4. Bánh Sự Sống

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ BẢY CN5PS-A

  •  
    Tinh Cao
    Fri, May 15 at 7:15 AM
     
     

    Thứ Bảy sau Chúa Nhật V Phục Sinh

    CÁC CON KHÔNG THUỘC VỀ THẾ GIAN

    Gioan 15, 18-21

     

    Bài Ðọc I: Cv 16, 1-10

    "Xin đi sang Macêđonia mà cứu giúp chúng tôi".

    Trích sách Tông đồ Công vụ.

    Trong những ngày ấy, Phaolô đến Ðerbê và Lystra. Ở đó có một môn đồ tên là Timôthêô, con của một bà Do-thái đã tin đạo, còn cha là người dân ngoại. Các anh em ở Lystra và Icôniô chứng nhận anh là người tốt. Phaolô muốn anh đi theo mình, vì nể người Do-thái ở trong vùng ấy, nên Phaolô đã đem anh đi cắt bì, vì mọi người biết cha anh là người dân ngoại. Khi hai ngài đi ngang qua các thành phố, hai ngài truyền lại cho họ tuân giữ những giáo lý do các tông đồ và kỳ lão tại Giêrusalem đã quyết định. Nhờ vậy, các giáo đoàn được vững mạnh trong đức tin và mỗi ngày càng tăng thêm đông số.

    Các ngài đi qua Phrygia và vùng Galatia, vì Thánh Thần ngăn cản không cho rao giảng lời Chúa tại Tiểu Á. Khi đến Mysia, các ngài tìm cách đi Bithynia; nhưng Thánh Thần của Chúa Giêsu không cho phép. Vậy các ngài đi sang Mysia, xuống Trôa, và ban đêm Phaolô được thị kiến thấy một người Macêđô đứng đó và van xin ngài rằng: "Xin đi sang Macêđônia mà cứu giúp chúng tôi".

    Vừa thấy vậy, chúng tôi liền tìm cách đi sang Macêđônia, tin chắc rằng Thiên Chúa đã kêu gọi chúng tôi rao giảng Tin Mừng cho họ.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 99, 2. 3. 5

    Ðáp: Toàn thể địa cầu, hãy reo mừng Chúa! (c. 2a)

    Hoặc đọc: Alleluia.

    Xướng: 1) Toàn thể địa cầu, hãy reo mừng Chúa! Hãy phụng sự Chúa với niềm vui vẻ; hãy vào trước thiên nhan với lòng hân hoan khoái trá. - Ðáp.

    2) Hãy biết rằng Chúa là Thiên Chúa, chính Người đã tạo tác thân ta, và ta thuộc quyền sở hữu của Người. - Ðáp.

    3) Vì Thiên Chúa, Người thiện hảo, lòng từ bi Người tồn tại muôn đời, và lòng trung tín còn tới muôn muôn thế hệ. - Ðáp.

     

    Alleluia: Ga 14, 16

    Alleluia, alleluia! - Thầy sẽ xin Chúa Cha và Người sẽ ban cho các con một Ðấng Phù Trợ khác, để ở cùng các con luôn mãi. - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Ga 15, 18-21

    "Các con không thuộc về thế gian, vì chính Thầy đã chọn các con khỏi thế gian".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu thế gian ghét các con, các con hãy biết rằng họ đã ghét Thầy trước. Nếu các con thuộc về thế gian, thế gian sẽ yêu những gì thuộc về nó, nhưng các con không thuộc về thế gian, vì chính Thầy đã chọn các con khỏi thế gian, nên thế gian ghét các con. Các con hãy nhớ lại lời Thầy đã nói với các con: Tôi tớ không trọng hơn chủ. Nếu họ đã bắt Thầy, thì họ cũng sẽ bắt bớ các con; nếu họ tuân giữ lời Thầy, thì họ cũng tuân giữ lời các con. Tại vì danh Thầy mà họ sẽ làm cho các con tất cả những điều đó, bởi vì họ không biết Ðấng đã sai Thầy".

    Ðó là lời Chúa.

     

     

    Chiều kích "Liên Hệ Thần Linh" của chủ đề "Thày là sự sống" cho Tuần Lễ Thứ V Mùa Phục Sinh là ở nơi việc hiệp nhất nên một với Chúa Kitô, nhờ đó các môn đệ của Người mới có thể sinh hoa kết trái yêu thương như Người yêu thương họ, như các bài Phúc Âm trong tuần đã cho thấy, cũng là mối Liên Hệ Thần Linh nhờ đó làm cho các vị nên giống Người nơi thân phận bị thế gian ghét bỏ và sát hại, chỉ vì danh của Người, như lời Người khẳng định và tiên báo cho các tông đồ trong bài phúc âm hôm nay:

     

    "Nếu thế gian ghét anh em, anh em hãy biết rằng nó đã ghét Thầy trước. Giả như anh em thuộc về thế gian, thì thế gian đã yêu thích cái gì là của nó. Nhưng vì anh em không thuộc về thế gian và Thầy đã chọn, đã tách anh em khỏi thế gian, nên thế gian ghét anh em. Hãy nhớ lời Thầy đã nói với anh em: tôi tớ không lớn hơn chủ nhà. Nếu họ đã bắt bớ Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ anh em. Nếu họ đã tuân giữ lời Thầy, họ cũng sẽ tuân giữ lời anh em. Nhưng họ sẽ làm tất cả những điều ấy chống lại anh em, vì anh em mang danh Thầy, bởi họ không biết Đấng đã sai Thầy".

     

    Bài Phúc Âm cho Thứ Bảy Tuần V theo Thánh Gioan hôm nay là bài Phúc Âm chất chứa những lời Chúa Giêsu tiên báo cho các môn đệ của Người về thân phận chịu khổ của các vị trong thế gian nay, bị thế gian thù ghét, chỉ vì các vị đã được Người "chọn"  "tách ra khỏi thế gian". Nghĩa là những ai thuộc về Người và theo Người thì phải chịu chung số phận với Người và như Người: "Nếu họ đã bắt bớ Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ anh em".

     

    Chính thân phận bị thế gian ghét bỏ và bách hại như Thày và vì Thày của thành phần môn đệ Chúa Kitô là những gì chứng tỏ họ thực sự thuộc về Chúa Kitô, hoàn toàn ở trong Chúa Kitô và Chúa Kitô hằng ở trong họ hơn ai hết và hơn bao giờ hết. Đúng thế, chính những gian nan khốn khó gặp phải trong cuộc hành trình đức tin trần thế nói chung và nhất là trong sứ vụ làm chứng cho Chúa Kitô đã chứng thực ai là môn đệ đích thực của Chúa Kitô và ai không/chưa.

     

    Mà thành phần môn đệ của Chúa Kitô nói chung, sau thời các thánh tông đồ, được Người tuyển chọn khi nào và ra sao? Nếu không phải khi Người gọi họ trở thành môn đệ Kitô hữu của Người qua các chứng nhân của Người (xem Mathêu 28:20), hay hơn thế nữa, khi Người gọi một số môn đệ Kitô hữu của Người theo sát Người hơn nữa theo 3 lời khuyên của Phúc Âm, nhất là khi Người gọi họ trở thành linh mục thừa tác của Người; và chính họ cũng đã đáp lại bằng việc lãnh nhận phép rửa, lãnh nhận Bí Tích Truyền Chức Thánh, cũng như bằng việc tuyên khấn các lời khấn sống đời thánh hiến trọn lành hơn theo tinh thần và gương sống của Người.

     

    Tuy nhiên, thực tế cho thấy, những môn đệ Kitô hữu nào được "Thày đã chọn, đã tách ra khỏi thế gian", và cũng đã theo Người như thế, mà chỉ tìm kiếm và theo đuổi một Chúa Kitô Phục Sinh chẳng có các dấu thánh trên thân xác sống lại từ trong kẻ chết của Người, thì thực tế cho thấy họ vẫn tiếp tục "thuộc về thế gian",  vì thế họ được "thế gian yêu thích cái gì là của nó". Chẳng hạn như những người môn đệ thuộc về một thứ Giáo Hội Nhà Nước trong thế giới cộng sản, hay những môn đệ có biệt tài nào đó trở thành nổi tiếng, được dân chúng mộ mến đến bất chấp Giáo Quyền, hoặc những môn đệ mị dân không dám khuyên bảo hay giảng dạy dân chúng "vào qua cửa hẹp" (Mathêu 7:13), bởi sợ bị dân ghét bỏ, hay những môn đệ chỉ vì danh tiếng, vì nghề nghiệp, mà về chính trị đã bỏ phiếu chấp thuận hay ủng hộ các đạo luật phản tín lý và luân lý Công giáo của mình v.v.

     

    Trái lại, những môn đệ bị bách hại vì lẽ công lý (xem Mathêu 5:11) chính là các cành nho tốt lành đã sinh hoa kết trái trong đời sống thiêng liêng, ở chỗ họ càng ngày càng được kết hiệp mật thiết với Chúa Kitô, qua việc thương xuyên tham dự các Bí Tích Thánh và thiết tha lắng nghe cùng đáp ứng Lời Chúa, và vì thế, họ còn được cắt tỉa thêm cho càng sai trái (xem Gioan 15:2), cho càng được nên giống Chúa Kitô là Thày của mình hơn ai hết và hơn bao giờ hết. Đến độ sự sống đã chiến thắng tội lỗi và sự chết của Chúa Kitô Phục Sinh nơi họ đã trở thành như một ngọn lửa thần linh bừng lên thiêu đốt bụi gai bản thân thấp hèn yếu đuối của họ, nhưng bụi gai là bản thân của họ đầy thương tích đớn đau ấy chẳng những vẫn không bị thiêu rụi (xem Xuất Hành 3:2), trái lại, chính bụi gai ấy lại còn thần hiển "rạng ngời chân lý - veritatis splendor" (Thông Điệp của ĐTC GP II ngày 6/8/1993) như một Chúa Kitô Tử Giá!

     

     

    Bài Đọc 1 (Tông Vụ 16:1-10)

     

    Mối Liên Hệ Thần Linh tràn đầy sự sống còn có thể được thấy nơi trường hợp của phái đoàn môn đệ Chúa Kitô, trong đó chính yếu là Tông Đồ Phaolô, những vị luôn kết hiệp mật thiết với Chúa Kitô, Đấng ở với họ, sống trong họ và hướng dẫn họ bằng Thánh Thần của Người trong công cuộc truyền giáo chứng nhân của họ, thậm chí hướng dẫn họ đến những nơi Người muốn họ tới, như bài đọc 1 hôm nay cho thấy:

     

    "Các ông đi qua miền Phy-ghi-a và Ga-lát, vì Thánh Thần ngăn cản không cho các ông rao giảng lời Chúa ở A-xi-a. Khi tới sát ranh giới My-xi-a, các ông thử vào miền Bi-thy-ni-a, nhưng Thần Khí Đức Giê-su không cho phép. Các ông bèn đi qua miền My-xi-a mà xuống Trô-a. Ban đêm, ông Phao-lô thấy một thị kiến: một người miền Ma-kê-đô-ni-a đứng đó, mời ông rằng: 'Xin ông sang Ma-kê-đô-ni-a giúp chúng tôi!' Sau khi ông thấy thị kiến đó, lập tức chúng tôi tìm cách đi Ma-kê-đô-ni-a, vì hiểu ra rằng Thiên Chúa kêu gọi chúng tôi loan báo Tin Mừng cho họ".

     
     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

     

    PS.V-7.mp3  

     
      

     

    --
    CMC-THDC (Thân Hữu Đồng Công)
    ---
    Bạn nhận được thư này vì bạn đã đăng ký vào nhóm Google Groups "CMC-THDC".
    Để hủy đăng ký khỏi nhóm này và ngừng nhận email từ nhóm, hãy gửi email đến This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    Để xem cuộc thảo luận này trên web, hãy truy cập https://groups.google.com/d/msgid/cmc-thdc/CAKivYHqnx%3DjbVzpVfb%3D%3DqDWTjEDZ%2BdfZJXnDpQBTC28oA0hstg%40mail.gmail.com.
     

BÁNH SỰ SỐNG - CHA BRIAN- 6TH SUNDAY - A

 

  •  
    Mo Nguyen
    Thu, May 14 at 5:19 PM
     
     

    SIXTH SUNDAY OF EASTER YEAR A       17 MAY 2020  

     

     

    Picture.jpg

        

     

                              TRUTH MATTERS: 6th SUNDAY EASTER A

                                                    (John 14: 15 -21)

     

    It’s often said: ‘Honesty is the best policy!’ I tend to agree. Some time ago, I saw a very touching movie, one of the best I’ve ever seen, called Secrets and Lies. It's about a white woman who secretly gave birth to a black daughter, and who was kept from seeing and sharing with her daughter all through the child’s growing-up years. The story unfolds and undoes the secrets and lies that had kept mother and daughter strangers to each other during that long time.

     

    The movie illustrates just how much the truth matters. So, e.g. we call for truth in politics and truth in advertising, and in a court of law, we are expected to swear to the truth of what we say - 'the truth, the whole truth and nothing but the truth'. For facts are very important. It’s equally important to us that we be known as honest, sincere, genuine, trust-worthy people, who don’t deceive, mislead, or cover-up. We know from experience that to sustain and develop our relationships, openness, honesty, and transparency are not optional, but absolutely necessary.

     

    It's also a fact of life that we human beings cannot cope with too much reality. So, we don't take kindly to anyone who blurts out our faults and failings to our face, who attack and abuse us, even though they may be telling the unvarnished truth. For the sake of our self-esteem and self-respect, something more than telling the truth to one another is needed. That something more is courtesy and politeness, patience and gentleness, understanding and tact. While deep down we want to face the truth for the sake of our integrity, we will take it much more readily from those who show they are on our side - people who care about us, people who support us.

     

    What's all this got to do with the teaching of Jesus today? A great deal, I suggest. Jesus, who has just called himself ‘the truth’, as well as ‘the way’ and ‘the life’, tells his friends, including us, that he has to go away. This is the truth. But some day he will come back to earth, and we will see him again. That's the second truth. And there is a third truth he tells. For the time in-between, he is sending us the Holy Spirit, his second self, to be our adviser, advocate, comforter and support.

     

    We rejoice, then, that the same Holy Spirit, the Spirit of truth, who was the source of Jesus' own honesty, truthfulness and integrity, is given to us and stays with and among us. Unless, of course, we deliberately decide to be ‘people of the lie’ (F. Scott Peck), living lives of spin, hypocrisy and deception. That same Spirit of Jesus is available to us 24/7 to empower us to be as truthful as Jesus. He also assures us that the Spirit of truth given to us is also the Spirit of love, empowering us to be like Jesus too in the way he communicated the truth. This was with courtesy, politeness and gentleness, and with patience, understanding and tact.

     

    The importance of ‘telling it like it is’ to our fellow-human beings applies also to what we say and how we say it, when we pray to God. When we are thanking God for gifts and blessings, we do that easily enough. But many of us are not good at telling God just how we feel, when life is tasting more like lemons than lemonade.

     

    This is particularly so at the present time, when we find ourselves cut off from others, even our nearest and dearest, because of the restrictions imposed by the ravages of the corona virus. We are quite ready and even eager to thank God for the good and heroic people around us keeping our communities going, such as doctors, nurses, shop assistants, bus and train drivers. But we are not so ready to pray prayers of lament to God, prayers in which we complain to God, even quite vigorously, for the death and destruction happening around us and around our world. We don’t find ourselves praying, like the Jewish people of old: ‘How long, O Lord, will you let this happen? How much longer must we wait for you to step in and deliver us from this pandemic scourge?’

     

    For many if not most of us, there is a block to praying such open, honest, and heart-felt prayer. We have been raised to speak only politely to ‘Almighty God’. Our sense of reverence and respect simply stop us from ‘letting it rip’ with what we ask of God and how we phrase it. It may help us to remember, then, that in the Psalms, the Jewish Prayer Book Christians have inherited from our Jewish ancestors, about two-thirds of the 150 psalms are laments, pleading for the Lord’s help in situations of desperation. Their confidence in God’s nearness to his beloved people, keeps them moaning and groaning over and over again: ‘Why? ‘Where are you, God? ‘How much longer will we have to endure this?’

     

    Jesus has promised to provide his gift to us of the Holy Spirit, as the Comforter, the Spirit of truth and the Spirit of love, given for our dealings with God and with our fellow-human beings. So, in the rest of our prayer together today, let us ask that when we need to speak the truth to others, that the Spirit of God will empower us to also speak it with respect, care, concern, and love! Let us pray too that our reverence and love for God will not block us from saying to God just how down and depressed we may be feeling, about the situations for which we are seeking God’s loving care and God’s powerful intervention!

     

    Fr Brian Gleeson

     

    John 14:15-17 (NLT) Bible Song (Lyric Video) | The Holy Spirit, Who Leads Into All Truth:

    https://www.youtube.com/watch?v=U3l5it7pqaw

     

     

    sing.jpg

     

    CHÚA LÀ ĐẤNG AN ỦI:

    https://www.youtube.com/watch?v=-3OLaLhOxC8

     

 

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ BA CN5PS-A

  •  
    Hong Nguyen
     
    Mon, May 11 at 5:18 PM
     
     


    THỨ BA CHÚA NHẬT V PHỤC SINH A
    NGÀY 12/05/2020
     


    BÁNH SỰ SỐNG

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan. Ga 14: 27-31
     

    27 Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi.28 Anh em đã nghe Thầy bảo: "Thầy ra đi và đến cùng anh em". Nếu anh em yêu mến Thầy, thì hẳn anh em đã vui mừng vì Thầy đi về cùng Chúa Cha, bởi vì Chúa Cha cao trọng hơn Thầy.29 Bây giờ, Thầy nói với anh em trước khi sự việc xảy ra, để khi xảy ra, anh em tin.30 Thầy sẽ không còn nói nhiều với anh em nữa, bởi vì Thủ lãnh thế gian đang đến. Đã hẳn, nó không làm gì được Thầy.31 Nhưng chuyện đó xảy ra là để cho thế gian biết rằng Thầy yêu mến Chúa Cha và làm đúng như Chúa Cha đã truyền cho Thầy. Nào đứng dậy! Ta đi khỏi đây!”

    SỐNG VÀ CHIA SẺ: THẦY ĐỂ LẠI BÌNH AN CHO ANH EM

    Khái niệm về “Thiên Chúa vắng bóng” được dùng trong những cơn khốn khó của con người. Nhân loại nhiều lần trải qua những cơn khốn khó tưởng chừng như khái niệm Thiên Chúa vắng bóng còn được thay bằng khái niệm Thiên Chúa đã chết. Lịch sử triết học đã có những nhà tư tưởng nêu lên để phản bác niềm tin tôn giáo. 

    Trong một thế giới khủng hoảng về công bình, trong một thế giới càng bất an, con người càng tự vấn về sự hiện diện của Chúa. Thế chiến thứ hai xảy ra, hàng triệu người bị giết chết trong các trại tập trung, hàng chục triệu người thiệt mạng vì chủ nghĩa phát xít. Thiên Chúa đã ngó lơ để cho kẻ thủ ác ra tay trên bao nhiêu người vô tội sao?
    Cơn đại dịch virus Vũ Hán suốt nhiều tháng nay làm chao đảo thế giới, nhiều người thiệt mạng vì con virus nhỏ bé này lại làm dấy lên câu hỏi đó thêm một lần nữa. Chúng ta muốn sự thiện chiến thắng; chúng ta muốn công bằng; chúng ta thấy người vô tội đau khổ, người nghèo bị bỏ rơi, bao nhiêu người thiệt mạnh vì dã tâm của những kẻ độc tài hung bạo. Chúa ở đâu và làm gì trong hoàn cảnh bi thương của nhân loại này. 

    Rõ ràng giữa cơn hoang mang và sợ hãi này, nói về bình an như chỉ là cách nói trấn an: mọi sự sẽ ổn, không sao đâu, Chúa sẽ cứu. Chúng ta nói theo lòng tin. Chúng ta trấn an nhau nhưng không phải như thế là dịch bệnh, chết chóc, sợ hãi sẽ qua mau. 

    Chúa Giêsu có cách trả lời cho chúng ta về vấn nạn này trong Tin Mừng hôm nay. Bình an Chúa ban không theo kiểu thế gian. Rõ ràng Người không cất nỗi lo lắng sợ hãi ấy ra khỏi các môn đệ trong lúc bị bắt bớ, bị truy lùng, bị đòn roi và chết chóc. Niềm tin và cơ sở của nó là chính Chúa Giêsu - Đấng mà chúng ta tôn thờ và Đấng mà chúng ta đi theo. Người là toàn bộ niềm tin của chúng ta. “Thủ lãnh thế gian đang đến, hẳn nó chẳng làm gì được Thầy”.
    Người không đem chúng ta ra khỏi những thảm hoạ mà chúng ta phải đối diện nhưng Người cho ta thấy kết cục của những thảm hoạ gây ra cho chúng ta là sự thất bại. Chính điều này làm cho các môn đệ của Chúa có dũng khí, có niềm tin và hy vọng để sẵn sàng vượt qua các thách đố, thậm chí quá sức lực và trí hiểu của chúng ta.  

    Lạy Chúa, giữa biết bao nhiêu thử thách hôm nay, xin cho chúng con biết đặt trọn niềm tin tưởng và cậy trông vào Chúa. Chỉ có Chúa mới dẫn đưa chúng con tới bến bờ bình an và sự sống đời đời. Amen.   
     
    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
    Kính chuyển:
    Hồng
     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ NĂM CN5PS-A

  •  
    Hong Nguyen
     
    Wed, May 13 at 5:25 PM
     
     


    THỨ NĂM TUẦN V PHỤC SINH A

    NGÀY 14/05/2020



    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 15: 9-17)
               ANH EM HÃY THƯƠNG YÊU NHAU

    9 Khi ấy, Chúa Giê-su phán cùng các môn đệ rằng: "Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy.10 Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người.11 Các điều ấy, Thầy đã nói với anh em để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui của anh em được nên trọn vẹn.12 Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.13 Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình.14 Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy.15 Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.16 Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em.17 Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau”.

    SỐNG VÀ CHIA SẺ

    Tình yêu không chỉ hệ tại ở lời nói, nhưng quan trọng là phải gắn kết cuộc sống của mình vào cuộc sống của người mình yêu. Sự gắn kết này được thể hiện qua việc ở lại trong tình yêu của người mình yêu.

    Một cách gần gũi và cụ thể nhất trong việc ở lại trong tình yêu của người mình yêu là sống ý muốn của người yêu. Chúa Giêsu đã ở lại trong tình yêu của Chúa Cha bằng cách Người để cho ý muốn của Chúa Cha chi phối toàn bộ cuộc sống của mình. Chính Chúa Giêsu đã khẳng định điều này với dân chúng và những người lãnh đạo Do Thái: “Tôi tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai tôi” (Ga 6, 38);

    Tôi không thể tự ý mình làm gì. Tôi xét xử theo như tôi được nghe, và phán quyết của tôi thật công minh, vì tôi không tìm cách làm theo ý riêng tôi, nhưng theo ý Đấng đã sai tôi” (Ga 5, 30); “Lương thực của Thầy là thi hành ý muốn của Đấng đã sai Thầy, và hoàn tất công trình của Ngài” (Ga 4, 34).

    Ngay cả khi đối diện với đau khố và cái chết, Chúa Giêsu cũng vẫn một lòng chọn làm theo ý Chúa Cha: “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho con khỏi phải uống chén này. Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha” (Mt 16, 39; x. Lc 22, 42).

    Kinh nghiệm thực tế cuộc sống cho thấy, yêu ai thì chúng ta tìm đủ mọi cách để thực hiện ý muốn của người yêu. Khi yêu ai rồi thì ý muốn của người yêu là ưu tiên hàng đầu. Thông thương vợ chông yêu thương nhau thì tìm cách làm vừa ý của nhau. Con cái yêu thương cha mẹ thì tìm cách làm theo ý muốn của cha mẹ. Và khi làm theo ý của người yêu là ở lại trong tình yêu của người mình yêu.

    Chúa Cha đã yêu mến Chúa Giêsu thế nào thì Ngài cũng yêu mến các môn đệ như vậy. Cũng như Chúa Cha, Chúa Giêsu yêu thương các môn đệ không phải bằng cách ban một loạt các đặc ân kỳ diệu cho các ông, nhưng bằng cách muốn các môn đệ ở lại trong tình yêu của Người. Chúa Giêsu đã ở lại trong tình yêu của Chúa Cha bằng cách Người để cho ý muốn của Chúa Cha chi phối toàn bộ cuộc sống của mình. Người cũng muốn các môn đệ ở lại trong tình yêu của Người. Chúa Giêsu đáp lại tình yêu của Chúa Cha bằng cách thi hành ý muốn của Chúa Cha.

    Người cũng mong muốn các môn đệ đáp lại tình yêu của Người bằng cách tuân giữ các điều răn của Người, để cho ý muốn của Người hướng dẫn toàn bộ cuộc sống của người môn đệ.

    Lạy Chúa Giêsu, xin cho mỗi người chúng con luôn biết ở lại trong tình yêu của Chúa qua việc tuân giữ các điều răn Chúa dạy và để cho ý Chúa thật sự chi phối toàn bộ cuộc sống của chúng con. Amen.

    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
    Kính chuyển:
    Hồng
     
     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ HAI CN5PS-A

  •  
    Tinh Cao
     
     

    Thứ Hai sau Chúa Nhật V Phục Sinh

    AI YÊU MẾN THẦY THÌ GIỮ LỜI THẦY

     Bài Ðọc I: Cv 14, 5-17

    "Chúng tôi rao giảng cho các người bỏ các thần này mà trở về với Thiên Chúa hằng sống".

    Trích sách Tông đồ Công vụ.

    Trong những ngày ấy, tại Icônia có phong trào người dân ngoại và người Do-thái cùng các thủ lãnh của họ định ngược đãi và ném đá Phaolô và Barnaba. Biết thế, hai ngài trốn sang các thành thuộc Lycaonia là Lystra, Ðerbê và khắp vùng phụ cận, và rao giảng Tin Mừng ở đó.

    Lúc ấy tại Lystra có người bại chân từ lòng mẹ, anh chỉ ngồi và không hề đi được. Anh nghe Phaolô giảng dạy. Phaolô chăm chú nhìn anh, thấy anh có lòng tin để được cứu chữa, nên nói lớn tiếng rằng: "Hãy chỗi dậy và đứng thẳng chân lên". Anh liền nhảy lên và bước đi. Dân chúng thấy việc Phaolô làm, thì la to bằng tiếng Lycaonia rằng: "Các vị thần mặc lớp người phàm đã xuống với chúng ta". Họ gọi Barnaba là thần Giupitê và Phaolô là thần Mercuriô, vì chính ngài giảng. Thầy sãi thần Giupitê ở ngoại thành, mang bò và vòng hoa đến trước cửa: ông toan hợp cùng dân tế thần.

    Nghe tin ấy, các tông đồ Barnaba và Phaolô liền xé áo mình ra, xông vào đám dân chúng mà la lên rằng: "Hỡi các ngươi, các ngươi làm gì thế? Chúng tôi cũng là loài hay chết, là người như các ngươi, là những kẻ rao giảng cho các người bỏ các thần này mà trở về với Thiên Chúa hằng sống, Ðấng tạo thành trời đất, biển cả và mọi vật trong đó. Trong các thế hệ trước đây, Người đã để mặc cho mọi dân tộc đi theo đường lối riêng mình; dầu vậy, Người không hề để thiếu sót những dấu chứng về Người, Người ban phát muôn ơn lành, cho mưa từ trời xuống cho các ngươi và mùa màng hoa trái, cho các ngươi được no lòng phỉ dạ". Dầu nói thế, các ngài cũng phải vất vả lắm mới ngăn cản được dân chúng khỏi tế các ngài.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 113B, 1-2. 3-4. 15-16

    Ðáp: Lạy Chúa, không phải cho chúng con, nhưng xin cho danh Ngài rạng sáng (c. 1).

    Hoặc đọc: Alleluia.

    Xướng: 1) Không phải cho chúng con, lạy Chúa, không phải cho chúng con, nhưng xin cho danh Ngài rạng sáng, vì đức từ bi, vì lòng trung tín của Ngài. Tại sao Chúa để chư dân người ta nói: "Thiên Chúa của bọn này ở đâu?" - Ðáp.

    2) Thiên Chúa chúng tôi ngự trên trời, phàm điều chi Ngài ưng ý, Ngài đã thực thi. Thần tượng của họ bằng bạc với vàng, đó là sự vật do tay loài người tác tạo. - Ðáp.

    3) Anh em đã được Chúa ban phúc lành, Chúa là Ðấng đã tạo thành trời đất. Trời là trời của Chúa, còn đất thì Chúa đã tặng con cái loài người. - Ðáp.

     

    Alleluia: Cl 3, 1

    Alleluia, alleluia! - Nếu anh em sống lại làm một với Ðức Kitô, thì anh em hãy tìm kiếm những sự cao siêu trên trời, nơi Ðức Kitô đang ngự bên hữu Thiên Chúa. - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Ga 14, 21-26

    "Ðấng Phù Trợ mà Cha sẽ sai đến, Người sẽ dạy các con mọi điều".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Ai nghe các giới răn Thầy truyền và tuân giữ, người ấy là kẻ yêu mến Thầy, và ai yêu mến Thầy, sẽ được Cha Thầy yêu mến, và Thầy cũng yêu mến và tỏ mình ra cho người ấy".

    Ông Giuđa, không phải Giuđa Iscariô, thưa Người rằng: "Lạy Thầy, tại sao Thầy sẽ tỏ mình ra cho chúng con, mà không tỏ cho thế gian?" Chúa Giêsu trả lời: "Ai yêu mến Thầy, sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. Kẻ không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Lời mà các con nghe, không phải là của Thầy, nhưng là của Cha, Ðấng đã sai Thầy. Thầy đã nói với các con những điều này khi còn ở với các con. Nhưng Ðấng Phù Trợ, là Thánh Thần, mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, chính Người sẽ dạy các con mọi điều và sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con".

    Ðó là lời Chúa.

     
     

    CHÚA THÁNH THẦN SẼ  DAY ANH EM MỌI ĐIỀU (C. 26)

     

    Chiều kích Liên Hệ Thần Linh trong chủ đề "Thày là Sự Sống" cho chung Mùa Phục Sinh sau Tuần Bát Nhật Phục Sinh được tỏ hiện rất rõ ràng trong bài phúc âm Thứ hai Tuần V Phục Sinh hôm nay:

     

    "Ai giữ các điều răn của Thầy, người ấy mới là kẻ yêu mến Thầy. Mà ai yêu mến Thầy, thì sẽ được Cha của Thầy yêu mến. Thầy sẽ yêu mến người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy... Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy". 

     

    Trong bài phúc âm hôm nay, sự sống liên quan đến mối liên hệ thần linh ở đây xẩy ra giữa chung loài người và riêng thành phần môn đệ của Chúa Kitô với Người cũng như với Cha của Người. Ở chỗ "yêu mến", tác động duy nhất tạo nên mối hiệp nhất thần linh giữa con người tạo vật và Thiên Chúa Tạo Hóa. 

     

    Để tỏ lòng yêu mến của mình, về phần con người, họ phải "giữ các điều răn của Thày" hay "giữ lời Thày" cũng thế, bằng không, không làm theo ý muốn của người mình yêu thì họ đâu có thực lòng yêu mến nhau hay chưa tỏ lòng yêu nhau thực sự.

     

    Tác dụng thần linh của việc con người yêu mến Thiên Chúa, đó là họ chẳng những được Thiên Chúa yêu thương mà còn được Ngài tỏ mình ra cho và ở với nữa. Có nghĩa là được hiệp nhất nên một với Thiên Chúa, có cùng một tâm tưởng như Thiên Chúa, bởi được Ngài chiếm đoạt, làm chủ và điều hành toàn thể con người của họ hoàn toàn theo ý muốn toàn hảo và toàn năng của Ngài.

    Về câu tông đồ Giuđa không phải Íchca hỏi "Lạy Thầy, tại sao Thầy sẽ tỏ mình ra cho chúng con, mà không tỏ cho thế gian?"Chúa Giêsu không trả lời trực tiếp như thế nào. Nhưng qua những gì Người nói sau vấn nạn này, chúng ta thấy dường như Người trả lời như sau: 

    Sở dĩ Thày không tỏ mình ra cho thế gian mà chỉ tỏ mình ra cho riêng các con mà thôi vì các con là bạn hữu Thày (xem Gioan 15:14-15, bài Phúc Âm Thứ Sáu tuần này), và sở dĩ Thày tỏ mình ra cho riêng các con là thành phần bạn hữu than mật của Thày chứ không cho chung thế gian là để các con sinh hoa trái (cùng đoạn phúc âm câu 16-17). Nhưng muốn sinh hoa trái là phần rỗi các linh hồn, là thay Thày tiếp tục ban phát ơn cứu độ của Thày cho thế gian thì các con cần phải “yêu mến Thày” bằng cách “giữ lời Thày”, nhờ đó các con mới được hiệp thong thần linh với Ba Ngôi là nguồn sống thần linh, một nguồn sống được thông ban qua Thày sang các con và từ các con tới thế gian. 

    Bài Đọc 1 (Tông Vụ 14:5-18)

     

    Mối liên hệ thần linh càng mật thiết càng cho thấy con người được Thiên Chúa chiếm ngự có một thần lực phi thường như thần linh, như trường hợp của Thánh Tông Đồ Phaolô trong bài đọc 1 hôm nay, vị tông đồ dân ngoại đã "chữa cho một người bại chân" ở Lystra, "bị què từ khi lọt lòng mẹ, chưa hề đi được bước nào", thế mà sau lời truyền của thánh nhân, "anh đã đứng ngay dậy mà bước đi", khiến cho dân chúng ở đó bàng hoàng sửng sốt tỏ ra sùng bái ngài như là một thần linh giáng thế vậy.

     

    "Thấy việc ông Phao-lô làm, đám đông hô lên bằng tiếng Ly-cao-ni-a: 'Thần linh mặc lốt người phàm đã xuống với chúng ta!'... Thầy tư tế đền thờ thần Dớt ở ngoại thành đem bò và vòng hoa đến trước cổng thành, và cùng với đám đông, muốn dâng lễ tế..."

     

    Tuy nhiên, không phải ai làm được phép lạ cũng là những vị thánh, cũng có một liên hệ thần linh mật thiết với Thiên Chúa, cũng có một sự sống viên mãn nhờ được Thiên Chúa chiếm đoạt và sống động trong họ, nếu họ không tỏ ra khiêm tốn để chứng thực cho thấy chính họ chỉ là dụng cụ thần linh của Đấng toàn năng hoạt động trong họ mà thôi, như Thánh Phaolô đã phải vội vàng phân trần với đám dân địa phương đang tuốn đến để thần thánh hóa ngài:

     

    "Hỡi các bạn, các bạn làm gì thế này? Chúng tôi đây cũng chỉ là người phàm, cùng thân phận với các bạn. Chúng tôi loan Tin Mừng cho các bạn, là hãy bỏ những cái hão huyền này đi, mà trở lại cùng Thiên Chúa hằng sống, Đấng đã tạo thành trời đất với biển khơi cùng muôn loài trong đó. Trong những thế hệ đã qua, Người để cho muôn dân đi theo đường lối của họ. Tuy vậy Người không ngừng làm chứng cho mình, khi thi ân giáng phúc, ban mưa từ trời và mùa màng sung túc cho các bạn, và cho các bạn được no lòng, được an vui." 

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL.