những anh chị em ấy quả cảm bước theo Chúa Giêsu, từ bỏ mọi sự, nhận thập giá làm niềm vui của đời mình.
Chính họ đã làm cho tinh thần và lời dạy của Chúa Giêsu chẳng những không mai một, không lạc lỏng mà còn sống, sống mạnh và lan rộng cả thế giới, qua mọi thế hệ.
Họ là ai? Hơn hai tỷ người theo Chúa Giêsu trên khắp thế giới là một bằng chứng hùng hồn. Đặc biệt, trong số ấy, có vô số anh chị em hiến dâng đời mình sống ơn gọi tu trì. Những anh chị em ấy đã đáp lại lời mời gọi bỏ mình, vác thập giá, theo Chúa Giêsu.
Hoặc biết bao nhiêu vị thánh, họ là những người có thể đã được Hội Thánh tôn phong, hay chưa tôn phong, cũng có thể sẽ không bao giờ tôn phong trên bàn thờ Hội Thánh. Tất cả những vị thánh ấy có chung một tấm lòng: Đã vì lời mời gọi từ bỏ mà suốt đời sống nghèo khó, chỉ có tình yêu là giàu có mà thôi.
Trong số những người ấy, biết bao nhiêu người đã nhìn lên Thánh giá Chúa mà không tiếc mạng sống mình, hiến dâng cho Thiên Chúa toàn thân đến giọt máu cuối cùng như của lễ toàn thiêu. Các thánh Tử đạo là những người đã sống và chết như thế.
Hóa ra, lời mời gọi từ bỏ và vác thập giá của Chúa Giêsu, với cái nhìn nhân loại, tưởng chừng khắc nghiệt, sẽ trở nên vô vọng, lại có một sức mạnh thu hút lạ thường.
Lời mời gọi ấy là lẽ sống vô song để những ai tin nhận và sống theo, sẽ đặt trọn niềm hy vọng của mình.
Đó cũng là lời mời gọi làm nên căng tính của tất cả những ai theo Chúa Kitô. Nhờ đó, người ta nhận ra họ là môn đệ của Người. Vì theo Chúa Kitô chỉ có mỗi một con đường duy nhất là từ bỏ và chấp nhận thập giá đời mình như Chúa Kitô.
Vì hơn ai hết, những anh chị em dám dấn thân làm môn đệ của Chúa hiểu rằng, chính khi từ bỏ là lúc nhận lại chính mình. Chính lúc quên mình, là lúc gặp lại bản thân. Chính lúc chết cho thân phận tội lỗi, chết cho sự tha hóa có thể lôi kéo ta hướng chiều về sự dữ, là lúc ta vui sống muôn đời (ý nghĩa của thánh Phanxicô – kinh Hòa Bình).
Bởi vậy, chính lúc chấp nhận thập giá, là chính lúc ta tiến vào vinh hiển của Đấng Phục Sinh.
Bạn thân mến, muốn dấn thân cho một điều gì, ta phải yêu điều ấy. Cũng vậy, để được tự do và tự nguyện chấp nhận sự từ bỏ và vác thập giá, đòi ta phải có lòng yêu mến. Với tình yêu, thập giá sẽ nhẹ hơn, dễ hơn.
Một người mẹ thức trắng đêm để may xong chiếc áo cho con sớm mai đến trường, người mẹ ấy là mẹ hơn qua những hy sinh vất vả. Bởi đó bạn và tôi hãy yêu thánh giá Chúa Giêsu và yêu lối sống từ bỏ để nên giống Người.
Bản tính tự nhiên, con người thích chọn lối sống dễ dãi. Nhất là cuộc sống văn minh hôm nay, lại càng đặt ta trước nhiều chọn lựa. Nếu không biết yêu thánh giá mà lại cứ chiều theo thói quen bản thân, ta dễ chọn cái tầm thường hơn những điều cao cả; chọn khoái lạc phù du hơn hạnh phúc vững bền; chọn lợi ích cá nhân hơn lợi ích tập thể.
Bởi vậy, biết mình dễ chọn cái xấu, đồng thời cảm nhận sâu xa Lời mời gọi của Chúa Giêsu, yêu thánh giá Chúa, yêu lối sống từ bỏ, bạn và tôi hãy làm lại chọn lựa của mình để dễ dàng dấn thân cho sự từ bỏ và vác thập giá, qua từng việc nhỏ nhặt trong đời thường như: bỏ nghiện thuốc lá, ma túy, rượu chè, trụy lạc…
Hoặc ta dành ngày Chúa nhật để tôn thờ Chúa, học hỏi giáo lý, lo các việc bổn phận đạo đức. Cương quyết rời chiếc giường êm để đi dự lễ sáng; tắt tivi để đọc kinh tối gia đình; bỏ bớt những giờ táng gẫu trong quán cà phê để cầu nguyện nhiều hơn… Tất cả những điều đó, đòi sự tập luyện lâu dài trong từng ngày sống của mình.
Hãy khắc ghi Lời Chúa dạy: “Ai không vác thập giá mình mà theo Ta, thì không thể làm môn đệ Ta”.
Lm JB NGUYỄN MINH HÙNG
- Details
-
Category: 3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa
Thứ Bảy Tuần 22 Thường Niên C
“Đức Giêsu đi băng qua một cánh đồng lúa; các môn đệ bứt lúa, vò trong tay mà ăn”.
“Bước đi với Chúa Kitô biến những cánh đồng bình thường thành thánh địa!” – Henri Nouwen.
Kính thưa Anh Chị em,
Sẽ khá bất ngờ khi chúng ta chỉ dừng lại ở câu đầu tiên của Tin Mừng hôm nay. Các môn đệ hồn nhiên cùng Chúa Giêsu lang thang qua một cánh đồng. Với chúng ta, đó là một ‘cánh đồng mơ!’.
Chẳng phải thật tuyệt vời nếu được làm môn đệ của Chúa Giêsu vào những ngày ấy, cùng Ngài lang thang rảo qua đồng lúa của ai đó, hái những bông lúa trên những cọng lúa, và hồn nhiên thưởng thức vị ngọt của những hạt vàng thơm lừng được nghiền nát giữa những ngón tay? Đó là một ngày giản dị, tinh khôi, cùng Ngài rảo bước, được phúc nghe Ngài kể lại câu chuyện đời xưa – vua Đavít. Đó là một cuộc dạo chơi bình thường nhưng thấm đẫm hạnh phúc, vì có Chúa ở cùng – giữa ‘cánh đồng mơ’. “Được ở với Chúa Giêsu – dù chỉ trên cánh đồng – cũng phong phú hơn mọi cung điện không có Ngài!” – Charles Spurgeon.
Thế nhưng, sao lại luyến tiếc một quá khứ mà bạn không thể quay trở lại? Chúa Giêsu từng nói, “Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế!”. Ngài hiện diện trong Thánh Thể, lặng lẽ bên ngọn đèn cháy sáng cạnh Nhà Tạm trong những lần chúng ta trầm lắng nguyện cầu. “Đức Kitô không phải là ký ức của quá khứ nhưng là Sự Hiện Diện của hiện tại!” – J. Ratzinger. Không cánh cửa khép kín nào có thể ngăn Ngài đến với chúng ta; không bức tường nào có thể chặn đứng sự thân mật mà chính các môn đệ xưa cũng chẳng có được. Ngài vẫn ở đó, đợi mỗi người để cùng chúng ta bước đi trên ‘cánh đồng mơ’ đời mình, lắng nghe, chia sẻ, và đổi mới chúng ta mỗi ngày. “Trong mỗi Nhà Tạm, ngọn đèn thắp sáng nhắc nhở ta: Ngài ở đây, chờ đợi bạn!” – Fulton Sheen.
Các môn đệ ngày ấy đã thấy những bông lúa tươi mới thật hấp dẫn. Còn chúng ta, mỗi khi đến bàn tiệc Thánh Thể, liệu bạn và tôi có nhận ra sự tươi mới khôn tả? Nơi đây, Đấng bất biến trở nên của ăn cho một nhân loại luôn đổi thay; Ngài biến đổi ‘cái tạm bợ’ của chúng ta bằng sự vĩnh hằng của Ngài. “Thánh Thể là nhịp đập của một con tim được đổi mới!” – Carlo Acutis. Vì thế, mỗi lần rước Chúa, là mỗi lần được tham dự vào “chén phúc lộc”, là để cho Ngài đổi mới, hầu chúng ta có thể mang Vương Quốc vào lòng thế giới. “Trong Thánh Thể, Đức Kitô làm mới mọi sự!” – J. Ratzinger.
Anh Chị em,
Cánh đồng ngày ấy chỉ là một ‘lát cắt’ của thời gian. Nhưng nhờ Thánh Thể, nó trở nên biểu tượng cho cánh đồng của những ước mơ – ước mơ vĩnh cửu: được ở lại trong sự thân mật với Chúa – Đấng vẫn thì thầm, “Này đây Ta đổi mới mọi sự!”. Vì thế, ước mơ của chúng ta không chỉ là được đi trên cánh đồng với Con Thiên Chúa hai ngàn năm trước, nhưng là để Ngài bước vào cánh đồng đời mình, gia đình mình hôm nay, biến nó thành cánh đồng hồng ân, cánh đồng của những biến đổi. “Với Đức Kitô, cả những cánh đồng thời gian cũng trở thành cánh đồng của những ước mơ!” – Henri Nouwen.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, cho con biết mơ trên cánh đồng của Ngài, nơi mọi giấc mơ đều nảy mầm trong Thánh Thể!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)